Z: Nhật Ký Sự Kiện

Chương 3

Trước Sau
Nhiều người bình thường khao khát được tiền bạc cùng tình yêu, và đôi khi những người khao khát tình yêu lại nhiều hơn cả cái khao khát phía trước. Đặc biệt là những đứa trẻ học sinh vẫn còn trong khuôn viên trường học chưa bước vào đời, mang trong mình một tình yêu khờ dại không chút vướng bận gì!

“Học trưởng, em thích anh, xin anh hãy đồng ý quen với em đi!”

Doãn Tỉ Nguyệt chớp chớp đôi mi xinh dài và rậm rạp của mình nhìn nữ sinh đột ngột xuất hiện trước mặt đang đưa ra yêu cầu kỳ quái với mình mà có chút không biết phải làm sao, cậu chẳng qua chỉ trộm đi ra ngoài tìm thỏ con chơi thôi mà, sao lại gặp tình huống như vậy chứ?

‘Phụt—-‘ Tuy nhiên đương sự còn chưa trả lời thì một tràng tiếng cười đã truyền tới.

Doãn Tỉ Nguyệt quay đầu nhìn, chỉ thấy nơi cách họ 4 5 mét có một nam một nữ đang đứng, nói đúng hơn là một nam một nữ đang đứng xem hai đứa. Người đàn ông mặc áo vest màu xanh ngọc, còn người con gái thì mặc đại một cái quần jean kèm áo thun.

Doãn Tỉ Nguyệt nhìn hai người phía đỡ, người con gái kia tuy rằng lớn lên không thuộc dạng sắc nước hương trời nhưng lại tạo ấn tượng cho người ta cảm thấy rằng đó là người hoạt bát đáng yêu.

Nhưng người bên cạnh cô có lẽ cao 1 mét tám mấy, tỷ lệ vóc dáng cũng bình thường, nhưng bề ngoài lại xuất chúng tạo cho người khác cảm giác đây là người sắc sảo và độc đoán. Hắn như đã có sẵn khí chất vương giả trời sinh khiến người khác không thể không khuất phục. Đối với loại người này, Doãn Tỉ Nguyệt nghĩ cũng không cần nghĩ mà sẽ cho vào trong danh sách những nhân vật nguy hiểm cần tránh xa.

“Xin lỗi, tôi không phải cố ý.” Thẩm Hàn Lạc lúc này còn chưa biết mình đã bị kéo sổ đen, sờ sờ mũi có chút xấu hổ nói.(Truyện của Lại Trùng Cung)

“Mịch Cầm à, tiết học tiếp theo chuẩn bị bắt đầu rồi, em về trước đi!” Doãn Tỉ Nguyệt thu hồi ánh mắt, cúi đầu nhìn cô gái đang đứng trước mặt mình rồi nói.

Cô gái tên Mịch Cầm sau khi nghe Doãn Tỉ Nguyệt nói thì ngẩng đầu nhìn mà không nói gì.



“Về lớp đi!” Doãn Tỉ Nguyệt nhìn thấy trong ánh mắt của Mịch Cầm là sự lo lắng mà lại mong chờ, chỉ đành thở dài có chút bất lực mà khuyên nhủ: “Anh không xứng với em.”

“Xin lỗi học trưởng, đã gây thêm phiền phức cho anh rồi…” Đối với câu trả lời của Doãn Tỉ Nguyệt cô đã sớm đoán được trong lòng, tuy rằng có chút buồn bã nhưng cô sẽ không ép buộc, bởi vì cho dù có bị từ chối thì cô vẫn có thể âm thầm mà thích anh ấy.

Nhìn bóng dáng cố nín khóc kiên cường rời đi của Mịch Cầm, vẻ mặt của cậu vẫn bình tĩnh như cũ, tay vẫn sờ sờ con thỏ lông trắng đang nằm trong ngực của mình rồi bước đi.

“Không nghĩ tới tới đây còn có thể thấy ‘Thơ ngây’ phiên bản đời thực luôn!” Kha Manh thở dài hai tay ôm ngực say mê nhìn bóng dáng màu trắng đã đi xa mà cảm thán nói.

“Tôi xem cô nghĩ nhiều quá rồi.” Thẩm Hàn Lạc cũng nhìn theo bóng lưng Doãn Tỉ Nguyệt đi xa vừa tàn nhẫn đánh tan ảo tưởng của đồng nghiệp đang chìm mình trong mơ mộng.

Không ngờ, Thẩm Hàn Lạc vừa dứt lời thì Kha Manh đã quay lại trừng mắt nhìn hắn: “Sếp, chẳng lẽ anh không cảm thấy một màn vừa rồi của hai đứa nhóc kia giống như phiên bản Tương Cầm cầm thư tình tỏ tình với Trực Thụ sao?” Cô chính là fan trung thành của “Thơ ngây”, cho dù là manga, anime, hay phim truyền hình, bản cũ hay bản mới cô cũng đã xem cả N lần rồi! Đối với những tình tiết trong đó đã quen thuộc tới nổi có thể đọc làu làu.

Thẩm Hàn Lạc tuy rằng là tổ trưởng của bọn học nhưng đối với tư duy của vị đồng nghiệp nữ duy nhất trong tổ này thì hắn không có cách nào hiểu nổi. Vì thế hắn ho khan nghiêm túc nói: “Tương Cầm, Trực Thụ nào đó tôi thật sự không biết, nhưng cô bé học sinh vừa rồi tôi có biết một chút.” Nối xong liền đi về phía trước.

“Cái gì? Sếp anh có ý gì đó?” Kha Manh đang mơ mộng bị một câu nói của Thẩm Hàn Lạc kéo về hiện thực lập tức tấn công: “Anh biết được gì đó? Sếp anh làm cách nào biết được học sinh đó thế?” Vừa la vừa nhanh chóng đuổi theo.

Thẩm Hàn Lạc đi ở phía trước giữ im lặng, hắn chỉ ném đồ mình đành cầm tới phía này. Kha Manh liếc nhanh rồi chộp lấy thứ đó, phát hiện đó là một thẻ muốn sách của thư viện Z, tên trên đó là Tiếu Mịch Cầm, nhờ cái này cuối cùng cô cũng mới nhớ ra nguyên nhân bọn họ đi tới Z đại.

Thẻ mượn sách này là ở bên thi thể mà Tưởng Vũ phát hiện được, vốn cho rằng đây là đồ của người chết, nhưng sau khi qua kiểm chứng mới phát hiện người chết tên là Lý Mộng mà không phải là Tiếu Mịch Cầm, cho nên Thẩm Hàn Lạc mới dẫn cô cùng nhau đi tới đại học Z.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau