Chứng Đỏ Mặt

Chương 8

Trước Sau
Chung còi: Mạnh Dịch…

Meo eo mi: Ừ?

Chung còi: Tối qua… cậu không ngủ hả

Meo eo mi: Ừ.

Chung còi: Cậu thu lại nhiều tin nhắn thật đấy.

Meo eo mi: Cậu cũng thế mà.

Chung còi: Tớ… tớ chỉ muốn hỏi xem cậu đã ngủ chưa thôi…

Meo eo mi: Điêu.

Chung còi:! Tớ không nói điêu!

Meo eo mi: Không lừa tớ?

Chung còi: Tớ có thể hùng hồn nói rằng! Tớ không lừa cậu!

Meo eo mi: 【Screenshot】, vậy xin hỏi cậu bạn có avatar cá vàng đây, gọi ai là ông xã thế?

Chung còi:!!!!!!!

Chung còi:!!!!!!! Mạnh Dịch!!! Cậu nhìn thấy rồi!!! Cậu thấy rồi mà còn hỏi tớ!

Meo eo mi: Ừ, thấy rồi.

Chung còi: Cậu… thích tớ sao?

Meo eo mi:??



Chung còi:??

Meo eo mi: Cậu không nhìn thấy chú thích tớ đặt cho cậu à?

Chung còi: Chú thích… Bảo bối!

Meo eo mi: Tớ không tùy tiện gọi người khác là bảo bối đâu.

Meo eo mi: Có muốn biết tối qua tớ đã thu hồi lại tin gì không?

Chung còi: …Ừm, có.

Meo eo mi: Cậu đáng yêu như vậy, tớ có thể hôn cậu không? Có thể ôm cậu không? Đồ ngốc, tớ nhìn thấy tin nhắn của cậu rồi.

Meo eo mi: Chung Ngư, cậu đã gọi tớ là ông xã rồi.

(5 phút sau)

Bảo bối của Mạnh Dịch: Mạnh Dịch… cậu thật sự thích tớ sao, tớ không dám tin cho lắm…

Meo eo mi: Không dám tin mà cậu còn đổi nickname? Vừa nãy đi đâu thế?

Bảo bối của Mạnh Dịch: Tớ đi rừa mặt…

Meo eo mi: Nước lạnh?

Bảo bối của Mạnh Dịch: Ừm…

Meo eo mi: Cá nhỏ* là đồ ngốc.

*Cá nhỏ (小鱼 – Tiểu Ngư), gọi yêu nhau nên tui cho thẳng thành cá nhỏ luôn ̄へ ̄

Bảo bối của Mạnh Dịch: (╬◣д◢) cậu lại mắng tớ!



Meo eo mi: Được rồi, tớ sai rồi.

Meo eo mi: Chung Ngư.

Bảo bối của Mạnh Dịch: Sao vậy, nghiêm túc thế?

Meo eo mi: Tớ thích cậu, thích cậu lâu lắm rồi, từ hồi cậu còn béo tớ đã thích cậu rồi.

Bảo bối của Mạnh Dịch: Cấp 2?!!

Meo eo mi: Ừ, chính xác hơn là năm lớp 8… Khụ, tớ vốn định tốt nghiệp cấp 2 xong sẽ tỏ tình với cậu, ai ngờ năm lớp 9 cậu lại chuyển trường.

Bảo bối của Mạnh Dịch: Hồi ấy tớ béo vậy… sao cậu có thể thích tớ chứ.

Meo eo mi: Béo á? Tớ lại thấy… lúc đó trông cậu rất đáng yêu… mềm mềm nữa.

Meo eo mi: Nhưng cậu cứ luôn tránh tớ… phải nói là… tránh tất cả mọi người… Chung Ngư, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Bảo bối của Mạnh Dịch: Ha ha cũng không có gì đâu, năm lớp 8… hay bị gọi là thằng béo, vốn tớ chẳng để ý đâu. Ai ngờ bọn họ càng ngày càng quá đáng, hay nhốt tớ trong phòng vệ sinh, tớ ngồi bàn cuối cùng, mỗi lần đi qua đều bị bọn họ ngáng chân. Tớ lúc đó càng ngày càng kháng cự việc nói chuyện với người khác, mãi đến kì nghì hè năm đó, có lần tớ nói chuyện với ba mẹ thì mặt đột nhiên đỏ lên, sau đó bị đưa vào bệnh viện kiểm tra.

Meo eo mi: Sau đó thì gầy đi.

Bảo bối của Mạnh Dịch: Ừ… uống thuốc một thời gian, tớ gầy đi nhanh chóng…

Meo eo mi: Bảo bối.

Bảo bối của Mạnh Dịch: Hửm?!

Bảo bối của Mạnh Dịch: Sao… sao tự nhiên… gọi vậy?

Meo eo mi: Có thể gọi điện cho cậu không?

Bảo bối của Mạnh Dịch: Được nha!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau