Kế Hoạch Nghịch Tập Của Củi Mục

Chương 23: Thiên tài cơ giáp "ảm đạm"

Trước Sau
Iuga thấy Lục Diêu không hề có ý muốn nói chuyện với mình, gã khe khẽ lau nước mắt, ôn nhu nói: "Lục Diêu, cậu không cần phải xin lỗi, tôi chưa từng oán trách cậu." Nói xong bèn lùi về khán đài, lúc đi còn nhìn về phía Elmo Locke ở khu đại biểu học sinh, ánh mắt thâm tình.

Gurner Orens cười lạnh nói: "Tao thật ra muốn xem mày còn bản lĩnh gì để có thể xoay người được."

"Vậy cậu có thể nhìn xem." Lục Diêu tháo vòng tay chứa cơ giáp trên cổ tay xuống, ấn nút khởi động. Không hề có gió lốc mạnh mẽ cùng với quầng sáng lóa mắt như khi Thương Lộ xuất hiện.

Dường như không hề có bất cứ động tĩnh nào cả...

Mọi người đợi mấy giây, phát hiện quả thực không hề có cơ giáp xuất hiện, bèn cười ồ lên.

Gurner Orens thấy thế, châm chọc: "Cơ giáp của mày đâu? Đừng bảo là chưa chế tạo ra đó nhé. Kết quả của việc cố làm ra vẻ chính là tự rước lấy nhục."

Holewin Kenneth ngồi ở khu đại biểu học sinh mở bung năm ngón tay, sau đó ôm lấy mặt, "Chậc, thật sự quá mất mặt. Nếu đây là vị hôn phu của tôi, đoán chừng tôi đã chẳng còn mặt mũi ngồi đây rồi." Nói xong, hắn còn nhìn qua Elmo Locke ngồi bên cạnh.

Lúc Elmo Locke nhìn thấy cảnh tượng trên sân đấu cùng với nghe được tiếng cười nhạo trên khán đài, biểu cảm của gã có hơi biến hóa đôi chút, nhưng nụ cười bên môi vẫn bình thản ưu nhã như cũ.

"Chỉ là vị hôn phu trên danh nghĩa thôi." Elmo Locke nói, "Tôi và cậu ta không hề quen biết, hơn nữa..."

Holewin nhướng mày, hỏi: "Hơn nữa cái gì?"

Elmo Locke nhìn Lục Diêu trên sân, ánh mắt bình tĩnh, "Rất nhanh cậu ta sẽ không phải nữa."

"Cậu cũng quá tự tin rồi đó." Holewin cười nói, "Gia tộc các cậu trước đó không phải mấy lần ám thị Lục Diêu, nói muốn để cậu ta chủ động hủy hôn ước sao? Tuy Lục Diêu nghe hiểu ám thị, nhưng hình như thái độ của cậu ta rất kiên quyết, vẫn không chịu mở miệng đó sao? Đối với cậu ta, cậu là cọng rơm cứu mạng duy nhất đó."

Elmo Locke mỉm cười, như thể rất tán thành với lời của Holewin. Hoàn toàn chính xác, hoàn cảnh hiện tại của Lục Diêu có thể nói là bốn bề thọ địch. Bởi vì tư chất kém, không thể tiếp tục ở lại trong gia tộc được nữa. Tuy gã không đoán được y dùng thủ đoạn gì để tiến vào học viện quân sự Đệ Nhất Liên Bang, nếu như gã đoán không lầm, chắc hẳn là dựa vào quan hệ lúc trước của Lục Ninh, nghĩ mọi cách để tiến vào được.

"Lần này không phải là một cơ hội rất tốt sao?" Elmo nói, "Còn phải cảm ơn Gurner Orens đã tạo ra cơ hội này."

Lần thi đấu này, Lục Diêu tuyệt đối thua chắc. Nếu y thực hiện nội dung trên giấy cam kết thi đấu, vậy Lục Diêu phải giải trừ hôn ước với gã. Nếu Lục Diêu từ chối không thực hiện nội dung trên giấy cam kết, thì y đang xúc phạm đến hình pháp của Liên Bang. Một khi Lục Diêu xúc phạm đến hình pháp Liên Bang, vậy gia tộc Locke có thể dùng nguyên nhân này để đơn phương đệ trình đơn hủy bỏ hôn ước có hiệu lực lên pháp viện. Cho nên mặc kệ Lục Diêu có lựa chọn như thế nào, kết quả đều sẽ không thay đổi.

Trong tiếng cười vang của mọi người, trọng tài trưởng giảng viên Kars hỏi Lục Diêu: "Lục Diêu, cơ giáp của cậu đâu? Nếu cậu thật sự chưa thiết kế ra, vậy thì tôi sẽ tuyên bố kết quả."

Tuy Kars bày dáng vẻ như công tư phân minh, nhưng Lục Diêu vẫn có thể cảm nhận được ác ý trong lời nói của ông ta. Lục Diêu thầm muốn cười, Kars còn đang vì chuyện xảy ra trong tiết học đầu tiên ghi hận y, nhưng y chỉ bị bức ép trả lời thôi mà.

Lục Diêu nhìn về phía Kars, nói: "Thầy à, kết quả thi đấu còn chưa có, sao thầy lại tuyên bố kết quả được?"

Kars nói: "Cậu còn chẳng thiết kế ra được cơ giáp, còn cần thi đấu nữa sao?"



"Tôi vẫn chưa nói mình không thiết kế ra được cơ giáp mà." Lục Diêu mỉm cười nói.

"Vậy xin mời cậu trình bày tác phẩm của mình ra." Kars nghiêm túc nói, "Bạn học Lục Diêu, cậu đã ký vào giấy cam kết thi đấu Liên Bang, cho nên đây không phải là trận đấu mang ý nghĩa bình thường nữa, xin hãy có thái độ nghiêm túc."

Lục Diêu không nhanh không chậm nói: "Tác phẩm của tôi đã bày ra rồi."

Tất cả khán giả đều nhìn lẫn nhau, sau khi xác nhận với nhau bọn họ quả thực không hề nhìn thấy gì, mới lần nữa cười ồ lên: "Tên phế vật này không phải mắc bệnh hoan tưởng rồi đấy chứ."

"Tôi thấy cũng có khả năng lắm."

"Không thiết kế ra được thì cứ nói thẳng đi, trợn tròn mắt nói dối, còn không phải vẫn bị người khác vả sưng mặt à."

"Thực ra tôi thấy cậu ta rất là đáng thương, tư chất kém cũng không phải do cậu ta muốn mà."

"Xì ~ tư chất kém không quan trọng. Nhưng người ấy à quan trọng nhất là phải biết tự mình hiểu mình. Phế vật thì nên im lặng làm phế vật đi, đi cướp vị hôn phu với Iuga làm gì, thi đấu với Gurner làm gì."

"Đột nhiên cảm thấy có chút đồng cảm với cậu ta."

"Xùy, phế vật làm tổn thương đến trái tim nam thần Iuga của tôi thì có gì đáng để đồng cảm chứ. Lại nói, cậu ta có tư cách gì để cướp đàn ông với nam thần Iuga chứ? Không phải ỷ vào hôn ước do cha mình để lại sao? Bản thân cậu ta có tư cách gì?"

"Bạn học Lục Diêu, nếu như cậu không lấy ra tác phẩm của mình, tôi sẽ trực tiếp tuyên bố." Kars nói.

Lục Diêu nhấn một nút trên vòng tay.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một khung cơ giáp khổng lồ chậm rãi xuất hiện, màu sắc cũng từ trắng nhạt dần dần trở nên đậm màu, sau đó biến thành màu đỏ lửa.

Lục Diêu đảo mắt nhìn xung quanh một vòng, mới chậm rãi lên tiếng: "Đây là cơ giáp do tôi thiết kế... Chu Tước. Linh cảm đến từ thần thoại của Trung Quốc cổ đại."

"Xảy ra chuyện gì vậy?" Mọi người đều giật mình, bắt đầu xì xào bàn tán. Bởi vì bọn họ hoàn toàn không nhìn rõ được chiếc cơ giáp này xuất hiện thế nào. Nó như thể vẫn luôn ở đó, sau đó chậm rãi xuất hiện... giống như trước đó vẫn luôn ẩn thân vậy. Nhưng sao có thể như vậy được chứ. Liên quan đến đề tài cơ giáp ẩn hình, trăm ngàn năm qua vô số các đại sư thiết kế cơ giáp đều đang nghiên cứu về nó, nhưng đây là một đề tài khó không cách nào công phá được. Bởi vì bản thân cơ giáp có hình thể khổng lồ, cho dù bộ điều khiển có thể dựa vào màu sắc bên ngoài để tự động điều chỉnh màu sắc của cơ giáp, cũng không thể làm được đến mức hoàn toàn có thể che đậy thị giác của con người. Huống chi cho dù cơ giáp có thể thuận lợi lừa gạt được ánh mắt con người, nhưng vẫn không thể tránh khỏi sự dò xét của máy móc.

Cho nên cơ giáp ẩn hình không thể nào thành công, đề tài này đã sớm bị các đại sư cơ giáp đóng nắp cho ra kết luận. Dù bây giờ có người chưa từ bỏ ý định vẫn còn đang nghiên cứu, nhưng trong lúc nghiên cứu cũng chẳng ôm hi vọng gì mấy, chỉ xem như là một sở thích nghiệp dư mà thôi.

Lúc Kars nhìn thấy Chu Tước, hai mắt ông ta trừng to. Cho dù ông ta không muốn, nhưng không thể không thừa nhận, ngay ánh mắt đầu tiên ông ta nhìn thấy chiếc cơ giáp này thì đã bị nó chinh phục.

Ông ta nghiên cứu cơ giáp đã nhiều năm, tất nhiên liếc mắt là có thể nhìn ra được tạo hình của chiếc cơ giáp này bao gồm các đường nét, không hề có một điểm dư thừa nào. Tất cả các đường cong đều vừa vặn, có thể giảm bớt lực cản không khí ở mức độ lớn nhất, mang lại hiểu quả nâng cao tốc độ vận hành của cơ giáp.



Khiến ông ta chấn động hơn nữa là, đây là một chiếc cơ giáp biến hình! Nếu ông ta đoán không lầm, hình thái Chu Tước chỉ là một trong các hình thái của chiếc cơ giáp này.

Lục Diêu đều thấy rõ vẻ mặt của mọi người, sau khi xem đủ rồi, y mới bước đến trước mặt Chu Tước, gõ gõ thân cơ giáp Chu Tước. Cơ giáp to lớn khiến thân hình Lục Diêu trở nên đặc biệt nhỏ bé, nhưng không một ai có thể xem nhẹ y. Giây phút này đây, khí chất trên người y dù có là cơ giáp to lớn cũng không thể nào sánh bằng được.

"Đây là một chiếc cơ giáp biến hình." Lời của Lục Diêu xác nhận suy đoán của Kars, "Cơ giáp này có hai loại hình thái..."

Giây phút này, trên khán đài lặng ngắt như tờ. Tất cả mọi người đều đang rất khiếp sợ.

"Chu Tước là hình thái chính." Lục Diêu nói, "Cho nên, nó có thể được xem như là cơ giáp không chiến. Tốc độ nhanh nhất của nó nhanh hơn cơ giáp Dực Long 50%. Độ tấn công chính xác thì gấp ba lần cơ giáp Gió Lốc." Cơ giáp Gió Lốc là cơ giáp có độ tấn công chính xác cao nhất trong các loại cơ giáp không chiến.

Trong lúc tất cả mọi người đều bị lời của Lục Diêu làm cho choáng váng, lời tiếp theo của Lục Diêu lại khiến cho tất cả mọi người khiếp sợ đến mức gần như thất thố.

"Trạng thái còn lại của Chu Tước..." Lục Diêu ấn xuống cái nút xanh lam trên vòng tay. Chu Tước nháy mắt bị vầng sáng khổng lồ bao bọc lấy, trái ngược hoàn toàn với lúc xuất hiện không một tiếng động. Chờ ánh sáng tan đi, cơ giáp màu đỏ lửa hoàn toàn biến mất, xuất hiện tại đó là một chiếc cơ giáp hổ hình màu trắng.

Lục Diêu thỏa mãn nhìn chiếc cơ giáp này, nói tiếp: "Đây là trạng thái còn lại của Chu Tước, Bạch Hổ, đây là cơ giáp lục chiến. Chu Tước sở trường là sự tấn công linh hoạt, cũng có thể né tránh gia pháo kích. Bạch Hổ thì hoàn toàn tương phản với Chu Tước, Bạch Hổ chính là cơ giáp loại hình tấn công bạo lực. Kích cỡ của nó chỉ bằng một nửa Chu Tước, cho nên vỏ ngoài của Bạch Hổ dày gấp đôi Chu Tước. Lực xung kích chính diện gấp mười lần Chu Tước, tính ổn định cao hơn trình độ trung bình của các cơ giáp lục chiến cấp A hiện nay."

"Không thể nào!" Kars lẩm bẩm.

Cũng không trách Kars khiếp sợ. Bởi vì cho tới nay, tuy số lượng cơ giáp biến hình khá hiếm, nhưng vẫn có. Hiện giờ tất cả cơ giáp biến hình đều là cơ giáp cấp S trở lên, như hai chiếc cơ giáp cấp SSS Ánh Trăng và Nhật Diệu đều là cơ giáp biến hình. Nhưng mặc kệ cơ giáp biến hình cấp S, hay là cơ giáp biến hình cấp SSS, loại hình mà chúng nó biến hóa đều tương tự nhau. Cơ giáp biến hình của không chiến tất cả hình thái đều là loại không chiến, lục chiến thì toàn bộ đều là loại lục chiến, thủy chiến cũng toàn là hình thái thủy chiến. Ngay cả cơ giáp cấp SSS Ánh Trắng và Nhật Diệu đều không ngoại lệ.

Nhưng chiếc cơ giáp tên Chu Tước này đã phá vỡ nhận thức của mọi người, chiếc cơ giáp biến hình này lại là từ loại hình không chiến biến hóa thành loại hình lục chiến!

Tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía Lục Diêu, không còn ai chú ý đến Gurner Orens không lâu trước đây còn được khen ngơi là thiên tài thiết kế cơ giáp Liên Bang.

Lục Diêu không để ý lắm, tiếp tục không nhanh không chậm giới thiệu: "Cơ giáp biến hình chỉ là một trong số đó, một đặc tính rõ rệt khác của Chu Tước trước đó mọi người đã nhìn thấy..."

"Đừng bảo là..."

"Không thể nào!"

"Không thể!"

Lời của Lục Diêu lại lần nữa nhấc lên sóng to gió lớn. Tuy rằng trong lòng mọi người đều đã có suy đoán, nhưng bọn họ không dám nghĩ... Cơ giáp ẩn hình! Loại cơ giáp này trải qua mấy đời nghiên cứu của các đại sư cơ giáp, đều nhất trí cho rằng nó không thể tồn tại.

Lục Diêu mỉm cười, quăng ra một quả bom, nổ cho đám người không thể hồi hồn được: "Chu Tước là cơ giáp ẩn hình!" Cho nên lúc mới đầu Lục Diêu ấn vào nút trên vòng tay, không hề có chút xíu tiếng động nào. Không phải cơ giáp không tồn tại, mà vì đây là cơ giáp ẩn hình, sự xuất hiện của nó tránh khỏi ánh mắt của tất cả mọi người.

"Hơn nữa, trong lúc Chu Tước đang ẩn hình, sẽ không bị bất cứ thiết bị nào phát hiện ra được." Lục Diêu mỉm cười nói, "Máy giám định có thể giám định ra được đẳng cấp của cơ giáp, nhưng trong lúc Chu Tước ẩn hình, máy giám định sẽ không hiển thị bất cứ thông tin gì."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau