Cuộc Sống Của Nhím Con Sau Khi Kết Hôn
Chương 4
Sau khi kết thúc kỳ động dục nửa tháng, thiếu niên mới phát hiện mình có thai.
Cậu đứng trước gương, vén áo mình lên, nhẹ nhàng xoa xoa bụng mình, sau đó nâng tầm mắt nhìn thân hình gầy ốm của bản thân trong gương.
Trong kỳ động dục đầu tiên không có Alpha bên cạnh bầu bạn, cậu gầy đi một vòng, cho dù quản gia chăm sóc đầy đủ mười lam ngày, tình trạng cậu vẫn như vậy. Đôi mắt to trong màu xanh trên gương mặt gầy yếu...giống như một bông hoa hồng bị phơi nắng quá lâu.
Cậu lễ phép hỏi quản gia đứng bên cạnh: "Quản gia ơi, khi nào chồng con mới về?"
Quản gia đã nhiều tuổi, cảm thấy đau lòng xoa đầu thiếu niên: "Bệ hạ đang ở tiền tuyến."
"Nhưng mà, nếu không có chuyện gì đột ngột xảy ra, tuần sau có thể bệ hạ sẽ quay về."
Thiếu niên tiếp tục ở lỳ trong nhà, yên tĩnh chờ đợi Alpha của mình, không khóc cũng không làm ồn.
Cậu vì đứa con trong bụng cố gắng ăn nhiều hơn, cố gắng rèn luyện thân thể, vào buổi tối lại co người trong tủ quần áo của Alpha để ngủ. Cậu sử dụng tin tức tố đại Hoàng tử để lại cho mình rất tiết kiệm, chỉ khi nào ngủ mới ngửi một ít, bởi vì khi có thai cần rất nhiều tin tức tố của Alpha.
Từng ngày trôi qua.
Thiếu niên gạch chéo bảy ô vuông này...lại đến bây ô vuông khác trên tờ lịch.
Cho đến một ngày, cậu thấy trên TV thông báo, đại Hoàng tử giành chiến thắng trở về nhưng đã bị thương nặng.
...Thiếu niên không còn chờ được nữa.
Cậu lái xe đến bệnh viện hoàng gia noi đại Hoàng tử đang dưỡng thương, sau khi cho bảo vệ xem chiếc nhẫn trên tay trái, cậu được người dẫn đến phòng bệnh của đại Hoàng tử.
Cả người đại Hoàng tử cuốn băng vải, một chân đang treo lên, tựa lưng vào gối, ngơ ngác nhìn trấn nhà.
Thiếu niên thấy trước ngực đại Hoàng tử loang lổ vết máu. Đầu óc cậu trống rỗng...Nước mắt chợt tuôn ra như suối.
Cậu chạy về phía đại Hoàng tử, ôm chặt cánh tay của Alpha.
"Chồng ơi..."
"Huhu...chồng ơi..."
Omega khóc nói không nên lời, không ngừng cọ mặt vào cánh tay Alpha. Đại Hoàn tử nhìn thấy vợ yêu của mình đột nhiên xuất hiện, ngoan ngoãn gọi mình là chồng, chỉ thấy ngạc nhiên một chút, sau đó vội vàng dùng tay còn lại lau nước mắt cho Omega.
"Bảo bối đừng khóc, chồng em không sao cả."
Đại Hoàng tử dùng ngón tay dịu dàng xoa gương mặt gầy ốm của Omega.
"Nếu bảo bối cứ khóc như vậy, vết thương của chồng em còn đau hơn."
Hắn cố gắng ngồi thẳng dậy, hộn nhẹ lên đôi mắt của thiếu niên: "Tại sao bảo bối của anh lại gầy như này..."
"Đều tại chồng em, không thể chăm sóc bảo bối trong kỳ động dục..."
Thiếu niên cố gắng nén nước mắt, đôi mắt ướt đẫm nhìn Alpha đang tự trách bản thân, vội vàng lắc đầu.
"Không phải..." Thiếu niên nghẹn ngào nói, "Anh rất tốt..."
"Tại em, em cố ý...nếu lúc trước em không làm như vậy thì anh sẽ không ghét em..."
Thiếu niên nói ba chữ cuối cùng, rồi lại bật khóc lớn hớn.
Người đàn ông dịu dàng ôm hôn cậu, bị cậu dày vò vào nhưng ngày hè nóng bức lúc trước, nghĩ lại chỉ thấy đau lòng; là người đầu tiên thích bông hồng có gái, là một người chủ nhân dịu dàng...
"Em xin lỗi..."
Thiếu niên khóc không thành tiếng.
Đại Hoàng tử nhẹ nhàng vỗ về, an ủi bảo bối, hôn lên vòng xoáy nhỏ trên đầu thiếu niên.
"Tại sao lại xin lỗi?" Đại Hoàng tử nhẹ nhàng hỏi, "Nếu phải nói xin lỗi phải là anh. Là anh không hỏi qua ý kiến của bảo bối, đã ép buộc cưới bảo bối về nhà."
"Nhưng mà, tại sao anh lại thích em?"
Thiếu niên nức nở hỏi.
"Em chỉ là một người bình thường, cũng không phải là một Omega biết làm nũng..."
Đại Hoàng tử trả lời: "Có sao đâu? Với anh bảo bối đáng yêu nhất trên đời, là Omega tốt bụng nhất."
Hắn nhéo mặt của thiếu niên.
"Bảo bổi có thể thể thi đậu thủ khoa đại học ở hành tinh tinh chủ, nhưng lại đăng ký trường sư phạm giáo dục trẻ em, có phải em muốn quay về hành tinh nghèo khó ấy để giúp đỡ trẻ em ở đó hay không?"
"Thêm nữa..."
Đại Hoàng tử nhẹ nhàng chạm vào môi Omega:
"Anh trai nhỏ ơi, kẹo hoa hồng anh cho em ngọt lắm."
...
Mười năm trước, một mối duyên phận khi còn nhỏ quen biết với đại Hoàng tử, sau này hai người nên duyên vợ chồng.
Mười năm sau, đại Hoàng tử đã trở thành Hoàng đế của đế quốc, hắn dọn sạch tất cả gia tộc ăn hại, bao gồm cả gia tộc nhà thiếu niên, thiếu niên quay về hành tinh quê hương, đưa mẹ mình quay về hoàng gia để chăm sóc, dưới sự giúp đỡ của đại Hoàng tử, đã cải tạo hành tinh nghèo nàn trở thành bộ mặt mới.
Hai người có hai đứa con...một bé gái Alpha đáng yêu, hiếu động, và một bé trai Omega ngoan ngoãn.
Nhưng mà, đó là chuyện của sau này.
Hiện tai, thiếu niên và đại Hoàng tử đang sống hạnh phúc với nhau.
Cậu đứng trước gương, vén áo mình lên, nhẹ nhàng xoa xoa bụng mình, sau đó nâng tầm mắt nhìn thân hình gầy ốm của bản thân trong gương.
Trong kỳ động dục đầu tiên không có Alpha bên cạnh bầu bạn, cậu gầy đi một vòng, cho dù quản gia chăm sóc đầy đủ mười lam ngày, tình trạng cậu vẫn như vậy. Đôi mắt to trong màu xanh trên gương mặt gầy yếu...giống như một bông hoa hồng bị phơi nắng quá lâu.
Cậu lễ phép hỏi quản gia đứng bên cạnh: "Quản gia ơi, khi nào chồng con mới về?"
Quản gia đã nhiều tuổi, cảm thấy đau lòng xoa đầu thiếu niên: "Bệ hạ đang ở tiền tuyến."
"Nhưng mà, nếu không có chuyện gì đột ngột xảy ra, tuần sau có thể bệ hạ sẽ quay về."
Thiếu niên tiếp tục ở lỳ trong nhà, yên tĩnh chờ đợi Alpha của mình, không khóc cũng không làm ồn.
Cậu vì đứa con trong bụng cố gắng ăn nhiều hơn, cố gắng rèn luyện thân thể, vào buổi tối lại co người trong tủ quần áo của Alpha để ngủ. Cậu sử dụng tin tức tố đại Hoàng tử để lại cho mình rất tiết kiệm, chỉ khi nào ngủ mới ngửi một ít, bởi vì khi có thai cần rất nhiều tin tức tố của Alpha.
Từng ngày trôi qua.
Thiếu niên gạch chéo bảy ô vuông này...lại đến bây ô vuông khác trên tờ lịch.
Cho đến một ngày, cậu thấy trên TV thông báo, đại Hoàng tử giành chiến thắng trở về nhưng đã bị thương nặng.
...Thiếu niên không còn chờ được nữa.
Cậu lái xe đến bệnh viện hoàng gia noi đại Hoàng tử đang dưỡng thương, sau khi cho bảo vệ xem chiếc nhẫn trên tay trái, cậu được người dẫn đến phòng bệnh của đại Hoàng tử.
Cả người đại Hoàng tử cuốn băng vải, một chân đang treo lên, tựa lưng vào gối, ngơ ngác nhìn trấn nhà.
Thiếu niên thấy trước ngực đại Hoàng tử loang lổ vết máu. Đầu óc cậu trống rỗng...Nước mắt chợt tuôn ra như suối.
Cậu chạy về phía đại Hoàng tử, ôm chặt cánh tay của Alpha.
"Chồng ơi..."
"Huhu...chồng ơi..."
Omega khóc nói không nên lời, không ngừng cọ mặt vào cánh tay Alpha. Đại Hoàn tử nhìn thấy vợ yêu của mình đột nhiên xuất hiện, ngoan ngoãn gọi mình là chồng, chỉ thấy ngạc nhiên một chút, sau đó vội vàng dùng tay còn lại lau nước mắt cho Omega.
"Bảo bối đừng khóc, chồng em không sao cả."
Đại Hoàng tử dùng ngón tay dịu dàng xoa gương mặt gầy ốm của Omega.
"Nếu bảo bối cứ khóc như vậy, vết thương của chồng em còn đau hơn."
Hắn cố gắng ngồi thẳng dậy, hộn nhẹ lên đôi mắt của thiếu niên: "Tại sao bảo bối của anh lại gầy như này..."
"Đều tại chồng em, không thể chăm sóc bảo bối trong kỳ động dục..."
Thiếu niên cố gắng nén nước mắt, đôi mắt ướt đẫm nhìn Alpha đang tự trách bản thân, vội vàng lắc đầu.
"Không phải..." Thiếu niên nghẹn ngào nói, "Anh rất tốt..."
"Tại em, em cố ý...nếu lúc trước em không làm như vậy thì anh sẽ không ghét em..."
Thiếu niên nói ba chữ cuối cùng, rồi lại bật khóc lớn hớn.
Người đàn ông dịu dàng ôm hôn cậu, bị cậu dày vò vào nhưng ngày hè nóng bức lúc trước, nghĩ lại chỉ thấy đau lòng; là người đầu tiên thích bông hồng có gái, là một người chủ nhân dịu dàng...
"Em xin lỗi..."
Thiếu niên khóc không thành tiếng.
Đại Hoàng tử nhẹ nhàng vỗ về, an ủi bảo bối, hôn lên vòng xoáy nhỏ trên đầu thiếu niên.
"Tại sao lại xin lỗi?" Đại Hoàng tử nhẹ nhàng hỏi, "Nếu phải nói xin lỗi phải là anh. Là anh không hỏi qua ý kiến của bảo bối, đã ép buộc cưới bảo bối về nhà."
"Nhưng mà, tại sao anh lại thích em?"
Thiếu niên nức nở hỏi.
"Em chỉ là một người bình thường, cũng không phải là một Omega biết làm nũng..."
Đại Hoàng tử trả lời: "Có sao đâu? Với anh bảo bối đáng yêu nhất trên đời, là Omega tốt bụng nhất."
Hắn nhéo mặt của thiếu niên.
"Bảo bổi có thể thể thi đậu thủ khoa đại học ở hành tinh tinh chủ, nhưng lại đăng ký trường sư phạm giáo dục trẻ em, có phải em muốn quay về hành tinh nghèo khó ấy để giúp đỡ trẻ em ở đó hay không?"
"Thêm nữa..."
Đại Hoàng tử nhẹ nhàng chạm vào môi Omega:
"Anh trai nhỏ ơi, kẹo hoa hồng anh cho em ngọt lắm."
...
Mười năm trước, một mối duyên phận khi còn nhỏ quen biết với đại Hoàng tử, sau này hai người nên duyên vợ chồng.
Mười năm sau, đại Hoàng tử đã trở thành Hoàng đế của đế quốc, hắn dọn sạch tất cả gia tộc ăn hại, bao gồm cả gia tộc nhà thiếu niên, thiếu niên quay về hành tinh quê hương, đưa mẹ mình quay về hoàng gia để chăm sóc, dưới sự giúp đỡ của đại Hoàng tử, đã cải tạo hành tinh nghèo nàn trở thành bộ mặt mới.
Hai người có hai đứa con...một bé gái Alpha đáng yêu, hiếu động, và một bé trai Omega ngoan ngoãn.
Nhưng mà, đó là chuyện của sau này.
Hiện tai, thiếu niên và đại Hoàng tử đang sống hạnh phúc với nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất