Ta Nợ Người Một Kiếp Trả Người Một Đời

Chương 53

Trước Sau
“Hoàng thượng và Ngọc phi đang lo lắng cho người, trước khi ta đến Vân Phong, Hoàng thượng người đã gửi cho ta một phong thư, nếu tìm được người thì lập tức kêu người trở về chuyện phe cánh của các vị hoàng huynh người từ từ giải quyết việc hiện tại dẹp được phía sau tứ hoàng tử là đã được rồi, Ngọc phi lo lắng cho người” Hàn Mẫn sáng nay trong lúc kiếm y phục đã nhìn thấy lá thư mà Hoàng thượng gửi đọc xong y cũng hiểu được cục diện hiện tại, mặc dù phía sau đại hoàng tử vẫn còn nhiều phe cánh nhưng tránh rắn động rừng tốt hơn vẫn là tạm thời án binh bất động diệt trừ trước mối hậu quạ là tứ hoàng tử thì hơn

“ Nếu phụ hoàng đã nói vậy, đợi khi ngươi khoẻ lại chúng ta lên đường trở về kinh thành, Mẫn nhi vốn dĩ ta còn hai ám vệ nữa, hiện tại bọn họ không rõ sống chết ta là vẫn muốn tìm họ thử xem như thế nào” Hàn Mẫn gật đầu

“Vương gia lát nữa ta sẽ nhờ người của Triệu gia đi tìm” Trình Minh Thạc an tâm huynh đệ Phong Vinh cùng Phong Ảnh đi theo hắn trong lần bị truy sát hắn đã sai hai huynh đệ đi theo hướng khác mang phong thư tiếp viện gửi về kinh thành, nhưng mà thư không gửi đến kinh thành e rằng huynh đệ họ cũng đã gặp chuyện, bọn họ hết lòng trung thành với hắn nếu có chết cũng thấy xác để hắn còn có thể an táng hai huynh đệ một cách đàng hoàng

“Mẫn nhi, ngươi nói xem khí hậu Vân Phong so với An Hoa thành cũng rất tốt chỉ là mùa đông có hơi lạnh hơn, nếu sau này chúng ta đến đây sống ngươi thấy sao”

“Vương gia ý người là sao” Hàn Mẫn nhìn hắn Trình Minh Thạc nắm lấy tay y

“Mẫn nhi so với việc làm hoàng đế ta muốn ở bên người bình an một đời hơn, lần này trở về ta sẽ xin phụ hoàng cho ta đến Vân Phong chấn giữ nơi đây như vậy chúng ta cách xa kinh thành sẽ tránh được nhưng chuyện đấu đá cũng sẽ giúp ngươi an tâm sinh hài tử hơn” Trình Minh Thạc ôn nhu nói, Vân Phong nằm ở phía Bắc Thuận An quốc mặc dù nơi đây khí hậu khá lạnh vào mùa đông nhưng cũng khá gần với Thịnh Hà quốc như vậy có thể thuận lợi đưa Hàn Mẫn đến gặp mẫu thân y như vậy rất tốt

“Tại sao người lại muốn từ bỏ vương vị, không phải đó là thứ người luôn muốn hay sao, ta có thể giúp người ta cũng không sợ việc đấu đá người….” Hàn Mẫn chưa nói hết đã bị Trình Minh Thạc ôm vào lòng

“Mẫn nhi kiếp này của ta chỉ muốn cùng ngươi sống như những người bình thường, vương vị kia từ khi có ngươi ta đã không cần, Mẫn nhi ngươi đồng ý chứ” Hàn Mẫn suy nghĩ sau đó gật đầu, nếu đây là chuyện Trình Minh Thạc muốn y sẽ đồng ý chỉ cần đó là điều hắn muốn

Cứ như vậy hơn nửa tháng sau, lúc này trời đã vào đông đã thoáng có tuyết rơi Hàn Mẫn đang xấp xếp lại y phục, ngày mai y và hắn sẽ trở về kinh thành, lúc này Trình Minh Thạc đã ra ngoài cùng Lý Nguyên khi có được tin huynh đệ Phong Vinh vẫn còn sống, Y Lâm và Y Phàm cũng đi theo. Ở khách điểm chỉ còn Hàn Mẫn và Y Linh ở lại

“Biểu ca bọn ta đến kinh thành cùng huynh được không” Y Linh ngỏ ý, lần trước nàng đến kinh thành vẫn chưa kịp dạo chơi một tí nào

“Nhưng nếu muội cùng hai hoàng huynh muội không trở về Thịnh Hà quốc e rằng phụ hoàng muội sẽ lo lắng” Hàn Mẫn nói

“Không sao huynh yên tâm bây giờ phụ hoàng đang bận tiểu hài tử trong bụng không sao đâu, ta đã viết thư gửi về cho người nói ta đến kinh thành cùng huynh tháng sau sẽ trở về” Y Linh nói còn đưa bức thư của Hoàng đế Thịnh Hà quốc mang ra cho y xem còn có thư mẫu thân của y



“Đây là thư hoàng cô gửi cho huynh a, ta thông báo với người việc huynh mang hài tử người vui mừng lắm nhưng hiện tại người không thể về Thuận An quốc cho nên nhờ ta chăm sóc huynh a” Hàn Mẫn nhìn bức thư, đã bao lâu y chưa nhìn thấy mẫu thân rồi, đã lâu rồi không nhìn thấy nét chữ của người Hàn Mẫn có chút nhớ

Mẫn nhi mẫu thân hiện tại rất tốt, ngươi không cần lo lắng, ngược lại ta lo cho ngươi, ngươi đã sắp làm phụ thân rồi nhất định phải cẩn thận không phải chuyện gì cũng liều mạng bây giờ ngươi phải nghĩ cho hài tử trong bụng. Mẫu thân hiện tại không thể trở về Thuận An cho nên Hàn Châu giao lại cho ngươi chăm sóc, đứa nhỏ đó tính tình còn rất trẻ con hãy chú ý đến nó nhiều hơn, còn về Hàn Yến ta biết chắc ngươi đã biết nàng không phải tỷ tỷ của ngươi nhưng nàng từ nhỏ là do ta nuôi lớn đối với ta không có tình cũng còn nghĩa Mẫn nhi hãy tha cho nàng một đường sống ta biết ngươi cũng sẽ không nỡ xuống tay với nàng, còn về phụ thân ngươi hãy nói với người rằng thư từ thê ta đã viết sẵn coi như từ nay về sau ta và người không còn liên hệ nữa, còn về gia gia lão nhân gia đã già ta không thể chăm sóc người ngươi hãy để mắt đến người và báo tin mừng của ngươi cho người biết. Điều cuối cùng mẫu thân muốn nói Mẫn nhi ta yêu thương ngươi rất nhiều, mẫu thân yêu thương ngươi rất nhiều, đợi khi mọi thứ ổn định mẫu thân nhất định trở về Thuận An thăm ngươi và hài tử

Lam Y Ngọc *

Hàn Mẫn đọc thư xong không khỏi rưng rưng, mẫu thân a cả đời này người luôn nghĩ đến người khác ta nhưng người lại quá nhân từ ta biết người đã nuôi nấng Hàn Yến từ nhỏ đối với nàng ta như con ruột nhưng người nào biết được nàng ta thật sự không hề cảm kích người đâu

“Được rồi ta sẽ dẫn theo muội cùng hai hoàng huynh của muội đến kinh thành, nhưng bây giờ kinh thành phức tạp muội vẫn là nên cẩn thận” Y Linh vui vẻ vì gốt cuộc nàng cũng được đến kinh thành cùng biểu ca như vậy có thể tìm gặp người đó rồi

“Biểu ca ta nghe Hoàng cô nói người còn một đệ đệ là tiểu biểu ca của ta nhưng ta chưa gặp y a” Y Linh vốn thắc mắc đã lâu nhưng cứ hễ nàng đến gần Hàn Mẫn lại nhận được ánh mắt cảnh cáo từ Trình Minh Thạc mặc dù không sợ hắn nhưng ánh mắt đó khiến nàng không dám lại gần cho nên vẫn chưa có cơ hội hỏi đến

“Hàn Châu đệ ấy hiện tại chắc là đang ở cạnh Kim Tuấn Hạo, ta cũng không rõ bọn họ đang ở đâu nhưng có Kim Tuấn Hạo Hàn Châu nhất định sẽ an toàn” Y Linh gật đầu hiểu rõ

Hàn Mẫn cùng Y Linh gốt cuộc cũng xấp xếp xong, Y Linh nhìn bụng Hàn Mẫn cũng đã được bốn tháng đã bắt đầu thấy bụng xem ra đứa trẻ này rất khoẻ mạnh

“Biểu ca huynh nghĩ là hài tử sẽ là trai hay gái” Hàn Mẫn nhìn Y Linh, tiểu cô nương này rất hứng thú với hài tử trong bụng y thì phải

“Muội nói xem” Y Linh xoa nhẹ bụng Hàn Mẫn

“Muội không biết là trai hay gái nhưng muội chắc chắn hài tử sẽ rất xinh đẹp a, biểu ca người đẹp như vậy thì hài tử nhất định cũng vậy, biểu ca ta nhất định sẽ dạy võ cho y” Hàn Mẫn lắc đầu cười khổ, hài tử chưa biết là nam hay nữ mà ai cũng đòi dạy võ cho vậy người làm phụ thân như y còn làm gì nữa, muốn dạy võ phải là y dạy cơ chứ nhất định hài tử phải làm một đại tướng quân hoặc có thể như Kim Tuấn Hạo trở thành ban chủ võ lâm

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau