Chương 51: Thế Giới Cổ Đại (21) (H+)
Ở dưới đây sẽ có cảnh H. Mọi người cân nhắc trước khi đọc, xin cảm ơn!
___________________
Dạ minh châu treo cao ở phía trên đủ để chiếu sáng cả một căn phòng, trong phòng rèm sa rũ xuống, bày trí xa hoa, chất liệu vật dụng đồ vật trang trí nhìn qua đều có thể thấy được nó quý giá cỡ nào, bởi vì những thứ này tất cả đều là cống phẩm được dâng lên cho hoàng đế. Sau đó, tất cả cống phẩm kia đều được hoàng đế ban cho quốc sư làm đồ trang trí trong phòng.
Rèm sa không có gió không động đậy cứ vậy yên lặng rũ xuống che đi bóng người mờ mờ ảo ảo đang nằm trên giường, một bàn tay khớp xương rõ ràng, ngón tay thon dài nâng lên rèm. Nam nhân mặc hắc bào thêu hình kim long, tóc đen thúc cao toàn bộ nằm trong long mão.
Hắn đi vào tiến đến bên giường chăm chú nhìn người trên giường, nam tử tay chân mang lên xiềng xích bạc. Hai tay giao điệp với nhau đặt ở trên bụng, đôi mắt nhằm nghiền sắc mặt hồng nhuận, môi hơi mở thở đều hình như đã ngủ.
Y phục của y mặc lên là loại sa y mỏng như cánh ve, tuy có thể che đi phần nào nhưng nên thấy vẫn thấy được rõ ràng. Tay áo cùng vạt áo có một đường xẻ lộ ra da thịt trắng như tuyết cùng cặp chân thon dài trắng nõn, nam nhân từ chăm chú chuyển thành say mê nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt người ở trên giường.
" A Lập đúng là rất xinh đẹp, mặc như này cũng rất hợp. "
Hắn nhẹ nhàng than thở, bàn tay to từ gương mặt di chuyển xuống cánh môi hồng nhuận chậm rãi gia tăng lực độ trên ngón tay cảm nhận mềm mại cùng hơi thở ấm nóng vươn trên đầu ngón tay chính mình. Cánh môi bị hắn mạnh mẽ giày vò bắt đầu hơi sưng đỏ lên giống như trái cây trên cành chín gục, đang chờ người tới hái xuống.
Tô Tử Sâm ánh mắt hơi ám, hắn cúi xuống người hôn lên môi y. Mềm mại lại ngọt ngào từ môi y truyền đến làm người phát nghiện, đầu lưỡi tách ra hàm răng luồn vào bên trong liếm láp mọi ngóc ngách bên trong khoang miệng, tham lam muốn được hút càng nhiều mật ngọt.
Người ở dưới thân có rất nhỏ run rẩy lên, bởi vì dưỡng khí bị mình rút đi mà bắt đầu muốn phản kháng né tránh tìm lại dưỡng khí. Tô Tử Sâm nắm lấy cằm Bạch Cảnh Từ giữ chặt không cho y có cơ hội tránh né, thô bạo lại điên cuồng hôn mút đôi môi kia.
Qua một lúc lâu mới chưa thoả mãn mà nhả ra kéo theo sợi chỉ bạc mỏng, Bạch Cảnh Từ trong vô thức hé môi hớp lấy không khí bị cướp đoạt, gương mặt cũng trở nên ửng hồng.
Nam nhân ngủ say không tài nào tỉnh lại được, cứ vậy nằm dưới thân hắn nhậm hắn chi phối, tùy hắn làm càn, chỉ vì một nụ hôn của hắn mà động tình. Tô Tử Sâm càng nhìn càng vui sướng, mọi cảm xúc của y đều do hắn chi phối. Y chỉ nên thuộc về hắn, ngoan ngoãn ở bên cạnh hắn.
Hắc phục trên người từng lớp từng lớp bị hắn cởi bỏ vứt ở bên dưới giường, từng đường nét cơ bắp cường tráng lại không quá thô còn rất xinh đẹp bại lộ ra, bên dưới chỉ còn lại một cái nội khố mà nội khố hiện tại đang hơi hơi phồng lên.
Leng keng.
Xiềng xích va chạm vào nhau vang lên từng tiếng thanh thúy, Tô Tử Sâm bế lên vẫn còn đang ngủ say Bạch Cảnh Từ để đối phương ngồi trên hai chân bản thân, phía dưới bởi vì vô tình chạm vào cặp mông tròn mà càng phồng to.
Sa y bị xé xuống đem da thịt trắng nõn xinh đẹp kia hoàn toàn hiển hiện ra trước mắt, mà phía trên lại đầy rẫy dấu vết hôn vẫn chưa phai đi. Tô Tử Sâm ánh mắt hiện lên phẫn nộ, đây là dấu vết của tên kia để lại!
Tô Tử Sâm đỏ mắt, tâm tình cũng đi theo bắt đầu bạo nộ. Hắn cắn chặt răng kiềm chế lại, há miệng hướng nơi có dấu hôn cắn xuống, cứ vậy mút cắn chồng lên muốn đem mấy dấu vết của nam nhân khác thay thế bằng của chính mình.
Cơ thể Bạch Cảnh Từ run rẩy, y mơ thấy cơ thể nặng nề, phía trên có một con rắn rất lớn quấn lấy, con rắn lớn kia le cái lưỡi dài của nó đe doạ y sau đó còn liếm lấy môi y, chưa kịp vùng vẫy thì con rắn lớn biến mất thay vào đó là những cái xúc tua thật dài đem tay chân y trói lại, đầu nút trên xúc tua hướng cơ thể y cắn mút không ngừng.
Sau đó xúc tua di chuyển xuống bên dưới mút lấy đầu ngực y!
Hắn nhìn dấu vết chồng chất của chính mình tạo ra hài lòng, ánh mắt bị đoá nụ hoa nho nhỏ phập phồng thu hút. Tô Tử Sâm hướng tới đem nụ hoa kia ngậm vào trong miệng, đầu lưỡi đảo qua trêu đùa nó.
" Ưm...ha... "
Bạch Cảnh Từ nhịn không được rên rỉ thành tiếng, đầu ngực truyền đến cảm giác tê dại không ngừng lan toả ra khắp cơ thể, y hơi gục đầu hổn hển thở dốc.
Tô Tử Sâm bị thanh âm của đối phương câu tới tâm đều ngứa, bên dưới cũng căng đến đau. Hắn nhẹ nhàng cắn một chút nụ hoa nhỏ mới luyến tiếc nhả ra, không biết từ đâu lấy ra một hộp ngọc đen vặn mở nắp.
Bên trong hộp nhỏ chứa chất lỏng màu hồng nhạt còn có một mùi thơm kì lạ, Tô Tử Sâm quệt ra đầu ngón tay sau đó đem mông của Bạch Cảnh Từ hơi nâng lên.
Ngón tay dính lên chất lỏng bắt đầu mở ra huyệt động lần vào bên trong khai phá phía sau, hậu huyệt có dị vật xâm nhập vào khó chịu mà thít lại không muốn nhả ra.
Thấy ngón tay bản thân bị cái "miệng nhỏ" của y ngậm chặt không nhả, Tô Tử Sâm thấp thấp cười một tiếng ghé đến bên tai y nhẹ giọng dụ dỗ.
" Ngoan, không cần vội. Phải nới lỏng một chút sau đó trẫm sẽ làm cho A Lập sung sướng. "
Người trong lòng hơi run lên cũng không có dấu hiệu sẽ thả lỏng, Tô Tử Sâm không sao cả, ngón tay ở bên trong nhẹ nhàng khẩy đánh một chút vách thịt mềm, tay còn lại đưa xuống dưới nắm lấy tiểu Từ Từ cùng thứ đang ngóc đầu của hắn áp lại với nhau bắt đầu tuốt lộng.
Bạch Cảnh Từ cơ thể trong phút chốc liền mềm nhũn, tiểu Từ Từ bị áp vào thứ nào đó nóng hổi lại to lớn cùng nhau ma sát làm nó sướng đến dựng thẳng lên. Phía sau trong phút chốc bị y vô ý thả lỏng, Tô Tử Sâm thở dốc thừa cơ hội đem thêm ngón tay tiến vào. Ngón tay thon dài tiến vào bên trong không ngừng cọ sát vách thịt mềm, không biết là đụng đến nơi nào, cả người Bạch Cảnh Từ đều hơi ngửa lên. Ngón chân siết lấy làm nhăn nệm chăn, tiểu Từ Từ cũng đương trường bắn ra.
Dịch trắng đục bắn lên dính trên cơ ngực của Tô Tử Sâm, một chút dính ở trên mặt hắn.
Tô Tử Sâm ánh mắt hơi loé, theo hướng ngón tay hắn vừa chạm đến lại mạnh mẽ cong ngón tay khẩy xuống, tiểu Từ Từ lại lần nữa đứng thẳng.
" A..ức... "
Cả cơ thể trắng nõn giờ phút này phủ lên một lớp ửng hồng của sắc tình kinh diễm đến động lòng người, Tô Tử Sâm lí trí trong phút chốc vỡ vụn, hắn đem người đặt nằm lại xuống giường. Đại huynh đệ cọ sát cánh mông tròn trịa đáng yêu từng chút từng chút chậm rãi tiến vào huyệt động, bên trong có lẽ là được nới lỏng cùng bôi trơn duyên cớ, Tô Tử Sâm tiến vào không quá khó khăn.
" A...đ...đừng mà!...hức... "
Bạch Cảnh Từ nhỏ giọng nức nở, nước mắt từ khoé mắt tràn ra lăn dài hai bên. Ở trong mộng, xúc tua xé rách y phục, trên cơ thể y làm càn còn muốn chui vào bên trong. Bạch Cảnh Từ sợ hãi muốn vùng vẫy thoát ra, nhưng cơ thể hoàn toàn không có miếng sức lực nào. Tay chân cũng bị quấn chặt, y trơ mắt nhìn xúc tua chậm rãi tiến vào, xúc tua rất lớn lúc tiến vào cơ thể giống như bị từng chút xé rách ra. Đau đớn ập tới khiến Bạch Cảnh Từ nhịn không được bắt đầu khóc lên, cầu xin bọn nó tha cho y.
" Ngoan, một chút nữa sẽ không đau. "
Tô Tử Sâm liếm đi nước mắt lăn xuống của y, ở bên tai nhẹ giọng dụ dỗ. Tiếng nói của hắn đã bắt đầu hơi khàn nhuốm lên dục vọng, không thể trách hắn... bởi vì bên trong của người dưới thân quá ấm nóng thoải mái, cự vật đi vào xong đều bị vách thịt mềm bên trong bao phủ lấy. Hắn không chờ đợi được bắt đầu di chuyển hông, cự vật ra vào ma sát. Đau đớn làm Bạch Cảnh Từ trong vô thức bắt lấy người bên trên bắt đầu cào, giống một con mèo nhỏ bị người khác chọc giận cho nên muốn vươn móng vuốt cào cho hả giận.
Tô Tử Sâm bật cười, hắn nhẹ than thở cảm nhận khoái cảm bên trong mang đến. Cự vật to lớn cứ không ngừng đỉnh thật sâu bên trong cọ qua điểm nhạy cảm ẩn giấu trong đó, từ đau đớn dần dần vì điểm nhạy cảm bị thô bạo cọ sát đỉnh qua chuyển thành khoái cảm.
Bạch Cảnh Từ hồng hốc mắt, từng viên nước mắt rơi xuống cắn lấy môi mình không để cho bản thân rên lên thành tiếng, cảm giác khoái cảm xa lạ chạy dọc toàn thân khiến y hoảng sợ. Nhưng dục vọng sung sướng chi phối đánh vào đại não khiến y bắt đầu mơ mơ màng màng, xúc tua ở phía sau thô bạo lại tham lam tra tấn hậu huyệt phía sau, phía trước còn có thêm hai cái xúc tua mân mê lấy hai viên đậu nhỏ của chính mình, ánh mắt của Bạch Cảnh Từ dần mê ly đi.
Rốt cuộc y nhịn không được mà bật rên lên thành tiếng.
" Ha...a...hưm... "
Tô Tử Sâm cúi đầu thô nặng thở dốc, đem người ôm lên đổi cái tư thế để y ngồi phía trên cự vật của chính mình. Cự vật vì tư thế này mà tiến vào sâu hơn, hắn há miệng cắn lại bờ vai trắng nõn của y để lại một vòng dấu răng còn chưa thoả mãn mà liếm lấy vết máu chảy ra.
" Ha... A Lập... A Lập của ta...a... "
Vòng tay to lớn đem người vòng chặt trong lòng, bên dưới hông mạnh mẽ thúc đẩy không ngừng. Bạch Cảnh Từ bị làm cho đầu óc đều thành một mớ hồ nhão không suy nghĩ được gì, chỉ biết bên trong bị xúc tua càn quét sướng điên lên được.
Cả căn phòng vang lên tiếng nước dính nhớp ái muội cùng tiếng va chạm thể xác khiến người nghe mặt đỏ tim đập nhanh.
Bạch Cảnh Từ chủ động đẩy hông thuận theo xúc tua ở bên dưới di chuyển tới khi đột nhiên bên trong trào ra thứ dịch lỏng trắng đục nong nóng dính nhớp, cả người y đều rùng mình lên tiểu Từ Từ cũng bắn ra.
Tô Tử Sâm hai tay nắm chặt lấy hai bên cánh mông bị đánh đến đỏ lên đem tinh hoa của chính mình đều bắn hết vào trong cái lỗ nhỏ kia của y, hắn gục đầu vào hõm cổ của đối phương thở dốc, hít lấy lãnh hương đặc biệt trên người y.
A Lập bây giờ ở bên trong đều chứa đồ của hắn...
Tốt quá... Kiếp này A Lập lại thuộc về hắn rồi.
Từ bờ vai của y hơi ngẩng đầu lên lộ ra một đôi mắt đỏ ngầu chằng chịt tơ máu bệnh trạng lại điên cuồng nhìn thẳng, Tô Tử Sâm đột nhiên cong lên khoé môi gợi lên ý cười giống như lang sói rốt cuộc đoạt được con mồi nó để ý từ lâu.
_______________________
Tác giả có lời muốn nói:
Tiểu Từ bị điểm huyệt ngủ cho nên vẫn luôn trong trạng thái ngủ say không thể nào tỉnh lại trừ khi được giải huyệt.
Mấy hôm nay bận quá đi làm về còn thêm việc nhà... Lần nào về làm xong cũng chỉ muốn đi ngủ, không có thời gian ra chương cho mọi người đọc ngày mai sẽ đền bù thêm cho mọi người sau nhé. Ra rồi lại sợ mọi người thất vọng, tôi sợ viết quá thô tục thì nó không ổn cho nên mới dùng từ như vậy... (' . .̫ . ')
Xúc tua play x play lúc người vẫn đang ngủ... Cảm thấy bản thân quá biến thái. (。ノω\。)
___________________
Dạ minh châu treo cao ở phía trên đủ để chiếu sáng cả một căn phòng, trong phòng rèm sa rũ xuống, bày trí xa hoa, chất liệu vật dụng đồ vật trang trí nhìn qua đều có thể thấy được nó quý giá cỡ nào, bởi vì những thứ này tất cả đều là cống phẩm được dâng lên cho hoàng đế. Sau đó, tất cả cống phẩm kia đều được hoàng đế ban cho quốc sư làm đồ trang trí trong phòng.
Rèm sa không có gió không động đậy cứ vậy yên lặng rũ xuống che đi bóng người mờ mờ ảo ảo đang nằm trên giường, một bàn tay khớp xương rõ ràng, ngón tay thon dài nâng lên rèm. Nam nhân mặc hắc bào thêu hình kim long, tóc đen thúc cao toàn bộ nằm trong long mão.
Hắn đi vào tiến đến bên giường chăm chú nhìn người trên giường, nam tử tay chân mang lên xiềng xích bạc. Hai tay giao điệp với nhau đặt ở trên bụng, đôi mắt nhằm nghiền sắc mặt hồng nhuận, môi hơi mở thở đều hình như đã ngủ.
Y phục của y mặc lên là loại sa y mỏng như cánh ve, tuy có thể che đi phần nào nhưng nên thấy vẫn thấy được rõ ràng. Tay áo cùng vạt áo có một đường xẻ lộ ra da thịt trắng như tuyết cùng cặp chân thon dài trắng nõn, nam nhân từ chăm chú chuyển thành say mê nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt người ở trên giường.
" A Lập đúng là rất xinh đẹp, mặc như này cũng rất hợp. "
Hắn nhẹ nhàng than thở, bàn tay to từ gương mặt di chuyển xuống cánh môi hồng nhuận chậm rãi gia tăng lực độ trên ngón tay cảm nhận mềm mại cùng hơi thở ấm nóng vươn trên đầu ngón tay chính mình. Cánh môi bị hắn mạnh mẽ giày vò bắt đầu hơi sưng đỏ lên giống như trái cây trên cành chín gục, đang chờ người tới hái xuống.
Tô Tử Sâm ánh mắt hơi ám, hắn cúi xuống người hôn lên môi y. Mềm mại lại ngọt ngào từ môi y truyền đến làm người phát nghiện, đầu lưỡi tách ra hàm răng luồn vào bên trong liếm láp mọi ngóc ngách bên trong khoang miệng, tham lam muốn được hút càng nhiều mật ngọt.
Người ở dưới thân có rất nhỏ run rẩy lên, bởi vì dưỡng khí bị mình rút đi mà bắt đầu muốn phản kháng né tránh tìm lại dưỡng khí. Tô Tử Sâm nắm lấy cằm Bạch Cảnh Từ giữ chặt không cho y có cơ hội tránh né, thô bạo lại điên cuồng hôn mút đôi môi kia.
Qua một lúc lâu mới chưa thoả mãn mà nhả ra kéo theo sợi chỉ bạc mỏng, Bạch Cảnh Từ trong vô thức hé môi hớp lấy không khí bị cướp đoạt, gương mặt cũng trở nên ửng hồng.
Nam nhân ngủ say không tài nào tỉnh lại được, cứ vậy nằm dưới thân hắn nhậm hắn chi phối, tùy hắn làm càn, chỉ vì một nụ hôn của hắn mà động tình. Tô Tử Sâm càng nhìn càng vui sướng, mọi cảm xúc của y đều do hắn chi phối. Y chỉ nên thuộc về hắn, ngoan ngoãn ở bên cạnh hắn.
Hắc phục trên người từng lớp từng lớp bị hắn cởi bỏ vứt ở bên dưới giường, từng đường nét cơ bắp cường tráng lại không quá thô còn rất xinh đẹp bại lộ ra, bên dưới chỉ còn lại một cái nội khố mà nội khố hiện tại đang hơi hơi phồng lên.
Leng keng.
Xiềng xích va chạm vào nhau vang lên từng tiếng thanh thúy, Tô Tử Sâm bế lên vẫn còn đang ngủ say Bạch Cảnh Từ để đối phương ngồi trên hai chân bản thân, phía dưới bởi vì vô tình chạm vào cặp mông tròn mà càng phồng to.
Sa y bị xé xuống đem da thịt trắng nõn xinh đẹp kia hoàn toàn hiển hiện ra trước mắt, mà phía trên lại đầy rẫy dấu vết hôn vẫn chưa phai đi. Tô Tử Sâm ánh mắt hiện lên phẫn nộ, đây là dấu vết của tên kia để lại!
Tô Tử Sâm đỏ mắt, tâm tình cũng đi theo bắt đầu bạo nộ. Hắn cắn chặt răng kiềm chế lại, há miệng hướng nơi có dấu hôn cắn xuống, cứ vậy mút cắn chồng lên muốn đem mấy dấu vết của nam nhân khác thay thế bằng của chính mình.
Cơ thể Bạch Cảnh Từ run rẩy, y mơ thấy cơ thể nặng nề, phía trên có một con rắn rất lớn quấn lấy, con rắn lớn kia le cái lưỡi dài của nó đe doạ y sau đó còn liếm lấy môi y, chưa kịp vùng vẫy thì con rắn lớn biến mất thay vào đó là những cái xúc tua thật dài đem tay chân y trói lại, đầu nút trên xúc tua hướng cơ thể y cắn mút không ngừng.
Sau đó xúc tua di chuyển xuống bên dưới mút lấy đầu ngực y!
Hắn nhìn dấu vết chồng chất của chính mình tạo ra hài lòng, ánh mắt bị đoá nụ hoa nho nhỏ phập phồng thu hút. Tô Tử Sâm hướng tới đem nụ hoa kia ngậm vào trong miệng, đầu lưỡi đảo qua trêu đùa nó.
" Ưm...ha... "
Bạch Cảnh Từ nhịn không được rên rỉ thành tiếng, đầu ngực truyền đến cảm giác tê dại không ngừng lan toả ra khắp cơ thể, y hơi gục đầu hổn hển thở dốc.
Tô Tử Sâm bị thanh âm của đối phương câu tới tâm đều ngứa, bên dưới cũng căng đến đau. Hắn nhẹ nhàng cắn một chút nụ hoa nhỏ mới luyến tiếc nhả ra, không biết từ đâu lấy ra một hộp ngọc đen vặn mở nắp.
Bên trong hộp nhỏ chứa chất lỏng màu hồng nhạt còn có một mùi thơm kì lạ, Tô Tử Sâm quệt ra đầu ngón tay sau đó đem mông của Bạch Cảnh Từ hơi nâng lên.
Ngón tay dính lên chất lỏng bắt đầu mở ra huyệt động lần vào bên trong khai phá phía sau, hậu huyệt có dị vật xâm nhập vào khó chịu mà thít lại không muốn nhả ra.
Thấy ngón tay bản thân bị cái "miệng nhỏ" của y ngậm chặt không nhả, Tô Tử Sâm thấp thấp cười một tiếng ghé đến bên tai y nhẹ giọng dụ dỗ.
" Ngoan, không cần vội. Phải nới lỏng một chút sau đó trẫm sẽ làm cho A Lập sung sướng. "
Người trong lòng hơi run lên cũng không có dấu hiệu sẽ thả lỏng, Tô Tử Sâm không sao cả, ngón tay ở bên trong nhẹ nhàng khẩy đánh một chút vách thịt mềm, tay còn lại đưa xuống dưới nắm lấy tiểu Từ Từ cùng thứ đang ngóc đầu của hắn áp lại với nhau bắt đầu tuốt lộng.
Bạch Cảnh Từ cơ thể trong phút chốc liền mềm nhũn, tiểu Từ Từ bị áp vào thứ nào đó nóng hổi lại to lớn cùng nhau ma sát làm nó sướng đến dựng thẳng lên. Phía sau trong phút chốc bị y vô ý thả lỏng, Tô Tử Sâm thở dốc thừa cơ hội đem thêm ngón tay tiến vào. Ngón tay thon dài tiến vào bên trong không ngừng cọ sát vách thịt mềm, không biết là đụng đến nơi nào, cả người Bạch Cảnh Từ đều hơi ngửa lên. Ngón chân siết lấy làm nhăn nệm chăn, tiểu Từ Từ cũng đương trường bắn ra.
Dịch trắng đục bắn lên dính trên cơ ngực của Tô Tử Sâm, một chút dính ở trên mặt hắn.
Tô Tử Sâm ánh mắt hơi loé, theo hướng ngón tay hắn vừa chạm đến lại mạnh mẽ cong ngón tay khẩy xuống, tiểu Từ Từ lại lần nữa đứng thẳng.
" A..ức... "
Cả cơ thể trắng nõn giờ phút này phủ lên một lớp ửng hồng của sắc tình kinh diễm đến động lòng người, Tô Tử Sâm lí trí trong phút chốc vỡ vụn, hắn đem người đặt nằm lại xuống giường. Đại huynh đệ cọ sát cánh mông tròn trịa đáng yêu từng chút từng chút chậm rãi tiến vào huyệt động, bên trong có lẽ là được nới lỏng cùng bôi trơn duyên cớ, Tô Tử Sâm tiến vào không quá khó khăn.
" A...đ...đừng mà!...hức... "
Bạch Cảnh Từ nhỏ giọng nức nở, nước mắt từ khoé mắt tràn ra lăn dài hai bên. Ở trong mộng, xúc tua xé rách y phục, trên cơ thể y làm càn còn muốn chui vào bên trong. Bạch Cảnh Từ sợ hãi muốn vùng vẫy thoát ra, nhưng cơ thể hoàn toàn không có miếng sức lực nào. Tay chân cũng bị quấn chặt, y trơ mắt nhìn xúc tua chậm rãi tiến vào, xúc tua rất lớn lúc tiến vào cơ thể giống như bị từng chút xé rách ra. Đau đớn ập tới khiến Bạch Cảnh Từ nhịn không được bắt đầu khóc lên, cầu xin bọn nó tha cho y.
" Ngoan, một chút nữa sẽ không đau. "
Tô Tử Sâm liếm đi nước mắt lăn xuống của y, ở bên tai nhẹ giọng dụ dỗ. Tiếng nói của hắn đã bắt đầu hơi khàn nhuốm lên dục vọng, không thể trách hắn... bởi vì bên trong của người dưới thân quá ấm nóng thoải mái, cự vật đi vào xong đều bị vách thịt mềm bên trong bao phủ lấy. Hắn không chờ đợi được bắt đầu di chuyển hông, cự vật ra vào ma sát. Đau đớn làm Bạch Cảnh Từ trong vô thức bắt lấy người bên trên bắt đầu cào, giống một con mèo nhỏ bị người khác chọc giận cho nên muốn vươn móng vuốt cào cho hả giận.
Tô Tử Sâm bật cười, hắn nhẹ than thở cảm nhận khoái cảm bên trong mang đến. Cự vật to lớn cứ không ngừng đỉnh thật sâu bên trong cọ qua điểm nhạy cảm ẩn giấu trong đó, từ đau đớn dần dần vì điểm nhạy cảm bị thô bạo cọ sát đỉnh qua chuyển thành khoái cảm.
Bạch Cảnh Từ hồng hốc mắt, từng viên nước mắt rơi xuống cắn lấy môi mình không để cho bản thân rên lên thành tiếng, cảm giác khoái cảm xa lạ chạy dọc toàn thân khiến y hoảng sợ. Nhưng dục vọng sung sướng chi phối đánh vào đại não khiến y bắt đầu mơ mơ màng màng, xúc tua ở phía sau thô bạo lại tham lam tra tấn hậu huyệt phía sau, phía trước còn có thêm hai cái xúc tua mân mê lấy hai viên đậu nhỏ của chính mình, ánh mắt của Bạch Cảnh Từ dần mê ly đi.
Rốt cuộc y nhịn không được mà bật rên lên thành tiếng.
" Ha...a...hưm... "
Tô Tử Sâm cúi đầu thô nặng thở dốc, đem người ôm lên đổi cái tư thế để y ngồi phía trên cự vật của chính mình. Cự vật vì tư thế này mà tiến vào sâu hơn, hắn há miệng cắn lại bờ vai trắng nõn của y để lại một vòng dấu răng còn chưa thoả mãn mà liếm lấy vết máu chảy ra.
" Ha... A Lập... A Lập của ta...a... "
Vòng tay to lớn đem người vòng chặt trong lòng, bên dưới hông mạnh mẽ thúc đẩy không ngừng. Bạch Cảnh Từ bị làm cho đầu óc đều thành một mớ hồ nhão không suy nghĩ được gì, chỉ biết bên trong bị xúc tua càn quét sướng điên lên được.
Cả căn phòng vang lên tiếng nước dính nhớp ái muội cùng tiếng va chạm thể xác khiến người nghe mặt đỏ tim đập nhanh.
Bạch Cảnh Từ chủ động đẩy hông thuận theo xúc tua ở bên dưới di chuyển tới khi đột nhiên bên trong trào ra thứ dịch lỏng trắng đục nong nóng dính nhớp, cả người y đều rùng mình lên tiểu Từ Từ cũng bắn ra.
Tô Tử Sâm hai tay nắm chặt lấy hai bên cánh mông bị đánh đến đỏ lên đem tinh hoa của chính mình đều bắn hết vào trong cái lỗ nhỏ kia của y, hắn gục đầu vào hõm cổ của đối phương thở dốc, hít lấy lãnh hương đặc biệt trên người y.
A Lập bây giờ ở bên trong đều chứa đồ của hắn...
Tốt quá... Kiếp này A Lập lại thuộc về hắn rồi.
Từ bờ vai của y hơi ngẩng đầu lên lộ ra một đôi mắt đỏ ngầu chằng chịt tơ máu bệnh trạng lại điên cuồng nhìn thẳng, Tô Tử Sâm đột nhiên cong lên khoé môi gợi lên ý cười giống như lang sói rốt cuộc đoạt được con mồi nó để ý từ lâu.
_______________________
Tác giả có lời muốn nói:
Tiểu Từ bị điểm huyệt ngủ cho nên vẫn luôn trong trạng thái ngủ say không thể nào tỉnh lại trừ khi được giải huyệt.
Mấy hôm nay bận quá đi làm về còn thêm việc nhà... Lần nào về làm xong cũng chỉ muốn đi ngủ, không có thời gian ra chương cho mọi người đọc ngày mai sẽ đền bù thêm cho mọi người sau nhé. Ra rồi lại sợ mọi người thất vọng, tôi sợ viết quá thô tục thì nó không ổn cho nên mới dùng từ như vậy... (' . .̫ . ')
Xúc tua play x play lúc người vẫn đang ngủ... Cảm thấy bản thân quá biến thái. (。ノω\。)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất