[Rindouangry] Luân Chuyển Bất Hẹn Tái Kiến
Chương 20: Bị Hiếp Là Mày
"Không có!"
"Không thật à? Vậy do kì phát tình rồi. Thuốc có tác dụng chưa?"
Angry mím môi "Tao bị lờn thuốc ức chế. Nếu không phải liều mạnh thì ... A hức ... Thì không được ~" cậu dựng đứng xương sống giật nảy.
"Không được. Thuốc ức chế liều mạnh có tác dụng phụ."
"Đừng đem tao về nhà với tình trạng này, anh Nahoya ... lo."
"Tôi đem em đến bệnh viện."
"Không ...muốn."
Từ lúc nào, chuyện đã diễn biến thành vầy.
Angry sống chết không muốn đi đâu, Rindou đành đem cậu về căn hộ của mình. Đặt cậu lên giường. Còn chưa kịp gọi bác sĩ riêng tới.
Angry mắt long lanh, dính anh không chịu buông, dùng sức đẩy ngã anh nằm vật ra giường.
Cậu luôn miệng nỉ non kêu nóng nóng, thoát từng thớ áo quần phô bày da thịt trắng nõn lõα ɭồi.
"Souya ... Dừng lại đi." giọng anh nặng nề "Đừng tự làm bản thân hối hận. Khi em tỉnh táo lại muốn khóc cũng muộn rồi đấy. Tôi không thích làm tiểu nhân cơ hội đâu."
Angry thẳng tay vả vào mặt anh một phát, ngầu lòi nói "Tự biết hoàn cảnh của mình đi. Giờ người sắp bị hiếp là mày."
Rindou: ?
Rindou ngỡ ngàng, ngơ ngác và bật ngửa.
Angry mò mò tìm cái khóa kéo quần Rindou. Dưới lớp qυầи ɭóŧ không cần nói thì cũng biết vật kia sưng to tới cỡ nào. Cậu ác ý bóp dùng lực, Rindou hít mạnh một ngụm khí.
Vật trong tay giật nảy lợi hại, Angry vẩu môi "Đã cương còn giả bộ." kéo kéo qυầи ɭóŧ hắn "Khó tuột, chym mày vướng quá, thu nó lại bớt đi."
Rindou than trời che mắt, khổ thân nói "Đó không phải là việc anh có thể quyết định."
"Hừ, mày là đồ vô dụng. Để tao làm hết luôn cho." gian nan móc cây ƈôи ŧɦịŧ alpha ra đón gió, ngón tay cậu chọc chọc đỉnh đầu côn ŧɦịŧ đang rỉ dịch nhầy.
Angry ngẩng ra giây lát, mím môi bối rối mò mẫn tay ra lỗ nhỏ phía sau của mình. Hai ngón tay đút vào nới rộng huyệt khẩu, dịch dâm ướŧ áŧ khiến cậu ra vào đầy thuận lợi. Dù sao omega trong kì phát tình rất dễ dàng thừa nhận việc làʍ ŧìиɦ. Cậu cũng không có lòng kiên nhẫn, thịt non bên trong như bị trăm kiến bâu xé ngứa ngáy muốn mệnh.
Hai đầu gối chống thân mình nâng cao hông, một tay Souya đỡ lấy ƈôи ŧɦịŧ Rindou dựng thẳng, một tay tách to c̠úc̠ ɦσα. Từ từ hạ thân xuống, đỉnh ƈôи ŧɦịŧ chạm chạm cánh hồng non mềm từng chút từng chút một được cái miệng nhỏ nóng ẩm bao phủ. Qυყ đầυ chỉ vừa được vách thịt cắи ʍút̼, Angry rùng mình dừng lại động tác.
Mắt to khiếp đảm nhìn Rindou. Rindou nhíu nhíu mắt hỏi "Sao thế?"
Angry đáng thương nói "Của mày to, bên trong tao căng đau quá. Bỏ vô không vừa, mày thu nhỏ lại đi."
Hai tay Rindou đỡ eo cậu, hống nhẹ "Từ từ ngồi xuống sẽ không đau."
Ngờ vực nghe theo, cậu lấy dũng khí nhún hông xuống "A~ ưm ... Đau quá! Tao đau quá Rindou!" Souya la hét thảm thiết, mắt đỏ rần.
Rindou mồ hôi ướt trán, bối rối không biết làm sao, chỉ tại hắn không ngờ huyệt đạo Souya chật khít tới mức này, thịt vật chỉ gian nan mới vào 1/3, nam khan hỏi han "Làm sao? Đau lắm sao?"
"Rindou, chân tao đau! Chân đau!" khi nãy cậu lỡ cọ quẹt trúng chỗ chấn thương.
Rindou nâng chân cậu lên xem cẩn thận, chấn thương chân nghiêm trọng hơn rồi. Anh tội lỗi lẫn đau lòng nói "Em ở đây. Anh đi lấy hòm thuốc." đang định nắm eo cậu rút ƈôи ŧɦịŧ ra. Angry hốt hoảng hai tay vòng cổ anh ôm chặt.
"Mày định làm gì?"
"Anh lấy thuốc và đồ băng bó cho em."
"Không phải cái đó ... Mày ... Mày không được rút ra, tao hi sinh đã đời mới vào được nhiêu đó. Biết cực khổ lắm không hả?"
Đầu óc Rindou nhảy số tăng tăng, vô số phương án anh cố sức nghĩ ra giải quyết tình huống khôn lường này.
Anh xoa xoa mái tóc bông xù của Angry, thầm nghĩ đáng yêu quá. Tuy rất thích nhưng vẫn nhất quyết rút tiểu đệ ra ngoài.
Phốc!
"Mày ..."
Gấp rút chạy vào bếp tìm hòm thuốc và khi trở lại thì bông xanh nhỏ đã nằm cuộn tròn đưa lưng về phía anh.
"Đưa chân cho anh xem."
Angry rục rịch trong chăn không thèm phản ứng lại Rindou. Rindou bất lực giở tấm chăn lên.
Angry mất mặt la toáng. Hành xử dang dở bị đánh úp không kịp thu tay. Một tay đang nới rộng hậu huyệt, tay kia tuốt ngọc hành trắng sạch của bản thân. Cậu kêu ư ử "Đi ra! Không được nhìn!"
Rindou câu môi "Cũng đâu phải chưa thấy hết. Hay là anh cũng khỏa thân cho huề nhau." xịt bình xịt giảm đau cho cậu.
"Mày ... Lại trêu tao!" Angry quấn chăn cuộn người che đi cơ thể mình.
"Không có! Cũng không có chê cười em nên đừng sợ. Đây là tính dục bình thường trong kì phát tình." Rindou đánh lạc hướng, nắn nắn cổ chân một lát, thấy cậu không đau, bình xịt đã ức chế cơn đau làm gây tê giảm đau đớn tạm thời, anh liền thuận tay chỉnh khớp trật về ban đầu.
Đánh úp không đoán trước, Angry la đau thất thanh. Rindou nhẹ giọng xin lỗi vỗ về cậu, chườm đá lạnh lên chỗ sưng phù. Souya thét lên một tiếng xong thì vẫn giữ im lặng, đôi chân co rút muốn rụt về, kì lạ nhìn anh.
Rindou:?
Angry ngậm tấm chăn, ngoảnh mặt đi.
Nẹp cố định cổ chân cậu xong xuôi. Rindou sợ cậu sẽ tự ngộp chết bản thân. Nhiều hơn đau lòng, một omega đang trong kì phát tình nằm im lặng một chỗ mà không cầu alpha mới khiến anh sợ hãi. Souya sống chết không cho giở chăn ra.
"Đừng nháo! Anh giúp em."
Angry vén chăn lộ ra mông thịt, hai chân không biết xấu hổ dạng sang hai bên, nghẹn ngào nói "Đâm vào nhanh lên!"
"Không thật à? Vậy do kì phát tình rồi. Thuốc có tác dụng chưa?"
Angry mím môi "Tao bị lờn thuốc ức chế. Nếu không phải liều mạnh thì ... A hức ... Thì không được ~" cậu dựng đứng xương sống giật nảy.
"Không được. Thuốc ức chế liều mạnh có tác dụng phụ."
"Đừng đem tao về nhà với tình trạng này, anh Nahoya ... lo."
"Tôi đem em đến bệnh viện."
"Không ...muốn."
Từ lúc nào, chuyện đã diễn biến thành vầy.
Angry sống chết không muốn đi đâu, Rindou đành đem cậu về căn hộ của mình. Đặt cậu lên giường. Còn chưa kịp gọi bác sĩ riêng tới.
Angry mắt long lanh, dính anh không chịu buông, dùng sức đẩy ngã anh nằm vật ra giường.
Cậu luôn miệng nỉ non kêu nóng nóng, thoát từng thớ áo quần phô bày da thịt trắng nõn lõα ɭồi.
"Souya ... Dừng lại đi." giọng anh nặng nề "Đừng tự làm bản thân hối hận. Khi em tỉnh táo lại muốn khóc cũng muộn rồi đấy. Tôi không thích làm tiểu nhân cơ hội đâu."
Angry thẳng tay vả vào mặt anh một phát, ngầu lòi nói "Tự biết hoàn cảnh của mình đi. Giờ người sắp bị hiếp là mày."
Rindou: ?
Rindou ngỡ ngàng, ngơ ngác và bật ngửa.
Angry mò mò tìm cái khóa kéo quần Rindou. Dưới lớp qυầи ɭóŧ không cần nói thì cũng biết vật kia sưng to tới cỡ nào. Cậu ác ý bóp dùng lực, Rindou hít mạnh một ngụm khí.
Vật trong tay giật nảy lợi hại, Angry vẩu môi "Đã cương còn giả bộ." kéo kéo qυầи ɭóŧ hắn "Khó tuột, chym mày vướng quá, thu nó lại bớt đi."
Rindou than trời che mắt, khổ thân nói "Đó không phải là việc anh có thể quyết định."
"Hừ, mày là đồ vô dụng. Để tao làm hết luôn cho." gian nan móc cây ƈôи ŧɦịŧ alpha ra đón gió, ngón tay cậu chọc chọc đỉnh đầu côn ŧɦịŧ đang rỉ dịch nhầy.
Angry ngẩng ra giây lát, mím môi bối rối mò mẫn tay ra lỗ nhỏ phía sau của mình. Hai ngón tay đút vào nới rộng huyệt khẩu, dịch dâm ướŧ áŧ khiến cậu ra vào đầy thuận lợi. Dù sao omega trong kì phát tình rất dễ dàng thừa nhận việc làʍ ŧìиɦ. Cậu cũng không có lòng kiên nhẫn, thịt non bên trong như bị trăm kiến bâu xé ngứa ngáy muốn mệnh.
Hai đầu gối chống thân mình nâng cao hông, một tay Souya đỡ lấy ƈôи ŧɦịŧ Rindou dựng thẳng, một tay tách to c̠úc̠ ɦσα. Từ từ hạ thân xuống, đỉnh ƈôи ŧɦịŧ chạm chạm cánh hồng non mềm từng chút từng chút một được cái miệng nhỏ nóng ẩm bao phủ. Qυყ đầυ chỉ vừa được vách thịt cắи ʍút̼, Angry rùng mình dừng lại động tác.
Mắt to khiếp đảm nhìn Rindou. Rindou nhíu nhíu mắt hỏi "Sao thế?"
Angry đáng thương nói "Của mày to, bên trong tao căng đau quá. Bỏ vô không vừa, mày thu nhỏ lại đi."
Hai tay Rindou đỡ eo cậu, hống nhẹ "Từ từ ngồi xuống sẽ không đau."
Ngờ vực nghe theo, cậu lấy dũng khí nhún hông xuống "A~ ưm ... Đau quá! Tao đau quá Rindou!" Souya la hét thảm thiết, mắt đỏ rần.
Rindou mồ hôi ướt trán, bối rối không biết làm sao, chỉ tại hắn không ngờ huyệt đạo Souya chật khít tới mức này, thịt vật chỉ gian nan mới vào 1/3, nam khan hỏi han "Làm sao? Đau lắm sao?"
"Rindou, chân tao đau! Chân đau!" khi nãy cậu lỡ cọ quẹt trúng chỗ chấn thương.
Rindou nâng chân cậu lên xem cẩn thận, chấn thương chân nghiêm trọng hơn rồi. Anh tội lỗi lẫn đau lòng nói "Em ở đây. Anh đi lấy hòm thuốc." đang định nắm eo cậu rút ƈôи ŧɦịŧ ra. Angry hốt hoảng hai tay vòng cổ anh ôm chặt.
"Mày định làm gì?"
"Anh lấy thuốc và đồ băng bó cho em."
"Không phải cái đó ... Mày ... Mày không được rút ra, tao hi sinh đã đời mới vào được nhiêu đó. Biết cực khổ lắm không hả?"
Đầu óc Rindou nhảy số tăng tăng, vô số phương án anh cố sức nghĩ ra giải quyết tình huống khôn lường này.
Anh xoa xoa mái tóc bông xù của Angry, thầm nghĩ đáng yêu quá. Tuy rất thích nhưng vẫn nhất quyết rút tiểu đệ ra ngoài.
Phốc!
"Mày ..."
Gấp rút chạy vào bếp tìm hòm thuốc và khi trở lại thì bông xanh nhỏ đã nằm cuộn tròn đưa lưng về phía anh.
"Đưa chân cho anh xem."
Angry rục rịch trong chăn không thèm phản ứng lại Rindou. Rindou bất lực giở tấm chăn lên.
Angry mất mặt la toáng. Hành xử dang dở bị đánh úp không kịp thu tay. Một tay đang nới rộng hậu huyệt, tay kia tuốt ngọc hành trắng sạch của bản thân. Cậu kêu ư ử "Đi ra! Không được nhìn!"
Rindou câu môi "Cũng đâu phải chưa thấy hết. Hay là anh cũng khỏa thân cho huề nhau." xịt bình xịt giảm đau cho cậu.
"Mày ... Lại trêu tao!" Angry quấn chăn cuộn người che đi cơ thể mình.
"Không có! Cũng không có chê cười em nên đừng sợ. Đây là tính dục bình thường trong kì phát tình." Rindou đánh lạc hướng, nắn nắn cổ chân một lát, thấy cậu không đau, bình xịt đã ức chế cơn đau làm gây tê giảm đau đớn tạm thời, anh liền thuận tay chỉnh khớp trật về ban đầu.
Đánh úp không đoán trước, Angry la đau thất thanh. Rindou nhẹ giọng xin lỗi vỗ về cậu, chườm đá lạnh lên chỗ sưng phù. Souya thét lên một tiếng xong thì vẫn giữ im lặng, đôi chân co rút muốn rụt về, kì lạ nhìn anh.
Rindou:?
Angry ngậm tấm chăn, ngoảnh mặt đi.
Nẹp cố định cổ chân cậu xong xuôi. Rindou sợ cậu sẽ tự ngộp chết bản thân. Nhiều hơn đau lòng, một omega đang trong kì phát tình nằm im lặng một chỗ mà không cầu alpha mới khiến anh sợ hãi. Souya sống chết không cho giở chăn ra.
"Đừng nháo! Anh giúp em."
Angry vén chăn lộ ra mông thịt, hai chân không biết xấu hổ dạng sang hai bên, nghẹn ngào nói "Đâm vào nhanh lên!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất