Chương 1: Làm bạn cũng không tệ
Vừa thi xong Can liền chạy tới ôm chầm lấy Good:
- Good đi ăn với tao đi,tao đói.
Good cúi xuống nhìn người đang ôm mình rồi ngốc ngốc nói:
-Tao...phải...về...học...bài...mày...kêu...thằng...Tin...đưa...mày...đi...đi...
Can buông Good ra :
- Sao tao lại phải đi ăn với thằng Tin? thi xong mày còn muốn học cái gì nữa?mệt lắm,đi ăn với tao đi mà Good...
Good nhíu mày nhìn Can:
- Nhưng...tao...vẫn...muốn...học...
Can cầm tay Good kéo đi:
- Ăn cơm xong rồi mày tha hồ về học,à quên sau khi ăn kem và capuchino nữa.
Good bị Can kéo xềnh xệch đi,đang lôi kéo thì tay Can bị một lực kéo mạnh về sau rồi đâm sầm vào người ai đó,Can quay lưng lại không thèm nhìn đối phương là ai bắt đầu la lối :
- Mẹ nó,đi không nhìn đường à?kéo ông đây làm gì...hả?...Tin?...sao mày lại ở đây?...
Tin nhìn người đứng trước mặt đang há hốc mồm kinh ngạc thì cảm thấy có chút buồn cười:
- Đây là trường học,cậu nghĩ xem tại sao tôi lại ở đây ?
Can cũng cảm thấy câu hỏi của mình cũng có chút không đúng liền ngước lên nhìn Tin:
- Thế mày lôi tao làm gì?
Tin không trả lời Can mà quay sang Good:
-Cậu về trước đi,tôi sẽ đi với Can.
Good mơ màng gật đầu:
-Vậy....cậu....đi....ăn....với.....Can....nhé....tôi...về.....trước....tạm....biệt...
Can định giữ Good lại nhưng cổ tay bị Tin nắm chặt không thể thoát ra,cậu ra sức vùng vẫy :
- Bỏ tay tao ra Tin!bỏ ra!
Tin buông lỏng tay rồi thả tay ra,Can định bước đi nhưng bị Tin một lần nữa nắm lấy cổ tay:
- Đi ăn với tôi.
Can nhăn nhó:
-Tại sao tao phải đi với mày?
Tin vẫn nắm lấy tay Can khẽ mỉm cười:
-Vì chúng ta là bạn,mà bạn bè đi ăn với nhau là chuyện hết sức bình thường.
Can không thể hiểu cái tên công tử IC này đang nghĩ gì,mấy hôm trước cậu đề nghị làm bạn với hắn thì hắn nói hắn không muốn chỉ làm bạn,hắn muốn hơn thế nữa,còn cậu thì vẫn giữ nguyên lập trường rằng mình chỉ muốn làm bạn với hắn,thế là hắn nổi khùng lên,cắt đứt mọi liên lạc với cậu,dù cho cậu có đến nhà hắn nhưng hắn đều không có ở nhà...thế là từ người được an ủi Tin lại trở thành người bị giận...và dĩ nhiên là họ không gặp nhau mấy ngày qua.Can nghĩ thế là mình và Tin đã chẳng còn quan hệ gì,nhưng bỗng dưng hôm nay hắn lại nói muốn làm bạn với cậu,không phải ăn phải thứ gì rồi chứ?
- Mày nói không muốn làm bạn với tao cơ mà?
Nghe câu hỏi của Can,Tin khẽ mỉm cười :
-Mấy ngày qua tôi đã suy nghĩ lại,thật ra làm bạn cũng không tệ,hiện tại là bạn,sau này sẽ là bạn trai,cũng như nhau thôi,chẳng qua sẽ mất thêm chút thời gian.
Can nhăn nhó nhìn Tin trơ ra cái bản mặt gợi đòn:
-Tao đã nói chỉ làm bạn,lấy đâu ra bạn trai hả!
Tin kéo tay Can vào nhà ăn mặc kệ cậu vùng vẫy :
-Bây giờ thì chưa nhưng tương lai thì chắc chắn.
______________AnhLotus_________________
- Good đi ăn với tao đi,tao đói.
Good cúi xuống nhìn người đang ôm mình rồi ngốc ngốc nói:
-Tao...phải...về...học...bài...mày...kêu...thằng...Tin...đưa...mày...đi...đi...
Can buông Good ra :
- Sao tao lại phải đi ăn với thằng Tin? thi xong mày còn muốn học cái gì nữa?mệt lắm,đi ăn với tao đi mà Good...
Good nhíu mày nhìn Can:
- Nhưng...tao...vẫn...muốn...học...
Can cầm tay Good kéo đi:
- Ăn cơm xong rồi mày tha hồ về học,à quên sau khi ăn kem và capuchino nữa.
Good bị Can kéo xềnh xệch đi,đang lôi kéo thì tay Can bị một lực kéo mạnh về sau rồi đâm sầm vào người ai đó,Can quay lưng lại không thèm nhìn đối phương là ai bắt đầu la lối :
- Mẹ nó,đi không nhìn đường à?kéo ông đây làm gì...hả?...Tin?...sao mày lại ở đây?...
Tin nhìn người đứng trước mặt đang há hốc mồm kinh ngạc thì cảm thấy có chút buồn cười:
- Đây là trường học,cậu nghĩ xem tại sao tôi lại ở đây ?
Can cũng cảm thấy câu hỏi của mình cũng có chút không đúng liền ngước lên nhìn Tin:
- Thế mày lôi tao làm gì?
Tin không trả lời Can mà quay sang Good:
-Cậu về trước đi,tôi sẽ đi với Can.
Good mơ màng gật đầu:
-Vậy....cậu....đi....ăn....với.....Can....nhé....tôi...về.....trước....tạm....biệt...
Can định giữ Good lại nhưng cổ tay bị Tin nắm chặt không thể thoát ra,cậu ra sức vùng vẫy :
- Bỏ tay tao ra Tin!bỏ ra!
Tin buông lỏng tay rồi thả tay ra,Can định bước đi nhưng bị Tin một lần nữa nắm lấy cổ tay:
- Đi ăn với tôi.
Can nhăn nhó:
-Tại sao tao phải đi với mày?
Tin vẫn nắm lấy tay Can khẽ mỉm cười:
-Vì chúng ta là bạn,mà bạn bè đi ăn với nhau là chuyện hết sức bình thường.
Can không thể hiểu cái tên công tử IC này đang nghĩ gì,mấy hôm trước cậu đề nghị làm bạn với hắn thì hắn nói hắn không muốn chỉ làm bạn,hắn muốn hơn thế nữa,còn cậu thì vẫn giữ nguyên lập trường rằng mình chỉ muốn làm bạn với hắn,thế là hắn nổi khùng lên,cắt đứt mọi liên lạc với cậu,dù cho cậu có đến nhà hắn nhưng hắn đều không có ở nhà...thế là từ người được an ủi Tin lại trở thành người bị giận...và dĩ nhiên là họ không gặp nhau mấy ngày qua.Can nghĩ thế là mình và Tin đã chẳng còn quan hệ gì,nhưng bỗng dưng hôm nay hắn lại nói muốn làm bạn với cậu,không phải ăn phải thứ gì rồi chứ?
- Mày nói không muốn làm bạn với tao cơ mà?
Nghe câu hỏi của Can,Tin khẽ mỉm cười :
-Mấy ngày qua tôi đã suy nghĩ lại,thật ra làm bạn cũng không tệ,hiện tại là bạn,sau này sẽ là bạn trai,cũng như nhau thôi,chẳng qua sẽ mất thêm chút thời gian.
Can nhăn nhó nhìn Tin trơ ra cái bản mặt gợi đòn:
-Tao đã nói chỉ làm bạn,lấy đâu ra bạn trai hả!
Tin kéo tay Can vào nhà ăn mặc kệ cậu vùng vẫy :
-Bây giờ thì chưa nhưng tương lai thì chắc chắn.
______________AnhLotus_________________
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất