Hệ Thống Xuyên Thư: Vị Diện Chi Chủ
Chương 69: Kịch Bản Thế Giới Đơn Đế Thần Thiên Địa reset lần thứ 19.957 (3)
Thân hãm nguy hiểm, vượt cấp giết địch, tin tưởng và bị phản bội, phản bội lại bị đâm đao, ngày ngày sống trong cảnh giác và đề phòng, nhìn ai cũng thấy khả nghi.
Hắn mệt mỏi với cuộc sống như vậy. Hắn muốn thay đổi.
Đúng rồi, hắn muốn trở thành một người bình thường, muốn trãi qua một cuộc sống bình thường, có yêu có hận có vui có buồn, muốn có người thân bên cạnh, muốn có người có thể tin tưởng.
Dực Kì Thiên cười, hắn cuối cùng cũng tìm được mục tiêu sống.
Kiếp trước tất cả những đau khổ và sự thê thảm của hắn đều bắt đầu từ khi bí mật thân thế Nhân Ma hỗn huyết của hắn bại lộ mà ra. Nếu đã vậy kiếp này, hắn tuyệt đối sẽ không để chuyện này tái diễn.
Mà muốn bí mật này mãi mãi chôn vùi thì Dực Gia nhất định phải biến mất.
A... Ban đầu vốn định tha cho người Dực Gia, nhưng xem ra là không thể rồi.
Dực Gia rốt cuộc nhất định phải diệt môn trong tay hắn. Đây chính là số mệnh không thể thay đổi.
Dực Kì Thiên nghĩ vậy khó tránh khỏi tiếc hận, không phải là đồng tình và thương cảm Dực Gia mà là hối hận khi ở Nhân Vực không ra tay xử lí Dực Gia. Để bây giờ phải tìm cách trở về Nhân Vực đi diệt môn.
Mỗi Vực đều bị ngăn cách và bao bọc trong một tầng Giới Vực, tầng Giới Vực này nghe nói là do một vị Nguyên Thần thiết trí, phi thường vững chắc, không ai phá nổi. Chỉ có thể thông qua Giới Lệnh và Giới Môn để qua lại.
Mỗi Vực đều có Giới Môn thông các Vực còn lại, Giới Lệnh thì do Thủ Hộ Sứ Giới Môn nắm giữ. Muốn qua Giới Vực cần giao nộp số lượng linh thạch nhất định và phải đảm bảo tuân thủ quy tắc của từng Vực, kẻ vi phạm sẽ bị Thủ Hộ Sứ mỗi Vực truy sát.
Dực Kì Thiên hiện tại lại gặp vấn đề lúng túng. Hắn không có linh thạch. Trong nhẫn trữ vật của hắn có đủ loại kì trân dị bảo nhưng duy nhất lại không có linh thạch.
Cho nên vấn đề hiện tại là hắn cần kiếm linh thạch. Mà cách nhanh nhất chính là bán một món bảo vật đổi lấy linh thạch.
Bảo vật của hắn có rất nhiều, nhưng đa số là kì trân linh dược, trong đó không thiếu Chu Quả, Mộc Chủng, Phạt Mạch Thảo và vân vân. Tất cả đều là Tô Trí Viễn đưa cho hắn trước khi lên đường. Nghĩ đến y, hắn cảm thấy một cỗ ấm áp dâng trào trong lòng.
Mặc dù y vì ngộ nhận hắn là Thủ Hộ Giả ứng cử viên nên mới đối xử với hắn tốt như vậy. Nhưng hắn không để bụng, bởi biết đâu được sau này khi du ngoạn chán rồi thì hắn sẽ trở về kế tục y trở thành Thủ Hộ Giả Mộc Vân Sâm Lâm đời kế tiếp.
Còn bây giờ, chuyện hắn cần làm là liên hệ Đấu Giá Hội bán Phạt Mạch Thảo.
Phạt Mạch Thảo, tẩy gân phạt mạch, có thể tăng tư chất tu hành của tu sĩ. Đối với đê giai tu sĩ mà nói thì chính là báu vật vô giá.
Đê giai tu sĩ thường được tính là các tu sĩ tứ linh căn và ngũ linh căn, tán tu không môn không phái, tu sĩ thực lực thấp kém. Họ đã định sẵn tu hành chi lộ có hạn trừ phi đạt được kì ngộ giúp tăng tư chất hoặc nâng cao tu vi. Bằng không rất khó có thể đột phá giới hạn.
Mà Phạt Mạch Thảo được cho là kì ngộ quan trọng của các đê giai tu sĩ. Thứ này trân quý chỉ giới hạn trong các đê giai tu sĩ còn với tu sĩ đăng cấp cao hơn thì không là gì. Cho nên nếu hắn có đem Phạt Mạch Thảo ra bán thì cũng sẽ không gây chú ý nhiều.
Dẫu sao mục đích của hắn là linh thạch chứ không phải là gây sự chú ý. Kiếp trước hắn gây sự chú ý đủ rồi, kiếp này vẫn nên điệu thấp thì hơn.
Còn về việc tại sao hắn lại chọn vào Đấu Giá Hội để giao dịch thì là vì muốn bán được giá cả cao hơn. Phạt Mạch Thảo của hắn là loại cực phẩm, cũng không thể chỉ vì hắn cần linh thạch và muốn điệu thấp mà bán rẻ được. Điều đó không phù hợp hình tượng và tính cách của hắn. Điệu thấp mà hắn muốn là không cần như kiếp trước trở thành mục tiêu chú ý của cả Tu Chân Giới chứ không phải làm gì cũng cần đè thấp đầu mà làm.
Đã đi Đấu Giá Hội thì nhất định phải đi cái lớn nhất và cũng là nơi an toàn nhất. Hắn cũng không muốn bị đám ruồi nhặng bu lấy làm phiền.
Thanh Long Đấu Giá Hội là Đấu Giá Hội có quy mô lớn nhất và cũng an toàn nhất Tu Vực. Chi nhánh trãi rộng khắp Tu Vực, nhất là ở gần các đại tông phái đều sẽ có một toà Đấu Giá Hội thuận tiện mua sắm.
Phục Lâm Tông cũng không hạn chế quyền tự do đi lại của Dực Kì Thiên nên hắn có thể ra vào thông suốt. Dĩ nhiên không phải khách quý nào cũng được hưởng đãi ngộ như vậy, nguyên nhân chủ yếu vẫn là vì Viêm Nguyệt Hàm muốn lấy cách thức này để tỏ thiện ý tới hắn, cũng tạo nền cho việc mời chào hắn nhập Tông.
Thanh Long Phòng Đấu Giá phân chia phòng đấu giá thành tứ phẩm gồm Hạ, Trung, Thượng và Hỗn.
Hạ phẩm phòng đấu giá dành cho các đê giai tu sĩ. Trung phẩm phòng đấu giá dành cho Trung giai tu sĩ là các tu sĩ xuất thân tông phái trung và hạ lưu. Thượng phẩm phòng đấu giá dành cho các tu sĩ xuất thân từ các hất lưu tông phái. Hỗn phòng đấu giá thì là một nơi đặc biệt, bất kể giai tầng gì cũng có thể tham gia, không phân sang hèn, chỉ cần có đủ linh thạch đặt bao phòng đều có thể đi vào.
Tu Chân Giới quen thói cường giả vi tôn, các vụ giết người cướp của xảy ra như bữa cơm không có gì lạ. Đi ở trên đường lỡ nhặt được bảo vật mà thực lực kém sẽ bị người mạnh hơn giết chết đoạt bảo, vô phòng đấu giá chụp được đồ tốt bị người mơ ước mà người ta mạnh hơn bản thân sau đó diễn ra tình tiết giết người cướp của không phải không có.
Nhưng ở Thanh Long Đấu Giá Hội thì không. Chỉ cần ở trong phạm vi Thanh Long quản hạt mà ngươi mua hay bán đồ thì đảm bảo sẽ được bảo hộ tính mệnh và của cải từ khi rời đi cho đến khi trở về nhà an toàn. . truyện kiếm hiệp hay
Với quy định này thì dù đối với bất kì tu sĩ ở giai tầng nào cũng đều lợi nhiều hơn hại. Lợi ở chỗ kẻ yếu dù chụp được bảo cũng có thể vừa bảo vệ được mạng nhỏ mà bảo vật còn không bị cướp, kẻ mạnh thì không thể ngang nhiên cứng rắn đoạt bảo chỉ có thể thành thật làm theo quy tắc.
Dực Kì Thiên sau khi quyết định chủ ý liền thi hành. Thuận lợi bán Phạt Mạch Thảo với giá 300 linh thạch một gốc. Hắn bán hết mười gốc nên có được 3000 linh thạch. Đồng thời còn kết bạn được với ba huynh đệ họ Tô, đều là tán tu, thực lực không tệ, tư chất bình thường nhưng được cái là trọng nghĩa khí. Ba người họ cũng là người đã mua ba cây Phạt Mạch Thảo của hắn. Mua bán rất sòng phẳng không dây dưa dài dòng.
Có lẽ là vì Tô Trí Viễn duyên cớ cho nên hắn đặc biệt có hảo cảm với người họ Tô, chỉ cần không phải là kiểu vừa gặp đã đánh đánh giết giết thì hắn cũng không ngại lấy thiện ý đối đãi.
Trở về Phục Lâm Tông, hắn cùng nhóm người Thượng Quan Phi Dương và Mạnh Phá Quân cùng đi Nhân Vực.
Phục Lâm Tông cứ mười năm chiêu thu đệ tử một lần, vừa hay hiện tại đã đến thời điểm đó. Hắn còn đang suy nghĩ lấy cớ gì để trở về Nhân Vực rồi trở lại. Nói thật, hắn vẫn còn chưa muốn rời khỏi Phục Lâm Tông.
Nếu không phải bí mật Nhân Ma hỗn huyết của hắn bị lộ thì hắn cũng không đến mức rơi vào con đường u ám đó. Phục Lâm Tông cũng vẫn mãi là nhà của hắn, cho hắn bao yêu thương và đùm bọc.
Chiêu thu đệ tử là một đợt thịnh thế đạo hội, náo nhiệt và đầy chờ mong. Theo lí thì một ngoại nhân như hắn sẽ không thể cùng đi theo các chủ sự và đệ tử bổn tông đi chiêu thu đệ tử, nhưng ai kêu hắn là đối tượng lôi kéo số một của Viêm Nguyệt Hàm và Hoạ Khiết Vũ. Biết hắn có ý nghĩ này thì miệng mém cười đến sai lệch, không do dự gật đầu đồng ý.
Kết quả Dực Kì Thiên thuận lợi đường đường chính chính cùng Nhị Trưởng Lão Diệp Trân, đại đệ tử của Viêm Nguyệt Hàm là Mạnh Phá Quân, đại đệ tử của Vũ Nhã Chân Nhân là Thượng Quan Phi Dương cùng hơn hai mươi đệ tử khác tiến về Nhân Vực tiến hành quá trình tuyển chọn đệ tử có ngộ tính cao.
Viêm Nguyệt Hàm đang buồn rầu không biết làm cách gì để lôi kéo hắn nhập Tông thì lại biết được hắn có ý muốn đến Nhân Vực, mặc kệ vì lí do gì, chỉ cần xác định hắn sẽ trở về sau khi xong việc thì lão cũng không ngại tạo thuận lợi. Thế là để hắn theo doànd đệ tử chiêu thu đệ tử cùng đi Nhân Vực, sau lại an bài vài chuyện.
Biết đâu được đợi sau khi hắn về sẽ gia nhập Phục Lâm Tông thì sao.
Lão cũng là vét hết tâm huyết nhưng chỉ cần hắn chịu gia nhập Phục Lâm Tông thì là kiếm lợi lớn. Một tu sĩ Thiên Linh Căn hoàn toàn đáng giá cho mọi chuyện. Huống chi hắn còn có quan hệ với Thủ Hộ Giả Mộc Vân Sâm Lâm, thân phận tuyệt không bình thường.
Thủ Hộ Giả là ai, họ chính là người phát ngôn của Thiên Đạo, khác với Thủ Hộ Sứ là người chấp hành quy tắc. Nếu có thể móc nối với họ, chỉ cần đạt được một chút xíu lợi ích cũng đủ cho lão đột phá cảnh giới.
Dực Kì Thiên sau khi đến Nhân Vực liền tìm cơ hội tách ra sau đó ra tay diệt sạch Dực Gia, đợi sau khi đảm bảo không còn sơ sót nào thì rời đi.
Dực Gia tuy cũng xem như một tu chân thế gia nhưng thực chất thực lực chả ra sao, ngay cả một Kim Đan Kì tu sĩ cũng không có, cao nhất chỉ là một lão tổ Trúc Cơ hậu kì thì sao địch lại hắn nổi. Cho nên dễ dàng bị diệt.
Lúc này hắn mới cảm thấy hơi yên tâm. Cũng chỉ hơi yên tâm vì hắn cũng không quên Dực Gia có khá nhiều tộc nhân đã bái tiên môn. Bất quá cũng không làm nên trò trống gì, chỉ cần không phải là kẻ biết về bí mật Nhân Ma hỗn huyết của hắn thì dù có nhảy ra đánh cờ hiệu tìm hắn báo thù cũng chẳng làm nên chuyện gì.
Hắn mệt mỏi với cuộc sống như vậy. Hắn muốn thay đổi.
Đúng rồi, hắn muốn trở thành một người bình thường, muốn trãi qua một cuộc sống bình thường, có yêu có hận có vui có buồn, muốn có người thân bên cạnh, muốn có người có thể tin tưởng.
Dực Kì Thiên cười, hắn cuối cùng cũng tìm được mục tiêu sống.
Kiếp trước tất cả những đau khổ và sự thê thảm của hắn đều bắt đầu từ khi bí mật thân thế Nhân Ma hỗn huyết của hắn bại lộ mà ra. Nếu đã vậy kiếp này, hắn tuyệt đối sẽ không để chuyện này tái diễn.
Mà muốn bí mật này mãi mãi chôn vùi thì Dực Gia nhất định phải biến mất.
A... Ban đầu vốn định tha cho người Dực Gia, nhưng xem ra là không thể rồi.
Dực Gia rốt cuộc nhất định phải diệt môn trong tay hắn. Đây chính là số mệnh không thể thay đổi.
Dực Kì Thiên nghĩ vậy khó tránh khỏi tiếc hận, không phải là đồng tình và thương cảm Dực Gia mà là hối hận khi ở Nhân Vực không ra tay xử lí Dực Gia. Để bây giờ phải tìm cách trở về Nhân Vực đi diệt môn.
Mỗi Vực đều bị ngăn cách và bao bọc trong một tầng Giới Vực, tầng Giới Vực này nghe nói là do một vị Nguyên Thần thiết trí, phi thường vững chắc, không ai phá nổi. Chỉ có thể thông qua Giới Lệnh và Giới Môn để qua lại.
Mỗi Vực đều có Giới Môn thông các Vực còn lại, Giới Lệnh thì do Thủ Hộ Sứ Giới Môn nắm giữ. Muốn qua Giới Vực cần giao nộp số lượng linh thạch nhất định và phải đảm bảo tuân thủ quy tắc của từng Vực, kẻ vi phạm sẽ bị Thủ Hộ Sứ mỗi Vực truy sát.
Dực Kì Thiên hiện tại lại gặp vấn đề lúng túng. Hắn không có linh thạch. Trong nhẫn trữ vật của hắn có đủ loại kì trân dị bảo nhưng duy nhất lại không có linh thạch.
Cho nên vấn đề hiện tại là hắn cần kiếm linh thạch. Mà cách nhanh nhất chính là bán một món bảo vật đổi lấy linh thạch.
Bảo vật của hắn có rất nhiều, nhưng đa số là kì trân linh dược, trong đó không thiếu Chu Quả, Mộc Chủng, Phạt Mạch Thảo và vân vân. Tất cả đều là Tô Trí Viễn đưa cho hắn trước khi lên đường. Nghĩ đến y, hắn cảm thấy một cỗ ấm áp dâng trào trong lòng.
Mặc dù y vì ngộ nhận hắn là Thủ Hộ Giả ứng cử viên nên mới đối xử với hắn tốt như vậy. Nhưng hắn không để bụng, bởi biết đâu được sau này khi du ngoạn chán rồi thì hắn sẽ trở về kế tục y trở thành Thủ Hộ Giả Mộc Vân Sâm Lâm đời kế tiếp.
Còn bây giờ, chuyện hắn cần làm là liên hệ Đấu Giá Hội bán Phạt Mạch Thảo.
Phạt Mạch Thảo, tẩy gân phạt mạch, có thể tăng tư chất tu hành của tu sĩ. Đối với đê giai tu sĩ mà nói thì chính là báu vật vô giá.
Đê giai tu sĩ thường được tính là các tu sĩ tứ linh căn và ngũ linh căn, tán tu không môn không phái, tu sĩ thực lực thấp kém. Họ đã định sẵn tu hành chi lộ có hạn trừ phi đạt được kì ngộ giúp tăng tư chất hoặc nâng cao tu vi. Bằng không rất khó có thể đột phá giới hạn.
Mà Phạt Mạch Thảo được cho là kì ngộ quan trọng của các đê giai tu sĩ. Thứ này trân quý chỉ giới hạn trong các đê giai tu sĩ còn với tu sĩ đăng cấp cao hơn thì không là gì. Cho nên nếu hắn có đem Phạt Mạch Thảo ra bán thì cũng sẽ không gây chú ý nhiều.
Dẫu sao mục đích của hắn là linh thạch chứ không phải là gây sự chú ý. Kiếp trước hắn gây sự chú ý đủ rồi, kiếp này vẫn nên điệu thấp thì hơn.
Còn về việc tại sao hắn lại chọn vào Đấu Giá Hội để giao dịch thì là vì muốn bán được giá cả cao hơn. Phạt Mạch Thảo của hắn là loại cực phẩm, cũng không thể chỉ vì hắn cần linh thạch và muốn điệu thấp mà bán rẻ được. Điều đó không phù hợp hình tượng và tính cách của hắn. Điệu thấp mà hắn muốn là không cần như kiếp trước trở thành mục tiêu chú ý của cả Tu Chân Giới chứ không phải làm gì cũng cần đè thấp đầu mà làm.
Đã đi Đấu Giá Hội thì nhất định phải đi cái lớn nhất và cũng là nơi an toàn nhất. Hắn cũng không muốn bị đám ruồi nhặng bu lấy làm phiền.
Thanh Long Đấu Giá Hội là Đấu Giá Hội có quy mô lớn nhất và cũng an toàn nhất Tu Vực. Chi nhánh trãi rộng khắp Tu Vực, nhất là ở gần các đại tông phái đều sẽ có một toà Đấu Giá Hội thuận tiện mua sắm.
Phục Lâm Tông cũng không hạn chế quyền tự do đi lại của Dực Kì Thiên nên hắn có thể ra vào thông suốt. Dĩ nhiên không phải khách quý nào cũng được hưởng đãi ngộ như vậy, nguyên nhân chủ yếu vẫn là vì Viêm Nguyệt Hàm muốn lấy cách thức này để tỏ thiện ý tới hắn, cũng tạo nền cho việc mời chào hắn nhập Tông.
Thanh Long Phòng Đấu Giá phân chia phòng đấu giá thành tứ phẩm gồm Hạ, Trung, Thượng và Hỗn.
Hạ phẩm phòng đấu giá dành cho các đê giai tu sĩ. Trung phẩm phòng đấu giá dành cho Trung giai tu sĩ là các tu sĩ xuất thân tông phái trung và hạ lưu. Thượng phẩm phòng đấu giá dành cho các tu sĩ xuất thân từ các hất lưu tông phái. Hỗn phòng đấu giá thì là một nơi đặc biệt, bất kể giai tầng gì cũng có thể tham gia, không phân sang hèn, chỉ cần có đủ linh thạch đặt bao phòng đều có thể đi vào.
Tu Chân Giới quen thói cường giả vi tôn, các vụ giết người cướp của xảy ra như bữa cơm không có gì lạ. Đi ở trên đường lỡ nhặt được bảo vật mà thực lực kém sẽ bị người mạnh hơn giết chết đoạt bảo, vô phòng đấu giá chụp được đồ tốt bị người mơ ước mà người ta mạnh hơn bản thân sau đó diễn ra tình tiết giết người cướp của không phải không có.
Nhưng ở Thanh Long Đấu Giá Hội thì không. Chỉ cần ở trong phạm vi Thanh Long quản hạt mà ngươi mua hay bán đồ thì đảm bảo sẽ được bảo hộ tính mệnh và của cải từ khi rời đi cho đến khi trở về nhà an toàn. . truyện kiếm hiệp hay
Với quy định này thì dù đối với bất kì tu sĩ ở giai tầng nào cũng đều lợi nhiều hơn hại. Lợi ở chỗ kẻ yếu dù chụp được bảo cũng có thể vừa bảo vệ được mạng nhỏ mà bảo vật còn không bị cướp, kẻ mạnh thì không thể ngang nhiên cứng rắn đoạt bảo chỉ có thể thành thật làm theo quy tắc.
Dực Kì Thiên sau khi quyết định chủ ý liền thi hành. Thuận lợi bán Phạt Mạch Thảo với giá 300 linh thạch một gốc. Hắn bán hết mười gốc nên có được 3000 linh thạch. Đồng thời còn kết bạn được với ba huynh đệ họ Tô, đều là tán tu, thực lực không tệ, tư chất bình thường nhưng được cái là trọng nghĩa khí. Ba người họ cũng là người đã mua ba cây Phạt Mạch Thảo của hắn. Mua bán rất sòng phẳng không dây dưa dài dòng.
Có lẽ là vì Tô Trí Viễn duyên cớ cho nên hắn đặc biệt có hảo cảm với người họ Tô, chỉ cần không phải là kiểu vừa gặp đã đánh đánh giết giết thì hắn cũng không ngại lấy thiện ý đối đãi.
Trở về Phục Lâm Tông, hắn cùng nhóm người Thượng Quan Phi Dương và Mạnh Phá Quân cùng đi Nhân Vực.
Phục Lâm Tông cứ mười năm chiêu thu đệ tử một lần, vừa hay hiện tại đã đến thời điểm đó. Hắn còn đang suy nghĩ lấy cớ gì để trở về Nhân Vực rồi trở lại. Nói thật, hắn vẫn còn chưa muốn rời khỏi Phục Lâm Tông.
Nếu không phải bí mật Nhân Ma hỗn huyết của hắn bị lộ thì hắn cũng không đến mức rơi vào con đường u ám đó. Phục Lâm Tông cũng vẫn mãi là nhà của hắn, cho hắn bao yêu thương và đùm bọc.
Chiêu thu đệ tử là một đợt thịnh thế đạo hội, náo nhiệt và đầy chờ mong. Theo lí thì một ngoại nhân như hắn sẽ không thể cùng đi theo các chủ sự và đệ tử bổn tông đi chiêu thu đệ tử, nhưng ai kêu hắn là đối tượng lôi kéo số một của Viêm Nguyệt Hàm và Hoạ Khiết Vũ. Biết hắn có ý nghĩ này thì miệng mém cười đến sai lệch, không do dự gật đầu đồng ý.
Kết quả Dực Kì Thiên thuận lợi đường đường chính chính cùng Nhị Trưởng Lão Diệp Trân, đại đệ tử của Viêm Nguyệt Hàm là Mạnh Phá Quân, đại đệ tử của Vũ Nhã Chân Nhân là Thượng Quan Phi Dương cùng hơn hai mươi đệ tử khác tiến về Nhân Vực tiến hành quá trình tuyển chọn đệ tử có ngộ tính cao.
Viêm Nguyệt Hàm đang buồn rầu không biết làm cách gì để lôi kéo hắn nhập Tông thì lại biết được hắn có ý muốn đến Nhân Vực, mặc kệ vì lí do gì, chỉ cần xác định hắn sẽ trở về sau khi xong việc thì lão cũng không ngại tạo thuận lợi. Thế là để hắn theo doànd đệ tử chiêu thu đệ tử cùng đi Nhân Vực, sau lại an bài vài chuyện.
Biết đâu được đợi sau khi hắn về sẽ gia nhập Phục Lâm Tông thì sao.
Lão cũng là vét hết tâm huyết nhưng chỉ cần hắn chịu gia nhập Phục Lâm Tông thì là kiếm lợi lớn. Một tu sĩ Thiên Linh Căn hoàn toàn đáng giá cho mọi chuyện. Huống chi hắn còn có quan hệ với Thủ Hộ Giả Mộc Vân Sâm Lâm, thân phận tuyệt không bình thường.
Thủ Hộ Giả là ai, họ chính là người phát ngôn của Thiên Đạo, khác với Thủ Hộ Sứ là người chấp hành quy tắc. Nếu có thể móc nối với họ, chỉ cần đạt được một chút xíu lợi ích cũng đủ cho lão đột phá cảnh giới.
Dực Kì Thiên sau khi đến Nhân Vực liền tìm cơ hội tách ra sau đó ra tay diệt sạch Dực Gia, đợi sau khi đảm bảo không còn sơ sót nào thì rời đi.
Dực Gia tuy cũng xem như một tu chân thế gia nhưng thực chất thực lực chả ra sao, ngay cả một Kim Đan Kì tu sĩ cũng không có, cao nhất chỉ là một lão tổ Trúc Cơ hậu kì thì sao địch lại hắn nổi. Cho nên dễ dàng bị diệt.
Lúc này hắn mới cảm thấy hơi yên tâm. Cũng chỉ hơi yên tâm vì hắn cũng không quên Dực Gia có khá nhiều tộc nhân đã bái tiên môn. Bất quá cũng không làm nên trò trống gì, chỉ cần không phải là kẻ biết về bí mật Nhân Ma hỗn huyết của hắn thì dù có nhảy ra đánh cờ hiệu tìm hắn báo thù cũng chẳng làm nên chuyện gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất