Chương 8: Ngược gió gây án
Edit: Tiểu Cô Nương Thích Ăn Thịt
Wattpad: Huangrilan
____
Năm lớp 12 vào giữa trưa một ngày nọ.
Các bạn trong lớp đều đã ngủ say, ngủ rất say, có người còn ngáy khò khò, chắc do áp lực quá nhiều. Buổi trưa nắng chói chang bị rèm che nắng che kín mít.
Cố Thần ngồi ở chỗ ngồi ngẩn người, bên cạnh là Giang Dập đã ngủ gục trên bàn từ lâu.
Lúc này còn khoảng hai mươi phút nữa tiếng chuông báo thức mới vang lên.
Ánh mắt Cố Thần chuyển từ chiếc đồng hồ đang chậm rãi tích tắc sang Giang Dập bên cạnh.
Quàng lấy vai cậu, hoảng hốt cúi người hôn lên vành tai lộ ra của Giang Dập một cái.
Đột nhiên mặt đỏ ing
Cố Thần lại bắt đầu thẹn thùng e lệ.
Màu đỏ ửng trên mặt còn chưa rút, Giang Dập bị quàng cánh tay đột nhiên mở mắt ra, khóe miệng mang theo ý cười không giấu được, dáng vẻ không có chút nào giống như vừa mới tỉnh ngủ.
“Trộm hôn em thét ~”
Giang Dập nhìn bộ dạng hoảng sợ cười thấp của Cố Thần, duỗi tay định nhẹ nhẹ nhàng nhàng đẩy, phía sau đúng lúc còn có một cái ghế không ai dùng đến, Cố Thần liền, đôi môi thuận tiện ghé sát.
“ Suỵt ”. Giang Dập đặt ngón trỏ trước cánh môi ấm áp vừa tách ra, ngẩng đầu nhìn đồng hồ ở phía bên kia bục giảng, lại quay đầu thì thầm vào tai Cố Thần, “Còn có thể hôn một lúc”.
Sau khi tiếng chuông báo thức vang lên, các bạn trong lớp lần lượt tỉnh dậy, không ai phát hiện ra Cố Thần và Giang Dập giữa ban trưa nắng gắt đang "Yêu đương vụng trộm" dưới bàn.
Chỉ là Giang Dập không ngờ tới chính là, rất nhiều năm về sau, loại chuyện tương tự sẽ lại diễn ra. Có điều lần này, là ở trong phòng thay đồ của bệnh viện.
“ Bác sĩ Cố, ngược gió gây án cơ đấy.” Giang Dập bị Cố Thần ép ở sau tủ. Mang tai bị tóc Cố Thần cọ tới cọ lui, có chút ngứa, bất quá cậu đang cười.
“Bọn họ đều tan tầm cả rồi” Cố Thần sờ cổ cậu, có chút ủy khuất lẩm bẩm. Hôm nay anh trực ban, rõ ràng đã gửi tin nhắn cho Giang lão sư của anh rồi, nhưng không ngờ lại nhận được kinh hỷ đêm khuya.
Cố Thần lúc này chẳng khác gì một chú cún cỡ bự ngoan ngoãn nhưng lại hay ủy khuất.
Giang Dập cười, duỗi tay sờ sờ tóc sau đầu.
Đây là một loại ngầm đồng ý.
....
Tiếng thở dốc trong không khí càng ngày càng nặng, Giang Dập dựa vào vai Cố Thần, nhiệt độ không khí dần dần lên cao, nhưng hai bên đều ở cố gắng hết sức kiềm chế dục vọng bộc phát*
*Ở đây là 呼之欲出 tra gg thì là sống động như thật để mô tả nét chữ hoặc tranh,còn về mặt nghĩa nào đó thì à ừm như nghĩa ở trên.
“Dập…”
“Làm sao?”
“Anh....”
“Anh yêu em.”
Hết chương 8
Wattpad: Huangrilan
____
Năm lớp 12 vào giữa trưa một ngày nọ.
Các bạn trong lớp đều đã ngủ say, ngủ rất say, có người còn ngáy khò khò, chắc do áp lực quá nhiều. Buổi trưa nắng chói chang bị rèm che nắng che kín mít.
Cố Thần ngồi ở chỗ ngồi ngẩn người, bên cạnh là Giang Dập đã ngủ gục trên bàn từ lâu.
Lúc này còn khoảng hai mươi phút nữa tiếng chuông báo thức mới vang lên.
Ánh mắt Cố Thần chuyển từ chiếc đồng hồ đang chậm rãi tích tắc sang Giang Dập bên cạnh.
Quàng lấy vai cậu, hoảng hốt cúi người hôn lên vành tai lộ ra của Giang Dập một cái.
Đột nhiên mặt đỏ ing
Cố Thần lại bắt đầu thẹn thùng e lệ.
Màu đỏ ửng trên mặt còn chưa rút, Giang Dập bị quàng cánh tay đột nhiên mở mắt ra, khóe miệng mang theo ý cười không giấu được, dáng vẻ không có chút nào giống như vừa mới tỉnh ngủ.
“Trộm hôn em thét ~”
Giang Dập nhìn bộ dạng hoảng sợ cười thấp của Cố Thần, duỗi tay định nhẹ nhẹ nhàng nhàng đẩy, phía sau đúng lúc còn có một cái ghế không ai dùng đến, Cố Thần liền, đôi môi thuận tiện ghé sát.
“ Suỵt ”. Giang Dập đặt ngón trỏ trước cánh môi ấm áp vừa tách ra, ngẩng đầu nhìn đồng hồ ở phía bên kia bục giảng, lại quay đầu thì thầm vào tai Cố Thần, “Còn có thể hôn một lúc”.
Sau khi tiếng chuông báo thức vang lên, các bạn trong lớp lần lượt tỉnh dậy, không ai phát hiện ra Cố Thần và Giang Dập giữa ban trưa nắng gắt đang "Yêu đương vụng trộm" dưới bàn.
Chỉ là Giang Dập không ngờ tới chính là, rất nhiều năm về sau, loại chuyện tương tự sẽ lại diễn ra. Có điều lần này, là ở trong phòng thay đồ của bệnh viện.
“ Bác sĩ Cố, ngược gió gây án cơ đấy.” Giang Dập bị Cố Thần ép ở sau tủ. Mang tai bị tóc Cố Thần cọ tới cọ lui, có chút ngứa, bất quá cậu đang cười.
“Bọn họ đều tan tầm cả rồi” Cố Thần sờ cổ cậu, có chút ủy khuất lẩm bẩm. Hôm nay anh trực ban, rõ ràng đã gửi tin nhắn cho Giang lão sư của anh rồi, nhưng không ngờ lại nhận được kinh hỷ đêm khuya.
Cố Thần lúc này chẳng khác gì một chú cún cỡ bự ngoan ngoãn nhưng lại hay ủy khuất.
Giang Dập cười, duỗi tay sờ sờ tóc sau đầu.
Đây là một loại ngầm đồng ý.
....
Tiếng thở dốc trong không khí càng ngày càng nặng, Giang Dập dựa vào vai Cố Thần, nhiệt độ không khí dần dần lên cao, nhưng hai bên đều ở cố gắng hết sức kiềm chế dục vọng bộc phát*
*Ở đây là 呼之欲出 tra gg thì là sống động như thật để mô tả nét chữ hoặc tranh,còn về mặt nghĩa nào đó thì à ừm như nghĩa ở trên.
“Dập…”
“Làm sao?”
“Anh....”
“Anh yêu em.”
Hết chương 8
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất