Tiêu Rồi! Đại Phản Diện Bị Nam Chủ Giam Cầm

Chương 2: Trò chơi phản diện

Trước Sau
Trong xe cấp cứu lúc này ai cũng nghĩ không cứu được cậu rồi. Thì bỗng có tiếng nói lạ phát ra...

[ Nguyễn Trường Nam, cậu có muốn tái sinh? ]

Một âm thanh máy móc vang lên, cậu giật mình: " Là ai? Là ai có thể giúp tôi? ".

Tiếng nói này hình như chỉ có mình cậu nghe thấy. Tất cả mọi người trong xe vẫn như cũ không có chuyển hoá gì.

[ Nếu cậu kí kết hợp đồng tham gia trò chơi với chúng tôi, cậu có thể được tái sinh một lần nữa ]

Trường Nam bây giờ không hiểu lắm nhưng cũng nghe theo vì bây giờ không còn cách nào khác: " Được, muốn tôi làm gì cũng được miễn là tôi được sống "

[ Kí kết hợp đồng thành công. Bây giờ cậu chính là một người chơi của trò chơi phản diện ]

Dứt câu nói thì nhịp tim cậu trong máy đo tăng lên. Y tá mừng rỡ: " Còn có thể cứu được, may quá! "

Mẹ cậu cũng có hi vọng xoa mặt cậu động viên: " Cố lên con trai của mẹ, con làm được mà! "

Sau đó linh hồn cậu biến mất khỏi đó đến một nơi cậu cũng không rõ là nơi nào. Trường Nam chỉ thấy bốn bể đều là màu trắng xoá.

Giọng nói ấy lại vang lên: [ Người chơi 2258 hãy đến nhận nhiệm vụ đầu tiên ]

Có một màn hình ảo xuất hiện trước mặt cậu. Trên đó hiện lên dòng chữ: " Nhiệm vụ 1 "

[ Hãy chạm vào để kích hoạt nhiệm vụ ]



Trường Nam chạm vào màn hình lập tức thế giới xung quanh của cậu chuyển hoá. Cậu không thích ứng kịp liền ngất đi. Trường Nam bật dậy cả người đổ mồ hôi như suối. Đầu cậu có hơi choáng phải mất một lúc định hình lại được.

Một âm thanh trong trẻo vang lên: [ Chào mừng kí chủ S1203 ]

Cậu ngước đầu lên thấy một sinh vật lạ. Trường Nam bất ngờ thốt lên: " Heo biết nói ". Từ khi sinh ra lần đầu tiên cậu tận mắt thấy một con heo biết nói. Cứ tưởng nó chỉ có trong phim hoạt hình thôi chứ.

Sinh vật bị kêu là " heo " thì đen mặt, nó cốc vào đầu một cái, nhấn mạnh: [ Tôi không phải heo ]

" Ai da! ". Trường Nam ôm quả đầu sưng một cục tức tối nhìn " con heo biết nói " kia.

" Làm gì dữ dạ? Giỡn chút làm gì căng? "

Nam ấm ức nhìn sinh vật bay lơ lửng kia. Nhìn bề ngoài nó giống heo thật mà. Dáng vẻ bên ngoài lùn lùn ú ú như con heo bông vậy. Khác biệt là " con heo bông " này biết bay và nói được tiếng người. Tiếng nói của nó thì giống giọng người nam nhưng nghe rất công nghệ.

Sinh vật khoanh tay, mặt tỏ vẻ kiêu kì: [ Tôi là M1915 - hệ thống của S1203. Tổng bộ trò chơi giao nhiệm vụ cho tôi đến hỗ trợ kí chủ làm nhiệm vụ ].

Trường Nam gật đầu. " Nhiệm vụ tôi là gì? "

Hệ thống quay trở lại công việc nó vốn nên làm mặc dù còn hơi giận người trước mặt: [ Trước thực hiện nhiệm vụ tôi nói luật cho kí chủ nghe trước nhé ]

Trường Nam:?

[ Trong trò chơi phản diện này kí chủ phải thực hiện nhiệm vụ được giao trở thành một phản diện của cốt truyện ở một thế giới nào đó. Hoàn thành một thế giới kí chủ sẽ nhận được một trăm điểm. Đến khi tích lũy đủ 100 000 điểm kí chủ sẽ được tái sinh quay về thế giới thực ]

Nghe đến việc trở về, cậu mừng rỡ: " Thật sao? "

Hệ thống nhìn cậu nghiêm nghị, từ từ nói: [ Nhưng có một điều...nếu kí chủ không hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị trừ một trăm điểm. Nếu kí chủ bị âm một trăm nghìn điểm thì linh hồn sẽ bị biến mất vĩnh viễn ]



Trường Nam mặt mày tái nhợt nhìn hệ thống. Biến mất vĩnh viễn sao?

Hệ thống tỏ vẻ nguy hiểm, khuôn mặt đầy âm u: [ Lưu ý: Trong lúc thực hiện nhiệm vụ tuyệt đối không để nhân vật trong truyện biết được thân phận thật. Nếu không sẽ bị trừ năm mươi nghìn điểm. ]

Trường Nam há hốc mồm, run rẩy nói: " Tôi biết rồi ". Cái hệ thống này cũng nguy hiểm quá rồi không cẩn thận sẽ bị tiêu vong ngay.

Hệ thống cười hi hi nhìn dáng vẻ lo sợ của cậu: [ Kí chủ yên tâm. Số người thất bại nhiệm vụ rất ít. Tôi sẽ hỗ trợ kí chủ hết mình! ]

Trường Nam không vui được miếng nào: " Lỡ tôi nằm trong số ít thì sao? "

Hệ thống hiển nhiên: [ Thì do kí chủ xui thôi ]. Nhưng sắc mặt của hệ thống cũng biến sắc: [ Nhưng nếu kí chủ thất bại tôi cũng sẽ bị cấp trên trách phạt. Vì thế nên chúng ta phải cố gắng lên ]

Trường Nam: " Tôi sợ chết quá "

Hệ thống cười: [ Kí chủ yên tâm. Cậu đã tham gia vào trò chơi phản diện này thì cậu sẽ được trải nghiệm cảm giác chết đi sống lại. Từ giờ đến khi đạt 100 000 điểm, cậu sẽ bị nam chính giết ít nhất cũng 50 lần ]

Trường Nam kinh hãi: " Cái gì chứ? Ít nhất 50 lần? "

Hệ thống: [ Có người bị giết đến mấy trăm lần cơ! Phản diện luôn bị nam chủ giết chết một cách tàn nhẫn không thì bị dày vò đến sống dở chết dở ]

Nam bắt đầu lo lắng đến tương lai của mình. Một kẻ sợ đau như cậu phải làm sao đây?: " Lúc đó người chơi được cấp thuốc tê hay giảm đau không? "

Hệ thống liền đưa ra một menu " đạo cụ ": " Nếu người chơi dư điểm thì được mua bằng điểm. Hầu hết những người lần đầu chơi như cậu thì làm gì đủ điểm mà mua. Nên tất cả đều được trải nghiệm chân thật "

Trường Nam nhìn bảng giá thuốc giảm đau. Má ơi! Nó đắt cắt cổ. Tận 300 điểm một lần sử dụng. Sao cậu sống nỗi đây?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau