Sau Khi Kết Hôn Tổng Tài Không Về Nhà
Chương 2
(Ba)
Hai nhà Giang Thịnh lần này liên hôn, gần như thu hút toàn bộ sự chú ý của giới thượng lưu. Bởi vì có hiệp ước ràng buộc, hôn lễ này không chỉ đơn thuần là hai họ kết thân, càng đừng nói đến một trong hai bên đương sự còn xuất hiện tình huống thay người.
Thịnh Vãn Hâm là tiểu bối duy nhất chưa lập gia đình trong dòng chính của Thịnh gia, tuy chưa bước vào giới kinh doanh, còn đang học tiến sĩ, nhưng không ai có thể phủ nhận năng lực của y. Tất cả mọi người đều cho rằng cuộc hôn nhân này nhất định sẽ rơi xuống trên đầu Thịnh Vãn Hâm. Ai biết nửa đường lại nhảy ra một Thịnh Tuyển Ninh.
Nghe nói là Giang Chính Hình đã vô tình yêu Thịnh Tuyển Ninh ngay từ cái nhìn đầu tiên, cũng biết được Thịnh Tuyển Ninh hóa ra cũng là một tiểu bối của chi thứ Thịnh gia. Vì thế Giang Chính Hình liền tự mình đi Thịnh gia thỉnh cầu thay đổi người được chọn liên hôn.
Những người có thể lăn lộn trong thương trường đều là người thông minh, đều nhìn ra được Giang Chính Hình đến cả một câu chuyện đàng hoàng cũng không muốn bịa. Ngày đó Giang Chính Hình rốt cuộc đã nói gì ở Thịnh gia, người khác không thể nào biết được, chỉ có Thịnh Tuyển Ninh lại nhận được thêm 50 vạn từ chỗ Thịnh phu nhân.
Thịnh Tuyển Ninh mặt đầy dấu chấm hỏi gọi điện thoại cho Thịnh phu nhân, Thịnh phu nhân tỏ vẻ vô cùng cảm tạ cậu vì đã dốc toàn lực câu dẫn Giang Chính Hình, cũng làm cho Giang Chính Hình đưa ra yêu cầu đổi người trước, khiến cho Thịnh Vãn Hâm hoàn toàn tránh được tranh chấp đổi người liên hôn, 50 vạn này là phần thưởng của cậu.
Thịnh Tuyển Ninh đã nhận tiền đến chết lặng.
Một ngày trước lễ cưới, Thịnh Tuyển Ninh từ nhà riêng dọn đến biệt thự do Giang Chính Hình chuẩn bị. Tuy rằng một tuần trước cậu đã tới xem qua, nhưng cậu cũng không muốn sống ở đó. Biệt thự rất lớn, nhưng trang trí tối giản không có chút hơi người nào, nhìn qua giống như một cái nhà ma. Xung quanh cũng không có cửa hàng hay chợ búa gì cả, đối với người bình thường như Thịnh Tuyển Ninh mà nói quả thật là ăn không tiêu.
Giang Chính Hình làm việc rất chu toàn, đem chìa khóa của cả biệt thự đưa hết cho Thịnh Tuyển Ninh, Thịnh Tuyển Ninh chỉ chọn một gian phòng cho khách để ở. Tuy rằng cậu cũng đến phòng ngủ chính xem qua một chút, những nó cũng trống không như những nơi khác, xem ra Giang Chính Hình thậm chí còn không có cả ý định về đây diễn kịch.
Ngày diễn ra hôn lễ, thời tiết rất tốt. Mặc dù chuyện hôn nhân hợp đồng lấy tiền làm việc này đã ăn sâu bén rễ trong ý thức của Thịnh Tuyển Ninh, nhưng cậu cũng sẽ vì lễ phục rõ ràng không vừa mà khẽ thở dài.
Kích cỡ áo sơmi lớn hơn hản một cỡ so với thân hình Thịnh Tuyển Ninh, một đám người luống cuống tay chân giúp cậu dùng kim băng cố định.
Thịnh Tuyển Ninh hiểu rõ đây có lẽ là kích cỡ vốn được định chế cho Thịnh Vãn Hâm, cho dù Giang Chính Hình lo liệu chu toàn cũng sẽ có những chỗ hắn không thể chú ý đến.
Mãi đến khi cậu ngồi trên xe cưới tới địa điểm tổ chức hôn lễ, mới cảm giác được nhân sinh đại sự của cuộc đời mình cứ như vậy đem ra giao dịch rồi. Ăn mặc một bộ lễ phục không vừa người, "bạn bè thân thích" tới chứng kiến đều là những người xa lạ, thậm chí một nhân vật chính khác còn là một người đàn ông mà cậu chỉ mới xem qua ảnh chụp. Nếu ba mẹ ở trên trời có linh thiêng, không biết......
Không biết sẽ có bao nhiêu vui vẻ!
Có trời mới biết, cậu kiếm được bao nhiêu!!!
Địa điểm tổ chức hôn lễ là ở một trang viên ngoại thành, trải đầy hoa hồng trắng, thảm đỏ uốn lượn từ cổng trang viên đến chỗ sâu bên trong nhìn không thấy. Khách khứa nhộn nhịp, nam nam nữ nữ ưu nhã mà nâng ly, bất động thanh sắc đánh giá Thịnh Tuyển Ninh mới vừa xuống xe.
Thịnh Tuyển Ninh thật sự bị kinh sợ, không hợp lý a...... Kẻ có tiền đều tiêu tiền như vậy sao?
Thư ký Tiểu Tống đã gặp trước đó với tư cách là phù rể, đi đến bên người Thịnh Tuyển Ninh, thấp giọng nói: "Quản lý biểu cảm."
Thịnh Tuyển Ninh vội vàng thu lại quai hàm sắp rớt xuống, nháy mắt với tiểu Tống một cái biểu thị mình đã biết. Trước đó bọn họ đã thương lượng qua, nhân vật chính thực sự của hôn lễ lần này cũng không phải cậu, Thịnh Tuyển Ninh chỉ cần sắm vai một tiểu bạch hoa ngây thơ được gả vào hào môn là được.
Thịnh Tuyển Ninh: Không dám không dám, 2500 vạn để cậu đẩy cối xay ngay hiện trường cũng được lun!
Cha mẹ của Thịnh Tuyển Ninh đều đã qua đời, là Thịnh phu nhân dẫn cậu đi tới chỗ Giang Chính Hình.
Bộ vest đen trên người Giang Chính Hình tinh tế và vừa vặn hơn nhiều so với bộ đồ mà Thịnh Tuyển Ninh đang mặc. Trên mặt hắn không có biểu tình gì, phảng phất như đang ở văn phòng làm việc mà không phải ở trong hôn lễ của mình. Nhưng dù như vậy cũng có thể thấy được dung mạo của hắn nổi trội hơn so với người bình thường, so với lúc trước xem qua ảnh chụp càng thêm sinh động, cũng càng diễm lệ. Làn da của hắn cực kỳ trắng, đuôi mắt đẹp đến mê hồn, trong đó có những vì sao lấp lánh như ngân hà, là một mỹ nhân thực sự. Nếu không phải hắn cao tận 1m9, rất dễ khiến người ta cho rằng hắn là một kẻ yếu.
Thịnh Tuyển Ninh bên này còn đang cảm khái mỹ mạo của Giang Chính Hình, nhưng Giang Chính Hình lại không liếc mắt nhìn cậu một cái.
Thay vì nói đây là một buổi hôn lễ, không bằng nói đây là một lần xã giao của giới thượng lưu. Hôn lễ bị giản lược đến mức tối thiểu, không có tuyên thệ, cũng không có hôn môi, chỉ trao đổi nhẫn đơn giản. Trong suốt quá trình, Giang Chính Hình thậm chí không nhìn Thịnh Tuyển Ninh một cái.
Sau khi lưu trình đơn giản hoàn thành, Giang Chính Hình liền đi thăm hỏi từng vị khách khứa, trong khi Thịnh Tuyển Ninh được Thịnh phu nhân đưa tới một bên tương đối an tĩnh.
Thịnh phu nhân nhìn Thịnh Tuyển Ninh đang giả vờ ngoan ngoãn, không khỏi thấp giọng nói: "Cậu làm được tốt hơn tôi mong đợi."
Thịnh Tuyển Ninh nâng khóe miệng sắp đông cứng cười nhạt: "Chắc là vậy đó bác gái."
"An tĩnh đợi đi, đừng đi quấy rầy cậu ta," Thịnh phu nhân đưa Thịnh Tuyển Ninh đến một sảnh phụ, nhắc nhở cậu, "Những lợi ích đằng sau đám cưới này nằm ngoài sức tưởng tượng của cậu."
Thịnh Tuyển Ninh liền vô cùng an phận mà ở sảnh phụ, lấp đầy bụng bằng champagne và bánh ngọt.
Cậu đang ăn ngon lành, đột nhiên không kịp phòng ngừa có một cánh tay quàng lên vai cậu. Một giọng nói ôn tồn lễ độ từ phía sau vang lên: "Thịnh Tuyển Ninh?"
Thịnh Tuyển Ninh nhanh chóng liếm vụn bánh trên khóe miệng, mỉm cười tiếp tục công việc của mình.
Đó là một người đàn ông lịch lãm đeo mắt kính, bộ âu phục màu trắng trên người y có phần giống với bộ đồ trên người Thịnh Tuyển Ninh. Lông mày Thịnh Tuyển Ninh lơ đãng nhíu lại, không phải như cậu nghĩ đó chứ? Người này là......
"Tôi là Thịnh Vãn Hâm." Người đàn ông mỉm cười nói.
Thật à, Thịnh Tuyển Ninh lặng lẽ nuốt xuống một ngụm nước bọt.
Đây là có ý gì? Thịnh Vãn Hâm vậy mà lại có mặt ở hôn lễ?
Không phải nói nếu Thịnh Vãn Hâm và Giang Chính Hình cùng xuất hiện, ít nhất phải có một người bị mang đi sao?
Thịnh Tuyển Ninh lập tức nở nụ cười: "Thì ra là Thịnh tiên sinh, anh đi lạc sao? Tôi đưa anh về sảnh chính."
Cánh tay Thịnh Vãn Hâm còn quàng trên vai cậu, căn bản không có ý định thu hồi: "Không cần đâu tiểu bảo bối, tôi sợ em bị lạc trước."
Tiểu bảo bối...... Thịnh Tuyển Ninh nổi da gà khắp người.
Cậu muốn đem cánh tay Thịnh Vãn Hâm kéo xuống, nhưng đối phương lại càng khoác chặt hơn. Nghĩ đến đối phương là Thịnh Vãn Hâm trong truyền thuyết, cậu liền cảm thấy rất kỳ lạ.
Hình như là nhận thấy được có người tới, Thịnh Vãn Hâm ngược lại càng thêm thân cận mà tới gần cậu: "Em trai đừng xa lạ như vậy, tôi thật sự rất tò mò, Giang Chính Hình thật sự đối với em nhất kiến chung tình sao? Cái tên đó......"
"Cậu đang làm gì thế?" Thanh âm ma quỷ của Giang Chính Hình từ cửa truyền đến, như thể hắn đang bắt gian.
Thịnh Tuyển Ninh vội vàng đẩy Thịnh Vãn Hâm ra, không đợi cậu sắp xếp tốt ngôn từ mở miệng nói gì đó, Giang Chính Hình ở cửa tiếp tục mang theo uy hiếp nói: "Thịnh Vãn Hâm!"
Được rồi, được rồi, cậu là một chú hề! Thịnh Tuyển Ninh in lặng, không có ý định mở miệng nữa.
Thịnh Vãn Hâm nghiền ngẫm mà cười một cái, đi về phía Giang Chính Hình: "Chú ý bối phận, bây giờ tôi là anh vợ của cậu."
Giang Chính Hình vẫn như cũ không nhìn Thịnh Tuyển Ninh.
Một đen một trắng, hai người cách nhau không gần không xa cùng rời đi.
Thịnh Tuyển Ninh đứng một mình ở sảnh phụ. Một lúc sau, cậu cúi đầu cắn miếng bánh ngọt trong tay, trong đầu đã viết sẵn một đoạn kịch bản cẩu huyết hào môn thật dài.
Không biết nghĩ tới cái gì, Thịnh Tuyển Ninh cố gắng nhịn cười.
Xa xa là Giang Chính Hình và Thịnh Vãn Hâm đang đi cùng nhau, hiển nhiên, Thịnh Vãn Hâm cao hơn một chút so với Giang Chính Hình.
Trong đôi mắt nhìn xa xăm của Thịnh Tuyển Ninh, mang theo một tia khát vọng ăn dưa mãnh liệt.
Hai người này thật là, có mờ ám.
Hai nhà Giang Thịnh lần này liên hôn, gần như thu hút toàn bộ sự chú ý của giới thượng lưu. Bởi vì có hiệp ước ràng buộc, hôn lễ này không chỉ đơn thuần là hai họ kết thân, càng đừng nói đến một trong hai bên đương sự còn xuất hiện tình huống thay người.
Thịnh Vãn Hâm là tiểu bối duy nhất chưa lập gia đình trong dòng chính của Thịnh gia, tuy chưa bước vào giới kinh doanh, còn đang học tiến sĩ, nhưng không ai có thể phủ nhận năng lực của y. Tất cả mọi người đều cho rằng cuộc hôn nhân này nhất định sẽ rơi xuống trên đầu Thịnh Vãn Hâm. Ai biết nửa đường lại nhảy ra một Thịnh Tuyển Ninh.
Nghe nói là Giang Chính Hình đã vô tình yêu Thịnh Tuyển Ninh ngay từ cái nhìn đầu tiên, cũng biết được Thịnh Tuyển Ninh hóa ra cũng là một tiểu bối của chi thứ Thịnh gia. Vì thế Giang Chính Hình liền tự mình đi Thịnh gia thỉnh cầu thay đổi người được chọn liên hôn.
Những người có thể lăn lộn trong thương trường đều là người thông minh, đều nhìn ra được Giang Chính Hình đến cả một câu chuyện đàng hoàng cũng không muốn bịa. Ngày đó Giang Chính Hình rốt cuộc đã nói gì ở Thịnh gia, người khác không thể nào biết được, chỉ có Thịnh Tuyển Ninh lại nhận được thêm 50 vạn từ chỗ Thịnh phu nhân.
Thịnh Tuyển Ninh mặt đầy dấu chấm hỏi gọi điện thoại cho Thịnh phu nhân, Thịnh phu nhân tỏ vẻ vô cùng cảm tạ cậu vì đã dốc toàn lực câu dẫn Giang Chính Hình, cũng làm cho Giang Chính Hình đưa ra yêu cầu đổi người trước, khiến cho Thịnh Vãn Hâm hoàn toàn tránh được tranh chấp đổi người liên hôn, 50 vạn này là phần thưởng của cậu.
Thịnh Tuyển Ninh đã nhận tiền đến chết lặng.
Một ngày trước lễ cưới, Thịnh Tuyển Ninh từ nhà riêng dọn đến biệt thự do Giang Chính Hình chuẩn bị. Tuy rằng một tuần trước cậu đã tới xem qua, nhưng cậu cũng không muốn sống ở đó. Biệt thự rất lớn, nhưng trang trí tối giản không có chút hơi người nào, nhìn qua giống như một cái nhà ma. Xung quanh cũng không có cửa hàng hay chợ búa gì cả, đối với người bình thường như Thịnh Tuyển Ninh mà nói quả thật là ăn không tiêu.
Giang Chính Hình làm việc rất chu toàn, đem chìa khóa của cả biệt thự đưa hết cho Thịnh Tuyển Ninh, Thịnh Tuyển Ninh chỉ chọn một gian phòng cho khách để ở. Tuy rằng cậu cũng đến phòng ngủ chính xem qua một chút, những nó cũng trống không như những nơi khác, xem ra Giang Chính Hình thậm chí còn không có cả ý định về đây diễn kịch.
Ngày diễn ra hôn lễ, thời tiết rất tốt. Mặc dù chuyện hôn nhân hợp đồng lấy tiền làm việc này đã ăn sâu bén rễ trong ý thức của Thịnh Tuyển Ninh, nhưng cậu cũng sẽ vì lễ phục rõ ràng không vừa mà khẽ thở dài.
Kích cỡ áo sơmi lớn hơn hản một cỡ so với thân hình Thịnh Tuyển Ninh, một đám người luống cuống tay chân giúp cậu dùng kim băng cố định.
Thịnh Tuyển Ninh hiểu rõ đây có lẽ là kích cỡ vốn được định chế cho Thịnh Vãn Hâm, cho dù Giang Chính Hình lo liệu chu toàn cũng sẽ có những chỗ hắn không thể chú ý đến.
Mãi đến khi cậu ngồi trên xe cưới tới địa điểm tổ chức hôn lễ, mới cảm giác được nhân sinh đại sự của cuộc đời mình cứ như vậy đem ra giao dịch rồi. Ăn mặc một bộ lễ phục không vừa người, "bạn bè thân thích" tới chứng kiến đều là những người xa lạ, thậm chí một nhân vật chính khác còn là một người đàn ông mà cậu chỉ mới xem qua ảnh chụp. Nếu ba mẹ ở trên trời có linh thiêng, không biết......
Không biết sẽ có bao nhiêu vui vẻ!
Có trời mới biết, cậu kiếm được bao nhiêu!!!
Địa điểm tổ chức hôn lễ là ở một trang viên ngoại thành, trải đầy hoa hồng trắng, thảm đỏ uốn lượn từ cổng trang viên đến chỗ sâu bên trong nhìn không thấy. Khách khứa nhộn nhịp, nam nam nữ nữ ưu nhã mà nâng ly, bất động thanh sắc đánh giá Thịnh Tuyển Ninh mới vừa xuống xe.
Thịnh Tuyển Ninh thật sự bị kinh sợ, không hợp lý a...... Kẻ có tiền đều tiêu tiền như vậy sao?
Thư ký Tiểu Tống đã gặp trước đó với tư cách là phù rể, đi đến bên người Thịnh Tuyển Ninh, thấp giọng nói: "Quản lý biểu cảm."
Thịnh Tuyển Ninh vội vàng thu lại quai hàm sắp rớt xuống, nháy mắt với tiểu Tống một cái biểu thị mình đã biết. Trước đó bọn họ đã thương lượng qua, nhân vật chính thực sự của hôn lễ lần này cũng không phải cậu, Thịnh Tuyển Ninh chỉ cần sắm vai một tiểu bạch hoa ngây thơ được gả vào hào môn là được.
Thịnh Tuyển Ninh: Không dám không dám, 2500 vạn để cậu đẩy cối xay ngay hiện trường cũng được lun!
Cha mẹ của Thịnh Tuyển Ninh đều đã qua đời, là Thịnh phu nhân dẫn cậu đi tới chỗ Giang Chính Hình.
Bộ vest đen trên người Giang Chính Hình tinh tế và vừa vặn hơn nhiều so với bộ đồ mà Thịnh Tuyển Ninh đang mặc. Trên mặt hắn không có biểu tình gì, phảng phất như đang ở văn phòng làm việc mà không phải ở trong hôn lễ của mình. Nhưng dù như vậy cũng có thể thấy được dung mạo của hắn nổi trội hơn so với người bình thường, so với lúc trước xem qua ảnh chụp càng thêm sinh động, cũng càng diễm lệ. Làn da của hắn cực kỳ trắng, đuôi mắt đẹp đến mê hồn, trong đó có những vì sao lấp lánh như ngân hà, là một mỹ nhân thực sự. Nếu không phải hắn cao tận 1m9, rất dễ khiến người ta cho rằng hắn là một kẻ yếu.
Thịnh Tuyển Ninh bên này còn đang cảm khái mỹ mạo của Giang Chính Hình, nhưng Giang Chính Hình lại không liếc mắt nhìn cậu một cái.
Thay vì nói đây là một buổi hôn lễ, không bằng nói đây là một lần xã giao của giới thượng lưu. Hôn lễ bị giản lược đến mức tối thiểu, không có tuyên thệ, cũng không có hôn môi, chỉ trao đổi nhẫn đơn giản. Trong suốt quá trình, Giang Chính Hình thậm chí không nhìn Thịnh Tuyển Ninh một cái.
Sau khi lưu trình đơn giản hoàn thành, Giang Chính Hình liền đi thăm hỏi từng vị khách khứa, trong khi Thịnh Tuyển Ninh được Thịnh phu nhân đưa tới một bên tương đối an tĩnh.
Thịnh phu nhân nhìn Thịnh Tuyển Ninh đang giả vờ ngoan ngoãn, không khỏi thấp giọng nói: "Cậu làm được tốt hơn tôi mong đợi."
Thịnh Tuyển Ninh nâng khóe miệng sắp đông cứng cười nhạt: "Chắc là vậy đó bác gái."
"An tĩnh đợi đi, đừng đi quấy rầy cậu ta," Thịnh phu nhân đưa Thịnh Tuyển Ninh đến một sảnh phụ, nhắc nhở cậu, "Những lợi ích đằng sau đám cưới này nằm ngoài sức tưởng tượng của cậu."
Thịnh Tuyển Ninh liền vô cùng an phận mà ở sảnh phụ, lấp đầy bụng bằng champagne và bánh ngọt.
Cậu đang ăn ngon lành, đột nhiên không kịp phòng ngừa có một cánh tay quàng lên vai cậu. Một giọng nói ôn tồn lễ độ từ phía sau vang lên: "Thịnh Tuyển Ninh?"
Thịnh Tuyển Ninh nhanh chóng liếm vụn bánh trên khóe miệng, mỉm cười tiếp tục công việc của mình.
Đó là một người đàn ông lịch lãm đeo mắt kính, bộ âu phục màu trắng trên người y có phần giống với bộ đồ trên người Thịnh Tuyển Ninh. Lông mày Thịnh Tuyển Ninh lơ đãng nhíu lại, không phải như cậu nghĩ đó chứ? Người này là......
"Tôi là Thịnh Vãn Hâm." Người đàn ông mỉm cười nói.
Thật à, Thịnh Tuyển Ninh lặng lẽ nuốt xuống một ngụm nước bọt.
Đây là có ý gì? Thịnh Vãn Hâm vậy mà lại có mặt ở hôn lễ?
Không phải nói nếu Thịnh Vãn Hâm và Giang Chính Hình cùng xuất hiện, ít nhất phải có một người bị mang đi sao?
Thịnh Tuyển Ninh lập tức nở nụ cười: "Thì ra là Thịnh tiên sinh, anh đi lạc sao? Tôi đưa anh về sảnh chính."
Cánh tay Thịnh Vãn Hâm còn quàng trên vai cậu, căn bản không có ý định thu hồi: "Không cần đâu tiểu bảo bối, tôi sợ em bị lạc trước."
Tiểu bảo bối...... Thịnh Tuyển Ninh nổi da gà khắp người.
Cậu muốn đem cánh tay Thịnh Vãn Hâm kéo xuống, nhưng đối phương lại càng khoác chặt hơn. Nghĩ đến đối phương là Thịnh Vãn Hâm trong truyền thuyết, cậu liền cảm thấy rất kỳ lạ.
Hình như là nhận thấy được có người tới, Thịnh Vãn Hâm ngược lại càng thêm thân cận mà tới gần cậu: "Em trai đừng xa lạ như vậy, tôi thật sự rất tò mò, Giang Chính Hình thật sự đối với em nhất kiến chung tình sao? Cái tên đó......"
"Cậu đang làm gì thế?" Thanh âm ma quỷ của Giang Chính Hình từ cửa truyền đến, như thể hắn đang bắt gian.
Thịnh Tuyển Ninh vội vàng đẩy Thịnh Vãn Hâm ra, không đợi cậu sắp xếp tốt ngôn từ mở miệng nói gì đó, Giang Chính Hình ở cửa tiếp tục mang theo uy hiếp nói: "Thịnh Vãn Hâm!"
Được rồi, được rồi, cậu là một chú hề! Thịnh Tuyển Ninh in lặng, không có ý định mở miệng nữa.
Thịnh Vãn Hâm nghiền ngẫm mà cười một cái, đi về phía Giang Chính Hình: "Chú ý bối phận, bây giờ tôi là anh vợ của cậu."
Giang Chính Hình vẫn như cũ không nhìn Thịnh Tuyển Ninh.
Một đen một trắng, hai người cách nhau không gần không xa cùng rời đi.
Thịnh Tuyển Ninh đứng một mình ở sảnh phụ. Một lúc sau, cậu cúi đầu cắn miếng bánh ngọt trong tay, trong đầu đã viết sẵn một đoạn kịch bản cẩu huyết hào môn thật dài.
Không biết nghĩ tới cái gì, Thịnh Tuyển Ninh cố gắng nhịn cười.
Xa xa là Giang Chính Hình và Thịnh Vãn Hâm đang đi cùng nhau, hiển nhiên, Thịnh Vãn Hâm cao hơn một chút so với Giang Chính Hình.
Trong đôi mắt nhìn xa xăm của Thịnh Tuyển Ninh, mang theo một tia khát vọng ăn dưa mãnh liệt.
Hai người này thật là, có mờ ám.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất