Chương 8
Lục Trạch Xuyên nhìn cậu vài giây, nghiêm mặt, mạnh miệng: “Ai không có cảm giác an toàn? Em đừng có nói bừa.” Nói xong không khép miệng lại được, khóe miệng không tự chủ mà cứ cong vút lên, đè mãi không xuống cứ giần giật giần giật, quay người đi
Khương Tùy Tranh nhịn cười, nhìn theo bóng lưng anh le lưỡi một cái rồi đi theo.
Buổi tối trước khi ngủ còn muốn quay một vài cảnh đơn giản, máy quay trong phòng mở, hai người rửa mặt xong xuôi, thay đồ ngủ tắt đèn, mỗi người một chăn.
Lục Trạch Xuyên u ám nhìn chằm chằm điểm đỏ trong bóng tối nghiến răng, máy quay để ngay ở trên tủ cuối giường, ngoại trừ ngủ thì chẳng làm được gì, anh định mấy phút nữa dậy tắt đi luôn, mới vừa nhắm mắt lại, anh liền vói tay vào chăn cậu, cái tay kia không ngoan ngoãn, cứ lang thang bên eo cậu, lúc thì khẽ vuốt, lúc thì cào nhẹ, Lục Trạch Xuyên quay đầu, nhìn thấy Khương Tùy Tranh ngủ rất say, không nhúc nhích, nhưng cậu ngủ càng yên tĩnh, cái tay trong chăn càng to gan hơn. echkidieu2029.wordpress.com
Lục Trạch Xuyên thở ra một hơi khàn, vừa định đứng dậy, Khương Tùy Tranh đã xuống giường trước anh một bước, ban đêm không thấy rõ vẻ mặt của cậu, chỉ biết là cậu cười, trong chất giọng như trẻ con ấy còn có chút gợi cảm, giảo hoạt nói: “Em nhớ ra còn có chút việc chưa làm, em đi ra ngoài một lúc, tiền bối ngủ ngon, anh ngủ một mình nhé.” Nói xong bước nhanh chuồn ra cửa, chuẩn bị đào tẩu.
“Bộp” mà một tiếng, máy quay lăn trên đất, hỏng luôn, tay Khương Tùy Tranh còn chưa đụng đến tay nắm cửa, đã bị Lục Trạch Xuyên theo sát phía sau tóm lấy vai, kéo về trên giường, đệm giường rất dày, còn nảy lên hai lần, Lục Trạch Xuyên nhìn từ trên cao xuống, hầu kết trượt một vòng, khàn khàn nói: “Chạy à?”
Khương Tùy Tranh chớp mắt mấy cái, cậu muốn nhân cơ hội trả thù một chút, trả thù Lục Trạch Xuyên cứ muốn tìm bất mãn, mặc dù biết kết quả không lạc quan, thế nhưng thiêu thân lao đầu vào lửa còn bay nhảy được mấy lần mà, cậu phản kích một chút, hẳn là sẽ không có gì đâu nhỉ?
Cũng… thật sự không có gì, Lục Trạch Xuyên không giận không buồn, chỉ là ngọn lửa dục vọng đốt đầy người, mạnh mẽ kéo cậu đặt dưới thân, đào bới quần áo của cậu. con mù mới đọc ở truyenfull
Sau một tiếng, bình ổn lại, Lục Trạch Xuyên vào phòng tắm giặt khăn, ôm cậu vào trong lòng, giúp cậu lau chùi chất nhầy loang lổ trên người, Khương Tùy Tranh không cam lòng, hờn dỗi liếc mắt một cái nói: “Lần trước anh vứt em một mình ở trên ghế sô pha rồi bỏ đi.”
Lục Trạch Xuyên lúc đó buồn bực, lo lắng Khương Tùy Tranh ra nước ngoài, nào có tâm tình làm chuyện khác: “Bởi vì chuyện đó mà cả một tháng em không để ý tới anh?”
Khương Tùy Tranh hơi ngượng ngùng, nhưng vẫn nói thẳng: “Chứ sao nữa, anh không thấy anh quá đáng sao?”
Lục Trạch Xuyên chớp mắt mấy cái, cũng rất sảng khoái: “Vậy anh bồi thường cho em, chịch em một tháng luôn.”
Khương Tùy Tranh ngẩn ra, còn chưa mở miệng đã bị Lục Trạch Xuyên áp đảo, hai chân cậu đạp đạp yếu xìu trên giường, khổ sở nhỏ giọng nói: “Không, không cần anh bồi thường, em tha thứ cho anh rồi! Này anh đừng có vuốt nữa! Mới vừa lau khô mà!”
Sáng sớm hôm sau, Trần Bằng dẫn Five tạm biệt ekip chương trình, chạy đi quay một show phỏng vấn, Khương Tùy Tranh trở lại xe bảo mẫu ngồi hàng cuối cùng, lén lút xoa xoa lưng, Lục Trạch Xuyên còn đang nói chuyện cùng đạo diễn Tôn, không biết nói cái gì, đạo diễn Tôn quay đầu nhìn vào trong xe một chút, cười thâm hiểm, hắn móc ra một cái hộp nhỏ từ đâu đó, bên trong là đoạn hôn môi ở trong nhà kính, đưa cho Lục Trạch Xuyên, nói: “Ân tình này anh cho cậu, chỗ anh có một cái kịch bản, cậu xem thử không?”
Lục Trạch Xuyên nói: “Được, gửi em xem thử.”
Đạo diễn Tôn nói: “Đừng chỉ xem không, cậu đến diễn đi.”
Lục Trạch Xuyên nói: “Diễn hay không cũng không phải do em quyết định.”
Đạo diễn Tôn nói: “Bớt nói nhảm, cậu bây giờ quyết định cái gì mà không được? Chờ chủ tịch Lý rút lui thì cậu làm lão đại rồi còn gì, phải diễn cho anh, bộ phim này anh chờ cậu.”
Lục Trạch Xuyên nhận chiếc hộp đựng thẻ nhớ, liếc mắt nhìn xe bảo mẫu đã lái đi, dẫn Đào Thần cùng trở về, Đào Thần ngồi ở vị trí kế bên tài xế siết chặt lấy dây an toàn, chỉ lo anh cua gắt quá thân thể nhỏ bé gầy yếu của mình sẽ văng ra ngoài cửa sổ, tâm trạng Lục Trạch Xuyên khá tốt, rất thích hợp để giao lưu.
Đào Thần hỏi: “Anh Xuyên, anh Đâu Đâu của em cứ như vậy mà vào giới giải trí à? Anh yên tâm được sao? Có, có rất nhiều chuyện anh ấy không hiểu thì phải làm sao…”
“Trước giờ em ấy đều rất thông minh, ứng phó được hết, huống hồ em ấy không hiểu, cậu không biết gọi cho em ấy nói cho em ấy hiểu à? Kinh nghiệm tích lũy nhiều năm nhu thế bỏ uổng à?” Lục Trạch Xuyên nói ngang ngược.
“Ồ… Cũng đúng.” Xuống núi, Đào Thần mới cầm điện thoại lên lướt xem tin tức, weibo của Lục Trạch Xuyên luôn là cậu ta quản lý, thỉnh thoảng sẽ nhấn like cho các bên hợp tác, đăng cảnh quay trong phim gì đó, bình luận tin nhắn cũng sẽ xem, để ý đến động thái của fan, có gì thú vị sẽ nói cho Lục Trạch Xuyên nghe, chỉ là gần đây không có gì thú vị, ngược lại chuyện đáng lo thì đầy ra.
Hôm nay bình luận rất nhiều, Đào Thần cau mày xem thêm mấy cái:
@Đình Đình Ngọc Trạm: Xuyên tổng khi nào mới công khai tình yêu dạ, chúng em chờ góp tiền nè!
@Xuyên Tổng Nhất Định Phải Chiều Đình Đình: Khà khà, chúng em biết hết rồi nha! Công khai đi công khai đi!
@Móng Heo Của Lục Trạch Xuyên: Nếu đã theo đuổi Đình Đình của bọn này đến tận phim trường, chuyện bạn trai ngoài giới, có phải là nên làm sáng tỏ một chút không?
@Thú Cưng Nha Nha: Vãi lìn, cái đám fan CP có phải điên rồi hay không? Đừng có phát cuồng dưới weibo chính chủ nữa đi!
@Hiệp Khách Mỗ Mỗ: Cút cút cút cút! Fan CP Xuyên Đình bị điên hết rồi hả? Bám dai như chó vậy mấy má?!
@Phó Đình Đình Giỏi Nhất: Đúng rồi đúng rồi! Bạn trai ngoài giới gì đó nhanh chóng làm sáng tỏ đi! Anh thích Đình Đình của chúng tôi thì nhanh chóng cưới ẻm đi! Tôi góp tiền!
@Bạn Trai Ngoài Giới Cái Lìn: Bạn trai ngoài giới gì chứ, là giả phải không! Dù là thật, nhiều năm không lộ mặt cũng chia tay rồi chứ gì? Tâm tư của anh đều đặt trên người Đình Đình, nhanh chóng chia tay đi!
@Trong Miệng Giấu Pháo: Tao đang cực kỳ cố gắng kiềm chế không đem tụi mày đi luộc, nhưng bây giờ tao cực kỳ cực kỳ muốn đào mộ tổ nhà Phó Đình, mười tám đời đéo thiếu đời nào! Chắc tao tức chết! Mẹ nó hai người quay hai tập kế nhau! Vậy mà cũng cao trào được sao? Tụi mày bị điên à!
@Đình Đình Mới Là Con Ruột: Gì mà quay hai tập kế nhau, làm gì có chuyện trùng hợp như vậy, Đình Đình nhà bọn tao không đi, Xuyên tổng có thể đi sao? Hừ, thích thì nói đi, có thể ôm được cục cưng Đình Đình nhà bọn tao, kiếp trước cứu vớt dải ngân hà phải không?
@Chó Hai Bi Không Có Địa Vị: Mị cũng là fan CP Xuyên Đình, nhưng thím trên có phải là hơi quá đáng rồi không, hơn nữa dìm Xuyên tổng như vậy làm gì? Anh ấy làm gì sai? Cặp này không phải chỉ là fan-service thôi à? Thật hay giả trong lòng mấy thím không biết sao? Không thấy điên quá rồi sao? Chuyển sang only Xuyên tổng, đau lòng.
@Hậu Viện Hội Của Đâu Đâu: Cái thằng cô hồn FT (Phó Đình) này, cái gì cũng dám lấy ra nói à, ship CP không sao, nhưng ship một mình đi má, ở ngay dưới weibo chính chủ lớn lối như vậy, còn muốn đánh đuổi chính cung nhà bọn tao? Con mẹ tụi mày tao cho nick của tụi mày bay màu hết, vĩnh viễn không bao giờ siêu sinh!
Khương Tùy Tranh nhịn cười, nhìn theo bóng lưng anh le lưỡi một cái rồi đi theo.
Buổi tối trước khi ngủ còn muốn quay một vài cảnh đơn giản, máy quay trong phòng mở, hai người rửa mặt xong xuôi, thay đồ ngủ tắt đèn, mỗi người một chăn.
Lục Trạch Xuyên u ám nhìn chằm chằm điểm đỏ trong bóng tối nghiến răng, máy quay để ngay ở trên tủ cuối giường, ngoại trừ ngủ thì chẳng làm được gì, anh định mấy phút nữa dậy tắt đi luôn, mới vừa nhắm mắt lại, anh liền vói tay vào chăn cậu, cái tay kia không ngoan ngoãn, cứ lang thang bên eo cậu, lúc thì khẽ vuốt, lúc thì cào nhẹ, Lục Trạch Xuyên quay đầu, nhìn thấy Khương Tùy Tranh ngủ rất say, không nhúc nhích, nhưng cậu ngủ càng yên tĩnh, cái tay trong chăn càng to gan hơn. echkidieu2029.wordpress.com
Lục Trạch Xuyên thở ra một hơi khàn, vừa định đứng dậy, Khương Tùy Tranh đã xuống giường trước anh một bước, ban đêm không thấy rõ vẻ mặt của cậu, chỉ biết là cậu cười, trong chất giọng như trẻ con ấy còn có chút gợi cảm, giảo hoạt nói: “Em nhớ ra còn có chút việc chưa làm, em đi ra ngoài một lúc, tiền bối ngủ ngon, anh ngủ một mình nhé.” Nói xong bước nhanh chuồn ra cửa, chuẩn bị đào tẩu.
“Bộp” mà một tiếng, máy quay lăn trên đất, hỏng luôn, tay Khương Tùy Tranh còn chưa đụng đến tay nắm cửa, đã bị Lục Trạch Xuyên theo sát phía sau tóm lấy vai, kéo về trên giường, đệm giường rất dày, còn nảy lên hai lần, Lục Trạch Xuyên nhìn từ trên cao xuống, hầu kết trượt một vòng, khàn khàn nói: “Chạy à?”
Khương Tùy Tranh chớp mắt mấy cái, cậu muốn nhân cơ hội trả thù một chút, trả thù Lục Trạch Xuyên cứ muốn tìm bất mãn, mặc dù biết kết quả không lạc quan, thế nhưng thiêu thân lao đầu vào lửa còn bay nhảy được mấy lần mà, cậu phản kích một chút, hẳn là sẽ không có gì đâu nhỉ?
Cũng… thật sự không có gì, Lục Trạch Xuyên không giận không buồn, chỉ là ngọn lửa dục vọng đốt đầy người, mạnh mẽ kéo cậu đặt dưới thân, đào bới quần áo của cậu. con mù mới đọc ở truyenfull
Sau một tiếng, bình ổn lại, Lục Trạch Xuyên vào phòng tắm giặt khăn, ôm cậu vào trong lòng, giúp cậu lau chùi chất nhầy loang lổ trên người, Khương Tùy Tranh không cam lòng, hờn dỗi liếc mắt một cái nói: “Lần trước anh vứt em một mình ở trên ghế sô pha rồi bỏ đi.”
Lục Trạch Xuyên lúc đó buồn bực, lo lắng Khương Tùy Tranh ra nước ngoài, nào có tâm tình làm chuyện khác: “Bởi vì chuyện đó mà cả một tháng em không để ý tới anh?”
Khương Tùy Tranh hơi ngượng ngùng, nhưng vẫn nói thẳng: “Chứ sao nữa, anh không thấy anh quá đáng sao?”
Lục Trạch Xuyên chớp mắt mấy cái, cũng rất sảng khoái: “Vậy anh bồi thường cho em, chịch em một tháng luôn.”
Khương Tùy Tranh ngẩn ra, còn chưa mở miệng đã bị Lục Trạch Xuyên áp đảo, hai chân cậu đạp đạp yếu xìu trên giường, khổ sở nhỏ giọng nói: “Không, không cần anh bồi thường, em tha thứ cho anh rồi! Này anh đừng có vuốt nữa! Mới vừa lau khô mà!”
Sáng sớm hôm sau, Trần Bằng dẫn Five tạm biệt ekip chương trình, chạy đi quay một show phỏng vấn, Khương Tùy Tranh trở lại xe bảo mẫu ngồi hàng cuối cùng, lén lút xoa xoa lưng, Lục Trạch Xuyên còn đang nói chuyện cùng đạo diễn Tôn, không biết nói cái gì, đạo diễn Tôn quay đầu nhìn vào trong xe một chút, cười thâm hiểm, hắn móc ra một cái hộp nhỏ từ đâu đó, bên trong là đoạn hôn môi ở trong nhà kính, đưa cho Lục Trạch Xuyên, nói: “Ân tình này anh cho cậu, chỗ anh có một cái kịch bản, cậu xem thử không?”
Lục Trạch Xuyên nói: “Được, gửi em xem thử.”
Đạo diễn Tôn nói: “Đừng chỉ xem không, cậu đến diễn đi.”
Lục Trạch Xuyên nói: “Diễn hay không cũng không phải do em quyết định.”
Đạo diễn Tôn nói: “Bớt nói nhảm, cậu bây giờ quyết định cái gì mà không được? Chờ chủ tịch Lý rút lui thì cậu làm lão đại rồi còn gì, phải diễn cho anh, bộ phim này anh chờ cậu.”
Lục Trạch Xuyên nhận chiếc hộp đựng thẻ nhớ, liếc mắt nhìn xe bảo mẫu đã lái đi, dẫn Đào Thần cùng trở về, Đào Thần ngồi ở vị trí kế bên tài xế siết chặt lấy dây an toàn, chỉ lo anh cua gắt quá thân thể nhỏ bé gầy yếu của mình sẽ văng ra ngoài cửa sổ, tâm trạng Lục Trạch Xuyên khá tốt, rất thích hợp để giao lưu.
Đào Thần hỏi: “Anh Xuyên, anh Đâu Đâu của em cứ như vậy mà vào giới giải trí à? Anh yên tâm được sao? Có, có rất nhiều chuyện anh ấy không hiểu thì phải làm sao…”
“Trước giờ em ấy đều rất thông minh, ứng phó được hết, huống hồ em ấy không hiểu, cậu không biết gọi cho em ấy nói cho em ấy hiểu à? Kinh nghiệm tích lũy nhiều năm nhu thế bỏ uổng à?” Lục Trạch Xuyên nói ngang ngược.
“Ồ… Cũng đúng.” Xuống núi, Đào Thần mới cầm điện thoại lên lướt xem tin tức, weibo của Lục Trạch Xuyên luôn là cậu ta quản lý, thỉnh thoảng sẽ nhấn like cho các bên hợp tác, đăng cảnh quay trong phim gì đó, bình luận tin nhắn cũng sẽ xem, để ý đến động thái của fan, có gì thú vị sẽ nói cho Lục Trạch Xuyên nghe, chỉ là gần đây không có gì thú vị, ngược lại chuyện đáng lo thì đầy ra.
Hôm nay bình luận rất nhiều, Đào Thần cau mày xem thêm mấy cái:
@Đình Đình Ngọc Trạm: Xuyên tổng khi nào mới công khai tình yêu dạ, chúng em chờ góp tiền nè!
@Xuyên Tổng Nhất Định Phải Chiều Đình Đình: Khà khà, chúng em biết hết rồi nha! Công khai đi công khai đi!
@Móng Heo Của Lục Trạch Xuyên: Nếu đã theo đuổi Đình Đình của bọn này đến tận phim trường, chuyện bạn trai ngoài giới, có phải là nên làm sáng tỏ một chút không?
@Thú Cưng Nha Nha: Vãi lìn, cái đám fan CP có phải điên rồi hay không? Đừng có phát cuồng dưới weibo chính chủ nữa đi!
@Hiệp Khách Mỗ Mỗ: Cút cút cút cút! Fan CP Xuyên Đình bị điên hết rồi hả? Bám dai như chó vậy mấy má?!
@Phó Đình Đình Giỏi Nhất: Đúng rồi đúng rồi! Bạn trai ngoài giới gì đó nhanh chóng làm sáng tỏ đi! Anh thích Đình Đình của chúng tôi thì nhanh chóng cưới ẻm đi! Tôi góp tiền!
@Bạn Trai Ngoài Giới Cái Lìn: Bạn trai ngoài giới gì chứ, là giả phải không! Dù là thật, nhiều năm không lộ mặt cũng chia tay rồi chứ gì? Tâm tư của anh đều đặt trên người Đình Đình, nhanh chóng chia tay đi!
@Trong Miệng Giấu Pháo: Tao đang cực kỳ cố gắng kiềm chế không đem tụi mày đi luộc, nhưng bây giờ tao cực kỳ cực kỳ muốn đào mộ tổ nhà Phó Đình, mười tám đời đéo thiếu đời nào! Chắc tao tức chết! Mẹ nó hai người quay hai tập kế nhau! Vậy mà cũng cao trào được sao? Tụi mày bị điên à!
@Đình Đình Mới Là Con Ruột: Gì mà quay hai tập kế nhau, làm gì có chuyện trùng hợp như vậy, Đình Đình nhà bọn tao không đi, Xuyên tổng có thể đi sao? Hừ, thích thì nói đi, có thể ôm được cục cưng Đình Đình nhà bọn tao, kiếp trước cứu vớt dải ngân hà phải không?
@Chó Hai Bi Không Có Địa Vị: Mị cũng là fan CP Xuyên Đình, nhưng thím trên có phải là hơi quá đáng rồi không, hơn nữa dìm Xuyên tổng như vậy làm gì? Anh ấy làm gì sai? Cặp này không phải chỉ là fan-service thôi à? Thật hay giả trong lòng mấy thím không biết sao? Không thấy điên quá rồi sao? Chuyển sang only Xuyên tổng, đau lòng.
@Hậu Viện Hội Của Đâu Đâu: Cái thằng cô hồn FT (Phó Đình) này, cái gì cũng dám lấy ra nói à, ship CP không sao, nhưng ship một mình đi má, ở ngay dưới weibo chính chủ lớn lối như vậy, còn muốn đánh đuổi chính cung nhà bọn tao? Con mẹ tụi mày tao cho nick của tụi mày bay màu hết, vĩnh viễn không bao giờ siêu sinh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất