Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi

Chương 63: Trò chơi sinh tồn (10)

Trước Sau
Edit: Min

Huyết Quái Vương bị tiêu diệt, nhiệm vụ tầng lần thứ nhất kết thúc, điểm tích lũy của A Chiến Đội chẳng những xếp ở vị trí thứ nhất, còn cao hơn điểm của các đội ngũ khác một khoảng rất lớn.

Trở lại biệt thự, Cảnh Dương bắt đầu nghiên cứu mấy bảo vật rơi từ Huyết Quái Vương, thế giới trong game xảy ra vấn đề có liên quan trực tiếp đến những bảo vật này. Cảnh Dương cảm thấy đây là thời điểm để bắt đầu giải quyết mấy vấn đề này.

Cảnh Dương đi gõ cửa phòng Thích Phong, khi Thích Phong mở cửa cho hắn, nửa người trên trần trụi, nửa người dưới chỉ quấn khăn tắm, bộ dáng giống như là mới từ phòng tắm đi ra.

Cảnh Dương đi vào phòng, Thích Phong dường như không có ý định đi mặc quần áo, cầm chai nước đưa cho Cảnh Dương, hỏi hắn có chuyện gì.

Nhìn cơ bắp cân xứng rắn chắc của y, Cảnh Dương vốn không hề khát nước lại đột nhiên miệng khô lưỡi khô, mở chai nước uống một ngụm mới nói “Lúc tôi luyện khí phát hiện Huyết Tích Thạch có vấn đề, tôi có một ý tưởng cùng suy đoán, hệ thống game xuất hiện vấn đề rất có thể có quan hệ với những bảo vật này.”

Ánh mắt Thích Phong lập tức nghiêm túc “Nói thử xem.”

Cảnh Dương lấy đồ vật dùng để luyện khí ra, làm thử cho y nhìn.

Trong quá trình luyện khí, mỗi loại bảo vật thêm vào đều sẽ biểu hiện các loại trị số, có bảo vật trị số đơn, cũng có trí số kép. Cảnh Dương nhanh chóng nhấn vài cái ở trên màn hình, những trị số đó lập tức biến thành dãy số hiệu liên tiếp.

Mỗi luyện khí sư đều có thể nhìn thấy những số hiệu đó, nhưng lại có rất ít người biết cách để mở những số hiệu đó, cho dù trong lúc vô tình nhấn trúng thì cũng chẳng có ai thèm để ý, bởi vì xem không hiểu. Cảnh Dương cũng là dựa vào hệ thống mới biết được vấn đề xảy ra ở chỗ nào, kỹ thuật viên đã tìm không ra vấn đề của cái game này, hắn đương nhiên cũng không tìm được.

Cảnh Dương tìm số hiệu sai đưa cho Thích Phong xem “Sở dĩ tôi có thể tăng năng lượng của vũ khí lên cao như vậy là bởi vì trong lúc vô tình phát hiện những số hiệu sai này, sau đó tiến hành sửa chữa. Những số hiệu sai này vốn là do kỹ thuật viên thiết kế game cố ý để lại nhược điểm cho bảo vật, làm vậy để khi luyện ra vũ khí mới sẽ không đến mức quá lợi hại. Những kỹ thuật viên đó khẳng định đã không phát hiện trình tự số hiệu trong quá trình luyện vũ khí đã xảy ra vấn đề, hơn nữa rất có thể chính là bởi vì những số hiệu sai này mới dẫn đến hệ thống game bị trục trặc, hại chúng ta không có cách nào rời khỏi game.”

Thích Phong nhìn những số hiệu sai đó, suy nghĩ một lát liền phát tin tức gọi tất cả đội viên đến phòng họp tập hợp.

Thích Phong thay quần áo xong liền cùng Cảnh Dương đí đến phòng họp, bởi vì Thích Phong phát tin tập hợp khẩn cấp, lúc hai người họ đến, các đội viên đều đã ngồi trong phòng hợp.

Các đội viên nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Thích Phong, liền biết chắc là có chuyện lớn, đều sửa lại bộ dáng vui đùa thả lỏng lúc bình thường, nghiêm túc chờ Thích Phong mở họp.

Thích Phong để Cảnh Dương đem các thứ vừa nói biểu thị lại một lần cho các đội viên xem.

Sau khi Cảnh Dương lại giải thích xong một lần nữa, Thích Phong nói “Long Thất, cậu lại đây nhìn thử.”

Long Thất là hacker nổi tiếng quốc tế, kiếp trước cũng là hắn sau khi rời khỏi thế giới game được mời đến công ty game, rồi phát hiện nơi xảy ra vấn đề. Tuy không thể cứu toàn bộ người chơi, nhưng cũng cứu được một phần lớn người chơi.

Long Thất không thể thao tác màn hình của Cảnh Dương, nên để Cảnh Dương thao tác dựa theo lời mình nói, vẻ mặt đầu tiên là ngưng trọng, sau đó lại bỗng nhiên tỉnh ngộ nói “Không sai, chính là mấy thứ này dẫn tới xảy ra vấn đề, cho dù hiện tại tôi còn không thể khẳng định 100%, nhưng cũng có thể khẳng định 90%.”

“Có thể giải quyết không?” Thích Phong hỏi.

“Trên lý thuyết là có thể giải quyết, nhưng đây là thứ chỉ có luyện khí sư mới có thể thao tác.” Long Thất nhìn Cảnh Dương nói “Nếu không thì để tôi dạy cậu phải thao tác như thế nào nhé? Chỉ là quá trình khẳng định sẽ rất phiền toái.”

“Không cần.” Cảnh Dương nói “Chúng ta có thể làm như vầy, lúc tôi luyện khí sẽ đem toàn bộ chỗ sai sót bảo lưu lại, sau đó giao vũ khí đã chế tạo xong cho anh, anh lấy bộ phận sai sót ra rồi trả vũ khí lại cho tôi tiếp tục cải tạo là được.”

Long Thất suy nghĩ trong chốc lát nói “Có thể thử xem sao.”

Thích Phong nhìn những người khác nói “Không gian của các cậu hãy mở một cửa thông hành cho Nặc Dương đi, để cậu ấy tận lực tìm ra càng nhiều chỗ sai sót. Nếu Long Thất có thể hoàn toàn xác định và cũng có thể giải quyết vấn đề, chúng ta liền liên hệ với kỹ thuật viên.”

Cảnh Dương và Long Thất bận rộn suốt hai ngày, mãi đến khi nhiệm vụ tầng lần thứ hai mở ra hai người mới tạm ngưng lại.

Nhiệm vụ tầng thứ hai là Xà Thành, một thành phố có rất nhiều rắn độc, nội dung nhiệm vụ là tìm ra thành chủ của Xà Thành, chiến đấu với nó là lấy được điểm tích lũy, đội ngũ nào giết chết thành chủ Xà Thành sẽ lấy được điểm tích lũy tối đa. Yêu cầu của nhiệm vụ là không thể phi hành ở trong Xà Thành, không thể sử dụng vũ khí đạn pháo, chỉ có thể sử dụng binh khí.

Sau khi tiến vào nhiệm vụ tầng, các đội viên của A Chiến Đội tiến hành phân tổ, hai người hoặc ba người là một tổ, tách ra tìm kiếm thành chủ của Xà Thành.

Bên trong Xà Thành có cảm giác một mảnh thê lương suy tàn, kiến trúc bị tàn phá lộn xộn, bộ dáng vứt bỏ đã lâu, rất nhiều lầu cao hoặc là nửa sụp đổ, hoặc là không có tường.

Thành chủ của Xà Thành là xà yêu, sẽ biến hóa thành đủ loại hình thái, rất khó tìm được. Tuy rằng trong thành không người ở, nhưng nó chẳng những có thể biến thành hình dáng của rắn, nói không chừng còn sẽ biến thành hình dáng của người chơi đi tới đi lui.

Hơn nữa sau khi tiến vào Xà Thành, phải thật cẩn thận mấy con rắn, nhìn bọn chúng mềm oặt vậy thôi nhưng lực công kích lại cực mạnh. Lúc nào cũng có khả năng sẽ có một con từ trong góc vụt ra cắn người, chỉ cần một con cắn, toàn bộ những con rắn khác cũng sẽ nhào lên. Nội trong nửa tiếng nếu không dùng thuốc giải thì sẽ chết ngay lập tức.

Hai người Cảnh Dương và Thích Phong đi trên đường phố, xung quanh khắp nơi đều là rắn đang cuộn mình, có con còn thè lưỡi với bọn họ. Trên tay Thích Phong cầm Đao Địa Hỏa, trên tay Cảnh Dương cầm Kiếm Tử Điện, đều là binh khí mới do Cảnh Dương chế tạo, uy lực tuyệt đối sẽ không nhỏ hơn vũ khí đạn pháo.



Cảnh Dương cảm thấy người chơi ở chỗ ngoặc phía trước có hơi kỳ quái, hắn kéo nhẹ Thích Phong, hai người bước nhanh đuổi theo. Những con rắn vốn không nhúc nhích đột nhiên nhào về hướng bọn họ, một tay của Thích Phong nhanh chóng ôm Cảnh Dương, một cái tay khác chém mấy con rắn đang nhào tới rơi xuống đất.

Khi bọn họ nhìn về hướng vừa rồi, người nọ đã sớm không còn thấy bóng dáng, nếu nói lúc nãy chỉ là cảm thấy người nọ kỳ quái, bây giờ Cảnh Dương đã có thể khẳng định đó chính là thành chủ của Xà Thành.

Lưng Cảnh Dương dán lên ngực Thích Phong, gần như có thể cảm nhận được hình dáng cơ bắp của y, hắn cúi đầu nhìn cánh tay vẫn còn ôm eo mình thì đột nhiên tim đập liên hồi, hắn thầm mắng mình không biết cố gắng.

Thích Phong nắm tay Cảnh Dương tiếp tục đi về phía trước, xuyên qua hai con phố vẫn không buông tay, Cảnh Dương đang suy nghĩ nên mở miệng thế nào để y buông tay mình ra thì đột nhiên Thích Phong kéo hắn chạy vọt lên.

Thích Phong chém một đao với con rắn đang chạy trốn kia, tốc độ né tránh của con rắn kia rất nhanh nhưng tốc độ của Thích Phong bọn họ cũng không chậm, đuổi theo nó sát nút.

Cảnh Dương cũng đã thu hồi tâm tư suy nghĩ lung tung, vừa theo sau Thích Phong đuổi theo con rắn kia vừa giơ tay chém mấy con rắn đang nhào về phía bọn họ.

Đuổi tới phía dưới một toà cao ốc bỏ hoang, không thấy con rắn kia đâu, Thích Phong đứng tại chỗ nhìn bốn phía một lần, sau đó ý bảo Cảnh Dương theo y đi vào toà cao ốc.

Toà cao ốc và cầu thang đều vô cùng kỳ quái, không có vách tường cũng không có che đậy, hơn nữa cũng không có rắn. Hai người một trên một dưới, một trái một phải nắm tay nhau đi lên lầu.

Thời điểm sắp đi đến tầng thứ sáu, đột nhiên nghe được có người la lên một tiếng, hai người liếc mắt nhìn nhau một cái rồi sau đó tăng tốc độ chạy lên.

Một con rắn lớn dài ít nhất hai mét đang thè lưỡi với một nữ người chơi ngồi dưới đất, trên gương mặt xinh đẹp của nữ người chơi kia tràn đầy hoảng sợ, không ngừng lùi về phía sau, lùi đến khi lưng ả đụng phải cây cột không cách nào lùi được nữa mới thôi.

Nữ người chơi nhìn thấy Thích Phong và Cảnh Dương, dáng vẻ mếu máo sắp khóc, mềm yếu đáng thương nói “Cứu em với, các anh mau cứu em đi.”

Thích Phong đi qua, con rắn lớn kia quay đầu nhìn y, chỉ hai chiêu Thích Phong đã giải quyết xong con rắn kia.

“Cảm ơn, cảm ơn các anh.” Nữ người chơi cảm kích nói, sau đó chậm rãi đứng lên.

Cảnh Dương trên dưới đánh giá nữ người chơi kia một lần, hoàn toàn xứng với câu gương mặt thiên sứ dáng người ma quỷ, phía dưới váy ngắn là một đôi chân dài trắng nõn đang cất bước đi về phía hai người họ.

Đao trên tay Thích Phong vung lên, nữ người chơi mạo hiểm tránh thoát, lăn một vòng trên mặt đất, ngẩng đầu khó hiểu nhìn Thích Phong “Anh muốn làm gì?”

Tay Thích Phong lại lần nữa nâng lên, nữ người chơi muốn từ bên cạnh chạy trốn, Cảnh Dương giơ kiếm ngăn ả lại.

“Các anh, hai tên đàn ông các anh chẳng lẽ muốn bắt nạt một đứa con gái như em sao?” Nữ người chơi lui về sau hai bước, trên mặt tràn đầy hoảng sợ “Đừng mà, cầu xin các anh.”

Cảnh Dương nhìn thấy cảnh này trong lòng cứ cảm thấy khó chịu? Đây lần đầu tiên hắn làm loại hành vi lưu manh ức hiếp con gái nhà lành đó.

Nữ người chơi nhìn Thích Phong và Cảnh Dương chậm rãi tới gần, cầu xin nói “Chỉ cần các anh không giết em, muốn cái gì cũng được, nếu như các anh chỉ muốn cơ thể của em, em có thể cho các anh.”

Thích Phong vung đao chém về phía ả, nữ người chơi thấy y ra tay hung mãnh, không thể không ngăn cản. Tuy ả đã ngăn cản toàn lực nhưng vẫn bị Thích Phong chém trúng hai đao, mà ả bị Thích Phong chém hai lần vậy mà vẫn chưa chết, quả nhiên vừa rồi là ả giả bộ.

“Bị các anh phát hiện rồi hả?” Nữ người chơi vừa lùi về sau vừa nhanh chóng khép lại miệng vết thương trên người.

“Xà yêu, kỹ thuật diễn của cô tệ lắm.” Cảnh Dương nói.

“Nếu các anh đã biết thân phận của em, em lại đánh không lại các anh, chỉ có thể mặc các anh xâu xé, nhưng mà……” Xà yêu dùng ánh mắt khiêu khích nhìn bọn họ “Trước khi các anh giết em, sung sướng với em một lần đi, em đảm bảo sẽ làm các anh thoải mái.”

Mặt Thích Phong lạnh lùng, Cảnh Dương có chút 囧.

Xà yêu chậm rãi cởi bỏ quần áo của mình “Mặc dù đây là ở trong game, nhưng tất cả cảm giác đều rất chân thật nha, các anh thật sự không muốn thử với em một lần sao? Yên tâm đi, em sẽ không hại các ngươi, dù sao em chỉ là một đống số liệu mà thôi, chết liền chết thôi, sau này vẫn còn rất nhiều cơ hội để sống lại. Em thấy các anh ai cũng đẹp như vậy, em muốn thử với các anh một lần, sau đó tùy các anh xử trí.”

“Tôi không thích phụ nữ, cũng không có cảm giác với phụ nữ.” Cảnh Dương nói.

Thích Phong quay đầu nhìn Cảnh Dương “Tôi cũng vậy.”

“Ách…….” Xà yêu sửng sốt một chút, sau đó cười nói “Là em tính sai, nhưng không sao, nếu các anh không thích phụ nữ, em có thể biến thành đàn ông.” (Liêm sỉ đâu rồi chị gái???)

Xà yêu mới vừa nói xong, liền biến thành một mỹ nam vô cùng tuấn tú.

“Đây không phải loại hình mà tôi thích.” Thích Phong nói.



“Vậy các anh thích loại hình gì, em đều có thể biến.” Xà yêu nói.

“Tôi thích như em ấy vậy.” Thích Phong nhìn Cảnh Dương, lại quay đầu nhìn xà yêu nói “Nhưng có biến thành bộ dạng của em ấy thì cũng vô dụng thôi, giả chính là giả, làm cách nào cũng phải là thật.”

Cảnh Dương nhịn không được đỏ mặt, cái tên này thế mà thừa dịp này tỏ tình. ( Phái gần chết =)))))))

“Thì ra các người là người yêu.” Xà yêu bĩu môi nói “Khó trách mấy chiêu trăm phát trăm trúng của ta đều mất hiệu lực, không chơi với các người nữa!”

Xà yêu vốn định dùng mỹ nhân kế dụ hoặc bọn họ, ai biết lúc này đá phải tấm sắt, ả biết mình đánh không lại bọn họ, biến thành rắn nhanh chóng chạy trốn.

Hai người chạy nhanh đuổi theo, Cảnh Dương lấy Khốn Yêu Khoá ném ra, xà yêu đang chạy trốn lập tức bị trói lại, biến trở về hính dáng nữ người chơi ban nãy.

Thích Phong và Cảnh Dương cũng theo dây thép nhảy xuống, đang muốn giải quyết xà yêu thì đột nhiên xuất hiện hai người lớn tiếng nói “Các người muốn làm cái gì?” . Truyện Kiếm Hiệp

Cảnh Dương giương mắt nhìn lại, cư nhiên là hai người Diễm Minh và Công Tử Giản

Xà yêu dường như thấy được cứu tinh, trên mặt đất giãy giụa bò về hướng hai người kia “Cứu em với, bọn họ muốn giết em.”

“Hai người dù sao cũng là đàn ông, lại muốn bắt nạt một người phụ nữ sao?” Diễm Minh dùng ánh mắt trơ trẽn nhìn bọn họ.

“Hoặc là cút, hoặc là chết chung với cô ta!” Thích Phong lạnh lùng nói.

“Anh…….” Diễm Minh trong lòng phẫn nộ, nhưng lại cố kỵ không dám động thủ.

“Ở chỗ này, không thể đủ sử dụng vũ khí đạn pháo.” Công Tử Giản nhắc nhở Diễm Minh.

Diễm Minh lúc này mới nghĩ đến, vũ khí đạn pháo của A Chiến Đội tuy rằng lợi hại làm người sợ hãi, nhưng không thể sử dụng ở Xà Thành, vậy người này chưa chắc đã là đối thủ của anh ta.

“Chuyện trước đó, bây giờ tính toán rõ ràng đi.” Công Tử Giản nói.

Diễm Minh lấy kiếm công kích Thích Phong, bị Thích Phong nhẹ nhàng chặn lại, sau đó bắt đầu đánh trả, hai người lao vào đánh nhau.

Công Tử Giản nắm kiếm, ánh mắt hung ác nhìn Cảnh Dương.

Cảnh Dương đổi thanh kiếm thành Vạn Thứ Tiên, cười lạnh nói “Muốn trải nghiệm cái chết của Hắc Ưng một chút không?”

Công Tử Giản nhìn Vạn Thứ Tiên, nhớ đến cảm giác đau đớn khi bị nó quất trúng tay liền run rẩy trong lòng. Gã triển khai vòng phòng hộ, cầm kiếm muốn công kích Cảnh Dương.

Cảnh Dương quất một roi, vòng phòng hộ của gã lập tức bị phá nát, Công Tử Giản bị doạ lui về sau.

Đến Hắc Ưng cũng chết dưới Vạn Thứ Tiên, Công Tử Giản biết một mình gã sẽ không đối phó nổi Cảnh Dương, liền thông báo với các đội viên khác đến đây.

Cảnh Dương cứ như vậy đứng chờ gã thông báo xong, sau đó liền quất một roi lên mặt gã.

“A!!” Mặt Công Tử Giản lập tức máu thịt be bét, gã đau đớn quỳ rạp xuống đất, muốn che mặt lại nhưng chạm nhẹ một chút thôi cũng đau đến không chịu nổi.

Diễm Minh vừa lúc bị Thích Phong đá trúng ngực, phun ra một ngụm máu tươi lăn đến bên người Công Tử Giản.

“Tôi ghét nhất là người khác bắt chước gương mặt của tôi.” Cảnh Dương nói “Hay là hôm nay tôi hủy luôn gương mặt này của cậu nhé?”

Công Tử Giản cả người run rẩy, hoảng sợ nhìn Cảnh Dương.

“Ờm…….” Xà yêu nằm trên mặt đất thật cẩn thận nói “Lúc các người giết ta có thể đừng dùng cái roi có gai độc kia được không, cho ta một đao thống khoái thôi được không?”

Xà yêu không ngờ hai người kia lại yếu như vậy, tùy tiện đánh vài cái đã mất nửa cái mạng, mắt thấy bản thân bọn họ còn lo chưa xong, không có khả năng sẽ bảo vệ được mình. Cái roi dài kia thật sự quá khủng bố, quất một phát là có thể đập nát cả gương mặt, ả không muốn chết xấu xí như vậy, có chết cũng phải chết thật xinh đẹp.

“Có người vội vàng muốn chết trước, cho nên chạy tới đặt cọc rồi, chờ bọn tôi giải quyết bọn họ xong liền thảo luận kiểu chết cho cô.” Cảnh Dương nói.

“…… Ò.” Xà yêu nhỏ giọng nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau