Làm Nhân Yêu Cao Lãnh Gì Đó Không Khó
Chương 22: Nhân yêu cao lãnh (22)
Edit: SweetMacarons
Beta: SweetMacarons
Trong lúc Bạch Long Vương, Hồng Liệt dẫn một đám người ra ngoài đi khắp nơi tuồn đám tơ nhện với giá cao, Ngân Sương ở lại lãnh địa bang hội, ngồi trước bàn trà nhíu mày viết viết vẽ vẽ.
Cái này đương nhiên là đang suy tính làm thế nào để xử lí con boss nhện nữ vương cấp 50 kia rồi... Không phải chỉ mình Ngân Sương ngồi ngẫm nghĩ, mà còn có cả đống người đang vò đầu bứt tóc không biết làm thế nào.
Hồng Hồng Hỏa Hỏa cũng nhập bọn, chống tay lên bàn mà lẩm bẩm:
"Chậc, trò chơi này đúng là biến thái mà... Tạo ra một đám quái nhện vừa mạnh vừa xấu xí đáng sợ. Không thể tạo mấy con quái nhỏ nhỏ đáng yêu một chút sao?"
"Mấy con nhện này cũng khó xử thật." Kim Lương chép miệng phân tích một chút. "Dùng đao kiếm chém thì độc bay tứ tán khó tránh. Thứ độc này có tính ăn mòn cao nhìn qua rất lợi hại, dính vào người xác định không dễ chịu, lại còn có thể dẫn lửa. Dùng băng đông lại thì cũng được, nhưng bang chúng ta làm gì có nhiều ma pháp sư theo hệ thủy như vậy chứ..."
"Hơn nữa bọn nhện này trốn trong lòng núi đá, vừa chật vừa hẹp, chứa không được bao nhiêu người... Nếu tôi vào đó cũng không có cách nào bay lượn."
Nhện trốn trong núi đá sao? Tất nhiên không thể vào hang của bọn chúng mà đánh nhau được. Phải tìm cách dụ đám nhện này ra mới được...
Ngân Sương trong đầu đã có chủ ý của riêng mình. Suy qua nghĩ lại, tính toán thiệt hơn một lúc, cậu mới híp mắt, từ trong túi hành trang của mình lấy ra ba, bốn loại thảo dược
Bé Tiểu Sâm hôm nay ngồi bên cạnh Ngân Sương, đại khái là hơi lùn, ghế đá lại cao, ngồi đung đưa chân rất thiên chân vô tà. Nhóc này là một người chơi hệ hỗ trợ chuyên bơm máu, đương nhiên cũng học nghề cuộc sống là dược sư. Vừa rồi Ngân Sương lấy thảo dược ra Tiểu Sâm còn gãi đầu khó hiểu, thế nhưng chỉ vài giây sau đã 'à' một tiếng hiểu rõ.
"Thì ra là như vậy! Chị Ngân Sương định dùng độc, xông chết mấy con nhện này đúng không? Đúng rồi! Bọn nó có độc không có nghĩa là không sợ độc!"
Ngân Sương vui vẻ gật đầu, đối với việc mình còn chưa nói gì thì người khác đã hiểu thì cảm thấy rất hài lòng. Nếu ai nấy cũng giống Tiểu Sâm thì tốt rồi, bớt phải nói nhiều!
Cậu nhịn không được, mỉm cười vươn tay nhéo nhẹ cái má phúng phính trắng trẻo của Tiểu Sâm:
"Tiểu Sâm đúng là càng ngày càng thông minh mà."
Kim Lương hoảng sợ cướp người lại, ôm trong lòng cực kì đề phòng mà nhìn Ngân Sương. Gì đây? Tự dưng đi động tay động chân với em trai yêu dấu của tui? Cái này không chỉ tui ghen mà vị kia nhà cô cũng sẽ ghen đó mỹ nữ ưi!
Ngân Sương chỉ vào mấy thứ thảo dược trên bàn đá, giải thích cho mọi người kế hoạch của mình:
"Cỏ xú khí, ngải máu, cành tùng hương,... mấy thứ này dùng để điều chế thuốc đuổi côn trùng. Đốt lên cũng có tác dụng tương tự..."
Trong bang có vài người chơi học kỹ năng sống là chế thuốc, lập tức liền hiểu được ý của Ngân Sương. Đúng vậy! Mấy thứ này đuổi được côn trùng! Nhện cũng là côn trùng đó nha!
Nhất là cái cỏ xú khí kia, thứ này đốt lên khói cực kì dày đặc, lại còn có mùi khai thấy ghê! Tất cả quái vật dạng côn trùng ngửi thấy đều phải chạy xa, nếu lỡ đâu hít phải liền trúng độc ngã lăn quay!
Mỹ nhân lúc này đã vạch ra kế hoạch hoàn chỉnh, híp mắt mà nói với mọi người:
"Bịt tất cả các cửa động lại chỉ chừa một đường duy nhất, sau đó đốt thật nhiều mấy thứ thảo dược này..."
Không cần Ngân Sương nói hết, ai nấy đều hiểu ra. Đúng vậy! Cứ hong khói cho chết lũ nhện kia là được! Nhện nhỏ chắc chắn chạy không kịp mà trúng độc chết! Nhện lớn thế nào cũng phải bò ra khỏi hang!
Ra khỏi hang rồi thì không còn là vấn đề nữa! Cho dù chúng có phun độc, nổ tung, cũng có rất nhiều chỗ trống để mà tránh đi. Vùng núi đá này có rất nhiều vật chắn tự nhiên, chỉ cần chú ý né đòn là được rồi!
Hơn nữa đám nhện này không bay được, Hồng Hồng Hỏa Hỏa cùng Kim Lương ở trên không trung đánh xuống chính là lợi thế lớn của bọn họ!
Ngân Sương vẫy tay với mấy bạn dược sư trong bang, ai nấy đều gật đầu hiểu ý, lập tức lục túi tìm xem có mấy thứ cỏ đuổi côn trùng kia không. Mấy thứ này cũng không có bao nhiêu công dụng, một đám người cũng chỉ đưa ra được vài gốc.
May mắn là mấy loại thảo dược này rất dễ tìm! Đi ra ngoài thành dạo một vòng là ngắt được một đống rồi! Ai nấy nhanh chóng vác túi chạy ra ngoài, quyết tâm vặt sạch mấy thứ thảo dược này! Tốt nhất là vặt hết luôn! Mấy bang sau không có mà dùng!
Chờ đến khi Bạch Long Vương, Hồng Liệt dẫn người về lãnh địa bang, vừa bước vào sân đã thấy thảo dược từng bó từng bó được buộc gọn gàng chất đầy khắp sân.
Bạch Long Vương vô cùng sảng khoái quen thuộc mà chạy tới khoác vai 'sư muội' nhà mình mà hỏi han:
"Đống cỏ này là gì đây sư muội?"
Ngân Sương híp mắt nhìn họ Bạch, âm trầm trả lời:
"Bịt hết cửa động, xông khói đầu độc bọn nhện."
Một câu như vậy đổi lại tiếng hít khí lạnh của Bạch Long Vương. Ngân Sương vô cùng hài lòng nhìn gã họ Bạch mở to mắt không thể tin được nhìn mình, đúng zậy, tui vô cùng tàn ác vô cùng thâm độc, mau tránh xa tui ra!
Đáng tiếc, Bạch Long Vương lại càng vui vẻ. Mỹ nhân nhà mình vừa đẹp vừa độc, đúng là mãi không thoát ra được lưới tình mà!
Tiếp theo Ngân Sương phổ biến kế hoạch cho mọi người một chút, ai nấy đều được chia thảo dược, lần lượt nối đuôi nhau vào phó bản. Quá trình chuẩn bị đúng là kì công, cửa động nhiều quá, lấp lại cũng tốn không ít công sức. Bọn họ cuối cùng chừa lại hai cửa động, lúc này mới tập trung lại chuẩn bị hong chết bọn nhện đáng ghét kia!
Ở đầu hai cửa, bọn họ ra sức đốt thảo dược, các vị ma pháp sư hệ phong thì điều khiển gió, thổi khói vào sâu bên trong. Đốt như vậy gần hai tiếng đồng hồ vẫn không có chút động tĩnh gì... đương lúc Ngân Sương còn đang suy nghĩ có phải kế hoạch thất bại rồi hay không? Thì khu vực phía trên núi đá bắt đầu chấn động.
Ầm ầm mấy tiếng đinh tai nhức óc, phần đỉnh núi đá trực tiếp bị chấn sụp. Nhện nữ vương cứ như thế phá núi xông ra, ở phía sau là đám nhện béo khổng lồ như ong vỡ tổ tràn ra khắp nơi.
"Thành công rồi!"
Tiểu Sâm đứng cùng Kim Lương không khỏi nhảy lên hò reo, Ngân Sương cùng Hồng Hồng Hỏa Hỏa đập tay với nhau, Bạch Long Vương cười khà khà chỉ tay ra lệnh:
"Đại chiến ba trăm hiệp với nhện béo! Tất cả cùng lên!"
Đoàn người nhanh chóng tản ra, trước tiên tránh né Nhện Nữ Vương, tấn công mấy con nhện béo tiểu boss trước. Một đàn nhện béo số lượng trên dưới ba mươi, con nào con nấy to như trâu nước, cấp độ đồng đều 40, có thể xem là boss nhỏ đi kèm với boss lớn, thoạt nhìn rất khó xơi.
Theo nghiên cứu của Ngân Sương, loại quái hình nhện này đánh kiểu gì cũng khó.
Đầu tiên, bọn chúng có độc, đao kiếm chém vào thì sẽ phun độc khắp nơi. Loại độc này lại rất lợi hại, tính ăn mòn rất cao, người chơi máu dày dính phải thì còn có thể cầm cự để uống thuốc giải độc, còn người chơi máu giấy dính phải thì mấy giây sau đã tụt máu mà hồi sinh rồi.
Dùng ma pháp tầm xa để khống chế thì an toàn hơn, thế nhưng tính kháng ma pháp của bọn nhện béo này khá cao, sát thương nhận phải cũng thấp. Đánh kiểu này rất tốn thời gian, còn chưa biết lũ nhện này liệu có thể tự hồi máu hay không...
Tổng kết lại: Tấn công vật lý cận chiến thì nguy hiểm, tấn công ma pháp tầm xa thì không gây bao nhiêu sát thương.
Ngân Sương đưa ra giải pháp: Tấn công vật lý tầm xa.
Đây cũng là lúc tiểu đội cầm cung tên lên sàn chiếm lấy hào quang!
Bang bọn họ chỉ có sáu người chuyên sử dụng cung tên, dẫn đầu là anh chàng ngoại quốc tên Mitchell có tài may mặc rất đỉnh kia. Sáu người này được sáu ma pháp sư biết dùng lửa hộ tống, đứng ở các góc khác nhau theo lời Ngân Sương hướng dẫn mà bắt đầu hành động.
Mitchell đứng ở một mõm đá cao, bọn nhện hoàn toàn không tiếp cận được. Anh ta híp mắt vuốt ria mép, sau đó giương thanh trường cung cao bằng cả người mình lên, một mũi tên lớn như cây thương mạnh mẽ bắn ra, đâm thủng phần bụng của một con nhện béo gần đó.
Mũi tên này lực bắn ra cực kỳ lớn, trực tiếp ghim bụng nhện vào mặt đất. Từ vết thương do mũi tên gây ra nhanh chóng trào ra dịch độc. Lúc này Hồng Liệt hộ tống Mitchell mới vung tay, một quả cầu lửa chính xác đập vào bụng nhện. Dịch độc bắt lửa, trực tiếp bùng cháy. Lửa theo miệng vết thương lan vào bên trong bụng nhện làm cả người nó dần dần đỏ lên, chẳng bao lâu sau cả một con nhện béo đã bốc cháy hừng hực từ ngoài vào trong. Tiếng nhện gào thét vang ra từ trong đám lửa, thoạt nhìn không khác phim kinh dị là bao.
Đúng vậy, phần thứ hai kế hoạch của Ngân Sương chính là thiêu sống!
Dùng ngoại lục chọc vỡ bụng nhện, sau đó lại dùng lửa đốt lên. Độc nhện bắt lửa rất dữ, cứ như vậy là thiêu cháy thôi!
Ban đầu Ngân Sương còn không quá chắc chắc dùng cách này sẽ tổn thương nhện béo được bao nhiêu. Nhưng hiện tại nhìn thanh máu con nhện béo tụt nhanh hơn cả sắc lang tụt quần khi nhìn thấy mỹ nhân, liền cảm thấy kế hoạch của mình đã đúng rồi!
"Oa! Lửa cháy dữ ghê!"
Tiểu Sâm được anh trai cắp lên không trung cho an toàn, nhìn bên dưới nhện béo cháy như vậy liền nhịn không được há hốc mồm cảm thán. Kim Lương nhìn về phía Ngân Sương, phát hiện người ta đang híp mắt cực kì nguy hiểm, liền run rẩy cảm thán quả nhiên người đẹp thường mang theo độc, chỉ có em trai đáng yêu là thiên chân vô tà nhất! Nghĩ như vậy rồi, anh ta lập tức đem em trai bay xa ra một chút...
Những bạn cung thủ còn lại cũng bắt đầu nhắm vào bụng nhện mà bắn. Đáng tiếc cả bang hội bọn họ chỉ có mình Mitchell là dùng trường cung, năm người còn lại đều cầm cung ngắn, lúc bắn bụng nhện tốn không ít công sức.
Trường cung như Mitchell là thiên về tấn công, uy lực kinh người không thua kém cận chiến vật lí chút nào. Cây cung to bằng cả người, bắn ra mũi tên lớn như thanh giáo. Tầm ngắm xa, sát thương lớn, các chiêu thức học được đa phần đều có kèm theo thuộc tính xuyên giáp, dù đối phương có là một giáp sĩ trang bị kín kẽ, gặp cung tiễn thủ dùng trường cung cũng ăn đủ khổ nhọc.
Đoản cung như năm người còn lại chính là kiểu cung tên bình thường, cầm trên tay không nặng, mũi tên bắn ra là mũi tên phổ thông. Kiểu cung tên này tuy uy lực không bằng trường cung, nhưng ăn ở tốc độ, các kỹ năng liên quan tới đoản cung đa phần đều có thời gian phát động lẫn thời gian hồi chiêu ngắn, thích hợp để dùng liên tục, tạo thành liên kích khó chịu.
Năm bạn cung thủ này tốn sức chín trâu hai hổ mới đâm được một cái vết thương tương đối trên bụng nhện, ma pháp sư phía sau miễn cưỡng có thể dẫn lửa vào được. Cả cung thủ lẫn ma pháp sư đốt được một con nhện liền thở phào, vươn tay lau mồ hôi trên đầu. Cái tác phong này đúng là... So với Mitchell đứng bên kia đã xiên tới con nhện thứ năm thì đúng thật có hơi dở khóc dở cười...
Boss nhện nữ vương bên kia không bị ai công kích cũng mặc kệ đám nhện đồ đệ của mình từng con bị thiêu cháy. Có lẽ là không được lập trình, AI thì cũng chỉ là AI thôi, không có nhiều cảm xúc như con người.
Khoảng nửa tiếng sau, nhóm nhện béo tiểu boss đã bị chết cháy hết cả. Đương nhiên công sức phần lớn vẫn là của Mitchell...
Bạch Long Vương xoay xoay cổ tay, ra hiệu với toàn thể bang chúng đã sớm đứng vào vị trí chiến đấu của mình:
"Mục tiêu tiếp theo: Hạ gục nhện nữ vương!"
Nói xong, anh liền phóng lên như một tia chớp vàng, trên mặt là nụ cười hưng phấn khi gặp đối thủ mạnh, miệng thì cười ha ha ha. Lưỡi kiếm bén nhọn quẹt một đường thẳng vào đầu nhện, thành công kéo toàn bộ thù hận về phía mình.
Ngân Sương đứng một bên chửi thầm:
"Cái thằng cha này đúng là... Gặp boss nguy hiểm còn cười tươi như vậy."
Cậu bĩu môi ghét bỏ, rồi nhanh chóng đuổi theo sau.
Beta: SweetMacarons
Trong lúc Bạch Long Vương, Hồng Liệt dẫn một đám người ra ngoài đi khắp nơi tuồn đám tơ nhện với giá cao, Ngân Sương ở lại lãnh địa bang hội, ngồi trước bàn trà nhíu mày viết viết vẽ vẽ.
Cái này đương nhiên là đang suy tính làm thế nào để xử lí con boss nhện nữ vương cấp 50 kia rồi... Không phải chỉ mình Ngân Sương ngồi ngẫm nghĩ, mà còn có cả đống người đang vò đầu bứt tóc không biết làm thế nào.
Hồng Hồng Hỏa Hỏa cũng nhập bọn, chống tay lên bàn mà lẩm bẩm:
"Chậc, trò chơi này đúng là biến thái mà... Tạo ra một đám quái nhện vừa mạnh vừa xấu xí đáng sợ. Không thể tạo mấy con quái nhỏ nhỏ đáng yêu một chút sao?"
"Mấy con nhện này cũng khó xử thật." Kim Lương chép miệng phân tích một chút. "Dùng đao kiếm chém thì độc bay tứ tán khó tránh. Thứ độc này có tính ăn mòn cao nhìn qua rất lợi hại, dính vào người xác định không dễ chịu, lại còn có thể dẫn lửa. Dùng băng đông lại thì cũng được, nhưng bang chúng ta làm gì có nhiều ma pháp sư theo hệ thủy như vậy chứ..."
"Hơn nữa bọn nhện này trốn trong lòng núi đá, vừa chật vừa hẹp, chứa không được bao nhiêu người... Nếu tôi vào đó cũng không có cách nào bay lượn."
Nhện trốn trong núi đá sao? Tất nhiên không thể vào hang của bọn chúng mà đánh nhau được. Phải tìm cách dụ đám nhện này ra mới được...
Ngân Sương trong đầu đã có chủ ý của riêng mình. Suy qua nghĩ lại, tính toán thiệt hơn một lúc, cậu mới híp mắt, từ trong túi hành trang của mình lấy ra ba, bốn loại thảo dược
Bé Tiểu Sâm hôm nay ngồi bên cạnh Ngân Sương, đại khái là hơi lùn, ghế đá lại cao, ngồi đung đưa chân rất thiên chân vô tà. Nhóc này là một người chơi hệ hỗ trợ chuyên bơm máu, đương nhiên cũng học nghề cuộc sống là dược sư. Vừa rồi Ngân Sương lấy thảo dược ra Tiểu Sâm còn gãi đầu khó hiểu, thế nhưng chỉ vài giây sau đã 'à' một tiếng hiểu rõ.
"Thì ra là như vậy! Chị Ngân Sương định dùng độc, xông chết mấy con nhện này đúng không? Đúng rồi! Bọn nó có độc không có nghĩa là không sợ độc!"
Ngân Sương vui vẻ gật đầu, đối với việc mình còn chưa nói gì thì người khác đã hiểu thì cảm thấy rất hài lòng. Nếu ai nấy cũng giống Tiểu Sâm thì tốt rồi, bớt phải nói nhiều!
Cậu nhịn không được, mỉm cười vươn tay nhéo nhẹ cái má phúng phính trắng trẻo của Tiểu Sâm:
"Tiểu Sâm đúng là càng ngày càng thông minh mà."
Kim Lương hoảng sợ cướp người lại, ôm trong lòng cực kì đề phòng mà nhìn Ngân Sương. Gì đây? Tự dưng đi động tay động chân với em trai yêu dấu của tui? Cái này không chỉ tui ghen mà vị kia nhà cô cũng sẽ ghen đó mỹ nữ ưi!
Ngân Sương chỉ vào mấy thứ thảo dược trên bàn đá, giải thích cho mọi người kế hoạch của mình:
"Cỏ xú khí, ngải máu, cành tùng hương,... mấy thứ này dùng để điều chế thuốc đuổi côn trùng. Đốt lên cũng có tác dụng tương tự..."
Trong bang có vài người chơi học kỹ năng sống là chế thuốc, lập tức liền hiểu được ý của Ngân Sương. Đúng vậy! Mấy thứ này đuổi được côn trùng! Nhện cũng là côn trùng đó nha!
Nhất là cái cỏ xú khí kia, thứ này đốt lên khói cực kì dày đặc, lại còn có mùi khai thấy ghê! Tất cả quái vật dạng côn trùng ngửi thấy đều phải chạy xa, nếu lỡ đâu hít phải liền trúng độc ngã lăn quay!
Mỹ nhân lúc này đã vạch ra kế hoạch hoàn chỉnh, híp mắt mà nói với mọi người:
"Bịt tất cả các cửa động lại chỉ chừa một đường duy nhất, sau đó đốt thật nhiều mấy thứ thảo dược này..."
Không cần Ngân Sương nói hết, ai nấy đều hiểu ra. Đúng vậy! Cứ hong khói cho chết lũ nhện kia là được! Nhện nhỏ chắc chắn chạy không kịp mà trúng độc chết! Nhện lớn thế nào cũng phải bò ra khỏi hang!
Ra khỏi hang rồi thì không còn là vấn đề nữa! Cho dù chúng có phun độc, nổ tung, cũng có rất nhiều chỗ trống để mà tránh đi. Vùng núi đá này có rất nhiều vật chắn tự nhiên, chỉ cần chú ý né đòn là được rồi!
Hơn nữa đám nhện này không bay được, Hồng Hồng Hỏa Hỏa cùng Kim Lương ở trên không trung đánh xuống chính là lợi thế lớn của bọn họ!
Ngân Sương vẫy tay với mấy bạn dược sư trong bang, ai nấy đều gật đầu hiểu ý, lập tức lục túi tìm xem có mấy thứ cỏ đuổi côn trùng kia không. Mấy thứ này cũng không có bao nhiêu công dụng, một đám người cũng chỉ đưa ra được vài gốc.
May mắn là mấy loại thảo dược này rất dễ tìm! Đi ra ngoài thành dạo một vòng là ngắt được một đống rồi! Ai nấy nhanh chóng vác túi chạy ra ngoài, quyết tâm vặt sạch mấy thứ thảo dược này! Tốt nhất là vặt hết luôn! Mấy bang sau không có mà dùng!
Chờ đến khi Bạch Long Vương, Hồng Liệt dẫn người về lãnh địa bang, vừa bước vào sân đã thấy thảo dược từng bó từng bó được buộc gọn gàng chất đầy khắp sân.
Bạch Long Vương vô cùng sảng khoái quen thuộc mà chạy tới khoác vai 'sư muội' nhà mình mà hỏi han:
"Đống cỏ này là gì đây sư muội?"
Ngân Sương híp mắt nhìn họ Bạch, âm trầm trả lời:
"Bịt hết cửa động, xông khói đầu độc bọn nhện."
Một câu như vậy đổi lại tiếng hít khí lạnh của Bạch Long Vương. Ngân Sương vô cùng hài lòng nhìn gã họ Bạch mở to mắt không thể tin được nhìn mình, đúng zậy, tui vô cùng tàn ác vô cùng thâm độc, mau tránh xa tui ra!
Đáng tiếc, Bạch Long Vương lại càng vui vẻ. Mỹ nhân nhà mình vừa đẹp vừa độc, đúng là mãi không thoát ra được lưới tình mà!
Tiếp theo Ngân Sương phổ biến kế hoạch cho mọi người một chút, ai nấy đều được chia thảo dược, lần lượt nối đuôi nhau vào phó bản. Quá trình chuẩn bị đúng là kì công, cửa động nhiều quá, lấp lại cũng tốn không ít công sức. Bọn họ cuối cùng chừa lại hai cửa động, lúc này mới tập trung lại chuẩn bị hong chết bọn nhện đáng ghét kia!
Ở đầu hai cửa, bọn họ ra sức đốt thảo dược, các vị ma pháp sư hệ phong thì điều khiển gió, thổi khói vào sâu bên trong. Đốt như vậy gần hai tiếng đồng hồ vẫn không có chút động tĩnh gì... đương lúc Ngân Sương còn đang suy nghĩ có phải kế hoạch thất bại rồi hay không? Thì khu vực phía trên núi đá bắt đầu chấn động.
Ầm ầm mấy tiếng đinh tai nhức óc, phần đỉnh núi đá trực tiếp bị chấn sụp. Nhện nữ vương cứ như thế phá núi xông ra, ở phía sau là đám nhện béo khổng lồ như ong vỡ tổ tràn ra khắp nơi.
"Thành công rồi!"
Tiểu Sâm đứng cùng Kim Lương không khỏi nhảy lên hò reo, Ngân Sương cùng Hồng Hồng Hỏa Hỏa đập tay với nhau, Bạch Long Vương cười khà khà chỉ tay ra lệnh:
"Đại chiến ba trăm hiệp với nhện béo! Tất cả cùng lên!"
Đoàn người nhanh chóng tản ra, trước tiên tránh né Nhện Nữ Vương, tấn công mấy con nhện béo tiểu boss trước. Một đàn nhện béo số lượng trên dưới ba mươi, con nào con nấy to như trâu nước, cấp độ đồng đều 40, có thể xem là boss nhỏ đi kèm với boss lớn, thoạt nhìn rất khó xơi.
Theo nghiên cứu của Ngân Sương, loại quái hình nhện này đánh kiểu gì cũng khó.
Đầu tiên, bọn chúng có độc, đao kiếm chém vào thì sẽ phun độc khắp nơi. Loại độc này lại rất lợi hại, tính ăn mòn rất cao, người chơi máu dày dính phải thì còn có thể cầm cự để uống thuốc giải độc, còn người chơi máu giấy dính phải thì mấy giây sau đã tụt máu mà hồi sinh rồi.
Dùng ma pháp tầm xa để khống chế thì an toàn hơn, thế nhưng tính kháng ma pháp của bọn nhện béo này khá cao, sát thương nhận phải cũng thấp. Đánh kiểu này rất tốn thời gian, còn chưa biết lũ nhện này liệu có thể tự hồi máu hay không...
Tổng kết lại: Tấn công vật lý cận chiến thì nguy hiểm, tấn công ma pháp tầm xa thì không gây bao nhiêu sát thương.
Ngân Sương đưa ra giải pháp: Tấn công vật lý tầm xa.
Đây cũng là lúc tiểu đội cầm cung tên lên sàn chiếm lấy hào quang!
Bang bọn họ chỉ có sáu người chuyên sử dụng cung tên, dẫn đầu là anh chàng ngoại quốc tên Mitchell có tài may mặc rất đỉnh kia. Sáu người này được sáu ma pháp sư biết dùng lửa hộ tống, đứng ở các góc khác nhau theo lời Ngân Sương hướng dẫn mà bắt đầu hành động.
Mitchell đứng ở một mõm đá cao, bọn nhện hoàn toàn không tiếp cận được. Anh ta híp mắt vuốt ria mép, sau đó giương thanh trường cung cao bằng cả người mình lên, một mũi tên lớn như cây thương mạnh mẽ bắn ra, đâm thủng phần bụng của một con nhện béo gần đó.
Mũi tên này lực bắn ra cực kỳ lớn, trực tiếp ghim bụng nhện vào mặt đất. Từ vết thương do mũi tên gây ra nhanh chóng trào ra dịch độc. Lúc này Hồng Liệt hộ tống Mitchell mới vung tay, một quả cầu lửa chính xác đập vào bụng nhện. Dịch độc bắt lửa, trực tiếp bùng cháy. Lửa theo miệng vết thương lan vào bên trong bụng nhện làm cả người nó dần dần đỏ lên, chẳng bao lâu sau cả một con nhện béo đã bốc cháy hừng hực từ ngoài vào trong. Tiếng nhện gào thét vang ra từ trong đám lửa, thoạt nhìn không khác phim kinh dị là bao.
Đúng vậy, phần thứ hai kế hoạch của Ngân Sương chính là thiêu sống!
Dùng ngoại lục chọc vỡ bụng nhện, sau đó lại dùng lửa đốt lên. Độc nhện bắt lửa rất dữ, cứ như vậy là thiêu cháy thôi!
Ban đầu Ngân Sương còn không quá chắc chắc dùng cách này sẽ tổn thương nhện béo được bao nhiêu. Nhưng hiện tại nhìn thanh máu con nhện béo tụt nhanh hơn cả sắc lang tụt quần khi nhìn thấy mỹ nhân, liền cảm thấy kế hoạch của mình đã đúng rồi!
"Oa! Lửa cháy dữ ghê!"
Tiểu Sâm được anh trai cắp lên không trung cho an toàn, nhìn bên dưới nhện béo cháy như vậy liền nhịn không được há hốc mồm cảm thán. Kim Lương nhìn về phía Ngân Sương, phát hiện người ta đang híp mắt cực kì nguy hiểm, liền run rẩy cảm thán quả nhiên người đẹp thường mang theo độc, chỉ có em trai đáng yêu là thiên chân vô tà nhất! Nghĩ như vậy rồi, anh ta lập tức đem em trai bay xa ra một chút...
Những bạn cung thủ còn lại cũng bắt đầu nhắm vào bụng nhện mà bắn. Đáng tiếc cả bang hội bọn họ chỉ có mình Mitchell là dùng trường cung, năm người còn lại đều cầm cung ngắn, lúc bắn bụng nhện tốn không ít công sức.
Trường cung như Mitchell là thiên về tấn công, uy lực kinh người không thua kém cận chiến vật lí chút nào. Cây cung to bằng cả người, bắn ra mũi tên lớn như thanh giáo. Tầm ngắm xa, sát thương lớn, các chiêu thức học được đa phần đều có kèm theo thuộc tính xuyên giáp, dù đối phương có là một giáp sĩ trang bị kín kẽ, gặp cung tiễn thủ dùng trường cung cũng ăn đủ khổ nhọc.
Đoản cung như năm người còn lại chính là kiểu cung tên bình thường, cầm trên tay không nặng, mũi tên bắn ra là mũi tên phổ thông. Kiểu cung tên này tuy uy lực không bằng trường cung, nhưng ăn ở tốc độ, các kỹ năng liên quan tới đoản cung đa phần đều có thời gian phát động lẫn thời gian hồi chiêu ngắn, thích hợp để dùng liên tục, tạo thành liên kích khó chịu.
Năm bạn cung thủ này tốn sức chín trâu hai hổ mới đâm được một cái vết thương tương đối trên bụng nhện, ma pháp sư phía sau miễn cưỡng có thể dẫn lửa vào được. Cả cung thủ lẫn ma pháp sư đốt được một con nhện liền thở phào, vươn tay lau mồ hôi trên đầu. Cái tác phong này đúng là... So với Mitchell đứng bên kia đã xiên tới con nhện thứ năm thì đúng thật có hơi dở khóc dở cười...
Boss nhện nữ vương bên kia không bị ai công kích cũng mặc kệ đám nhện đồ đệ của mình từng con bị thiêu cháy. Có lẽ là không được lập trình, AI thì cũng chỉ là AI thôi, không có nhiều cảm xúc như con người.
Khoảng nửa tiếng sau, nhóm nhện béo tiểu boss đã bị chết cháy hết cả. Đương nhiên công sức phần lớn vẫn là của Mitchell...
Bạch Long Vương xoay xoay cổ tay, ra hiệu với toàn thể bang chúng đã sớm đứng vào vị trí chiến đấu của mình:
"Mục tiêu tiếp theo: Hạ gục nhện nữ vương!"
Nói xong, anh liền phóng lên như một tia chớp vàng, trên mặt là nụ cười hưng phấn khi gặp đối thủ mạnh, miệng thì cười ha ha ha. Lưỡi kiếm bén nhọn quẹt một đường thẳng vào đầu nhện, thành công kéo toàn bộ thù hận về phía mình.
Ngân Sương đứng một bên chửi thầm:
"Cái thằng cha này đúng là... Gặp boss nguy hiểm còn cười tươi như vậy."
Cậu bĩu môi ghét bỏ, rồi nhanh chóng đuổi theo sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất