Nghe Nói Ốc Sên Đẻ Được Trăm Trứng

Chương 27

Trước
Đợi qua Tết, Hùng Âm liền sắp xếp lịch khám thai cho thai phụ trong nhà. Tháng này cũng là tháng quan trọng đối với hai nhà bọn họ. Yêu cầu được siêu âm giới tính thai nhi đã được thông qua.

Sau khi thông qua dự luật cho các cặp vợ chồng, thì bọn họ có thể biết giới tính thai nhi để chuẩn bị ở tháng thứ sáu, nhưng mà chỉ khi nộp giấy yêu cầu, có xác nhận của bên cục mới được bên bệnh viện khám và công bố. Lúc tháng thứ năm Hùng Âm đã gửi giấy, nhưng có lẽ bên cục ăn Tết hơi sớm và kĩ nên giờ mới gửi giấy lại cho anh.

“Một trai một gái. Đủ nếp đủ tẻ rồi nhé.” Bác sĩ di máy siêu âm, vui vẻ nói với cả hai.

Tinh nhấc đầu lên nhìn cho rõ thì bị Hùng Âm nhấn đầu xuống. Bác sĩ cũng chú ý động tác của cậu, xoay màn hình qua.

Tuần này thai nhi đã phát triển đầy đủ. Hai đứa nhóc da dẻ qua hình ảnh không còn nhăn nheo như khỉ nữa. Khoé miệng lại còn toét lên cười rõ tươi. Mỗi đứa phải nặng đến một kí rưỡi, tính ra có hơi nhỏ so với thai một, nhưng sinh đôi mà cả hai chung thể trạng như này đã là rất tốt.

“Về bổ sung thêm chất sắt và vitamin cho thai phụ nhé.” Bác sĩ chụp thêm mấy tấm hình rồi mới bỏ máy ra.

Tinh được đỡ ngồi dậy, lơ đãng ngáp một cái. Hôm nay cậu vẫn chưa ngủ đủ đâu.

Hùng Âm vẫn cùng bác sĩ nói chuyện như mọi khi. Hai đứa nhóc đã xoay đầu được một nửa. Sang đến tuần kế là sẽ xoay hoàn toàn. Đây là một dấu hiệu tốt cho thấy cả hai đã sẵn sàng chào đời.

“Nhưng mà cậu Tinh không có cơ quan sinh sản nên tôi kiến nghị nên tiến hành sinh mổ ở tuần bốn mươi, đảm bảo an toàn cả ba và con.” Bác sĩ ghi thêm vào sổ khám bệnh. “Người nhà về cố gắng chăm sóc, nên ăn gì thì không cần nói, muốn ăn gì thì tranh thủ đi. Hai tuần nữa ghé qua kiểm tra.”

Hùng Âm gật gật đầu, lúc đỡ người đi ra khỏi cổng bệnh viện còn hỏi cậu có muốn đi ăn lẩu không. Thời tiết vẫn chưa nóng nên món lẩu, nhất là khi ăn trong phòng máy lạnh, hoàn toàn không có vấn đề.

Tinh nhìn lon bia bé bằng nắm tay Hùng Âm tách một tiếng mở ra, chất lỏng màu vàng kèm bọt trắng sủi lên trên bề mặt. “Anh uống nhưng tôi không được uống. Lại còn uống trước mặt tôi. Anh đùa đấy à?”



Hùng Âm rót xong thì đưa tới cho Tinh. “Uống một ít đi.”

Thanh niên sững người ngạc nhiên, dè dặt vươn tay ra cầm lấy. Lại nhìn Hùng Âm, nhìn cốc bia, nhìn khắp phòng riêng. “Anh trúng gió à?”

“Không phải cậu muốn uống sao?” Hùng Âm phì cười. “Bác sĩ có bảo, tháng này đã an toàn rồi, thai nhi không còn quá phụ thuộc vào dinh dưỡng từ cơ thể mẹ nên là có thể sử dụng đồ có cồn.” Anh ngẫm một lúc rồi nói thêm. “Một ít.”

Thấy mình có thể uống, Tinh liền cầm cốc lên uống một ngụm. Bia thì không ngon như rượu, nhưng ít ra cũng thoải mái rất nhiều. Chẳng biết có phải hai đứa nhóc cũng cảm nhận được ba nhỏ đang vui vẻ hay không, mấy cái chân đạp tùng tùng vào thành bụng góp vui, khiến cho vẻ mặt Tinh nhăn nhó hẳn đi.

Hùng Âm kéo ghế qua ngồi bên cạnh, nhúng đồ cho Tinh rồi thả vào bát. “Ăn đồ ăn đã rồi lại uống bia. Đạp đau lắm sao?”

“Đau như thể sắp tiêu chảy vậy.” Tinh ôm bụng, đỡ eo chỉnh lại tư thế ngồi một chút. “Đạp nữa tuần sau tao đi khám, mổ bụng lôi chúng mày ra á.”

Nghe thấy ba nhỏ đe doạ, hai đứa nhóc liền tĩnh lặng ngay. Hùng Âm cũng phải phì cười.

Thấy Hùng Âm cười, Tinh đánh anh một cái. “Cười cái gì mà cười. Anh là đầu sỏ, mà còn cười.”

“Xin lỗi, xin lỗi.” Hùng Âm đưa tay sang xoa lưng cho thanh niên, giúp cậu bớt mỏi lưng.

“Rách việc thiệt chớ.” Tinh cầm lên đũa, càu nhàu. “Sao không cho mổ luôn đi chời? Xoay đầu là sinh được mà.”



Hùng Âm cũng không trách cậu, dù sao nếu không có bác sĩ nói, anh cũng không biết.

“Hai đứa nhỏ còn cần phải hấp thụ chất dinh dưỡng thêm mà. Não bộ cũng chưa hoàn thiện, đợi cuối tháng tám, khoẻ mạnh rồi là cho hai đứa nó ra.”

“Nhưng tôi mệt lắm.” Nói xong còn bĩu môi một cái hờn dỗi.

“Tôi giúp cậu xoa bóp lưng mỗi ngày được không? Sẽ bớt nhức.”

“Hai đứa nó đạp bụng, đau.”

“Đợi ra đời liền đánh đòn. Ghi sổ từ hôm nay, đạp một cái, mỗi đứa tét một cái.”

“…Ấu trĩ.” Tinh phì cười nhìn người đàn ông ngồi cạnh mình. Nói vậy nhưng mà biểu cảm rất vui.

Hùng Âm thấy người cuối cùng cũng chịu cười thì mỉm cười theo. Anh gắp đồ chín lên, bỏ vào bát Tinh. Đồ ăn ngon, tâm trạng tốt, bọn họ đều vui vẻ thưởng thức bữa ăn này.

Lúc hai mẹ nhận được tin một trai một gái thì rất háo hức đi mua sắm. Căn phòng lúc trước Hùng Âm ngủ được đổi thành phòng cho trẻ sơ sinh. Nhân viên dọn nhà cùng cô giúp việc chỉ tốn có một ngày đã dọn sạch sẽ gần như toàn bộ.

Mẹ Hùng cầm sơ đồ phòng trẻ sơ sinh trao đổi với chị sui, nhìn cái nôi lớn cùng cũi được chuyển vào trong phòng, tự mình làm mình bận rộn cả một ngày nữa.

Lịch treo tường nhà bọn họ cũng có thêm một vòng tròn đỏ trên chỗ lịch tháng. Ai nấy đều đang háo hức chờ đợi thành viên mới.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước