Chương 10
Vẻ mặt người trong trấn đều không hiểu, Quý Hủ nói Hứa Hối Thành chỉ thuê ba năm, gia đình Tiền Bảo Thông lại nói thuê năm năm.
Quý Hủ cũng không thèm nói nhảm, lấy di động tìm được ảnh chụp hợp đồng với Hứa Hối Thành, đưa cho mọi người nhìn xem, giấy trắng mực đen viết thật rõ ràng, kỳ hạn thuê ba năm, tiền thuê trả một lần.
Chứng cứ rõ ràng trong tay, mọi người khuyên Quý Hủ tận lực điều giải, nếu không được chỉ có thể khởi tố. Quý Hủ không tính toán điều giải với bọn họ, cũng không muốn khởi tố, hắn không có nhiều thời gian để lãng phí trong sự việc này.
Quý Hủ gọi mọi người trở về, bản thân xoay người rời đi, từ ban đầu hắn đã biết không lấy lại được tiền thuê, cho nên rau dưa trong nhà kính cũng sẽ không cho bọn hắn thu hoạch, lưu lại gán nợ.
Dì Hoa bước nhanh đuổi theo, nhỏ giọng nói:
- Quý Hủ, chuyện này tốt nhất nên hòa bình giải quyết, đều nói tiểu nhân khó phòng, cậu không thể mỗi ngày thủ ở tại chỗ này, nếu bọn hắn muốn làm phá hư đập phá thuỷ tinh huỷ đi trang bị chẳng hạn, mất đi càng nhiều tiền hơn là số rau dưa kia, hay là đem rau dưa cho bọn hắn, đuổi bọn hắn rời đi đi.
Bước chân Quý Hủ không ngừng:
- Không đuổi được, thật cho bọn hắn thì bọn hắn càng cảm giác mình hữu lý, nhiệt náo càng hung.
Vách tường cùng trang bị được tinh thần năng lượng gia cố qua cho dù là năng lượng của thuỷ tinh cũng khó phá, nhân lực càng không cần mơ tưởng.
Sắc trời tối đen, Quý Hủ nhận được điện thoại của tài xế xe tải, đã chở mầm móng cùng phân bón tới nhà.
Tài xế vốn còn đang nghi hoặc là ai mua nhiều mầm móng tới mức phải vận chuyển bằng xe tải, nhưng khi chạy tới nơi này chứng kiến đất vườn cùng nhà kính mênh mông, cũng không còn nghi ngờ gì.
Quý Hủ nhờ hai tài xế hỗ trợ vận chuyển bao mầm móng đưa vào trong kho hàng ngầm, chạy tới chạy lui ba người bận rộn tới nửa đêm mới chấm dứt.
Quý Hủ kết tiền công tiễn người rời đi, lúc này cầm lấy một ổ bánh mì cùng hộp sữa tươi điền đầy bụng, đứng dậy đi ra cửa.
Bị người nhìn chằm chằm lâu như vậy Quý Hủ không có khả năng không phát hiện được, huống chi ác ý của gia đình Tiền Bảo Thông không hề che giấu chút nào.
Xa xa chợt nghe thanh âm phanh phanh, Quý Hủ đứng một góc nhà kính nhìn gia đình bốn người đang dùng cây búa đập vào ổ khóa cửa thuỷ tinh, hẳn là vì muốn vào nhà kính, nhưng phát hiện cửa không mở được nên nghĩ đập ổ khóa.
Xe vận tải vận chuyển hàng hóa gia đình Tiền Bảo Thông cũng nhìn thấy, túi đựng mầm móng bọn hắn đều thấy rõ.
Ngay cả mầm móng cũng đã mua về, đây là quyết tâm cần thu hồi nhà kính tự mình gieo trồng, thổ địa cùng nhà kính rốt cục là của người ta, bọn hắn xác định tranh đoạt không lại Quý Hủ.
Huống chi chuyện Hứa Hối Thành chỉ thuê ba năm gia đình bọn hắn cũng biết rất rõ ràng, chỉ là ỷ vào Hứa Hối Thành cấp tiền thuê cao, muốn chiếm nhà kính trồng trọt thêm hai năm, mắt thấy kế hoạch bị hẫng, cả nhà đều hận đỏ mắt, rau dưa trong nhà kính cho dù bị huỷ bọn hắn cũng không muốn tiện nghi cho người khác.
Trải qua một phen bàn bạc Tiền Bảo Thông quyết định dùng độc dược, đem hai nhà kính đều phun thuốc trừ cỏ, đem rau dưa cùng mầm móng đều độc chết.
Con dâu lại nói thuốc trừ cỏ chưa chắc giết được mầm móng, nếu muốn làm cho đất vườn không thể trồng trọt gì được, tốt nhất là tát muối, làm cho hai nhà kính này từ nay về sau biến thành bài trí.
Người Tiền gia đã hận tới mức mất đi lý trí, cho dù mua muối cần tiền cũng muốn tiêu tiền ra cơn tức này.
Tiền Cao Mậu lái xe đem toàn bộ muối trong trấn đều mua về, chuẩn bị lẻn vào nhà kính tát muối, kết quả cửa khóa, bọn hắn vào không được nên đành liều mạng phá cửa.
Tiền Cao Mậu đập phá hồi lâu nhưng cửa thuỷ tinh hoàn hảo không chút tổn hao gì, chút dấu vết cũng không lưu lại, quả thật là không thể tưởng tượng nổi.
- Đưa cây búa cho cha, cha đập! Con đi tìm xem có cửa sổ thông gió nào hay không, thật sự không được thì leo vào cửa sổ thông gió!
Tiền Bảo Thông cầm búa tiếp tục đập, Tiền Cao Mậu vây quanh nhà kính tìm cửa sổ thông gió.
Nơi cửa nhà kính đặt mấy cái thùng lớn, Quý Hủ không biết bên trong là cái gì, nhìn gia đình này lén lút hiển nhiên không phải làm chuyện tốt. Tinh thần năng lượng nhanh chóng khuếch tán, một dàn giáo hình chữ nhật không chút tiếng độn xuất hiện trên tường thuỷ tinh.
Tiền Cao Mậu cầm di động chiếu sáng, xoay người tìm cửa sổ thông gió đột nhiên đánh lên một bức tường, hắn sửng sốt cầm di động vừa chiếu, đúng thật là một bức tường, nhìn chất liệu giống như tường xi măng.
Tiền Cao Mậu không biết tại sao nơi này lại có một bức tường, di động đảo qua bên cạnh vẫn là tường xi măng! Tiền Cao Mậu luống cuống, xoay quanh tại chỗ, bốn phía đều là tường xi măng, tiếp tục nhìn mặt trên.. hồn của hắn đều dọa bay!
- A a a a! Cha! Mẹ! Cứu mạng! Cứu mạng!
Cách đó không xa truyền đến thanh âm tiếng kêu thảm thiết của Tiền Cao Mậu, thanh âm nặng nề, giống như từ trong tường ngăn truyền tới.
Tiền Bảo Thông nghe được tiếng kêu của đứa con cầm theo cây búa vọt tới, sau đó ngốc ở đương trường, bà thím cùng vợ của Tiền Cao Mậu truy theo tới cũng đều trợn tròn mắt.
Trước mắt không biết từ khi nào xuất hiện trụ xi măng cao ngang người, thanh âm Tiền Cao Mậu là từ bên trong trụ xi măng truyền tới.
Hắn bị nhốt trong trụ xi măng!
Bà thím bị dọa ngồi bệch dưới đất, Tiền Bảo Thông cũng bị dọa không nhẹ.
- Cao Mậu! Con có ở bên trong không?
- Cha! Con bị nhốt trong xi măng, mau cứu con đi ra ngoài!
Bên trong truyền ra tiếng kêu to.
Da mặt Tiền Bảo Thông co rút, vung lên cây búa đánh tới tường xi măng, thanh âm phanh phanh vang lên không ngừng, nhưng tường xi măng không chút sứt mẻ.
Quần áo Tiền Bảo Thông ướt đẫm, mồ hôi không ngừng tuôn ra, sắc mặt trắng bệch, hắn đã bị dọa mềm tay chân, thời tiết nóng như vậy Tiền Cao Mậu bị nhốt trong tường xi măng nhỏ hẹp, không bị nóng chết cũng bị ngộp chết.
Mắt thấy thanh âm Tiền Cao Mậu càng ngày càng nhỏ, Tiền Bảo Thông gấp đỏ mắt:
- Cao Mậu! Cao Mậu chống đỡ!
Con dâu run giọng nói:
- Cha cha, tìm đội phòng cháy, tự chúng ta không đập vỡ được!
- Đúng đúng, tìm đội phòng cháy, con con con nhanh gọi điện thoại..
Lời của Tiền Bảo Thông còn chưa dứt, chợt nghe vợ hét thảm một tiếng, quanh người cũng có tường xi măng trống rỗng xuất hiện, bà thím sớm bị dọa mềm, căn bản không nhúc nhích được, trơ mắt nhìn thấy tường xi măng phong kín trên đỉnh đầu của mình, sợ tới mức tim gan muốn vỡ!
Quý Hủ cũng không thèm nói nhảm, lấy di động tìm được ảnh chụp hợp đồng với Hứa Hối Thành, đưa cho mọi người nhìn xem, giấy trắng mực đen viết thật rõ ràng, kỳ hạn thuê ba năm, tiền thuê trả một lần.
Chứng cứ rõ ràng trong tay, mọi người khuyên Quý Hủ tận lực điều giải, nếu không được chỉ có thể khởi tố. Quý Hủ không tính toán điều giải với bọn họ, cũng không muốn khởi tố, hắn không có nhiều thời gian để lãng phí trong sự việc này.
Quý Hủ gọi mọi người trở về, bản thân xoay người rời đi, từ ban đầu hắn đã biết không lấy lại được tiền thuê, cho nên rau dưa trong nhà kính cũng sẽ không cho bọn hắn thu hoạch, lưu lại gán nợ.
Dì Hoa bước nhanh đuổi theo, nhỏ giọng nói:
- Quý Hủ, chuyện này tốt nhất nên hòa bình giải quyết, đều nói tiểu nhân khó phòng, cậu không thể mỗi ngày thủ ở tại chỗ này, nếu bọn hắn muốn làm phá hư đập phá thuỷ tinh huỷ đi trang bị chẳng hạn, mất đi càng nhiều tiền hơn là số rau dưa kia, hay là đem rau dưa cho bọn hắn, đuổi bọn hắn rời đi đi.
Bước chân Quý Hủ không ngừng:
- Không đuổi được, thật cho bọn hắn thì bọn hắn càng cảm giác mình hữu lý, nhiệt náo càng hung.
Vách tường cùng trang bị được tinh thần năng lượng gia cố qua cho dù là năng lượng của thuỷ tinh cũng khó phá, nhân lực càng không cần mơ tưởng.
Sắc trời tối đen, Quý Hủ nhận được điện thoại của tài xế xe tải, đã chở mầm móng cùng phân bón tới nhà.
Tài xế vốn còn đang nghi hoặc là ai mua nhiều mầm móng tới mức phải vận chuyển bằng xe tải, nhưng khi chạy tới nơi này chứng kiến đất vườn cùng nhà kính mênh mông, cũng không còn nghi ngờ gì.
Quý Hủ nhờ hai tài xế hỗ trợ vận chuyển bao mầm móng đưa vào trong kho hàng ngầm, chạy tới chạy lui ba người bận rộn tới nửa đêm mới chấm dứt.
Quý Hủ kết tiền công tiễn người rời đi, lúc này cầm lấy một ổ bánh mì cùng hộp sữa tươi điền đầy bụng, đứng dậy đi ra cửa.
Bị người nhìn chằm chằm lâu như vậy Quý Hủ không có khả năng không phát hiện được, huống chi ác ý của gia đình Tiền Bảo Thông không hề che giấu chút nào.
Xa xa chợt nghe thanh âm phanh phanh, Quý Hủ đứng một góc nhà kính nhìn gia đình bốn người đang dùng cây búa đập vào ổ khóa cửa thuỷ tinh, hẳn là vì muốn vào nhà kính, nhưng phát hiện cửa không mở được nên nghĩ đập ổ khóa.
Xe vận tải vận chuyển hàng hóa gia đình Tiền Bảo Thông cũng nhìn thấy, túi đựng mầm móng bọn hắn đều thấy rõ.
Ngay cả mầm móng cũng đã mua về, đây là quyết tâm cần thu hồi nhà kính tự mình gieo trồng, thổ địa cùng nhà kính rốt cục là của người ta, bọn hắn xác định tranh đoạt không lại Quý Hủ.
Huống chi chuyện Hứa Hối Thành chỉ thuê ba năm gia đình bọn hắn cũng biết rất rõ ràng, chỉ là ỷ vào Hứa Hối Thành cấp tiền thuê cao, muốn chiếm nhà kính trồng trọt thêm hai năm, mắt thấy kế hoạch bị hẫng, cả nhà đều hận đỏ mắt, rau dưa trong nhà kính cho dù bị huỷ bọn hắn cũng không muốn tiện nghi cho người khác.
Trải qua một phen bàn bạc Tiền Bảo Thông quyết định dùng độc dược, đem hai nhà kính đều phun thuốc trừ cỏ, đem rau dưa cùng mầm móng đều độc chết.
Con dâu lại nói thuốc trừ cỏ chưa chắc giết được mầm móng, nếu muốn làm cho đất vườn không thể trồng trọt gì được, tốt nhất là tát muối, làm cho hai nhà kính này từ nay về sau biến thành bài trí.
Người Tiền gia đã hận tới mức mất đi lý trí, cho dù mua muối cần tiền cũng muốn tiêu tiền ra cơn tức này.
Tiền Cao Mậu lái xe đem toàn bộ muối trong trấn đều mua về, chuẩn bị lẻn vào nhà kính tát muối, kết quả cửa khóa, bọn hắn vào không được nên đành liều mạng phá cửa.
Tiền Cao Mậu đập phá hồi lâu nhưng cửa thuỷ tinh hoàn hảo không chút tổn hao gì, chút dấu vết cũng không lưu lại, quả thật là không thể tưởng tượng nổi.
- Đưa cây búa cho cha, cha đập! Con đi tìm xem có cửa sổ thông gió nào hay không, thật sự không được thì leo vào cửa sổ thông gió!
Tiền Bảo Thông cầm búa tiếp tục đập, Tiền Cao Mậu vây quanh nhà kính tìm cửa sổ thông gió.
Nơi cửa nhà kính đặt mấy cái thùng lớn, Quý Hủ không biết bên trong là cái gì, nhìn gia đình này lén lút hiển nhiên không phải làm chuyện tốt. Tinh thần năng lượng nhanh chóng khuếch tán, một dàn giáo hình chữ nhật không chút tiếng độn xuất hiện trên tường thuỷ tinh.
Tiền Cao Mậu cầm di động chiếu sáng, xoay người tìm cửa sổ thông gió đột nhiên đánh lên một bức tường, hắn sửng sốt cầm di động vừa chiếu, đúng thật là một bức tường, nhìn chất liệu giống như tường xi măng.
Tiền Cao Mậu không biết tại sao nơi này lại có một bức tường, di động đảo qua bên cạnh vẫn là tường xi măng! Tiền Cao Mậu luống cuống, xoay quanh tại chỗ, bốn phía đều là tường xi măng, tiếp tục nhìn mặt trên.. hồn của hắn đều dọa bay!
- A a a a! Cha! Mẹ! Cứu mạng! Cứu mạng!
Cách đó không xa truyền đến thanh âm tiếng kêu thảm thiết của Tiền Cao Mậu, thanh âm nặng nề, giống như từ trong tường ngăn truyền tới.
Tiền Bảo Thông nghe được tiếng kêu của đứa con cầm theo cây búa vọt tới, sau đó ngốc ở đương trường, bà thím cùng vợ của Tiền Cao Mậu truy theo tới cũng đều trợn tròn mắt.
Trước mắt không biết từ khi nào xuất hiện trụ xi măng cao ngang người, thanh âm Tiền Cao Mậu là từ bên trong trụ xi măng truyền tới.
Hắn bị nhốt trong trụ xi măng!
Bà thím bị dọa ngồi bệch dưới đất, Tiền Bảo Thông cũng bị dọa không nhẹ.
- Cao Mậu! Con có ở bên trong không?
- Cha! Con bị nhốt trong xi măng, mau cứu con đi ra ngoài!
Bên trong truyền ra tiếng kêu to.
Da mặt Tiền Bảo Thông co rút, vung lên cây búa đánh tới tường xi măng, thanh âm phanh phanh vang lên không ngừng, nhưng tường xi măng không chút sứt mẻ.
Quần áo Tiền Bảo Thông ướt đẫm, mồ hôi không ngừng tuôn ra, sắc mặt trắng bệch, hắn đã bị dọa mềm tay chân, thời tiết nóng như vậy Tiền Cao Mậu bị nhốt trong tường xi măng nhỏ hẹp, không bị nóng chết cũng bị ngộp chết.
Mắt thấy thanh âm Tiền Cao Mậu càng ngày càng nhỏ, Tiền Bảo Thông gấp đỏ mắt:
- Cao Mậu! Cao Mậu chống đỡ!
Con dâu run giọng nói:
- Cha cha, tìm đội phòng cháy, tự chúng ta không đập vỡ được!
- Đúng đúng, tìm đội phòng cháy, con con con nhanh gọi điện thoại..
Lời của Tiền Bảo Thông còn chưa dứt, chợt nghe vợ hét thảm một tiếng, quanh người cũng có tường xi măng trống rỗng xuất hiện, bà thím sớm bị dọa mềm, căn bản không nhúc nhích được, trơ mắt nhìn thấy tường xi măng phong kín trên đỉnh đầu của mình, sợ tới mức tim gan muốn vỡ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất