Chương 2
Bản edit được đăng tại: hometranche.wordpress và quát pát Phù Thỉ 56317
Edit: Chè. Beta: Liuyiwu
Draco là tốp, Harry là bột tôm, đục thuyền là mình đục mồm bạn
"Rồi em cũng sẽ đến đó sớm thôi mà! Hai năm nữa thôi!" Harry an ủi Draco đang khóc nức nở cứ nắm chặt lấy vạt áo của cậu, tiếng gầm rú của xe lửa và tiếng nói chuyện ồn ào của đám đông buộc cậu phải tăng âm lượng lên, "Anh sẽ viết thư cho em! Hai tuần một lá!"
"Hai lá!" Draco vẫn bám dai như đỉa, "Mỗi tuần hai lá cơ!"
"Thế thì tội cho Hedwig lắm rồng nhỏ." Narcissa thuyết phục nó, "Hedwig sẽ phát ốm mất thôi."
"Vậy để cha mua một con nữa cho Harry!" Draco hét lên, "Hoặc là để Harry lấy con cú trong trang viên đi!"
Lucius ở phía sau nghe thấy được tái xanh hết cả mặt.
Thấy thời gian chuyến tàu khởi hành càng lúc càng gần, Lily ho nhẹ một tiếng, cúi xuống dỗ dành Draco vài câu, lúc này nó mới tủi thân buông tay ra, khụt khịt chào tạm biệt Harry đang vội vàng thu dọn hành lý chạy lên tàu.
James không nhịn được tò mò hỏi Lily: "Nãy em nói gì với Draco thế?"
Mặc dù đoàn tàu đã khuất khỏi tầm mắt, nhưng Draco vẫn lưu luyến nhìn về hướng đoàn tàu rời đi. "Có gì đâu." Lily nhìn ông, mím môi rồi mỉm cười, "Chỉ là hứa với Draco sẽ cho thằng bé mượn gương hai mặt của Sirius thôi."
Làm bộ không thèm quan tâm nhưng lại vểnh lỗ tai nghe cuộc trò chuyện của bọn họ, Lucius nhìn cây bắp cải nhà mình chỉ thiếu điều mọc cánh để đuổi theo con heo kia, tức giận đến mức trợn trắng mắt.
Suốt hai năm này, chủ nhật nào cũng như chủ nhật nào, Draco - đứa lúc nào cũng thích nằm ì trên giường, sẽ chủ động rời khỏi chiếc giường lớn mềm mại vào buổi sớm mà chẳng cần đến mẹ Narcissa thúc giục, gió mặc gió, mưa mặc mưa, chạy đến chuồng cú để chào đón sự xuất hiện của Hedwig.
"Mẹ ơi từ này đọc như thế nào ạ?" Draco giơ cao giấy viết thư trong tay lên để Narcissa có thể nhìn rõ hơn, "Wesley?"
"Là Weasley." Narcissa kiên nhẫn sửa đúng lại cho nó, ánh mắt lướt qua nét chữ xiêu xiêu vẹo vẹo trên giấy viết thư, "Có vẻ như Harry có thêm bạn mới rồi đây."
"Weasley?" Lucius ngồi trên ghế salon lật xem Nhật báo Tiên tri không nhịn được chõ mồm vào, "Lại thêm một Weasley, không biết có khó ưa như ông cha nó không."
Narcissa khẽ quát ông ta tuyệt đối không được phép nói những lời như vậy trước mặt con trai, Lucius muốn biện hộ cho mình vài câu, nhưng vẫn phải đuối lý ngậm mồm lại dưới ánh mắt không hài lòng của Narcissa.
"Có phải sau khi có bạn mới, thì Harry sẽ nghỉ chơi với con không ạ?" Draco lí nhí hỏi.
Narcissa bật cười, an ủi Draco - người đang chán nản thấy rõ: "Quan hệ giữa hai đứa không chỉ là bạn bè thôi đâu, bé rồng yêu quý ạ, Harry sẽ không bao giờ rời bỏ con."
"Thật không ạ?" Draco thấp thỏm hỏi, "Có thật là anh ấy sẽ thích con không ạ?"
"Tất nhiên rồi." Bàn tay của Narcissa nhẹ nhàng vuốt ve đỉnh đầu của Draco, "Thằng bé là một Potter mà."
Đương nhiên là Draco không thể hiểu nổi mối quan hệ logic giữa những câu này rồi, nhưng nếu đã nhận được câu trả lời chắc chắn từ Narcissa, thì nó cũng không muốn hỏi thêm nữa, chỉ lo cầm giấy lon ton trở về phòng để viết thư trả lời cho Harry, nó không để ý thấy phía sau là nụ cười đầy ẩn ý của Narcissa và tiếng thở dài bất lực của Lucius.
Lucius lật tờ báo trong tay, nhưng lại không có tâm trạng nào để tiếp tục đọc: "Có lẽ anh chỉ có thể cầu xin Merlin rằng thằng nhóc đó thừa hưởng được phương diện tình cảm của cha nó thôi."
"Có lẽ anh không cần lo đâu." Narcissa ngồi xuống cạnh ông ta. Nở một nụ cười trong trẻo nhìn chồng mình, "Đây là chuyện giữa Draco và Harry, căn bản không cần chúng ta phải lo lắng."
"Anh chỉ là -" Lucius dừng lại một hồi lâu, "Anh chỉ cảm thấy rằng rồng nhỏ xứng đáng với điều tốt nhất."
"'Tốt nhất' cũng không phải là do chúng ta chỉ định, Lucius." Narcissa vỗ nhẹ vào người đức ông chồng trẻ con của mình, nửa đùa nửa thật nói, "Giống như nhà Malfoy năm đó cũng không phải là lựa chọn số một của nhà Black."
Trong đầu ông ta xuất hiện hình ảnh cô gái luôn nhất quyết chọn mình trong đám người tới cầu hôn. Lucius im lặng một hồi lâu, đành phải lựa chọn đầu hàng trước số phận: "... Em nói đúng, Cissy."
Kể từ ngày hôm đó, Lucius không còn phản đối gì về chuyện đính hôn của Draco nữa, và tất nhiên là Draco không hề nhận ra thái độ của cha mình đã thay đổi.
ĐỦ 30 CMT THÌ SẼ CÓ CHƯƠNG MỨI NKA MỤI NGỪI. KHÔNG CMT HÓNG HOẶC GIỤC CHƯƠNG, BẠN CÀNG GIỤC TỤI MÌNH CÀNG NHÂY CHƯƠNG
Edit: Chè. Beta: Liuyiwu
Draco là tốp, Harry là bột tôm, đục thuyền là mình đục mồm bạn
"Rồi em cũng sẽ đến đó sớm thôi mà! Hai năm nữa thôi!" Harry an ủi Draco đang khóc nức nở cứ nắm chặt lấy vạt áo của cậu, tiếng gầm rú của xe lửa và tiếng nói chuyện ồn ào của đám đông buộc cậu phải tăng âm lượng lên, "Anh sẽ viết thư cho em! Hai tuần một lá!"
"Hai lá!" Draco vẫn bám dai như đỉa, "Mỗi tuần hai lá cơ!"
"Thế thì tội cho Hedwig lắm rồng nhỏ." Narcissa thuyết phục nó, "Hedwig sẽ phát ốm mất thôi."
"Vậy để cha mua một con nữa cho Harry!" Draco hét lên, "Hoặc là để Harry lấy con cú trong trang viên đi!"
Lucius ở phía sau nghe thấy được tái xanh hết cả mặt.
Thấy thời gian chuyến tàu khởi hành càng lúc càng gần, Lily ho nhẹ một tiếng, cúi xuống dỗ dành Draco vài câu, lúc này nó mới tủi thân buông tay ra, khụt khịt chào tạm biệt Harry đang vội vàng thu dọn hành lý chạy lên tàu.
James không nhịn được tò mò hỏi Lily: "Nãy em nói gì với Draco thế?"
Mặc dù đoàn tàu đã khuất khỏi tầm mắt, nhưng Draco vẫn lưu luyến nhìn về hướng đoàn tàu rời đi. "Có gì đâu." Lily nhìn ông, mím môi rồi mỉm cười, "Chỉ là hứa với Draco sẽ cho thằng bé mượn gương hai mặt của Sirius thôi."
Làm bộ không thèm quan tâm nhưng lại vểnh lỗ tai nghe cuộc trò chuyện của bọn họ, Lucius nhìn cây bắp cải nhà mình chỉ thiếu điều mọc cánh để đuổi theo con heo kia, tức giận đến mức trợn trắng mắt.
Suốt hai năm này, chủ nhật nào cũng như chủ nhật nào, Draco - đứa lúc nào cũng thích nằm ì trên giường, sẽ chủ động rời khỏi chiếc giường lớn mềm mại vào buổi sớm mà chẳng cần đến mẹ Narcissa thúc giục, gió mặc gió, mưa mặc mưa, chạy đến chuồng cú để chào đón sự xuất hiện của Hedwig.
"Mẹ ơi từ này đọc như thế nào ạ?" Draco giơ cao giấy viết thư trong tay lên để Narcissa có thể nhìn rõ hơn, "Wesley?"
"Là Weasley." Narcissa kiên nhẫn sửa đúng lại cho nó, ánh mắt lướt qua nét chữ xiêu xiêu vẹo vẹo trên giấy viết thư, "Có vẻ như Harry có thêm bạn mới rồi đây."
"Weasley?" Lucius ngồi trên ghế salon lật xem Nhật báo Tiên tri không nhịn được chõ mồm vào, "Lại thêm một Weasley, không biết có khó ưa như ông cha nó không."
Narcissa khẽ quát ông ta tuyệt đối không được phép nói những lời như vậy trước mặt con trai, Lucius muốn biện hộ cho mình vài câu, nhưng vẫn phải đuối lý ngậm mồm lại dưới ánh mắt không hài lòng của Narcissa.
"Có phải sau khi có bạn mới, thì Harry sẽ nghỉ chơi với con không ạ?" Draco lí nhí hỏi.
Narcissa bật cười, an ủi Draco - người đang chán nản thấy rõ: "Quan hệ giữa hai đứa không chỉ là bạn bè thôi đâu, bé rồng yêu quý ạ, Harry sẽ không bao giờ rời bỏ con."
"Thật không ạ?" Draco thấp thỏm hỏi, "Có thật là anh ấy sẽ thích con không ạ?"
"Tất nhiên rồi." Bàn tay của Narcissa nhẹ nhàng vuốt ve đỉnh đầu của Draco, "Thằng bé là một Potter mà."
Đương nhiên là Draco không thể hiểu nổi mối quan hệ logic giữa những câu này rồi, nhưng nếu đã nhận được câu trả lời chắc chắn từ Narcissa, thì nó cũng không muốn hỏi thêm nữa, chỉ lo cầm giấy lon ton trở về phòng để viết thư trả lời cho Harry, nó không để ý thấy phía sau là nụ cười đầy ẩn ý của Narcissa và tiếng thở dài bất lực của Lucius.
Lucius lật tờ báo trong tay, nhưng lại không có tâm trạng nào để tiếp tục đọc: "Có lẽ anh chỉ có thể cầu xin Merlin rằng thằng nhóc đó thừa hưởng được phương diện tình cảm của cha nó thôi."
"Có lẽ anh không cần lo đâu." Narcissa ngồi xuống cạnh ông ta. Nở một nụ cười trong trẻo nhìn chồng mình, "Đây là chuyện giữa Draco và Harry, căn bản không cần chúng ta phải lo lắng."
"Anh chỉ là -" Lucius dừng lại một hồi lâu, "Anh chỉ cảm thấy rằng rồng nhỏ xứng đáng với điều tốt nhất."
"'Tốt nhất' cũng không phải là do chúng ta chỉ định, Lucius." Narcissa vỗ nhẹ vào người đức ông chồng trẻ con của mình, nửa đùa nửa thật nói, "Giống như nhà Malfoy năm đó cũng không phải là lựa chọn số một của nhà Black."
Trong đầu ông ta xuất hiện hình ảnh cô gái luôn nhất quyết chọn mình trong đám người tới cầu hôn. Lucius im lặng một hồi lâu, đành phải lựa chọn đầu hàng trước số phận: "... Em nói đúng, Cissy."
Kể từ ngày hôm đó, Lucius không còn phản đối gì về chuyện đính hôn của Draco nữa, và tất nhiên là Draco không hề nhận ra thái độ của cha mình đã thay đổi.
ĐỦ 30 CMT THÌ SẼ CÓ CHƯƠNG MỨI NKA MỤI NGỪI. KHÔNG CMT HÓNG HOẶC GIỤC CHƯƠNG, BẠN CÀNG GIỤC TỤI MÌNH CÀNG NHÂY CHƯƠNG
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất