Chương 10: Ngoài Close ra, tao chả cần gì nữa
Bị vả mặt nhanh đến vậy, anh Cải hoang mang lạc lối.
Ai bảo gáy cho to vào.
Lúc nãy còn hùng hồn lắm, chẳng lẽ bây giờ cậu ta phải chặt đầu làm cầu cho Vệ Kiêu đá.
Có thể loại như thế nữa à?
Vệ Kiêu còn chưa biết chuyện vẫn đang cố gắng: “Anh Cải ~~! Tao đánh hỗ trợ giúp mày được không?”
Đồng chí Bạch Tài, hỗ trợ đứng đầu của khu vực Trung Quốc, sống trên đời có một ước nguyện to lớn là để vua đánh rừng làm hỗ trợ cho mình.
Vua đánh rừng Close của đội cậu ta là đệ nhất thế giới, cậu ta không dám đòi hỏi, tên này dù không phải tuyển thủ chuyên nghiệp nhưng trình độ của cậu không hề thấp chút nào, để cậu đánh hỗ trợ cho mình, khụ khụ… có chút vui sướng.
Anh Cải tìm được bậc thang đi xuống: “Giúp tao lấy đạo tặc”
Ông mày hôm nay muốn làm Carry* gánh team.
*Carry: Tướng gánh team về cuối game. Có nghĩa là những tướng cần trang bị để có sức mạnh giai đoạn sau trận đấu, đầu game cần farm nhiều để có vàng.
Vệ Kiêu: “Được rồi”. Cậu ở vị trí số một, ngay lập tức chọn ám tặc.
Anh Cải khóe miệng giật giật: “Đạo tặc khác mày không thích à?”
Đạo tặc bóng đêm là một trong những tướng khó thao tác nhất của Vinh Quang, anh Cải là một hỗ trợ yêu chuộng hòa bình, làm sao có thể đánh loại tướng này.
Vệ Kiêu à một tiếng: “Quên mất là tốc độ tay của anh Cải không theo kịp”
Bạch Tài: “…”
Cái ĐM, thằng này không muốn video nữa à?
Đệt, cậu ta không muốn cũng phải cho, càng đáng giận.
Vệ Kiêu: “Không sao đâu, có tao đánh hỗ trợ, mày sợ cái gì?”
Bạch Tài nhẫn nhịn, hỏi cậu: “Thế mày muốn chơi tướng hỗ trợ nào?”
Vệ Kiêu: “Chơi Thần mục đi”
Mục Sư Thần Thánh cũng có thể coi là tướng khiến anh Cải nổi danh, một tay chơi vú em có thể khiến đối thủ hoài nghi cuộc đời – rõ ràng là vừa mới đánh kẻ địch bị thương, tại sao HP vẫn còn đang tràn đầy như thế.
Bạch Tài đùa: “Mày đánh được Thần mục không đó?”
Vệ Kiêu mỉm cười: “Không sao”
Chờ đồng đội chọn xong tướng, Bạch Tài nhấn gửi yêu cầu đổi tướng với Vệ Kiêu.
Đồng đội có thể giúp nhau lấy tướng trước và có thể trao đổi tướng với nhau trước khi trận đấu bắt đầu.
Bạch Tài gửi yêu cầu trao đổi, Vệ Kiêu không chấp nhận.
Bạch Tài lại gửi yêu cầu, Vệ Kiêu vẫn không chấp nhận
5, 4, 3, 2, 1.
Trò chơi bắt đầu, lúc này Vệ Kiêu mới lên tiếng: “À, lúc nãy mới đi vệ sinh xong, quên đổi tướng với mày rồi”
Bach Tài: “ĐM, mày cố ý đúng không?”
Cậu ta nghĩ, tên cầm thú Vệ Kiêu này từ khi bắt đầu chơi đến giờ chưa bao giờ đánh hỗ trợ, sao có khả năng đánh hỗ trợ cho cậu ta được!
Vệ Kiêu cũng không chối, cười híp mắt nói: “Ai nói đạo tặc không thể làm hỗ trợ?”
Bach Tài làm sao có thể tin cậu được: “Thế mày không định giết à?”
Vệ Kiêu: “Giao cho mày đấy”
Bạch Tài: “ĐKM, ông đây chơi vú em, đi giết người bằng niềm tin à?”
Vệ Kiêu: “Dùng skill khống chế ấy”
Thần Mục có một kĩ năng khống chế có phạm vi công kích lớn.
Thời gian khống chế không lâu nhưng nếu dùng tốt có thể giết địch
Ban đầu Bạch Tài cho là Vệ Kiêu chỉ nói đùa, thằng này không hề muốn hỗ trợ cho cậu ta, muốn giở trò xấu, sau đó…
First blood, double kill, ace, legendary!
Trong trận đấu, anh Cải vô cùng tự hào vì tổng số người giết được trong trận còn nhiều hơn cả mùa giải.
Defeat!
Ừ đúng rồi đấy…
Dù anh Cải có giết được 22 mạng thì kết quả cuối cùng vẫn là thua cuộc.
Vệ Kiêu thở dài: “Đấu hạng đúng là khó thật”
Cùng một kiểu như nhau, ở cấp thấp thì có thể nghiền ép như thế, nhưng đến các cấp cao hơn thì lại không được, người ta không cho phép một vú em chơi lớn như thế.
Hơn nữa, Bạch Tài cảm thấy tên nhóc hạng đồng này chơi phụ trợ không kém cậu ta là bao.
Chắc là ảo giác rồi.
Vị này chơi loại nào cũng giỏi….. nhưng mới chơi phụ trợ lần đầu mà.
Tuy thua trận nhưng tâm trạng Bạch Tài vẫn sung sướng, tranh thủ nói: “Để cảm ơn sự vất vả của mày, tao sẽ tặng cho mày một món quà lớn.”
Vệ Kiêu lười biếng nói: “Ngoại trừ Close ra thì tao chẳng muốn cái gì cả”
Mày có thể bỏ thêm chữ video vào không, nói như mày rất có vấn đề đấy!
Bạch Tài vẫn cứ gửi qua: “Vào WeChat xem đi”
Vệ Kiêu không để ý việc này lắm: “Đừng có gửi lì xì cho tao, muốn gửi tiền thì chuyển khoản đi… Fuck!”
Bạch Tài: “Chậc”
Vệ Kiêu nhận được video ngay lập tức thổ lộ: “Lão Bạch tao yêu mày quá!”
Anh Cải yêu dấu của cậu hold không nổi: “Cút phắn xéo!”
Một phút sau, tên cầm thú vừa nói yêu cậu ta gửi một tin nhắn thoại tới.
Vệ Kiêu nhái lại giọng của Bạch Tài: “Mày đừng mang cái tư tưởng ấy nữa, dù cho tao chặt đầu xuống! Cho mày lấy làm cầu để đá! Cũng sẽ không tiết lộ bí mật chiến đội cho người ngoài!”
Không thiếu hay sai bất kì chữ nào luôn, giống như là ghi âm phát lại.
Bạch Tài nhắm mắt giả chết!
Cậu ta đúng là khổ quá mà!
Trụ sở FTW.
Sau khi ra khỏi phòng huấn luyện, Lục Phong bước lên lầu.
Thần Phong ở lại chuẩn bị bàn luận sau trận đấu, Hạng Lục đuổi theo Lục Phong: “…Vẫn ổn chứ?”
Lục Phong cau mày: “Không sao cả”
Hạng Lục hạ thấp giọng nói: “Vai của cậu…”
Lục Phong dừng bước lại, trầm giọng: “Đừng nói chuyện này ở đây”
Hạng Lục vô cùng lo lắng: “Nên nói cho lão Thần biết đi”
Tên kia chỉ biết sắp xếp lịch huấn luyện như điên, không hề nhìn ra tình trạng của Close tí nào cả!
Lục Phong quay đầu nhìn anh ta: “Hạng Lục”
Hạng Lục căng thẳng trong lòng.
Lục Phong nói: “Tôi nói không sao cả, thân thể tôi tôi rõ nhất”
Hạng Lục không dám nói thêm gì, cậu trai trước mặt không chỉ là trụ cột của FTW mà còn là sếp của anh ta, anh ta thở dài nói: “Dù sao thì… cậu cũng nên cân nhắc một chút, tôi sẽ mời chuyên gia vật lí trị liệu”
Lục Phong im lặng, hắn cử động vai trái, cảm giác đau đớn như bị gai nhọn đâm vào khuếch tán từ vai lan xuống đến tận khuỷu tay.
Vệ Kiêu nhanh chóng tải video về máy tính, ôm lấy husky, xoa đầu của nó, vui sướng bật video lên.
Tổng cộng có 4 trận, thời gian kéo dài đến 150 phút.
Gary thật trâu bò, chơi lâu vậy mới thua, không hổ danh là người đứng thứ 2 quanh năm.
Ván đầu tiên, cả hai random được đạo tặc, nhìn thấy Lục Phong chơi đạo tặc, mắt Vệ Kiêu sáng như sao.
“Đánh lén quá hay!”
“Di chuyển còn phát ra hồ quang* kìa, Đậu Tương, con nhìn đi, Close phát ra được 9 hồ quang liên tiếp đó, ba mày cũng chỉ làm được 8 cái thôi đó!”
*Bản gốc là 道弧光, mình search baidu thì bên liên quân cũng có những tướng có thể sử dụng chiêu này là Luna, Hạ Hầu Đôn và Mị Nguyệt, mình không biết nên thay bằng từ gì, các bạn nếu có từ để sửa có thể comment cho mình biết
Đậu Tương: “Ẳng ẳng ẳng”
Nếu được phiên dịch ra thì chính là: Clgt?
“Gary cũng không tệ, 8 hồ quang liên tiếp, cmn, cái tên ngu này mạnh thât!”
“Công kích từ phía sau thế này…”
Vệ Kiêu dùng sức ôm chặt Husky lông xù, nói liền tù tì: “Không hề lệch một giây nào luôn, để ba tua chậm lại”
Đậu Tương: “Gâu~”
Vệ Kiêu tua lại, giảm tốc độ phát, xem đi xem lại hơn chục lần: “Close vẫn mạnh hơn”
Vệ Kiêu đã dùng hết 6 tiếng mới xem xong một video chỉ 2 tiếng rưỡi.
Cậu ngồi xem từ 6 giờ đến tận 12 giờ.
Đây đúng là một trận đấu hoàn mỹ, không có chút sai sót nào.
Close vẫn cứ là Close của mọi khi, vẫn cao vời vợi.
Gary cũng là một trong số ít tuyển thủ có thể làm đối thủ của hắn.
Vệ Kiêu nhìn chằm chằm vào màn hình vi tính đã tắt rồi dựa lưng vào ghế.
Đậu Tương đang nằm ngủ ở bên cạnh ghế, Vệ Kiêu nhìn chằm chằm trần nhà, hai tay nắm chặt lại.
Nếu như hai năm trước cậu không rời đi.
Bây giờ người đấu với Close sẽ là cậu.
Đáng lẽ ra cậu mới là đối thủ của Close.
Cậu chắc chắn có thể thắng hắn.
Nhưng mà…
Vệ Kiêu giơ tay che mắt.
Bên tai văng vẳng giọng nói già nua dường như đã thành giấc mộng quấn lấy cậu: “Đừng như vậy…, không nên như vậy, phải kiên trì học tập, yên ổn làm việc, sống đơn giản vui vẻ là được rồi…”
Vệ Kiêu thở dài, ngồi dậy nói: “Đậu Tương, đi ăn khuya nào”
Husky vừa nghe được hai chữ ăn khuya, vẫy đuôi như điên, lon ton chạy theo chủ nhân.
Vệ Kiêu tự nấu một bát mì, vừa đi ra thấy thức ăn cho chó vương vãi đầy đất thì tức giận: “Sao con không thể nhã nhặn được tí nào thế nhở!”
Đậu Tương thè lưỡi thở hất thức ăn trông rất vui vẻ, nửa chậu thức ăn cho chó bị nó hất văng trên sàn nhà.
Vệ Kiêu: “Đồ chó!”
Chửi thì chửi thế thôi nhưng vẫn tha cho nó.
Ăn cơm xong, Vệ Kiêu lại xem video, đã xem được 6 tiếng rồi, độ nắm bắt chi tiết của cậu có khi đã hơn cả tổ huấn luyện viên của L&P.
Bây giờ, Vệ Kiêu xem đi xem lại những thao tác khó nhất của Close…
“Fuck!”
Rạng sáng, Vệ Kiêu tắt video, gọi điện cho Bạch Tài: “Lão Bạch”
Bạch Tài không hề thấy bất ngờ, thậm chí còn muốn nói: Sủa đi.
Vệ Kiêu: “Hẹn đấu solo hộ tao với”
Bạch Tài trợn mắt: “Mày gọi sớm hơn chút thì sẽ chết à”
Gửi video cho mày từ lúc 6 giờ, đến sáng nay mày mới xem xong?
Vệ Kiêu nói thẳng: “Lập thành một nhóm luôn đi, liên lạc được với ai thì kéo theo người đó, ưu đãi giảm một nửa giá, còn tặng kèm bất ngờ”
Bach Tài đã đoán trước được, mỗi lần xem Close thi đấu xong, tên này đều sẽ như vậy.
Chỉ là lần này còn có bất ngờ, Bạch Tài hỏi: “Bất ngờ gì vậy?”
Vệ Kiêu cười: “Bất kể là ai, chỉ cần thắng tao, tao sẽ luyện cùng người đó đến hết đời luôn.”
Ai bảo gáy cho to vào.
Lúc nãy còn hùng hồn lắm, chẳng lẽ bây giờ cậu ta phải chặt đầu làm cầu cho Vệ Kiêu đá.
Có thể loại như thế nữa à?
Vệ Kiêu còn chưa biết chuyện vẫn đang cố gắng: “Anh Cải ~~! Tao đánh hỗ trợ giúp mày được không?”
Đồng chí Bạch Tài, hỗ trợ đứng đầu của khu vực Trung Quốc, sống trên đời có một ước nguyện to lớn là để vua đánh rừng làm hỗ trợ cho mình.
Vua đánh rừng Close của đội cậu ta là đệ nhất thế giới, cậu ta không dám đòi hỏi, tên này dù không phải tuyển thủ chuyên nghiệp nhưng trình độ của cậu không hề thấp chút nào, để cậu đánh hỗ trợ cho mình, khụ khụ… có chút vui sướng.
Anh Cải tìm được bậc thang đi xuống: “Giúp tao lấy đạo tặc”
Ông mày hôm nay muốn làm Carry* gánh team.
*Carry: Tướng gánh team về cuối game. Có nghĩa là những tướng cần trang bị để có sức mạnh giai đoạn sau trận đấu, đầu game cần farm nhiều để có vàng.
Vệ Kiêu: “Được rồi”. Cậu ở vị trí số một, ngay lập tức chọn ám tặc.
Anh Cải khóe miệng giật giật: “Đạo tặc khác mày không thích à?”
Đạo tặc bóng đêm là một trong những tướng khó thao tác nhất của Vinh Quang, anh Cải là một hỗ trợ yêu chuộng hòa bình, làm sao có thể đánh loại tướng này.
Vệ Kiêu à một tiếng: “Quên mất là tốc độ tay của anh Cải không theo kịp”
Bạch Tài: “…”
Cái ĐM, thằng này không muốn video nữa à?
Đệt, cậu ta không muốn cũng phải cho, càng đáng giận.
Vệ Kiêu: “Không sao đâu, có tao đánh hỗ trợ, mày sợ cái gì?”
Bạch Tài nhẫn nhịn, hỏi cậu: “Thế mày muốn chơi tướng hỗ trợ nào?”
Vệ Kiêu: “Chơi Thần mục đi”
Mục Sư Thần Thánh cũng có thể coi là tướng khiến anh Cải nổi danh, một tay chơi vú em có thể khiến đối thủ hoài nghi cuộc đời – rõ ràng là vừa mới đánh kẻ địch bị thương, tại sao HP vẫn còn đang tràn đầy như thế.
Bạch Tài đùa: “Mày đánh được Thần mục không đó?”
Vệ Kiêu mỉm cười: “Không sao”
Chờ đồng đội chọn xong tướng, Bạch Tài nhấn gửi yêu cầu đổi tướng với Vệ Kiêu.
Đồng đội có thể giúp nhau lấy tướng trước và có thể trao đổi tướng với nhau trước khi trận đấu bắt đầu.
Bạch Tài gửi yêu cầu trao đổi, Vệ Kiêu không chấp nhận.
Bạch Tài lại gửi yêu cầu, Vệ Kiêu vẫn không chấp nhận
5, 4, 3, 2, 1.
Trò chơi bắt đầu, lúc này Vệ Kiêu mới lên tiếng: “À, lúc nãy mới đi vệ sinh xong, quên đổi tướng với mày rồi”
Bach Tài: “ĐM, mày cố ý đúng không?”
Cậu ta nghĩ, tên cầm thú Vệ Kiêu này từ khi bắt đầu chơi đến giờ chưa bao giờ đánh hỗ trợ, sao có khả năng đánh hỗ trợ cho cậu ta được!
Vệ Kiêu cũng không chối, cười híp mắt nói: “Ai nói đạo tặc không thể làm hỗ trợ?”
Bach Tài làm sao có thể tin cậu được: “Thế mày không định giết à?”
Vệ Kiêu: “Giao cho mày đấy”
Bạch Tài: “ĐKM, ông đây chơi vú em, đi giết người bằng niềm tin à?”
Vệ Kiêu: “Dùng skill khống chế ấy”
Thần Mục có một kĩ năng khống chế có phạm vi công kích lớn.
Thời gian khống chế không lâu nhưng nếu dùng tốt có thể giết địch
Ban đầu Bạch Tài cho là Vệ Kiêu chỉ nói đùa, thằng này không hề muốn hỗ trợ cho cậu ta, muốn giở trò xấu, sau đó…
First blood, double kill, ace, legendary!
Trong trận đấu, anh Cải vô cùng tự hào vì tổng số người giết được trong trận còn nhiều hơn cả mùa giải.
Defeat!
Ừ đúng rồi đấy…
Dù anh Cải có giết được 22 mạng thì kết quả cuối cùng vẫn là thua cuộc.
Vệ Kiêu thở dài: “Đấu hạng đúng là khó thật”
Cùng một kiểu như nhau, ở cấp thấp thì có thể nghiền ép như thế, nhưng đến các cấp cao hơn thì lại không được, người ta không cho phép một vú em chơi lớn như thế.
Hơn nữa, Bạch Tài cảm thấy tên nhóc hạng đồng này chơi phụ trợ không kém cậu ta là bao.
Chắc là ảo giác rồi.
Vị này chơi loại nào cũng giỏi….. nhưng mới chơi phụ trợ lần đầu mà.
Tuy thua trận nhưng tâm trạng Bạch Tài vẫn sung sướng, tranh thủ nói: “Để cảm ơn sự vất vả của mày, tao sẽ tặng cho mày một món quà lớn.”
Vệ Kiêu lười biếng nói: “Ngoại trừ Close ra thì tao chẳng muốn cái gì cả”
Mày có thể bỏ thêm chữ video vào không, nói như mày rất có vấn đề đấy!
Bạch Tài vẫn cứ gửi qua: “Vào WeChat xem đi”
Vệ Kiêu không để ý việc này lắm: “Đừng có gửi lì xì cho tao, muốn gửi tiền thì chuyển khoản đi… Fuck!”
Bạch Tài: “Chậc”
Vệ Kiêu nhận được video ngay lập tức thổ lộ: “Lão Bạch tao yêu mày quá!”
Anh Cải yêu dấu của cậu hold không nổi: “Cút phắn xéo!”
Một phút sau, tên cầm thú vừa nói yêu cậu ta gửi một tin nhắn thoại tới.
Vệ Kiêu nhái lại giọng của Bạch Tài: “Mày đừng mang cái tư tưởng ấy nữa, dù cho tao chặt đầu xuống! Cho mày lấy làm cầu để đá! Cũng sẽ không tiết lộ bí mật chiến đội cho người ngoài!”
Không thiếu hay sai bất kì chữ nào luôn, giống như là ghi âm phát lại.
Bạch Tài nhắm mắt giả chết!
Cậu ta đúng là khổ quá mà!
Trụ sở FTW.
Sau khi ra khỏi phòng huấn luyện, Lục Phong bước lên lầu.
Thần Phong ở lại chuẩn bị bàn luận sau trận đấu, Hạng Lục đuổi theo Lục Phong: “…Vẫn ổn chứ?”
Lục Phong cau mày: “Không sao cả”
Hạng Lục hạ thấp giọng nói: “Vai của cậu…”
Lục Phong dừng bước lại, trầm giọng: “Đừng nói chuyện này ở đây”
Hạng Lục vô cùng lo lắng: “Nên nói cho lão Thần biết đi”
Tên kia chỉ biết sắp xếp lịch huấn luyện như điên, không hề nhìn ra tình trạng của Close tí nào cả!
Lục Phong quay đầu nhìn anh ta: “Hạng Lục”
Hạng Lục căng thẳng trong lòng.
Lục Phong nói: “Tôi nói không sao cả, thân thể tôi tôi rõ nhất”
Hạng Lục không dám nói thêm gì, cậu trai trước mặt không chỉ là trụ cột của FTW mà còn là sếp của anh ta, anh ta thở dài nói: “Dù sao thì… cậu cũng nên cân nhắc một chút, tôi sẽ mời chuyên gia vật lí trị liệu”
Lục Phong im lặng, hắn cử động vai trái, cảm giác đau đớn như bị gai nhọn đâm vào khuếch tán từ vai lan xuống đến tận khuỷu tay.
Vệ Kiêu nhanh chóng tải video về máy tính, ôm lấy husky, xoa đầu của nó, vui sướng bật video lên.
Tổng cộng có 4 trận, thời gian kéo dài đến 150 phút.
Gary thật trâu bò, chơi lâu vậy mới thua, không hổ danh là người đứng thứ 2 quanh năm.
Ván đầu tiên, cả hai random được đạo tặc, nhìn thấy Lục Phong chơi đạo tặc, mắt Vệ Kiêu sáng như sao.
“Đánh lén quá hay!”
“Di chuyển còn phát ra hồ quang* kìa, Đậu Tương, con nhìn đi, Close phát ra được 9 hồ quang liên tiếp đó, ba mày cũng chỉ làm được 8 cái thôi đó!”
*Bản gốc là 道弧光, mình search baidu thì bên liên quân cũng có những tướng có thể sử dụng chiêu này là Luna, Hạ Hầu Đôn và Mị Nguyệt, mình không biết nên thay bằng từ gì, các bạn nếu có từ để sửa có thể comment cho mình biết
Đậu Tương: “Ẳng ẳng ẳng”
Nếu được phiên dịch ra thì chính là: Clgt?
“Gary cũng không tệ, 8 hồ quang liên tiếp, cmn, cái tên ngu này mạnh thât!”
“Công kích từ phía sau thế này…”
Vệ Kiêu dùng sức ôm chặt Husky lông xù, nói liền tù tì: “Không hề lệch một giây nào luôn, để ba tua chậm lại”
Đậu Tương: “Gâu~”
Vệ Kiêu tua lại, giảm tốc độ phát, xem đi xem lại hơn chục lần: “Close vẫn mạnh hơn”
Vệ Kiêu đã dùng hết 6 tiếng mới xem xong một video chỉ 2 tiếng rưỡi.
Cậu ngồi xem từ 6 giờ đến tận 12 giờ.
Đây đúng là một trận đấu hoàn mỹ, không có chút sai sót nào.
Close vẫn cứ là Close của mọi khi, vẫn cao vời vợi.
Gary cũng là một trong số ít tuyển thủ có thể làm đối thủ của hắn.
Vệ Kiêu nhìn chằm chằm vào màn hình vi tính đã tắt rồi dựa lưng vào ghế.
Đậu Tương đang nằm ngủ ở bên cạnh ghế, Vệ Kiêu nhìn chằm chằm trần nhà, hai tay nắm chặt lại.
Nếu như hai năm trước cậu không rời đi.
Bây giờ người đấu với Close sẽ là cậu.
Đáng lẽ ra cậu mới là đối thủ của Close.
Cậu chắc chắn có thể thắng hắn.
Nhưng mà…
Vệ Kiêu giơ tay che mắt.
Bên tai văng vẳng giọng nói già nua dường như đã thành giấc mộng quấn lấy cậu: “Đừng như vậy…, không nên như vậy, phải kiên trì học tập, yên ổn làm việc, sống đơn giản vui vẻ là được rồi…”
Vệ Kiêu thở dài, ngồi dậy nói: “Đậu Tương, đi ăn khuya nào”
Husky vừa nghe được hai chữ ăn khuya, vẫy đuôi như điên, lon ton chạy theo chủ nhân.
Vệ Kiêu tự nấu một bát mì, vừa đi ra thấy thức ăn cho chó vương vãi đầy đất thì tức giận: “Sao con không thể nhã nhặn được tí nào thế nhở!”
Đậu Tương thè lưỡi thở hất thức ăn trông rất vui vẻ, nửa chậu thức ăn cho chó bị nó hất văng trên sàn nhà.
Vệ Kiêu: “Đồ chó!”
Chửi thì chửi thế thôi nhưng vẫn tha cho nó.
Ăn cơm xong, Vệ Kiêu lại xem video, đã xem được 6 tiếng rồi, độ nắm bắt chi tiết của cậu có khi đã hơn cả tổ huấn luyện viên của L&P.
Bây giờ, Vệ Kiêu xem đi xem lại những thao tác khó nhất của Close…
“Fuck!”
Rạng sáng, Vệ Kiêu tắt video, gọi điện cho Bạch Tài: “Lão Bạch”
Bạch Tài không hề thấy bất ngờ, thậm chí còn muốn nói: Sủa đi.
Vệ Kiêu: “Hẹn đấu solo hộ tao với”
Bạch Tài trợn mắt: “Mày gọi sớm hơn chút thì sẽ chết à”
Gửi video cho mày từ lúc 6 giờ, đến sáng nay mày mới xem xong?
Vệ Kiêu nói thẳng: “Lập thành một nhóm luôn đi, liên lạc được với ai thì kéo theo người đó, ưu đãi giảm một nửa giá, còn tặng kèm bất ngờ”
Bach Tài đã đoán trước được, mỗi lần xem Close thi đấu xong, tên này đều sẽ như vậy.
Chỉ là lần này còn có bất ngờ, Bạch Tài hỏi: “Bất ngờ gì vậy?”
Vệ Kiêu cười: “Bất kể là ai, chỉ cần thắng tao, tao sẽ luyện cùng người đó đến hết đời luôn.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất