Quyển 1 Chương 20: NGƯỜI ĐANG MANG THAI
Jay cũng không thiên chân mà cho rằng chỉ có một mình Cách Ngôn. Trên thực tế lúc nói ra lời này gã cũng đã cảnh giác mà quét mắt bốn phía, rất nhanh liền thấy Rex đang dựa trên đại thụ phía sau Cách Ngôn. Tồn tại của Rex không thể nghi ngờ làm cảnh báo trong tâm gã dâng cao tới đỉnh điểm, ngay lập tức cầm lấy kiếm bên hông.
"Các ngươi là ai? Vì sao lại trộm trứng ma thú của ta?"
"Ngươi xác định đây là trứng ma thú của ngươi?" Nghe gã hỏi, Cách Ngôn cảm thấy buồn cười mà sờ sờ quả trứng trong ngực.
Ý chỉ của câu hỏi khiến sắc mặt Jay biến đổi. Không có khả năng, hai người kia không có khả năng biết được lai lịch của quả trứng này, cậu nhất định đang muốn lừa gạt mình. "Quả trứng ma thú là do ta chôn ở đây. Không phải của ta chẳng lẽ là của các ngươi. Thức thời thì trả lại quả trứng cho ta, ta có thể không truy cứu chuyện các ngươi trộm nó nữa."
"Da mặt ngươi cũng quá dày rồi, rõ ràng ngươi là tới trộm trứng. Vậy ngươi tả quả trứng ma thú này cho ta nghe, ta còn chưa nói quả trứng này là của ai đâu." Cách Ngôn cười tủm tỉm, không bị ảnh hưởng chút nào bởi sát khí của Jay. Cậu tuy yếu nhưng cậu có Rex ở đây mà.
Bọn họ quả nhiên biết.
Ánh mắt Jay tức khắc lộ ra vài phần âm ngoan, phần còn lại chính là kiêng kị với Rex. Người này từ lúc bắt đầu đến giờ vẫn không nói gì nhưng cảm giác tồn tại lại mãnh liệt đến mức khiến da đầu gã tê dại, tổng cảm thấy người này là nhân vật không dễ chọc. Nhưng bảo gã từ bỏ trứng ma thú là không thể. Vì quả trứng ma thú này đến bạn gã cũng gϊếŧ, ai dám ngăn trở tiền đồ của gã, gã liền gϊếŧ kẻ đó.
Nghĩ đến tương lai hưởng vinh hoa phú quý, do dự trong lòng Jay lập tức thu hồi. Không thử một lần thì sao biết, nói không chừng nam nhân này cũng không mạnh như gã tưởng. Vì thế gã rút kiếm ra.
Cách Ngôn nhún nhún lùi lại đến bên Rex. Tài phú cùng quyền thế quả nhiên có thể khiến người ta được ăn cả ngã về không. Trên thực tế nếu Jay không ra tay Rex cũng không tính buông tha gã. Từ khi Rex quyết định chờ tại chỗ này thì kết cục của gã cũng đã xác định rồi.
Ngay từ đầu cậu cũng không hiểu vì sao Rex phải ở lại chỗ này. Bởi vì nếu bị phát hiện, chuyện trứng ma thú tồn tại có khả năng sẽ bị truyền ra ngoài. Sau đó cậu nghĩ rằng có thể Rex muốn gϊếŧ chết những người biết chuyện này bởi trên đời không có tường nào gió không lọt. Nhưng hiện tại cậu không nghĩ vậy nữa mà còn rất đồng tình với Jay. Làm một pháo hôi vì cùng đường mà thuận tiện bị giải quyết, cái chết này có phải rất vô giá trị hay không? Carlos tốt xấu vẫn được coi là một hòn đá chắn đường, còn Jay thì đến đá chắn đường cũng không đến.
Jay thiên chân rất nhanh vì du͙ƈ vọиɠ của bản thân mà trả giá đại giới. Trước khi chết gã hối hận sao mình lại gϊếŧ Johan nhanh như vậy, nếu Johan chưa chết nói không chừng gã còn có cơ hội chạy trốn.
Một cỗ mùi máu tươi tản ra trong không khí.
Thủ đoạn gϊếŧ người của Rex vẫn luôn máu me như vậy. Không đem người chém thành vài đoạn thì sẽ không bỏ qua. Nhưng mùi máu tươi rất dễ hấp dẫn ma thú ở gần đó lại đây, nếu như bị bao vây thì rất phiền toái.
Lúc hai người chuẩn bị rời khỏi trận địa thì một tiếng nổ mạnh từ rất xa truyền đến. Mặt đất nổi lên chấn động nhỏ, bọn họ ở xa như vậy mà còn cảm giác được thì có thể thấy vụ nổ này uy lực lớn cỡ nào.
Trứng ma thú trong ngực Cách Ngôn suýt nữa rơi xuống dọa cậu đổ một thân mồ hôi lạnh, trong đầu không tự chủ mà phác họa ra hình ảnh một bãi dịch hỗn hợp lòng trắng cùng lòng đỏ của trứng, lòng đỏ còn hiện lên một khung đối thoại viết năm chữ "Ta chết thật là thảm". Yên lặng mà lau mồ hôi lạnh, cậu nhanh chóng đem hình ảnh quỷ dị này ném ra khỏi đầu.
Ánh mắt sắc bén của Rex nhìn về phía âm thanh truyền tới, đúng là hướng của Âm Phong Sơn Lĩnh.
"Tình huống vừa rồi là sao?" Cách Ngôn ổn định trứng ma thú rồi hỏi.
Rex đột nhiên nhìn qua, ánh mắt dừng lại trên trứng ma thú trong lòng cậu. Nói đúng ra là bị cậu giấu dưới lớp quần áo, khiến bụng cậu lớn một vòng như đang mang thai, hơn nữa còn là chín tháng. Ánh mắt y tức khắc xuất hiện một cỗ quỷ dị nói không nên lời, giống như đang nhìn một tên tâm thần.
Cách Ngôn thấy y nhìn bụng mình, cũng không biết suy nghĩ trong lòng y, bị y nhìn đến xấu hổ, cười gượng mà giải thích: "Như vậy quả trứng mới không dễ rơi, người khác hẳn cũng không nghĩ đến ở đây có một quả trứng ma thú đâu."
Rex nhìn cậu một cái thật sâu. Sau đó đi về phía Âm Phong Sơn Lĩnh.
Cách Ngôn vội vàng đuổi kịp. Sau đó cậu liền nếm được tư vị của việc "mang thai chín tháng". Trứng ma thú theo bước đi của cậu mà lúc lắc trên bụng cậu, lúc va chạm cảm giác rất chua xót, đặc biệt giống đang mang thai. Ý niệm này vừa xẹt qua giống như một đạo lôi điện bổ vào đầu cậu. Cậu rốt cuộc đã biết Rex vì sao lại dùng ánh mắt cổ quái đó nhìn cậu rồi. Vì sao cậu lại nghĩ ra phương pháp bảo hộ trứng như thế này? Tỉnh táo lại rồi tự phê bình bản thân một lúc, cậu rốt cuộc cũng get được tư thế chính xác để bảo vệ trứng.
"Các ngươi là ai? Vì sao lại trộm trứng ma thú của ta?"
"Ngươi xác định đây là trứng ma thú của ngươi?" Nghe gã hỏi, Cách Ngôn cảm thấy buồn cười mà sờ sờ quả trứng trong ngực.
Ý chỉ của câu hỏi khiến sắc mặt Jay biến đổi. Không có khả năng, hai người kia không có khả năng biết được lai lịch của quả trứng này, cậu nhất định đang muốn lừa gạt mình. "Quả trứng ma thú là do ta chôn ở đây. Không phải của ta chẳng lẽ là của các ngươi. Thức thời thì trả lại quả trứng cho ta, ta có thể không truy cứu chuyện các ngươi trộm nó nữa."
"Da mặt ngươi cũng quá dày rồi, rõ ràng ngươi là tới trộm trứng. Vậy ngươi tả quả trứng ma thú này cho ta nghe, ta còn chưa nói quả trứng này là của ai đâu." Cách Ngôn cười tủm tỉm, không bị ảnh hưởng chút nào bởi sát khí của Jay. Cậu tuy yếu nhưng cậu có Rex ở đây mà.
Bọn họ quả nhiên biết.
Ánh mắt Jay tức khắc lộ ra vài phần âm ngoan, phần còn lại chính là kiêng kị với Rex. Người này từ lúc bắt đầu đến giờ vẫn không nói gì nhưng cảm giác tồn tại lại mãnh liệt đến mức khiến da đầu gã tê dại, tổng cảm thấy người này là nhân vật không dễ chọc. Nhưng bảo gã từ bỏ trứng ma thú là không thể. Vì quả trứng ma thú này đến bạn gã cũng gϊếŧ, ai dám ngăn trở tiền đồ của gã, gã liền gϊếŧ kẻ đó.
Nghĩ đến tương lai hưởng vinh hoa phú quý, do dự trong lòng Jay lập tức thu hồi. Không thử một lần thì sao biết, nói không chừng nam nhân này cũng không mạnh như gã tưởng. Vì thế gã rút kiếm ra.
Cách Ngôn nhún nhún lùi lại đến bên Rex. Tài phú cùng quyền thế quả nhiên có thể khiến người ta được ăn cả ngã về không. Trên thực tế nếu Jay không ra tay Rex cũng không tính buông tha gã. Từ khi Rex quyết định chờ tại chỗ này thì kết cục của gã cũng đã xác định rồi.
Ngay từ đầu cậu cũng không hiểu vì sao Rex phải ở lại chỗ này. Bởi vì nếu bị phát hiện, chuyện trứng ma thú tồn tại có khả năng sẽ bị truyền ra ngoài. Sau đó cậu nghĩ rằng có thể Rex muốn gϊếŧ chết những người biết chuyện này bởi trên đời không có tường nào gió không lọt. Nhưng hiện tại cậu không nghĩ vậy nữa mà còn rất đồng tình với Jay. Làm một pháo hôi vì cùng đường mà thuận tiện bị giải quyết, cái chết này có phải rất vô giá trị hay không? Carlos tốt xấu vẫn được coi là một hòn đá chắn đường, còn Jay thì đến đá chắn đường cũng không đến.
Jay thiên chân rất nhanh vì du͙ƈ vọиɠ của bản thân mà trả giá đại giới. Trước khi chết gã hối hận sao mình lại gϊếŧ Johan nhanh như vậy, nếu Johan chưa chết nói không chừng gã còn có cơ hội chạy trốn.
Một cỗ mùi máu tươi tản ra trong không khí.
Thủ đoạn gϊếŧ người của Rex vẫn luôn máu me như vậy. Không đem người chém thành vài đoạn thì sẽ không bỏ qua. Nhưng mùi máu tươi rất dễ hấp dẫn ma thú ở gần đó lại đây, nếu như bị bao vây thì rất phiền toái.
Lúc hai người chuẩn bị rời khỏi trận địa thì một tiếng nổ mạnh từ rất xa truyền đến. Mặt đất nổi lên chấn động nhỏ, bọn họ ở xa như vậy mà còn cảm giác được thì có thể thấy vụ nổ này uy lực lớn cỡ nào.
Trứng ma thú trong ngực Cách Ngôn suýt nữa rơi xuống dọa cậu đổ một thân mồ hôi lạnh, trong đầu không tự chủ mà phác họa ra hình ảnh một bãi dịch hỗn hợp lòng trắng cùng lòng đỏ của trứng, lòng đỏ còn hiện lên một khung đối thoại viết năm chữ "Ta chết thật là thảm". Yên lặng mà lau mồ hôi lạnh, cậu nhanh chóng đem hình ảnh quỷ dị này ném ra khỏi đầu.
Ánh mắt sắc bén của Rex nhìn về phía âm thanh truyền tới, đúng là hướng của Âm Phong Sơn Lĩnh.
"Tình huống vừa rồi là sao?" Cách Ngôn ổn định trứng ma thú rồi hỏi.
Rex đột nhiên nhìn qua, ánh mắt dừng lại trên trứng ma thú trong lòng cậu. Nói đúng ra là bị cậu giấu dưới lớp quần áo, khiến bụng cậu lớn một vòng như đang mang thai, hơn nữa còn là chín tháng. Ánh mắt y tức khắc xuất hiện một cỗ quỷ dị nói không nên lời, giống như đang nhìn một tên tâm thần.
Cách Ngôn thấy y nhìn bụng mình, cũng không biết suy nghĩ trong lòng y, bị y nhìn đến xấu hổ, cười gượng mà giải thích: "Như vậy quả trứng mới không dễ rơi, người khác hẳn cũng không nghĩ đến ở đây có một quả trứng ma thú đâu."
Rex nhìn cậu một cái thật sâu. Sau đó đi về phía Âm Phong Sơn Lĩnh.
Cách Ngôn vội vàng đuổi kịp. Sau đó cậu liền nếm được tư vị của việc "mang thai chín tháng". Trứng ma thú theo bước đi của cậu mà lúc lắc trên bụng cậu, lúc va chạm cảm giác rất chua xót, đặc biệt giống đang mang thai. Ý niệm này vừa xẹt qua giống như một đạo lôi điện bổ vào đầu cậu. Cậu rốt cuộc đã biết Rex vì sao lại dùng ánh mắt cổ quái đó nhìn cậu rồi. Vì sao cậu lại nghĩ ra phương pháp bảo hộ trứng như thế này? Tỉnh táo lại rồi tự phê bình bản thân một lúc, cậu rốt cuộc cũng get được tư thế chính xác để bảo vệ trứng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất