Trong Mắt Có Kịch

Chương 152: Buổi ghi hình trực tiếp

Trước Sau
Buổi tối ngày hôm đấy Trương Dạng lại trở về nhà rất muộn, Trương Mạn Đường vẫn luôn đợi hắn, cậu rất muốn gọi cho hắn hỏi rằng khi nào thì hắn trở về nhưng người đàn ông này vốn dĩ không thích bị khống chế, thế cho nên cậu cũng chỉ có thể an tĩnh ngồi chờ đợi mà thôi.

Trương Dạng trở về nhà lúc hơn 11 giờ đêm, hắn vẫn còn tỉnh táo nhưng trên người lại phát ra mùi rượu nhàn nhạt cùng một vài mùi hương nước hoa hỗn loạn. Trương Mạn Đường không muốn Trương Dạng đi những bữa tiệc như thế nhưng hắn là một tổng giám đốc lớn, chuyện thường xuyên đi những loại tiệc xã giao như thế này là chuyện không thể nào tránh khỏi được.

"Đợi tôi sao?" Trương Dạng vừa đẩy cửa phòng ngủ tiến vào liền phát hiện ra trong phòng vẫn còn sáng đèn, Trương Mạn Đường đang ngồi trên giường, mặc một bộ đồ ngủ thoải mái đợi hắn.

Trương Mạn Đường bước xuống giường, thuận tiện giúp hắn tháo cà vạt.

"Em đợi anh, hôm nay anh lại có tiệc rượu sao?"

Trương Dạng ừ một tiếng, hắn không có ý định giải thích thêm nhiều.

"Vậy để em đi chuẩn bị nước tắm cho anh."

Trương Dạng không nói gì cả, Trương Mạn Đường xoay người đi vào bên trong phòng tắm, xả nước vào trong bồn, thất thần đợi nước dâng lên đến một nửa liền xoay người đi ra ngoài gọi hắn. Lúc cậu vừa mới bước ra ngoài thì phát hiện ra Trương Dạng đã cởi hết quần áo đứng đối diện cậu, dáng người của hắn hoàn mỹ săn chắc, các múi cơ trên bụng hiện ra rõ ràng.

"Đã xong rồi, anh vào tắm đi."

Trương Dạng tiến tới, dễ dàng ôm lấy Trương Mạn Đường nhấc bổng lên đi về phía phòng tắm.

"Vào cùng tôi luôn đi."

Trương Dạng không cho Trương Mạn Đường cơ hội phản kháng đã ngay lập tức ôm cậu bước vào trong bồn tắm đã xả sẵn nước, ngay cả quần áo của cậu cũng không thèm cởi đã trực tiếp đè cậu xuống dưới thân rồi.

"Cần gì mặc quần áo vướng víu như vậy, sau này ở trong phòng ngủ đừng mặc đồ." Trương Dạng nhíu mày, bàn tay không kiên nhân muốn xé hỏng quần áo của Trương Mạn Đường.

Trương Mạn Đường nhanh chóng ngăn cản Trương Dạng, cậu rất biết quý trọng quần áo, nếu như không từ mình cởi thì nhất định sẽ trở thành một đống rẻ rách ở trong tay của Trương Dạng mất.

"Trương Dạng, anh đừng xé, rất lãng phí."

Trương Dạng thích mọi việc đều phải nhanh chóng, cởi quần áo tốn thời gian hơn so với việc trực tiếp xé bỏ.

"Nếu như biết lãng phí thì sau này không được mặc."

Trương Mạn Đường đỏ mặt, cậu không thể nào giống như Trương Dạng được, ngang nhiên không mặc đồ đi đi lại lại ở trong phòng, cảm giác trống trải đó khiến cho cậu rất khó thích nghi.

"Em sợ Tiểu Tu sẽ tới cho nên không thể không mặc đồ được."

Trương Dạng khàn giọng.

"Tiểu Tu sẽ gõ cửa phòng."

Trương Mạn Đường không đề cập đến vấn đề này nữa, nhanh chóng lảng sang chuyện khác.

"Hôm nay anh có xem bài viết ở trên mạng hay không?"

Trương Dạng cúi đầu hôn lên cần cổ của Trương Mạn Đường.

"Có xem qua."

Trương Mạn Đường hỏi.

"Vậy chuyện đó... có ảnh hưởng đến anh hay không?"



Trương Dạng trả lời.

"Vẫn có thể trong tầm kiểm soát của tôi."

Trương Mạn Đường bị trêu chọc bên dưới liền cong người, hai tay ôm lấy cần cổ của Trương Dạng khẽ rên lên.

"Trương Dạng... sau này anh đừng quay hình lại lúc đó có được không?"

Trương Dạng cắn lên cần cổ của Trương Mạn Đường, cố tình để lại nhiều dấu hôn sắc nét trên đó.

"Sao thế? Bởi vì nhìn lại dáng vẻ phát tình của em rất xấu hổ sao?"

Là một người bình thường đương nhiên sẽ không thích bị quay hình lại khi làm chuyện đó rồi.

"Vâng... sau này có thể đừng quay hay không?"

Trương Dạng cười ta, ánh mắt lưu manh nhìn một lượt từ trên xuống dưới của Trương Mạn Đường.

"Không được đâu, sau này sẽ còn quay lại lúc Tiểu Đường Từ không tự khống chế được mà biến thành đài phun nước nữa."

Trương Mạn Đường nghe thấy thế thì đỏ mặt, cúi thấp đầu vùi vào trong lồng ngực của Trương Dạng trốn tránh.

"Tôi sắp đi công tác ở Nhật Bản, em có muốn theo tôi không?"

Trương Mạn Đường chưa từng đi nước ngoài nên rất hứng thú, huống chi còn được đi cùng Trương Dạng nữa cho nên càng vui sướng hơn, nhưng cậu là một ba ba tốt của Trương Tu đương nhiên không thể bỏ quên nhóc con ở nhà được, thế cho nên cậu liền hỏi.

"Phải để Tiểu Tu ở nhà sao?"

Trương Dạng trả lời.

"Trước đây tôi đi công tác thì Tiểu Tu vẫn ở nhà cùng quản gia."

Nếu như để cho Trương Tu biết cậu được đi nước ngoài cùng Trương Dạng thì có lẽ nhóc con sẽ rất tủi thân, chính vì vậy người ba ba nhỏ này rất cố gắng mà xin xỏ cho con trai mình.

"Hay là cho Tiểu Tu theo được không? Nhóc con nhất định sẽ rất vui. Anh yên tâm, em sẽ trông chừng nhóc con, sẽ không ảnh hưởng đến công việc của anh đâu."

Trương Dạng khàn giọng.

"Vậy khi đi ngủ, Tiểu Tu sẽ nằm ở giữa, em sẽ không được nằm cạnh tôi, em chịu được sao?"

Trương Mạn Đường hả một tiếng, cậu cũng không nghĩ xâu xa như Trương Dạng, chỉ đơn thuần là muốn để Trương Tu được vui vẻ mà thôi.

"Chỉ vài ngày mà thôi, nếu như Tiểu Tu vui vẻ thì em cũng vui vẻ."

Ánh mắt của Trương Dạng chợt trầm xuống, sau đó hắn cúi đầu hôn lên môi của Trương Mạn Đường, đầu lưỡi dịu dàng tiến vào khoang miệng cậu bắt đầu triền miên thăm dò...

Từ sau vụ scandal của Trương Mạn Đường và Cố Giai Thụy, fan của hai người đã vạch rõ mối quan hệ không đội trời chung. Cố Giai Thụy ở trên mạng luôn đóng vai là một người vô tội khi mà đi ăn một bữa cơm liền trở thành kẻ thứ ba, Trương Mạn Đường vẫn im lặng không hề nhắc tới chuyện này, chỉ có fan của cậu là điên cuồng đẩy chiếc thuyền của cậu và Trương Dạng ra khơi mà thôi.

Sự việc scandal này càng khiến cho chương trình truyền hình thực tế Mùa Hè Đến Rồi liên tục đứng đầu bảng về tỷ suất xem đài. Đạo diễn cũng ưu ái Trương Mạn Đường nhất, liên tục cho cậu xuất hiện nhiều hơn so với những người khác, chuyện này khiến cho Cố Giai Thụy ghen tị đến đỏ cả mắt.

Hôm nay là ngày ghi hình đặc biệt không có kịch bản trước, địa điểm quay hình sẽ là sân vận động trong nhà của trường đại học X. Sức chứa của sân vận động này lên tới cả nghìn người, mọi chỗ ngồi đều đã được ngồi kín chật ních từ sáng sớm, có một số người không có ghế ngồi còn phải đứng chen chúc với nhau.

Trương Mạn Đường phải đến địa điểm quay hình sớm hơn mọi khi để giao lưu với fan hâm mộ, tuy hôm nay là thứ 2 nhưng mọi người lại đến đây rất đông, có lẽ những người này đều bỏ tiết để đến đây gặp gỡ thần tượng.

Trương Mạn Đường phải mất một khoảng thời gian mới thoát ra được khỏi đám đông, từ sau đoạn GIF hôn nhau trong thang máy cùng Trương Dạng, Trương Mạn Đường lại có nhiều fan hâm mộ hơn nữa, những người có mặt ở đây đa số đều là vì cậu mà tới.



"Đường ca, Đường ca, anh nhìn em đi."

"Đường ca, em rất thích anh..."

"Đường ca, anh ở bên ngoài đẹp trai quá..."

Trương Mạn Đường rất thân thiện, không hề mắc bệnh ngôi sao cho nên fan hâm mộ liên tục vậy quanh cậu hét lớn. Trương Mạn Đường cảm thấy sắp muộn giờ rồi đành phải cười khổ nói.

"Được rồi, được rồi, có thể nhường đường cho anh được không? Anh sắp muộn giờ rồi, một lát nữa chúng ta lại gặp nhé."

Fan hâm mộ rất nghe lời Trương Mạn Đường, nghe thấy cậu nói như thế liền tự động nhắc nhở nhau nhường lối đi cho cậu.

"Cảm ơn, hôm nay mọi người không có tiết học hay sao?"

Người xung quanh trả lời.

"Chúng em xin giáo viên nghỉ rồi, cô giáo cũng muốn đến đây để xem anh đấy."

Trương Mạn Đường mỉm cười.

"Hả, vậy sao? Cảm ơn nhé, một lát nữa gặp mọi người sau!"

Hôm nay Trương Mạn Đường mặc áo sơ mi trắng và quần jeans xanh, sơ vin gọn gàng, đây là loại trang phục đơn giản vô cùng trẻ trung, nhìn càng giống như một sinh viên đại học. Trang phục này không khó tìm trong các nam sinh đại học hiện tại nhưng ở cậu luôn toát lên được vẻ đặc biệt thu hút, vừa nhìn qua trong biển người cũng sẽ không bị trộn lẫn mờ nhạt.

5 thành viên thường trú trong đoàn sẽ chơi một trò chơi livestream kéo fan, người nào có nhiều người xem nhất sẽ trở thành người thắng cuộc trong phần thi đầu tiên, dành được một chiếc chìa khóa vàng.

Hôm nay sẽ có 5 khách mời được mời đến để kéo fan cùng chủ phòng, 5 khách mời này vẫn chưa được công khai, ngay cả chủ phòng cũng không biết mình sẽ được ghép cặp với người nào.

Giữa sân vận động được dựng lên 5 gian phòng đơn giản làm bằng những chiếc lều vải, trong phòng được trang trí với chủ đề 4 mùa xuân hạ thu đông khác nhau, chỉ riêng phòng của Trương Mạn Đường được trang trí đặc biệt hơn một chút, là một lâu đài nhỏ cổ tích màu vàng có đầy đủ 4 mùa bên trong.

Tổ chương trình vốn dĩ luôn ưu ái Trương Mạn Đường như vậy, bởi vì hiện tại cậu chính là người phụ trách chính kéo người xem nâng cao tỷ suất xem đài. Trước khi vào ghi hình Trương Mạn Đường đã hỏi qua Tịnh Kỳ có biết bạn cùng chơi của cậu là ai hay không, Tịnh Kỳ nói cô cũng không biết nhưng có lẽ khả năng cao sẽ là Điềm Thụy vì dù sau hay người các cậu đều chung một công ty chủ quản. Trương Mạn Đường cũng nghĩ là như vậy, hy vọng Điềm Thụy và cậu có thể phối hợp tốt.

Livestream bắt đầu, người xem livestream của Trương Mạn Đường và Cố Giai Thụy gần như tương đương nhau. Cố Giai Thụy rất biết làm nhiều trò thu hút người đến xem, có lúc sẽ cố tình giả ngốc nghếch nói ra những bí mật nho nhỏ của mình, có lúc sẽ ngồi hát và đóng kịch cho bọn họ xem. Người xem livestream của Trương Mạn Đường chỉ một lòng muốn hỏi chuyện của cậu và Trương Dạng nhưng cậu lại liên tục lảng tránh không đề cập đến khiến cho một số người cũng hơi mất kiên nhẫn mà rời khỏi livestream của cậu chạy qua xem Cố Giai Thụy, bởi vì Cố Giai Thụy có đôi lúc sẽ nhắc tới một số bí mật nho nhỏ trong giới giải trí liên quan đến một số nghệ sĩ đang nổi tiếng hiện nay.

Livestream đã diễn ra được khoảng 15 phút, tổ chương trình bắt đầu để cho khách mời xuất hiện kéo người xem. 3 người trước đó là những diễn viên, ca sĩ và người mẫu đang nổi tiếng, có điều khi bọn họ tới cũng không khiến cho người xem nâng lên cao là bao, hiện tại có thể chỉ là cuộc chiến livestream giữa Trương Mạn Đường và Cố Giai Thụy mà thôi.

Người dẫn chương trình bắt đầu tiết lộ danh tính của khách mời thứ 4 sẽ đến hỗ trợ Cố Giai Thụy.

"Được rồi, tiếp theo sẽ tới phòng livestream đang dẫn đầu, hy vọng vị khách này sẽ giúp cho Tiểu Thụy của chúng ta kéo tới nhiều người xem hơn nữa. Tiểu Thụy, cậu muốn người tới là nam hay nữ?"

Cố Giai Thụy rất biết cách trả lời, cậu ta khẽ mỉm cười nói: "Là nam hay nữ tôi đều rất hoan nghênh nhưng tôi đoán nhất định sẽ là người mang đến chìa khóa vòng đầu tiên cho tôi."

Người dẫn chương trình cười ha ha, cũng không để mọi người đợi lâu nữa mà công bố danh tính khách mời luôn.

"Được rồi, hôm nay mời đến cho cậu một nam nghệ sĩ có lượng fan siêu cấp đông đảo, nhất định sẽ khiến cho livestream của cậu chấn động hơn. Tiểu Thụy, cậu phải chuẩn bị thật nhiều câu chuyện để kể cho những người chuẩn bị tham gia livestream tiếp theo đấy."

Cố Giai Thụy gật đầu, biểu hiện rất hào hứng.

"Được, anh mau công bố đi."

Người dẫn chương hít một hơi rồi nâng giọng nói lớn.

"Hoan nghênh Điềm Thụy lần đầu tiên đến Mùa Hè Đến Rồi.".

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau