Sau Khi Xuyên Thành Minh Tinh Pháo Hôi Tôi Bạo Hồng
Chương 58
Editor: Fei
"Hot search?" Kỷ Li ngớ người, "Nước hoa Ứng Thị đăng quảng cáo lên mạng rồi à?"
Thời gian biên tập hậu kỳ cũng hơn một tháng.
Bánh Bao gật đầu liên tục, chưa cần chờ cậu giới thiệu Kỷ Li đã nhìn thấy hotsearch đính kèm từ "bạo" trên weibo ——
Kỷ Li tuyệt mỹ cổ phong.
Từ khóa chẳng dính dáng đến hai từ "Quảng cáo" song vẫn gợi sự tò mò, đồng thời không khiến người qua đường phản cảm.
Kỷ Li ấn vào hot search, đứng đầu chính là video nước hoa Ứng Thị đăng ——
"Mỹ nhân say rượu nằm trên giường, hương lê quẩn quanh nơi màn trướng."
Caption đơn giản, ngay cả ảnh thumbnail cũng mơ mơ hồ hồ, góc dưới cùng bên phải video hiển thị thời gian là sáu mươi giây.
Hiển nhiên team biên tập đã sử dụng tối đa thời gian của một thước phim quảng cáo.
Tuy Kỷ Li là diễn viên chính nhưng y chưa được xem thành phẩm cuối cùng.
Y cẩn thận mở video quảng cáo dài một phút lên.
Weibo có tính năng bình luận trực tiếp, video vừa bắt đầu mà đạn mạc đã chiếm đầy màn hình.
—— A a a a a tui chết mất, tui chết mất, tui chết mất! Kỷ Li là báu vật gì thế này!
—— Tôi nhất định phải nghĩ cách ngủ với Kỷ Li!
—— Fan Kỷ Li có mắt nhìn ghê,người qua đường xem xong còn muốn lọt hố.
—— Tôi không làm fan mẹ được nữa rồi, muốn chuyển sang fan bạn trai cơ! (Éc? Tại sao không phải fan bạn gái?)
—— Ngại quá, mỹ nhân Kỷ Li đang nằm trên giường tui, đồng thời bị tụi mần lên mần xuống ngủ luôn gòy.
—— Lầu trên mơ đẹp nhỉ.
Kỷ Li đọc mấy đạn mạc kỳ quái kia, vành tai ửng đỏ.
Bánh Bao cười hơ hớ, vội vã giúp Kỷ Li tắt bình luận, "Anh Kỷ, bọn họ thích anh nên mới nói như vậy, anh đừng để bụng."
Kỷ Li gật đầu, tập trung xem video.
Cùng lúc đó, Tần Nhạc vừa xuống máy bay cũng ấn vào đoạn quảng cáo kia.
Tập đoàn Quý Thị đã chi một số tiền lớn để mời nhạc sĩ Vạn Linh – người đứng đầu ngành âm nhạc cổ phong nước nhà viết BGM cho TVC.
Mở đầu là tiếng chuông cổ, tiếp đó được thay bằng tiếng nước chảy róc rách.
Tiểu hầu gia ngà ngà say khoác trên mình bộ quần áo ngủ, chậm rãi đi về phía giường lớn.
Y giẫm lên cánh hoa trắng mềm mại, làn gió tạo ra từ bước chân y cuốn chúng lên cao giống trái tim của người xem lúc này, không thể rời khỏi người thanh niên.
Tiểu hầu gia quỳ bò trên giường, ánh nến chập chờn đằng sau tấm rèm màu vàng nhạt phản chiếu bóng lưng hút hồn của y, gợi lên xúc cảm muốn được ôm ấp.
Tiếng đàn Không(*) nhẹ nhàng trong vắt truyền tới.
(*Đàn Không (loại đàn thời xưa, ít nhất có năm dây, nhiều nhất có hai mươi lăm dây)
Tiểu hầu gia cao quý ngửi mùi rượu, thời điểm y ngửa đầu uống lại bị rượu dính vào áo ngủ. Ánh mắt mông lung vì cơn say quả thật khiến người khác chỉ muốn ôm chặt vào lòng, yêu thương y.
Trầm hương đốt nơi đầu giường tạo thành lớp sương mù mờ ảo, tiểu hầu giá khẽ híp mắt, duỗi đầu ngón tay trắng nõn vẽ theo đường quỹ tích trên không trung.
Vô tư đầy quyền rũ.
Áo bào trượt xuống để lộ cánh tay mảnh khảnh, hiện ra vẻ đẹp độc nhất vô nhị dưới ánh nến tối tăm, dẫn dắt ảo tưởng viển vông ——
Nếu có thể nắm lấy cánh tay ấy, cưỡng ép đè chủ nhân của nó xuống giường thì sẽ là khung cảnh như thế nào?
Tiểu hầu gia cắn một miếng lê, nước quả chảy từ khóe miệng y nhuốm lên bờ môi đỏ, gợi khát vọng muốn chui vào màn hình đòi hôn.
Lê ngọt ư? Không, thứ ngọt ngào nhất rõ ràng là Kỷ Li!
Cuối cùng đoạn video dừng ở nụ cười thuần khiết của thanh niên, ngứa ngáy cả tâm can.
Tất cả những người xem xong mới hiểu ý đạo diễn Adolf.
Quảng cáo lấy concept cổ trang này muốn đẹp có đẹp, muốn động lòng có động lòng, chắc chắn sẽ trở thành quảng cáo nước hoa số một trong giới!
...
Tư duy của Adolf không giống các đạo diễn khác, anh ta sẽ không để sản phẩm xuất hiện đầy TVC.
Sự tương phản ấy càng khiến người xem háo hức tìm hiểu về sản phẩm.
Tần Nhạc tắt video, đầu ngón tay siết chặt điện thoại trắng bệch vì dùng quá nhiều sức.
Hơi thở hắn nóng rực, cố gắng kìm chế tâm trạng kích động.
So với lúc quay quảng cáo tại studio, thành phẩm sau khi cắt nối biên tập càng đánh mạnh vào thị giác hơn, không tài nào làm lơ.
Hắn muốn Kỷ Li tỏa sáng trước mặt đám đông nhưng lại sợ ai đó mơ ước ngôi sao của hắn.
Có nữ du khách đi ngang qua, trên điện thoại di động của đối phương vang lên âm thanh đến từ đoạn quảng cáo kia.
Tần Nhạc không cần quay đầu nhìn cũng nhớ rõ từng khung cảnh, từng chuyển động. Nỗi xúc động mới bị áp chế bỗng ùa đến lần nữa.
"Đựu, Kỷ Li đẹp thế!"
"Đây là nước hoa gì? Tôi đi kiếm thử!"
Hai nữ sinh vừa đi vừa thảo luận, nhanh chóng rời khỏi sân bay.
Đúng lúc ấy, Tề Ngạn gọi điện tới, "Alo."
"Ông xuống máy bay rồi đúng không? Tôi đã liên lạc với đoàn phim, sẽ có xe đến đón."
Tần Nhạc hòa hồn. Hắn đeo khẩu trang, kính râm và mũ xong xuôi mới đi ra ngoài cửa.
"Ừ, ông gửi biển số xe và phương thức liên lạc của tài xế cho tôi."
Tề Ngạn đáp, lúc định cúp điện thoại thì nghe Tần Nhạc nói tiếp, "Ông giúp tôi hỏi xem thuê biển quảng cáo lớn nhất trung tâm Hải Thành trong vòng một tuần hết bao nhiêu tiền."
"...Để làm gì?"
"Đừng thắc mắc quá nhiều, rảnh hỏi hộ tôi." Tần Nhạc trả lời.
Tắt điện thoại xong hắn mới cất bước rời khỏi sân bay Vân Thành.
Đã hơn một tháng trôi qua, hắn rất muốn gặp thanh niên.
...
Kỷ Li ngồi trong phòng khách sạn, nghiêm túc xem TVC của bản thân. Sau khi xác nhận mình không mắc bất kì sai lầm nào mới hài lòng thở phào nhẹ nhõm.
Úc Phú Nhã dẫn đoàn đội tới, bọn họ luôn tùy thời theo dõi dữ liệu trên mạng.
Quảng cáo được đăng vào mười giờ sáng, chưa đầy năm tiếng đồng hồ đã đạt ba mươi vạn lượt share, bình luận lên tới hơn năm mươi vạn!
Trên thực tế Kỷ Li bận rộn tập luyện với đoàn phim cả buổi, chưa kịp share weibo nên fan y vẫn "giữ sức", muốn chờ y tự đăng.
Nếu mở weibo nước hoa Ứng Thị sẽ thấy lượng chia sẻ và bình luận đa phần đều đến từ cư dân mạng và người qua đường.
Fan Kỷ Li không cần dùng tới kế hoạch "khống bình" như bao fandom khác.
—— Xong rồi! Cứu tui với, Kỷ Li quyến rũ quá cha mạ ơi, tui làm được!
—— Đàn ông con trai như tôi còn phải lọt hố! Sau này có ra nước hoa nam không? Tôi muốn mua!
—— Dụ thụ đây rồi! Kỷ Li là trai thẳng à? Gay có cơ hội không? (P/s: Tôi đang khen cậu ấy)
—— Mấy anh con trai đừng tranh đàn ông với chúng tôi nữa! Kỷ Li thuộc về chị em phụ nữ cơ!
—— Tôi cho rằng khuôn mặt lẫn khí chất của Kỷ Li có thể all kill giới giải trí, chẳng minh tinh nào sánh bằng!
—— A a a tại sao lúc trước nước hoa mở pre-order tôi lại do dự nhỉ? Hiện tại ngay cả bản thường cũng không mua được, nhãn hàng restock đi mà!
—— Đừng nói trên mạng, ngay cả hai cái flagship store của Ứng Thị đều hết sạch. Tôi chạy ra mua sau khi xem quảng cáo xong cũng chẳng kịp!
—— Tui hốt được một chai trên chợ cá(*) rồi, đắt gấp tám lần! Nhưng vì đầy đầu tui đều là hình ảnh sexy của Kỷ Li nên ma xui quỷ khiến thế nào vẫn chi tiền!
(*Chợ cá (xianyu), app mua đồ second hand của TQ)
...
Giống như những gì các bình luận đề cập tới, số lượng nước hoa tồn kho tại cửa hàng online đã hết, ngay cả đại lý cũng tẩu tán sạch sành sanh.
Giá gốc cho phiên bản phổ thông là 588 tệ, thế nhưng bây giờ một số web bán đồ second hand đã có người đôn gấp tám thậm chí là mười lần!
Cơ hội kiếm lời của đám đầu cơ!
Số người follow weibo nước hoa Ứng Thị tăng hai mươi vạn, đồng thời diễn viên chính trong quảng cáo là Kỷ Li cũng thêm mười vạn follow qua mỗi giờ.
Từ xưa đến nay "Nam sắc" vẫn dễ hấp dẫn fan nữ hơn song vẫn xảy ra chuyện ngoài ý muốn ——
Quảng cáo của Kỷ Li đánh mạnh vào khách hàng nữ nhưng lại có rất nhiều khách nam "dính thính"!
Fanboy chiếm hơn một nửa lượng follow đang tăng dạo gần đây! Mức độ khủng bố mạnh ngang với fangirl!
"Chị Úc, quảng cáo tràn ngập trên diễn đàn Sói Tru rồi." Nhân viên công tác ngạc nhiên mở miệng.
90% thành viên của diễn đàn là nam.
Bọn họ thích bàn tán về các nữ minh tinh trong giới giải trí, hàng năm còn tự phát động bình chọn sắc đẹp giữa các nữ minh tinh với nhau.
Nữ minh tinh đạt vị trí số một có lượng phiếu bầu hơn một triệu, chứng tỏ số lượng thành viên diễn đàn cực kỳ lớn.
Nói trắng ra, hoạt động trên diễn đàn này phần lớn đều là thẳng nam tự tin thái quá cho nên ngoại giới thường cười trêu, gọi là "Diễn đàn Thẳng Nam".
Thỉnh thoảng vẫn xuất hiện vài topic nhắc đến nam minh tinh nhưng toàn là mỉa mai chế nhạo.
Nhưng tình huống hôm nay lại khác, mười topic thì có đến bảy cái liên quan tới quảng cáo nước hoa của Kỷ Li, thậm chí còn có hot topic.
Nhân viên công tác đọc lướt qua. Ngoại trừ vài comment đá xoáy mỉa mai, hầu hết đều là khen ngợi.
"Đừng nói diễn đàn thẳng nam Sói Tru, ngay cả diễn đàn "1001 Đêm" cũng toàn anh Kỷ."
Staff nói, khóe mắt lóe lên ý cười kì quái.
"1001 Đêm?" Kỷ Li thắc mắc, "Đây là diễn đàn gì thế?"
Các nhân viên hiểu chuyện chỉ biết cười.
Họ dứt khoát đẩy laptop về phía Kỷ Li, tiện tay ấn vào topic liên quan đến y.
"Anh Kỷ tự xem đi, đây là diễn đàn đồng tính lớn nhất nước ta đó."
Kỷ Li phản ứng chậm nửa nhịp, nhìn xuống phần bình luận.
—— Đàn ông đích thực không bao giờ nói dối. Tôi muốn chịch Kỷ Li, chịch em ấy khóc luôn.
—— Tôi cảm thấy đời này tôi phải làm 0 nhưng vì Kỷ Li tôi có thể làm 1.
—— Kiểu dụ thụ như Kỷ Li trong giới giải trí cũng chẳng có mấy ai. Nốt ruồi trên mũi em ấy gợi tình quá.
—— Mới xem một cái quảng cáo thôi đã dính thính rồi? Tôi đề nghị các ông nên tìm ảnh chụp em ấy cắt đầu đinh. Nói thật nhé, tôi cứng luôn!
...
Kỷ Li đọc đống comment 18+ kia, vành tai đỏ bừng.
Y vội vàng trả ipad cho staff, giả vờ bình tĩnh ho nhẹ, "Mọi người cứ theo dõi tình hình là được."
Nhân viên công tác vội vàng đáp ứng.
Đúng là các cô không chọn sai người! Toàn bộ giới giải trí này có bao nhiêu người ra mắt cùng thời với Kỷ Li mà hễ ra tác phẩm là lại lên hot search như y?
Kỷ Li vừa đáng yêu vừa sexy, kỹ năng diễn xuất tốt, chỉ cần chịu khó tìm hiểu thì ai chẳng thích?
Các cô thật lòng hi vọng sự nghiệp của y sẽ ngày càng phát triển. Đến lúc đó không chỉ giá trị bản thân y tăng cao, danh tiếng đoàn đội cũng lên như diều gặp gió.
Kỷ Li không biết các cô đang nghĩ gì, quay sang dặn dò Úc Phú Nhã.
"Chị Úc liên hệ với người phụ trách Ứng Thị, đừng để các phần tử xấu lợi dụng cơ hội lừa gạt fan."
Việc sản xuất nước hoa có giới hạn nhưng chưa đến mức bán hết sẽ ngừng restock, không cần thiết phải mua trên chợ cá tránh bị lừa đảo, còn ảnh hưởng tới danh dự nhãn hàng và phát ngôn viên.
Úc Phú Nhã đương nhiên hiểu được tính nghiêm trọng của sự việc, cô gật đầu, "Cậu yên tâm, chị sẽ liên lạc với họ ngay."
Kỷ Li đăng nhập weibo, share video quảng cáo nước hoa.
Ngoài ra y còn để lại bình luận: Xin mọi người hãy tiêu dùng hợp lý. Sau này nước hoa sẽ restock, đừng để bị người khác lừa mua với giá cao.
Các fan phấn khích cả buổi sáng lập tức điên cuồng trả lời bình luận của y.
—— Anh trai, cuối cùng em cũng chờ được anh rồi! Quảng cáo nước hoa đẹp lắm!
—— Huhuhu Kỷ Li tốt ghê! Nhãi con yên tâm, mama tinh mắt lắm chẳng bị lừa đâu! Giá nước hoa không mắc, mama mua được!
—— Antifan hiểu rõ tình cảm của mình rồi, lọt hố đây! Xin lỗi Kỷ Li, về sau em chỉ khen mình anh thôi!
—— Trước thấy Kỷ Li cắt đầu đinh, nhất thời không chấp nhận nổi định thoát fan. Kết quả lại bị quảng cáo đạp rơi xuống hố lần nữa! Hay lắm chàng trai!
—— Kỷ Li, nhớ bảo vệ bản thân thật tốt nha con! Hiện tại có nhiều con sói đói thèm muốn thân thể con, mama không yên lòng!
—— Phiên bản limited đang giao hàng rồi, chắc ngày mai là nhận được. Tôi!Thật!May!Mắn!
Kỷ Li đọc bình luận, khóe miệng cong cong.
Quảng cáo có thể thúc đẩy doanh số bán hàng tương đương với sự công nhận mà khán giả dành cho y.
Úc Phú Nhã nhanh chóng trở về, nói thẳng vào ý chính.
"Chị đã trao đổi cùng người phụ trách, đây là chiến lược "marketing bỏ đói"(*), đến chín giờ tối sẽ restock một ít nước hoa."
(Marketing bỏ đói(Hunger Marketing) là một chiến lược tâm lý tập trung vào mong muốn của người tiêu dùng, khiến họ đói do đó có mong muốn mạnh mẽ để mua sản phẩm mà người khác cũng muốn mua. Bằng cách kích thích tâm lý, chiến lược này đưa mọi người rơi vào bẫy cảm xúc thay vì đưa ra quyết định hợp lý, nhờ vào thúc đẩy sự khan hiếm của sản phẩm. Chiến lược marketing này thúc đẩy sự quan tâm của mọi người, và thông qua truyền miệng giúp doanh nghiệp có nhiều khách hàng tiềm năng hơn.)
"Mặt khác, Đàn Nhụy Các Trung Hương cũng mở pre-order vào tối nay."
Nhãn hàng định tận dụng mọi thời cơ kích thích khả năng tiêu dùng, vừa có thể duy trì độ hot vừa có thể kéo dài mức tiêu phí.
Bánh Bao kích động xoa tay, "Được được được! Em chỉ mong quảng cáo thứ hai mau ra mắt thôi!"
Cậu sớm nghe tin quảng cáo Đàn Nhụy Các Trung Hung lấy concept party! Anh Kỷ mặc áo sơ mi mỏng, che kín hai mắt bằng dải lụa đỏ.
Cứu mạng! Nghĩ thôi đã thấy kích thích rồi!
Thảm nào cả nam lẫn nữ đều muốn ngủ với anh Kỷ, cực phẩm như vậy ai mà chẳng thích!
Kỷ Li bắt gặp ánh mắt nhiệt tình của Bánh Bao, búng trán cậu, "Nghĩ gì đấy? Theo anh lên nhà hàng tầng 5 ăn gì đó đi."
Bữa sáng bữa trưa gộp lại thành một, thêm vào huấn luyện cần tiêu hao nhiều thể lực nên Kỷ Li đói bụng rất nhanh.
Y nhớ tới ánh mắt trần trụi của các nhân viên công tác bèn muốn đi cùng Bánh Bao, lúc cần còn ra mặt giúp y ứng phó.
Trong khách sạn chỉ có staff không có fan.
Úc Phú Nhã cực kỳ yên tâm, cô gật đầu, "Ừ đúng. Kỷ Li ăn nhiều chút, ngày mai bắt đầu quay rồi."
Kỷ Li gật đầu, hướng tới nhà hàng tầng năm.
Giống như dự đoán, nhân viên công tác tình cờ đụng mặt y trong tháng máy vẫn luôn nhìn y bằng ánh mắt hết sức nhiệt tình.
Thậm chí staff nữ còn hỏi y liệu có thể dựa vào quan hệ mua nước hoa giúp các cô ấy được không.
May mà sau khi đi theo Úc Phú Nhã, Bánh Bao đã luyện được kỹ năng "Qua loa lấy lệ", dễ dàng từ chối những yêu cầu kia.
Thang máy dừng tại tầng năm.
Kỷ Li vừa bước chân vào liền nhìn thấy bóng người quen thuộc, "...Anh Nhạc?"
Tần Nhạc luôn là người đầu tiên chú ý đến thanh niên.
Trải qua một tháng huấn luyện khí chất "cảnh viên" càng lộ rõ, ngũ quan lạnh lùng cương nghị hơn rất nhiều.
Tuy vẫn là cùng một người nhưng trông khác hoàn toàn yêu tinh quyến rũ trong quảng cáo nước hoa, chỉ có ý cười nơi đôi mắt kia là chẳng hề thay đổi.
Suốt khoảng thời gian suy tư ngắn ngủi, Kỷ Li đã chạy tới trước mặt hắn, "Anh Nhạc, anh đến từ khi nào vậy?"
Tần Nhạc đáp, "Vừa mới thôi, trên máy bay chưa ăn gì nên tới nhà hàng lót dạ."
Ngày mai chính thức khởi động máy, Tần Nhạc làm nhà sản xuất kiêm giám chế, dù nhiều việc cũng phải tranh thủ có mặt.
Đương nhiên phần bận rộn này là hắn cam tâm tình nguyện.
"Anh Kỷ ăn gì để em lấy?" Bánh Bao nói.
Kỷ Li nhìn qua thức ăn vẫn chưa được động đến trước mặt Tần Nhạc, tự dưng thấy thèm, "Anh muốn hải sản tươi giống anh Nhạc, thêm tôm nhé!"
Đáy mắt Tần Nhạc xẹt qua ý cười.
Hai người ngồi đối diện nhau.
"Dạo này anh đang vội gì thế? Có phải đi luôn không?"
Tần Nhạc ngừng đũa, tập trung trả lời câu hỏi của y, "Nửa cuối năm còn một bộ phim điện ảnh chuẩn bị khai máy, gần đây phải trao đổi thêm với đoàn phim nước ngoài."
"《Hành Động Đặc Thù》do tôi giám chế, sắp tới sẽ phải ở lại mấy ngày."
Trước giờ Tần Nhạc chưa từng làm việc hời hợt, hơn nữa hắn cũng có ý thức trách nhiệm cao.
Nếu là bộ phim mà hắn coi trọng, bất kể lấy tư cách diễn viên hay giám chế hắn đều sát sao từng chi tiết nhỏ.
Huống hồ thanh niên còn ở đây, hắn có thể nhân cơ hội phát triển tình cảm đôi bên.
Kỷ Li đảo mắt, âm thầm tán thành.
Giám chế là người có quyền hạn lớn nhất trong đoàn phim nhưng đa số thường giao hết nhiệm vụ cho đạo diễn, ngồi mát ăn bát vàng, mười ngày nửa tháng mới để ý, hiếm lắm mới có người dụng tâm như Tần Nhạc.
Trong lúc hai người đang trò chuyện, Bánh Bao liền mang hải sản qua, "Anh Kỷ, ăn thôi."
Kỷ Li nhìn ba con tôm nhỏ trên đĩa, buồn rầu đáp, "Tôm đâu?"
"Đầu bếp nói giờ này muộn rồi, tôm tươi bị khách khác lấy hết. Tôm chết còn đó nhưng sợ thực khách ăn vào tiêu chảy nên em lấy thêm sò với cua á."
Tần Nhạc yên lặng động đũa, gắp bảy tám con tôm trong đĩa mình vào bát, đẩy về phía thanh niên, "Cho em hết."
Kỷ Li vui vẻ nhìn mấy con tôm bự, hỏi hắn, "Anh Nhạc không ăn tôm à?"
"Tôi bị dị ứng." Tần Nhạc giải thích, "Nếu em muốn ăn thì cho em, khỏi lãng phí."
"Vậy em không khách sáo nữa." Ánh mắt Kỷ Li sáng quắc, nổi tính trẻ bỏ hết tôm vào bát mình, tập trung đánh chén.
Tần Nhạc nhìn y ăn ngon miệng như thế bèn khẽ cong môi cười, cơn đói cũng bị gợi lên.
Bánh Bao ngồi bên cạnh Kỷ Li, tầm mắt đảo qua đảo lại giữa hai người, cứ cảm thấy có gì đó sai sai ——
Khoan đã.
Nếu cậu nhớ không nhầm, vừa rồi đầu bếp bảo tôm tươi được vị khách phía trước lấy hết.
Sao bây giờ thầy Tần lại dị ứng?
Bánh Bao nghĩ không ra nguyên do, im lặng lướt weibo.
Video quảng cáo quay quá đẹp, chưa cần fan cày số liệu, mỗi cư dân mạng xem thôi cũng thừa sức làm "thủy quân".
Bọn họ tự nguyện share, khen, giới thiệu, hot search bỗng hóa thành hiện trường "hạ cổ" của Kỷ Li.
Độ hot ngày càng tăng, không thể hạ nhiệt ngay lập tức.
Trong fanclub chính thức, các fan đang nhiệt tình thảo luận.
"Hi vọng phía nhãn hàng sớm mở rộng tuyên truyền, để càng nhiều người nhìn thấy sắc đẹp đỉnh cao của nhãi con!"
"Đúng! Mau nhanh lên! Nhiều người không dùng weibo lắm."
"Mở rộng tuyên truyền+1. Nếu như nhãn hàng không ra tay, fan chúng ta có thể đập tiền tiếp ứng chứ?"
"Tôi nghĩ là có bởi vì nhóm khách hàng có năng lực mua hàng rất rộng, không chỉ thanh niên chúng ta mà ngay cả bậc phụ huynh cũng sẽ thích Kỷ Li!"
Đột nhiên ai đó share một cái weibo vào nhóm ——
"Đậu má! Bà con mau nhìn đại thần nè! Người ta bao trọn biển quảng cáo ở trung tâm thương mại lớn nhất Hải Thị và Kinh Thành, bảy ngày, hai mươi tư giờ đều chiếu quảng cáo nước hoa của Kỷ nhãi con!"
Bánh Bao đọc được mấy bình luận như ngửi thấy mùi tiền thoang thoảng đâu đây, cậu giật mình ấn vào weibo đại thần.
Vẫn là vị "Mỗi Ngày Đều Cảm Thấy Kỷ Li Rất Đáng Yêu" kia, trải qua trận chiến mua nước hoa lúc trước, người này đã trở thành fan lớn trong fandom Kỷ Li.
Ngay cả nhân viên như Bánh Bao cũng âm thầm follow weibo đối phương.
Đúng như lời fan nói, vị đại thần nọ luôn rất lạnh lùng, chỉ đăng hai tấm ảnh hợp đồng sử dụng bảng quảng cáo.
Chẳng ngại ngần chi ra năm mươi vạn tệ.
Bên dưới là hàng loạt comment quỳ lạy xin vía.
Các cô còn đang bàn nhau xem có thể mở rộng tuyên truyền không thì đại thần đã làm xong cả rồi.
Mặc dù tình yêu fan dành cho thần tượng không thể đo bằng tiền nhưng bọn họ đều thừa nhận Kỷ Li chính là chân ái của đại thần. Nếu không, ai lại bằng lòng tốn công tốn sức vào mấy việc như thế!
—— Huhuhu, đại thần trâu bò quá, chắc chắn trong thực tế địa vị đại thần cũng không hề thấp. Liệu sau này có cơ hội gặp Kỷ Li không nhỉ?
—— Nếu đại thần muốn cướp nhãi con, đám người trần mắt thịt chúng ta đánh không lại, cam tâm tình nguyện chịu thua.
Bánh Bao đọc hai comment kia xong, trong lòng bỗng dấy lên lo sợ.
Cậu nói với Kỷ Li, "Anh Kỷ, em thấy anh nên cẩn thận chút. Anh nhìn đại thần "Mỗi Ngày Đều Cảm Thấy Kỷ Li Rất Đáng Yêu" đi."
"Chưa biết chứng người này là nhà sản xuất nào đó ẩn núp bên cạnh anh hoặc tương lai sẽ tìm cách tiếp cận anh đấy!"
"Chi tiền mạnh tay chứng tỏ người ta đang thèm muốn thân thể anh!"
"..."
Kỷ Li ngẩn ngơ trước mấy lời táo bạo kia, ngay cả người vốn bình tĩnh như Tần Nhạc cũng ngừng đũa.
"Nói bậy gì đấy? Ở bên ngoài phải biết giữ ý chứ." Kỷ Li thấp giọng ngăn cản.
Y liếc mắt sang phía người đàn ông nọ, gương mặt hơi hơi nóng.
Bánh Bao ngộ ra, ngượng ngùng cười chấm dứt đề tài.
Cậu tiếp tục lướt weibo, phát hiện một hot search bôi xấu bèn dừng lại xem.
"Hot search?" Kỷ Li ngớ người, "Nước hoa Ứng Thị đăng quảng cáo lên mạng rồi à?"
Thời gian biên tập hậu kỳ cũng hơn một tháng.
Bánh Bao gật đầu liên tục, chưa cần chờ cậu giới thiệu Kỷ Li đã nhìn thấy hotsearch đính kèm từ "bạo" trên weibo ——
Kỷ Li tuyệt mỹ cổ phong.
Từ khóa chẳng dính dáng đến hai từ "Quảng cáo" song vẫn gợi sự tò mò, đồng thời không khiến người qua đường phản cảm.
Kỷ Li ấn vào hot search, đứng đầu chính là video nước hoa Ứng Thị đăng ——
"Mỹ nhân say rượu nằm trên giường, hương lê quẩn quanh nơi màn trướng."
Caption đơn giản, ngay cả ảnh thumbnail cũng mơ mơ hồ hồ, góc dưới cùng bên phải video hiển thị thời gian là sáu mươi giây.
Hiển nhiên team biên tập đã sử dụng tối đa thời gian của một thước phim quảng cáo.
Tuy Kỷ Li là diễn viên chính nhưng y chưa được xem thành phẩm cuối cùng.
Y cẩn thận mở video quảng cáo dài một phút lên.
Weibo có tính năng bình luận trực tiếp, video vừa bắt đầu mà đạn mạc đã chiếm đầy màn hình.
—— A a a a a tui chết mất, tui chết mất, tui chết mất! Kỷ Li là báu vật gì thế này!
—— Tôi nhất định phải nghĩ cách ngủ với Kỷ Li!
—— Fan Kỷ Li có mắt nhìn ghê,người qua đường xem xong còn muốn lọt hố.
—— Tôi không làm fan mẹ được nữa rồi, muốn chuyển sang fan bạn trai cơ! (Éc? Tại sao không phải fan bạn gái?)
—— Ngại quá, mỹ nhân Kỷ Li đang nằm trên giường tui, đồng thời bị tụi mần lên mần xuống ngủ luôn gòy.
—— Lầu trên mơ đẹp nhỉ.
Kỷ Li đọc mấy đạn mạc kỳ quái kia, vành tai ửng đỏ.
Bánh Bao cười hơ hớ, vội vã giúp Kỷ Li tắt bình luận, "Anh Kỷ, bọn họ thích anh nên mới nói như vậy, anh đừng để bụng."
Kỷ Li gật đầu, tập trung xem video.
Cùng lúc đó, Tần Nhạc vừa xuống máy bay cũng ấn vào đoạn quảng cáo kia.
Tập đoàn Quý Thị đã chi một số tiền lớn để mời nhạc sĩ Vạn Linh – người đứng đầu ngành âm nhạc cổ phong nước nhà viết BGM cho TVC.
Mở đầu là tiếng chuông cổ, tiếp đó được thay bằng tiếng nước chảy róc rách.
Tiểu hầu gia ngà ngà say khoác trên mình bộ quần áo ngủ, chậm rãi đi về phía giường lớn.
Y giẫm lên cánh hoa trắng mềm mại, làn gió tạo ra từ bước chân y cuốn chúng lên cao giống trái tim của người xem lúc này, không thể rời khỏi người thanh niên.
Tiểu hầu gia quỳ bò trên giường, ánh nến chập chờn đằng sau tấm rèm màu vàng nhạt phản chiếu bóng lưng hút hồn của y, gợi lên xúc cảm muốn được ôm ấp.
Tiếng đàn Không(*) nhẹ nhàng trong vắt truyền tới.
(*Đàn Không (loại đàn thời xưa, ít nhất có năm dây, nhiều nhất có hai mươi lăm dây)
Tiểu hầu gia cao quý ngửi mùi rượu, thời điểm y ngửa đầu uống lại bị rượu dính vào áo ngủ. Ánh mắt mông lung vì cơn say quả thật khiến người khác chỉ muốn ôm chặt vào lòng, yêu thương y.
Trầm hương đốt nơi đầu giường tạo thành lớp sương mù mờ ảo, tiểu hầu giá khẽ híp mắt, duỗi đầu ngón tay trắng nõn vẽ theo đường quỹ tích trên không trung.
Vô tư đầy quyền rũ.
Áo bào trượt xuống để lộ cánh tay mảnh khảnh, hiện ra vẻ đẹp độc nhất vô nhị dưới ánh nến tối tăm, dẫn dắt ảo tưởng viển vông ——
Nếu có thể nắm lấy cánh tay ấy, cưỡng ép đè chủ nhân của nó xuống giường thì sẽ là khung cảnh như thế nào?
Tiểu hầu gia cắn một miếng lê, nước quả chảy từ khóe miệng y nhuốm lên bờ môi đỏ, gợi khát vọng muốn chui vào màn hình đòi hôn.
Lê ngọt ư? Không, thứ ngọt ngào nhất rõ ràng là Kỷ Li!
Cuối cùng đoạn video dừng ở nụ cười thuần khiết của thanh niên, ngứa ngáy cả tâm can.
Tất cả những người xem xong mới hiểu ý đạo diễn Adolf.
Quảng cáo lấy concept cổ trang này muốn đẹp có đẹp, muốn động lòng có động lòng, chắc chắn sẽ trở thành quảng cáo nước hoa số một trong giới!
...
Tư duy của Adolf không giống các đạo diễn khác, anh ta sẽ không để sản phẩm xuất hiện đầy TVC.
Sự tương phản ấy càng khiến người xem háo hức tìm hiểu về sản phẩm.
Tần Nhạc tắt video, đầu ngón tay siết chặt điện thoại trắng bệch vì dùng quá nhiều sức.
Hơi thở hắn nóng rực, cố gắng kìm chế tâm trạng kích động.
So với lúc quay quảng cáo tại studio, thành phẩm sau khi cắt nối biên tập càng đánh mạnh vào thị giác hơn, không tài nào làm lơ.
Hắn muốn Kỷ Li tỏa sáng trước mặt đám đông nhưng lại sợ ai đó mơ ước ngôi sao của hắn.
Có nữ du khách đi ngang qua, trên điện thoại di động của đối phương vang lên âm thanh đến từ đoạn quảng cáo kia.
Tần Nhạc không cần quay đầu nhìn cũng nhớ rõ từng khung cảnh, từng chuyển động. Nỗi xúc động mới bị áp chế bỗng ùa đến lần nữa.
"Đựu, Kỷ Li đẹp thế!"
"Đây là nước hoa gì? Tôi đi kiếm thử!"
Hai nữ sinh vừa đi vừa thảo luận, nhanh chóng rời khỏi sân bay.
Đúng lúc ấy, Tề Ngạn gọi điện tới, "Alo."
"Ông xuống máy bay rồi đúng không? Tôi đã liên lạc với đoàn phim, sẽ có xe đến đón."
Tần Nhạc hòa hồn. Hắn đeo khẩu trang, kính râm và mũ xong xuôi mới đi ra ngoài cửa.
"Ừ, ông gửi biển số xe và phương thức liên lạc của tài xế cho tôi."
Tề Ngạn đáp, lúc định cúp điện thoại thì nghe Tần Nhạc nói tiếp, "Ông giúp tôi hỏi xem thuê biển quảng cáo lớn nhất trung tâm Hải Thành trong vòng một tuần hết bao nhiêu tiền."
"...Để làm gì?"
"Đừng thắc mắc quá nhiều, rảnh hỏi hộ tôi." Tần Nhạc trả lời.
Tắt điện thoại xong hắn mới cất bước rời khỏi sân bay Vân Thành.
Đã hơn một tháng trôi qua, hắn rất muốn gặp thanh niên.
...
Kỷ Li ngồi trong phòng khách sạn, nghiêm túc xem TVC của bản thân. Sau khi xác nhận mình không mắc bất kì sai lầm nào mới hài lòng thở phào nhẹ nhõm.
Úc Phú Nhã dẫn đoàn đội tới, bọn họ luôn tùy thời theo dõi dữ liệu trên mạng.
Quảng cáo được đăng vào mười giờ sáng, chưa đầy năm tiếng đồng hồ đã đạt ba mươi vạn lượt share, bình luận lên tới hơn năm mươi vạn!
Trên thực tế Kỷ Li bận rộn tập luyện với đoàn phim cả buổi, chưa kịp share weibo nên fan y vẫn "giữ sức", muốn chờ y tự đăng.
Nếu mở weibo nước hoa Ứng Thị sẽ thấy lượng chia sẻ và bình luận đa phần đều đến từ cư dân mạng và người qua đường.
Fan Kỷ Li không cần dùng tới kế hoạch "khống bình" như bao fandom khác.
—— Xong rồi! Cứu tui với, Kỷ Li quyến rũ quá cha mạ ơi, tui làm được!
—— Đàn ông con trai như tôi còn phải lọt hố! Sau này có ra nước hoa nam không? Tôi muốn mua!
—— Dụ thụ đây rồi! Kỷ Li là trai thẳng à? Gay có cơ hội không? (P/s: Tôi đang khen cậu ấy)
—— Mấy anh con trai đừng tranh đàn ông với chúng tôi nữa! Kỷ Li thuộc về chị em phụ nữ cơ!
—— Tôi cho rằng khuôn mặt lẫn khí chất của Kỷ Li có thể all kill giới giải trí, chẳng minh tinh nào sánh bằng!
—— A a a tại sao lúc trước nước hoa mở pre-order tôi lại do dự nhỉ? Hiện tại ngay cả bản thường cũng không mua được, nhãn hàng restock đi mà!
—— Đừng nói trên mạng, ngay cả hai cái flagship store của Ứng Thị đều hết sạch. Tôi chạy ra mua sau khi xem quảng cáo xong cũng chẳng kịp!
—— Tui hốt được một chai trên chợ cá(*) rồi, đắt gấp tám lần! Nhưng vì đầy đầu tui đều là hình ảnh sexy của Kỷ Li nên ma xui quỷ khiến thế nào vẫn chi tiền!
(*Chợ cá (xianyu), app mua đồ second hand của TQ)
...
Giống như những gì các bình luận đề cập tới, số lượng nước hoa tồn kho tại cửa hàng online đã hết, ngay cả đại lý cũng tẩu tán sạch sành sanh.
Giá gốc cho phiên bản phổ thông là 588 tệ, thế nhưng bây giờ một số web bán đồ second hand đã có người đôn gấp tám thậm chí là mười lần!
Cơ hội kiếm lời của đám đầu cơ!
Số người follow weibo nước hoa Ứng Thị tăng hai mươi vạn, đồng thời diễn viên chính trong quảng cáo là Kỷ Li cũng thêm mười vạn follow qua mỗi giờ.
Từ xưa đến nay "Nam sắc" vẫn dễ hấp dẫn fan nữ hơn song vẫn xảy ra chuyện ngoài ý muốn ——
Quảng cáo của Kỷ Li đánh mạnh vào khách hàng nữ nhưng lại có rất nhiều khách nam "dính thính"!
Fanboy chiếm hơn một nửa lượng follow đang tăng dạo gần đây! Mức độ khủng bố mạnh ngang với fangirl!
"Chị Úc, quảng cáo tràn ngập trên diễn đàn Sói Tru rồi." Nhân viên công tác ngạc nhiên mở miệng.
90% thành viên của diễn đàn là nam.
Bọn họ thích bàn tán về các nữ minh tinh trong giới giải trí, hàng năm còn tự phát động bình chọn sắc đẹp giữa các nữ minh tinh với nhau.
Nữ minh tinh đạt vị trí số một có lượng phiếu bầu hơn một triệu, chứng tỏ số lượng thành viên diễn đàn cực kỳ lớn.
Nói trắng ra, hoạt động trên diễn đàn này phần lớn đều là thẳng nam tự tin thái quá cho nên ngoại giới thường cười trêu, gọi là "Diễn đàn Thẳng Nam".
Thỉnh thoảng vẫn xuất hiện vài topic nhắc đến nam minh tinh nhưng toàn là mỉa mai chế nhạo.
Nhưng tình huống hôm nay lại khác, mười topic thì có đến bảy cái liên quan tới quảng cáo nước hoa của Kỷ Li, thậm chí còn có hot topic.
Nhân viên công tác đọc lướt qua. Ngoại trừ vài comment đá xoáy mỉa mai, hầu hết đều là khen ngợi.
"Đừng nói diễn đàn thẳng nam Sói Tru, ngay cả diễn đàn "1001 Đêm" cũng toàn anh Kỷ."
Staff nói, khóe mắt lóe lên ý cười kì quái.
"1001 Đêm?" Kỷ Li thắc mắc, "Đây là diễn đàn gì thế?"
Các nhân viên hiểu chuyện chỉ biết cười.
Họ dứt khoát đẩy laptop về phía Kỷ Li, tiện tay ấn vào topic liên quan đến y.
"Anh Kỷ tự xem đi, đây là diễn đàn đồng tính lớn nhất nước ta đó."
Kỷ Li phản ứng chậm nửa nhịp, nhìn xuống phần bình luận.
—— Đàn ông đích thực không bao giờ nói dối. Tôi muốn chịch Kỷ Li, chịch em ấy khóc luôn.
—— Tôi cảm thấy đời này tôi phải làm 0 nhưng vì Kỷ Li tôi có thể làm 1.
—— Kiểu dụ thụ như Kỷ Li trong giới giải trí cũng chẳng có mấy ai. Nốt ruồi trên mũi em ấy gợi tình quá.
—— Mới xem một cái quảng cáo thôi đã dính thính rồi? Tôi đề nghị các ông nên tìm ảnh chụp em ấy cắt đầu đinh. Nói thật nhé, tôi cứng luôn!
...
Kỷ Li đọc đống comment 18+ kia, vành tai đỏ bừng.
Y vội vàng trả ipad cho staff, giả vờ bình tĩnh ho nhẹ, "Mọi người cứ theo dõi tình hình là được."
Nhân viên công tác vội vàng đáp ứng.
Đúng là các cô không chọn sai người! Toàn bộ giới giải trí này có bao nhiêu người ra mắt cùng thời với Kỷ Li mà hễ ra tác phẩm là lại lên hot search như y?
Kỷ Li vừa đáng yêu vừa sexy, kỹ năng diễn xuất tốt, chỉ cần chịu khó tìm hiểu thì ai chẳng thích?
Các cô thật lòng hi vọng sự nghiệp của y sẽ ngày càng phát triển. Đến lúc đó không chỉ giá trị bản thân y tăng cao, danh tiếng đoàn đội cũng lên như diều gặp gió.
Kỷ Li không biết các cô đang nghĩ gì, quay sang dặn dò Úc Phú Nhã.
"Chị Úc liên hệ với người phụ trách Ứng Thị, đừng để các phần tử xấu lợi dụng cơ hội lừa gạt fan."
Việc sản xuất nước hoa có giới hạn nhưng chưa đến mức bán hết sẽ ngừng restock, không cần thiết phải mua trên chợ cá tránh bị lừa đảo, còn ảnh hưởng tới danh dự nhãn hàng và phát ngôn viên.
Úc Phú Nhã đương nhiên hiểu được tính nghiêm trọng của sự việc, cô gật đầu, "Cậu yên tâm, chị sẽ liên lạc với họ ngay."
Kỷ Li đăng nhập weibo, share video quảng cáo nước hoa.
Ngoài ra y còn để lại bình luận: Xin mọi người hãy tiêu dùng hợp lý. Sau này nước hoa sẽ restock, đừng để bị người khác lừa mua với giá cao.
Các fan phấn khích cả buổi sáng lập tức điên cuồng trả lời bình luận của y.
—— Anh trai, cuối cùng em cũng chờ được anh rồi! Quảng cáo nước hoa đẹp lắm!
—— Huhuhu Kỷ Li tốt ghê! Nhãi con yên tâm, mama tinh mắt lắm chẳng bị lừa đâu! Giá nước hoa không mắc, mama mua được!
—— Antifan hiểu rõ tình cảm của mình rồi, lọt hố đây! Xin lỗi Kỷ Li, về sau em chỉ khen mình anh thôi!
—— Trước thấy Kỷ Li cắt đầu đinh, nhất thời không chấp nhận nổi định thoát fan. Kết quả lại bị quảng cáo đạp rơi xuống hố lần nữa! Hay lắm chàng trai!
—— Kỷ Li, nhớ bảo vệ bản thân thật tốt nha con! Hiện tại có nhiều con sói đói thèm muốn thân thể con, mama không yên lòng!
—— Phiên bản limited đang giao hàng rồi, chắc ngày mai là nhận được. Tôi!Thật!May!Mắn!
Kỷ Li đọc bình luận, khóe miệng cong cong.
Quảng cáo có thể thúc đẩy doanh số bán hàng tương đương với sự công nhận mà khán giả dành cho y.
Úc Phú Nhã nhanh chóng trở về, nói thẳng vào ý chính.
"Chị đã trao đổi cùng người phụ trách, đây là chiến lược "marketing bỏ đói"(*), đến chín giờ tối sẽ restock một ít nước hoa."
(Marketing bỏ đói(Hunger Marketing) là một chiến lược tâm lý tập trung vào mong muốn của người tiêu dùng, khiến họ đói do đó có mong muốn mạnh mẽ để mua sản phẩm mà người khác cũng muốn mua. Bằng cách kích thích tâm lý, chiến lược này đưa mọi người rơi vào bẫy cảm xúc thay vì đưa ra quyết định hợp lý, nhờ vào thúc đẩy sự khan hiếm của sản phẩm. Chiến lược marketing này thúc đẩy sự quan tâm của mọi người, và thông qua truyền miệng giúp doanh nghiệp có nhiều khách hàng tiềm năng hơn.)
"Mặt khác, Đàn Nhụy Các Trung Hương cũng mở pre-order vào tối nay."
Nhãn hàng định tận dụng mọi thời cơ kích thích khả năng tiêu dùng, vừa có thể duy trì độ hot vừa có thể kéo dài mức tiêu phí.
Bánh Bao kích động xoa tay, "Được được được! Em chỉ mong quảng cáo thứ hai mau ra mắt thôi!"
Cậu sớm nghe tin quảng cáo Đàn Nhụy Các Trung Hung lấy concept party! Anh Kỷ mặc áo sơ mi mỏng, che kín hai mắt bằng dải lụa đỏ.
Cứu mạng! Nghĩ thôi đã thấy kích thích rồi!
Thảm nào cả nam lẫn nữ đều muốn ngủ với anh Kỷ, cực phẩm như vậy ai mà chẳng thích!
Kỷ Li bắt gặp ánh mắt nhiệt tình của Bánh Bao, búng trán cậu, "Nghĩ gì đấy? Theo anh lên nhà hàng tầng 5 ăn gì đó đi."
Bữa sáng bữa trưa gộp lại thành một, thêm vào huấn luyện cần tiêu hao nhiều thể lực nên Kỷ Li đói bụng rất nhanh.
Y nhớ tới ánh mắt trần trụi của các nhân viên công tác bèn muốn đi cùng Bánh Bao, lúc cần còn ra mặt giúp y ứng phó.
Trong khách sạn chỉ có staff không có fan.
Úc Phú Nhã cực kỳ yên tâm, cô gật đầu, "Ừ đúng. Kỷ Li ăn nhiều chút, ngày mai bắt đầu quay rồi."
Kỷ Li gật đầu, hướng tới nhà hàng tầng năm.
Giống như dự đoán, nhân viên công tác tình cờ đụng mặt y trong tháng máy vẫn luôn nhìn y bằng ánh mắt hết sức nhiệt tình.
Thậm chí staff nữ còn hỏi y liệu có thể dựa vào quan hệ mua nước hoa giúp các cô ấy được không.
May mà sau khi đi theo Úc Phú Nhã, Bánh Bao đã luyện được kỹ năng "Qua loa lấy lệ", dễ dàng từ chối những yêu cầu kia.
Thang máy dừng tại tầng năm.
Kỷ Li vừa bước chân vào liền nhìn thấy bóng người quen thuộc, "...Anh Nhạc?"
Tần Nhạc luôn là người đầu tiên chú ý đến thanh niên.
Trải qua một tháng huấn luyện khí chất "cảnh viên" càng lộ rõ, ngũ quan lạnh lùng cương nghị hơn rất nhiều.
Tuy vẫn là cùng một người nhưng trông khác hoàn toàn yêu tinh quyến rũ trong quảng cáo nước hoa, chỉ có ý cười nơi đôi mắt kia là chẳng hề thay đổi.
Suốt khoảng thời gian suy tư ngắn ngủi, Kỷ Li đã chạy tới trước mặt hắn, "Anh Nhạc, anh đến từ khi nào vậy?"
Tần Nhạc đáp, "Vừa mới thôi, trên máy bay chưa ăn gì nên tới nhà hàng lót dạ."
Ngày mai chính thức khởi động máy, Tần Nhạc làm nhà sản xuất kiêm giám chế, dù nhiều việc cũng phải tranh thủ có mặt.
Đương nhiên phần bận rộn này là hắn cam tâm tình nguyện.
"Anh Kỷ ăn gì để em lấy?" Bánh Bao nói.
Kỷ Li nhìn qua thức ăn vẫn chưa được động đến trước mặt Tần Nhạc, tự dưng thấy thèm, "Anh muốn hải sản tươi giống anh Nhạc, thêm tôm nhé!"
Đáy mắt Tần Nhạc xẹt qua ý cười.
Hai người ngồi đối diện nhau.
"Dạo này anh đang vội gì thế? Có phải đi luôn không?"
Tần Nhạc ngừng đũa, tập trung trả lời câu hỏi của y, "Nửa cuối năm còn một bộ phim điện ảnh chuẩn bị khai máy, gần đây phải trao đổi thêm với đoàn phim nước ngoài."
"《Hành Động Đặc Thù》do tôi giám chế, sắp tới sẽ phải ở lại mấy ngày."
Trước giờ Tần Nhạc chưa từng làm việc hời hợt, hơn nữa hắn cũng có ý thức trách nhiệm cao.
Nếu là bộ phim mà hắn coi trọng, bất kể lấy tư cách diễn viên hay giám chế hắn đều sát sao từng chi tiết nhỏ.
Huống hồ thanh niên còn ở đây, hắn có thể nhân cơ hội phát triển tình cảm đôi bên.
Kỷ Li đảo mắt, âm thầm tán thành.
Giám chế là người có quyền hạn lớn nhất trong đoàn phim nhưng đa số thường giao hết nhiệm vụ cho đạo diễn, ngồi mát ăn bát vàng, mười ngày nửa tháng mới để ý, hiếm lắm mới có người dụng tâm như Tần Nhạc.
Trong lúc hai người đang trò chuyện, Bánh Bao liền mang hải sản qua, "Anh Kỷ, ăn thôi."
Kỷ Li nhìn ba con tôm nhỏ trên đĩa, buồn rầu đáp, "Tôm đâu?"
"Đầu bếp nói giờ này muộn rồi, tôm tươi bị khách khác lấy hết. Tôm chết còn đó nhưng sợ thực khách ăn vào tiêu chảy nên em lấy thêm sò với cua á."
Tần Nhạc yên lặng động đũa, gắp bảy tám con tôm trong đĩa mình vào bát, đẩy về phía thanh niên, "Cho em hết."
Kỷ Li vui vẻ nhìn mấy con tôm bự, hỏi hắn, "Anh Nhạc không ăn tôm à?"
"Tôi bị dị ứng." Tần Nhạc giải thích, "Nếu em muốn ăn thì cho em, khỏi lãng phí."
"Vậy em không khách sáo nữa." Ánh mắt Kỷ Li sáng quắc, nổi tính trẻ bỏ hết tôm vào bát mình, tập trung đánh chén.
Tần Nhạc nhìn y ăn ngon miệng như thế bèn khẽ cong môi cười, cơn đói cũng bị gợi lên.
Bánh Bao ngồi bên cạnh Kỷ Li, tầm mắt đảo qua đảo lại giữa hai người, cứ cảm thấy có gì đó sai sai ——
Khoan đã.
Nếu cậu nhớ không nhầm, vừa rồi đầu bếp bảo tôm tươi được vị khách phía trước lấy hết.
Sao bây giờ thầy Tần lại dị ứng?
Bánh Bao nghĩ không ra nguyên do, im lặng lướt weibo.
Video quảng cáo quay quá đẹp, chưa cần fan cày số liệu, mỗi cư dân mạng xem thôi cũng thừa sức làm "thủy quân".
Bọn họ tự nguyện share, khen, giới thiệu, hot search bỗng hóa thành hiện trường "hạ cổ" của Kỷ Li.
Độ hot ngày càng tăng, không thể hạ nhiệt ngay lập tức.
Trong fanclub chính thức, các fan đang nhiệt tình thảo luận.
"Hi vọng phía nhãn hàng sớm mở rộng tuyên truyền, để càng nhiều người nhìn thấy sắc đẹp đỉnh cao của nhãi con!"
"Đúng! Mau nhanh lên! Nhiều người không dùng weibo lắm."
"Mở rộng tuyên truyền+1. Nếu như nhãn hàng không ra tay, fan chúng ta có thể đập tiền tiếp ứng chứ?"
"Tôi nghĩ là có bởi vì nhóm khách hàng có năng lực mua hàng rất rộng, không chỉ thanh niên chúng ta mà ngay cả bậc phụ huynh cũng sẽ thích Kỷ Li!"
Đột nhiên ai đó share một cái weibo vào nhóm ——
"Đậu má! Bà con mau nhìn đại thần nè! Người ta bao trọn biển quảng cáo ở trung tâm thương mại lớn nhất Hải Thị và Kinh Thành, bảy ngày, hai mươi tư giờ đều chiếu quảng cáo nước hoa của Kỷ nhãi con!"
Bánh Bao đọc được mấy bình luận như ngửi thấy mùi tiền thoang thoảng đâu đây, cậu giật mình ấn vào weibo đại thần.
Vẫn là vị "Mỗi Ngày Đều Cảm Thấy Kỷ Li Rất Đáng Yêu" kia, trải qua trận chiến mua nước hoa lúc trước, người này đã trở thành fan lớn trong fandom Kỷ Li.
Ngay cả nhân viên như Bánh Bao cũng âm thầm follow weibo đối phương.
Đúng như lời fan nói, vị đại thần nọ luôn rất lạnh lùng, chỉ đăng hai tấm ảnh hợp đồng sử dụng bảng quảng cáo.
Chẳng ngại ngần chi ra năm mươi vạn tệ.
Bên dưới là hàng loạt comment quỳ lạy xin vía.
Các cô còn đang bàn nhau xem có thể mở rộng tuyên truyền không thì đại thần đã làm xong cả rồi.
Mặc dù tình yêu fan dành cho thần tượng không thể đo bằng tiền nhưng bọn họ đều thừa nhận Kỷ Li chính là chân ái của đại thần. Nếu không, ai lại bằng lòng tốn công tốn sức vào mấy việc như thế!
—— Huhuhu, đại thần trâu bò quá, chắc chắn trong thực tế địa vị đại thần cũng không hề thấp. Liệu sau này có cơ hội gặp Kỷ Li không nhỉ?
—— Nếu đại thần muốn cướp nhãi con, đám người trần mắt thịt chúng ta đánh không lại, cam tâm tình nguyện chịu thua.
Bánh Bao đọc hai comment kia xong, trong lòng bỗng dấy lên lo sợ.
Cậu nói với Kỷ Li, "Anh Kỷ, em thấy anh nên cẩn thận chút. Anh nhìn đại thần "Mỗi Ngày Đều Cảm Thấy Kỷ Li Rất Đáng Yêu" đi."
"Chưa biết chứng người này là nhà sản xuất nào đó ẩn núp bên cạnh anh hoặc tương lai sẽ tìm cách tiếp cận anh đấy!"
"Chi tiền mạnh tay chứng tỏ người ta đang thèm muốn thân thể anh!"
"..."
Kỷ Li ngẩn ngơ trước mấy lời táo bạo kia, ngay cả người vốn bình tĩnh như Tần Nhạc cũng ngừng đũa.
"Nói bậy gì đấy? Ở bên ngoài phải biết giữ ý chứ." Kỷ Li thấp giọng ngăn cản.
Y liếc mắt sang phía người đàn ông nọ, gương mặt hơi hơi nóng.
Bánh Bao ngộ ra, ngượng ngùng cười chấm dứt đề tài.
Cậu tiếp tục lướt weibo, phát hiện một hot search bôi xấu bèn dừng lại xem.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất