Danh Kiếm Không Thể Duy Tâm

Chương 26

Trước Sau
Tôi chiếm chỗ không lui ra khỏi tổ đội, nhất định phải chờ xem cái tên yêu tinh lão Trương này dùng cái acc nào để thay thế vị trí tiểu cung nữ nhóm lửa của tôi.

Chốc lát sau, một nãi ca vào đội, lại còn là shota?! Đã là shota thì thôi, ID còn tên là Tiếng Đờn Du Dương khó đọc thấy bà.

Tôi không thể không cà khịa cái gu lạ lùng của lão Trương.

Lão Trương thở dài, phỏng chừng hắn đang ở đầu bên kia YY nắm khăn tay bắt đầu diễn sâu: “Người ta cũng hông có cách nào mà, ai bảo cái bình giấm chua như lão đại hổng cho tui chơi đại nam, tui đành phải nhẫn nhục chịu đựng chơi shota chứ bộ.”

Vệ Tân vui vẻ bảo: “Cậu như vậy quả thật không hợp chơi đại nam, hơi bị đáng sợ.”

Lão Trương phẫn nộ đập bàn: “Cách anh đối xử với nãi mới của mấy anh là như thế đó hả?”

Vị Vụ đúng lúc đi ra bảo vệ Vệ Tân: “Trị liệu, bất cứ lúc nào cũng có thể đổi.”

Lão Trương tắt đài trong một giây.

Địa vị giang hồ thấp kém thấy ớn.

Tôi buồn bực hỏi: “Lão Trương, ông chơi trị liệu từ khi nào?”

Lão Trương: “Từ lâu về trước, chắc bà quên rồi, ban đầu không phải tui kể cho bà nghe sao, Vệ Tân bảo tui có mắt nhìn toàn cục rất tốt, đề cử tui chơi nãi ca.”

Kể cái quần đùi ấy!

Ông vốn dĩ có kể cho tui nghe nửa câu sau quái đâu!

Lão Trương đá nồi về cho tôi: “Lúc đó bà lạnh nhạt như gì ấy, tui cho rằng bà không có muốn nghe! Không thể trách tui không kể cho bà.”

Thật sự làm chi cho bị nghiệp quật!

Nếu như lúc đó tôi nhiệt tình trả lời lão Trương, có phải là sẽ sớm một chút phát hiện ra nguy cơ bị thay thế?!

Tui hựn!

Trước kia là DPS như nước chảy, Cầu Lông làm bằng sắt.

Bây giờ thì thôi rồi, Vị Vụ với Vệ Tân quen nhau, chính là DPS làm bằng sắt, trị liệu như nước chảy…

Tôi bị đá ra khỏi tổ, ngồi xổm trong góc tường, khóc không ra nước mắt ——

Làm người ấy, nhất định phải có ý thức nhận ra những mối nguy!

Sau khi tôi kể chuyện này cho Tuế Tuế, phản ứng đầu tiên của cô nàng là team 33 của lão Trương với Mộc Cẩn Hoa Khai còn đánh hay không, Quạt Giấy cũng mang đến một tin tình báo là, team 33 của bọn họ giải tán rồi, lý do không nói rõ cho cổ nghe.

Tôi cảm thấy nguyên nhân rất đơn giản, chỉ là vì lão Trương muốn đánh 33 cùng Vị Vụ với Vệ Tân, nên bên kia ngừng đánh là chuyện bình thường.

Tuế Tuế phản bác lại: “Không bình thường, Trương Meo Meo là acc chính của lão Trương, cậu ta dù đánh danh kiếm cả hai acc, cũng có đủ thời gian…” Tuế Tuế và Quạt Giấy triển khai thảo luận mà tôi nghe chả hiểu gì, phân tích tới phân tích lui, vẫn cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ.

Mà tôi thì, tâm lớn cho rằng, căn bản chẳng có chuyện gì ráo.

Mãi cho đến tận tôi tìm lão Trương đánh 22 ——

Lão Trương lần đầu tiên từ chối tôi: “Không được Cầu Lông à, gần đây tui muốn tập trung chơi nãi ca, chơi minh giáo sẽ ảnh hưởng cảm giác. Tui nhất định phải cố gắng thể hiện, cho lão đại biết, kỳ thực tui không phải đồ cùi mía!”

Bắt đầu từ trước đây thật lâu, lão Trương đã vô cùng nỗ lực muốn mình trở nên thật pro, để đuổi theo bước chân của Vị Vụ. Tôi không hiểu nổi đây là loại tâm lý như thế nào, nên từng âm thầm đi hỏi Vệ Tân, do ảnh cũng là con trai. Vệ Tân giải thích rằng: “Có lẽ là mơ ước muốn trở nên lợi hại giống anh trai mình chăng.” Tôi ngẫm lại khi mình còn bé, bởi vì anh họ rất ưu tú mà cố gắng học tập, cảm giác dường như đã hiểu được một phần suy nghĩ của lão Trương rồi.

Cho nên thấy lão Trương bây giờ tràn đầy chí lớn như thế, tôi cũng ngại ngăn cản hắn, dù sao hắn cũng đã gần thêm một bước với “Gương mẫu” của mình rồi —— Mặc dù là nỗ lực trên game, hình như có vẻ hơi kỳ quặc…



Tôi tổ chức vốn ngôn ngữ nghèo nàn của mình cổ vũ lão Trương, nhưng vừa nói được hai câu, tôi phát hiện lão Trương đã online acc Minh Giáo, thấy quái lạ hỏi: “Không phải ông nói không chơi Minh Giáo hả? Cái acc Minh Giáo của ông sao tự dưng online rồi nè?”

Lão Trương: “À, Mộc Cẩn giúp acc của tui farm danh kiếm tệ đó! Cổ thật tốt! Đã vậy chơi game giỏi nữa. Đúng rồi, cổ còn biết chơi Minh Giáo nữa đó, bà thấy có khéo không?”

Tôi: “Khéo quá nhở.”

Sau đó, tôi nhìn  thấy acc Minh Giáo và Trường Ca của lão Trương cùng đứng trước mặt tôi —— Kế bên NPC xếp hàng danh kiếm.

Lẽ nào bọn họ đánh chung với nhau?

Tôi không tìm hiểu sâu vào làm gì, bắt đầu mở bảng chiêu mộ, chuẩn bị đánh bí cảnh —— Có thể là do quen tính si đa, nên tôi không có tự tin đối với bản thân mình, trong tình huống không có người quen đi cùng, tôi cũng không dám đánh danh kiếm.

Đến nỗi tìm Vệ Tân đánh 22? Tôi không dám nghĩ đến, đấy chẳng phải là cướp đồ ăn trong miệng cọp của Vị Vụ, muốn lên bàn thờ ngồi sao?!

Tôi cứ xà quần như vậy tới chủ nhật, cuối cùng tình cờ bắt gặp Vệ Tân khi đang làm nhiệm vụ hằng ngày, bị ảnh phát hiện ra tuần này tôi chưa hề đánh một trận danh kiếm nào.

Thế là, trong nhóm chat, mặt trời nhỏ ấm áp Vệ Tân chủ động rủ mọi người đi 55.

Lão Trương: Em đi nãi ca được không?

Vị Vụ từ chối: 3 nãi đánh như thế nào?  Cậu onl Minh Giáo đi.

Lão Trương lại bày ra cái lý do sẽ ảnh hưởng đến cảm giác kia. Tuế Tuế đúng lúc ngỏ ý mình có thể không đánh —— Đối với danh kiếm thiếu drama, từ trước đến giờ Tuế Tuế không hề có hứng thú.

Lão Trương: Vậy để em gọi Mộc Cẩn đến, cổ chơi DPS.

Kế hoạch cứ quyết định như vậy.

Tuế Tuế lập tức reo lên cảnh báo cấp một, đi qua ngồi cạnh tôi, nhìn tôi chằm chằm: “Tiểu Vũ, cậu lại để sót tin tình báo then chốt gì rồi phải không hử?”

Tôi run lập cập: “Không có… Đâu nhỉ?”

Tuế Tuế rất hiểu cái tính chậm tiêu của tôi, lập tức thay đổi cách hỏi: “Tìm trong trí nhớ của cậu, từ khóa, Mộc Cẩn, tất cả những gì có liên quan đến Mộc Cẩn đều kể cho mình biết!”

Tuy tôi hơi bị chậm tiêu, thế nhưng được cái trí nhớ rất tốt, điều này cũng được Tuế Tuế tuyên dương là điểm đáng khen ngợi duy nhất của tôi.

Tôi kể một mạch tất tần tật những gì liên quan đến Mộc Cẩn cho Tuế Tuế nghe, sau đó bị Tuế Tuế bóp mặt.

Tuế Tuế tức tím người nói: “Sao cậu không nói sớm! Sau này cậu đánh 55, phải lập tức báo cho mình biết.”

55 lập tức bắt đầu.

Tuế Tuế cũng treo acc trong YY, cùng với bốn người tụi tôi đợi Mộc Cẩn đến.

Qua một lát sau, một loli Minh Giáo tên là Tiểu Mộc Cẩn vào tổ, tôi tự dưng cảm thấy cái tên này có hơi quen quen, nhưng lại không nhớ ra được, lúc này đột nhiên vang lên một giọng nữ rất ngọt ngào trong YY, cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi: “Vị Vụ, quả nhiên là anh, lúc trước em còn không xác định, nhưng vừa thấy kênh YY này, thì em đã xác định được rồi.”

Tôi với Tuế Tuế cùng kinh ngạc sững người —— Cô ta và Vị Vụ quen biết nhau?!

Mà Vị Vụ, căn bản không thèm để ý đến Mộc Cẩn.

Ngược lại, Mộc Cẩn tiếp tục tự biên tự diễn: “Em trở lại rồi đây, Vị Vụ.”

Tuế Tuế ngồi bên cạnh tôi, nắm lấy tay tôi, điên cuồng dùng ánh mắt dò hỏi: Bọn họ trước đây có chuyện gì?

Tôi liên tục lắc đầu: Cái này mình thật sự không biết!

Vị Vụ cười lạnh một tiếng, rốt cuộc nói chuyện: “Mắc mớ gì đến tôi?”

Không thích hợp!



Vô cùng không thích hợp!

Tuy rằng bình thường Vị Vụ rất độc miệng, thế nhưng ổng chỉ độc miệng vào những lúc nói đùa với tụi tôi, hoặc là khi tôi và lão Trương mắc lỗi nghiêm trọng thôi, chứ phép lịch sự cơ bản ổng vẫn có, mà bây giờ, tôi cảm giác được lửa giận của Vị Vụ sắp xông lên tới đỉnh đầu rồi.

Mộc Cẩn tựa như không hề để ý chút nào, phát ra một tiếng cười giống chuông bạc, dễ nghe cực kỳ. Nếu không phải thấy phản ứng của Vị Vụ, tôi cũng sẽ u mê vì giọng nói của cô ta.

Mộc Cẩn: “Sao anh lại trở nên lạnh lùng như thế nè? Hồi trước anh đâu có phải như vậy đâu ha!”

Lão Trương gửi tin nhắn QQ cho tôi, dò hỏi Vị Vụ với Mộc Cẩn trước đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Đáng tiếc, tôi cũng mù tịt. Hai tụi tôi bàn tán nửa ngày, bên kia Mộc Cẩn vẫn đang nói mấy câu khiến người ta dễ hiểu lầm.

Đột nhiên, âm thanh của Mộc Cẩn im bặt đi.

Nãy giờ vốn không lên tiếng, Vệ Tân bỗng dưng mở mic: “Lão Trương, cậu đi nói với bạn mình một chút, anh không thích đánh danh kiếm với mấy cô có giọng quá ngọt, ảnh hưởng đến phát huy.”

Tôi: “…”

Tuế Tuế vui sướng nhảy dựng lên trong ký túc xá: “Vệ Tân làm một quả đẹp vê lù! Ảnh đá Mộc Cẩn ra khỏi YY rồi há há há!”

Lão Trương: “Lão đại, mấy anh trước đây…”

Vị Vụ: “Anh và cô ta không thân quen gì cả.”

Lão Trương có hơi lúng túng: “Kỳ thực tính tình cổ rất tốt…”

Vị Vụ khẽ thở dài một hơi: “Anh sẽ không ngăn cản cậu, còn chuyện bạn bè, thì bạn của ai người nấy chơi đi.”

Lão Trương yên lòng ừm một tiếng, sau đó nói: “Vậy… Em đi coi cổ như thế nào rồi?”

Vị Vụ: “Đi đi.”

Tuế Tuế cũng đồng thời thoát khỏi YY, tôi nghi hoặc nhìn cô nàng, Tuế Tuế mỉm một nụ cười hàm xúc ý tứ với tôi, còn chớp mắt vài cái, tôi mới hiểu ra thâm ý của Tuế Tuế —— Nếu như cổ còn ở trong YY, Vệ Tân sẽ ngại nói chuyện.

Vệ Tân: “Cầu Lông này, thực ra giọng của em cũng rất ngọt ngào, anh chỉ là nói cô ta thôi.”

Tôi vội lên tiếng: “Em biết em biết mà!”

Vệ Tân hơi do dự mở miệng: “Vị Vụ… Em không thích cô gái đó.”

Vị Vụ cười khẽ: “Trùng hợp thật, anh cũng không thích. Em xem, tụi mình có phải trời sinh một đôi không?”

Vệ Tân vui vẻ trả lời: “Ừa.”

Tiếng đáp ấy khiến Vị Vụ vui lòng, ổng thậm chí còn mang theo chút dịu dàng đuổi tôi đi: “Bản thân còn không mau tự giác?”

Tự giác tự giác chứ, để em tự giác nhấn nút biến!

Cầu Lông chẳng cần vợt, tự bay đi thật xa!

Tôi gỡ tai nghe xuống, Tuế Tuế vẫn đang trừng tôi, đợi tôi kể lại, tôi bèn mau lẹ dâng cơm chó cho Tuế Tuế.

Tuế Tuế: “Không ngờ Vị Vụ cũng có một mặt cưng chiều người yêu như thế.”

Tôi cười hì hì: “Như vậy rất tuyệt nha! Vệ Tân thật tốt, đại sư huynh cũng thật tốt!” Chỉ cần nhìn thấy tình cảm giữa Vị Vụ và Vệ Tân được êm đềm, thì tôi như thể tìm được một cảm giác viên mãn, bù đắp cho chỗ đáng tiếc của anh họ mình.

Tuế Tuế: “Ừ ừ ừ, hi vọng sau này cậu cũng sẽ gặp được một người như vậy!”

Tôi: “Hì hì…”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau