Em Tính Dễ Thương Chết Anh Hả?

Chương 71

Trước Sau
Ba con sư tử cái đẹp mắt nhà hàng xóm đã không tiếp xúc thành công với sư tử đực cường tráng chúng ngẫu nhiên gặp được, ngược lại còn bị sư tử trắng hung hãn đuổi đi. Cũng không thể trách tụi nó không cố gắng, chủ yếu là tại vì tụi nó gặp phải một đám sư tử giữ mình trong sạch, có cảm giác đạo đức mà thôi.

Huống chi trong đó còn có hai con là gay.

Bầu không khí bị sư tử khác phái lạ lẫm bị làm cho thật kỳ lạ, đến tận khi bọn họ đi ngang qua nơi quen thuộc, gặp được hươu cao cổ quen thuộc mới trở nên bình thường.

Lại lực bất tòng tâm mà chảy nước miếng rồi!

Muốn ăn muốn ăn muốn ăn, nhưng mà ăn không được.

Kiều Thất Tịch cảm thấy mình cũng thật tệ, trong miền ký ức xa xôi thì cậu nhớ kỹ mình đã từng là một thanh niên thiện lương đến ngay cả báo biển cũng không nỡ hạ miệng. Thế mà bây giờ gặp được động vật khác, phản ứng đầu tiên của cậu lại là không biết ăn có ngon không nhỉ…

Câu danh ngôn kia quả nhiên nói không sai: Ai rồi cũng trở thành người mình ghét nhất.

Gấu nhỏ họ Kiều: Tôi thay đổi rồi, tôi thừa nhận, thật là muốn ăn hươu quá đi.

Otis, Đại Viên Tử cùng Thanh Sương cũng muốn thế, tất cả đều liếm miệng một cái hai mắt tỏa ánh sáng, mà bây giờ đồ ăn coi như sung túc, trước khi tuần tra bọn họ vừa ăn một bữa, không đến tình huống bất đắc dĩ, thực sự không muốn mạo hiểm đi bắt hươu cao cổ ăn.

“Ngao ngao.” Coi như không ăn được hươu cao cổ nhưng mà vẫn thèm ăn! Chúng ta hoặc nhiều ít cũng thử bắt cái khác ăn đi! Alexander ngao ngao kêu nũng nịu với bạn trai Otis.

Hiếm khi cùng đi tuần tra Otis, trong lòng của cậu liền không an phận.

Trong đàn sư tử bốn mươi, năm mươi miệng ăn thì no bụng là vấn đề rất xa xỉ, thật sự từ khi số lượng thành viên trong gia đình tăng vọt đến nay, Kiều Thất Tịch cũng quên mất cảm ợ một cái là gì, thật đáng thương quá đi mà.

Nhưng mà dựa theo quy luật đi săn quen thuộc của Otis, liệu Otis có thực hiện ý muốn của cậukhông?

Kiều Thất Tịch quyết định, nếu như Otis thờ ơ thì liền tự thiên vị cho mình, thuận tiện cho hai anh em Đại Viên Tử cùng Thanh Sương hưởng ké.

Otis đương nhiên sẽ thỏa mãn nhu cầu của bạn trai, khi bạn trai nũng nịu tỏ ý muốn ăn với mình, đôi mắt có năng lực nhìn ban đêm cực kỳ tốt của hắn lập tức nheo lại, ngẩng đầu nhìn bốn phía, thuận tiện vận dụng khứu giác nhạy bén tìm kiếm con mồi.

Thông qua hành vi của hắn, đồng bọn rất nhanh biết được hành động tiếp theo của hắn.

Một lúc sau, con sư tử lớn màu trắng này một mình rời đội ngũ đi săn, các thành viên khác quan sát bóng lưng của hắn, lựa chọn tiếp tục tuần tra.

Con mồi ở gần đó là linh dương cỡ nhỏ, không cần đến hai con sư tử cùng hợp tác thế là Kiều Thất Tịch cũng không đi cùng. Nếu có đi thì cũng sẽ là trở ngại chứ không giúp gì được, cậu tin tưởng năng lực của Otis.

Ba con sư tử cùng nhau tuần tra, Kiều Thất Tịch tiếp tục chủ đề mới vừa rồi còn chưa được làm sáng tỏ, lải nhải cảnh cáo hai con sư tử không chịu được bài kiểm tra lần nữa: “Ngao ngao!” Về sau nhìn thấy sư tử cái khác thì phải đi vòng biết không? Dám động chân ba sẽ nói cho các cô vợ trẻ mấy đứa biết, để họ đánh chúng bây!

Nhìn sư tử cái xinh đẹp thôi mà đã bị giáo huấn, hai con sư tử lớn cúi đầu bước đi, lông mày rũ xuống, không lên tiếng nào.

Kiều Thất Tịch càng nói càng thoải mái, ngao ngao suốt một đường, đây có phải là niềm vui răn dạy sư tử khác không?

Cậu cảm giác mình có thể suốt nói một đêm!

Nhưng rất nhanh sau đó, Otis đã mang theo con mồi ngon về cho bọn cậu, làm gián đoạn việc Kiều Thất Tịch tiếp tục. Lúc này cũng không còn ai có tâm tư để ý tới chuyện khác, trong mắt của bọn chúng chỉ còn lại đồ ăn mà thôi.

Ven lùm cây, khỉ đầu chó trên tàng cây hú một cách kỳ lạ.

Những sư tử cũng không để bọn nó vào mắt nữa, cho dù ghét bỏ bọn khỉ đầu chó này quá ồn ào, tai không ngừng run run, nhưng vẫn ăn ngay dưới mắt bọn chúng, cho bọn chúng tức chết đi.

Sau khi được bạn trai cho ăn, rốt cuộc Alexander cũng dừng lại sau khi ăn no nê, nếm trải cảm giác chắc bụng đã mất từ lâu, thỏa mãn quá à. Bình thường cậu không muốn ăn nhiều, luôn luôn thích nhường cho sư tử gào khóc đòi ăn khác trong đàn.

Dù sao ở trong đàn, cậu cũng không phải là con sư tử gầy nhất.

Gầy nhất là nhóm sư tử ăn cơm cuối cùng mỗi ngày, cho dù đãi ngộ trong đàn của bọnchúng đối với tất cả thành viên đã khá công bằng nhưng đây là cơ chế ăn sâu bám rễ trong đàn sư tử, là một hiện tượng tự nhiên.

Mạnh mẽ hung dữ như Otis thì khi cảm thấy đói bụng, hắn có thể tùy thời tùy chỗ vồ một con mồi để lấp đầy bao tử, mà sư tử bình thường đương nhiên không có loại thực lực có thể sống sót một mình này.

Nhưng mà Kiều Thất Tịch cảm thấy thiên phú, hoặc nói cách khác là gen, không thể quyết định hết thảy, một con sư tử cường đại hay không liên quan mật thiết đến sự bồi dưỡng của mai sau.

Cậu hơi thối tha mà nghĩ, nếu như năm anh em được sư tử khác nuôi dưỡng dạy dỗ, sau khi lớn lên còn có thể mạnh như vậy sao?

Chắc chắn không thể rồi.

Như bốn anh em chưa trưởng thành ở hiện tại, được lớn lên trong đàn sư tử có không khí rất tốt  nên trước mắt đã có thể thấy được sự ưu tú và xuất sắc, năng lực cũng không hề tầm thường.

Kiều Thất Tịch thỏa mãn ợ một cái, cùng trở về đi ngủ với Otis. Nhóm sư tử con thích cậu cực kì cũng muốn tới chơi đùa nhưng lại bị Otis hù dọa đuổi đi, thế là chung quanh chỉ còn lại một vàng một trắng hai bọn họ.

Alexander ăn người miệng ngắn thấy cái mông của mình lại sắp nở hoa nên đã chuẩn bị tinh thần khóc chít chít xong, nhưng Otis chỉ ôm cậu đi ngủ, cũng không làm chuyện gì không thích hợp với trẻ em.

Đuổi sư tử con đi chỉ là đơn thuần muốn độc chiếm cậu mà thôi.

Kiều Thất Tịch mỉm cười ở trong lòng, thuận tiện hôn khuôn mặt đối tượng một chút. Ngủ ngon nha Otis, buồn ngủ quá đi, à phải rồi, mọi người trên thảo nguyên cũng ngủ ngon nha.

Thời điểm ra ngoài đi săn lần tiếp theo, sư tử đực trưởng thành dẫn theo sư tử đực nhỏ chưa trưởng thành nhưng thể trạng đã cực kì cường tráng chạy trên đại thảo nguyên xanh biếc, ra sức đuổi theo một con linh dương đầu bò đang chạy trốn.

Alexander chạy đầu tiên, đằng sau đi theo một chuỗi sư tử nhỏ, cuối cùng là Otis và các anh em của hắn, đây không phải một trận đi săn chân chính, nếu là thật thì con linh dương đầu bò kia đã sớm xong đời!

Hiện tại chỉ là đang dạy nhóm sư tử nhỏ làm thế nào để lựa chọn chính xác và cách truy đuổi con mồi. Gõ bảng đen, bước này vô cùng quan trọng, không cho phép trốn học.

Otis vốn đang uể oải lười biếng, phát hiện một con sư tử đực con đi chệch, hắn có vẻ hơi tức giận kéo đối phương trở về, ánh mắt sắc bén phảng phất như đang nói: Chuyện gì đang xảy ra đây? Có thể chăm chú hơn một chút hay không?

Tất cả sư tử con trong đàn khi ở trước mặt Otis đều ngoan giống như con mèo nhỏ, lúc này sư tử nhỏ rụt cổ lại, nhẹ nhàng ngao một tiếng, cố gắng đuổi theo con mồi.

Ngược lại thì Alexander không nghiêm khắc đến vậy, cậu không ngại cực khổ làm mẫu từ lần này qua lần khác để nhóm sư tử con xem cho rõ ràng, để chúng biết phải đi săn như thế nào.

Phải biết, đây là những kỹ xảo đuổi giết chính cậu tổng kết ra, những sư tử khác sẽ không có!

Chỉ có sư tử bên trong đàn cậu mới có thể, à, có thể nói là bảo bối gia truyền, độc môn bí tịch, Alexander cười há há nghĩ thầm, sau nhóm sư tử con xông xáo giang hồ thì đây sẽ là vinh dự bậc nhất.

Xông lên nào, các bé con!

Kiều Thất Tịch: Đuổi trái, đuổi phải, bọn nhỏ! Nhìn cho kỹ, hạ miệng từ góc độ này là hiệu quả tuyệt nhất, nhưng hiện tại chỉ đang làm mẫu, trước mắt chúng ta không nên hạ miệng, tiếp tục đuổi theo thôi nào!

Linh dương đầu bò bị cả nhà cậu một mực truy đuổi, lúc này đã có cảm giác mệt mỏi miệng sắp sùi bọt mép.

Linh dương đầu bò: Cám ơn cả nhà chúng bây! Nếu không muốn giết tao thì có thể đuổi theo đối tượng khác hay không!

Cả nhà sư tử đương nhiên muốn giết nó chứ, chỉ là bây giờ còn chưa phải thời điểm thích hợp, đến tận khi nhóm sư tử nhỏ không chạy nổi nữa, từng đứa dừng lại thở hồng hộc, lúc đó con linh dương đầu bò “tài liệu giảng dạy” kia cho là mình đã trốn qua một kiếp, vui vẻ vung móng chạy.

Bất ngờ có một con sư tử trắng xông tới, kết liễu sự cao hứng của nó tại đây, thời gian sử dụng còn chưa tới mười phút.



Biểu hiện săn giết gọn gàng của chú sư tử trắng làm sư tử nhỏ sửng sốt một chút, có lẽ trong lòng bọn nó cũng vô cùng khát vọng trở thành một con sư tử đực cường hãn như vậy.

Từ hôm nay trở đi, hạt giống no đủ này đã cắm rễ thật sâu trong lòng nhóm sư tử con, có lẽ không bao lâu nữa nó sẽ lớn lên thành một cây đại thụ che trời.

Mọi người phát hiện một hiện tượng thú vị trong sở thú, nếu một con sư tử cùng một con chó cùng nhau lớn lên thì sư tử sẽ cho là mình mang bộ dáng của chó, nó sẽ có vẻ chẳng tự tin, mà chó sẽ cho là mình mang bộ dáng của sư tử, bởi vậy tính cách hung hãn, thậm chí dám đối kháng một mình với gấu đen.

Đây có phải nói lên ảnh hưởng ở giữa đồng bọn với nhau là rất trọng yếu hay không?

Kiều Thất Tịch cảm thấy chắc chắn là đúng vậy, đơn cử là ví dụ chính cậu đích thân trải nghiệm rồi. Năm đó cậu thi nghiên cứu sinh trên đại học, trong phòng ngủ bốn người thì có ba người là chuẩn bị thi nghiên cứu sinh, một người khác không có quyết định này, thế nhưng dưới sự ảnh hưởng từ phía ba người bạn học là bọn hắn, cuối cùng người này cũng thi nghiên cứu luôn.

Cho nên hoàn cảnh và bạn đồng hành cũng là nhân tố trọng yếu nhất đối với sự khỏe mạnh trưởng thành của sư tử con.

Bốn con sư tử đực chưa trưởng thành mỗi ngày đều sinh hoạt bên người mấy chú sư tử hung hãn, to lớn, đã định sẵn bọn chúng sẽ không tầm thường.

Video Alexander cùng năm anh em Norman dốc lòng dạy bảo con trai của bạn khiến fan hâm mộ của hai con sư tử đực đã chết vô cùng cảm động. Quá tốt rồi, cả sáu sư tử đều xem bọn nó như con đẻ, cũng không keo kiệt mà dạy bảo, đám fan hâm mộ khâm phục sáu con sư tử này từ tận đáy lòng.

Mà bọn họ cũng không nghĩ đến không lâu sau, vào một ngày nào đó, Alexander sẽ đưa ra quyết định như thế.

Người theo dõi rất kích động, giờ đây mỗi ngày họ đều ngồi canh tài khoản chính thức của hai đàn sư tử lớn. Xem đi xem lại sinh hoạt của nhóm sư tử, chủ yếu là tập trung chú ý đến sự trưởng thành của thế hệ trẻ, bởi vì sáu con sư tử đã rất mạnh mẽ, mặc dù không có nam chinh bắc chiến mở rộng lãnh thổ, nhưng bọn chúng thống nhất mảnh đất chiến loạn không ngừng này, còn kết hợp cùng đàn sư tử cái truyền kỳ, vạm vỡ nhất trên thảo nguyên, khiến cho số lượng thành viên đàn sư tử đạt tới đỉnh cao chưa từng có trước nay, bọn chúng đã rất không tầm thường rồi.

Còn có tỉ lệ sống sót của sư tử con cũng đủ để đi vào sử sách.

Hiện tại điều mọi người lo lắng chính là vấn đề đời sau có thể giữ vững sự huy hoàng của bậc cha chú bọn chúng hay không, đây có vẻ như là nan đề mà tất cả những đàn sư tử đang quật khởi phải đối mặt.

Không có liên minh nào có thể một mực thống trị và trường tồn mãi mãi trên trên thảo nguyên cạnh tranh kịch liệt, đại đa số bọn chúng chỉ có thể kiên trì đến khoảng đời thứ ba đã rất ghê gớm rồi.

Mà cách mỗi mấy năm sẽ có liên minh nhỏ không đáng chú ý nuôi dạy ra một con sư tử truyền kỳ làm cho người ta hai mắt tỏa sáng, cũng coi như là quang tông diệu tổ.

Bốn con sư tử đực nhỏ bị mất ba, bậc cha chú thì đến từ một liên minh nhỏ không mấy thu hút, bọn chúng có thể tự sinh ra con cái cùng sư tử cái có gen ưu tú thông qua sự cố gắng của bản thân đã là ra ngoài dự đoán.

Nếu con trai có thể bộc phát tài năng thì tất nhiên chính là đại hạnh trong bất hạnh.

Mùa mưa vừa hạnh phúc vừa viên mãn trôi qua trong sự tương tác chậm rãi đầy yêu thương của nhóm sư tử lớn và sư tử con.

Sinh tồn mặc dù có khổ, nhưng ai nói bọn chúng chưa từng có khoảnh khắc hạnh phúc.

Đương nhiên là có, khoảnh khắc hạnh phúc cũng có rất rất nhiều.

Bầu không khí trong video tư liệu của đàn sư tử Alexander thời kỳ này mang tính chất nhẹ nhõm chữa lành tràn ngập tiếng cười như thế.

Bốn sư tử con đã chậm rãi mọc ra lông bờm, bọn chúng đi theo sau lưng sư tử lớn mỗi ngày giống như bốn cái đuôi vậy, rất cố gắng tham gia các cuộc đi săn và chiến đấu.

Chuyện đáng nói chính là tính tình và tính cách cũng được nuôi giống một đức hạnh với mấy ông chú khác họ của bọn chúng, fan hâm mộ mở ra video của cha bọn chúng để so sánh một chút, xem cách nào cũng không giống cha ruột.

Dù sao tất cả sư tử đực đều do Alexander nuôi lớn, muốn nói chịu ảnh hưởng của ai sâu nhất thì đương nhiên là Alexander ảnh hưởng sâu nhất rồi.

Không thể không nói đến một số hành vi ngẫu nhiên, đặc biệt đến mức có chút quái dị, rất nhiều chi tiết hoàn toàn không giống cùng sư tử khác, nhưng cũng không thể phủ nhận bọn chúng rất mạnh, cũng rất có cá tính.

Mỗi lần xem bọn chúng kết thành đội hành động, khán giả đều kích động đến kêu gào, như là không kìm nén được cảm xúc điên cuồng!

Thử nghĩ mà xem, mười con sư tử đực trùng trùng điệp điệp, chỉ vênh váo thôi cũng đã đủ rung động lòng người.

Chớ nói gì đến việc là bọn chúng còn thích xếp thành một hàng, sóng vai mà đi, hình ảnh cùng khí thế kia còn cần miêu tả sao? Đơn giản chính là quá hời cho nhóm thợ quay phim theo dõi thực địa có được không?

Thợ quay phim: Mỗi ngày tôi đều phải hét lên, cảm ơn rất nhiều.

Khán giả xem video cũng rất mệt mỏi, đặc biệt là fan đã có một hai ba bốn năm tuổi đời, bọn họ theo trọn vẹn năm đời, đây là khái niệm gì, chính là có thể bọn họ đang dùng di động xem sư tử Châu Phi tại bệnh viện…

Cô y tá tỷ thỉnh thoảng nghe thấy một cụ ông bỗng nhiên đứng lên khoa khoa cánh tay, dùng thanh âm già nua hò hét: Liên minh Norman muôn năm, I love you!

Cô cũng không thấy kỳ quái, cô chỉ đang nghĩ đây có lẽ là một đội bóng mà người này yêu thích, còn về phần đó là bóng rổ, bóng đá hay là bóng bầu dục thì không biết được.

Đương nhiên, cô y tá biết, nếu mình nguyện ý tiến lên hỏi thăm một câu, đối phương chắc chắn sẽ rất sẵn sàng kể lại một câu chuyện thật dài cho mình nghe.

Đợi đến khi nhàn rỗi, có đầy đủ thời gian, cô cũng rất tình nguyện lắng nghe tiếng lòng một cụ già.

“Mười con sư tử đực này quá mạnh, lớn đúng vào thời đỉnh cao, con non mới hai tuổi mà đã mọc ra lông bờm, a a a, mỗi ngày tôi đều thấy nhiệt huyết sôi trào, ước gì bọn chúng lập tức đi lên hướng Bắc chiến đấu với liên minh sư tử đực ở phía Bắc.”

“Hiện tại, trong tất cả liên minh cũng chỉ có đàn sư tử của Alexander có thể đánh bại liên minh sư tử phía Bắc nhỉ, nhưng tính cách của bọn chúng luôn có khuynh hướng phòng ngự, không có khả năng chủ động đi công kích đàn sư tử khác.”

“Bốn anh em lão Tát năm nay đã hơn chín tuổi, theo lý thuyết hẳn là đã hết kì đỉnh cao, nhưng mà bọn chúng quá mạnh, năm nay còn san bằng mấy liên minh nhỏ, không ít sư tử đực vừa ra kiến công lập nghiệp đã chết dưới miệng bọn chúng.”

“Tôi đệt, ác ma.”

“Tính cách thật là tàn nhẫn, mười sư tử đực nhanh đi xử chết đám đao phủ này đi.”

“Đừng mong ngày Lục Sư ra tay báo thù, Alexander chính là lãnh tụ phật hệ, đến chết nó cũng không bước ra lãnh địa để đi chinh chiến đâu, mọi người mơ đi.”

“Tính tình sư tử trắng ngược lại là có thể được đó, một khi có cơ hội khai chiến tất nhiên là ngươi chết ta sống, nhưng tiếc thật, nó có vẻ cũng nghe theo Alexander, nếu nó làm lãnh tụ thì tốt rồi! (chẳng lẽ sợ vợ là truyền thống của đàn sư tử chúng nó hả?)”

“Huhu, mặc dù nói bốn anh em ác ma sớm muộn đều sẽ chết, nhưng mà đời thứ năm cùng với bốn đứa nhỏ rõ ràng có cơ hội thay bậc cha chú báo thù lại trơ mắt bỏ lỡ, tụi tui vẫn thấy không yên.”

“Fan già thấy bất bình nhưng vẫn biết bình an chính là phúc, haiz.”

Bốn anh em ác ma sớm muộn đều sẽ chết, chỉ là nghĩ đến trước khi đối phương chết sẽ còn sát hại rất nhiều sư tử liền khó chịu không thôi, một bộ phận hi vọng Liên minh sáu sư tử ra tay cũng là căn cứ vào điều này, nhưng bình an đúng thật là quan trọng hơn báo thù.

Nhưng nếu như Alexander dám nổi dậy đi đến liên minh phía Bắc thì bọn họ tuyệt đối quỳ xem video!

Alexander đương nhiên dám cầm vũ khí nổi dậy, toàn bộ mùa mưa này cậu đều đang mài móng vuốt của mình và của nhóm sư tử nhỏ. Đúng vậy, cậu thay đổi ý định rồi. Ban đầu cậu cũng không muốn mang những con sư tử khác cùng đi báo thù, nhưng mà xưa đâu bằng nay, tất nhiên cậu muốn dẫn tất cả sư tử cùng đi ăn thịt bốn con sư tử ác ma kia!

Một sáng sớm bình thường, bên trong địa bàn của đàn sư tử lớn vô cùng yên tĩnh, chỉ có một số ít sư tử con tinh lực tràn đầy đang nhảy lên nhảy xuống chơi đùa.

Mà Alexander đang vuốt ve một con sư tử con muốn ôm ôm, bọn cậu chơi đùa thân mật, giống một đôi cha con chân chính, nhưng thật ra đây là… A biết rồi, hình như là con trai của Tử Điện.

Thích nũng nịu đến thế, cũng không giống với người cha ngạo kiều kia của bọn nó.

Ánh mắt Kiều Thất Tịch bình tĩnh sờ sờ lông bờm nhỏ: Trở về tìm mẹ đi, chờ đến khi trở về lại chơi đùa với con sau nha.

Cậu duỗi cái lưng to lớn đang nhức mỏi một cái: “Rống…” Thời gian đã không còn sớm nữa đâu mọi người! Chúng ta nên lên đường rồi.

Nhóm thợ quay phim nhìn thấy, theo tiếng rống của Alexander, tất cả sư tử đực đều nhanh chóng đứng lên, mang theo gương mặt còn vương chút buồn ngủ cùng cậu rời đi. Thợ quay phim cho là bọn chúng ra ngoài đi săn, nhưng đi theo sau mãi mới biết được, bọn chúng vậy mà chịu bước ra khỏi địa bàn.

Một suy đoán hiện lên ở trong lòng bọn họ, giờ khắc này, bầu không khí trong đội ngũ ngưng trọng khác thường.



Một đội thợ quay phim khác còn đang thủ tại địa bàn trông thấy nhóm sư tử cái đứng bên trên dốc nhỏ, ngắm nhìn thân ảnh nhóm sư tử đực đã đi xa.

Thủ lĩnh Lena tuổi đã già, ánh mắt tang thương mà kiên nghị, tựa như muốn nói: Chúng ta sẽ bảo vệ tốt nhóm con non.

Đây là lần xuất hành chỉnh tề nhất, cũng là lần xuất hành trầm mặc nhất.

Kiều Thất Tịch dựa vào khứu giác đặc biệt nhạy cảm của mình đi phía trước dẫn đường, Otis thể hiện bình thường đi bên cạnh cậu, nhẹ nhõm tựa như một cuộc đi săn bình thường, bốn anh em Norman phân tán bốn phía của đội ngũ, mà bốn bé nhỏ vừa tròn hai tuổi đi ở chính giữa.

Đây là một nhánh đội ngũ đánh đâu thắng đó, ánh mắt bọn chúng lạnh băng, khí thế hung hăng, dù là nhóm thợ quay phim trước ống kính biết sát ý này không phải nhắm vào mình nhưng da gà tầng tầng lớp lớp vẫn nổi suốt đường đi.

Thậm chí ngón tay đỡ camera cũng có chút cứng ngắc, trong lòng bàn tay kìm lòng không nổi mà đổ mồ hôi.

Quá kích động, không ngoài dự đoán thì bọn họ lập tức sẽ được chứng kiến một trận chiến thế kỷ.

Mười con sư tử đực tập kết mà đến có thể kết thúc cuộc thống trị dài đến sáu năm của bốn anh em ác ma trên mảnh thảo nguyên này không?

Trước mắt đôi bên còn chưa khai chiến, còn chưa gặp mặt, toàn thế giới đã biết bọn chúng muốn đi làm gì.

Tất cả mọi người đang hỏi, tin tức này có thể tin được không? Là thật đó hả!!

Alexander thật sự dẫn đầu chín con sư tử đực đi đánh liên minh phía Bắc hả??!

Người biết chuyện khẳng định chắc nịch: Đúng vậy, bọn chúng đang trên đường đi báo thù.

Trên, đường, phục, thù!

Phục thù của ai?

Kể ra cũng nhiều, đầu tiên là thù cho cha mẹ cô dì chú bác của năm anh em, à, hơn thế nữa, bọn nó gần như là bị diệt tộc, toàn gia tộc chỉ còn lại năm con!

Còn có thù giết cha đẻ và chú bác của bốn bé con.

Của Alexander là mối thù xém chút sát hại tình cảm chân thành của cậu, nơi này có mười con sư tử, mỗi một con đều có huyết hải thâm thù với liên minh phía Bắc.

Phía con người thì đây là thù giết chết đối tượng tín ngưỡng và yêu quý của bọn họ. Đám người vẫn luôn chú ý đến những cuộc vào sinh ra tử của bầy sư tử biết bao nhiêu năm nay, phòng tuyến tâm lý của họ liền sụp đổ trong nháy mắt.

Không nghĩ tới trên thảo nguyên sẽ xảy ra chuyện như thế, Alexander phật hệ vậy mà lại đưa ra quyết định vượt khỏi dự đoán của mọi người như vậy.

Trong lúc nhất thời, mọi người không biết nên nói cái gì cho phải, nhưng có thể khẳng định, bọn họ đều chúc phúc và cầu nguyện vô điều kiện, nhất định phải thắng!

Dù cho không thắng lợi thì cũng phải bình an còn sống trở về, mọi người nghĩ thầm.

“Những người kia đang lo lắng cái gì đấy? Alexander chịu bước ra một bước này là đã thắng rồi, thật ra không nên lo lắng nào được không?”

“Phải rồi!”

Giờ này khắc này, trên thảo nguyên, nhiều máy bay không người lái cùng với thợ quay phim trên cùng quay lại toàn bộ hành trình. Đây là một quá trình khá dài, dù sao khoảng cách địa bàn của hai bên vẫn rất xa, đàn sư tử đực đi được nửa đường đã đói bụng, cho nên trước tiên bọn họ dứt khoát bắt một con ngựa vằn ở trong địa bàn nhà người ta, ăn no đã rồi tính.

Nhóm sư tử đực tập trung ăn, đâu còn bộ dáng khí thế hung hăng như vừa rồi, đơn giản là đắm chìm trong trong thịt ngựa vằn ngon lành, vẻ mặt hưởng thụ.

Thợ quay phim A: Hôm nay chúng mày đừng chỉ đến ăn một con ngựa vằn của người ta thôi nha! Kiểu này rất khó giải thích lắm á!

Thợ quay phim B: Toàn thế giới đều biết tụi mày đến đánh nhau, không hung hăng đánh một trận không có cách xử lý đâu á!

Hiển nhiên Alexander có ý nghĩ của mình nên cũng không vội đi lên phía trước. Bọn cậu đã đến bên trong phạm vi địa bàn của đối phương, thật ra cũng không cần gấp gáp đi tìm đối phương.

Việc cấp bách trước mắt có lẽ là ăn uống no đủ bảo trì thể lực.

Kiều Thất Tịch: Thể chất và năng lực của nhóm sư tử con còn yếu kém, đi lâu như vậy chắc cũng mệt mỏi rồi, vui chơi giải trí rồi ngủ một giấc không tốt hơn sao?

Thợ quay phim: Không, là chính ngươi mệt mỏi mới đúng!

Theo nhiều năm như vậy, mỗi một thành viên trong đội ngũ đều biết, Alexander là sự kết hợp mâu thuẫn giữa lười biếng nhất và siêng năng nhất.

Dưới tình huống không cần thiết, Alexander rất lười nhác, dưới tình huống cần phải có người đàn ông, Alexander lại siêng năng nhất.

Chắc là vì chính là loại kết hợp mâu thuẫn này nên sư tử trắng mới khăng khăng một mực thích nó nhỉ.

Những con sư tử khác: Tụi này cũng thích nữa nè!

Chỉ là Cục Bột quá hung dữ nên không có sư tử nào dám đào góc tường của Cục Bột ra.

Tổ chức chính thức phát ra tin tức bọn hắn trực tiếp tới cửa gây chuyện vô cùng bất đắc dĩ, xem ra đáp án chỉ có thể để ngày mai công bố sau thôi.

Khán giả lại tỏ vẻ, cho dù là khúc nhạc dạo cũng rất kích thích, nhìn nhóm sư tử đi ngủ ngáy bọn họ cũng thấy say sưa ngon lành nữa!

“Trông thấy bọn nó ngủ ngon như vậy, tôi vậy mà cảm thấy rất thỏa mãn, bởi vì sau khi ngủ đủ thể lực sẽ vô cùng đầy đủ, khi cắn giết những con sư tử ác ma phát rồ kia thì mức thương tổn cũng sẽ tăng lên gấp bội!”

“Tình cảm của Alexander và sư tử trắng thật tốt, đi ra ngoài chinh chiến cũng ôm nhau ngủ thật chặt, ganh tỵ quá đi, tui tới đây để xem chiến đấu, kết quả lại bị nhét cơm chó đầy miệng.”

“Người mỗi ngày phải ăn cơm chó của hai bọn nó lặng lẽ giơ móng vuốt”

“Thật ra tui hơi sợ sư tử con gặp bất trắc, nhưng mà là thù giết cha, vẫn nên đến!”

“Sáu con sư tử lớn không có ghi chép nào về việc bị đánh bại, mọi người đừng sợ, các chú sẽ bảo vệ bọn nó mà.”

“Mấy người đã xem cập nhật tình hình của sư tử cái bên kia chưa? Tụi nó cũng đang cảnh giác tuần tra, cảm giác sự đồng tâm hiệp lực này thật tốt! Xông lên, Alexander nhất định sẽ thắng.”

Sau khi trong địa không còn sư tử đực thủ vệ, vì phòng ngừa có sư tử đực lạ đến đây đánh lén, sau khi mặt trời lặn chúng liền phái ra sư tử cái cường tráng gấp rút tuần tra, để thời điểm có biến nhanh chóng thông báo cho đàn sư tử thoát hiểm.

Nhưng cũng không cần quá lo lắng, uy thế bọn Alexander tích lũy trên mảnh lãnh địa này lâu như vậy, chu vi trăm dặm đều biết nơi này là địa bàn của bọn họ, bình thường không có con sư tử đực lang thang nào dám tới gần.

Ban đêm trên thảo nguyên hôm nay, không có giết chóc cũng không có tử vong, bình tĩnh ngoài dự đoán.

Ngay cả nhóm khỉ đầu chó trên cây cũng không muốn kêu.

Mười con sư tử đực ngoại lai an ổn ngủ một giấc trên địa bàn đàn sư tử khác.

Lúc ánh vàng hiện trên bầu trời, gió sớm thổi lất phất lông bờm trên đầu bọn hắn, thổi tan cơn buồn ngủ của bọn chúng.

Một đám sư tử đực ngáp một cái, tiếp tục nện bước một cách bá khí, ngẩng đầu mà bước lên phía trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau