Chương 17: "Thích cậu"
_Haha... Thì ra cái làm cho Trương thiếu gia khó chịu là chiếc huy hiệu Sapphire xanh của anh họ tôi sao?
Hội viên Blue Diamond của nơi này đều sẽ đeo huy hiệu được nạm một viên đá Sapphire xanh vô cùng quý giá. Khi vừa gặp Trương Mẫn, Triết Hạn đã chú ý đến chiếc huy hiệu chói mắt trên áo của người kia, ngay cả Triệu Thạch bên cạnh cũng chỉ là cấp bậc Gold Diamond, huy hiệu được nạm một viên Canary Diamond màu vàng
_Blue Diamond không chỉ phải có tài lực mà còn phải có thực quyền... Xem ra Trương Mẫn chính là người trẻ tuổi nhất được đeo huy hiệu này... Quả nhiên là đặc quyền khi là người tình trong mộng của Cung thiếu gia
Triết Hạn nâng mắt nhìn cậu
_Ba mẹ tôi cũng là Blue Diamond... Còn Trương Mẫn... Anh ấy cũng là thiếu gia của Cung gia, cũng là một chủ nhân của nơi này, đương nhiên anh ấy sẽ có đặc quyền của riêng mình
Cung Tuấn chưa từng nhìn thấy bộ dạng ghen tị ra mặt của con mèo kiêu ngạo này bao giờ, nên hiện tại cậu đang rất hứng thú
_Không phải anh cũng có một cái huy hiệu White Diamond sao? Lần đầu gặp nhau, tôi đã thấy anh đeo mà...
_Cái huy hiệu ấy sao...? Tôi đã tặng thay tiền tip cho phục vụ phòng rồi
Lần đó vì muốn vào được bữa tiệc của Cung Tuấn, anh đã chuẩn bị một chiếc huy hiệu White Diamond cho mình, tất nhiên với thân phận của anh thì hoàn toàn có thể là Gold Diamond, nhưng như vậy thì khó có cơ hội tiếp cận Cung Tuấn hoặc dễ bị cậu ấy nghi ngờ thân phận
_Trương tam thiếu gia anh nếu ngày thường không tiêu xài miễn phí ở chỗ tôi, chịu xài thêm chút tiền thì có lẽ hiện tại cấp bậc hội viên của anh cũng khá cao rồi đó
Cung Tuấn nín cười chọc ghẹo người kia
_Thì ra Cung Tuấn cậu ngại tôi xài chút tiền của cậu chứ gì... Trương Triết Hạn tôi không thiếu nhất chính là tiền... Nói đi, để làm hội viên Blue Diamond của các người thì tốn bao nhiêu tiền... Tam thiếu gia tôi sẽ kí séc cho cậu...
Nhìn Triết Hạn lúc này thật sự vừa trẻ con nhưng lại rất đáng yêu, là dáng vẻ mà Cung Tuấn yêu thích nhất ở anh
_Chỉ là Blue Diamond thì thỏa mãn được Trương tam thiếu gia sao?
Cung Tuấn thích thú nhìn anh
_Còn có cấp bậc cao hơn Blue Diamond sao?
Triết Hạn ngạc nhiên nhìn cậu
_Không phải vẫn còn một cấp bậc cao nhất ở đây sao?
Cung Tuấn hỏi ngược lại anh
Triết Hạn lập tức giật mình đứng lên, thay đổi hoàn toàn thái độ. Anh ngồi lên đùi cậu trước mặt không ít nhân viên của nhà hàng. Mèo con choàng tay vào cổ Cung thiếu gia, nhìn cậu với ánh mắt to tròn
_Là Black Diamond... Cậu định cho tôi làm Black Diamond sao...? Đúng không...?
Nhìn ánh mắt mong chờ của anh thật sự khiến Cung Tuấn cảm thấy rất ngọt ngào, rất xinh đẹp. Cậu ôm lấy eo nhỏ của Triết Hạn, cắn nhẹ lên mũi đối phương trêu chọc
_Đồ ngốc... Black Diamond chính là chiếc thẻ đen mà anh đã dùng mỗi ngày để mở cửa phòng khách sạn tổng thống của tôi đó... Nó là chiếc thẻ duy nhất có thể mở cửa mọi căn phòng trong khu phức hợp Black Diamond này... Anh còn đòi gì nữa chứ?
Triết Hạn bất ngờ nhìn cậu, Trước giờ anh thật sự chỉ nghĩ đó chỉ là một chiếc thẻ phòng bình thường thôi
_Vậy còn huy hiệu... Huy hiệu của Black Diamond đâu?
Cung Tuấn bật cười nhìn anh
_Anh tưởng kim cương đen dễ có lắm sao
Cậu nắm lấy bàn tay anh, đặt lên đó một nụ hôn dịu dàng
_Viên kim cương đen tự nhiên quý giá duy nhất mà tôi có... đang nằm trên tay của anh
Trương tam thiếu gia không tin được mà nhìn vào tay mình. Thì ra chiếc đồng hồ kim cương đen mà anh đã đòi được từ chổ Cung Tuấn chính là huy hiệu của Black Diamond
Triết Hạn hôn lên khoé môi của cậu rồi mỉm cười tinh nghịch
_Vậy hiện tại tôi chính là chủ nhân của nơi này rồi sao...?
_Ukm... Thì anh làm chủ... Có thích không...?
Cung Tuấn ba phần trêu chọc, bảy phần cưng chiều mà hỏi anh
_Thích...
Tam thiếu gia gật đầu như gà mổ thóc nhìn cậu
_Nhưng mà... cậu đã đưa hết cho tôi, thì cậu phải làm sao
Triết Hạn hiếu kỳ nhìn cậu
_Không phải khuôn mặt của tôi đã đủ uy tín rồi sao? Khuôn mặt này chẳng lẽ không so được với một tấm thẻ vô tri vô giác...
Cung Tuấn nhếch mép nhìn anh
_Cậu nói như vậy thì đột nhiên làm tôi cảm thấy... Cái danh Black Diamond của tôi không đáng giá nữa rồi
Triết Hạn nghiêm túc suy nghĩ
_Chẳng phải "huy hiệu sống" đang ở trước mắt anh đây sao...
Ngón tay thon dài của cậu nâng lên chiếc cằm cao quý, xinh đẹp của Triết Hạn
_Chỉ cần anh luôn ở bên cạnh của tôi... Thì anh vĩnh viễn là Black Diamond duy nhất ở nơi này
Cung Tuấn nhìn sâu vào mắt anh khi nói. Lời nói của cậu, có cả dụ dỗ lẫn ràng buộc, khiến nụ cười trên khuôn mặt anh... chợt vụt tắt
Triết Hạn không đáp lại cậu, chỉ nhẹ mỉm cười rồi đứng dậy khỏi người Cung Tuấn, anh xoay người đi đến bên thềm cửa sổ
Gần đây Cung Tuấn đối xử với anh đã rất nhiều lần đi quá giới hạn của tình nhân, đây là điều mà Triết Hạn không mong muốn. Anh chỉ muốn ở bên cạnh Cung Tuấn như một người tình bình thường. Trương Triết Hạn anh thừa nhận bản thân rất ích kỷ. Vừa dùng đủ mọi thủ đoạn để có được cậu, nhưng lại không muốn cả hai đi quá xa
Lời hứa vĩnh viễn sao có thể dễ dàng nói ra chứ... Nhất là khi, bọn họ vốn dĩ sẽ không có tương lai
_ Cái "Vinh hạnh'' được luôn ở bên cạnh cậu...hãy để lại cho Cung phu nhân tương lai đi... Tôi không gánh nổi trách nhiệm này đâu
Anh quay lại nhìn vào Cung Tuấn mà nghiêm túc nói
_Đừng quên thân phận của tôi và cậu... Chúng ta chỉ có thể làm tình nhân mà thôi
Sắc mặt Cung Tuấn hiện tại đã cứng lại như đá. Quanh đi quẩn lại, cậu vẫn bị người con trai trước mắt này xoay như chong chóng. Lý trí đã luôn nhắc nhở cậu rằng. Tuyệt đối đừng để đối phương làm cho mụ mị. Cung Tuấn cậu ngay từ đầu chỉ là một món đồ chơi của anh ta, những lời đường mật của anh ta chẳng qua chỉ là để dỗ cho cậu vui
Nhưng con tim cậu lại không nghe theo lý trí, đôi lúc lại quên mất cảnh báo, lầm tưởng rằng người trước mặt có tình cảm với mình
_Phải... Chúng ta chỉ là tình nhân mà thôi...
Cung Tuấn nhìn vào mắt anh mà trả lời, khoé môi cậu chỉ còn nụ cười tự giễu
"Thích cậu quá đi..."
"Chẳng phải tối đó tôi đã nói thích cậu rồi sao..."
"Nhưng tôi thích cậu là sự thật..."
"Là thích cậu..."
"Lần đầu tiên gặp mặt đã thích cậu... Lần đầu tiên ngủ cùng nhau vẫn thích cậu... Hiện tại nằm ở đây vẫn đang thích cậu..."
Cung Tuấn nhớ lại tất cả những lời ngọt ngào mà người này từng nói với cậu. Cậu chỉ có thể tự cười nhạo bản thân mình ngu ngốc
"Phải rồi... Là thích cậu, từ đầu đến cuối anh ta vẫn luôn thích cậu... Chỉ là... Trương Triết Hạn chưa bao giờ nói yêu Cung Tuấn"
Hội viên Blue Diamond của nơi này đều sẽ đeo huy hiệu được nạm một viên đá Sapphire xanh vô cùng quý giá. Khi vừa gặp Trương Mẫn, Triết Hạn đã chú ý đến chiếc huy hiệu chói mắt trên áo của người kia, ngay cả Triệu Thạch bên cạnh cũng chỉ là cấp bậc Gold Diamond, huy hiệu được nạm một viên Canary Diamond màu vàng
_Blue Diamond không chỉ phải có tài lực mà còn phải có thực quyền... Xem ra Trương Mẫn chính là người trẻ tuổi nhất được đeo huy hiệu này... Quả nhiên là đặc quyền khi là người tình trong mộng của Cung thiếu gia
Triết Hạn nâng mắt nhìn cậu
_Ba mẹ tôi cũng là Blue Diamond... Còn Trương Mẫn... Anh ấy cũng là thiếu gia của Cung gia, cũng là một chủ nhân của nơi này, đương nhiên anh ấy sẽ có đặc quyền của riêng mình
Cung Tuấn chưa từng nhìn thấy bộ dạng ghen tị ra mặt của con mèo kiêu ngạo này bao giờ, nên hiện tại cậu đang rất hứng thú
_Không phải anh cũng có một cái huy hiệu White Diamond sao? Lần đầu gặp nhau, tôi đã thấy anh đeo mà...
_Cái huy hiệu ấy sao...? Tôi đã tặng thay tiền tip cho phục vụ phòng rồi
Lần đó vì muốn vào được bữa tiệc của Cung Tuấn, anh đã chuẩn bị một chiếc huy hiệu White Diamond cho mình, tất nhiên với thân phận của anh thì hoàn toàn có thể là Gold Diamond, nhưng như vậy thì khó có cơ hội tiếp cận Cung Tuấn hoặc dễ bị cậu ấy nghi ngờ thân phận
_Trương tam thiếu gia anh nếu ngày thường không tiêu xài miễn phí ở chỗ tôi, chịu xài thêm chút tiền thì có lẽ hiện tại cấp bậc hội viên của anh cũng khá cao rồi đó
Cung Tuấn nín cười chọc ghẹo người kia
_Thì ra Cung Tuấn cậu ngại tôi xài chút tiền của cậu chứ gì... Trương Triết Hạn tôi không thiếu nhất chính là tiền... Nói đi, để làm hội viên Blue Diamond của các người thì tốn bao nhiêu tiền... Tam thiếu gia tôi sẽ kí séc cho cậu...
Nhìn Triết Hạn lúc này thật sự vừa trẻ con nhưng lại rất đáng yêu, là dáng vẻ mà Cung Tuấn yêu thích nhất ở anh
_Chỉ là Blue Diamond thì thỏa mãn được Trương tam thiếu gia sao?
Cung Tuấn thích thú nhìn anh
_Còn có cấp bậc cao hơn Blue Diamond sao?
Triết Hạn ngạc nhiên nhìn cậu
_Không phải vẫn còn một cấp bậc cao nhất ở đây sao?
Cung Tuấn hỏi ngược lại anh
Triết Hạn lập tức giật mình đứng lên, thay đổi hoàn toàn thái độ. Anh ngồi lên đùi cậu trước mặt không ít nhân viên của nhà hàng. Mèo con choàng tay vào cổ Cung thiếu gia, nhìn cậu với ánh mắt to tròn
_Là Black Diamond... Cậu định cho tôi làm Black Diamond sao...? Đúng không...?
Nhìn ánh mắt mong chờ của anh thật sự khiến Cung Tuấn cảm thấy rất ngọt ngào, rất xinh đẹp. Cậu ôm lấy eo nhỏ của Triết Hạn, cắn nhẹ lên mũi đối phương trêu chọc
_Đồ ngốc... Black Diamond chính là chiếc thẻ đen mà anh đã dùng mỗi ngày để mở cửa phòng khách sạn tổng thống của tôi đó... Nó là chiếc thẻ duy nhất có thể mở cửa mọi căn phòng trong khu phức hợp Black Diamond này... Anh còn đòi gì nữa chứ?
Triết Hạn bất ngờ nhìn cậu, Trước giờ anh thật sự chỉ nghĩ đó chỉ là một chiếc thẻ phòng bình thường thôi
_Vậy còn huy hiệu... Huy hiệu của Black Diamond đâu?
Cung Tuấn bật cười nhìn anh
_Anh tưởng kim cương đen dễ có lắm sao
Cậu nắm lấy bàn tay anh, đặt lên đó một nụ hôn dịu dàng
_Viên kim cương đen tự nhiên quý giá duy nhất mà tôi có... đang nằm trên tay của anh
Trương tam thiếu gia không tin được mà nhìn vào tay mình. Thì ra chiếc đồng hồ kim cương đen mà anh đã đòi được từ chổ Cung Tuấn chính là huy hiệu của Black Diamond
Triết Hạn hôn lên khoé môi của cậu rồi mỉm cười tinh nghịch
_Vậy hiện tại tôi chính là chủ nhân của nơi này rồi sao...?
_Ukm... Thì anh làm chủ... Có thích không...?
Cung Tuấn ba phần trêu chọc, bảy phần cưng chiều mà hỏi anh
_Thích...
Tam thiếu gia gật đầu như gà mổ thóc nhìn cậu
_Nhưng mà... cậu đã đưa hết cho tôi, thì cậu phải làm sao
Triết Hạn hiếu kỳ nhìn cậu
_Không phải khuôn mặt của tôi đã đủ uy tín rồi sao? Khuôn mặt này chẳng lẽ không so được với một tấm thẻ vô tri vô giác...
Cung Tuấn nhếch mép nhìn anh
_Cậu nói như vậy thì đột nhiên làm tôi cảm thấy... Cái danh Black Diamond của tôi không đáng giá nữa rồi
Triết Hạn nghiêm túc suy nghĩ
_Chẳng phải "huy hiệu sống" đang ở trước mắt anh đây sao...
Ngón tay thon dài của cậu nâng lên chiếc cằm cao quý, xinh đẹp của Triết Hạn
_Chỉ cần anh luôn ở bên cạnh của tôi... Thì anh vĩnh viễn là Black Diamond duy nhất ở nơi này
Cung Tuấn nhìn sâu vào mắt anh khi nói. Lời nói của cậu, có cả dụ dỗ lẫn ràng buộc, khiến nụ cười trên khuôn mặt anh... chợt vụt tắt
Triết Hạn không đáp lại cậu, chỉ nhẹ mỉm cười rồi đứng dậy khỏi người Cung Tuấn, anh xoay người đi đến bên thềm cửa sổ
Gần đây Cung Tuấn đối xử với anh đã rất nhiều lần đi quá giới hạn của tình nhân, đây là điều mà Triết Hạn không mong muốn. Anh chỉ muốn ở bên cạnh Cung Tuấn như một người tình bình thường. Trương Triết Hạn anh thừa nhận bản thân rất ích kỷ. Vừa dùng đủ mọi thủ đoạn để có được cậu, nhưng lại không muốn cả hai đi quá xa
Lời hứa vĩnh viễn sao có thể dễ dàng nói ra chứ... Nhất là khi, bọn họ vốn dĩ sẽ không có tương lai
_ Cái "Vinh hạnh'' được luôn ở bên cạnh cậu...hãy để lại cho Cung phu nhân tương lai đi... Tôi không gánh nổi trách nhiệm này đâu
Anh quay lại nhìn vào Cung Tuấn mà nghiêm túc nói
_Đừng quên thân phận của tôi và cậu... Chúng ta chỉ có thể làm tình nhân mà thôi
Sắc mặt Cung Tuấn hiện tại đã cứng lại như đá. Quanh đi quẩn lại, cậu vẫn bị người con trai trước mắt này xoay như chong chóng. Lý trí đã luôn nhắc nhở cậu rằng. Tuyệt đối đừng để đối phương làm cho mụ mị. Cung Tuấn cậu ngay từ đầu chỉ là một món đồ chơi của anh ta, những lời đường mật của anh ta chẳng qua chỉ là để dỗ cho cậu vui
Nhưng con tim cậu lại không nghe theo lý trí, đôi lúc lại quên mất cảnh báo, lầm tưởng rằng người trước mặt có tình cảm với mình
_Phải... Chúng ta chỉ là tình nhân mà thôi...
Cung Tuấn nhìn vào mắt anh mà trả lời, khoé môi cậu chỉ còn nụ cười tự giễu
"Thích cậu quá đi..."
"Chẳng phải tối đó tôi đã nói thích cậu rồi sao..."
"Nhưng tôi thích cậu là sự thật..."
"Là thích cậu..."
"Lần đầu tiên gặp mặt đã thích cậu... Lần đầu tiên ngủ cùng nhau vẫn thích cậu... Hiện tại nằm ở đây vẫn đang thích cậu..."
Cung Tuấn nhớ lại tất cả những lời ngọt ngào mà người này từng nói với cậu. Cậu chỉ có thể tự cười nhạo bản thân mình ngu ngốc
"Phải rồi... Là thích cậu, từ đầu đến cuối anh ta vẫn luôn thích cậu... Chỉ là... Trương Triết Hạn chưa bao giờ nói yêu Cung Tuấn"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất