Biến Thành Tiểu Omega Thì Phải Làm Sao

Chương 4: Nổ lực trả nợ

Trước Sau
Cơm tối hôm nay khác với thường ngày, không có cơm cũng không có rau dưa, cũng không có thịt đắt tiền ,chỉ có một bịch dinh dưỡng cao dùng bổ sung thân thể .

" Nếu không trả hết nợ , thì cũng không cần ăn ngậm đồ đắt tiền. "

Ba Lâm mặt lạnh, dùng sức mà vặn nắp dinh dưỡng cao .

Mẹ Lâm đưa một bịch dinh dưỡng cao cho cậu, Lâm Hân không nói gì yên lặng cầm lấy.

Trước đây Lâm Hân là hi vọng của cả nhà , không giàu có nhưng vẫn có thức ăn ngon đầy đủ không thiếu thứ gì, cho cậu cuộc sống sinh hoạt tốt nhất, bây giờ hi vọng bị hủy hoại, còn được ăn đã là không tệ.

Lâm Hân nhíu chặt mày ,nỗ lực nuốt xuống.

Dinh dưỡng cao loại bình thường mùi vị rất nhạt, như vị cháo bột của trẻ em, uống hết một bịch là có thể no bụng cả ngày.

Cả nhà ăn cũng không biết vị gì .

Sau khi ăn xong, Lâm Hân trở về phòng, ba mẹ Lâm ngồi trong phòng khách tiếp tục thương lượng tìm cách để trả tiền.

"... Điện thoại tôi đều gọi, tất cả đều nói không có tiền."

Ba Lâm buồn bực hút thuốc, " Lúc thường ở trước mặt chúng ta khoe khoang, bây giờ tìm bọn họ vay tiền thì đều trở thành quỷ nghèo. Hừ!"

"Vậy phải làm sao bây giờ?" Mẹ Lâm bất lực hỏi, "Lẽ nào... phải bán nhà cả ở đi để trả nợ sao?"

"Nhà ở của chúng ta thì đáng giá mấy đồng?" Ba Lâm lắc đầu. Nhân loại sau khi mở rộng đến vũ trụ , khai quật vô số nơi có thể đều cư trú ở tinh cầu, thổ địa trở thành thứ không đáng tiền, người nghèo đến đây đều có thể mua được nhà.

"Nhà chúng ta có hai bên lộ bằng phẳng, đoạn đường giao thông thuận tiện, đến học viện quân sự Hoa Đông cũng gần,ít nhất cũng bán được 50 ngàn tiền tinh tế đi?" Mẹ Lâm nói.

Ba Lâm đem tàn thuốc ấn mạnh vào cái gạt tàn , tức giận nói: "Tôi kêu người đại lý võng tuân giới nói là 3 vạn 2, không thể nhiều hơn nữa."

"3 vạn 2?" Mẹ Lâm không khỏi cất cao giọng, "Lúc trước chúng ta dùng 40 ngàn mua, ở mười năm, đã không tăng mà còn xuống giá?"

Ba Lâm rút ra điếu thứ hai , châm lửa.

Mẹ Lâm tra xét tài khoản của mình, lẩm bẩm: "Em chỉ có mười vạn để dành, anh còn hai mươi vạn, thêm vào tiền học phí của Tiểu Hân, cộng ba mươi hai vạn, bán phòng ở cũng chỉ có ba mươi lăm vạn, còn thiếu hơn 160 vạn.."

"Nếu biết nó là Omega, tội gì phải  dùng tiền bồi dưỡng nó? Lãng phí tiền một cách vô ích !"

Ba Lâm buồn bực: "Được rồi, suy nghĩ biện pháp khác thôi."

Mẹ Lâm túm chặt tóc của mình, gào khóc: "Còn có biện pháp gì? Có thể nghĩ đều nghĩ hết rồi! Đem đồ trong nhà toàn bộ bán đi, cũng không tới năm mươi vạn!"

Khuôn mặt của ba Lâm cũng trở nên âm trầm.

Mẹ Lâm là Omega, vốn là tình cảm tinh tế, tâm tình kích động, không khống chế được mà cuồng loạn, khóc thương tâm gần chết, ba Lâm trán nổi gân xanh, tức giận nói: "Đủ rồi! Còn chưa đủ  mất mặt sao? Muốn cho cả tòa nhà đều nghe thấy?"

Tiếng khóc cũng im bặt đi.

*

Trên đầu giường của Lâm Hân bày ra hai chiếc mô hình tinh xảo khéo léo, một chiếc là Grimm tinh sáng lập lòe , một chiếc còn lại là Đức Khắc màu trắng rất đáng yêu. Grimm là cận chiến ,bên hông được gắn thêm một cây kiếm trong rất suất khí , Đức Khắc là bác sĩ , sau lưng có một đôi cánh rất đáng yêu, hai chiếc cơ giáp này đều có giá trị không nhỏ ,là mô hình cơ giáp mà học sinh trong học viện thích nhất.

Lâm Hân ngồi xếp bằng , hai tay mỗi bên nắm một lượng tinh thần lực , đem tinh thần lực truyền vào trong hai chiếc mô hình cơ giáp , đôi mắt của hai chiếc cơ giáp cũng đồng thời sáng lên .

Dưới sự khống chế tinh thần lực, hai chiếc mô hình cơ giáp bày ra các loại tư thế sẵn sàng lao vào chiến đấu , Đức Khắc giương cánh ra bay lên , trên tay có đến hai cây kiếm, nhanh nhẹn mà công kích Grimm.

Grimm rút ra trường kiếm bên hông, không nhanh không chậm đón đỡ , linh hoạt xoay người , vòng tới sau lưng Đức Khắc.

Tinh thần lực của Lâm Hân truyền vào càng lúc càng nhiều, mô hình cơ giáp chiến đấu càng ngày càng kịch liệt.

Mười phút sau , Đức Khắc bị Grimm đánh rơi , rơi xuống giường.

Lâm Hân buông lỏng hai tay, cũng không truyền tinh thần lực vào nữa , giơ tay nặn nặn mi tâm.

Đẳng cấp tinh thần lực của Lâm Hân thực sự đã tăng lên.

Trước khi phân hóa , Lâm Hân không có cách nào điều khiển hai chiếc cơ giáp cùng lúc , hiện tại không những có thể thao túng mà còn có thể đối chiến lẫn nhau , tinh thần lực tiêu hao lại nhỏ bé không đáng kể.

Tinh thần lực của Omega rõ ràng không thua gì Alpha , dựa vào cái gì không thể đến trường quân đội ?

Trong đôi mắt của Lâm Hân đều là ảm đạm , thoáng hiện ra một tia sáng, nhưng mà nghĩ đến số tiền nợ lớn kia, một tia ánh sáng yếu ớt rất nhanh liền biến mất không còn tăm tích.

Nâng hai chiếc mô hình cơ giáp lên, cậu lưu luyến mà vuốt ve chúng.

Lúc trước vì muốn mua chúng nó mà Lâm Hân phải tích lũy tiền tiêu vặt cùng học bổng tận 3 năm, để dành 20 ngàn tiền tinh tế , rốt cục cũng ôm được chúng về nhà.

Tuy rằng không sánh được với  mô hình mười mấy vạn ,nhưng có thể mua nó cũng đã đủ ảo diệu, Lâm Hân vẫn luôn cẩn thận mà cất kỹ.



Bây giờ, cậu sắp sửa phải bán chúng, đổi lấy tiền để trả nợ.

Mô hình cơ giáp thuộc về giá trị tài sản đồ chơi, chơi càng lâu giá trị càng cao, nếu như không xuất bản nữa , giá cả càng quý hơn.

Lâm Hân tính toán, trước mắt giá thị  trường của hai món này là 35,000 ngàn tinh tế , số may có lẽ có thể bán được tận 40 ngàn.

Xin lỗi tiểu kim, tiểu bạch."

Cậu lầm bầm, để hai chiếc mô hình cơ giáp chụp một bức đẹp trai nhất , đăng trên internet thị trường.

Xuống giường, từ trong tủ tìm nguyên hộp giấy , trong phòng khách nghe cha mẹ nói chuyện, cậu theo bản năng đem mô hình cơ giáp bỏ vào, từ từ đóng lại cái nắp.

_________

"... Chồng à em còn muốn sống mà, a a..." Bị ba Lâm mắng, mẹ Lâm nhỏ giọng nghẹn ngào.

"Nói cái chó má gì vậy? Bà mới bốn mươi tuổi, chết cái gì mà chết ?"

Ba Lâm nói , "Chúng ta còn trẻ, sinh ba, năm đứa nữa cũng không sao. Còn Tiểu Hân..."

Lâm Hân ôm hộp quỳ một chân trên đất, quay đầu nhìn cửa phòng đã đóng chặt, tinh thần lực không tự chủ được sảng sinh vào bên tai , thính lực cũng tăng lên rất nhiều .

Cho dù ba Lâm nhỏ giọng, Lâm Hân vẫn có thể nghe rõ lời của ông ấy.

"Nó không phải Omega sao? Tìm một Alpha nhà giàu rồi gả đi, quà cưới thì chúng ta đòi 3,5 triệu , trả xong nợ còn tiền thừa chúng ta dùng để nuôi dưỡng một đứa nhỏ mới , sinh thêm mấy đứa , có thể nuôi được mấy đứa thành Alpha chất lượng tốt lúc đó ai dám xem thường chúng ta .

" Chuyện này .... có thể sao ?"

" Trên đời này Alpha có sở thích đặc biệt rất nhiều , hơn nữa Omega còn có thể đẻ con , bà suy nghĩ một chút ..."

Bên ngoài , Lâm Hân nghe không lọt được nữa , cậu chỉ cảm thấy trong óc vang lên tiếng ong ong , huyệt thái dương đau nhói , cơ thể từng trận phát lạnh ,sắc mặt tái nhợt, loạng choạng vài bước đi tới cửa , đặt tay lên nắm cửa ,ý nghĩ muốn đẩy cửa ra một nhiên dừng lại .

Nữa ngày , cậu run rẩy buông tay, lùi lại bên cạnh , sống lưng đơn bạn dựa vào bức tường lạnh lão sau lưng , hàm răng không nhịn được mà run lên, toàn thân dần dần trượt xuống , cả người ngồi chồm hổm trên mặt đất, co lại thành một đoàn.

" Chồng à , em không nỡ gả Tiểu Hân đi , thằng bé từ nhỏ đã ngoan ngoãn lại còn nghe lời .."

" Không phải Alpha nghe lời thì có ít gì lợi gì ? Được , việc này bà chớ xía vào, tôi tìm người quen hỏi một chút.

" Chồng à , anh chờ một chút nữa đi , không phải kỳ hạn trả nợ còn tận mười ngày sao ?"

"Ầm ..."

Trả lời mẹ Lâm chỉ là tiếng đóng cửa vô tình .

Mẹ Lâm ngơ ngác đứng đó , hồi lâu mới hoàn hồn, lau chùi nước mắt trên mặt , vô lực ngồi trên ghế salon, tựa hồ nghĩ đến cái gì , mở ra vòng phân biệt thân phận tìm tới một số gọi đi.

"A , xin chào ..."

" Tiểu Cẩn , là chị Lê đây, chị có chút việc muốn tìm em giúp .."

" Chị Lê ,xin lỗi em đang họp, lát nữa sẽ gọi lại cho chị ."

" Tút , tút ,tút "

Đối phương vội vàng cúp điện thoại.

*

Lâm Hân mặt không thay đổi ngồi trước quang não , cầm lấy mũ giáp đang đặt ở trên bàn đội lên , mũ giáp kết nối với thần kinh não, trong nháy mắt đem ý thức của cậu kéo vào toàn tức hình thức.

Hoan nghênh ngài đến thế giới giả lập —— "

Khuôn mặt luôn vui vẻ của NPC thiếu nữ triển khai một đôi cánh mỏng con ve giống như lông cánh, nhấc lên làn váy lụa mỏng , ưu nhã hướng Lâm Hân hành lễ.

"Đo lường dữ liệu thăng cấp, có muốn làm mới hay không ?"

Trước mặt Lâm Hân bắn ra một cái bảng giả lập , bảng này không chỉ có các hạng thuộc tính mà còn có một người giả lập trong rất suất khí.

Lâm Hân nhìn một cột giới tính " Beta" ,mở miệng nói :" Làm mới."

"Nhận được. " Ngón tay của cô gái nhấn vào kết ấn , một ánh sáng chợt lóe lên, trên bảng đều là dữ liệu mới , người giả lập cũng biến hóa .

Lâm Hân nháy mắt kinh ngạc nhìn hình tượng người giả lập.

Rõ ràng quét qua hình thể của cậu , hiện tại người giả lập trên màn hình ngũ quan lại giống như được tay điêu khắc tỉ mỉ , tinh xảo đến không thể xoi mói, vóc người ngâm nước, trở nên tinh tế gầy gò bất quá tứ chi lại tinh tế thon dài , khung xương cân đối , tỉ lệ rất chuẩn . Làn da trắng nõn , đôi mắt đen như mực , đôi môi phấn nộn hồng hào , một đầu tóc đen mượt mà nhu thuận , cả người đều tỏa ra mị lực cực hạn , giống như Không Cốc U Lan, tinh mỹ như tranh vẽ .

Đây là chính mình sau khi phân hóa thành Omega sao?

Lâm Hân sững sờ.



Từ bệnh viện sau khi về nhà, cậu vẫn luôn không thời gian soi gương, chẳng trách cha mẹ nhìn thấy phân hoá sau chính mình, ánh mắt dị dạng.

Nguyên lai cậu liền bên ngoài đều trở nên yếu không bệnh kinh phong ?

Lâm Hân thẫn thờ mà đảo mắt, ánh mắt rơi vào một loạt dữ liệu .

—— Họ tên: Lâm Hân

—— Tên tài khoản: Phá quân

—— Giới tính: Nam tính Omega

—— Đẳng cấp tinh thần lực : Cấp năm bậc trung.

...

Thân thể Lâm Hân chấn động, không dám tin mà nhìn chằm chằm vào hàng đẳng cấp tinh thần lực .

Cấp năm bậc trung!

Tinh thần lực của cậu đã vượt qua cấp bốn, trực tiếp đột phá đến cấp năm bậc trung!

So với Alpha còn cao hơn!

Cậu nhu nhu mắt rồi mới nhìn về phía bảng, xác nhận xong, rốt cục cũng tin rằng đây là sự thật .

Tựa như mặt nước lặng tăng không có sóng gió đột nhiên lại nổi lên một trận gợn sóng, khôi phục sức sống, nhảy nhót không thôi.

Nhắm hờ mắt, Lâm Hân nắm chặt tay thành nắm đấm, ý chí chiến đấu cũng nổ ra.

Mua một cái mặt nạ từ bên trong cửa hàng giả lập, đeo mặt nạ lên,  chọn "Cơ giáp thế giới", không kịp chờ đợi đăng nhập.

"Chúc ngài chơi vui vẻ ~ "

Bên tai vang vọng giọng nói nhẹ nhàng của cô gái, thân ảnh Lâm Hân loáng một cái, xuất hiện trong đại sảnh  lệ .

"Số báo đặc biệt! Số báo đặc biệt! Chiến Thần Lệ Phượng khiêu chiến vương giả Côn! Thi đấu sẽ  bắt đầu ngay lập tức, nếu muốn xem trận chiến thì nên đi mua phiếu —— "

"Đại thần Tất Phương đang ở bên trong đài thi đấu, có ai muốn đến  khiêu chiến không?"

"Tìm người cùng nhau đánh phó bản, năm thiếu một, mau vào !"

...

Trong đại sảnh người đã đông nghẹt, phi thường náo nhiệt.

Lâm Hân tránh né đoàn người, đi đến máy tự động sắp xếp, từ trong túi giả lập lấy ra một tấm thẻ , cắm vào rãnh, không chần chờ mà lựa chọn đối thủ thi đấu.

Máy sắp xếp phun tấm card ra, đồng thời phát báo: "Võ đài A5 khu 00 số 49 đã vì ngài mở ra, thỉnh tại trong vòng mười phút đi tới đưa tin."

Lâm Hân rút về card, chuẩn bị rời đi, bên cạnh có người giật mình hỏi: "Uây! Huynh đệ,cậu quá ngưu đi? Lại dám đến khu A5 làm đài chủ?"

Lâm Hân nhàn nhạt "Ừ" một tiếng, quay người rời đi.

Người kia vò vò đầu, nhìn chằm chằm bóng lưng mảnh khảnh , nói thầm.

"Hừ, còn mang mặt nạ, giả vờ thần bí, còn không phải nữ A!"

Lâm Hân một đường thông suốt, xuyên qua một cái thật dài thông đạo, tìm tới A5 khu 00 số 49 võ đài.

Đấu lôi đài ba lần một hồi, thắng một hồi thưởng 20 ngàn tinh tế tiền, chỉ cần mỗi ngày bảo vệ mười tràng, mười ngày liền có hai triệu tinh tế tiền rồi!

Cậu hít sâu một cái, mạnh mẽ mà nhảy lên võ đài.

Sau một phút, người khiêu chiến đầu tiên vào sân .

Lâm Hân không tự chủ được ngẩng đầu lên nhìn, khi thấy đối phương cũng mang mặt nạ liền sửng sốt một chút.

"Hả? Con nít à?"

Giọng nói của người nọ trầm thấp, vóc người cao to cường tráng nhìn   Lâm Hân đang đứng đó, tức khắc đem chiều cao cậu thấp xuống, thời điểm hắn hơi khom lưng xuống , mái tóc dài màu bạc như mặt nước cuồn cuộn mà lung lay,  rất đẹp .

Lâm Hân khó khăn ngước đầu, hai mắt đăm đăm mà nhìn hắn.

Thật cao!

Chiều cao của cậu còn chưa tới vai của đối phương !

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau