Chương 21
Đường Lăng đùa giỡn như thế một lần lại làm ra chỗ hại, chính là khiến Trình Bảo Nguyên không dám tin hắn lần nữa, qua một lúc rồi mà cậu ta chỉ dám ngồi ngốc ở bên cạnh hồ của trẻ em nghịch nước.
Hồ bơi trẻ em trong câu lạc bộ, chỗ sâu nhất còn không vượt quá bắp đùi Trình Bảo Nguyên, chỗ cạn nhất cũng chỉ vừa qua mắt cá chân cậu, ngồi ở đây có thể đem đầu nhẹ nhõm lộ ra khỏi mặt nước, đúng thật là thiết kế dành riêng cho trẻ em, đủ an toàn và tin cậy.( ╮(╯▽╰)╭ )
Rất nhanh Trình Bảo Nguyên liền yêu thích nơi này, vui vẻ dùng hai tay chạm xuống đáy, đầu ngón chân chỉa xuống đất, tứ chi hoạt động, đi lại trong nước rất nhanh. ( mị là mị không tưởng tượng ra được đâu á. )
"..." Đường Lăng đứng ở một bên, nhìn Trình Bảo Nguyên vui thú bò qua bò lại xung quanh hắn, thực sự là quá mất mặt, đến mức không lời nào để nói.
Bởi vì hồ bơi trẻ em nên chiều cao phổ biến sẽ không vượt quá một mét, Đường Lăng đứng ở trong đó quả thực là hạc giữa bầy gà, sự tồn tại hết sức nổi bật.
Hắn quả thật giống y như ngọn đèn phát quang dưới nước hấp dẫn bầy đàn cá, bất tri bất giác hấp dẫn một lượng lớn các bạn nhỏ vây qua đây.
Đường Lăng chưa bao giờ biết rõ bản thân mình sẽ có duyên với trẻ con như thế, hắn không hề chán ghét con nít, thế nhưng hãy nhìn xem những đứa nhỏ này đối với hắn làm cái gì đi --
Có đứa mời Đường Lăng cùng nó múc nước; có tiểu loli si mê nhìn hắn, nói Anh ơi, anh lớn lên thực dễ nhìn, em có thể làm bạn gái anh sao; còn có tiểu chính thái* nhìn Đường Lăng vẫn không chịu động đậy, thì cho rằng Đường Lăng sợ nước, khẳng khái muốn đem phao bơi của mình cho hắn mượn; thậm chí có đứa nhỏ ôm lấy bắp đùi hắn không buông, la hét "Ba ba ", sau thì bị một người mẹ tuổi còn rất trẻ một bên xin lỗi một bên nhanh chóng ẵm đi, đứa nhỏ này lúc rời đi còn khóc đến khàn cả giọng, liều mạng hướng Đường Lăng phất tay, làm hại Đường Lăng có càng nhiều người đến vây xem...(Tiểu chính thái : Shota/Shotaro.)
Khờ dại đồng ngôn đồng ngữ lực sát thương lớn nhất. ( nôm na là hành động, lời nói vô tư, không suy nghĩ mới là chiêu có lực sát thương lớn nhất.
Theo mình hiểu vậy thôi.)
Đường Lăng ngây ngốc nửa ngày mới muộn màng nhận ra, học theo bộ dáng Trình Bảo Nguyên bơi như bay trong nước, thẳng đến bơi thật xa rồi chui vào một tòa núi giả, hắn mới lần thứ hai chui lên mặt nước, tháo xuống kính bơi, dựa vào bờ hồ cẩn cẩn thận thận ngồi yên. ( Ảnh bị đả kích tâm hồn ╮(╯▽╰)╭ , ôi tâm hồn bé nhỏ của ảnh (╯ε╰).)
Khóe mắt Đường Lăng giựt bưng bưng, một cỗ khí nghẹn tại lồng ngực, lên không xong, xuống cũng chẳng được.
-- nghĩ như thế nào đều cảm thấy chính mình là đang bị mấy đứa nít ranh đó đem ra đùa giỡn, nhưng lại không thể đem những đứa trẻ đó làm thế này thế kia được... Thực là nói không ra hết được nghẹn khuất trong lòng.
Ngay tại lúc đầu hắn đang bị đè nén , vừa vặn không biết từ nơi nào Trình Bảo Nguyên thình lình xông ra, ngồi xuống hắn bên người.
Tuy rằng Trình Bảo Nguyên nỗ lực kiềm chế gương mặt, nhưng ý cười nơi khóe miệng vẫn là ẩn giấu không được.
Thực là tấm bia đỡ đạn tự đưa lên cửa, Đường Lăng nghĩ thầm. ( Mị muốn chử thề ( ̄- ̄) .)
Hắn nhìn nhìn qua lại thấy không có người, giơ tay đem kính bơi Trình Bảo Nguyên quăng đi, ngưng mắt tỉ mỉ nhìn khuôn mặt phá lệ thả lỏng chốc lát của Trình Bảo Nguyên, một lời không nói bất ngờ sáp lại gần.
Đúng một giây, đã chuẩn xác ngậm lấy hai mảnh môi dính đầy bọt nước, nhẹ nhàng gặm hôn đứng lên.
Thế là lần này người khóe mắt cuồng giựt sửa thành Trình Bảo Nguyên.
Trình Bảo Nguyên phản ứng đầu tiên chính là chạy, hiện tại kỹ năng bơi của cậu đã tốt rất nhiều, có thể lợi dụng sức nổi cùng lực phản tác rất nhanh di động, kết quả còn không chờ cậu chạy xa thì đã liền bị Đường Lăng nhấc chân móc trở lại, khiến cậu uống hết một ngụm nước, lập tức lại ngồi trở về -- mà lần này địa điểm ngồi xuống tình cờ thế nào lại chính là trên đùi Đường Lăng.
"..."
"Lần này là chính cậu chủ động ngồi lên nha, biết chắc là cậu nhịn không được..." Đường Lăng đắc ý nói.
"... Cái mông..." Trình Bảo Nguyên nhịn nửa ngày, nhịn không được mắng một câu.
"Hửm? Cậu muốn tôi mò mông cậu sao ?" Đường Lăng ôm eo Trình Bảo Nguyên, hai tay thuận thế đi xuống phía dưới sờ, nắm lấy hai mảnh mông cong vểnh thích đến không muốn buông.
Động tác này tình sắc hàm ý mười phần, thực là nhượng Trình Bảo Nguyên muốn phát cuồng.
Con người này tới cùng có biết cái gì gọi là liêm sỉ hay không a!
Ngồi ở bên trong hồ bơi trẻ em thuần khiết như vậy,hắn rốt cuộc là đang nghĩ cái gì vậy!
Vì không thể tiếp tục làm xấu mầm non của tổ quốc, Trình Bảo Nguyên quyết định phản kháng, kết quả giẫy đến mức mặt mầy đỏ bừng cũng trốn không thoát tay ma, đành phải bắt lấy tay Đường Lăng , một bên nhìn bốn phía bên cầu xin tha thứ: "Tôi sai rồi, Đường Lăng... Anh đừng như vậy, a... Ưm... Nơi này là hồ bơi, sẽ bị người nhìn thấy..."
"Không sao, cậu ngồi gần tôi một chút sẽ không có ai thấy đâu." Đường Lăng đem đầu gối nhỏm lên, để mông Trình Bảo Nguyên trượt về phía trước một chút, vừa lúc ngồi ở phía trên đũng quần của hắn.
... Ngồi càng gần anh thì nhìn mới càng kỳ quái đó!
Trình Bảo Nguyên ở trong lòng rít gào, cậu thật nhanh bị Đường Lăng khiến cho không còn cách nào khác.
"Anh không được quá đáng như thế, tôi..." Trình Bảo Nguyên thanh âm đột nhiên im bặt , một đứa bé đang ở phía sau cậu xa xa 3m chầm chậm bơi qua đây.
Đường Lăng tiếp nhận lời nói, nói: "Ê! Cậu làm sao vậy? Được rồi, hôm nay cậu mặc quần bơi thật sự quá đơn giản, trước khi đến tôi còn đang suy nghĩ cậu thích nữ trang như thế, có thể mặc một bộ áo bơi liền mảnh hay không đây..."
"..."
"Muốn tôi mua áo tắm hai mảnh tặng cho cậu phải không?" ( mị hết từ diễn tả tâm lí ảnh rồi đó ╮(╯_╰)╭ )
"..."
Đường Lăng chớp chớp mắt, một bộ biểu tình "Mau nói cảm ơn tôi" chờ mong.
Đợi một hồi, không đợi được câu cảm ơn, mặt Đường Lăng chầm chậm lạnh xuống, mây đen tụ lại: "... Cậu còn cái gì muốn nói sao?"
"... Tôi... Tôi cảm ơn anh." Trình Bảo Nguyên thốt ra.
"Hừ!" Mây đen lập tức tiêu tán, Đường Lăng biểu tình xem thường, một vẻ mặt kiêu ngạo "Ngu ngốc! Việc nhỏ như vậy mà thôi, cậu không cần biết ơn tôi đến như vậy đâu."
Bơi xong, lúc tắm rửa Đường Lăng chủ động đến chà lưng cho Trình Bảo Nguyên, ánh mắt trần trụi thế này, nhìn thế nào cũng không có ý tốt.
Quả nhiên, Đường thiếu gia căn bản chưa từng chà lưng cho người ta qua, chà lung tung một hay chỗ xong là không chà nũa, ngược lại nương theo góc độ che lại phía sau Trình Bảo Nguyên, dương vật nơi hạ thân không ngừng đi chạm vào bắp đùi cũng khe mông Trình Bảo Nguyên.
Đây chính là địa điểm công cộng a, địa điểm công cộng! Cách đó không xa đều là người a, đều là người!
Lúc Trình Bảo Nguyên bị Đường Lăng giam vào trong ngực đâm chọt qua lại , thực là ý muốn trực tiếp chết đi đều có.
Con thỏ tính tình có tốt cách mấy cứ bị người ta quấy rối tình dục cũng là sẽ giận. ( câu này mới nhe (*¯︶¯*) )
Trình Bảo Nguyên đánh không lại Đường Lăng, đành phải phẫn nộ lấy lại khăn tắm, nói một câu không cần đối phương giúp đỡ, xoay người tự mình tắm.
Kết quả Đường Lăng hai tay trống trơn, từ phía sau ôm Trình Bảo Nguyên xả nước, bên xả nước liền cắn lỗ tai: "Chọt cậu hai cái chơi, cậu còn không vui lòng, cũng không phải thật sẽ ôm cậu... Làm rõ chút được hay không, trước là cậu cầu tôi dạy cho cậu học bơi, tôi cùng lính mới như cậu luyện một buổi chiều, một chút thế này thay cho học phí không được sao?"
"..."
Trình Bảo Nguyên đã sớm từ nơi Đường Lăng học được thành ngữ"Đổi trắng thay đen", mà khi cuối tuần cậu học xong bơi lội, đi theo Đường Lăng về nhà, bị Đường Lăng hấp tấp đem cậu đẩy lên trên giường, nhấc chân liền làm, thì lúc đó cậu lại thêm thật sâu khắc ghi thêm một câu danh ngôn -- Trên đời không hề có bữa cơm nào là miễn phí.T_T
Hồ bơi trẻ em trong câu lạc bộ, chỗ sâu nhất còn không vượt quá bắp đùi Trình Bảo Nguyên, chỗ cạn nhất cũng chỉ vừa qua mắt cá chân cậu, ngồi ở đây có thể đem đầu nhẹ nhõm lộ ra khỏi mặt nước, đúng thật là thiết kế dành riêng cho trẻ em, đủ an toàn và tin cậy.( ╮(╯▽╰)╭ )
Rất nhanh Trình Bảo Nguyên liền yêu thích nơi này, vui vẻ dùng hai tay chạm xuống đáy, đầu ngón chân chỉa xuống đất, tứ chi hoạt động, đi lại trong nước rất nhanh. ( mị là mị không tưởng tượng ra được đâu á. )
"..." Đường Lăng đứng ở một bên, nhìn Trình Bảo Nguyên vui thú bò qua bò lại xung quanh hắn, thực sự là quá mất mặt, đến mức không lời nào để nói.
Bởi vì hồ bơi trẻ em nên chiều cao phổ biến sẽ không vượt quá một mét, Đường Lăng đứng ở trong đó quả thực là hạc giữa bầy gà, sự tồn tại hết sức nổi bật.
Hắn quả thật giống y như ngọn đèn phát quang dưới nước hấp dẫn bầy đàn cá, bất tri bất giác hấp dẫn một lượng lớn các bạn nhỏ vây qua đây.
Đường Lăng chưa bao giờ biết rõ bản thân mình sẽ có duyên với trẻ con như thế, hắn không hề chán ghét con nít, thế nhưng hãy nhìn xem những đứa nhỏ này đối với hắn làm cái gì đi --
Có đứa mời Đường Lăng cùng nó múc nước; có tiểu loli si mê nhìn hắn, nói Anh ơi, anh lớn lên thực dễ nhìn, em có thể làm bạn gái anh sao; còn có tiểu chính thái* nhìn Đường Lăng vẫn không chịu động đậy, thì cho rằng Đường Lăng sợ nước, khẳng khái muốn đem phao bơi của mình cho hắn mượn; thậm chí có đứa nhỏ ôm lấy bắp đùi hắn không buông, la hét "Ba ba ", sau thì bị một người mẹ tuổi còn rất trẻ một bên xin lỗi một bên nhanh chóng ẵm đi, đứa nhỏ này lúc rời đi còn khóc đến khàn cả giọng, liều mạng hướng Đường Lăng phất tay, làm hại Đường Lăng có càng nhiều người đến vây xem...(Tiểu chính thái : Shota/Shotaro.)
Khờ dại đồng ngôn đồng ngữ lực sát thương lớn nhất. ( nôm na là hành động, lời nói vô tư, không suy nghĩ mới là chiêu có lực sát thương lớn nhất.
Theo mình hiểu vậy thôi.)
Đường Lăng ngây ngốc nửa ngày mới muộn màng nhận ra, học theo bộ dáng Trình Bảo Nguyên bơi như bay trong nước, thẳng đến bơi thật xa rồi chui vào một tòa núi giả, hắn mới lần thứ hai chui lên mặt nước, tháo xuống kính bơi, dựa vào bờ hồ cẩn cẩn thận thận ngồi yên. ( Ảnh bị đả kích tâm hồn ╮(╯▽╰)╭ , ôi tâm hồn bé nhỏ của ảnh (╯ε╰).)
Khóe mắt Đường Lăng giựt bưng bưng, một cỗ khí nghẹn tại lồng ngực, lên không xong, xuống cũng chẳng được.
-- nghĩ như thế nào đều cảm thấy chính mình là đang bị mấy đứa nít ranh đó đem ra đùa giỡn, nhưng lại không thể đem những đứa trẻ đó làm thế này thế kia được... Thực là nói không ra hết được nghẹn khuất trong lòng.
Ngay tại lúc đầu hắn đang bị đè nén , vừa vặn không biết từ nơi nào Trình Bảo Nguyên thình lình xông ra, ngồi xuống hắn bên người.
Tuy rằng Trình Bảo Nguyên nỗ lực kiềm chế gương mặt, nhưng ý cười nơi khóe miệng vẫn là ẩn giấu không được.
Thực là tấm bia đỡ đạn tự đưa lên cửa, Đường Lăng nghĩ thầm. ( Mị muốn chử thề ( ̄- ̄) .)
Hắn nhìn nhìn qua lại thấy không có người, giơ tay đem kính bơi Trình Bảo Nguyên quăng đi, ngưng mắt tỉ mỉ nhìn khuôn mặt phá lệ thả lỏng chốc lát của Trình Bảo Nguyên, một lời không nói bất ngờ sáp lại gần.
Đúng một giây, đã chuẩn xác ngậm lấy hai mảnh môi dính đầy bọt nước, nhẹ nhàng gặm hôn đứng lên.
Thế là lần này người khóe mắt cuồng giựt sửa thành Trình Bảo Nguyên.
Trình Bảo Nguyên phản ứng đầu tiên chính là chạy, hiện tại kỹ năng bơi của cậu đã tốt rất nhiều, có thể lợi dụng sức nổi cùng lực phản tác rất nhanh di động, kết quả còn không chờ cậu chạy xa thì đã liền bị Đường Lăng nhấc chân móc trở lại, khiến cậu uống hết một ngụm nước, lập tức lại ngồi trở về -- mà lần này địa điểm ngồi xuống tình cờ thế nào lại chính là trên đùi Đường Lăng.
"..."
"Lần này là chính cậu chủ động ngồi lên nha, biết chắc là cậu nhịn không được..." Đường Lăng đắc ý nói.
"... Cái mông..." Trình Bảo Nguyên nhịn nửa ngày, nhịn không được mắng một câu.
"Hửm? Cậu muốn tôi mò mông cậu sao ?" Đường Lăng ôm eo Trình Bảo Nguyên, hai tay thuận thế đi xuống phía dưới sờ, nắm lấy hai mảnh mông cong vểnh thích đến không muốn buông.
Động tác này tình sắc hàm ý mười phần, thực là nhượng Trình Bảo Nguyên muốn phát cuồng.
Con người này tới cùng có biết cái gì gọi là liêm sỉ hay không a!
Ngồi ở bên trong hồ bơi trẻ em thuần khiết như vậy,hắn rốt cuộc là đang nghĩ cái gì vậy!
Vì không thể tiếp tục làm xấu mầm non của tổ quốc, Trình Bảo Nguyên quyết định phản kháng, kết quả giẫy đến mức mặt mầy đỏ bừng cũng trốn không thoát tay ma, đành phải bắt lấy tay Đường Lăng , một bên nhìn bốn phía bên cầu xin tha thứ: "Tôi sai rồi, Đường Lăng... Anh đừng như vậy, a... Ưm... Nơi này là hồ bơi, sẽ bị người nhìn thấy..."
"Không sao, cậu ngồi gần tôi một chút sẽ không có ai thấy đâu." Đường Lăng đem đầu gối nhỏm lên, để mông Trình Bảo Nguyên trượt về phía trước một chút, vừa lúc ngồi ở phía trên đũng quần của hắn.
... Ngồi càng gần anh thì nhìn mới càng kỳ quái đó!
Trình Bảo Nguyên ở trong lòng rít gào, cậu thật nhanh bị Đường Lăng khiến cho không còn cách nào khác.
"Anh không được quá đáng như thế, tôi..." Trình Bảo Nguyên thanh âm đột nhiên im bặt , một đứa bé đang ở phía sau cậu xa xa 3m chầm chậm bơi qua đây.
Đường Lăng tiếp nhận lời nói, nói: "Ê! Cậu làm sao vậy? Được rồi, hôm nay cậu mặc quần bơi thật sự quá đơn giản, trước khi đến tôi còn đang suy nghĩ cậu thích nữ trang như thế, có thể mặc một bộ áo bơi liền mảnh hay không đây..."
"..."
"Muốn tôi mua áo tắm hai mảnh tặng cho cậu phải không?" ( mị hết từ diễn tả tâm lí ảnh rồi đó ╮(╯_╰)╭ )
"..."
Đường Lăng chớp chớp mắt, một bộ biểu tình "Mau nói cảm ơn tôi" chờ mong.
Đợi một hồi, không đợi được câu cảm ơn, mặt Đường Lăng chầm chậm lạnh xuống, mây đen tụ lại: "... Cậu còn cái gì muốn nói sao?"
"... Tôi... Tôi cảm ơn anh." Trình Bảo Nguyên thốt ra.
"Hừ!" Mây đen lập tức tiêu tán, Đường Lăng biểu tình xem thường, một vẻ mặt kiêu ngạo "Ngu ngốc! Việc nhỏ như vậy mà thôi, cậu không cần biết ơn tôi đến như vậy đâu."
Bơi xong, lúc tắm rửa Đường Lăng chủ động đến chà lưng cho Trình Bảo Nguyên, ánh mắt trần trụi thế này, nhìn thế nào cũng không có ý tốt.
Quả nhiên, Đường thiếu gia căn bản chưa từng chà lưng cho người ta qua, chà lung tung một hay chỗ xong là không chà nũa, ngược lại nương theo góc độ che lại phía sau Trình Bảo Nguyên, dương vật nơi hạ thân không ngừng đi chạm vào bắp đùi cũng khe mông Trình Bảo Nguyên.
Đây chính là địa điểm công cộng a, địa điểm công cộng! Cách đó không xa đều là người a, đều là người!
Lúc Trình Bảo Nguyên bị Đường Lăng giam vào trong ngực đâm chọt qua lại , thực là ý muốn trực tiếp chết đi đều có.
Con thỏ tính tình có tốt cách mấy cứ bị người ta quấy rối tình dục cũng là sẽ giận. ( câu này mới nhe (*¯︶¯*) )
Trình Bảo Nguyên đánh không lại Đường Lăng, đành phải phẫn nộ lấy lại khăn tắm, nói một câu không cần đối phương giúp đỡ, xoay người tự mình tắm.
Kết quả Đường Lăng hai tay trống trơn, từ phía sau ôm Trình Bảo Nguyên xả nước, bên xả nước liền cắn lỗ tai: "Chọt cậu hai cái chơi, cậu còn không vui lòng, cũng không phải thật sẽ ôm cậu... Làm rõ chút được hay không, trước là cậu cầu tôi dạy cho cậu học bơi, tôi cùng lính mới như cậu luyện một buổi chiều, một chút thế này thay cho học phí không được sao?"
"..."
Trình Bảo Nguyên đã sớm từ nơi Đường Lăng học được thành ngữ"Đổi trắng thay đen", mà khi cuối tuần cậu học xong bơi lội, đi theo Đường Lăng về nhà, bị Đường Lăng hấp tấp đem cậu đẩy lên trên giường, nhấc chân liền làm, thì lúc đó cậu lại thêm thật sâu khắc ghi thêm một câu danh ngôn -- Trên đời không hề có bữa cơm nào là miễn phí.T_T
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất