Dẫn Đường Của Vua

Chương 19: | Căn cứ bí mật trong khách sạn

Trước Sau
Thời điểm ra lệnh, Airy Gailey đang đứng tại cửa phòng của một phòng khách bình thường, anh đẩy cửa một cái, dĩ nhiên là không nhúc nhích.

Anh lấy ra một máy tính dán tường áp lên, tay rời đi chốc lát, tư liệu từ xa đến gần lần lượt hiện ra, xem từ mặt bên, lại giống như một hình chiếu phóng to ra. Airy Gailey chăm chú nhìn những tin tức lướt qua, gõ lên màn hình, động tác tay của anh gọn gàng nhanh chóng, khiến người nhìn bị choáng ngợp.

Lanto khoanh tay thờ ơ nhìn, quyết chí trở thành kỹ sư máy móc nên đối với cậu thì chế tạo đồ vật vẫn có hứng thú hơn, mấy cái chương trình thiết kế này có biết một ít nhưng cũng chẳng am hiểu mấy, thấy động tác của Airy Gailey lưu loát, trong lòng cậu liền oán thán: Mẹ kiếp, cái tên này cũng hay thật, ông đây xem mà rối tung cả ra. Có lẽ là ánh mắt ghen tị của cậu quá mức rõ ràng, Cavill đột nhiên cọ cọ tay cậu muốn gây chú ý. Lanto lấy lại tinh thần, sờ Cavill đang nũng nịu, vừa hỏi: "Anh không theo mấy người kia xuất hiện à, thời điểm nổi như thế này...."

Airy Gailey quay đầu lại nhìn cậu, tốc độ tay khiến người ta khiếp sợ cũng không hề suy giảm chút nào, "Chúng ta còn có chuyện trọng quan trọng hơn phải làm."

"Là anh không phải tôi." Lanto bĩu môi, bản thân mình quan trọng ra sao cậu vẫn ngẫm được, trong đầu cậu chỉ có kiến thức lý thuyết của một đống máy móc lỗi thời, nếu đặt vào thời điểm này thì đúng là một chuyện cười, hơn nữa lúc cậu vừa tốt nghiệp thì lại đến ngay phòng công đoàn làm việc, cũng đã không còn có thể tham gia mấy khóa đào tạo để khoe khoang bản thân, hiện tại ngoại trừ vuốt lông mèo....cậu còn có thể làm gì chứ?

Airy Gailey tựa hồ nghe thấu được tâm tình của cậu, bèn an ủi: "Đừng suy nghĩ nhiều quá, với tình hình trước mắt của cậu thì chỉ cần chăm sóc kỹ Cavill là được."

Nói xong, Cavill liền đứng thẳng thân lên ứng tiếng, thuận theo tình thế lấy đầu cọ mặt Lanto, từ lúc bị Lanto hạ mệnh lệnh không cho phép liếm, nó quả thực chỉ cọ mà thôi. Lanto bị cái con hổ to xác này điên cuồng bán manh làm nũng đến nỗi hoàn toàn không đỡ được. Căn bản là không thể tiếp tục quấy rầy Airy Gailey.

Chứng kiến một màn này, Airy Gailey yên tâm cười. Cậu chăm sóc tốt tinh thần thể của tôi, cũng chính là chăm sóc tốt tôi rồi. Tiếng lòng này của anh không dám nói ra, anh sợ nếu nói rõ ra sẽ khiến Lanto phản cảm. Có điều nói đi cũng phải nói lại, quả thực cũng rất bất ngờ, trước đây chưa từng ngửi thấy mùi dẫn đường trên người Lanto, mà cậu bạn kia của Lanto cũng thật kỳ lạ, có liên quan gì trong chuyện này không nhỉ....

Trong lúc đang suy tư, chương trình đã phá giải hoàn tất, trên màn hình sau khi hiển thị dòng chữ "Access" thì liền biến mất, cái khóa lướt thành một vòng sáng trên máy tính, "Tít tít tít ——" cánh cửa mở ra.

Lanto tạm thời thoát khỏi Cavill, tò mò nghía vào đằng sau cánh cửa, lọt vào trong tầm mắt cậu là một màn đêm đen kịt, cũng không biết trong đó giấu cái chi. Lanto vô thức liếc nhìn Airy Gailey, người nọ liền kéo tay cậu, hơi thở kề sát bên tai: "Đi thôi, dẫn cậu đi xem đồ tốt."

Lanto không từ chối, thuận theo chỉ dẫn của Airy Gailey bước vào căn phòng đen như mực kia. Đợi đến khi cậu phản ứng kịp, "Tít tít tít ——" một tiếng, cửa phòng ở phía sau đã khóa lại.

Trời ạ, cậu bị cái tên lính gác này đầu độc sao, cậu cũng không phải là dẫn đường, sao lại cảm thấy không thể nào từ chối cái người này chứ!

Ôm lấy suy nghĩ chán ghét trong đầu mình, nhưng Lanto vẫn yên lặng tiếp nhận sự thật trước mắt. Trong bóng tối, cậu tùy ý để Airy Gailey dắt lấy tay mình, giữa bầu không khí hoàn toàn yên tĩnh, cậu cảm giác biển ý thức của Airy đang hướng về phía mình dịu dàng rộng mở, thiện chí và sự tin tưởng vô điều kiện này khiến cậu giật mình, vậy mà lúc này chính bản thân cậu cũng không ý thức được, một "người thường" như cậu làm sao có thể dễ dàng tiếp xúc được biển ý thức của lính gác, chuyện này chỉ có dẫn đường mới có thể làm được.

Lanto bình tĩnh trở lại, cuối cùng cũng khôi phục lại bình thường, tò mò hỏi: "Đây là nơi nào? Tại sao không có đèn?"

"Xin lỗi, tôi quên mất cậu không nhìn thấy." Năm giác quan của lính gác ưu việt hơn người thường, có thể hoạt động bình thường trong bóng đêm tựa như con cú, nhưng Lanto lại không có năng lực này, anh phải nghĩ cách chiếu sáng không gian này.

Không biết Airy Gailey đã làm gì, trong không gian tối đen chỉ nghe thấy âm thanh sột soạt, trong chốc lát, một điểm sáng ấm áp lướt qua trước mắt cậu, chiếu sáng khuôn mặt gần trong gang tấc. Cũng không biết có phải do nguồn sáng này quấy nhiễu hay không, vẻ mặt Airy Gailey nhìn thoáng qua vô cùng mê người, Lanto run rẩy một chút, lúc ngắm nghía điểm sáng lơ lửng bên cạnh, cậu giấu đi sự thực là tim mình đang đập thình thịch.

"Đây là gì?" Điểm sáng không có nhiệt độ, lơ lửng bất định, giống như là ảo ảnh dùng máy móc bắn ra, xuyên qua bàn tay không thể bắt được. Thấy Lanto thích thú với điểm sáng này, Cavill xung phong nhận việc bắt lấy điểm sáng nọ, bay qua bay lại một hồi, rồi lại lượn vòng quanh người, khiến Lanto buồn cười vô cùng.

"Cái này không phải để chơi như thế." Airy Gailey ngắt ngang động tác của cả hai, mở vòng ID ra, điểm sáng cảm ứng được vòng ID khởi động thì lập tức bay qua tụ lại, dồn thành một cái đèn nhỏ rọi sáng phía trước mặt. Không đợi Airy Gailey nói, Lanto cũng mở vòng ID làm theo, rất nhanh sau đó, bản thân cũng có một ngọn đèn chiếu sáng dìu dịu giống như thế.

"Ôi trời, cái này thật thú vị mà."

Nhìn cử động của Lanto, khóe miệng Airy Gailey lại cong lên cao hơn chút đỉnh, "Thú vị còn ở phía dưới, đi thôi."



Có ánh sáng, lúc này Lanto mới phát giác cả căn phòng đều trống không, không có bày biện bất cứ bàn ghế gì, trong lúc cậu còn nghi ngờ, Airy Gailey đã ngồi xổm trên mặt đất ấn lên miếng dán nhập chương trình vào, rồi đè thiết bị xuống đất, điểm sáng dồn lại thành một cơn lốc ánh sáng chói mắt, Lanto phải híp mắt lại, chợt nghe thấy trong không gian vang lên âm thanh của thiết bị thông minh: "Hệ thống Tây Túc số 003, khởi động."

Hệ thống Tây Túc? Lanto cảm thấy cái tên này có hơi quen tai, nhưng lại không nhớ nổi là đã nghe qua ở đâu, sau khi lấy lại tinh thần, cơn lốc ánh sáng cũng đã tan đi, "tít tít tít ——", lại là âm thanh nhắc nhở lúc mở cửa vang lên, một khoảng sàn nhà bị thụt xuống, lộ ra một cầu thang xoắn. Lanto kêu lên: "Trong khách sạn mà cũng có thiết kế này ư, cái này thật không khoa học."

Airy Gailey kéo cậu đi xuống, vừa đi vừa nói: " Liên bang Gassard có hai thứ đáng tự hào nhất, cậu biết đó là gì không?"

"Đang kiểm tra đứa nhóc ba tuổi à?" Lanto khinh thường lẩm bẩm, "Nổi tiếng nhất của Gassard đương nhiên là thiết bị thông minh và căn cứ quân sự có thể tháo rời....Trời đất, lẽ nào đây là một căn cứ quân sự?!"

Lanto vừa phản ứng, kích động đến suýt chút nữa đã bị sặc nước miếng, trời ơi! Cái khách sạn này đến cuối cùng vẫn là kho quân dụng ư?!

Airy Gailey cười, sửa lại cho đúng: "Ừ.... Nói chính xác hơn đó là một căn cứ quân sự có thể tháo rời có 'trí tuệ'."

Vẻ mặt của Lanto như là nuốt phải bạch tuộc sống, cậu khó khăn hít thở, hỏi: "Sao anh lại biết? Mấy hải quân kia...sao lại không biết chứ?"

"Đây là căn cứ bí mật, hơn nữa lại còn có trí tuệ cao, bình thường vẫn ở đây trong trạng thái chờ, chỉ khi nào hành tinh chịu sự đe dọa sắp bị hủy diệt mới tự động khởi động."

"Nhưng mà....anh cuối cùng vì sao lại biết?" Đây mới là trọng điểm cậu muốn biết đó!

Airy Gailey nhoẻn miệng cười, vẻ mặt pha chút giảo hoạt, "Đoán xem?"

Đoán cái đầu anh! Nếu không phải sức mạnh không đủ, Lanto đảm bảo đã ném cái người trước mặt này nằm đo ván rồi.

Vừa nói, hai người đã xuống đến tầng cuối cùng, tầng đáy là một không gian hình tròn không lớn, kết cấu giống với khoang thuyền, màu sắc kim loại phủ bụi trên tường so với cách trang hoàng lòe loẹt trên tầng thượng của khách sạn quả thật đúng là giống với căn cứ bí mật lắm rồi, có điều cũng không còn cái chi đặc biệt nữa hết, bởi vì chỗ này đều trống không. Lúc Lanto đang nhìn xung quanh, Airy Gailey hô lên: "Lanto, qua đây."

Lanto thấp thỏm, cho rằng Airy Gailey muốn đánh lén mình, lúc còn đang do dự, cái tên Cavill mượn gió bẻ măng ủi đầu, đẩy cậu về phía Airy Gailey.

Hừ! Mới rồi là ai còn đòi tao vuốt lông cho! Con thuyền tình bạn nho nhỏ nói lật là lật luôn à?!

Có điều lo lắng của Lanto là thừa rồi, Airy Gailey cũng không có ý định trêu đùa cậu, chỉ kéo cánh tay cậu qua, nguồn sáng nhẹ nhàng bắn ra bên dưới dần dần tụ lại.

Điểm sáng bay đến giữa không trung, giống như đụng phải bức tường vô hình nổ thành quầng sáng, ngay sau đó lại như lắp đúng vào quỹ đạo dự kiến, siết thành đường sáng mảnh khảnh gấp khúc dạo quanh, vô số điểm sáng biến thành từng dòng sáng đan xen vào nhau rồi buộc lại giăng khắp nơi thành mạng lưới, tạo thành một chùm tia sáng hình lập thể vuông góc tinh xảo vô cùng.

Đương lúc Lanto còn đang nghẹn họng trân trối nhìn, hạt sáng lập lòe trên cột sáng như sóng biển dao động, âm thanh được máy móc hóa lại vang lên nhắc nhở lần nữa: "Hệ thống Tây Túc số 003, cưỡng chế đánh thức trí tuệ nhân tạo, mời điền dãy số."

Vừa dứt lời, những hạt sáng bên tay Airy Gailey lóe lên tạo thành bàn phím, một tay anh nhanh chóng nhập một dãy số dài, nhấn enter.

"Xác nhận hoàn tất, xin chờ một lát." Thanh âm biến mất, một đợt bão hạt sáng nổi lên, gió thổi mạnh khiến hai người phải lùi về sai, Airy Gailey vội đỡ Lanto che lấy mắt người nọ, mặc dù đã che rồi, nhưng xuyên qua khe hở, Lanto vẫn cảm giác được ánh sáng chói mắt.



Cũng không lâu lắm, gió nhẹ dần, ánh sáng dịu đi. Airy Gailey hạ tay xuống, luồng sáng rực rỡ tụ lại thành một vầng sáng vàng nhạt lấp lánh, một hình ảnh shota đa chiều được tạo bởi ánh sáng đột nhiên xuất hiện trước mắt.

Lanto giật mình há to miệng, đây là...AI?

Quanh người Shota tản mác những hạt sáng vàng phiêu tán, cậu mở đôi mắt màu vàng óng ra, máy móc hoá nhìn về phía Airy Gailey: "Anh cuối cùng cũng đến." Cậu nhìn sang Lanto, nghi hoặc nghiêng đầu một chút, "Tại sao còn có người ngoài?"

Airy Gailey thuận thế ôm hông Lanto, mỉm cười giới thiệu: "Đây là dẫn đường của tôi."

Dẫn dẫn dẫn dẫn dẫn đường? Cmn ai là dẫn đường của anh chứ! Lanto vừa định phản bác, shota cũng đã ngừng dò xét cậu, hời hợt nói: "Là dẫn đường của anh thì có tư cách tiến vào khoang thuyền, nhưng tại sao không thấy tiến hành ấn ký cuối cùng? Anh có biết cái này nguy hiểm thế nào không."

"Bởi vì tôi còn đang theo đuổi." Bàn tay ôm của Airy Gailey càng siết chặt hơn, Cavill cũng giống như hát đệm theo ngoao lên mấy tiếng.

Shota lại liếc mắt nhìn Lanto, phát biểu một câu: "Mong anh sau này sẽ không đổi người, nếu không....vị trí bên cạnh người lái sẽ không có ai rồi."

"Sẽ không."

Màn đối thoại của hai người khiến cái mặt của Lanto đỏ ửng cả lên, vừa muốn giải thích, Airy Gailey và shota đã triển khai hành động.

Shota bay đến giữa không trung, hạt sáng màu vàng cứ theo động tác của cậu chậm rãi khuếch tán, toàn bộ không gian cũng bắt đầu xảy ra biến hóa dữ dội, bức tường đơn sắc giống như là bị tầng tầng lớp lớp hạt sáng làm phai đi, để lộ ra một cửa sổ lớn hình bán cầu có thể nhìn thấy được, các tấm ngăn trên mặt đất cũng thi nhau mở ra, hàng loạt vũ khí và trang bị liên tiếp được đẩy lên, một cái máy điều khiển vững vàng xuất hiện bên tay Airy Gailey, trên đỉnh máy là một quả cầu vàng óng giống như của shota. Tay Airy Gailey vươn vào quả cầu sáng, sau đó nhìn về phía Lanto.

Lanto, đến.

Trong đầu vang lên thanh âm của Airy Gailey, Lanto kỳ lạ nhìn anh, mà anh cũng chỉ mỉm cười không nói.

Đến đây nào, cục cưng.

Một câu nói còn đáng sợ hơn cả ngàn ngôn ngữ trùng kích nổ vang trong đầu cậu, Lanto nhoáng cái đỏ mặt, trừng mắt nhìn anh, trực tiếp đáp lại trong biển ý thức: Cmn ai là cục cưng của anh!

Thật là, cục cưng, được rồi, đừng lãng phí thời gian nữa, đừng quên chúng ta còn phải cứu thế giới đấy.

Nhìn cái tên lúc nào cũng cười với mình kia, Lanto cảm giác một quyền này cứ như đánh vào bông vải, cậu oán hận giẫm mạnh chân bước đến, cậu trái lại muốn nhìn thử một chút, cái tên khốn kiếp này lại muốn làm con thiêu thân gì đây.

Cho bàn tay vào đây. Ánh mắt Airy Gailey chuyển sang quả cầu sáng.

Lanto nhìn anh, hiên ngang lẫm liệt đưa tay ra, ngay lúc ngón tay tiếp xúc với ánh sáng, dòng dữ liệu màu vàng lao thẳng ra từ quả cầu, chiếu vào giữa đồng tử không ngừng chuyển động những hoa văn thần thánh.

Đương lúc hoảng hốt, Airy Gailey cầm tay cậu, mười ngón tay đan vào nhau, gắt gao nắm cùng một nơi. Biển ý thức của anh lại vang lên âm thanh tim đập nhanh của ai đó đang đỏ mặt, cứ tiếp tục khiến anh không biết nên nói gì.

Cục cưng, cùng với anh nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau