Yêu Em Vĩnh Viễn

Chương 12

Trước Sau
[Cuối thu] Ác mộng

Sư thầy Quyết Tuyết tâm lặng như nước, khiến tôi tự thấy xấu hổ.

Ánh trăng lạnh lẽo ngoài cửa sổ xuyên vào trong phòng, mỏng manh tản ra trên giường mây. Sư thầy Quyết Tuyệt đang say ngủ bên tôi, hơi thở của y đều đều ôn nhu, lồng ngực vạm vỡ chậm rãi lúc lên lúc xuống. Từ bên cạnh nhìn, đường cong trên mặt y cũng hấp dẫn không kém gì khối cơ thể ấy. Chỉ là, sự ổn định và bình yên siêu phàm của y, đan xen giữa hương thơm của cỏ và cây, thậm chí còn làm cho đường cong quyến rũ đó trở nên thiêng liêng hơn, khiến cho cơn cuồng nộ của tôi ban nãy không cách nào tiếp tục nổi.

Tâm trạng của tôi và ánh trăng giờ đây đã hòa tan vào nhau, êm đềm như dòng nước.

Trong giấc ngủ, tôi đi trên một hành lang thật dài và sâu. Xung quanh chỉ có tiếng chân tôi vọng vào tai, cô đơn và bứt rứt.

Tôi dùng hết sức chạy về phía trước, nhưng hành lang lại ngày càng dài ra, tượng thần liên tục lấp ló hai bên, hoặc gớm ghiếc, hoặc tốt bụng, hoặc uy nghiêm, hoặc nịnh nọt, hoặc kiêu ngạo, hoặc quyến rũ... một số có vẻ quen thuộc, một số hoàn toàn xa lạ.

Tôi lờ đi những bức tượng và chỉ chạy về phía trước một cách mù mịt. Trước mặt đột nhiên có ánh sáng, cửa phòng bỗng như cổng lên thiên đàng, mở ra một khoảng không vô tận, sáng chói.

Mùa xuân ở nhà rực rỡ tươi đẹp, phảng phất tiếng chim kêu, khắp nơi không ngừng vang lên tiếng dâm đãng.

Tôi vội tách những thân hình trần trụi cứng cáp kia mà bước vào giữa đám người, thân hình bị ép vào giữa đã quá quen thuộc, là Phong ca! Là Phong ca của tôi!

Phong ca ngửa người nằm ở nơi đó, hai chân anh bị hai người đàn ông cường tráng đè lên, một người đàn ông cao lớn vạm vỡ phía sau đang nặng nề đâm vào lỗ đít anh, con *** kia to bằng cánh tay, gân guốc nổi lên mạnh mẽ. Mà dương v*t của Phong ca thì đang nằm giữa một vũng tinh dịch, lỗ đít đang mở ra cũng đang nhỏ từng giọt tinh dịch trên mặt đất, rõ ràng là anh đã bị không biết bao nhiêu người đàn ông chơi, trong trực tràng lúc này đã ngập đầy tinh dịch.

Phong ca toàn thân trần truồng, dương v*t thô to cứ từng cái từng cái một đâm vào người anh, thỉnh thoảng lại có người phun tinh dịch lên. Hai bàn tay to dày của Phong đã dính đầy tinh dịch vẫn còn đang tuốt lộng hai con *** dày cộp. Trên ngực, trên bụng, trên đùi, nơi nơi đều dính đầy t*ng trùng...

Đầu Phong ca khụy xuống, miệng và thực quản đang bị một cây thịt to dài âm vào, mỗi lần đều đâm sâu đến tận cùng, thậm chí từ bên ngoài cổ còn có thể thấy được quá trình dương v*t chọc vào rút ra.

Trên mặt Phong ca cũng toàn là tinh dịch, khóe miệng còn đang chảy ra một ít, mà chỗ đọng lại trên mặt cũng khiến anh không thể mở mắt. Thế nhưng anh vẫn đẩy người đang xuyên xỏ trong miệng mình ra, nhẹ nhàng gọi: "Hổ Tử......"

Phong ca chắc đã nghe thấy tiếng bước chân của tôi...

Người chơi Phong ca lần lượt thay đổi, trên người chúng tôi lúc này đã bắn đầy t*ng trùng nhưng lại vẫn còn vô số người đang tay cầm dương v*t đứng chờ...

Tôi rốt cuộc chịu không nổi nữa, yết hầu của Phong ca thật chặt, khiến tôi ra sức đâm vào trong. dương v*t của tôi nở rộ trong thực quản của Phong ca, theo đó là một lượng lớn tinh dịch xối thẳng vào bụng anh...

Ngay khi tôi vừa mới xuất tinh, người người chung quanh trong nháy mắt đã biến mất không thấy tăm hơi... Hai bóng người đội mũ cao, một đen một trắng, mơ mơ hồ hồ. Tay họ vung lên, quấn chặt hai sợi xích quanh người Phong ca, kéo anh về phía hành lanh âm u.

"Ai cho các người bắt anh ấy!" Tôi vừa xuất tinh vừa lớn tiếng giận dữ tra hỏi.

Một trong số họ thò tay vào lỗ đít Phong ca, vứt một phen t*ng trùng tới chỗ tôi: "Đây là chứng cứ phạm tội!"

Phong ca nhanh chóng rời khỏi tôi, dòng tinh dịch đầu tiên của tôi đã phun vào bụng anh, thứ hai vào miệng anh, và thứ ba đã phun lên mặt anh rồi.

Tôi kiềm chế khoái cảm, ôm chặt lấy thân thể Phong ca không cho bọn họ kéo đi... Nhưng Phong ca không chống cự, thân thể anh dính đầy tinh dịch, trơn trượt thoát khỏi tay tôi. Chỉ mất vài giây, Phong ca đã biến mất khỏi tầm mắt...

Tôi chỉ có thể quỳ trên nền nhà dính đầy d*m thủy nhớp nháp mà khóc...

Một bàn tay to lớn nhẹ nhàng xoa đầu, vuốt ve mái tóc ngắn của tôi mà an ủi: "Đừng sợ... Đừng sợ..."

Ngẩng đầu lên, một đôi mắt sâu như nước mùa thu bình yên nhìn tôi...

Tôi bối rối ôm lấy thân thể ướt át cứng cáp nằm dưới, vùi đầu vào lồng ngực trơn trượt, bật khóc: "Phong ca, anh về rồi! Anh về rồi!"

"Về rồi... đã về rồi..." Vừa nói, một bàn tay to lớn, ấm áp vừa vuốt ve môi tôi. Tôi mở miệng, ngậm lấy ngón tay anh, một viên thuốc nhỏ chui vào bụng.

Khi tỉnh dậy lần nữa, ngoài cửa sổ mặt trời đã chói chang, mấy chú tiểu đang quét sân bên ngoài.

Tôi khó chịu thức dậy, chăn bông ướt đẫm, lạnh lại nặng. Tôi muốn cử động nhưng phần thân dưới như bị mắc kẹt, khó mà nhúc nhích được. Một cây gậy cứng như lửa đè lên bụng tôi.

Tôi mở mắt ra, phát hiện bản thân thế nhưng lại đang nằm bò trên người sư Quyết Tuyệt ngủ, dưới thân là dương v*t đang 'chào cờ' của y.



"A, thực xin lỗi!" Tôi kêu lên, vội vàng đứng dậy, đau nhói bụng dưới xé rách lông tơ, hai người đồng thời hét lên.

Nhìn những sợi tóc rối bù dính vào hạ bộ của hai người, nhìn đôi mắt sáng và trong veo cùng khóe miệng bình tĩnh mỉm cười của sư thầy Quyết Tuyệt, lại nhìn nhìn chiếc chăn bông lạnh lẽo ướt đẫm mồ hôi và dương v*t vẫn chưa mềm xuống của y, tôi đột nhiên hiểu chuyện là như nào.

"Xin, xin lỗi."

"Không có chuyện gì, thí chủ lại mơ thấy người thương sao? Tâm ma của thí chủ vẫn là không bỏ đi được."

"Phải... Trong mơ, anh ấy cứ hết lần này để lần khác bỏ tôi mà đi..." Lúc này mới sực nhớ ra, thảo nào lúc dậy, dưới người tôi ướt rượt, ra là đổ mồ hôi.

"Tôi... tôi lần nào cũng ham muốn cơ thể anh, sau đó lần lượt nhìn anh ấy rời đi..."

"Người sa vào ái dục cũng giống như cầm một ngọn đuốc đi ngược chiều gió, tất sẽ có ngày phỏng tay. Là thí chủ không muốn buông tay ngọn lửa này, mãi muốn trong gió đốt chính tay mình."

Tôi trần truồng đứng ở trước giường mây, bắt đầu ngây ngốc.

"Thí chủ, thí chủ! Thí chủ!" Quyết tuyệt gọi tôi: "Trước mắt cứ giúp tiểu tăng động thân đi, bị đè một hồi lâu, toàn thân đã tê dại rồi. Ai! Ngài sẽ không đến mức để tôi chật vật nằm mãi như này chứ!"

Tôi chỉ nghe được hai câu cuối cùng, vội vàng giúp y vận động hai bên đùi, rồi lại đi giặt khăn, cố gắng tẩy sạch vết bẩn trên người.

Sáng tôi, sư thầy Quyết Tuyệt và tôi lặng lẽ mang bộ khăn trải giường ướt xuống bếp để phơi, chỗ đó nhiều nắng lại nhiệt độ cau, hẳn trời chưa tối là đã khô ráo rồi.

"Sư thầy,... thật xin lỗi ngài. Có lẽ tôi đây nên xuống núi tôi." Xử lý xong chăn màn, chúng tôi đi bên nhau.

"Ha ha......" Quyết Tuyệt sang sảng cười. "Kia có gì đâu? Thất tình lục dục* ai mà chả có. Cứ thuận theo tự nhiên là được."

(*) Thất tình lục dục là 1 khái niệm Phật giáo, trong đó thất tình là bảy sắc cảm xúc của con người như vui, buồn. Lục dục là sáu nguyên nhân khiến con người đem lòng yêu thương và nổi lên ham muốn.

"Ngài, người xuất gia cũng có sao?" Tôi tò mò hỏi.

"Nào, thí chủ, đến đây ngồi đi." Quyết Tuyệt dẫn tôi đến một khu rừng trúc ảm đạm với một chiếc bàn đá nhỏ và hai chiếc ghế dài nhỏ bằng đá. Kỳ lạ là trên ghế đá vẫn còn hai chiếc đệm dày, xem ra người ta vẫn thường ngồi đây.

"Thí chủ," Quyết Tuyệt tiếp tục nói: "Phàm là người thì luôn có thất tình lục dục, nếu vô dục vô cầu thì thế nhân sinh sôi nảy nở như thế nào đây?"

"Nhưng các ngài... các ngài không phải là phải lục căn thanh tịnh* sao?"

(*) Mắt, tai, mῦi, lưỡi, thân, у́ đều thanh tịnh không bị nhiễm ô.

"Người xuất gia nếu đã quyết tâm không lập con nối dõi, chung thân thờ Phật thì tất nhiên là phải kiềm chế dục niệm. Nhưng dục niệm vẫn luôn tồn tại, nếu không thì nửa người dưới của tiểu tăng đã không bị thí chủ động một chút là có phản ứng rồi." Quyết Tuyệt nói chuyện tình dục lại như tán gẫu việc nhà.

"Nhưng......"

"Nếu không có phản ứng thì chẳng lẽ lại là tàn thật? Thí chủ sẽ không mong tiểu tăng tàn tật chứ?" Quyết Tuyệt tự nói tự cười. "Cái mà chúng ta tu luyện chính là tâm tính. Khi cơ thể phản ứng lại thì để nó qua đi, đừng ham mê hay trói buộc bản thân bởi dục vọng, tức là dù người có đẹp đến mấy thì tâm cũng không dao động." Quyết Tuyệt thấy tôi áy náy bèn an ủi thêm một câu: "Chỉ bằng một hành động đêm qua của thí chủ cũng không thể phá hủy việc tu hành của tôi được."

"Sư thầy Quyết Tuyệt, như vừa rồi ngài nói, thế nhân là phải dựa vào việc nam nữ hoan ái để sinh sôi nảy nở. Nếu vậy, mối quan hệ như tôi và Phon cag có phải là nghịch thiên lý không?"

"Tất nhiên là không phải người nào cũng phải thế rồi! Chỉ là, nếu cảm tình đã sinh sôi, là nam hay nữ thì có gì khác nhau đâu? Cho dù không hợp Thiên Đạo thì cũng không đến mức nghịch thiên lý."

Trong lúc nhất thời, cả hai cùng im lặng, tôi lại chìm vào dĩ vãng.

"Thí chủ đang nghĩ gì vậy?"

"Ồ, tôi nhớ lại cái đêm cuối cùng tôi ở bên Phong. Lúc đó đúng là lúc anh ấy suy sụp nhất..."

Ngày đó, cả tinh thần lẫn thể xác tôi đều mệt mỏi, mệt lử đi trong đêm, ai cũng không nói gì. Cánh tay phải của Phong run bần bật trong gió.

"Hổ Tử, chúng ta đi uống chút rượu đi."



Lúc đó chúng tôi trùng hợp đi tới gần Cục Công An, gọi cho hai người bạn tốt —— lão Trương và Tiểu Võ, bốn người đến quán rượu bắt đầu uống.

Dù cả ba chúng tôi đã cố gắng can ngăn nhưng Phong ca cuối cùng vẫn say khướt.

"Hổ Tử, lão Trương, Tiểu Võ, mọi người tới chơi tôi đi. Tôi muốn để mọi người dùng sức chơi..." Phong vừa nói vừa duỗi tay sờ soạng đũng quần tôi.

Đêm đã khuya, trong quán rượu cũng chẳng còn ai nhưng hành động của Phong ca quả thực dọa chúng tôi ngây người.

Mặc dù chúng tôi thường xuyên tìm người để chơi Phong ca tập thể, anh cũng luôn cực thích thú nhưng lại chưa từng trực tiếp chủ động nói những lời dâm tiện như này.

Ba người chúng tôi nhìn nhau, cố gắng để Phong ca bình tĩnh lại nhưng anh lại càng hăng say, bắt đầu hồ ngôn loạn ngữ.

Ba người chúng tôi đều bất lực, lão Trương nói: "Nhà tôi ở ngay bên kia đường. Vợ con tôi hôm nay không có ở nhà. Qua đấy đi."

Vừa bước vào nhà, chưa kịp cởi giày, Phong ca đã quỳ trên mặt đất, đưa tay cởi thắt lưng của lão Trương. Chúng tôi bế anh lên giường, nhưng anh vẫn không cách nào bình tĩnh lại được.

Phong ca cuối cùng cũng kéo quần của chúng tôi xuống, chổng mông nằm trên trên giường: "Đến đây đi, nào, chơi tôi đi, *** tôi đi, hiếp tôi đi. Tôi là đồng tính luyến ái, thích bị *** to hiếp dâm tập thể."

Nhưng lòng đau quá, khiến không ai trong chúng tôi có thể cương cứng được. Phong ca xoay người lại, ngậm dương v*t của tôi vào miệng, dùng lưỡi quấy quanh quy đầu. Hai tay anh vươn ra, lão Trương một tay, Tiểu Võ một tay.

Dù sao thì Tiểu Võ cũng còn trẻ, chỉ trong chốc lát đã cương cứng. Con cu của Tiểu Võ ngắn, mập mạp và có quy đầu lớn. Phong ca vứt hai cây hàng mềm oặt của tôi và lão Trương đi, một tay ấn Tiểu Võ xuống giowfng, nhấc chân cưỡi lên người cậu chàng, cầm quy đầu to lớn nhắm ngay vào lỗ đít. Không mang bao, không bôi trơn, lập tức ngồi xuống.

Tôi thấy Tiểu Võ đau đến nhíu mày, nói vậy, lỗ đít của Phong ca hẳn còn đau hơn nữa, nhưng anh không dừng lại chút nào, bắt đầu di chuyển lên xuống.

Đây là lần đầu tiên và duy nhất Phong ca áp dụng một tư thế chủ động như vậy. Anh kéo lão Trương lại, nắm lấy con *** chưa cắt bao quy đầu của lão rồi vùi mặt vào lớp lông mu đã bết lát mà bú liếm.

Làm được một lúc thì con *** của lão Trương dần cứng lại, quy đầu nhô ra khỏi bao, bóng nhẫy.

Tiểu Võ ở dưới anh cũng có sức sống, giãy giụa đứng dậy, đè Phong ca dưới thân, bắt đầu nâng hai chân anh lên đâm vào như vũ bão.

Phong ca đằng sau thì bị Tiểu Võ ***, trong miệng thì đang bú liếm cho lão Trương, mà tay phải lại chộp lấy dương v*t tôi.

Nhưng con *** của tôi lúc nào cũng mềm nhuyễn, mãi cho đến khi lỗ đít của Phong ca bị lão Trương đâm vào thì nó mới cứng lên được.

Lão Trương vẫn bình tĩnh, tự mình đeo bao cao su lên, cầm lấy chất bôi trơn, nhìn rồi lại đặt xuống, tinh dịch của Tiểu Võ đã chảy ra từ trong mông Phong ca, bôi trơn cũng không cần thiết.

Cuối cùng khi tôi bắn tinh dịch của mình vào trong lỗ đít của Phong ca thì đã là 12:30 đêm. Tôi nằm trên người Phong và khẽ hôn lên đôi mắt đẫm lệ của anh.

Kết thúc,Phong ca không có đi vào phòng tắm để xả tinh dịch. Anh mặc lại quân phục hẳn hoi, lập tức phải về lại doanh trại.

Chúng tôi không giữ anh được mà cũng không yên tâm nổi, đành phải gọi xe taxi, cùng nhau đưa anh đến doanh trại ở ngoại thành.

Tiểu Võ ngồi ở phía trước, tôi và lão Trương ngồi ghế sau với Phong ca. Hai người mỗi người nắm một bên tay anh, cố gắng xoa dịu cảm xúc cho anh.

Tôi gọi cho Tiểu Tằng, nhân viên văn thư của bên quân đội. Cậu ấy ngủ rồi nhưng tôi vẫn nhờ người tới cửa doanh đón người. Tôi thực sự không muốn Phong ca về lại đơn vị, càng không yên tâm để anh về một mình.

"Nhìn mấy người xem, làm cái gì thế này?" Phong ca thế nhưng ngây ngốc cười. "Đừng lo lắng cho tôi, tôi không sao...... Hổ Tử, phía sau chảy ra rồi."

"Cái gì chảy ra?" Tài xế lo lắng liếc nhìn qua kính chiếu hậu: "Mấy người không mang rượu đến chứ? Nặng mùi quá."

"Không có không có" Chúng tôi trăm miệng một lời, không khỏi cười theo Phong ca.

Ngày đó, chúng tôi đợi đến khi Phong ca được Tiểu Tằng đón mới bắt xe về thành phố, ai về nhà nấy.

"Sư thầy, ngày đó tôi về, mãi cũng vẫn không ngủ được. Lúc ba giờ sáng, tôi nhận được tin nhắn: 'Hổ Tử, anh yêu em vĩnh viễn..."

Tôi lấy điện thoại ra và mở tin nhắn cho sư thầy Quyết Tuyệt xem: "Mấy năm nay tôi không hề đổi máy, bởi vì tôi muốn giữ mãi đoạn tin nhắn mà Phong ca gửi tôi vào thời khắc cuối cùng."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau