Ta Nợ Người Một Kiếp Trả Người Một Đời
Chương 8
" Bây giờ cho tạm thời cứ cho qua, nàng là tỷ tỷ của ta, ta không muốn làm tổn thương nàng " mặc dù ngày hôm nay y xíu nữa đã mất mạng nhưng đối với y tỷ tỷ vẫn là người mà y yêu thương y vẫn không muốn làm tổn hại bất kỳ điều gì với người này
" Thuộc hạ đã rõ, chủ nhân hiện tại độc tính đã được loại bỏ nhưng loại độc này khá mạnh nên chủ tử người vẫn phải dùng thuốc mỗi ngày để có thể loại hoàn toàn độc ra bên ngoài"
"Ngoài chuyện này ra, ngươi không còn chuyện gì để nói với ta nữa sao" thấy ánh mắt sắc bén của Hàn Mẫn, Bạch Viên giật mình lập tức quỳ xuống
" Chủ tử, nô tài biết tội xin chủ tử trách phạt "
" Lần này là ngươi cứu ta nên ta không trách nhưng tuyệt đối không có lần hai, ngươi có biết việc ngươi vừa giỏi võ công và y thuật sẽ khiến người khác chú ý hay không "
" Thuộc hạ biết tội, tuyệt đối lần sau sẽ không bao giờ dám làm lộ thân phận ra " Bạch Viên biết hôm nay bản thân đã làm trái lệnh nhưng mà vì an nguy của chủ nhân cho dù có trái lệnh cũng vẫn sẽ làm, may là lần này không bị phạt nặng nếu không cậu có nước trốn mất thôi
" Xong chuyện rồi, ra ngoài đi ta muốn nghỉ ngơi " mặc dù độc đã được giải nhưng sức khoẻ Hàn Mẫn vẫn còn khá yếu bây giờ đành phải nằm đây vài ngày thôi mà
Ba ngày sau, gốt cuộc Hàn Mẫn cũng đã có thể xuống giường, y thay một bộ y phục màu xanh ngọc sau đó bước ra bên ngoài, hôm nay theo thường lễ thiếp thất sẽ đến dâng trà cho chính thất. Mở cửa đi ra sảnh lớn, bây giờ y mới nghĩ bên cạnh Minh Thạc lại có nhiều thiếp thất đến vậy sao, y chỉ nhớ lúc y nhập phủ thì có vài ba vị sau chưa tới nửa năm đã hơn 10 vị rồi chứ
" Tham kiếm vương phi " từ khi biết vương gia sủng ái vương phi bọn họ nào dám bày trò như trước bây giờ chỉ cần lạng quạng một tí có thể bị trách phạt như chơi
" Mọi người không cần đa lễ" đây là lần thứ hai y dự những dịp dâng trà này vì từ lần đầu đã không được yêu thích mấy y cũng hạn chế, mỗi lần đều diện lí do sức khỏe không tốt mà từ chối cả
" Mấy hôm trước thiếp nghe được vương phi không khoẻ tưởng rằng hôm nay lại không thể gặp được người rồi chứ, thấy vương phi sắc mặt hồng hào thiếp cũng yên tâm " vì y là nam nhân nên đa phần hạn chế gặp mặt các nàng, người vừa lên tiếng là một vị thiếp không có địa vị cao tên là Tố My, nàng tính tình ôn nhu, không tranh giành địa vị cũng là người lạnh nhạt với vương gia nhất, đó giờ đối với sủng ái của vương gia đều là bộ mặt mặc kệ tất cả
" Ta đã khoẻ nhiều rồi, hôm nay mặc dù là ngày dâng trà nhưng ta biết các nàng cũng không thoải mái gì nên từ nay về sau miễn việc này, đến ngày này các nàng không cần tề tựu dâng trà cho ta nữa"
" Chúng thần thiếp đã rõ "
" Được rồi hôm nay như vậy đã đủ các nàng có thể lui "
Sau khi các nàng rời đi chỉ còn Tố My ở lại Hàn Mẫn như xoay 180° vậy, y mỉm cười nhẹ nhàng nhìn Tố My
" Ta nghe bảo người trúng độc ta rất lo lắng " Thật ra Tố My chính là thuộc hạ dưới quyền mẫu thân y, từ khi nàng vào đây vẫn chưa được sủng hạnh chỉ là lâu lâu vương gia đến cùng nàng nói chuyện mà thôi
" Ta không sao, tỷ không cần lo lắng gần đây ta không nghe được tin tức mẫu thân ta lo lắng ngày hôm đó mẫu thân bị phụ thân trách phạt, mấy hôm nay ta ngỏ ý muốn nhờ vương gia hỏi nhưng người vẫn lãng tránh " thâm tâm Hàn Mẫn biết được đã xảy ra chuyện gì chỉ là y vẫn không nghĩ ra được
" Người yên tâm phu nhân người ấy trở về nơi thuộc về người ấy, một thời gian nữa phu nhân người sẽ được gặp phu nhân" nàng nói rồi nhìn xung quanh quan sát một lúc, thấy an toàn nàng tiếp tục lên tiếng " Nàng ta hạ độc người tại sao người vẫn nương tay với nàng ta như vậy" Tố My nói ánh mắt vài phần tức giận, khi hay Hàn Mẫn trúng độc nàng đã nghi rằng Hàn Yến là người ra tay nhưng vì Bạch Yên bảo Hàn Mẫn không muốn làm gì ả ta nên Tố My mới không hành động lỗ mãn
" Ta và tỷ ấy dù gì cũng là tỷ đệ ruột thịt ta không muốn làm như vậy, mẫu thân sẽ rất đau lòng " Hàn Mẫn cho dù không phải là một người tốt nhưng y chưa bao giờ muốn tổn thương đến người thân của y
" Ta tôn trọng quyết định của người, ta nghe bảo vương gia đối xử rất tốt với người, không uổng công ở phía sau người hậu thuẫn cho hắn nhiều như vậy, nhưng người cũng nên cẩn thận lỡ đâu đây chỉ là cái bẫy lừa người giúp hắn lên ngôi thiên tử thì sao " Tố My âm thầm quan sát cũng thấy được Minh Thạc vì Hàn Mẫn mà đã thay đổi nhiều thứ nhưng nàng vẫn không yên tâm, đối với nàng Hàn Mẫn vừa là chủ tử vừa là đệ đệ nàng muốn bảo vệ nhất cho nên nàng không hề muốn y bị lừa gạt tình cảm
" Ta cũng không biết, nhưng ta muốn cược một ván, cược rằng ta giúp y lên ngôi hoàng đế nhưng y sẽ không phản bội lại ta tổn thương ta " mặc dù nói ra lời này có điểm rất mơ hồ nhưng Hàn Mẫn vẫn nói ra, đúng vậy y chính là muốn cược một lần xem bản thân hết lòng vì người có được báo đáp không
" Bây giờ đã không còn sớm, My tỷ tỷ người hãy mau lui nếu không bọn họ hiểu lầm ta với tỷ lại có thêm cớ gây sự làm phiền vườn gia "
Sau khi Tố My lui đi Hàn Mẫn lập tức thở dài mẫu thân đột nhiên biến mất y lại không hay không biết một chút gì cả bây giờ chỉ còn lại Hàn Châu, y mong rằng Hàn Châu sẽ đến tìm y chứ không phải là trở về Hàn phủ
Hôm nay trong triều nghe các đại thần báo cáo về tình trạng sơn tặc cướp bóc ở các đoạn đường phía bên ngoài thành An Hoa nơi giao thoa hàng hoá của các nước với Thuận An quốc cũng là nơi trù phú bật nhất sau kinh thành, nhưng việc sơn tặc cướp bóc đã làm ảnh hưởng rất nhiều đến nơi đây khiến cho các thương buôn cũng không dám qua lại nơi đây quá nhiều
" Thạc nhi con nghĩ như thế nào"các quan trong triều hơi bất ngờ khi hoàng đế gọi thân mật với thập tứ hoàng tử vốn bấy lâu nay hoàng đế chưa từng gọi bất cứ vị hoàng tử nào như vậy cả, bá quan không khỏi nhìn hắn vì có lẻ nào hoàng thượng đã chấm thập tứ hoàng tử thành thái tử hay sao
" Bẩm phụ hoàng nhi thân cho là nên điều tra việc này vốn An Hoa thành rất nhiều năm chưa từng xảy ra chuyện này, đột nhiên có sơn tặc xuất hiện, nhi thần cho rằng trong đây có ẩn tình gì đó " đời trước việc đám sơn tặc này hắn lại bỏ qua, tạo lợi thế cho thất ca hắn có lợi, năm đó thất ca nhờ đám sơn tặc này mà đã xíu chút nữa thành công giết chết hắn, nhớ năm đó Hàn Mẫn vì hắn đỡ lấy nhát đao mà bị thương khá nặng bây giờ nhớ lại hình ảnh ấy hắn lại thấy xót xa vô cùng
" Trẩm cũng cho là như vậy, Thạc nhi chuyện lần này ta giao lại cho con, hãy đến An Hoa thành giải quyết việc này, ngày mốt lập tức xuất phát
" Thuộc hạ đã rõ, chủ nhân hiện tại độc tính đã được loại bỏ nhưng loại độc này khá mạnh nên chủ tử người vẫn phải dùng thuốc mỗi ngày để có thể loại hoàn toàn độc ra bên ngoài"
"Ngoài chuyện này ra, ngươi không còn chuyện gì để nói với ta nữa sao" thấy ánh mắt sắc bén của Hàn Mẫn, Bạch Viên giật mình lập tức quỳ xuống
" Chủ tử, nô tài biết tội xin chủ tử trách phạt "
" Lần này là ngươi cứu ta nên ta không trách nhưng tuyệt đối không có lần hai, ngươi có biết việc ngươi vừa giỏi võ công và y thuật sẽ khiến người khác chú ý hay không "
" Thuộc hạ biết tội, tuyệt đối lần sau sẽ không bao giờ dám làm lộ thân phận ra " Bạch Viên biết hôm nay bản thân đã làm trái lệnh nhưng mà vì an nguy của chủ nhân cho dù có trái lệnh cũng vẫn sẽ làm, may là lần này không bị phạt nặng nếu không cậu có nước trốn mất thôi
" Xong chuyện rồi, ra ngoài đi ta muốn nghỉ ngơi " mặc dù độc đã được giải nhưng sức khoẻ Hàn Mẫn vẫn còn khá yếu bây giờ đành phải nằm đây vài ngày thôi mà
Ba ngày sau, gốt cuộc Hàn Mẫn cũng đã có thể xuống giường, y thay một bộ y phục màu xanh ngọc sau đó bước ra bên ngoài, hôm nay theo thường lễ thiếp thất sẽ đến dâng trà cho chính thất. Mở cửa đi ra sảnh lớn, bây giờ y mới nghĩ bên cạnh Minh Thạc lại có nhiều thiếp thất đến vậy sao, y chỉ nhớ lúc y nhập phủ thì có vài ba vị sau chưa tới nửa năm đã hơn 10 vị rồi chứ
" Tham kiếm vương phi " từ khi biết vương gia sủng ái vương phi bọn họ nào dám bày trò như trước bây giờ chỉ cần lạng quạng một tí có thể bị trách phạt như chơi
" Mọi người không cần đa lễ" đây là lần thứ hai y dự những dịp dâng trà này vì từ lần đầu đã không được yêu thích mấy y cũng hạn chế, mỗi lần đều diện lí do sức khỏe không tốt mà từ chối cả
" Mấy hôm trước thiếp nghe được vương phi không khoẻ tưởng rằng hôm nay lại không thể gặp được người rồi chứ, thấy vương phi sắc mặt hồng hào thiếp cũng yên tâm " vì y là nam nhân nên đa phần hạn chế gặp mặt các nàng, người vừa lên tiếng là một vị thiếp không có địa vị cao tên là Tố My, nàng tính tình ôn nhu, không tranh giành địa vị cũng là người lạnh nhạt với vương gia nhất, đó giờ đối với sủng ái của vương gia đều là bộ mặt mặc kệ tất cả
" Ta đã khoẻ nhiều rồi, hôm nay mặc dù là ngày dâng trà nhưng ta biết các nàng cũng không thoải mái gì nên từ nay về sau miễn việc này, đến ngày này các nàng không cần tề tựu dâng trà cho ta nữa"
" Chúng thần thiếp đã rõ "
" Được rồi hôm nay như vậy đã đủ các nàng có thể lui "
Sau khi các nàng rời đi chỉ còn Tố My ở lại Hàn Mẫn như xoay 180° vậy, y mỉm cười nhẹ nhàng nhìn Tố My
" Ta nghe bảo người trúng độc ta rất lo lắng " Thật ra Tố My chính là thuộc hạ dưới quyền mẫu thân y, từ khi nàng vào đây vẫn chưa được sủng hạnh chỉ là lâu lâu vương gia đến cùng nàng nói chuyện mà thôi
" Ta không sao, tỷ không cần lo lắng gần đây ta không nghe được tin tức mẫu thân ta lo lắng ngày hôm đó mẫu thân bị phụ thân trách phạt, mấy hôm nay ta ngỏ ý muốn nhờ vương gia hỏi nhưng người vẫn lãng tránh " thâm tâm Hàn Mẫn biết được đã xảy ra chuyện gì chỉ là y vẫn không nghĩ ra được
" Người yên tâm phu nhân người ấy trở về nơi thuộc về người ấy, một thời gian nữa phu nhân người sẽ được gặp phu nhân" nàng nói rồi nhìn xung quanh quan sát một lúc, thấy an toàn nàng tiếp tục lên tiếng " Nàng ta hạ độc người tại sao người vẫn nương tay với nàng ta như vậy" Tố My nói ánh mắt vài phần tức giận, khi hay Hàn Mẫn trúng độc nàng đã nghi rằng Hàn Yến là người ra tay nhưng vì Bạch Yên bảo Hàn Mẫn không muốn làm gì ả ta nên Tố My mới không hành động lỗ mãn
" Ta và tỷ ấy dù gì cũng là tỷ đệ ruột thịt ta không muốn làm như vậy, mẫu thân sẽ rất đau lòng " Hàn Mẫn cho dù không phải là một người tốt nhưng y chưa bao giờ muốn tổn thương đến người thân của y
" Ta tôn trọng quyết định của người, ta nghe bảo vương gia đối xử rất tốt với người, không uổng công ở phía sau người hậu thuẫn cho hắn nhiều như vậy, nhưng người cũng nên cẩn thận lỡ đâu đây chỉ là cái bẫy lừa người giúp hắn lên ngôi thiên tử thì sao " Tố My âm thầm quan sát cũng thấy được Minh Thạc vì Hàn Mẫn mà đã thay đổi nhiều thứ nhưng nàng vẫn không yên tâm, đối với nàng Hàn Mẫn vừa là chủ tử vừa là đệ đệ nàng muốn bảo vệ nhất cho nên nàng không hề muốn y bị lừa gạt tình cảm
" Ta cũng không biết, nhưng ta muốn cược một ván, cược rằng ta giúp y lên ngôi hoàng đế nhưng y sẽ không phản bội lại ta tổn thương ta " mặc dù nói ra lời này có điểm rất mơ hồ nhưng Hàn Mẫn vẫn nói ra, đúng vậy y chính là muốn cược một lần xem bản thân hết lòng vì người có được báo đáp không
" Bây giờ đã không còn sớm, My tỷ tỷ người hãy mau lui nếu không bọn họ hiểu lầm ta với tỷ lại có thêm cớ gây sự làm phiền vườn gia "
Sau khi Tố My lui đi Hàn Mẫn lập tức thở dài mẫu thân đột nhiên biến mất y lại không hay không biết một chút gì cả bây giờ chỉ còn lại Hàn Châu, y mong rằng Hàn Châu sẽ đến tìm y chứ không phải là trở về Hàn phủ
Hôm nay trong triều nghe các đại thần báo cáo về tình trạng sơn tặc cướp bóc ở các đoạn đường phía bên ngoài thành An Hoa nơi giao thoa hàng hoá của các nước với Thuận An quốc cũng là nơi trù phú bật nhất sau kinh thành, nhưng việc sơn tặc cướp bóc đã làm ảnh hưởng rất nhiều đến nơi đây khiến cho các thương buôn cũng không dám qua lại nơi đây quá nhiều
" Thạc nhi con nghĩ như thế nào"các quan trong triều hơi bất ngờ khi hoàng đế gọi thân mật với thập tứ hoàng tử vốn bấy lâu nay hoàng đế chưa từng gọi bất cứ vị hoàng tử nào như vậy cả, bá quan không khỏi nhìn hắn vì có lẻ nào hoàng thượng đã chấm thập tứ hoàng tử thành thái tử hay sao
" Bẩm phụ hoàng nhi thân cho là nên điều tra việc này vốn An Hoa thành rất nhiều năm chưa từng xảy ra chuyện này, đột nhiên có sơn tặc xuất hiện, nhi thần cho rằng trong đây có ẩn tình gì đó " đời trước việc đám sơn tặc này hắn lại bỏ qua, tạo lợi thế cho thất ca hắn có lợi, năm đó thất ca nhờ đám sơn tặc này mà đã xíu chút nữa thành công giết chết hắn, nhớ năm đó Hàn Mẫn vì hắn đỡ lấy nhát đao mà bị thương khá nặng bây giờ nhớ lại hình ảnh ấy hắn lại thấy xót xa vô cùng
" Trẩm cũng cho là như vậy, Thạc nhi chuyện lần này ta giao lại cho con, hãy đến An Hoa thành giải quyết việc này, ngày mốt lập tức xuất phát
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất