Ta Nợ Người Một Kiếp Trả Người Một Đời

Chương 91: Phiên ngoại 4

Trước Sau
Các vị tiểu bá vương

Thời gian thấm thoát trôi nhanh cũng đã sáu năm trôi qua, Thuận An quốc với sự cai trị của Trình Minh Thạc ngày càng phát triển cuộc sống vô cùng ấm no, quan hệ ban giao giữa với các nước vô cùng tốt, chỉ có điều hoàng cung có chút loạn mà thôi

“Đại hoàng tử người đừng chạy nhanh như vậy”

Đại hoàng tử Trình Hàn Nhất bây giờ đã gần bảy tuổi lớn lên thừa hưởng di truyền từ Hoàng thượng và nam hậu phải nói là khiến biết bao cung nữ nhìn thấy liền không nhịn được má phải thét lên

“Hàn Tuấn ta và đệ thi xem ai chạy đến chỗ phụ thân trước”

Trình Hàn Tuấn có chút khinh bỉ, lần nào cũng không phải đại ca hắn chạy đến trước hay sao thi cái quái gì

“Ca ca hai người chờ muội với”

Giọng nói này không ai khác là Trình Như An tam công chúa

“An nhi muội nhanh chân lên”

Trình Như An hết sức chạy theo

“ Hoàng tử, công chúa ba người từ từ thôi, kẻo ngã”

Bạch Á chạy phía sau thở dốc, ngày nào cũng vậy hoàng cung không bị ba tiểu bá vườn này quậy cho long trời lỡ đất thì không còn là hoàng cung

“Bạch thị vệ ngươi chậm quá”

Hàn Tuấn nói, Bạch Á thở dài, nghĩ xem ta chạy theo các vị khắp hoàng cung thở không ra hơi làm sao nhanh được

Lúc này cả ba chạy đến tẩm cung vừa bước vào thì nhìn thấy một thân ảnh nhỏ đang đứng đó bên cạnh còn có vài người trong rất lạ mặt

“Phụ thân aaaa”

Như An chạy lại chỗ Hàn Mẫn

“Sao lại chạy theo các ca ca của con quậy phá nữa rồi”

Hàn Mẫn đưa tay lâu đi mồ hôi trên người hai tiểu công chúa, y thật đau đầu vốn dĩ muốn nàng trở thành tiểu công chúa hiền dịu thế mà từ lúc nào không biết nàng học theo hai vị hoàng huynh mình thành tiểu bá vương của hoàng cung quậy đến gà bay chó chạy

“Biểu ca ta đưa Y Linh đến đây bọn ta còn phải quay về nếu không Y Phong lại nhớ bọn ta, vài tháng nữa quay lại đón muội ấy a”

Y Phàm nói xong liền kéo tay Thiên Hạo đi, hoàng cung Thịnh Hà quốc gần đây cũng không được yên ổn là bao, mấy đứa nhỏ ngoài trừ Y Minh ra thì còn lại chính là một đám tiểu bá vương trong đó Y Linh cầm đầu quậy banh cái hoàng cung, Y Nam nhà bọn họ cũng không kém quậy đến mức phụ hoàng và phụ thân hắn cũng đau đầu còn có Y Lân con của đại ca hắn

Hoàng cung Thịnh Hà quốc lao đao vì có ba tiểu bá vương, bây giờ đưa Y Linh đến Thuận An một thời gian sẵn dịp cho Hàn Mẫn được gặp cũng như để cho Y Linh ở đây biết lạ mà ngoan ngoan nhưng ngoan hay không không biết

“Linh nhi lại đây”

Y Linh nhìn người trước mặt sau đó đi lại

Như An nhìn thấy Y Linh liền có chút không vui a, có cảm giác như sắp bị giành mất phụ thân liền ôm chặt Hàn Mẫn, lúc này Hàn Nhất cùng Hàn Tuấn cũng chạy đến, nhìn thấy một tiểu muội muội liền chạy đến nhìn

“Muội muội thật xinh đẹp xinh đẹp hơn An nhi nữa a”

Hàn Nhất khen ngợi nhưng nhận lại được ánh mắt khinh bỉ từ Y Linh, ai là muội muội của họ chứ, đột nhiên bị nhị ca quăng đến đây khóc không ra nước mắt đây này, người ta vẫn là muốn ở Thịnh Hà quốc chơi với Y Phong và Y Lân và Y Phong vui vẻ biết bao



Hàn Mẫn đỡ trán e rằng lần này hoàng cung Thuận An quốc lại không yên nữa

Y Linh không thèm để ý đến bọn họ tiến lại chỗ Hàn Mẫn xà vào lòng y

“Ca ca”

Hàn Mẫn sững người một chút, nhìn Y Linh đang mỉm cười hắn tam quan có chút hỗn loạn rồi, trên đời này quả thật có nhiều chuyện khiến con người ta sợ a

“Tố My đưa công chúa cùng hai vị hoàng tử ra ngoài chơi đi”

Tố My nghe vậy liền đi dụ dỗ ba vị tiểu bá vương này ra ngoài, nhìn sang tiểu công chúa trước mặt mà có chút khó hiểu nhưng cũng đi

“Muội là Y Linh đúng không”

Tiểu công chúa như nghe hiểu liền gật đầu

“Thật sự thần kỳ như vậy sau”

Lại tiếp tục gật đầu

“Muội có muốn đi gặp Trình Văn Nhân không”

Y Linh liền sáng mắt lên nhưng sau đó lại lắc đầu

“Muội không thích ở với ta sao”

Hàn Mẫn có chút đau lòng cho dù đây thật sự là Y Linh nhưng cũng là y đã cực khổ sinh ra

“Không phải, chỉ là ở đây không có Phong, Lân, Minh”

Hàn Mẫn liền hiểu ra cho dù là vẫn có ký ức của Y Linh nhưng tiểu công chúa trước mặt vẫn còn nhỏ vẫn còn ham chơi và vẫn còn sợ xa nhà

“Đừng buồn muội có thể chơi với Nhất nhi, Tuấn nhi và An nhi”

Y Linh chu chu mỏ nói

“Bọn chúng trẻ con”

Hàn Mẫn lắc đầu, chứ muội không trẻ con chắc, hay là vì ở Thịnh Hà quốc là do tiểu công chúa này dẫn đầu quậy phá ở đây lại không được cầm đầu liền chán hay sao

“Vậy được rồi, muội muốn làm gì”

“Muốn ngủ a, ăn nữa”

Hàn Mẫn chiều ý liền đưa Y Linh đi đến ngự thiện phòng cho tiểu công chúa tự lựa chọn

Như An lén lút đi theo sau còn có Hàn Nhất và Hàn Tuấn

“Ca ca phụ thân không quan tâm đến muội”

Hàn Nhất ôm ôm tiểu muội muội vỗ về



“Không có a phụ thân rất thương muội, ta nghe nói là vị tiểu công chúa kia a là muội muội của phụ thân a”

Hàn Nhất giải thích

“Nhưng mà…phụ thân lơ muội, muội ghét người ghét luôn cả kẻ đó”

Như An nói rồi bỏ đi, Hàn Nhất và Hàn Tuấn đuổi theo vỗ dành muội muội, tiểu công chúa này giận dỗi lại bỏ ăn thật khiến người ta lo

Buổi tối, Trình Minh Thạc sau khi xử lí chính vụ xong liền trở về tẩm cung dùng cơm cùng Hàn Mẫn và ba tiểu hài tử, hôm nay hắn cũng có nghe việc Y Phàm đến còn quăng Y Linh ở đây rồi chạy mất cùng tam ca của hắn, thật là

Nhìn thấy một bàn năm người đang ngồi hắn cảm thấy không khí có chút gì đó không được bình thường

“Phụ hoàng”

Như An lao đến ôm lấy hắn

“Bảo bối của ta hôm nay sao thế, sao lại xụ mặt như vậy”

“Phụ thân không để ý đến con người chỉ toàn dán mắt vào kẻ đó”

Như An uỷ khuất, Y Linh thì không thèm để ý liền gấp thức ăn ăn

Hàn Mẫn liền bước đến

“Phụ thân khi nào không để ý con như Linh nhi vừa mới đến đây vẫn còn chưa quen thuộc được nên phụ thân mới quan tâm một tí”

Hàn Nhất nhìn Hàn Tuấn sau đó hai vị hoàng tử nhìn Y Linh có chút quen mắt quả thật rất quen mắt

“Được rồi được rồi phụ hoàng sẽ phạt phụ thân con được chưa”

Hàn Mẫn liền lếc Trình Minh Thạc trước mặt con cái còn không đứng đắng thật là, bộ muốn bị y cấm dục hay sao hả

Tối đêm đó khi bốn đứa trẻ đều đã ngủ được cung nử ôm về đông cung

Trình Minh Thạc ôm lấy Hàn Mẫn

“Mẫn nhi sao vậy”

“Y Linh muội ấy là Y Linh, nhưng khi ta hỏi muội ấy muốn đến chỗ Trình Văn Nhân không thì lại chần chừ”

Trình Minh Thạc ngẩng người một lúc trên đời này hắn tin có chuyện kỳ lạ tin là ông trời có mắt nếu không làm sao hắn lại sống lại kiếp này cùng Hàn Mẫn

“Đừng lo dù gì thì Y Linh cũng còn nhỏ bây giờ đối mặt với nhị ca ta có chút không đúng với lại sẽ hù chết nhị ca ta ớ”

“Mẫn nhi dù gì thì An nhi đã lớn rồi chúng ta hay là làm thêm một đứa nữa”

Hàn Mẫn liền quay sang đạp Trình Minh Thạc, cái tên này thật là, cái gì An nhi đã lớn nó chỉ mới năm tuổi hơn mà thôi còn nữa ai nói y sẽ đồng ý sinh nữa, hai lần là quá đủ rồi

Trình Minh Thạc bị đạp có chút đau liền đứng dậy, Hàn Mẫn thật là bạo lực mà, hắn chỉ là thấy hoàng cung có hơi thiếu tiếng khóc trẻ em thôi mà với lại lần trước bị Hàn Mẫn cấm một tháng hắn khóc cũng không được đây này

“Không nói nhiều không là không”

Hàn Mẫn mặt kệ người dưới đất liền nhắm mắt ngủ

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau