Chương 4
Nhưng lần đầu cp thoát vòng không phải vì bức ảnh phá băng năm tháng tĩnh lặng cả nhóm khoác vai nhau, cậu náo loạn cậu ấy mỉm cười đó, mà là vì đường hoá học công nghiệp trong gameshow Ma sói tuần đầu tiên.
Lúc Trương Gia Nguyên đang lo lắng vì phần phá băng chiếu chậm trễ, giải trí Quất tử đã liên hệ với công ty của chính họ, nói tiểu thái tử của hai công ty lớn cần gương mặt có gương mặt, cần vóc dáng có vóc dáng, còn có khí chất, cược rằng hai người họ chắc chắn có thể trở thành bá chủ đế quốc cp trong Chuang, còn chủ động viết kịch bản và nhận lời biên tập chỉnh sửa thật tốt.
Công ty bên đó không từ chối, lúc người quản lý gọi điện thoại cho Trương Gia Nguyên còn dặn dò Trương Gia Nguyên nhất định phải nắm chặt cơ hội tốt này.
Trương Gia Nguyên cảm thấy thật sự là ông trời đang giúp cậu.
Thứ hạng siêu thoại của cậu và Châu Kha Vũ tăng chóng mặt vào ngày show Ma sói được phát sóng, từ bên ngoài vòng ba tiến thẳng đến gần top xu thế trong Chuang. Cho dù là đạn mạc ➀ hay Douban cũng có không ít bình luận tỏ ra không ăn đường cứng như "Thoạt nhìn chính là đẩy cp, đường này không gặm" xuất hiện, nhưng lại càng nhiều người ôm quan điểm rằng cho dù là đẩy cp, chỉ cần đủ ngọt để gặm thì cũng không ngại đầu tư vào Nguyên Châu Luật.
Trương Gia Nguyên ôm điện thoại ở trong nhà vệ sinh xem mấy bình luận "Ngọt quá, ngọt quá", "Ngọt chết tôi rồi" rồi cười híp mắt vui vẻ, thoả mãn hút một hơi Furongwang ➁, nhưng giây tiếp theo cậu lia mắt thấy một đôi Dr.Martens màu đen quen thuộc, trong tiềm thức tay trái đang cầm điện thoại liền giấu đi, lúc ngẩng đầu lên lần nữa liền thấy ánh mắt cún con sáng lấp lánh của Châu Kha Vũ.
Ánh mắt của Châu Kha Vũ bất kể là lúc nào cũng đều ươn ướt, toát ra sự chân thành và cháy bỏng tột cùng, giấu giếm không trung thực với đôi mắt đó là điều không thể. Trương Gia Nguyên thường không dám nhìn vào đôi mắt này, ví dụ như bây giờ.
"Là tôi, đừng sợ."
"Lần sau nhớ khoá cửa."
Trương Gia Nguyên đột nhiên cảm thấy bản thân như một tên tội phạm đạo đức hèn hạ.
Nhưng mỗi lần Trương Gia Nguyên đều sẽ tự an ủi mình, thực ra cũng không tính là lừa dối, cũng không tính là đường hoá học công nghiệp gì cả. Vì cậu đối xử tốt với Châu Kha Vũ là thật, Châu Kha Vũ đối tốt với cậu cũng là thật.
Mỗi phân cảnh tương tác biên tập chỉnh sửa ra đều là xây dựng theo một giả lãng mạn tương đối chân thực. Cho dù thay đổi một số hành động phải dựa vào sự cân nhắc cẩn thận trong thời gian dài và tuỳ cơ ứng biến mà phát huy tại chỗ, để tạo ra một vài hành động ám muội giả tạo, nhưng những hành động và phản ứng qua lại đó đều là thật, chẳng qua là được lợi dụng và phóng đại một cách có chừng mực mà thôi.
Hơn nữa, càng chột dạ, càng hổ thẹn thì càng phải bù đắp, càng phải dựa vào sự hối lỗi chân thành mà "lấy lòng". Ít nhất là trong những hành động bù đắp này, Trương Gia Nguyên tuyệt đối thật lòng thật dạ.
- ----
Thực ra theo lý mà nói chỉ cần biên tập bình thường, sự bùng nổ cp của cậu và Châu Kha Vũ chắc chắn là điều tất nhiên. Trương Gia Nguyên tuyệt đối tự tin đối với diễn xuất của bản thân, cũng thừa nhận Châu Kha Vũ cho mình đủ nhiều phản hồi để thêu dệt ra một mộng cảnh lãng mạn. Ví dụ người anh em ngủ giường tầng trên của mình, người đầu tiên thưởng thức món ăn hắc ám của mình, cũng là người thầy duy nhất hướng dẫn người có kỹ năng nhảy tồi tệ như mình trong Nhật ký đại đảo, còn có vô số cảnh xứng đáng được phóng to để nhìn chăm chú, thật sự để ý và thưởng thức một cách cẩn thận.
Nếu như không có cây thuốc lá điện tử chết tiệt đó.
Châu Kha Vũ hút thuốc lá trong Chuang bị máy quay ghi được, dư ảnh bị cắt nhầm đưa vào phần chính, sau đó bị cư dân mạng tinh mắt phát hiện, qua sự đẩy nhiệt của nhà đối thủ đã trực tiếp lên hotsearch.
Đúng lúc vốn đang là thí sinh top hot tranh C vị lại sập nhà và trở thành dự bị. Lúc Trương Gia Nguyên vẫn chưa hoàn toàn tiếp nhận được những thông tin này qua điện thoại, thì câu tiếp theo người quản lý đã yêu cầu Trương Gia Nguyên cắt đứt liên kết, nhân tiện chọn một ứng cử viên mới, nếu Trương Gia Nguyên vẫn còn muốn debut.
"Nhưng tôi nghĩ..."
"Không có nhưng nhị gì hết." Vẫn là giọng nói lạnh lẽo như thế, giống như cơn gió lạnh buốt tháng 12 thổi qua chạc cây còn vài chiếc lá, vẫn phải thổi đi một cách đẹp đẽ những ý đồ không minh bạch và những kỳ vọng không thể nói rõ vô cùng đáng thương.
"Cổng thành bốc cháy, cậu phải tự bảo vệ chính mình thôi."
"Đừng nói với tôi hai ngày qua cậu đã nảy sinh cảm tình gì đấy chứ, muốn "chết" cùng cậu ta sao?" Giọng nữ bên đó điềm tĩnh và có vẻ kiềm chế.
Trương Gia Nguyên nghe thấy tim mình đập loạn một cách rõ ràng.
"Công ty bên đó cảm thấy Lâm Mặc không tệ, hai bên đều có ý định hợp tác."
"Cậu đã làm rất tốt, bước tiếp theo không cần tôi phải nói rõ nữa chứ?"
Thế là Trương Gia Nguyên từ bỏ việc lựa chọn bài hát công diễn đã ước định với Châu Kha Vũ, nắm lấy bàn tay Lâm Mặc đưa ra, không dám nhìn đôi mắt chết chóc đang dán lên người cậu phía đối diện.
"Hợp tác vui vẻ."
Ngay cả khi Lâm Mặc nói câu này cũng có thể cảm nhận được Trương Gia Nguyên không mấy vui vẻ.
Thực ra Trương Gia Nguyên cũng không nói được lý do tại sao bản thân lại không vui, có lẽ là vì Châu Kha Vũ đối xử với mình quả thực rất tốt, hoặc có lẽ là bản thân vẫn còn giữ lại được phần nghĩa khí và lòng tốt của chàng thiếu niên ngoài vòng danh lợi của giới giải trí.
Từ sau khi dư luận dậy sóng thì địa vị của Châu Kha Vũ ở trong Chuang lập tức bị sụt giảm nghiêm trọng, ngày hôm đó con mèo Trương Gia Nguyên vừa mới định cuộn chăn chợp mắt ngủ trưa ở ký túc xá, liền nghe thấy giọng nói của Nguỵ Tử Việt và Lục Định Hạo từ ngoài cửa truyền vào, sau đó là tiếng đóng cửa lạch cạch.
Trương Gia Nguyên vốn định luyện tập xong sẽ đi ngủ ngay lập tức, vì chế độ luyện tập cường độ cao liên tục thực sự khiến người ta chịu không nổi. Cậu đeo bịt mắt rồi cuộn chặt bản thân ở giường tầng dưới, nằm im bất động. Nhưng có lẽ bọn họ nghĩ rằng ký túc xá không có người nên tiếng nói chuyện cũng càng lúc càng to, một giây sau lúc Trương Gia Nguyên định kéo chăn chui ra để bày tỏ sự bất mãn của mình, thì một câu nói của Nguỵ Tử Việt đã ngăn chặn ý định mắng người của Trương Gia Nguyên.
Nguỵ Tử Việt nói Châu Kha Vũ cũng thật sự thê thảm, trong Chuang có nhiều người hút thuốc như vậy mà chỉ mỗi cậu ấy bị phát hiện.
Nói Trương Gia Nguyên và Châu Kha Vũ cũng thật sự quá thực dụng, định luật "người đi trà lạnh" quả nhiên yyds (mãi mãi là thần).
Phần còn lại của cuộc đối thoại Trương Gia Nguyên đã không còn nghe rõ nữa.
- ---
"Gia Hành đã hợp tác với Phổ Lâm Tái Tư, cho dù không có chuyện này thì hai người cũng không thành được đâu."
"Cậu thật sự cho rằng Gia Hành không nhìn ra mưu đồ khai thác thích hợp mà vẫn có thể để cậu hút máu vô ích sao?"
Lâm Mặc dùng đũa nhẹ nhàng gẩy đôi đũa đang có mưu đồ gắp thịt chiên chua ngọt của Trương Gia Nguyên.
"Đừng đem tương lai của bản thân ra đùa cợt."
Trương Gia Nguyên ngẩng đầu lên khỏi đĩa cơm, để lộ một nụ cười chua chát với Lâm Mặc.
Tai mắt của công ty đứng ở cửa nhà ăn một lúc rồi rời đi.
Trương Gia Nguyên sẽ không ngu ngốc đến mức đem bản thân gán ghép hoàn toàn với một người quen biết cách đây không lâu, hơn nữa tình trạng hiện tại cũng không mấy lạc quan, chuyện tự chặt đứt tiền đồ của mình cậu tuyệt đối không làm được. Nhưng mỗi lần nhìn thấy bóng lưng cao gầy đang dần trở nên gầy đét của Châu Kha Vũ, mỗi lần khoá cửa lén lút bật sáng màn hình điện thoại trong nhà vệ sinh, lúc nhìn thấy vô số mục hotsearch hắc cậu ấy, trong lòng đều sẽ đắng ngắt, giống như cà phê tràn ngập khắp lồng ngực.
Hơn nữa không biết là vì thất hẹn và lừa dối mà lương tâm cắn rứt, hay là vì điều gì khác.
Có người thật sự là gần ngay trước mắt mà lại xa tận chân trời, có thể nhìn thấy và chạm vào nhưng lại không thể nhìn và chạm đến. Cậu vừa mới biết rằng khoảng cách giữa cậu và Châu Kha Vũ từ trước đến nay đều không phải chỉ là cách một giường tầng trên và giường tầng dưới, mà là cách muôn nghìn núi sông trong định mệnh.
Ví dụ như, lúc cậu ngủ sớm thì Châu Kha Vũ về muộn, lúc cậu về muộn thì Châu Kha Vũ lại về muộn hơn. Cậu dậy sớm thì Châu Kha Vũ nằm ỳ trên giường, cậu nằm ỳ ra thì Châu Kha Vũ lại nằm ỳ lâu hơn.
Ví dụ họ ra liều mạng luyện tập cũng chỉ có thể là đối thủ ở sân khấu công diễn, chỉ có thể đứng cuối hàng hai bên ở trên sân khấu nhìn nhau, dự cảm được ánh mắt sắp chạm nhau thì lập tức quay mặt đi.
Không ai có thể đợi Trương Gia Nguyên tan lớp rồi cùng cậu đi đến nhà ăn để ăn món thịt chiên chua ngọt yêu thích nhất của cậu nữa rồi. . Chương mới nhất tại ++ TRÙMtruуện .мE ++
- ----
➀ Đạn mạc: Bình luận chạy ngang màn hình khi xem video.
➁ Furongwang (芙蓉王): Tên một loại thuốc lá.
Lúc Trương Gia Nguyên đang lo lắng vì phần phá băng chiếu chậm trễ, giải trí Quất tử đã liên hệ với công ty của chính họ, nói tiểu thái tử của hai công ty lớn cần gương mặt có gương mặt, cần vóc dáng có vóc dáng, còn có khí chất, cược rằng hai người họ chắc chắn có thể trở thành bá chủ đế quốc cp trong Chuang, còn chủ động viết kịch bản và nhận lời biên tập chỉnh sửa thật tốt.
Công ty bên đó không từ chối, lúc người quản lý gọi điện thoại cho Trương Gia Nguyên còn dặn dò Trương Gia Nguyên nhất định phải nắm chặt cơ hội tốt này.
Trương Gia Nguyên cảm thấy thật sự là ông trời đang giúp cậu.
Thứ hạng siêu thoại của cậu và Châu Kha Vũ tăng chóng mặt vào ngày show Ma sói được phát sóng, từ bên ngoài vòng ba tiến thẳng đến gần top xu thế trong Chuang. Cho dù là đạn mạc ➀ hay Douban cũng có không ít bình luận tỏ ra không ăn đường cứng như "Thoạt nhìn chính là đẩy cp, đường này không gặm" xuất hiện, nhưng lại càng nhiều người ôm quan điểm rằng cho dù là đẩy cp, chỉ cần đủ ngọt để gặm thì cũng không ngại đầu tư vào Nguyên Châu Luật.
Trương Gia Nguyên ôm điện thoại ở trong nhà vệ sinh xem mấy bình luận "Ngọt quá, ngọt quá", "Ngọt chết tôi rồi" rồi cười híp mắt vui vẻ, thoả mãn hút một hơi Furongwang ➁, nhưng giây tiếp theo cậu lia mắt thấy một đôi Dr.Martens màu đen quen thuộc, trong tiềm thức tay trái đang cầm điện thoại liền giấu đi, lúc ngẩng đầu lên lần nữa liền thấy ánh mắt cún con sáng lấp lánh của Châu Kha Vũ.
Ánh mắt của Châu Kha Vũ bất kể là lúc nào cũng đều ươn ướt, toát ra sự chân thành và cháy bỏng tột cùng, giấu giếm không trung thực với đôi mắt đó là điều không thể. Trương Gia Nguyên thường không dám nhìn vào đôi mắt này, ví dụ như bây giờ.
"Là tôi, đừng sợ."
"Lần sau nhớ khoá cửa."
Trương Gia Nguyên đột nhiên cảm thấy bản thân như một tên tội phạm đạo đức hèn hạ.
Nhưng mỗi lần Trương Gia Nguyên đều sẽ tự an ủi mình, thực ra cũng không tính là lừa dối, cũng không tính là đường hoá học công nghiệp gì cả. Vì cậu đối xử tốt với Châu Kha Vũ là thật, Châu Kha Vũ đối tốt với cậu cũng là thật.
Mỗi phân cảnh tương tác biên tập chỉnh sửa ra đều là xây dựng theo một giả lãng mạn tương đối chân thực. Cho dù thay đổi một số hành động phải dựa vào sự cân nhắc cẩn thận trong thời gian dài và tuỳ cơ ứng biến mà phát huy tại chỗ, để tạo ra một vài hành động ám muội giả tạo, nhưng những hành động và phản ứng qua lại đó đều là thật, chẳng qua là được lợi dụng và phóng đại một cách có chừng mực mà thôi.
Hơn nữa, càng chột dạ, càng hổ thẹn thì càng phải bù đắp, càng phải dựa vào sự hối lỗi chân thành mà "lấy lòng". Ít nhất là trong những hành động bù đắp này, Trương Gia Nguyên tuyệt đối thật lòng thật dạ.
- ----
Thực ra theo lý mà nói chỉ cần biên tập bình thường, sự bùng nổ cp của cậu và Châu Kha Vũ chắc chắn là điều tất nhiên. Trương Gia Nguyên tuyệt đối tự tin đối với diễn xuất của bản thân, cũng thừa nhận Châu Kha Vũ cho mình đủ nhiều phản hồi để thêu dệt ra một mộng cảnh lãng mạn. Ví dụ người anh em ngủ giường tầng trên của mình, người đầu tiên thưởng thức món ăn hắc ám của mình, cũng là người thầy duy nhất hướng dẫn người có kỹ năng nhảy tồi tệ như mình trong Nhật ký đại đảo, còn có vô số cảnh xứng đáng được phóng to để nhìn chăm chú, thật sự để ý và thưởng thức một cách cẩn thận.
Nếu như không có cây thuốc lá điện tử chết tiệt đó.
Châu Kha Vũ hút thuốc lá trong Chuang bị máy quay ghi được, dư ảnh bị cắt nhầm đưa vào phần chính, sau đó bị cư dân mạng tinh mắt phát hiện, qua sự đẩy nhiệt của nhà đối thủ đã trực tiếp lên hotsearch.
Đúng lúc vốn đang là thí sinh top hot tranh C vị lại sập nhà và trở thành dự bị. Lúc Trương Gia Nguyên vẫn chưa hoàn toàn tiếp nhận được những thông tin này qua điện thoại, thì câu tiếp theo người quản lý đã yêu cầu Trương Gia Nguyên cắt đứt liên kết, nhân tiện chọn một ứng cử viên mới, nếu Trương Gia Nguyên vẫn còn muốn debut.
"Nhưng tôi nghĩ..."
"Không có nhưng nhị gì hết." Vẫn là giọng nói lạnh lẽo như thế, giống như cơn gió lạnh buốt tháng 12 thổi qua chạc cây còn vài chiếc lá, vẫn phải thổi đi một cách đẹp đẽ những ý đồ không minh bạch và những kỳ vọng không thể nói rõ vô cùng đáng thương.
"Cổng thành bốc cháy, cậu phải tự bảo vệ chính mình thôi."
"Đừng nói với tôi hai ngày qua cậu đã nảy sinh cảm tình gì đấy chứ, muốn "chết" cùng cậu ta sao?" Giọng nữ bên đó điềm tĩnh và có vẻ kiềm chế.
Trương Gia Nguyên nghe thấy tim mình đập loạn một cách rõ ràng.
"Công ty bên đó cảm thấy Lâm Mặc không tệ, hai bên đều có ý định hợp tác."
"Cậu đã làm rất tốt, bước tiếp theo không cần tôi phải nói rõ nữa chứ?"
Thế là Trương Gia Nguyên từ bỏ việc lựa chọn bài hát công diễn đã ước định với Châu Kha Vũ, nắm lấy bàn tay Lâm Mặc đưa ra, không dám nhìn đôi mắt chết chóc đang dán lên người cậu phía đối diện.
"Hợp tác vui vẻ."
Ngay cả khi Lâm Mặc nói câu này cũng có thể cảm nhận được Trương Gia Nguyên không mấy vui vẻ.
Thực ra Trương Gia Nguyên cũng không nói được lý do tại sao bản thân lại không vui, có lẽ là vì Châu Kha Vũ đối xử với mình quả thực rất tốt, hoặc có lẽ là bản thân vẫn còn giữ lại được phần nghĩa khí và lòng tốt của chàng thiếu niên ngoài vòng danh lợi của giới giải trí.
Từ sau khi dư luận dậy sóng thì địa vị của Châu Kha Vũ ở trong Chuang lập tức bị sụt giảm nghiêm trọng, ngày hôm đó con mèo Trương Gia Nguyên vừa mới định cuộn chăn chợp mắt ngủ trưa ở ký túc xá, liền nghe thấy giọng nói của Nguỵ Tử Việt và Lục Định Hạo từ ngoài cửa truyền vào, sau đó là tiếng đóng cửa lạch cạch.
Trương Gia Nguyên vốn định luyện tập xong sẽ đi ngủ ngay lập tức, vì chế độ luyện tập cường độ cao liên tục thực sự khiến người ta chịu không nổi. Cậu đeo bịt mắt rồi cuộn chặt bản thân ở giường tầng dưới, nằm im bất động. Nhưng có lẽ bọn họ nghĩ rằng ký túc xá không có người nên tiếng nói chuyện cũng càng lúc càng to, một giây sau lúc Trương Gia Nguyên định kéo chăn chui ra để bày tỏ sự bất mãn của mình, thì một câu nói của Nguỵ Tử Việt đã ngăn chặn ý định mắng người của Trương Gia Nguyên.
Nguỵ Tử Việt nói Châu Kha Vũ cũng thật sự thê thảm, trong Chuang có nhiều người hút thuốc như vậy mà chỉ mỗi cậu ấy bị phát hiện.
Nói Trương Gia Nguyên và Châu Kha Vũ cũng thật sự quá thực dụng, định luật "người đi trà lạnh" quả nhiên yyds (mãi mãi là thần).
Phần còn lại của cuộc đối thoại Trương Gia Nguyên đã không còn nghe rõ nữa.
- ---
"Gia Hành đã hợp tác với Phổ Lâm Tái Tư, cho dù không có chuyện này thì hai người cũng không thành được đâu."
"Cậu thật sự cho rằng Gia Hành không nhìn ra mưu đồ khai thác thích hợp mà vẫn có thể để cậu hút máu vô ích sao?"
Lâm Mặc dùng đũa nhẹ nhàng gẩy đôi đũa đang có mưu đồ gắp thịt chiên chua ngọt của Trương Gia Nguyên.
"Đừng đem tương lai của bản thân ra đùa cợt."
Trương Gia Nguyên ngẩng đầu lên khỏi đĩa cơm, để lộ một nụ cười chua chát với Lâm Mặc.
Tai mắt của công ty đứng ở cửa nhà ăn một lúc rồi rời đi.
Trương Gia Nguyên sẽ không ngu ngốc đến mức đem bản thân gán ghép hoàn toàn với một người quen biết cách đây không lâu, hơn nữa tình trạng hiện tại cũng không mấy lạc quan, chuyện tự chặt đứt tiền đồ của mình cậu tuyệt đối không làm được. Nhưng mỗi lần nhìn thấy bóng lưng cao gầy đang dần trở nên gầy đét của Châu Kha Vũ, mỗi lần khoá cửa lén lút bật sáng màn hình điện thoại trong nhà vệ sinh, lúc nhìn thấy vô số mục hotsearch hắc cậu ấy, trong lòng đều sẽ đắng ngắt, giống như cà phê tràn ngập khắp lồng ngực.
Hơn nữa không biết là vì thất hẹn và lừa dối mà lương tâm cắn rứt, hay là vì điều gì khác.
Có người thật sự là gần ngay trước mắt mà lại xa tận chân trời, có thể nhìn thấy và chạm vào nhưng lại không thể nhìn và chạm đến. Cậu vừa mới biết rằng khoảng cách giữa cậu và Châu Kha Vũ từ trước đến nay đều không phải chỉ là cách một giường tầng trên và giường tầng dưới, mà là cách muôn nghìn núi sông trong định mệnh.
Ví dụ như, lúc cậu ngủ sớm thì Châu Kha Vũ về muộn, lúc cậu về muộn thì Châu Kha Vũ lại về muộn hơn. Cậu dậy sớm thì Châu Kha Vũ nằm ỳ trên giường, cậu nằm ỳ ra thì Châu Kha Vũ lại nằm ỳ lâu hơn.
Ví dụ họ ra liều mạng luyện tập cũng chỉ có thể là đối thủ ở sân khấu công diễn, chỉ có thể đứng cuối hàng hai bên ở trên sân khấu nhìn nhau, dự cảm được ánh mắt sắp chạm nhau thì lập tức quay mặt đi.
Không ai có thể đợi Trương Gia Nguyên tan lớp rồi cùng cậu đi đến nhà ăn để ăn món thịt chiên chua ngọt yêu thích nhất của cậu nữa rồi. . Chương mới nhất tại ++ TRÙMtruуện .мE ++
- ----
➀ Đạn mạc: Bình luận chạy ngang màn hình khi xem video.
➁ Furongwang (芙蓉王): Tên một loại thuốc lá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất