Độ Xứng Đôi 100% Với Chiến Thần Đế Quốc
Chương 51
Ngay khi bắt lại được sóng, cầu livestream cũng tự động chiếu những gì mình quay lại được từ nãy đến giờ.
Nhìn thấy màn hình không còn tối đen nữa, các khán giả vội vàng mở lên xem.
Sau đó nhìn thấy ba mươi mấy màn sương khác nhau.
[Ủa alo? Đây là video quay được thật á?]
[Truyền thuyết kia phải thật không? Lỡ đâu không có tuyển thủ nào có duyên thì sao?]
Hiển nhiên cuộc thi cũng đã nghĩ đến vấn này rồi, nếu ba mươi mấy tuyển thủ không ai nhìn thấy cung điện dưới đáy biển, bọn họ sẽ giao nhiệm vụ mới trong nửa tháng còn lại.
Nhưng hên là mắn nữ thần may mắn đã phù hộ cho cuộc thi, vẫn có tuyển thủ quay được thứ cuộc thi mong muốn.
Trong phòng livestream của Giản Dụ, mọi người có thể nhìn thấy rõ cậu gặp cung điện như thế nào, cho dù lạc vào trong sương mù, Giản Dụ cũng giống như có một cái bàn đồ trong tay chứ không di chuyển loạn xạ khắp nơi như các tuyển thủ khác.
Khi cung điện xuất hiện, tất cả mọi người nín thở.
Không có từ ngữ nào có thể miêu tả được vẻ đẹp của nó, chứ đừng nói đến công nghệ xây dựng cũng như phong cách khác hoàn toàn với thời đại bây giờ, thậm chí nó còn chưa từng xuất hiện trong lịch sử.
Không có gì để nghi ngờ, đây chính là di tích mới.
Khác hoàn toàn tòa thành ở Rừng mưa trong sa mạc, cung điện này không có bất cứ thứ gì đáng tiền, lúc cầu livestream tham quan cung điện theo Giản Dụ cũng không phát hiện ra gì đặc biệt.
Nhưng nó không cản trở các khán giả thảo luận, bọn họ rất tò mò, vật liệu gì đã giúp tòa cung điện này tọa lạc dưới đáy biển ngần ấy thời gian nhưng vẫn không bị ăn mòn.
Làn đạn bàn luận đủ thứ chuyện, cho đến khi Giản Dụ đến khu mộ đằng sau cung điện.
Lúc khán giả đang đắm chìm trong hình ảnh Giản Dụ vuốt ve tấm bia đá, sau đó màn hình chuyển sang biển sương mù.
Không thấy được khúc quan trọng nhất, các khán giả bùng nổ.
[??? Sau đó có gì không thể xem à?]
[Tôi biết ngay con rắn kia không tốt lành gì mà, lần nào cũng do nó làm!]
[Cho nên chẳng lẽ Giản Dụ hiểu tấm đá kia viết gì?]
Khán giả xem livestream phải nói là vừa yêu vừa hận con rắn của Giản Dụ.
Yêu là vì bầu không khí dịu dàng đằm thắm khi Giản Dụ chơi với rắn nhỏ, phải biết bình thường lúc nào Giản Dụ cũng trưng cái mặt lạnh, chỉ khi tương tác với rắn nhỏ mới đỡ hơn.
Hận là do rắn nhỏ luôn muốn cản bọn họ xem Giản Dụ, cầu livestream cứ định lại gần Giản Dụ là rắn nhỏ cản, thậm chí còn phá hư.
Lần này trước khi màn ảnh chuyển sang biển sương, bọn họ có nhìn thấy đuôi của con rắn kia!
Nhưng đối phương chỉ là một con thú cưng mà thôi, có thể có suy nghĩ xấu xa gì chứ?
Nhiều lắm chỉ là hơi thông minh mà thôi.
Còn có người nói rắn nhỏ có thể tự phóng to thu nhỏ bản thân được, nhưng không có video chứng minh, mặc dù tốc độ lớn của rắn nhỏ rất khủng khiếp, nhưng không ai kết luận được lý do đằng sau.
Không chỉ Giản Dụ, mọi người cũng thảo luận về rắn nhỏ rất hăng say, đủ mọi loại giải thuyết ra đời, cả trăm triệu người vẫn không cho ra được kết luận đàng hoàng nào.
Tuy mọi người rất tiếc vì không được xem hết, nhưng hoàn toàn có thể xác định, chỉ có một mình Giản Dụ quay được cung điện kia trong tất cả tuyển thủ.
Còn nửa tháng nữa trận chiến cuối cùng mới kết thúc, nhưng hạng nhất đã xuất hiện.
[Đừng vui mừng quá sớm, chẳng lẽ mọi người quên trận chiến khốc liệt ngày đầu tiên rồi?]
[Lúc đó đông người như vậy còn không làm được gì Giản Dụ, bây giờ giảm hơn phân nửa thì có thể làm ăn được gì nữa?]
[Giản Dụ quá đỉnh! Lễ trao giải không có cậu ấy là tôi nghỉ xem.]
Llàn đạn cãi nhau ầm ỹ, số đông khán giả đều công nhận thực lực của cậu.
Ngay khi mọi người đang bàn xem liệu Giản Dụ có lấy được cái ghế quấn quân hay không, một bình luận đột nhiên xuất hiện.
[Mọi người có phát hiện là Giản Dụ không hề biến sang hình thú không? Vị trí của cung điện kia hình như rất sâu đó?]
Các tuyển thủ vào trong màn sương khi ở biển cạn còn có thể giữ vững hình người, nhưng càng ngày càng sâu, áp lực nước cũng mạnh hơn, buộc bọn họ biến về hình thú.
Chỉ có mỗi Giản Dụ, nhẹ nhàng như không.
Lời này vừa xuất hiện, các khán giả lại đổi đề tài.
[Không chừng không sâu thế đâu, vậy nên không cần biến sang hình thú.]
[Giản Dụ tóc bạc đó….mọi người có xem qua livestream đào mỏ chưa?]
Mặc dù Kaka đã xóa rất nhiều ảnh chụp màn hình có chứa ảnh mờ mờ của Giản Dụ, nhưng ký ức của mọi người thì vẫn còn nằm đó không cách nào xóa đi được. Vậy nên, khi có gì đó gợi lên ký ức kia thì họ cũng sẽ tự phác họa nên hình ảnh của Giản Dụ trong đầu.
Giản Dụ vẫn còn đang ở trên đảo không biết cư dân mạng lột được acc clone của mình ra rồi, cậu còn đang nghĩ nửa tháng sau sẽ đi đâu.
Cậu không thể ở lại trên đảo nếu không muốn tất cả cầu livestream quay quanh mình, các tuyển thủ còn lại cũng sẽ không buông tha cho Giản Dụ.
Sương mù đã tan, chỉ có mỗi Giản Dụ quay được cung điện, cũng có nghĩa cậu sẽ trở thành mục tiêu của tất cả tuyển thủ còn lại.
Bây giờ các tuyển thủ đang nghỉ ngơi sau một ngày tắm trong biển, bây giờ đi là thích hợp nhất.
“Rời khỏi phạm vi đảo thì có bị loại không?’
Thấy cầu livestream lắc lắc, Giản Dụ đứng dậy đi ra bờ biển.
“Giản Dụ, cậu đi đâu thế?” Akin gọi cậu lại, chợt nghĩ đến gì đó nên hưng phấn nói: “Cậu đi loại mấy tuyển thủ còn lại hả?”
“Tôi đi dạo một chút.”
Akin: “???”
Xung quanh đều là biển, có gì hay để dạo.
Akin mặt mơ màng chỉ có thể nhìn bóng lưng rời đi của Giản Dụ, anh cũng không biết, “đi dạo một chút” của Giản Dụ chính là nửa tháng.
Đến tận khi cuộc thi kết thúc cậu ta cũng không quay lại.
Các tuyển thủ tìm người muốn điên đến nơi, còn có ý định uy hiếp Akin để dụ Giản Dụ ra, kết quả Akin bỏ cuộc trước.
Chỉ có Lordiri từng nhìn thấy bóng Giản Dụ đi từ xa, không có ai tin câu “Giản Dụ không có ở trên đảo” của gã.
Đừng chọc cười nhau, Ariane đã nói ngay từ đầu rằng trên hành tinh này chỉ có mấy hòn đảo này là đất liền, rời khỏi đảo thì Giản Dụ xuống biển sống à?
Ngay cả Lordiri có hình thú là bạch tuộc cũng không làm được điều thần kì đó, quả thật hình thú của gã là sinh vật biển, nhưng không có nghĩa gã có thể sống trong biển!
Nếu các khán giả xem livestream nửa tháng này của Giản Dụ nghe được câu hỏi này, chắc chắn bọn họ sẽ trả lời dùm Giản Dụ, “Được chứ có gì không được”.
Nửa tháng này, ban đầu bọn họ còn giễu cợt, sau đó chuyển sang sợ hãi và cuối cùng chuyển thành chết lặng, bây giờ bọn họ dứt khoát ngắm cảnh đẹp dưới biển chung với Giản Dụ.
Bọn họ đã rõ một chuyện, không có chuyện nào là không thể với Giản Dụ.
Lúc này, Giản Dụ ra khỏi một rãnh biển, nơi đây có loài cá rất ngon, làm Giản Dụ vui vẻ mấy ngày liền.
Rắn nhỏ nhận được chúc phúc của Siren nên có thể ở dưới đáy biển rất lâu, hắn cũng không có ý kiến gì với việc ăn cá sống nửa tháng.
Hắn không ngờ rằng, cá sống còn có nhiều vị đến vậy.
Mắt thường cũng có thể thấy được, rắn nhỏ tăng cân rồi.
Các khán giả đã sớm quen với việc livestream của Giản Dụ lại biến thành cuộc sống nhàn nhã.
[Hôm nay là ngày cuối cùng của cuộc thi rồi đúng không? Kết thúc rồi nhỉ.]
[Cười xỉu, mọi người có thấy biểu cảm nghi ngờ cuộc sống của mấy tuyển thủ còn lại không?]
[Bọn họ chưa từ bỏ chuyện tìm Giản Dụ hả?]
Có tuyển thủ còn muốn đào xuyên đảo xem Giản Dụ có trốn trong lòng đất hay không.
Giản Dụ được các tuyển thủ nhớ nhung đang rất vui vẻ, đây là nửa tháng thoải mái nhất từ khi đến thế giới này của Giản Dụ.
Hận không thể ở luôn dưới đáy biển luôn.
Nếu không phải quang não nhắc nhở thời gian, chắc Giản Dụ cũng đã quên mình đang đi thi luôn rồi.
Rắn nhỏ cũng rất vui, vì lúc trong biển nó có thể bám dính Giản Dụ không cần kiêng nể gì, cũng không bị chê.
Không giống trên đất bằng, từ khi rắn nhỏ dài ra, Giản Dụ cứ chê bai nó bắt nó tự xuống đất mà đi.
Nhưng ở trong biển, có nước biển đẩy giúp nên Giản Dụ không để ý như vậy nữa.
Tiếc rằng phút giây tốt đẹp luôn trôi qua rất nhanh, thấy thời gian không còn bao nhiêu, Giản Dụ quyết định bơi lên đảo.
Đến khi đến đảo thì cuộc thi cũng sắp kết thúc.
Như biết Giản Dụ rời khỏi, nước biển lại xôn xao, quấn Giản Dụ lại không cho cậu đi.
“Sau này tôi quay lại.” Giản Dụ như đang vuốt ve gì đó ở nơi cầu livestream không quay đến, nước biển co thành một cục liên tục cọ vào tay cậu.
Cọ được một nửa, nước biển vốn không có hình dáng bị rắn nhỏ đánh tan.
Đại dương: “??”
Rắn nhỏ thế bản thân mình vào vị trí của nước biển ban nãy, không hề thấy áy náy chút nào.
Màn này thường xuyên xảy ra trong nửa tháng vừa rồi, bởi vì cầu livestream không quay được lúc nước biển không bình thường nên khán giả cứ nghĩ rắn nhỏ đang làm nũng.
“Đừng quậy.” Giản Dụ không biết nên làm gì với con rắn cứ tranh giành sự chú ý này, may mà cậu có hai cái tay.
Nhưng rắn nhỏ tham lam muốn cả hai tay của cậu, bên này dùng đầu cọ bên kia lấy đuôi quấn.
Nước biển chỉ đơn giản muốn biểu hiện vui buồn giận hờn của mình, cơ bản sẽ không đấu đá với rắn nhỏ, thấy hai tay cậu không còn chỗ trống, nó nhào lên người Giản Dụ.
Lần này rắn nhỏ càng không vui hơn, ai cũng đi theo Giản Dụ, nó còn là một con rắn, sao có chuyện nó thua nước biển được?
Nhưng nước biển không hề quan tâm đến nó, chỉ biết cọ loạn trên người Giản Dụ mà thôi.
Đột nhiên rắn nhỏ thấy trở về thật tốt, tốt vô cùng, nó muốn về liền, ngay và lập tức!
Tranh đấu của cả hai không ảnh hưởng gì đến Giản Dụ, cậu vẫn đang bơi lên trên, cầu livestream bay lên mặt biển để các khán giả có thể thấy rõ tốc độ nhanh như chớp của Giản Dụ hơn.
Bầu trời rất đẹp, khán giả xem livestream cũng không tự giác thả lòng khi thấy cảnh này, cuối cùng cuộc thi kéo dài ba tháng cũng kết thúc rồi.
Chợt, rắn nhỏ đang đánh nhau với nước biển dừng lại, nó trượt xuống khỏi người Giản Dụ, chắn trước mặt cậu.
Giản Dụ cũng ngừng di chuyển, lạnh lùng nhìn bóng đen đang tiếp cận mình từ xa.
Đó là một con quái vật không biết do thứ gì tạo thành.
Đầu và mặt nó giống y hệt con người, cơ thể phủ đầy vảy, nửa thân dưới là những xúc tua trong suốt như một sự kết hợp giữa bạch tuộc và sứa, giữa trán có một viên ruby hình thoi, nhưng cho dù thịt xung quanh viên đá quý đã thối nát nhưng quái vật vẫn không lấy nó xuống.
Quái vật mở miệng nói tiếng người, không chỉ Giản Dụ, ngay cả các khán giả đang xem livestream cũng nghe rõ.
“Tiểu Dụ, lại gặp nhau rồi, thích món quà này chứ?”
Nhìn thấy màn hình không còn tối đen nữa, các khán giả vội vàng mở lên xem.
Sau đó nhìn thấy ba mươi mấy màn sương khác nhau.
[Ủa alo? Đây là video quay được thật á?]
[Truyền thuyết kia phải thật không? Lỡ đâu không có tuyển thủ nào có duyên thì sao?]
Hiển nhiên cuộc thi cũng đã nghĩ đến vấn này rồi, nếu ba mươi mấy tuyển thủ không ai nhìn thấy cung điện dưới đáy biển, bọn họ sẽ giao nhiệm vụ mới trong nửa tháng còn lại.
Nhưng hên là mắn nữ thần may mắn đã phù hộ cho cuộc thi, vẫn có tuyển thủ quay được thứ cuộc thi mong muốn.
Trong phòng livestream của Giản Dụ, mọi người có thể nhìn thấy rõ cậu gặp cung điện như thế nào, cho dù lạc vào trong sương mù, Giản Dụ cũng giống như có một cái bàn đồ trong tay chứ không di chuyển loạn xạ khắp nơi như các tuyển thủ khác.
Khi cung điện xuất hiện, tất cả mọi người nín thở.
Không có từ ngữ nào có thể miêu tả được vẻ đẹp của nó, chứ đừng nói đến công nghệ xây dựng cũng như phong cách khác hoàn toàn với thời đại bây giờ, thậm chí nó còn chưa từng xuất hiện trong lịch sử.
Không có gì để nghi ngờ, đây chính là di tích mới.
Khác hoàn toàn tòa thành ở Rừng mưa trong sa mạc, cung điện này không có bất cứ thứ gì đáng tiền, lúc cầu livestream tham quan cung điện theo Giản Dụ cũng không phát hiện ra gì đặc biệt.
Nhưng nó không cản trở các khán giả thảo luận, bọn họ rất tò mò, vật liệu gì đã giúp tòa cung điện này tọa lạc dưới đáy biển ngần ấy thời gian nhưng vẫn không bị ăn mòn.
Làn đạn bàn luận đủ thứ chuyện, cho đến khi Giản Dụ đến khu mộ đằng sau cung điện.
Lúc khán giả đang đắm chìm trong hình ảnh Giản Dụ vuốt ve tấm bia đá, sau đó màn hình chuyển sang biển sương mù.
Không thấy được khúc quan trọng nhất, các khán giả bùng nổ.
[??? Sau đó có gì không thể xem à?]
[Tôi biết ngay con rắn kia không tốt lành gì mà, lần nào cũng do nó làm!]
[Cho nên chẳng lẽ Giản Dụ hiểu tấm đá kia viết gì?]
Khán giả xem livestream phải nói là vừa yêu vừa hận con rắn của Giản Dụ.
Yêu là vì bầu không khí dịu dàng đằm thắm khi Giản Dụ chơi với rắn nhỏ, phải biết bình thường lúc nào Giản Dụ cũng trưng cái mặt lạnh, chỉ khi tương tác với rắn nhỏ mới đỡ hơn.
Hận là do rắn nhỏ luôn muốn cản bọn họ xem Giản Dụ, cầu livestream cứ định lại gần Giản Dụ là rắn nhỏ cản, thậm chí còn phá hư.
Lần này trước khi màn ảnh chuyển sang biển sương, bọn họ có nhìn thấy đuôi của con rắn kia!
Nhưng đối phương chỉ là một con thú cưng mà thôi, có thể có suy nghĩ xấu xa gì chứ?
Nhiều lắm chỉ là hơi thông minh mà thôi.
Còn có người nói rắn nhỏ có thể tự phóng to thu nhỏ bản thân được, nhưng không có video chứng minh, mặc dù tốc độ lớn của rắn nhỏ rất khủng khiếp, nhưng không ai kết luận được lý do đằng sau.
Không chỉ Giản Dụ, mọi người cũng thảo luận về rắn nhỏ rất hăng say, đủ mọi loại giải thuyết ra đời, cả trăm triệu người vẫn không cho ra được kết luận đàng hoàng nào.
Tuy mọi người rất tiếc vì không được xem hết, nhưng hoàn toàn có thể xác định, chỉ có một mình Giản Dụ quay được cung điện kia trong tất cả tuyển thủ.
Còn nửa tháng nữa trận chiến cuối cùng mới kết thúc, nhưng hạng nhất đã xuất hiện.
[Đừng vui mừng quá sớm, chẳng lẽ mọi người quên trận chiến khốc liệt ngày đầu tiên rồi?]
[Lúc đó đông người như vậy còn không làm được gì Giản Dụ, bây giờ giảm hơn phân nửa thì có thể làm ăn được gì nữa?]
[Giản Dụ quá đỉnh! Lễ trao giải không có cậu ấy là tôi nghỉ xem.]
Llàn đạn cãi nhau ầm ỹ, số đông khán giả đều công nhận thực lực của cậu.
Ngay khi mọi người đang bàn xem liệu Giản Dụ có lấy được cái ghế quấn quân hay không, một bình luận đột nhiên xuất hiện.
[Mọi người có phát hiện là Giản Dụ không hề biến sang hình thú không? Vị trí của cung điện kia hình như rất sâu đó?]
Các tuyển thủ vào trong màn sương khi ở biển cạn còn có thể giữ vững hình người, nhưng càng ngày càng sâu, áp lực nước cũng mạnh hơn, buộc bọn họ biến về hình thú.
Chỉ có mỗi Giản Dụ, nhẹ nhàng như không.
Lời này vừa xuất hiện, các khán giả lại đổi đề tài.
[Không chừng không sâu thế đâu, vậy nên không cần biến sang hình thú.]
[Giản Dụ tóc bạc đó….mọi người có xem qua livestream đào mỏ chưa?]
Mặc dù Kaka đã xóa rất nhiều ảnh chụp màn hình có chứa ảnh mờ mờ của Giản Dụ, nhưng ký ức của mọi người thì vẫn còn nằm đó không cách nào xóa đi được. Vậy nên, khi có gì đó gợi lên ký ức kia thì họ cũng sẽ tự phác họa nên hình ảnh của Giản Dụ trong đầu.
Giản Dụ vẫn còn đang ở trên đảo không biết cư dân mạng lột được acc clone của mình ra rồi, cậu còn đang nghĩ nửa tháng sau sẽ đi đâu.
Cậu không thể ở lại trên đảo nếu không muốn tất cả cầu livestream quay quanh mình, các tuyển thủ còn lại cũng sẽ không buông tha cho Giản Dụ.
Sương mù đã tan, chỉ có mỗi Giản Dụ quay được cung điện, cũng có nghĩa cậu sẽ trở thành mục tiêu của tất cả tuyển thủ còn lại.
Bây giờ các tuyển thủ đang nghỉ ngơi sau một ngày tắm trong biển, bây giờ đi là thích hợp nhất.
“Rời khỏi phạm vi đảo thì có bị loại không?’
Thấy cầu livestream lắc lắc, Giản Dụ đứng dậy đi ra bờ biển.
“Giản Dụ, cậu đi đâu thế?” Akin gọi cậu lại, chợt nghĩ đến gì đó nên hưng phấn nói: “Cậu đi loại mấy tuyển thủ còn lại hả?”
“Tôi đi dạo một chút.”
Akin: “???”
Xung quanh đều là biển, có gì hay để dạo.
Akin mặt mơ màng chỉ có thể nhìn bóng lưng rời đi của Giản Dụ, anh cũng không biết, “đi dạo một chút” của Giản Dụ chính là nửa tháng.
Đến tận khi cuộc thi kết thúc cậu ta cũng không quay lại.
Các tuyển thủ tìm người muốn điên đến nơi, còn có ý định uy hiếp Akin để dụ Giản Dụ ra, kết quả Akin bỏ cuộc trước.
Chỉ có Lordiri từng nhìn thấy bóng Giản Dụ đi từ xa, không có ai tin câu “Giản Dụ không có ở trên đảo” của gã.
Đừng chọc cười nhau, Ariane đã nói ngay từ đầu rằng trên hành tinh này chỉ có mấy hòn đảo này là đất liền, rời khỏi đảo thì Giản Dụ xuống biển sống à?
Ngay cả Lordiri có hình thú là bạch tuộc cũng không làm được điều thần kì đó, quả thật hình thú của gã là sinh vật biển, nhưng không có nghĩa gã có thể sống trong biển!
Nếu các khán giả xem livestream nửa tháng này của Giản Dụ nghe được câu hỏi này, chắc chắn bọn họ sẽ trả lời dùm Giản Dụ, “Được chứ có gì không được”.
Nửa tháng này, ban đầu bọn họ còn giễu cợt, sau đó chuyển sang sợ hãi và cuối cùng chuyển thành chết lặng, bây giờ bọn họ dứt khoát ngắm cảnh đẹp dưới biển chung với Giản Dụ.
Bọn họ đã rõ một chuyện, không có chuyện nào là không thể với Giản Dụ.
Lúc này, Giản Dụ ra khỏi một rãnh biển, nơi đây có loài cá rất ngon, làm Giản Dụ vui vẻ mấy ngày liền.
Rắn nhỏ nhận được chúc phúc của Siren nên có thể ở dưới đáy biển rất lâu, hắn cũng không có ý kiến gì với việc ăn cá sống nửa tháng.
Hắn không ngờ rằng, cá sống còn có nhiều vị đến vậy.
Mắt thường cũng có thể thấy được, rắn nhỏ tăng cân rồi.
Các khán giả đã sớm quen với việc livestream của Giản Dụ lại biến thành cuộc sống nhàn nhã.
[Hôm nay là ngày cuối cùng của cuộc thi rồi đúng không? Kết thúc rồi nhỉ.]
[Cười xỉu, mọi người có thấy biểu cảm nghi ngờ cuộc sống của mấy tuyển thủ còn lại không?]
[Bọn họ chưa từ bỏ chuyện tìm Giản Dụ hả?]
Có tuyển thủ còn muốn đào xuyên đảo xem Giản Dụ có trốn trong lòng đất hay không.
Giản Dụ được các tuyển thủ nhớ nhung đang rất vui vẻ, đây là nửa tháng thoải mái nhất từ khi đến thế giới này của Giản Dụ.
Hận không thể ở luôn dưới đáy biển luôn.
Nếu không phải quang não nhắc nhở thời gian, chắc Giản Dụ cũng đã quên mình đang đi thi luôn rồi.
Rắn nhỏ cũng rất vui, vì lúc trong biển nó có thể bám dính Giản Dụ không cần kiêng nể gì, cũng không bị chê.
Không giống trên đất bằng, từ khi rắn nhỏ dài ra, Giản Dụ cứ chê bai nó bắt nó tự xuống đất mà đi.
Nhưng ở trong biển, có nước biển đẩy giúp nên Giản Dụ không để ý như vậy nữa.
Tiếc rằng phút giây tốt đẹp luôn trôi qua rất nhanh, thấy thời gian không còn bao nhiêu, Giản Dụ quyết định bơi lên đảo.
Đến khi đến đảo thì cuộc thi cũng sắp kết thúc.
Như biết Giản Dụ rời khỏi, nước biển lại xôn xao, quấn Giản Dụ lại không cho cậu đi.
“Sau này tôi quay lại.” Giản Dụ như đang vuốt ve gì đó ở nơi cầu livestream không quay đến, nước biển co thành một cục liên tục cọ vào tay cậu.
Cọ được một nửa, nước biển vốn không có hình dáng bị rắn nhỏ đánh tan.
Đại dương: “??”
Rắn nhỏ thế bản thân mình vào vị trí của nước biển ban nãy, không hề thấy áy náy chút nào.
Màn này thường xuyên xảy ra trong nửa tháng vừa rồi, bởi vì cầu livestream không quay được lúc nước biển không bình thường nên khán giả cứ nghĩ rắn nhỏ đang làm nũng.
“Đừng quậy.” Giản Dụ không biết nên làm gì với con rắn cứ tranh giành sự chú ý này, may mà cậu có hai cái tay.
Nhưng rắn nhỏ tham lam muốn cả hai tay của cậu, bên này dùng đầu cọ bên kia lấy đuôi quấn.
Nước biển chỉ đơn giản muốn biểu hiện vui buồn giận hờn của mình, cơ bản sẽ không đấu đá với rắn nhỏ, thấy hai tay cậu không còn chỗ trống, nó nhào lên người Giản Dụ.
Lần này rắn nhỏ càng không vui hơn, ai cũng đi theo Giản Dụ, nó còn là một con rắn, sao có chuyện nó thua nước biển được?
Nhưng nước biển không hề quan tâm đến nó, chỉ biết cọ loạn trên người Giản Dụ mà thôi.
Đột nhiên rắn nhỏ thấy trở về thật tốt, tốt vô cùng, nó muốn về liền, ngay và lập tức!
Tranh đấu của cả hai không ảnh hưởng gì đến Giản Dụ, cậu vẫn đang bơi lên trên, cầu livestream bay lên mặt biển để các khán giả có thể thấy rõ tốc độ nhanh như chớp của Giản Dụ hơn.
Bầu trời rất đẹp, khán giả xem livestream cũng không tự giác thả lòng khi thấy cảnh này, cuối cùng cuộc thi kéo dài ba tháng cũng kết thúc rồi.
Chợt, rắn nhỏ đang đánh nhau với nước biển dừng lại, nó trượt xuống khỏi người Giản Dụ, chắn trước mặt cậu.
Giản Dụ cũng ngừng di chuyển, lạnh lùng nhìn bóng đen đang tiếp cận mình từ xa.
Đó là một con quái vật không biết do thứ gì tạo thành.
Đầu và mặt nó giống y hệt con người, cơ thể phủ đầy vảy, nửa thân dưới là những xúc tua trong suốt như một sự kết hợp giữa bạch tuộc và sứa, giữa trán có một viên ruby hình thoi, nhưng cho dù thịt xung quanh viên đá quý đã thối nát nhưng quái vật vẫn không lấy nó xuống.
Quái vật mở miệng nói tiếng người, không chỉ Giản Dụ, ngay cả các khán giả đang xem livestream cũng nghe rõ.
“Tiểu Dụ, lại gặp nhau rồi, thích món quà này chứ?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất