Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack

Quyển 1 Chương 104: ĐÁ TRUYỀN THỪA MA PHÁP

Trước Sau
"Đá truyền thừa ma pháp là cái gì?" Cách Ngôn hỏi Rex.

"Thực ra nó cũng không khác gì Ý Cảnh Thạch, chỉ là thứ nó truyền lại là ma pháp. Đá truyền thừa ma pháp rất hiếm, nếu xác suất Ý Cảnh Thạch xuất hiện là một, thì nó chỉ bằng một phần trăm, bởi vì người có thể tu luyện thành Pháp Thánh ít hơn Kiếm Thánh rất nhiều, mà người đã tu luyện thành Pháp Thánh được thì tất sẽ có lĩnh ngộ cực cao với một loại ma pháp thuật nào đó, ngộ tính càng cao thì lại càng có khả năng lĩnh ngộ ra chiêu thức mới. Nếu người chế tác ra hòn đá truyền thừa ma pháp này là do một ma pháp sư hùng mạnh thì hẳn cấp bậc sẽ không thấp."

"Nhưng mà cũng phải đúng hệ với thiên phú ma pháp mới có thể học đúng không?" Cách Ngôn bắt lấy trọng điểm.

Rex lộ ra ánh mắt trẻ nhỏ dễ dạy, "Không sai."

Nhưng trong lời Barro lại có thêm hai chữ 'phong ấn', người chú ý tới không chỉ có họ, sau khi mọi người bình tĩnh lại cũng phát hiện, lập tức có người đưa ra nghi vấn.

"Hòn đá truyền thừa ma pháp này đã bị chính người làm ra phong ấn, chúng ta không có cách nào gỡ bỏ nên cũng không biết bên trong truyền thừa loại thiên phú ma pháp nào. Nhưng có thể khẳng định, người để lại khối đá này ít nhất cũng phải là Pháp Thánh." Barro giải thích.

Còn dùng đến cả phong ấn chứng tỏ người nọ cũng không muốn cho người khác nhìn thấy hòn đá truyền thừa ma pháp này, cũng thuyết minh bên trong có khả năng thứ được truyền thừa không phải ma pháp bình thường, hơn nữa đến cả Hiệp Hội Ma Pháp Sư cũng không giải được phong ấn lại càng làm mọi người khẳng định.

Người có thiên phú ma pháp vừa chờ mong lại vừa tham lam nhìn hòn đá truyền thừa ma pháp đó, ai cũng hy vọng mình sẽ là người được sở hữu nó. Có thể học được ma pháp thuật do một Pháp Thánh truyền lại, không chỉ có thêm kỹ năng bảo mệnh mà sức chiến đấu cũng có thể tăng thêm một bậc. Ở thế giới thịnh hành ma võ giả như hiện tại, đây chính là thứ được mọi ma võ giả mơ ước.

Tuy đại lục Azeroth ngày càng nhiều ma võ giả nhưng ma võ giả có thể mạnh cả hai mảng kiếm thuật và ma pháp thuật chân chính lại rất ít. Đáng tiếc không biết thuộc tính cụ thể của hòn đá truyền thừa ma pháp này là gì, nói cách khác người đấu giá sẽ phải chịu một nguy hiểm nhất định, vạn nhất không đúng thuộc tính của mình thì không khác gì thu được một một món đồ sưu tầm.

"Nhưng mà ngay cả Hiệp Hội Ma Pháp Sư cũng không giải được phong ấn thì chúng ta giải thế nào?" Có người đưa ra nghi vấn mà tất cả mọi người muốn biết.

Barro biết những người này đều rất tinh, cũng không nghĩ có thể giấu được họ, "Cũng không phải không có cách. Chúng ta đã nghiên cứu phong ấn phía trên và đưa ra một kết luận, chỉ cần ma pháp sư có thuộc tính ma pháp tương đồng thì có một nửa cơ hội giải được phong ấn."

"Câu này hơi bất thường, vừa rồi Barro tiên sinh còn nói Hiệp Hội Ma Pháp Sư không thể giải được phong ấn, sao bây giờ lại thành có thể, các ngươi đã thử chưa?"

"Phong ấn trên hòn đá này không phải phong ấn bình thường, chúng ta nhận ra nó không chỉ để người khác không tìm ra truyền thừa, mà dường như còn có tác dụng khác. Chúng ta lo lắng tùy tiện mở ra sẽ khiến truyền thừa bị thiếu hụt nên mới không tìm người giải phong ấn, cũng vì vậy nên chủ nhân hòn đá nguyện ý bán đấu giá với giá khởi đầu là bốn trăm triệu."

Barro nói xong người phía dưới liền sôi nổi thảo luận.

Đá truyền thừa ma pháp là thứ vô giá không ai bán, để giá khởi điểm là bốn trăm triệu đúng là rất thấp nhưng vẫn là giá khởi điểm cao nhất từ lúc đấu giá hội bắt đầu đến giờ, Barro vừa dứt lời đã có mấy người tăng giá, chậm rãi lướt qua bảy trăm triệu, một lát sau rốt cuộc cũng có thêm những thế lực khác gia nhập ngoài các gia tộc.

Đối với cá nhân thì cái này mang tính nguy hiểm rất lớn, nhưng đối với thế lực như Đoàn dong binh Alice thì không, bọn họ vừa đông vừa giàu, hoàn toàn không sợ không tìm thấy người có thiên phú ma pháp phù hợp, cho dù vô dụng cũng có thể cất giữ từ từ tìm người thích hợp, so với một Pháp Thánh thì chút đầu tư này không tính là gì.

"Phải lấy được hòn đá truyền thừa ma pháp này." Rex đột nhiên nói với Cách Ngôn, thần sắc cực kỳ nghiêm túc như thể đã xảy ra chuyện gì đó.

Cách Ngôn a một tiếng, "Chắc chắn?"

Rex gật đầu.

"Một tỷ tám trăm triệu." Tiếng hô khí phách của Cách Ngôn vang khắp hội trường, làm ngay cả con kiến đang bò trong góc phòng cũng bị chấn động đến dừng mọi động tác trong thoáng chốc.



Không ít người ngoáy ngoáy tai tưởng mình nghe lầm. Tám trăm triệu nhảy lên một tỷ tám trăm triệu, đại ca ngươi không phải đang đùa chứ? Không, vì một hòn đá truyền thừa ma pháp không rõ thuộc tính, trò đùa này hơi lớn rồi đấy, có tiền cũng không nên chơi như vậy, cục đá này còn chưa chắc là hệ mộc hay hệ thủy đâu. Tất cả mọi người đều cho rằng người trong phòng chính là tên Thuần Thú Sư Thánh Cấp kia, nên tất nhiên đều nghĩ hai loại thiên phú của đối phương là hệ mộc và hệ thủy.

Lúc này Đoàn dong binh Tinh Hà lại có chút khó khăn.

"Phó đoàn trưởng, ngài xem làm sao bây giờ?"

"Tiếp tục." Samar là một nam nhân trung niên tục tằng giống Tanggele, điểm khác chính là ông ta có một cái bụng phệ, dáng người thô to như cái thùng ít nhất cũng phải gấp đôi Tanggele, một đôi mắt nâu bởi thường xuyên ánh lên vẻ mưu mô, nhưng bề ngoài lại làm làm ông ta có hơi giống người không giỏi giao tiếp và không thích tính toán, nhưng nếu có ai thực sự nghĩ ông ta không thích tính toán vậy thì người đó đã sai hoàn toàn, thực ra người mập mạp này chính là một trong những người thích tính kế nhất Đoàn dong binh Tinh Hà.

"Nhưng đã một tỷ tám trăm triệu rồi, nếu còn thêm nữa chỉ sợ chúng ta sẽ không đủ." Pete do dự nói. Đoàn trưởng đã dặn họ nhất định phải lấy được vật phẩm cuối cùng.

"Bảo ngươi tiếp tục thì cứ tiếp tục đi, ta có chừng mực, một tỷ tám trăm triệu đã là giới hạn của chúng rồi." Samar lạnh mặt, Pete không dám khuyên bảo nữa.

"Một tỷ tám trăm mười triệu."

Nghe giá Đoàn dong binh Tinh Hà báo ra mọi người lập tức lộ ra biểu tình quả nhiên là vậy. Vị thuần thú sư kia sau hai đợt bán đấu giá tổng cộng thu được hai tỷ chín trăm triệu đồng vàng, lúc nãy đã tiêu mất một tỷ một trăm triệu, lại trừ chiết khấu của Hiệp Hội Ma Pháp Sư thì còn dư lại khoảng một tỷ tám trăm triệu, lần này Đoàn dong binh Tinh Hà chỉ cần bỏ thêm mười triệu là có thể lấy được khối đá truyền thừa ma pháp này.

Người tâm tư linh hoạt lại nghĩ đến một tầng khác, Đoàn dong binh Tinh Hà muốn đắc tội vị thuần thú sư này sao? Dù có là người rộng lượng cũng không thể không mang thù được, không biết họ nghĩ gì nữa.

Cách Ngôn nhíu mày, thân phận thuần thú sư quả nhiên không phải Định Hải Thần Châm. Nhưng số đồng vàng cậu thu được từ đấu giá hội chỉ còn lại có một tỷ tám trăm triệu, đối phương thêm mười triệu thì cậu chơi tiếp thế nào đây, cậu không nhịn được mà nhìn về phía Rex.

Rex nheo mắt nhìn Đoàn dong binh Tinh Hà phía đối diện, "Hai tỷ."

Phía dưới tức khắc ồ lên một tiếng.

Không phải là thanh âm trong trẻo vừa rồi mà là một thanh âm trầm thấp hơn. Không ngờ họ vậy mà vẫn còn, nhưng ngẫm lại cũng đúng, đối phương chính là một thuần thú sư, làm gì có thuần thú sư nào thiếu đồng vàng chứ.

Đoàn dong binh Tinh Hà tính toán sai, ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo, nhất thời người vui sướng khi thấy người gặp họa chỉ nhiều chứ không ít.

"Sao lại như vậy? Không phải chúng chỉ còn một tỷ tám trăm triệu thôi à?" Pete giật mình hỏi.

Samar suýt nữa bóp cái chén trong tay, ông ta vậy mà lại trúng kế của hai mao đầu tiểu tử.

Bởi vì một tỷ tám trăm triệu của Cách Ngôn là còn chưa tính số tiền cậu kiếm được trước khi vào đấu giá hội, cho nên mọi người theo bản năng mà nghĩ cậu chỉ còn nhiêu đó, Đoàn dong binh Tinh Hà lại muốn đầu cơ trục lợi, hiện tại chứng minh người ta vẫn còn đồng vàng, đá truyền thừa ma pháp chưa đến tay nhưng người thì đã đắc tội rồi.

"Thì ra anh còn nhiều đồng vàng như vậy?" Cách Ngôn ghen ghét nói, bây giờ cậu lại biến thành một tên nghèo hèn rồi.

Lông mày Rex vẫn chưa thả lỏng, "Rất nhanh sẽ không còn."

Cách Ngôn nghe ra ý trong lời y, "Không phải anh chỉ có hai trăm triệu thôi đấy chứ?"

Rex gật đầu.



"Vậy chẳng phải là không xong rồi sao. Nếu Đoàn dong binh Tinh Hà lại tăng giá thì chúng ta sẽ để lỡ mất." Ngũ quan Cách Ngôn nhăn thành một đống.

"Cái này thì chưa chắc." Rex đột nhiên nói.

Cách Ngôn còn đang định hỏi y thì tiếng gõ cửa phòng vang lên, còn tưởng là bọn Andrew, ai ngờ mở cửa ra lại thấy Daniel.

"Ta nghĩ hiện tại các ngươi chắc là cần thứ này." Daniel không đi vào mà mỉm cười đưa cho cậu một tấm thẻ.

"Các ngươi không cần sao?" Cách Ngôn tin bên trong hẳn là có không ít đồng vàng. Cậu đoán Đoàn dong binh Alice tham gia đấu giá hội cũng vì vật phẩm cuối cùng này.

"Không cần nữa." Daniel để lại một câu ý vị thâm trường rồi rời đi.

Đây là thẻ cấp cao nhất của Hiệp Hội Lính Đánh Thuê - thẻ pha lê, phải có ít nhất mười triệu bên trong.

Cách Ngôn phát hiện bên trong là năm trăm triệu đồng vàng, đầu tiên là hưng phấn, sau đó tò mò hỏi Rex: "Sao anh biết Đoàn dong binh Alice sẽ đưa đồng vàng cho chúng ta?"

"Dùng đầu óc đoán." Rex đáp.

"..." Anh đang châm chọc tôi không có đầu óc?

Cùng lúc đó ở bên cạnh cũng xảy ra chuyện tương tự, Andrew đoán họ chắc là không có nhiều tiền lắm, cũng định đưa than ngày tuyết rơi cho họ, chỉ là gã vừa đứng lên thì thành chủ Tudan lại bảo gã ngồi xuống.

"Phụ thân?" Andrew hơi bất ngờ.

"Không cần đi." Thành chủ Tudan bình tĩnh nói.

Dan không hiểu gì nhìn họ, "Bá phụ, đường ca, các ngươi đang nói gì thế?"

Andrew muốn hỏi vì sao không cần đi, giây tiếp theo gã đã biết nguyên nhân. Bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa nhè nhẹ, vừa vặn lại là bên cạnh bọn họ, hiển nhiên là có người nhanh hơn gã một bước.

Có năm trăm triệu Daniel cung cấp, tài chính sung túc nên Cách Ngôn không sợ Đoàn dong binh Tinh Hà nữa. Sau khi Tinh Hà nâng giá cậu liền hô hai tỷ hai trăm triệu, Đoàn dong binh Tinh Hà do dự không lập tức tăng tiếp.

"Phó đoàn trưởng, ngài vẫn muốn tiếp tục sao? Đối phương chính là Thuần Thú Sư Thánh Cấp, chắc chắn không thiếu đồng vàng, nếu chúng ta cứ theo bọn họ thì chưa nói có lấy được đá truyền thừa ma pháp hay không, chỉ sợ vừa mất phu nhân lại thiệt quân." Pete lau mồ hôi trên trán, không rõ vì sao phó đoàn trưởng cứ nhất quyết muốn tranh đoạt một hòn đá ma pháp với Thuần Thú Sư Thánh Cấp.

Samar âm tình bất định, "Cái gọi là Thuần Thú Sư Thánh Cấp cũng chỉ là suy đoán của người khác mà thôi, đối phương có đúng hay không thì còn chưa chắc."

"Nhưng ngay cả Hiệp Hội Ma Pháp Sư cũng không xác định được thuộc tính của hòn đá truyền thừa ma pháp này, chúng ta tùy tiện tốn hơn hai tỷ lấy về thì phải thế nào với đoàn trưởng đây, đoàn trưởng đã bảo chúng ta nhất định phải lấy được món vật phẩm cuối cùng kia."

Pete đã lôi cả đoàn trưởng ra, Samar nhăn mày lại không hề phản bác. Sự trầm mặc của ông ta lại làm Pete thấy hy vọng, khuyên bảo thêm vài câu, thấy phó đoàn trưởng không bảo hắn tiếp tục tăng giá lập tức giả bộ không biết. Cuối cùng khối đá truyền thừa ma pháp được Cách Ngôn lấy tới tay với cái giá cao ngất ngưởng - hai tỷ hai trăm triệu, vừa kết thúc nó đã được người của đấu giá hội đưa đến phòng bọn họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau