Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà

Chương 132

Trước Sau
Tạm thời không nói đến chuyện, sau khi Dư Tiêu Nguyệt báo cáo chuyện này lên, giám đốc công ty "Thực phẩm Vị Cổ" sẽ có phản ứng như thế nào.

Cùng lúc đó, trong Viện nghiên cứu Đế quốc cũng có mấy ông lão tinh thần quắc thước đang tụm lại cùng nhau, nhìn chằm chằm một màn hình giả lập, xem đến say sưa.

"Những người này nói có thật không, trò chơi này thực sự lợi hại như vậy à, hơn cả mấy tựa game giả lập chế tác lớn kia sao?

"Cái này thì không chắc, dù sao số người chơi bây giờ cũng mới chỉ có năm nghìn người, thỉnh thoảng có hiệu quả tốt với đôi ba người cũng dễ hiểu thôi, chúng ta cứ chờ đến đợt kiểm trả đo lường tháng sau rồi hãy nói."

"Ôi, nếu thực sự là hiểu quả vượt xa những game khác, trò chơi này chắc chắc sẽ nổi như cồn cho xem! Ầy? Đây không phải là nhóc Trịnh à, nghe nhân viên của cậu nói dạo gần đây cậu nghĩ phép để chơi game hả, là trò gì đấy?"

Lúc này đúng lúc Trịnh Dịch đi ngang qua, bị mấy ông cụ này nhìn thấy, lập tức vẫy tay gọi anh ta qua.

Trịnh Dịch cũng chính là [Xới cho tôi bát cơm], không giống với nick trong game, ngoài thực tế anh ta là một thanh niên điềm đạm, chín chắn. Thấy mấy ông cụ gọi mình, anh ta lập tức đi tới, liếc mắt nhìn nội dung trên màn hình giả lập, rồi đáp: "Chính là game "Vùng đất điền viên" mà các bác đang xem đấy ạ, gần đây cháu vẫn đang chơi trò này."

Chuyện này thực sự vô cùng khó tin, mấy ông cụ lập tức trừng mắt, dựng lông mày, không vui nói: "Nhóc thối, cậu chơi trò chơi vui như vậy, thế mà lại không kể lại những chỗ đặc biệt của nó cho đám bọn tôi, cậu xem những người khác đang nói gì trên Xingbo đi, đều nói "Vùng đất điền viên" có thể trị hết "Chứng đứt gãy gien" của bọn họ đây này! Viện nghiên cứu của chúng ta luôn nghiên cứu về vấn đề này, người mình thì rõ ràng đang chơi ở trong game, thế mà lại phải chờ người khác đăng rầm rộ lên Xingbo mới biết tin!"

Nói mãi nói mãi, giọng điệu bắt đầu trở nên chua chát, giống như không phải đang giận Trịnh Dịch biết mà không báo, thay vào đó nghe như tại Trịnh Dịch lén lút gạt bọn họ đi chơi một mình hơn.

Bị mấy ông cụ dằn hắt như thế, Trịnh Dịch ít nhiều gì cũng thấy ngại ngùng, dừng một chút mới lên tiếng: "Cháu... Tự nhiên quên mất."

Bởi gì trò chơi này chơi quá vui, anh ta trầm mê vào trong đó. Mà chính vì trầm mê vào game, anh ta quên béng luôn, không báo lại chuyện này với những người khác trong Viện nghiên cứu.

Mấy ông cụ ai nấy đều bị chọc tức, không khác gì con cá nóc.

Người trẻ tuổi không có võ đức, khoe khoang quá đáng.

Bọn họ lập tức không khách sáo, đuổi Trịnh Dịch thẳng cửa.

Trịnh Dịch cảm thấy bản thân vô cùng oan ức, rõ ràng là mấy ông cụ này bảo anh ta nói mà.

*

Bạch Lê out ra khỏi game, lại lướt Xingbo một vòn, đúng lúc nhìn thấy nick của người nào đó đăng bài mới cách đây mấy phút.

"Làm nông thật là vui V: Những điều tâm đắc rút ra sau hai tháng trong game "Vùng đất điền viên", hi vọng có thể giúp một chút gì đó cho những người chơi khác trong game cùng các bạn mạng chưa thể tham gia cùng. [Hình ảnh] x 20"

Mười chín bức ảnh phía trên lít nha lít nhít toàn là chữ, trong đó không chỉ mô tả động tác chính xác khi trồng trọt, mà còn bao gồm hướng dẫn sử dụng phối hợp nước suối thần kỳ cùng phân bón một cách tiết kiệm nhất, các quy hoạch sân vườn hợp lý, hương dẫn cách câu cá, nguồn cảm hứng chế tác các món ăn mới... Có thể nói là vô cùng chi tiết tỉ mỉ. Bức ảnh cuối cùng chính là ảnh chụp bé sư tử con vừa mới chào đời, đang cuộn mình ngủ ngon lành, trông vô cùng dễ thương, đáng yêu.

Bên dưới đã có không ít bình luận của người chơi và cư dân mạng.

"Chín kiểu say: Phụt, ha ha ha! Anh đại hệ nạp tiền dạy chúng ta các sử dụng tiết kiệm phân bón và nước suối thần kỳ này, đây chính là chuyện hề hước nhất mà tôi nghe được trong năm nay đấy!"



"Toại Diệp: Có sao nói vậy, phần hướng dẫn cho người mới này thực sự rất có tâm, tôi lưu về rồi, hi vọng tháng sau có thể thành công cướp được tiêu chuẩn đăng nhập, được vào game trải nghiệm! (Lê Lê nhìn tui này, Lê Lê nhìn tui này!)"

"Linh hồn nước tương: Mèo nhỏ thiệt đáng yêu quá đi, à nhầm, bé sư tử đáng yêu quá đi, muốn xoa một cái quá!!"

Lướt xem bình luận một hồi, Bạch Lê ngẩng đầu lên, đúng lúc thấy chủ nhân nick Xingbo này từ trong phòng mình đi ra, chỉ động nói với cậu: "Tôi thấy hotsearch trên Xingbo rồi, việc này cậu không cần để trong lòng, nhất định là có người đứng đằng sau thúc đẩy, phần lớn cư dân mạng vẫn đứng về phía cậu."

Nửa chữ cũng không nhắc đến việc bản thân âm thầm "Lên tiếng ủng hộ" Bạch Lê trên Xingbo.

Bạch Lê mỉm cười, cũng không nhắc đến chuyện mình đã thấy bài viết trên Xingbo của đối phương, còn an ủi ngược lại, nói, mấy chuyện trên mạng cậu không hề để trong lòng, trên mạng vũ trụ mặc kệ bọn họ muốn nói sao thì nói, cậu chỉ cần chăm chỉ thiết kế game của mình là được.

Thấy Bạch Lê không có vẻ gì là không vui, Văn Tinh Diệu mới an tâm, thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng mà, không chờ hắn am tâm được bao lâu, đã thấy Bạch Lê mở cửa căn phòng đối diện, đi vào ôm lấy hồ ly đen, tâm trạng hắn giống như ngồi tàu lượn siêu tốc, từ đỉnh cao nhất, rơi tụt một phát xuống dưới đáy, sau đó không bò lên nổi nữa.

Hồ ly nhỏ thì không ngừng kêu "Ư ử", cọ cọ Bạch Lê, cố hết sức tìm kiếm hương vị dễ ngửi mấy hôm trước, nhưng mà tìm khắp nơi đều không thấy, lại càng thêm sốt ruột.

Bạch Lê không hiểu sao đột nhiên nó lại nghịch ngợm như vậy, kiên nhẫn dỗ dành một chốc, rồi đặt hồ ly nhỏ xuống đất cho nó tự chơi.

Hồ ly nhỏ hồn nhiên vô tư, tìm mãi không thấy mùi hương dễ chịu kia đâu thì cũng không nghĩ đến nữa, tự chơi xoay vòng tròn với cái đuôi xù của mình.

*

Lại thêm một ngày trôi qua, thời gian đã là cuối tháng.

Bạch Lê giống như thường lệ, nhận được thông báo trò chơi đã được thăng hạng, lọt vào vòng trong của "Giải thi đấu thiết kế game giả lập", cũng nói cho cậu biết khoản thu nhập tháng này sẽ được kết toán trong ngày, ngày mai tiền sẽ được chuyển tới tài khoản cá nhân của cậu.

Đồng thời, trong thông báo còn đính kèm theo một số liên lạc cá nhân, nói sau lần thăng hạng này, mỗi thí sinh dự thi sẽ có số liên lạc của một nhân viên công tác chính thức, nếu có bất cứ thắc mắc hay vấn đề gì không hiểu, thí sinh có thể liên hệ với bọn họ để nhờ tư vấn. Nhưng vì số lượng người tham dự quá nhiều, những nhân viên này không phải chỉ chuyên môn hỗ trợ một người, hi vọng các thí sinh có thể thông cảm.

Bạch Lê nghĩ một chút, không vội đi xem khoản thu nhập trong game của mình tháng này là bao nhiêu, mà gửi lời mời kết bạn với nhân viên công tác kia trước. Nhưng cậu chờ một lúc khá lâu vẫn không thấy thông báo kết bạn thành công, đoán chắc đối phương còn đang bận, bèn không chờ tiếp nữa.

Không hề hay biết, nhân viên công tác mà cậu tưởng đang bận kia lúc này đang bị bạn đồng nghiệp đè ra "Hành hung", vậy mà y còn vừa ăn đánh vừa tủm tỉm cười một cách sung sướng, khiến bạn đồng nghiệp tức giận, ra tay càng mạnh hơn! Hừ, chính là thằng nhóc này, kẻ ngốc có phúc của kẻ ngốc, thế mà lại được phân tới hỗ trợ người kia.

Giờ còn ai mà không biết, người thiết kế ra trò chơi này chính là hắc mã năm nay, khoản thu nhập từ game cao chót vót không nói, ngay cả lượt thảo luận trên Xingbo và diễn đàn đều là một đường đi lên thẳng tắp! Mà nhân viên hỗ trợ liên hệ với người thiết kế game như bọn họ, tiền thưởng mỗi tháng đều liên quan trực tiếp đến khoản thu nhập từ trò chơi của người thiết kế.

Thật sự quá lời cho thằng nhóc này!

Bạch Lê quay sang xem giao diện thu nhập từ trò chơi của mình, bên trên là một chuỗi số thật dài, khoản thu nhập tháng này cũng đạt mức khủng, 57.280.917 tinh tệ, khấu trừ 30%, cậu vẫn nhận được 40.096.641,9 tinh tệ. Cho dù trong lòng đã có chuẩn bị từ trước, lúc này tim cậu cũng không khỏi loạn nhịp, sau đó thình thình thình nhảy lên.

Trời ạ! Thật nhiều tiền, sao trò chơi cậu làm lại có thể kiếm được nhiều dữ vậy!

Tháng trước, cậu kiếm được tổng cộng 3.426.791 tinh tệ, tháng này người chơi nhân lên gấp mười, tiền kiếm được còn nhiều hơn gấp chục lần kha khá. Ngẫm lại thì cũng đúng, tháng hai vừa có nhiệm vụ cộng đồng, vừa có sự kiện tháng, sau nữa lại có "Bình chọn trang trí phòng ốc của người chơi", mấy món như nước suối thần kỳ cùng đồ nội thất gia dụng đã chiếm phần lớn chi tiêu của người chơi rồi.



Huống chi còn có "Giỏ thực phẩm" vừa rẻ vừa chất lượng, quần chúng nhân dân vũ trụ sao có thể bỏ qua món ngon, mỗi ngày chỉ có thể mua được mười lượt chứ? Người bình thường lên game chơi, chuyện đầu tiên làm chính là bỏ 100 tinh tệ ra mua 10 giỏ thực phẩm.

Còn có một vật phẩm nữa cũng rất được hoan nghênh, không thể bỏ qua, chính là "Hộp trang phục bất ngờ". Từ đầu tháng tới giờ, vật phẩm này đã mang lại cho người chơi không ít bất ngờ thú vị. Bây giờ, ai mà trong tủ quần áo không có mấy bộ trang phục hiếm thì thực sự không tiện ra ngoài gặp người.

Tính như vậy, một tháng kiếm được hơn 50 triệu dường như cũng chỉ là một chuyện hết sức bình thường.

Bạch Lê nhìn con số trong thông báo, vui vẻ đắc ý một hồi, nhanh chóng lựa chọn kết toán toàn bộ, sau đó an bài những chuyện cần làm sau khi tiền về tài khoản.

Đầu tiên là, trả lại 30 triệu hôm trước mượn của Văn Tinh Diệu cho người ta, số tiền còn lại dư sức dùng để nâng cấp thiết bị tạo dựng game giả lập. Bạch Lê liếc nhìn số dư trong tài khoản mình lúc này, còn hơn hai triệu, vừa đủ để trả tiền đặt cọc hẹn nâng cấp thiết bị, bèn lập tức liên lạc với Hùng Tịch, bàn chuyện này với đối phương.

"Đúng rồi, tôi mới chuyển nhà rồi, địa chỉ bây giờ tôi sẽ điền vào trong bảng yêu cầu, mọi người để ý nhé, đừng đến nhầm chỗ." Bạch Lê nhắc Hùng Tịch.

Hùng Tịch ngây ra, vội chúc mừng Bạch Lê, sau đó đảm bảo mình sẽ không đến nhầm địa chỉ, để cậu yên tâm.

Sau đó là điền yêu cầu, gửi lại, trả tiền đặt cọc. Vì đã có kinh nghiệm lần trước, Bạch Lê quyết định rất nhanh, nói một tiếng với Hùng Tịch xong thì tiếp tục bận rộn chuyện của mình.

Nghĩ tới chuyện sắp tới sẽ tăng gần 1 triệu tiêu chuẩn đăng nhập, ánh mắt Bạch Lê đột nhiên sáng bừng lên, đi ra gõ cửa phòng Văn Tinh Diệu.

"Bạch Lê, có chuyện gì không?"

"Văn Tinh Diệu, quân đội bên các anh có cần tiêu chuẩn game không?"

Hai người gần như mở miệng cùng một lúc, nghe Bạch Lê nói, Văn Tinh Diệu ngây ra, sau đó trên mặt chợt lóe lên chút xúc động, không chắc chắn lắm hỏi lại: "Tiêu chuẩn đăng nhập? Là số slot sau khi nâng cấp lần này à?"

"Đúng vậy, lần tới nâng cấp có thể cho 1 triệu người chơi đăng nhập cùng lúc, ngoại trừ năm nghìn người trước đó, còn có 995.000 suất đăng nhập mới, không phải anh nói với tôi, trò chơi có tác dụng trị liệu rất tốt với "Chứng đứt gãy gien" à, tình hình bệnh của các binh sĩ trong quân đội chắc còn nghiêm trọng hơn với thú nhân bình thường đúng không? Sau khi tiêu chuẩn được tung ra, nếu mọi người cùng cướp, vậy không thể đảm bảo sẽ có bao nhiêu người cướp được, chẳng bằng trước đó tôi phân bổ một phần cho quân đội, đảm bảo nhân số được vào game."

Đề nghị này của Bạch Lê không thể nói là không khiến người ta động tâm, Văn Tinh Diệu vừa nghĩ tới chuyện, hàng năm đều có không ít chiến sĩ lui trở về kỳ con non bị đưa tới "Sao Hi Vọng", trong lòng hắn không sao dễ chịu nổi. Bây giờ có một đề nghị mê hoặc như vậy bày ra trước mắt, hắn từ chối mới là lạ.

Nhưng mà nhìn dáng vẻ của Bạch Lê, hình như là định tặng không cho quân đội, chuyện này khiến Văn Tinh Diệu không thể nào chấp nhận được. Hắn nghĩ một chút, nói: "Bạch Lê, cám ơn cậu, nhu cầu về tiêu chuẩn đăng nhập của quân đội quả thực rất lớn, Cậu xem như vậy có được không, cậu cứ báo một cái giá, cùng số tiêu chuẩn có thể cung cấp, coi như mà quân đội mua lại quả cậu, như vậy trong lòng tôi cũng đỡ lấn cấn."

Văn Tinh Diệu nghĩ kỹ rồi, số tiền kia hắn sẽ bỏ ra, xem như là trợ cấp cho các chiến sĩ trong quân đội. Dù sao dưới danh nghĩ của hắn còn có vài hành tinh nông nghiệp, trong chiến tranh với trùng tộc, số chiến lợi phẩm hắn lấy được cũng không ít, đều được hắn sử dụng để đầu tư, thu nhập mấy năm nay đều là một con số trên trời. Hắn lại không phải loại thích tiêu xài hoang phí, tiền tích góp được có tiêu vài đời cũng không hết.

Bạch Lê quan sát biểu cảm trên mặt Văn Tinh Diệu, phát hiện đối phương rất nghiêm túc, giọng điệu không giống như đang nói đùa, nghĩ một chút, nói: "Tôi giữ lại năm nghìn suất, cho anh 190 nghìn suất, mỗi suất tính giá 5 tinh tệ, lấy quan hệ của chúng ta, như vậy là được rồi."

Nghe vậy, Văn Tinh Diệu bật thốt lên suy nghĩ trong lòng: "5 tinh tệ có phải rẻ quá rồi không? Không thì cậu tăng thêm một chút đi?"

Trên trán Bạch Lê rơi xuống mấy sợi sọc đen: "Thật sự không cần, tôi mà đăng tiêu chuẩn lên web để mọi người cướp thì còn chẳng kiếm được số tiền này ấy chứ. Hơn nữa, mọi người vào game không phải vẫn tiêu tiền mua vật phẩm đấy sao, nói thế nào cũng là tôi kiếm lời, cứ quyết định vậy đi!"

Văn Tinh Diệu: "..."

Nói cũng có lý!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau