Bị Học Sinh Tỏ Tình Phải Làm Sao Đây?
Chương 5: Kết hợp giữa học và nghỉ
Không thể nào giúp Lý Lộ giảm bớt được trọng lượng của cặp sách, Hà Học Chu liền một hai đòi giúp anh mang cặp. Cậu cảm thấy Lý Lộ từ nhỏ đã phải mang cặp nặng như vậy, nên mới không cao lên được, rõ ràng là bị đè đến lùn!
Lý Lộ nghe xong suy nghĩ của cậu, dở khóc dở cười nói: "Người phương Nam bọn tôi chiều cao như vậy là đúng tiểu chuẩn đó biết không, cậu mới là tên đột biến gien đó." Hà Học Chu giúp Lý Lộ mang cặp, cố ý duỗi thẳng người, nâng tay vỗ vỗ đầu Lý Lộ, cười hì hì: "Anh là người lùn nha."
"Này, cậu kiêu ngạo quá đó." Lý Lộ cười cười trốn sang bên cạnh, giả vờ tức giận nói: "Tôi là thầy của cậu đó!" Nói rồi cũng muốn duỗi tay chụp lấy đầu của Hà Học Chu. Hà Học Chu không cho anh thực hiện được, lại giơ tay vỗ vỗ đầu Lý Lộ, cười chạy lên phía trước.
Hai người cứ vậy người truy ta đuổi, cãi nhau ầm ĩ đến tận cửa của nơi chạy thoát khỏi mật thất mà Hà Học Chu đã mãnh liệt đề cử, nhưng mà hôm nay người ta lại không mở cửa, Hà Học Chu vô cùng thất vọng, đứng tại chỗ nhìn chằm chằm vào bảng hiệu gỗ "Tạm ngừng buôn bán" treo trên cửa lớn, vẻ mặt ủ rũ.
Lý Lộ nhanh chóng vỗ vỗ eo Hà Học Chu, nói: "Chúng ta lần sau hẹn trước rồi đến chơi đi ha."
"Tôi thật sự lợi hại lắm đó." Tâm tình của Hà Học Chu chùng xuống, ngữ khí cũng buồn buồn: "Xui xẻo thật luôn, cứ tưởng sẽ có thể cùng anh chơi." Nơi này đáng sợ có tiếng. Cậu cũng đã nghĩ kỹ rồi, nếu Lý Lộ bị dọa, cậu liền sẽ thờ ơ lạnh nhạt, rồi còn phải hung hăng cười nhạo anh, nhưng nếu Lý Lộ bị dọa khóc, cậu cũng sẽ không phải không thể cho anh một cái ôm an ủi... Nhưng hiện tại tất cả đều không thể, người ta không mở cửa, Hà Học Chu cực kỳ chán nản.
Lý Lộ không biết Hà Học Chu nội tâm gian hiểm, chỉ cảm thấy học trò nhà mình thật sự rất muốn chơi, nghĩ nghĩ rồi nói: "Tôi thấy phía trước còn có một cửa hàng, nếu không thì chúng ta qua đó chơi thử đi?"
Hà Học Chu lắc đầu. Cửa hàng phía trước kia cậu chưa từng chơi, không biết cốt truyện, nếu mang Lý Lộ đi chơi, lỡ chơi không tốt chẳng phải mất mặt quá sao?
"Thôi bỏ đi, chúng ta về nhà." Hà Học Chu buồn bã ỉu xìu.
Lý Lộ thấy thế, duỗi tay nắm lấy tay Hà Học Chu kéo người đi. Hắn kéo Hà Học Chu, vừa đi vừa nói: "Chúng ta hôm nay muốn đi chơi một buổi mà, sao lại phải về nhà?"
Lý Lộ đem Hà Học Chu kéo lên thang máy rồi mới buông tay, dưới lầu chính là một cái trung tâm thương mại lớn, Lý Lộ định mang Hà Học Chu xuống xem phim, rồi tìm một tiệm trà sữa đánh hai ván game, hôm nay coi như vậy là đủ. Tháng tiếp theo hai bọn họ liền phải học tập thật tốt mới được.
Hà Học Chu tỏ vẻ sao cũng được đi theo Lý Lộ, được Lý Lộ sắp xếp rõ ràng. Vốn dĩ cậu nói hôm nay sẽ mang Lý Lộ đi chơi, kết quả chưa xuất quân mà bản thân lại chết trước, than ôi!
(Đọc tại wordpress: hoitadao.design để ủng hộ nhóm, cảm ơn mọi người)
Chờ tới chỗ rạp chiếu phim, Lý Lộ còn đang xem thử gần đây có phim gì đang chiếu, Hà Học Chu đã đi mua vé xong, dù sao hôm nay không thể chơi chạy thoát khỏi mật thất để dọa Lý Lộ, tới rạp xem phim kinh dị cũng được đi.
Lý Lộ cạn lời nhìn hai vé xem phim trong tay Hà Học Chu, xác nhận một lần nữa: "Cậu thật sự muốn xem cái này à?"
"Đúng vậy, xem cái này đi." Hà Học Chu chắc như đinh đóng cột đáp, cậu thấy Lý Lộ còn đang do dự, cố ý nói: "Thầy à, không phải thầy sợ đấy chứ?"
Lý Lộ nhướng mày nhìn cậu học sinh không biết lớn nhỏ của bản thân, nói: "Thầy thật ra không sợ..." Lý Lộ cau mày, còn chưa kịp nói cho xong, đã bị Hà Học Chu lôi đi soát vé.
Cũng được thôi. Lý Lộ nghĩ thầm, coi như là thưởng cho Hà Học Chu, thi thử tháng này không có tốt được như vậy đâu.
Bộ phim mà Hà Học Chu chọn này thoạt nhìn có vẻ không hề có người, phòng chiếu chỉ có lác đác một ít người xem, cậu sờ sờ vị trí ghế của mình rồi ngồi xuống. Hà Học Chu ghé lại gần Lý Lộ nói: "Thầy à, nói anh sợ, chúng ta có thể đi ngay."
Lý Lộ trong lòng trở mặt khinh bỉ, đối với Hà Học Chu kéo kéo khóe miệng.
Bộ phim nhanh chóng bắt đầu, sau màn quảng cáo ngắn ngủi, trên màn hình lớn xuất hiện một cô gái, cô gái bắt đầu cởi đồ. Nhìn cơ thể khỏa thân cả một mảng lớn trong màn hình, Hà Học Chu nghĩ thầm, cái này so với trong suy nghĩ của cậu không giống gì hết! Cậu quay đầu ngó qua thầy của mình, phát hiện Lý Lộ hết sức chăm chú nhìn màn hình, Hà Học Chu trong lòng có chút khó chịu, cậu ké áo Lý Lộ, lại gần thấp giọng nói: "Thầy à, anh là thầy giáo của người ta đó, chú ý chút đi."
Lý Lộ không hiểu liếc mắt nhìn cậu, nói: "Tôi làm sao cơ? Tôi chỉ xem phim thôi mà."
Sau một lúc ngắn, cốt truyện vẫn chưa được bao nhiêu, cô gái trong phim chẳng hiểu vì sao lại quá trớn, cùng người đàn ông xấu xí mặt dài hôn môi, nụ hôn nồng cháy hiện lên ở khắp nơi, máy quay rất gần, hai người ôm hôn ở trong phim bị quay gần đến mức hiện cả lông tơ, không có chút mỹ cảm, chỉ tràn đầy nhục dục. Hà Học Chu nhanh chóng cúi đầu, lại giơ tay kéo áo Lý Lộ, nói: "Thầy ơi, tụi mình đi thôi, khó coi quá."
Lý Lộ bất đắc dĩ nói: "Dù sao cũng đã bỏ tiền, tốt xấu gì cũng xem xong rồi hẵng đi."
"Tôi không xem"Hà Học Chu bĩu môi nói: "Anh không đi thì tôi đi."
"Vậy cậu đi đi, tôi thấy vẫn còn được." Lý Lộ đùa cậu.
"Thầy!"
"Được được được, bây giờ liền đi." Lý Lộ duỗi tay che miệng của Hà Học Chu, thấp giọng nói: "Người khác đang xem phim, nói nhỏ chút." Hà Học Chu tức giận kéo Lý Lộ ra khỏi rạp, chỉ cảm thấy hôm nay chuyện gì cũng không ổn, lòng càng thêm buồn bực.
"Chúng ta về nhà đi." Hà Học Chu buồn bực nói: "Loại phim này mà vẫn có người xem, có bản lĩnh như vậy còn không bằng làm nhiều thêm hai cái đề thi!"
Lý Lộ đồng ý gật đầu: "Chúng ta đến đây thôi, cậu đi về nhớ chú ý an toàn."
Hà Học Chu nhất thời không phải ứng kịp, còn tưởng Lý Lộ sẽ cùng cậu về nhà, còn đống bài tập thì sao. Cậu không nghĩ sẽ cùng Lý Lộ tách ra, nhanh chân chạy lại giữ chặt tay Lý Lộ, nói: "Thầy ơi, chúng ta đi đạp xe đi, đi vòng quanh khu phố cổ một vòng."
Lý Lộ: "Hả?" Đề nghị của Hà Học Chu quá dỗi đột ngột. Hà Học Chu lại không đợi anh phản ứng, trực tiếp xách cặp của Lý Lộ đi ra ngoài, Hà Học Chu đi đặc biệt nhanh, cố ý không cho Lý Lộ đuổi theo, vừa đi vừa quay lại làm mặt quỷ với Lý Lộ. Nhìn bộ dạng thiếu đánh của học trò, Lý Lộ trong lòng vừa buồn cười lại vừa bực.
Nhưng mà đi một vòng quanh khu phố cổ thật sự là không được, sẽ mệt chết, cuối cùng hai người cũng chỉ đạp xe đến cửa trường của Lý Lộ, Hà Học Chu nhìn cổng của Đại học K, âm thầm hạ quyết tâm, cậu muốn học chung một trường với thầy.
Hai người ở cổng trường K ngồi chung 1 chiếc xe đạp, Lý Lộ đưa Hà Học Chu đến trạm xe buýt, lại mãnh liệt yêu cầu Hà Học Chu lên xe buýt rồi mới trở về ký túc xá. Hôm nay thật sự quá mệt mỏi, Lý Lộ tắm xong lại kiên trì xem sách một lúc rồi mới lên giường chuẩn bị ngủ. Mà đúng lúc anh chuẩn bị tiến vào mộng đẹp, Hà Học Chu lại lăn lộn không ngủ được, nhìn điện thoại miên man suy nghĩ: Vì sao thầy lại không trả lời tin nhắn của mình? Tại mình hôm nay quậy quá sao? Cảm thấy mình phiền sao? Hay do mình không nghiêm túc học tập?
Lý Lộ nghe xong suy nghĩ của cậu, dở khóc dở cười nói: "Người phương Nam bọn tôi chiều cao như vậy là đúng tiểu chuẩn đó biết không, cậu mới là tên đột biến gien đó." Hà Học Chu giúp Lý Lộ mang cặp, cố ý duỗi thẳng người, nâng tay vỗ vỗ đầu Lý Lộ, cười hì hì: "Anh là người lùn nha."
"Này, cậu kiêu ngạo quá đó." Lý Lộ cười cười trốn sang bên cạnh, giả vờ tức giận nói: "Tôi là thầy của cậu đó!" Nói rồi cũng muốn duỗi tay chụp lấy đầu của Hà Học Chu. Hà Học Chu không cho anh thực hiện được, lại giơ tay vỗ vỗ đầu Lý Lộ, cười chạy lên phía trước.
Hai người cứ vậy người truy ta đuổi, cãi nhau ầm ĩ đến tận cửa của nơi chạy thoát khỏi mật thất mà Hà Học Chu đã mãnh liệt đề cử, nhưng mà hôm nay người ta lại không mở cửa, Hà Học Chu vô cùng thất vọng, đứng tại chỗ nhìn chằm chằm vào bảng hiệu gỗ "Tạm ngừng buôn bán" treo trên cửa lớn, vẻ mặt ủ rũ.
Lý Lộ nhanh chóng vỗ vỗ eo Hà Học Chu, nói: "Chúng ta lần sau hẹn trước rồi đến chơi đi ha."
"Tôi thật sự lợi hại lắm đó." Tâm tình của Hà Học Chu chùng xuống, ngữ khí cũng buồn buồn: "Xui xẻo thật luôn, cứ tưởng sẽ có thể cùng anh chơi." Nơi này đáng sợ có tiếng. Cậu cũng đã nghĩ kỹ rồi, nếu Lý Lộ bị dọa, cậu liền sẽ thờ ơ lạnh nhạt, rồi còn phải hung hăng cười nhạo anh, nhưng nếu Lý Lộ bị dọa khóc, cậu cũng sẽ không phải không thể cho anh một cái ôm an ủi... Nhưng hiện tại tất cả đều không thể, người ta không mở cửa, Hà Học Chu cực kỳ chán nản.
Lý Lộ không biết Hà Học Chu nội tâm gian hiểm, chỉ cảm thấy học trò nhà mình thật sự rất muốn chơi, nghĩ nghĩ rồi nói: "Tôi thấy phía trước còn có một cửa hàng, nếu không thì chúng ta qua đó chơi thử đi?"
Hà Học Chu lắc đầu. Cửa hàng phía trước kia cậu chưa từng chơi, không biết cốt truyện, nếu mang Lý Lộ đi chơi, lỡ chơi không tốt chẳng phải mất mặt quá sao?
"Thôi bỏ đi, chúng ta về nhà." Hà Học Chu buồn bã ỉu xìu.
Lý Lộ thấy thế, duỗi tay nắm lấy tay Hà Học Chu kéo người đi. Hắn kéo Hà Học Chu, vừa đi vừa nói: "Chúng ta hôm nay muốn đi chơi một buổi mà, sao lại phải về nhà?"
Lý Lộ đem Hà Học Chu kéo lên thang máy rồi mới buông tay, dưới lầu chính là một cái trung tâm thương mại lớn, Lý Lộ định mang Hà Học Chu xuống xem phim, rồi tìm một tiệm trà sữa đánh hai ván game, hôm nay coi như vậy là đủ. Tháng tiếp theo hai bọn họ liền phải học tập thật tốt mới được.
Hà Học Chu tỏ vẻ sao cũng được đi theo Lý Lộ, được Lý Lộ sắp xếp rõ ràng. Vốn dĩ cậu nói hôm nay sẽ mang Lý Lộ đi chơi, kết quả chưa xuất quân mà bản thân lại chết trước, than ôi!
(Đọc tại wordpress: hoitadao.design để ủng hộ nhóm, cảm ơn mọi người)
Chờ tới chỗ rạp chiếu phim, Lý Lộ còn đang xem thử gần đây có phim gì đang chiếu, Hà Học Chu đã đi mua vé xong, dù sao hôm nay không thể chơi chạy thoát khỏi mật thất để dọa Lý Lộ, tới rạp xem phim kinh dị cũng được đi.
Lý Lộ cạn lời nhìn hai vé xem phim trong tay Hà Học Chu, xác nhận một lần nữa: "Cậu thật sự muốn xem cái này à?"
"Đúng vậy, xem cái này đi." Hà Học Chu chắc như đinh đóng cột đáp, cậu thấy Lý Lộ còn đang do dự, cố ý nói: "Thầy à, không phải thầy sợ đấy chứ?"
Lý Lộ nhướng mày nhìn cậu học sinh không biết lớn nhỏ của bản thân, nói: "Thầy thật ra không sợ..." Lý Lộ cau mày, còn chưa kịp nói cho xong, đã bị Hà Học Chu lôi đi soát vé.
Cũng được thôi. Lý Lộ nghĩ thầm, coi như là thưởng cho Hà Học Chu, thi thử tháng này không có tốt được như vậy đâu.
Bộ phim mà Hà Học Chu chọn này thoạt nhìn có vẻ không hề có người, phòng chiếu chỉ có lác đác một ít người xem, cậu sờ sờ vị trí ghế của mình rồi ngồi xuống. Hà Học Chu ghé lại gần Lý Lộ nói: "Thầy à, nói anh sợ, chúng ta có thể đi ngay."
Lý Lộ trong lòng trở mặt khinh bỉ, đối với Hà Học Chu kéo kéo khóe miệng.
Bộ phim nhanh chóng bắt đầu, sau màn quảng cáo ngắn ngủi, trên màn hình lớn xuất hiện một cô gái, cô gái bắt đầu cởi đồ. Nhìn cơ thể khỏa thân cả một mảng lớn trong màn hình, Hà Học Chu nghĩ thầm, cái này so với trong suy nghĩ của cậu không giống gì hết! Cậu quay đầu ngó qua thầy của mình, phát hiện Lý Lộ hết sức chăm chú nhìn màn hình, Hà Học Chu trong lòng có chút khó chịu, cậu ké áo Lý Lộ, lại gần thấp giọng nói: "Thầy à, anh là thầy giáo của người ta đó, chú ý chút đi."
Lý Lộ không hiểu liếc mắt nhìn cậu, nói: "Tôi làm sao cơ? Tôi chỉ xem phim thôi mà."
Sau một lúc ngắn, cốt truyện vẫn chưa được bao nhiêu, cô gái trong phim chẳng hiểu vì sao lại quá trớn, cùng người đàn ông xấu xí mặt dài hôn môi, nụ hôn nồng cháy hiện lên ở khắp nơi, máy quay rất gần, hai người ôm hôn ở trong phim bị quay gần đến mức hiện cả lông tơ, không có chút mỹ cảm, chỉ tràn đầy nhục dục. Hà Học Chu nhanh chóng cúi đầu, lại giơ tay kéo áo Lý Lộ, nói: "Thầy ơi, tụi mình đi thôi, khó coi quá."
Lý Lộ bất đắc dĩ nói: "Dù sao cũng đã bỏ tiền, tốt xấu gì cũng xem xong rồi hẵng đi."
"Tôi không xem"Hà Học Chu bĩu môi nói: "Anh không đi thì tôi đi."
"Vậy cậu đi đi, tôi thấy vẫn còn được." Lý Lộ đùa cậu.
"Thầy!"
"Được được được, bây giờ liền đi." Lý Lộ duỗi tay che miệng của Hà Học Chu, thấp giọng nói: "Người khác đang xem phim, nói nhỏ chút." Hà Học Chu tức giận kéo Lý Lộ ra khỏi rạp, chỉ cảm thấy hôm nay chuyện gì cũng không ổn, lòng càng thêm buồn bực.
"Chúng ta về nhà đi." Hà Học Chu buồn bực nói: "Loại phim này mà vẫn có người xem, có bản lĩnh như vậy còn không bằng làm nhiều thêm hai cái đề thi!"
Lý Lộ đồng ý gật đầu: "Chúng ta đến đây thôi, cậu đi về nhớ chú ý an toàn."
Hà Học Chu nhất thời không phải ứng kịp, còn tưởng Lý Lộ sẽ cùng cậu về nhà, còn đống bài tập thì sao. Cậu không nghĩ sẽ cùng Lý Lộ tách ra, nhanh chân chạy lại giữ chặt tay Lý Lộ, nói: "Thầy ơi, chúng ta đi đạp xe đi, đi vòng quanh khu phố cổ một vòng."
Lý Lộ: "Hả?" Đề nghị của Hà Học Chu quá dỗi đột ngột. Hà Học Chu lại không đợi anh phản ứng, trực tiếp xách cặp của Lý Lộ đi ra ngoài, Hà Học Chu đi đặc biệt nhanh, cố ý không cho Lý Lộ đuổi theo, vừa đi vừa quay lại làm mặt quỷ với Lý Lộ. Nhìn bộ dạng thiếu đánh của học trò, Lý Lộ trong lòng vừa buồn cười lại vừa bực.
Nhưng mà đi một vòng quanh khu phố cổ thật sự là không được, sẽ mệt chết, cuối cùng hai người cũng chỉ đạp xe đến cửa trường của Lý Lộ, Hà Học Chu nhìn cổng của Đại học K, âm thầm hạ quyết tâm, cậu muốn học chung một trường với thầy.
Hai người ở cổng trường K ngồi chung 1 chiếc xe đạp, Lý Lộ đưa Hà Học Chu đến trạm xe buýt, lại mãnh liệt yêu cầu Hà Học Chu lên xe buýt rồi mới trở về ký túc xá. Hôm nay thật sự quá mệt mỏi, Lý Lộ tắm xong lại kiên trì xem sách một lúc rồi mới lên giường chuẩn bị ngủ. Mà đúng lúc anh chuẩn bị tiến vào mộng đẹp, Hà Học Chu lại lăn lộn không ngủ được, nhìn điện thoại miên man suy nghĩ: Vì sao thầy lại không trả lời tin nhắn của mình? Tại mình hôm nay quậy quá sao? Cảm thấy mình phiền sao? Hay do mình không nghiêm túc học tập?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất