Nam Xứng Ác Độc Không Tranh Giành

Chương 1: Trọng sinh

Sau
Yến Cảo kinh ngạc nhìn đơn đăng ký chuyên ngành trước mặt, vẻ mặt biến thành phức tạp mà giễu cợt. Cậu không chế giểu người khác, mà là chính cậu lúc này.

Cậu lấy thành tích thủ khoa kì thi đại học của Z tinh trúng tuyển đại học liên bang, tất cả chuyên ngành của đại học liên bang đều ném cho cậu cành ô liu, nhưng hết lần này đến lần khác cậu chỉ chọn dược học, chỉ vì chí hướng từ nhỏ của em trai ruột Yến Phi là dược học.

Đúng vậy, chuyên ngành này không phải cậu thích, mà là em trai Yến Phi của cậu thích.

Cậu và Yến Phi là anh em ruột thịt cùng mẹ sinh ra, nhưng từ nhỏ cha mẹ đã yêu thương em trai hơn. Em trai thi không đạt yêu cầu, cha mẹ cẩn thận an ủi, mà cậu thi hạng nhất, cha mẹ lại không phản ứng chút nào. Em trai bị bệnh, cha mẹ xin nghỉ chăm sóc, mà cậu bị bệnh, cha mẹ ngay cả một câu hỏi thăm cũng không có.

Yến Cảo không hiểu, tại sao sự khác nhau giữa cậu và em trai lại lớn như vậy, cho nên cậu không cam lòng, bất bình, bắt đầu tranh giành với em trai khắp nơi. Chỉ cần là chuyện em trai Yến Phi muốn làm, cậu cũng đi làm, hơn nữa còn làm tốt hơn.

Nhưng dù rõ ràng cậu mới là người làm tốt hơn, cậu vẫn không được mọi người xung quanh thừa nhận, ánh mắt cha mẹ, thầy cô, bạn học nhìn cậu đều là chê bai, nói cậu đố kị, ích kỷ, thích cướp đồ người khác.

Mãi cho đến khi chết, Yến Cảo mới hiểu được, vì sao rõ ràng cậu đã cố gắng đến như vậy, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không bằng em trai Yến Phi.

Bởi vì cậu vốn sống trong một cuốn sách có tên là 《 đại dược tề sư 》, em trai cậu Yến Phi là nhân vật chính, mà cậu chính là nam phụ độc ác để làm nổi bật sự thiện lương của nhân vật chính, để nhân vật chính công xuất hiện đánh mặt, là con chốt thí để cà độ hảo cảm trước mặt nhân vật chính. Cho nên bất kể cậu làm tốt đến đâu, dưới hào quang mạnh mẽ của nhân vật chính, cậu cũng chỉ có thể vĩnh viễn làm bia đỡ đạn.

Bất kể cậu ưu tú thế nào, trong mắt cha mẹ, bạn học, thầy cô, cậu luôn luôn không được yêu thích bằng nhân vật chính.

Cậu không biết vì sao cậu rõ ràng đã chết dưới tinh thần lực bạo động mà vẫn có thể tỉnh lại, thậm chí còn có kí ức về quyển sách này trong đầu, nhưng nếu đã sống lại, Yến Cảo không có ý định tiếp tục làm con chốt thí.

Nếu Yến Phi là nhân vật chính, là con cưng của trời. Nếu pháo hôi nhất định không được tranh giành với nhân vật chính, vậy thì chính mình không tranh nữa đi.

Người ngoài không thích mình, vậy thì cứ không thích thôi.

Cậu không nên vì người khác mà lãng phí cuộc đời mình.

Yến Cảo hung hăng nhắm mắt lại, xé tờ đơn chuyên ngành đã điền xong trong tay, đứng dậy chuẩn bị rời khỏi trường thi.

"Bạn học này, em đi đâu vậy? Em đã điều phối thuốc xong rồi sao?" Thầy giáo coi thi thấy Yến Cảo đứng dậy rời đi, đi tới hỏi.

Yến Cảo theo bản năng nắm chặt bình thủy tinh trong tay, lấy thành tích thi đại học của cậu, bất kì chuyên ngành nào cảu đại học liên bang đều có thể trực tiếp theo học, chỉ trừ ba chuyên ngành ngoại lệ, theo thứ tự là, điều khiển cơ giáp, chế tạo cơ giáp, và dược học.

Ba chuyên ngành này, ngoại trừ cần tinh thần lực nhất định ra, còn cần có nền tảng cơ sở nhất định. Nói cách khác, muốn đăng kí vào ba chuyên ngành này, học sinh nhất thiết phải bắt đầu tiếp xúc từ lúc còn ở trường trung học. Yến Cảo lúc ở trường trung học, vốn là chọn chế tạo cơ giáp, nhưng vì Yến Phi chọn dược học, cậu vì chứng minh mình ưu tú hơn Yến Phi, miễn cưỡng lưu ban một năm, chuyển sang học dược học.

Bây giờ suy nghĩ lại, thời điểm đó cậu ngu muội biết bao. Đời này, quyết không thể dẫm lại vết xe đổ lần nữa.

"Thầy, em điều phối không ra, không thi nữa, em muốn thừa dịp thời gian khảo hạch lựa chọn chuyên ngành vẫn còn, đi sang chuyên ngành khác thử vận may một chút." Yến Cảo lặng lẽ cầm thuốc đã điều phối xong trong tay cất vào trong túi.

"Ồ, là như vậy à, vậy em đi nhanh lên." Thầy giáo kia vừa nghe Yến Cảo nói phát hiện mình không giỏi dược học, muốn đổi chuyên ngành thì không dám ngăn cậu, sợ làm chậm trễ học sinh đi thi.

"Cảm ơn thầy." Yến Cảo lễ phép nói cảm ơn, bước nhanh rời khỏi trường thi.

Lúc này, một giáo viên trẻ tuổi đi ngang qua, sượt qua vai Yến Cảo, ông nhìn theo hướng Yến Cảo rời đi, hỏi đồng nghiệp: "Nhanh như vậy đã điều phối thuốc xong rồi? Thuốc em ấy chế tạo đâu, cho tôi xem một chút."

"Ông nói học sinh vừa rồi sao? Em ấy điều phối không ra, nói mình không thích hợp với dược học, định đi thi môn khác."



"Sao có thể như vậy được." Giáo viên trẻ tuổi kinh ngạc nói, "Đó là Yến Cảo, là học sinh mới năm nay thi được hạng nhất trong kì thi dược học, loại thuốc an thần cấp ba này, lúc năm nhất trung học em ấy đã có thể chế ra được rồi."

"Vậy sao em ấy lại không thi?" Hai thầy giáo trố mắt nhìn nhau.

Không thi dược học, lại chạy đi thi môn khác, chuyên ngành cùng họ tổ chức thi vào hôm nay hình như chỉ có chế tạo cơ giáp đi.

Không lẽ Yến Cảo muốn đi thi chế tạo cơ giáp? Chế tạo cơ giáp có thể còn khó hơn dược học, nếu không được học bài bản ở trung học, căn bản không thể thi đậu.

*

Thầy giáo coi thi nghĩ không sai, Yến Cảo quả thật đi thi chế tạo cơ giáp. Lúc cậu mới vào trung học, lúc cậu chưa cân nhắc Yến Phi mà tự do chọn chuyên ngành, lựa chọn ban đầu của cậu chính là chế tạo cơ giáp. Cậu thật sự rất thích chế tạo cơ giáp, thích đến mức lúc cậu đã nắm vững kiến thức dược học đồng thời còn đang len lén tự học kiến thức về chế tạo cơ giáp. Đến mức, lúc cậu bị người khác chán ghét mà vứt bỏ, đời người thấp kém, chỉ khi cầm lên các linh kiện lắp ráp thành một mô hình cơ giáp, mới có thể thoáng vui mừng.

Nếu đã quyết định đời này không tranh giành với Yến Phi, không vì lấy lòng bất cứ ai mà miễn cưỡng mình nữa, vậy thì Yến Cảo quyết định chỉ làm chuyện mình thích.

Càng nghĩ như vậy, Yến Cảo càng hưng phấn, bước chân dần dần nhẹ hơn, rồi sau đó nhanh chóng chạy đi, đi qua con đường nhỏ giữa lầu và lầu, dựa vào trí nhớ đời trước, chạy nhanh tới hệ chế tạo.

"Bạn học." Yến Cảo nhớ vị trí của hệ chế tạo, cũng nhớ hệ chế tạo cơ giáp và dược học thi cùng một ngày, nhưng cậu không nhớ rõ cụ thể phòng thi ở đâu, cậu thuận tay kéo một học sinh di ngang qua, lo lắng hỏi, "Xin hỏi kì thi chuyên ngành hệ chế tạo cơ giáp ở đâu vậy?"

Thiếu niên bị giữ lại nhìn chằm chằm mặt Yến Cảo vài giây, chỉ tay đến một phương hướng: "Tòa nhà giảng dạy màu đỏ phía trước, lầu hai."

"Cám ơn." Thay vì nói nhiều hơn nữa, Yến Cảo buông thiếu niên ra rồi chạy nhanh.

Thiếu niên cười một tiếng, đi thẳng theo hướng đi ban đầu của mình.

"Hằng ca, anh nhanh lên chút đi, trường thi đều phải bố trí xong đấy." Một thiếu niên hơi mập mạp quay người lại, thấy Thịnh Hằng vẫn còn chậm rãi mà đi, không nhịn được vội la lên.

"Gấp cái gì, mai mới thi." Thịnh Hằng không nhanh không chậm nói.

"Không phải vì buổi tối còn phải ăn liên hoan sao? Làm xong sớm một chút thì công việc cũng kết thúc sớm hơn a." Thiếu niên kia ngẩn ra, phát hiện không đúng, "Tự nhiên sao trông anh tâm tình rất tốt là sao, ngủ trưa bị đánh thức mặt cá chết(1) đều không thấy nữa."

Thịnh Hằng có thức dậy khí, ngủ không ngon thì tâm tình sẽ không tốt.

"Mới vừa nãy có một đàn em hệ chế tạo cơ giáp hỏi tôi trường thi ở đâu." Thịnh Hằng đáp.

"Hệ chế tạo cơ giáp? Cũng là cái điểm này, thi cũng bắt đầu nửa giờ rồi, cậu ta còn đi thi sao?" Thiếu niên hơi mập mạp lo lắng hỏi.

"Hẳn là không có vấn đề." Thịnh Hằng nhớ lại lúc thiếu niên kéo mình hỏi đường, trong mắt lộ ra tia sáng, đó là phát ra từ nội tâm thích. Học sinh có loại biểu tình này, nhất định có thể thi đậu bài thi chuyên ngành.

"Anh còn rất tin tưởng cậu ta, hỏi tên chưa? Nếu thật sự lợi hại, có thể thêm bạn trước, chờ khi cậu ta học được chế tạo khối năng lượng, xem thử có thể bán với giá thấp cho chúng ta được hay không."

*

Yến Cảo đi theo chỉ dẫn của Thịnh Hằng, tìm được trường thi chính xác, nhưng hệ chế tạo cơ giáp đã bắt đầu thi được nửa giờ.

"Lão sư, thầy để em vào thi đi, em đảm bảo sẽ hoàn thành trong thời gian quy định." Yến Cảo cố gắng tranh thủ cơ hội cho mình.

"Nếu đã muốn thi hệ chế tạo cơ giáp như vậy, sao lại còn tới trễ?" Không giáo viên nào thích học sinh sinh đến muộn trong kì thi.



"Em..." Yến Cảo cứng họng, cũng không thể nói mình đi thi dược học trước, "Thầy, em biết tới trễ là em không đúng, nhưng em thật sự rất thích chế tạo cơ giáp, xin thầy cho em một cơ hội đi."

Thầy giáo coi thi thấy thái độ thành khẩn của Yến Cảo, liền cho cậu một cơ hội: "Tên gì, tôi kiểm tra điểm số của cậu trước." .

||||| Truyện đề cử: Kết Cục Của Nhân Vật Phản Diện Chỉ Có Thể Là Cái Chết |||||

"Yến Cảo, thành tích thi đại học của em là 669 điểm." Yến Cảo lên tiếng nói.

"669 điểm?" Thấy số điểm nhảy ra trong máy tính, thầy giáo coi thi kinh ngạc nhíu mày, đề thi chung toàn liên bang năm nay rất khó, bài thi điểm tổng 700 điểm, toàn liên bang có thể thi từ 650 điểm trở lên không vượt quá 100 người. Mà Yến Cảo, thi được 669 điểm đã vô cùng khó làm được, "Cậu là trạng nguyên đại học của Z tinh à? Còn không mau đi vào."

Nhân tài như vậy, sao có thể vì tới trễ mà lỡ mất kì thi chứ?

Thầy giáo coi thi vội vàng cầm một tờ đơn xin vào chuyên ngành, đưa cho Yến Cảo.

"Cảm ơn thầy." Yến Cảo cung kính nói cam ơn, cầm tờ đơn đi nhanh vào phòng thi, tìm một bàn làm việc không người, đi qua.

Bên cạnh bàn làm việc có quang não, Yến Cảo nhập tên mình và số báo danh vào, quang não liền đưa ra đề thi: 【Dùng linh kiện sẵn có, lắp ráp một mô hình cơ giáp.】

Yến Cảo ngẩn người, nếu là thi cái khác, cậu có lẽ còn phải suy nghĩ một phen, chỉ có lắp ráp mô hình cơ giáp, đây là chuyện cậu thường làm nhất để giải tỏa ở đời trước, thậm chí còn thuận tay hơn mười mấy năm cậu chế tạo thuốc.

Tiện tay cầm một linh kiện tầm thường nhỏ lên, Yến Cảo liền tự nhiên mà biết nó nên thuộc về bộ phận nào của mô hình cơ giáp, sau đó, tay cậu như có suy nghĩ vậy, không ngừng đối chiếu theo linh kiện tương xứng với nó trong các linh kiện trường học đưa ra, rồi sau đó lắp ráp chung một chỗ, ghép ra một cánh tay, một cái chân, sau đó là khoang cơ giáp, khoang năng lượng, buồng lái, vũ khí, đầu,...

Chờ đến khi lắp ráp xong bộ phận cuối cùng, Yến Cảo ngước mắt nhìn thời gian, cách thời gian kết thúc kì thi chỉ có năm phút.

Nguy hiểm thật.

Nhẹ nhàng thở dài một cái, Yến Cảo bỏ tờ đơn trống trơn vào máy, điền thật nhanh thông tin cơ bản và giới thiệu ngắn gọn về mô hình lắp ráp của mình rồi nhấn in, đặt tờ đơn vừa in ra và mô hình ở cùng một chỗ.

"Hết giờ thi." Lúc này, thầy giáo coi thi tuyên bố đã hết giờ, học sinh trong trường thi khẩn trương lắp ráp cơ giáp, hoặc vui mừng, hoặc thất vọng, hoặc thấp thỏm lần lượt rời khỏi trường thi.

Yến Cảo cũng đi theo ra trường thi.

"Này, người anh em, cậu thi thế nào?" Một thiếu niên mặt trẻ con cọ đến bên người Yến Cảo, tự nhiên quen thuộc nói, "Tôi thấy cậu vừa rồi đến muộn, mô hình cơ giáp lắp ráp xong rồi sao?"

Yển Cảo ngẩn người, không dấu vết lùi về sau một bước, nhẹ nhàng ừ một tiếng.

"Cậu lắp ráp xong rồi?! Lợi hại, tôi dùng hết tốc độ từ lúc sinh ra đến giờ vất vả lắm mới hoàn thành ở phút chót, cậu tới trễ nữa giờ cũng có thể lắp ráp xong, lợi hại, tại hạ bái phục." Thiếu niên mặt trẻ con nhẹ nhàng đụng bả vai Yến Cảo một cái, đưa tay ra, "Tôi là Hà Thiệu, kết bạn nhé?"

Yến Cảo nhìn ánh mắt đơn thuần chân thành của Hà Thiệu, tựa hồ đã rất lâu rồi không có ai nhiệt tình thân thiện bắt chuyện với cậu tới vậy, cậu thấy nhiều nhất chỉ là sự chán ghét và chê bai.

"Yến Cảo." Yến Cảo chậm nửa nhịp đưa tay ra, loại cảm giác này có chút xa lạ, nhưng cậu thích nó.

- -----------------------------------

(1)Mặt cá chết: Khuôn mặt vô cảm, không có biểu hiện gì trông giống như cá chết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Sau