Tiểu Học Tra Ốm Yếu

Chương 11: Dật Tinh Vọng là tiểu ma vương

Trước Sau
Làn này cậu vẫn nhường ông ta lắc trước, lách cách lách cách, tiếng xúc xắc va vào nhau thật rõ ràng trong bầu không khí yên tĩnh, hiến khi có ai cược mạnh như thế nên lập tức có nhiều người túm tụm vào coi trò. Ông ta mở ra, vẫn là một viên năm một viên sáu, lão lại cười. Dật Tinh Vọng trông thấy nụ cười tởm lợm vừa rồi của gã liền muốn ói. Cậu lại nín thở, để gương mặt dần trắng toát, đã diễn phải diễn cho trót nha. Cậu bắt đầu lắc xí ngầu, lại một tràn lách cách, làn này cậu lắc lâu hơn làn trước, khiến ông ta dàn mất kiên nhẫn nói

"Anh banh trẻ, cậu lắc quá lâu rồi đó, nhanh mở ra đi nào"

Dật Tinh Vọng thích thú cong mắt phượng, lộ ra mấy phần kiêu ngạo trời sinh. Xúc xắc dàn được xuất hiện, là 6 và 6. Dật Tinh Vọng thắng rồi, cậu vừa nhìn là biết ông ta gian lận, nhưng còn cậu là kĩ năng luyện rất lâu mới có nha, hàng thật không thèm so với hàng fake đâu. Mắt phượng càng cong lên thấy rõ, nụ cười của cậu càng sáng, hai phần răng nanh sắc nhọn cũng lộ ra, rõ ràng là một dáng vẻ của tiểu ma vương, không xem ai ra gì. Gã tức như muốn điên lên, ban nãy rõ ràng cậu ta còn ngu ngốc như tay mơ, sao bây giờ lại..cmn

Dật Tinh Vọng đắc ý, cậu chống tay lên bàn gõ gõ theo nhịp, từng móng tay chạm vào kêu cạch cạch...Tim của gã cũng vì thế bắt đầu đập nhanh hơn, gã bấm môi như sắp tươm cả máu nói

"Anh bạn...cậu thắng rồi" mắt gã lại càng lộ ra ác ý, như muốn nhào vào đánh cậu. Nhưng đây là đâu? là một sòng bạc được quản lý nghiêm ngặt, nếu dám đánh nhau thì chuẩn bị ngồi tù đi. Toàn bộ xu của gã không cánh mà bay hết qua chỗ Dật Tinh Vọng rồi, gã chẳng còn gì, định quay người bỏ đi thì Dật Tinh Vọng lên tiếng

"Chú à, còn toàn bộ đồ trên người chú nữa cơ, kể cả quần áo ấy" Cặp mắt đào hoa ấy bấy giờ mới lộ rõ vẻ hung tàn, cậu thầm mắng

*Này thì gian lận, này thì có ý nghĩ dơ bẩn với iing đây, đừng hòng làm bẩn chỗ king doanh của anh hai ông ( kiếm thêm cái cớ cho hay thôi)*



Những người xung quanh không hẹn mà cùng lạnh sóng lưng một lượt, cậu nhóc xinh đẹp này, hoàn toàn không dễ trêu như vẻ bề ngoài, trên người cậu toàn là gai, còn là gai độc nữa đó

Lão ta bây giờ tức đến nỗi máu dồn lên não, tháo hết tư trang trên người, nhưng vẫn chưa lột quần áo. Dật Tinh Vọng thấy vậy liền không hài lòng, bĩu môi

"Quần áo nữa chú à, đừng nuốt lời chứ, mọi người ở đây đều làm chứng cho màn cược vừa rồi mà"

Gã đã không còn nhịn nổi nữa, nhào về hướng cậu, bảo vệ lập tức chạy đến nhưng vẫn không kịp, một cái tát trời giáng của gã nện vào gương mặt trắng nõn như tuyết, bên trong miệng bắt đầu xuất hiện vị tanh nồng đậm, máu từ khóe miệng cậu chảy ra, vừa đỏ vừa đậm đến bắt mắt. Dật Tinh Vọng lại giận rồi, bảo vệ khống chế được gã, cậu liền đi đến trước mặt, không nói không rằng mang đồ bảo hộ tay vào, dùng lực vả lại gã một cái. Nếu cậu vả như thường thì không đủ đau đâu, nhưng mang đồ bảo hộ có kim loại thì lại khác nha, tăng gấp ba lần lực 100% luôn. Gã cũng bị vả cho chảy máu trong khóe miệng, Dật Tinh Vọng vẫn chưa hài lòng, quay người lại. Gã nhìn lên tấm lưng cậu thiếu niên như nhìn thấy tu la địa ngục trước mắt, Dật Tinh Vọng không nhanh không chậm nói

"Thua thì phải chịu, lột đồ"

Lời vừa dứt, bồi bàn đi đến thực hiện trách nhiệm của mình, bồi bàn ở đây có trách nhiệm lấy tiền thưởng giao lại cho người thắng cuộc, cho nên việc này cũng sẽ là bồi bàn làm. Gã ta gài thét như con thú dữ, quần áo bị một sạch sẽ chỉ chừa lại một cái quần trong cùng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau