Chương 2: Học sinh nhảy lớp
Tiếng chuông vào học vừa vang lên, các học sinh nô nức kéo nhau vào lớp để ổn định trật tự. Giáo viên chủ nhiệm lớp 10A là Giang Thanh ung dung cầm giáo án bước vào kiểm tra số lượng cùng nề nếp của học sinh , phía sau cô còn có một học sinh thân hình nhỏ nhắn, nhưng mặt lại toát lên vẻ thuần khiết còn có chút trẻ con khiến người ta vừa nhìn vào liền thích, Cô giáo vừa mở cửa vào, các nữ sinh cùng nam sinh liền nháo nhào về chỗ của mình, Giang Thu cười nói
- Cả lớp yên lặng nào!! Hôm nay chúng ta rất vinh dự vì đón một học sinh mới, các em hãy cho một trành vỗ tay nào!! Mạnh Nhi vào đi em!!
Nhóc con đứng ở cửa hít thật một hơi thật sâu, cả người hồi hộp chậm chậm bước đến bục giảng, ở phía dưới vừa nhìn cậu bước vào các nữ sinh liền nói
- Úi mẹ ơi!! Nhìn mặt cưng chưa kìa, này tớ chắc chắn là thụ, là tiểu mỹ thụ đó!!!
Những nam sinh vừa nhìn Mạnh Nhi có kẻ còn không ngừng cảm thán
- Mặt dễ thương thật nhỉ?? Nhìn chẳng khác gì còn nít cả!!
Cậu bị mọi người nhìn ngó đến bàn tay bắt đầu tiếc ra mồ hôi, Giang Thu nghiêm giọng chỉnh đốn lớp
- Các em im lặng, để trò ấy giới thiệu một chút nào. Trò Khang em mau làm quen với mọi người đi
Mạnh Nhi ngoan ngoãn nghe lời cô, khuôn mặt ngượng ngùng nói
- Chào các ca ca cùng tỷ tỷ..Em là Khang Mạnh Nhi, mới chuyển đến lớp chúng ta ạ!! Mong mọi người chiếu cố
Cô giáo tiếp lời.
- Được rồi, để cô giải thích về chỗ này một chút, Mạnh Nhi thật ra là học sinh nhảy lớp, em ấy nhỏ tuổi hơn các trò một tuổi, đáng lí năm nay chỉ mới học năm cuối cấp hai thôi. Nhưng mà vì em ấy hoàn thành chương trình học sớm hơn các bạn khác, và đuổi theo kịp các học sinh lớp mười, cho nên được đặt cách học ở đây. Dù sao cũng là người nhỏ tuổi nhất, mọi người xem Mạnh Nhi như em út mà bảo vệ nhé
Cả lớp lại được một phen bàn tán
- Ối trời!! Đã đẹp lại còn thông minh, quả là hàng hiếm đó
- Em trai ơi!!! Chia cho anh một nữa cái não có được không??
Trong khi cả lớp vẫn còn đang sôi nổi với học sinh mới thì chỉ có riêng Khúc Chính Quân là mặc kệ sự đời, tiếp tục vào việc ngủ của mình
Giang Thu đẩy gọng kính của mình quan sát lớp, ánh mắt lia đến bàn cuối cùng của tổ hai, sau đó lại hướng cậu cười cười nói
- Mạnh Nhi tạm thời em ngồi ở bàn cuối một chút nhé, ngày mai cô lại sắp xếp lại sơ đồ chỗ ngồi cho em!!
Cậu không nói gì, chỉ ngoan ngoãn gật đầu làm theo, nào đâu có hay, cậu lại có thể "may mắn" ngồi gần với kẻ có máu mặt nhất trường, mọi người nhìn mà không khỏi xót xa cho nhóc con đáng thương khi ngồi gần với bạo long, cũng may tính tình Chính Quân cũng không làm càn gì mấy, chỉ cần đừng chọc đến hắn thì có thể an an ổn ổn sống yên lành mà không bị đập, nhìn nhóc con nhút nhát này, chắc chắn cậu ấy sẽ không dễ gì tiếp xúc với người khác đâu. Cho nên tạm thời có thể yên tâm rồi
Nhưng mà!! Chính cái suy nghĩ chủ quan đó của bọn họ,mà chưa đầy một phút sau nó đã quay sang vỗ thật đau vào mặt từng người một.
Sẽ không có chuyện gì xảy ra cả, nếu như dây giày của cậu tuột vào phút cuối cùng, khoảng khắc chân mình tự giẫm lấy dây giày, cậu liền chảo đảo mất đà, thân thủ bây giờ chỉ hi vọng đừng ngã ụp mặt xuống đấy là may rồi, thế là con mắt lia đến cái bàn có một học sinh đang ngủ đó, một hai liền chụp ngay thân bàn bám xuống, nào có hay khoảng khắc cậu vừa an toàn giữ thăng bằng thì cái đầu của nhắm chuẩn mà quất một phát đập vào đầu người đang cúi xuống bàn kia, tạo ra một cái cốp vang dội
Cả lớp cùng giáo viên nhìn một loạt động tác đó mà nín thở, trong lòng thầm kêu
- Thôi chết rồi!! Bạo long sẽ nổi điên cho coi
Mạnh Nhi nào hay mọi người đang thương chiếc cho mình, cậu trực tiếp ngã uỵch xuống đất, hai tay ôm trá xoa xoa, nước mắt vì đau sắp trào ra ngoài nói
- Ai nha!!! Đau quá!! Đau chết con rồi cha ơi!!
Khúc Chính Quân đang ngủ thì bị một vật nặng đập vào đầu, thân hình từ từ đứng thân lên, con mắt cùng cả người tỏa ra sát khí nồng đậm, giọng nói không nhanh không chậm hỏi
- Là kẻ nào thích chết??Mau bước ra cho tôi!!!
Cả lớp nhìn thấy anh đã trực tiếp bùng nổ, định bụng chạy đến xin lỗi cũng che chắn cho Mạnh Nhi, nào hay nhóc con ấy còn trả lời lại
- Là...em...ạ!!
---------*****--------
Viết được 10 bộ truyện rồi mà Cỏ quên giới thiệu bản thân một chút cho mọi người, nay hội chị em bạn fì chúng ta cùng ngồi xuống tâm sự tí nhé!!
Cỏ giới thiệu một chút nè
Tên thật: Phạm Thị Kiều Nhã
Sinh năm: 2001
Sống ở Đà Nẵng, Facebook là Kiều Nhã, chị em nào đang muốn tâm sự về tình yêu, hay đang crush một chàng trai, cô gái, tiểu công tiểu thụ, thất tình..bala..bala nhưng chưa dám nói ra thì có thể tìm Cỏ để tâm sự nè:v tui đây rãnh rỗi lắm nên ai muốn thì có thể kết bạn!!
Rồi đến giờ các tình yêu giới thiệu một chút về bản thân mình cho tui biết nè:v
- Cả lớp yên lặng nào!! Hôm nay chúng ta rất vinh dự vì đón một học sinh mới, các em hãy cho một trành vỗ tay nào!! Mạnh Nhi vào đi em!!
Nhóc con đứng ở cửa hít thật một hơi thật sâu, cả người hồi hộp chậm chậm bước đến bục giảng, ở phía dưới vừa nhìn cậu bước vào các nữ sinh liền nói
- Úi mẹ ơi!! Nhìn mặt cưng chưa kìa, này tớ chắc chắn là thụ, là tiểu mỹ thụ đó!!!
Những nam sinh vừa nhìn Mạnh Nhi có kẻ còn không ngừng cảm thán
- Mặt dễ thương thật nhỉ?? Nhìn chẳng khác gì còn nít cả!!
Cậu bị mọi người nhìn ngó đến bàn tay bắt đầu tiếc ra mồ hôi, Giang Thu nghiêm giọng chỉnh đốn lớp
- Các em im lặng, để trò ấy giới thiệu một chút nào. Trò Khang em mau làm quen với mọi người đi
Mạnh Nhi ngoan ngoãn nghe lời cô, khuôn mặt ngượng ngùng nói
- Chào các ca ca cùng tỷ tỷ..Em là Khang Mạnh Nhi, mới chuyển đến lớp chúng ta ạ!! Mong mọi người chiếu cố
Cô giáo tiếp lời.
- Được rồi, để cô giải thích về chỗ này một chút, Mạnh Nhi thật ra là học sinh nhảy lớp, em ấy nhỏ tuổi hơn các trò một tuổi, đáng lí năm nay chỉ mới học năm cuối cấp hai thôi. Nhưng mà vì em ấy hoàn thành chương trình học sớm hơn các bạn khác, và đuổi theo kịp các học sinh lớp mười, cho nên được đặt cách học ở đây. Dù sao cũng là người nhỏ tuổi nhất, mọi người xem Mạnh Nhi như em út mà bảo vệ nhé
Cả lớp lại được một phen bàn tán
- Ối trời!! Đã đẹp lại còn thông minh, quả là hàng hiếm đó
- Em trai ơi!!! Chia cho anh một nữa cái não có được không??
Trong khi cả lớp vẫn còn đang sôi nổi với học sinh mới thì chỉ có riêng Khúc Chính Quân là mặc kệ sự đời, tiếp tục vào việc ngủ của mình
Giang Thu đẩy gọng kính của mình quan sát lớp, ánh mắt lia đến bàn cuối cùng của tổ hai, sau đó lại hướng cậu cười cười nói
- Mạnh Nhi tạm thời em ngồi ở bàn cuối một chút nhé, ngày mai cô lại sắp xếp lại sơ đồ chỗ ngồi cho em!!
Cậu không nói gì, chỉ ngoan ngoãn gật đầu làm theo, nào đâu có hay, cậu lại có thể "may mắn" ngồi gần với kẻ có máu mặt nhất trường, mọi người nhìn mà không khỏi xót xa cho nhóc con đáng thương khi ngồi gần với bạo long, cũng may tính tình Chính Quân cũng không làm càn gì mấy, chỉ cần đừng chọc đến hắn thì có thể an an ổn ổn sống yên lành mà không bị đập, nhìn nhóc con nhút nhát này, chắc chắn cậu ấy sẽ không dễ gì tiếp xúc với người khác đâu. Cho nên tạm thời có thể yên tâm rồi
Nhưng mà!! Chính cái suy nghĩ chủ quan đó của bọn họ,mà chưa đầy một phút sau nó đã quay sang vỗ thật đau vào mặt từng người một.
Sẽ không có chuyện gì xảy ra cả, nếu như dây giày của cậu tuột vào phút cuối cùng, khoảng khắc chân mình tự giẫm lấy dây giày, cậu liền chảo đảo mất đà, thân thủ bây giờ chỉ hi vọng đừng ngã ụp mặt xuống đấy là may rồi, thế là con mắt lia đến cái bàn có một học sinh đang ngủ đó, một hai liền chụp ngay thân bàn bám xuống, nào có hay khoảng khắc cậu vừa an toàn giữ thăng bằng thì cái đầu của nhắm chuẩn mà quất một phát đập vào đầu người đang cúi xuống bàn kia, tạo ra một cái cốp vang dội
Cả lớp cùng giáo viên nhìn một loạt động tác đó mà nín thở, trong lòng thầm kêu
- Thôi chết rồi!! Bạo long sẽ nổi điên cho coi
Mạnh Nhi nào hay mọi người đang thương chiếc cho mình, cậu trực tiếp ngã uỵch xuống đất, hai tay ôm trá xoa xoa, nước mắt vì đau sắp trào ra ngoài nói
- Ai nha!!! Đau quá!! Đau chết con rồi cha ơi!!
Khúc Chính Quân đang ngủ thì bị một vật nặng đập vào đầu, thân hình từ từ đứng thân lên, con mắt cùng cả người tỏa ra sát khí nồng đậm, giọng nói không nhanh không chậm hỏi
- Là kẻ nào thích chết??Mau bước ra cho tôi!!!
Cả lớp nhìn thấy anh đã trực tiếp bùng nổ, định bụng chạy đến xin lỗi cũng che chắn cho Mạnh Nhi, nào hay nhóc con ấy còn trả lời lại
- Là...em...ạ!!
---------*****--------
Viết được 10 bộ truyện rồi mà Cỏ quên giới thiệu bản thân một chút cho mọi người, nay hội chị em bạn fì chúng ta cùng ngồi xuống tâm sự tí nhé!!
Cỏ giới thiệu một chút nè
Tên thật: Phạm Thị Kiều Nhã
Sinh năm: 2001
Sống ở Đà Nẵng, Facebook là Kiều Nhã, chị em nào đang muốn tâm sự về tình yêu, hay đang crush một chàng trai, cô gái, tiểu công tiểu thụ, thất tình..bala..bala nhưng chưa dám nói ra thì có thể tìm Cỏ để tâm sự nè:v tui đây rãnh rỗi lắm nên ai muốn thì có thể kết bạn!!
Rồi đến giờ các tình yêu giới thiệu một chút về bản thân mình cho tui biết nè:v
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất