Em Có Thể Giúp Anh Chữa Lành Vết Thương Được Không?
Chương 41: Kết phần 1, part cuối. Em thất vọng về anh
. -Dương: Hazz về tới nhà rồi. Anh đưa đồ vào sắp xệp gọn lại nha. Em đi nấu bữa trưa.
15' sau, xong bữa trưa.
-Dương: Anh ơi, anh làm xong chưa? Vào ăn trưa nè?(sao không nghe anh ấy trả lời vậy ta)
Dương đi ra xem, anh đã nằm trên ghế xô pha phủ rồi
"nhìn anh ngủ như này thật đáng yêu biết bao. Tay anh đỏ hết rồi, chắc vì nãy xách nhiều đồ quá. Để em xoa tay cho anh. (cậu ngồi xuống nhẹ nhàng xoa cho tới khi tay anh bớt đỏ."
-Dương: Em nhẫn tâm quá phải không? Hôn trán anh, ngủ ngon "em yêu anh".
.. Em ra ăn trước rồi đi làm đây 1h em làm rồi...
Trước khi đi Duong viết lời nhắn" Anh dậy hâm nóng đồ ăn lại ăn. Ở nhà hay đi chơi tùy ý. Tối em về. Thương anh ️"
.. Dương tới quán và làm việc hăng say.
- Thịnh:Dương em có nhất thiết phải rạch ròi với anh vậy không?
- Dương: cảm ơn anh, anh đã giúp em quá nhiều rồi. Việc này là bày tỏ tình yêu của em,thì em phải dùng tiền của mình để làm, chứ không thể lấy tiền của anh được.
-- Thịnh: Em có trụ nổi không? Ngày đi học chiều tối đi làm...
-Dương: Em ổn mà, anh đừng lo. (vừa dứt câu, Dương lại chảy máu cam)
-- Thịnh: Dương em sao vậy? Em bệnh sao?
-Dương: Em làm việc quá sức thôi, không sao. Em bị hoài à. ...
.. Nhà Nam
-Nam : Dương ơi, Dương. Em ấy đi đâu rồi.
Chạy vào bếp thấy tờ giấy. Lại đi nữa rồi sao? Đi đâu mà không dắt mình theo chứ?
.. Em ấy nấu cái gì cũng ngon....
.. Ở trường video tỏ tình cuat cả hai đã bị 1 người giấu tên "Fan Cody" đăng. Ba mẹ của Nam biết chuyện. Ba Nam rất tức giận.
... -Dương: 8h rồi... Về nhà thôi.
.... Chào mọi người... Chào em...
- Dương: Về tới nhà thì cậu đã đuối rồi. Vào giường nằm ngủ một giấc.
15 phút sau Nam về. Dương về rồi sao.. Cậu chạy nhanh vào.
- Nam về ngủ luôn sao?, không thèm nấu cơm cho mình luôn. Không nói chuyện với mình luôn. Nam chế mì gói ăn. Ăn xong cậu đi ngủ. Cậu giận Dương lắm, vì Dương về không thèm đoái hoài gì đến anh hết.
... Sáng hôm sau Dương vẫn cố gắng dậy sớm đi học. Nhưng hôm nay không kịp nấu bữa sáng.
- Nam: Anh đi trước, em đi rồi tự đóng cửa. (gì chứ mua đồ đôi, bàn chải đánh răng, đồ ngủ, dép, ly uông nước. Cuối cùng về không xài 1 món... Tức mà... Gru... Gru)
- Dương: Nhưng em(hơi mệt) hôm nay cậu đã gọi tax "dù tiếc tiền lắm, nhưng đi xe buýt khing nổi"
...Tới trường.. Dương ngồi học mà cứ ngủ gật hoài... Thinh thoảng cứ chảy máu mũi...Cậu cứ chắc rằng mình mệt mỏi quá thôi.....
.... Tan trường Dương tới chỗ Nam gọi về chung. Lúc Nam đang nói chuyện với Uni5...
- Dương: Anh Nam chúng ta về nhà thôi.
Uni5:chúng ta...
- Dương: Tụi em đang sông chung
-Nam : Em về trước đi, anh bận rồi (Nam muốn chờ Dương giải thích chuyện ngày hôm qua. Về trễ, không nói chuyện, không nấu bữa tối..Nhưng bé vẫn không cí động tĩnh gì)
- Tùng: Mày hôm nay bị sao thế? Sao lại nhạt với em ấy vậy. Mới yêu nhau 2 ngày mà.
-Nam: Đi uống cafe tao kể tụi mày nghe
- Nam:Tao chỉ muốn nghe em ấy giải thích chuyện hôm qua, em ấy đi về trễ thôi. Mà em ấy không hề nói cho tao biết chuyện gì. Cứ nói em ấy bận. Ròi hôm qua lôi tao đi mua đồ đôi nừa. Cuối cùng tối về nằm ngủ tới sáng. Đồ đạc cũng không đụng tới. Tao rất bực bội
- k. O : Mày quên những gì trước giờ em ấy làm cho mày à? Bây giơ em ấy chỉ có 1 chút việc riêng thôi mà mày đã tức giận vậy rồi. Lúc trước mày chủi ng ta. Làm người ta đau phải nhập viện, cấp cứu còn hơn bây giờ cả 100 lần đấy. Em ấy vì mày mànđi cầu xin người ta, mày quên à. Ờ đó mà giận, tao mà là em ấy, tao đá mày rồi.
- Nam: Sáng nay, tao cũng không chở em ấy đi học. Giờ về tao cũng không chở về.
- Nam : Tao quá đáng lắm phải không?
- Uni5 lắc đầu
- Nam : Tao đi mua ít bánh cho em ấy.. Pp tụi mày...
.....
-Dương: Lại bắt taxi, về nhà cậu nghĩ ngơi. 1h cậu lại đi làm...
.. Nam trên đường về thì thấy Dương chuẩn bị ra ngaòi. Cậu tính chạy theo gây bất ngờ, nhưng lại thấy Dương gặp Thịnh cười nói vui vẻ. Ở cửa quán Cafe. Nam tức giận ném hộp bánh vào thùng rác bên đường.
- Nam: Đỗ Hoàng Dương, em được lắm. Cách đây 2 hôm. Chúng ta tỏ tình tại đây. Giờ sau 2 hôm em lại nói nói cười cười với người đàn ông khác tại đây. Đúng rồi, tình yêu 10 năm thì phải hơn vài thang chứ.
- Dương: Anh hiểu lầm gì rồi phải không. Em đâu có gì với anh Thịnh (nắm tay Nam kéo lại)
Nam hât tay Dương ra" bỏ ra đi" Dương té xuống đất, trầy tay hết.
-- Thịnh: Mày làm cái gì vậy? Nãy giờ tao nhịn mày lămz rồi đấy( Thịnh đấm Nam, thằng ngu ... mày không xứng đáng có tình yêu của em ấy)..
.. -- Thịnh: Mày có biết em âyd tới đây làm gì không?
- Dương: Anh Thịnh thôi đi mà(Dương lại chảy máu mũi)
-- Thịnh: Em ở yên đó, để anh nói hết. Em ấy tới để làm trừ nợ cho chủ quán. Vì buổi tiệc tỏ tình, dành cho thằnng ngu như mày đó. Vì em ấy thiếu tiền nên phải làm. Mặc dù tao đã trả cho em ấy, nhưng em ấy không cần. Em ấy muốn dùng chính đôi tay của mình. Kiếm ra đồng tiền làm quà tăng ng nó yêu. Là em ấy ngu mới yêu mày.
-Dương: thôi đi đừng nói nữa.
-Dương: Anh Nam, em thất vọng về anh. Bấy nhiêu đó chưa đủ để anh yêu em, để anh tin tưởng em sao. Em không phải loại đàn ông trăng hoa. Em yêu ai chỉ duy nhất một người.
.Thôi anh về đi em phải làm việc... (cố nén cảm xúc để không cho nước mắt rơi xuống)
- Nam: Dương anh sai rồi, anh xin lỗi. Anh anh thật sự ngu ngốc. Anh ghen.. Anh ghét em đi vơi người đàn ông khác, anh ghét em nhìn người dfanf ông khác, anh ghét khi em cười với người đàn ông khác. Anh... Anh sai rồi...
- Nam : A thịnh xin lỗi bì có nói gì xúc phạm anh. Anh nói với ông chủ tôi sẽ trả hết tiền. Tôi không muốn em ấy chịu khổ nữa...
-- Thịnh: Thực ra là tự em ấy muốn làm thôi. Không phải ai ép. Tiền cậu thanh toán cho thu ngân đi.
-Nam :Cảm ơn anh...
Nam kéo tay Dương lại ôm vào lòng: " giờ em muốn mắng anh, đánh anh hay gì tùy ý. Anh sai thật rồi...."
- Dương: Em muốn về nhà.
- Nam :Được rồi chúng ta về nhà" Nam bế Dương ra taxi về" trên xe pé dê đó ngủ lúc nào không hay.
- Nam : mấy ngày nay em vất vả lắm phải không?
.. Tới nhà Nam bế Dương vào Dương,dắp chăn cho Dương ngủ.
Cậu xuống bệp học nấu cháo..
Lần đầu làm, quả thật rất khó...
Dương ho lần này là ho ra máu" Dương cảm thấy có điều chẳng lành. Cậu im lặng.
-Nam : Dương em có sao không, em ho à. Bệnh à, mai anh đưa đi khám nhé.
-Dương: Em chỉ cảm cúm xíu thôi. Không sao. anh lo tập trung cái MV gì đó của tụi anh đi.
... -Nam : Nè dậy ăn cháo đi, anh nấu rồi
-Dương: ăn được không á? "Mặc dù nó khó nuốt hơn Dương nghĩ, nhưng lần đầu tiên anh vào bếp vì cậu. Cậu hạnh phúc lắm"
.. - Dương: Em ăn xong rồi. Giờ mình đi đánh răng đi ngủ thôi.
-Nam :Hồng của em, xanh của anh.
.. -Dương: Tối nay anh nằm với em được không?
-Nam : Được.
-Nam : Nào qua đây, nằm kê tay anh nè...
-Dương: Hôm nay anh ghen thật à.
-Nam : Thất chứ không lẽ đùa. Pé yêu là của anh, nói cho mà biết.
-Dương: Anh có ước mơ gì không?
-Nam : Ạn mơ ước trở thành ca sĩ, biết rap, biết nhảy, beat box luôn...
-Dương: em cũng muốn nghe anh hát, xem anh nhảy...
-Nam : Em thích cái gì. Muốn đi đâu chơi
-Dương: em thích hát nè. Em muốn đi Hà Nội quê em. Đi huế, đi đà nẵng. Đi biển............... Suốt đêm trò chuyện với nhau để hiểu nhau hơn.....
15' sau, xong bữa trưa.
-Dương: Anh ơi, anh làm xong chưa? Vào ăn trưa nè?(sao không nghe anh ấy trả lời vậy ta)
Dương đi ra xem, anh đã nằm trên ghế xô pha phủ rồi
"nhìn anh ngủ như này thật đáng yêu biết bao. Tay anh đỏ hết rồi, chắc vì nãy xách nhiều đồ quá. Để em xoa tay cho anh. (cậu ngồi xuống nhẹ nhàng xoa cho tới khi tay anh bớt đỏ."
-Dương: Em nhẫn tâm quá phải không? Hôn trán anh, ngủ ngon "em yêu anh".
.. Em ra ăn trước rồi đi làm đây 1h em làm rồi...
Trước khi đi Duong viết lời nhắn" Anh dậy hâm nóng đồ ăn lại ăn. Ở nhà hay đi chơi tùy ý. Tối em về. Thương anh ️"
.. Dương tới quán và làm việc hăng say.
- Thịnh:Dương em có nhất thiết phải rạch ròi với anh vậy không?
- Dương: cảm ơn anh, anh đã giúp em quá nhiều rồi. Việc này là bày tỏ tình yêu của em,thì em phải dùng tiền của mình để làm, chứ không thể lấy tiền của anh được.
-- Thịnh: Em có trụ nổi không? Ngày đi học chiều tối đi làm...
-Dương: Em ổn mà, anh đừng lo. (vừa dứt câu, Dương lại chảy máu cam)
-- Thịnh: Dương em sao vậy? Em bệnh sao?
-Dương: Em làm việc quá sức thôi, không sao. Em bị hoài à. ...
.. Nhà Nam
-Nam : Dương ơi, Dương. Em ấy đi đâu rồi.
Chạy vào bếp thấy tờ giấy. Lại đi nữa rồi sao? Đi đâu mà không dắt mình theo chứ?
.. Em ấy nấu cái gì cũng ngon....
.. Ở trường video tỏ tình cuat cả hai đã bị 1 người giấu tên "Fan Cody" đăng. Ba mẹ của Nam biết chuyện. Ba Nam rất tức giận.
... -Dương: 8h rồi... Về nhà thôi.
.... Chào mọi người... Chào em...
- Dương: Về tới nhà thì cậu đã đuối rồi. Vào giường nằm ngủ một giấc.
15 phút sau Nam về. Dương về rồi sao.. Cậu chạy nhanh vào.
- Nam về ngủ luôn sao?, không thèm nấu cơm cho mình luôn. Không nói chuyện với mình luôn. Nam chế mì gói ăn. Ăn xong cậu đi ngủ. Cậu giận Dương lắm, vì Dương về không thèm đoái hoài gì đến anh hết.
... Sáng hôm sau Dương vẫn cố gắng dậy sớm đi học. Nhưng hôm nay không kịp nấu bữa sáng.
- Nam: Anh đi trước, em đi rồi tự đóng cửa. (gì chứ mua đồ đôi, bàn chải đánh răng, đồ ngủ, dép, ly uông nước. Cuối cùng về không xài 1 món... Tức mà... Gru... Gru)
- Dương: Nhưng em(hơi mệt) hôm nay cậu đã gọi tax "dù tiếc tiền lắm, nhưng đi xe buýt khing nổi"
...Tới trường.. Dương ngồi học mà cứ ngủ gật hoài... Thinh thoảng cứ chảy máu mũi...Cậu cứ chắc rằng mình mệt mỏi quá thôi.....
.... Tan trường Dương tới chỗ Nam gọi về chung. Lúc Nam đang nói chuyện với Uni5...
- Dương: Anh Nam chúng ta về nhà thôi.
Uni5:chúng ta...
- Dương: Tụi em đang sông chung
-Nam : Em về trước đi, anh bận rồi (Nam muốn chờ Dương giải thích chuyện ngày hôm qua. Về trễ, không nói chuyện, không nấu bữa tối..Nhưng bé vẫn không cí động tĩnh gì)
- Tùng: Mày hôm nay bị sao thế? Sao lại nhạt với em ấy vậy. Mới yêu nhau 2 ngày mà.
-Nam: Đi uống cafe tao kể tụi mày nghe
- Nam:Tao chỉ muốn nghe em ấy giải thích chuyện hôm qua, em ấy đi về trễ thôi. Mà em ấy không hề nói cho tao biết chuyện gì. Cứ nói em ấy bận. Ròi hôm qua lôi tao đi mua đồ đôi nừa. Cuối cùng tối về nằm ngủ tới sáng. Đồ đạc cũng không đụng tới. Tao rất bực bội
- k. O : Mày quên những gì trước giờ em ấy làm cho mày à? Bây giơ em ấy chỉ có 1 chút việc riêng thôi mà mày đã tức giận vậy rồi. Lúc trước mày chủi ng ta. Làm người ta đau phải nhập viện, cấp cứu còn hơn bây giờ cả 100 lần đấy. Em ấy vì mày mànđi cầu xin người ta, mày quên à. Ờ đó mà giận, tao mà là em ấy, tao đá mày rồi.
- Nam: Sáng nay, tao cũng không chở em ấy đi học. Giờ về tao cũng không chở về.
- Nam : Tao quá đáng lắm phải không?
- Uni5 lắc đầu
- Nam : Tao đi mua ít bánh cho em ấy.. Pp tụi mày...
.....
-Dương: Lại bắt taxi, về nhà cậu nghĩ ngơi. 1h cậu lại đi làm...
.. Nam trên đường về thì thấy Dương chuẩn bị ra ngaòi. Cậu tính chạy theo gây bất ngờ, nhưng lại thấy Dương gặp Thịnh cười nói vui vẻ. Ở cửa quán Cafe. Nam tức giận ném hộp bánh vào thùng rác bên đường.
- Nam: Đỗ Hoàng Dương, em được lắm. Cách đây 2 hôm. Chúng ta tỏ tình tại đây. Giờ sau 2 hôm em lại nói nói cười cười với người đàn ông khác tại đây. Đúng rồi, tình yêu 10 năm thì phải hơn vài thang chứ.
- Dương: Anh hiểu lầm gì rồi phải không. Em đâu có gì với anh Thịnh (nắm tay Nam kéo lại)
Nam hât tay Dương ra" bỏ ra đi" Dương té xuống đất, trầy tay hết.
-- Thịnh: Mày làm cái gì vậy? Nãy giờ tao nhịn mày lămz rồi đấy( Thịnh đấm Nam, thằng ngu ... mày không xứng đáng có tình yêu của em ấy)..
.. -- Thịnh: Mày có biết em âyd tới đây làm gì không?
- Dương: Anh Thịnh thôi đi mà(Dương lại chảy máu mũi)
-- Thịnh: Em ở yên đó, để anh nói hết. Em ấy tới để làm trừ nợ cho chủ quán. Vì buổi tiệc tỏ tình, dành cho thằnng ngu như mày đó. Vì em ấy thiếu tiền nên phải làm. Mặc dù tao đã trả cho em ấy, nhưng em ấy không cần. Em ấy muốn dùng chính đôi tay của mình. Kiếm ra đồng tiền làm quà tăng ng nó yêu. Là em ấy ngu mới yêu mày.
-Dương: thôi đi đừng nói nữa.
-Dương: Anh Nam, em thất vọng về anh. Bấy nhiêu đó chưa đủ để anh yêu em, để anh tin tưởng em sao. Em không phải loại đàn ông trăng hoa. Em yêu ai chỉ duy nhất một người.
.Thôi anh về đi em phải làm việc... (cố nén cảm xúc để không cho nước mắt rơi xuống)
- Nam: Dương anh sai rồi, anh xin lỗi. Anh anh thật sự ngu ngốc. Anh ghen.. Anh ghét em đi vơi người đàn ông khác, anh ghét em nhìn người dfanf ông khác, anh ghét khi em cười với người đàn ông khác. Anh... Anh sai rồi...
- Nam : A thịnh xin lỗi bì có nói gì xúc phạm anh. Anh nói với ông chủ tôi sẽ trả hết tiền. Tôi không muốn em ấy chịu khổ nữa...
-- Thịnh: Thực ra là tự em ấy muốn làm thôi. Không phải ai ép. Tiền cậu thanh toán cho thu ngân đi.
-Nam :Cảm ơn anh...
Nam kéo tay Dương lại ôm vào lòng: " giờ em muốn mắng anh, đánh anh hay gì tùy ý. Anh sai thật rồi...."
- Dương: Em muốn về nhà.
- Nam :Được rồi chúng ta về nhà" Nam bế Dương ra taxi về" trên xe pé dê đó ngủ lúc nào không hay.
- Nam : mấy ngày nay em vất vả lắm phải không?
.. Tới nhà Nam bế Dương vào Dương,dắp chăn cho Dương ngủ.
Cậu xuống bệp học nấu cháo..
Lần đầu làm, quả thật rất khó...
Dương ho lần này là ho ra máu" Dương cảm thấy có điều chẳng lành. Cậu im lặng.
-Nam : Dương em có sao không, em ho à. Bệnh à, mai anh đưa đi khám nhé.
-Dương: Em chỉ cảm cúm xíu thôi. Không sao. anh lo tập trung cái MV gì đó của tụi anh đi.
... -Nam : Nè dậy ăn cháo đi, anh nấu rồi
-Dương: ăn được không á? "Mặc dù nó khó nuốt hơn Dương nghĩ, nhưng lần đầu tiên anh vào bếp vì cậu. Cậu hạnh phúc lắm"
.. - Dương: Em ăn xong rồi. Giờ mình đi đánh răng đi ngủ thôi.
-Nam :Hồng của em, xanh của anh.
.. -Dương: Tối nay anh nằm với em được không?
-Nam : Được.
-Nam : Nào qua đây, nằm kê tay anh nè...
-Dương: Hôm nay anh ghen thật à.
-Nam : Thất chứ không lẽ đùa. Pé yêu là của anh, nói cho mà biết.
-Dương: Anh có ước mơ gì không?
-Nam : Ạn mơ ước trở thành ca sĩ, biết rap, biết nhảy, beat box luôn...
-Dương: em cũng muốn nghe anh hát, xem anh nhảy...
-Nam : Em thích cái gì. Muốn đi đâu chơi
-Dương: em thích hát nè. Em muốn đi Hà Nội quê em. Đi huế, đi đà nẵng. Đi biển............... Suốt đêm trò chuyện với nhau để hiểu nhau hơn.....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất