Chương 50: Đừng làm như vậy!
"Amethyst, hôm nay em có hồi hộp không? Đây là kì thi đầu của em đấy."
"Hajin, đang ăn sáng nên đừng đưa hỏi mấy câu thế này chứ?"
Amethyst hôm nay có bài kiểm tra các môn học và 1 kì thi đánh giá năng lực của mình, Hajin cũng chưa giúp được gì nhiều cho cậu bé, vì cậu vốn dễ quên đi những kiến thức cũ.
Đương nhiên cậu không bao giờ cảm thấy phụ lòng với Suho rồi, vì cậu ấy là người đảm nhiệm cho phần cải thiện năng lực cho Thyst, nên cậu đoán chắc rằng 90% sẽ được điểm tuyệt đối.
Còn phần lý thuyết đành trông chờ vào may rủi vậy.
"Em thì cũng có chút.....Nhưng mà phần năng lực thì chắc chắn không thể nào yếu hơn bây giờ."
"Khi nào có kết quả rồi thì báo cho hai tụi anh biết nhé, lúc đó làm gà rán để làm buổi chúc mừng."
Hajin xoa đầu Thyst như thể là người mẹ đang cổ vũ cho con mình, Suho nhìn thấy cảnh này, trong lòng đa phần là sự vui vẻ và hạnh phúc, nhưng có phần nhỏ nhất là sự khó chịu và bất mãn.
Rõ ràng là 3 người sống như một gia đình, sao lại có cảm giác đấy nhỉ?
Mải suy nghĩ cho đến khi có tiếng lạch cạch, phát hiện ra Hajin đã ăn cơm xong từ lúc nào, giờ đang chuẩn bị dọn dẹp đồ trên bàn.
"Hajin, chén bát này...."
"Cậu cứ từ từ ăn, ăn xong cậu cứ để cạnh chỗ rửa bát đi."
Cậu ngân nga một điệp khúc, vừa dọn dẹp bát đũa vừa quan sát trước mắt.
Bỗng chốc cậu lại cảm thấy lạnh phía dưới thất thường, tay Suho lại mò mẫm không yên mà cứ xoa nhẹ chỗ đó của cậu, khiến cậu suýt làm rơi cả chén.
"Kim Suho, cậu....mau ngừng lại....Thyst học theo thì....sao hả?"
"Yên tâm đi, em ấy nãy bước vào phòng chuẩn bị đồ để lát nữa đi học rồi, nên đừng sợ."
"Cậu thật sự.....hết thuốc chữa thật rồi!"
"Miệng nói phản đối hay ghét tới vậy, xem ra có thứ gì đó không hề phản kháng lại nhỉ?"
"Đừng nữa mà....Ah!"
Tay Suho vừa lớn vừa ấm, cứ xoa thẳng lên rồi lại cụp xuống "cậu bé" của cậu thế này, thậm chí một tay khác lại còn cố ấp lên ngực cậu làm dính với ngực mình, lại còn phà phà hơi thở vào tai.
Nếu là nữ nhi thì ai lại chịu nổi cảnh tượng này, huống hồ đây là người con trai cậu yêu nữa!
"Hajin, cậu càng này càng lên rồi đấy, thích lắm hả?"
"Do ai đấy......hức....."
"Giọng cậu lúc nãy dễ thương hơn đấy, hoàn toàn trái với tính của cậu."
"Ha....Dừn....."
Càng bị Suho xoa, cậu hoàn toàn không thể chịu thêm nữa.
Ăn miếng trả miếng, xem thử bản thân mình tự gây ra có phản ứng lại không?
Cậu mặc kệ tay mình còn ướt hay không, trực tiếp chạm vào chỗ đó của đối phương.
"Ha....Hajin...."
"Không phải ai đó bây giờ cũng đều khó chịu như tớ mà nhỉ? Sao nó sắp trỗi dậy rồi nhỉ?'
"Làm....làm ơn đừng chạm vào nó mà...."
Suho thoáng chốc trở nên rụt rè và cố che đi "cậu bé" của mình bên trong, Hajin thấy rõ chuyện này chắc chắn sẽ không có lần 2.
Phải tranh thủ thời cơ chứ!
"Nào nào ~ Cậu đã làm cho tớ lên rồi thì giờ đến lượt tớ giúp cậu cho nào ~"
"Không, đừng mà, tớ xin đấy Hajin."
Người qua có lại, bây giờ sống với nhau đến thế rồi mà còn không thể nào xem được "cậu bé", chắc chắn rằng cậu không phải là người có tham vọng.
"Cời quần ra ngay đi! Cậu làm tớ đến mức này rồi mà còn không dám nhận hả!"
"Tớ biết lỗi rồi mà, tha cho tớ đi, đừng lột nữa, tớ còn phải đi săn quái vật!"
"Cậu dám hả! Một là cởi ra, hai là...."
"Anh Hajin, anh và Suho đang chơi trò gì vui vậy?"
"............."
Trời không biết, quỷ không hay.
Thế nào mà Thyst lại ra đúng lúc quan trọng thế này?
Mấy lúc cậu đang bất lực mà không hề thấy đâu, sao cứ phải lần nào Suho gặp nạn đều xuất hiện một cách lù lù trước mặt chứ!
"Anh....chỉ là....đang......"
Cậu hoàn toàn lắp bắp rồi, giờ mà cậu không tìm được điều gì đó mà đánh lạc hướng, kiểu gì cũng không nói, Thyst sẽ nhìn cậu với ánh mắt đầy kì lạ cho coi.
"Cậu ấy chỉ là thấy vết rách trên quần anh, nên cậu ấy mạnh bạo mà định xé toạc luôn đấy, Thyst."
"......."
Kim Suho, tên đầu đất nhà cậu!
Cậu có nhất thiết phải tạt tớ một lượng dầu lửa lớn tới mức này không!
"Vậy....hả....?"
"Đương nhiên rồi, em mau ra ngoài đi, chốc nữa Suho sẽ cùng đi với nhóc liền thôi, nhanh lên!"
"Ơ....chờ đã....."
Thyst chưa nói xong lời định nói thì bị Hajin ném ra ngoài cửa, Suho cũng từ từ đứng dậy mà chỉnh đốn lại trang phục của mình.
"Hajin, em thật sự chẳng biết nói chuyện gì cả, làm con của chúng ta hiểu nhầm rồi kìa."
"Amethyst không phải là con ruột, mà chỉ như một đứa em trai của chúng ta thôi, lấy cớ đâu ra mà coi em ấy là con luôn hả?"
"Cậu là mẹ, tớ là bố, còn Thyst là con, không phải là quá trùng hợp rồi đi."
Suho nói xong liền cười một đường cong, nó lại làm cho Hajin tức đến tối mặt.
Trêu đùa với người ta một cách quá đáng thế này mà còn cười được nữa hả!
"Kim....Su..."
Chưa nói hết lời thì lại bị chặn môi, kèm theo dấu hiệu im lặng của Suho mà ra hiệu.
"Tối anh đãi em một món quà cho, nên đừng làm vậy với anh nữa nhé."
Giờ cậu từ khuôn mặt tức giận chuyển sang mặt đỏ bừng, Suho thấy vậy liền cười khểnh như an ủi cậu, cùng với cái nháy mắt nhẹ bẫng.
"Anh......anh...........TÊN HỖN ĐẢN, HÁO SẮC NHÀ ANH!!!"
- ---------End-------
"Hajin, đang ăn sáng nên đừng đưa hỏi mấy câu thế này chứ?"
Amethyst hôm nay có bài kiểm tra các môn học và 1 kì thi đánh giá năng lực của mình, Hajin cũng chưa giúp được gì nhiều cho cậu bé, vì cậu vốn dễ quên đi những kiến thức cũ.
Đương nhiên cậu không bao giờ cảm thấy phụ lòng với Suho rồi, vì cậu ấy là người đảm nhiệm cho phần cải thiện năng lực cho Thyst, nên cậu đoán chắc rằng 90% sẽ được điểm tuyệt đối.
Còn phần lý thuyết đành trông chờ vào may rủi vậy.
"Em thì cũng có chút.....Nhưng mà phần năng lực thì chắc chắn không thể nào yếu hơn bây giờ."
"Khi nào có kết quả rồi thì báo cho hai tụi anh biết nhé, lúc đó làm gà rán để làm buổi chúc mừng."
Hajin xoa đầu Thyst như thể là người mẹ đang cổ vũ cho con mình, Suho nhìn thấy cảnh này, trong lòng đa phần là sự vui vẻ và hạnh phúc, nhưng có phần nhỏ nhất là sự khó chịu và bất mãn.
Rõ ràng là 3 người sống như một gia đình, sao lại có cảm giác đấy nhỉ?
Mải suy nghĩ cho đến khi có tiếng lạch cạch, phát hiện ra Hajin đã ăn cơm xong từ lúc nào, giờ đang chuẩn bị dọn dẹp đồ trên bàn.
"Hajin, chén bát này...."
"Cậu cứ từ từ ăn, ăn xong cậu cứ để cạnh chỗ rửa bát đi."
Cậu ngân nga một điệp khúc, vừa dọn dẹp bát đũa vừa quan sát trước mắt.
Bỗng chốc cậu lại cảm thấy lạnh phía dưới thất thường, tay Suho lại mò mẫm không yên mà cứ xoa nhẹ chỗ đó của cậu, khiến cậu suýt làm rơi cả chén.
"Kim Suho, cậu....mau ngừng lại....Thyst học theo thì....sao hả?"
"Yên tâm đi, em ấy nãy bước vào phòng chuẩn bị đồ để lát nữa đi học rồi, nên đừng sợ."
"Cậu thật sự.....hết thuốc chữa thật rồi!"
"Miệng nói phản đối hay ghét tới vậy, xem ra có thứ gì đó không hề phản kháng lại nhỉ?"
"Đừng nữa mà....Ah!"
Tay Suho vừa lớn vừa ấm, cứ xoa thẳng lên rồi lại cụp xuống "cậu bé" của cậu thế này, thậm chí một tay khác lại còn cố ấp lên ngực cậu làm dính với ngực mình, lại còn phà phà hơi thở vào tai.
Nếu là nữ nhi thì ai lại chịu nổi cảnh tượng này, huống hồ đây là người con trai cậu yêu nữa!
"Hajin, cậu càng này càng lên rồi đấy, thích lắm hả?"
"Do ai đấy......hức....."
"Giọng cậu lúc nãy dễ thương hơn đấy, hoàn toàn trái với tính của cậu."
"Ha....Dừn....."
Càng bị Suho xoa, cậu hoàn toàn không thể chịu thêm nữa.
Ăn miếng trả miếng, xem thử bản thân mình tự gây ra có phản ứng lại không?
Cậu mặc kệ tay mình còn ướt hay không, trực tiếp chạm vào chỗ đó của đối phương.
"Ha....Hajin...."
"Không phải ai đó bây giờ cũng đều khó chịu như tớ mà nhỉ? Sao nó sắp trỗi dậy rồi nhỉ?'
"Làm....làm ơn đừng chạm vào nó mà...."
Suho thoáng chốc trở nên rụt rè và cố che đi "cậu bé" của mình bên trong, Hajin thấy rõ chuyện này chắc chắn sẽ không có lần 2.
Phải tranh thủ thời cơ chứ!
"Nào nào ~ Cậu đã làm cho tớ lên rồi thì giờ đến lượt tớ giúp cậu cho nào ~"
"Không, đừng mà, tớ xin đấy Hajin."
Người qua có lại, bây giờ sống với nhau đến thế rồi mà còn không thể nào xem được "cậu bé", chắc chắn rằng cậu không phải là người có tham vọng.
"Cời quần ra ngay đi! Cậu làm tớ đến mức này rồi mà còn không dám nhận hả!"
"Tớ biết lỗi rồi mà, tha cho tớ đi, đừng lột nữa, tớ còn phải đi săn quái vật!"
"Cậu dám hả! Một là cởi ra, hai là...."
"Anh Hajin, anh và Suho đang chơi trò gì vui vậy?"
"............."
Trời không biết, quỷ không hay.
Thế nào mà Thyst lại ra đúng lúc quan trọng thế này?
Mấy lúc cậu đang bất lực mà không hề thấy đâu, sao cứ phải lần nào Suho gặp nạn đều xuất hiện một cách lù lù trước mặt chứ!
"Anh....chỉ là....đang......"
Cậu hoàn toàn lắp bắp rồi, giờ mà cậu không tìm được điều gì đó mà đánh lạc hướng, kiểu gì cũng không nói, Thyst sẽ nhìn cậu với ánh mắt đầy kì lạ cho coi.
"Cậu ấy chỉ là thấy vết rách trên quần anh, nên cậu ấy mạnh bạo mà định xé toạc luôn đấy, Thyst."
"......."
Kim Suho, tên đầu đất nhà cậu!
Cậu có nhất thiết phải tạt tớ một lượng dầu lửa lớn tới mức này không!
"Vậy....hả....?"
"Đương nhiên rồi, em mau ra ngoài đi, chốc nữa Suho sẽ cùng đi với nhóc liền thôi, nhanh lên!"
"Ơ....chờ đã....."
Thyst chưa nói xong lời định nói thì bị Hajin ném ra ngoài cửa, Suho cũng từ từ đứng dậy mà chỉnh đốn lại trang phục của mình.
"Hajin, em thật sự chẳng biết nói chuyện gì cả, làm con của chúng ta hiểu nhầm rồi kìa."
"Amethyst không phải là con ruột, mà chỉ như một đứa em trai của chúng ta thôi, lấy cớ đâu ra mà coi em ấy là con luôn hả?"
"Cậu là mẹ, tớ là bố, còn Thyst là con, không phải là quá trùng hợp rồi đi."
Suho nói xong liền cười một đường cong, nó lại làm cho Hajin tức đến tối mặt.
Trêu đùa với người ta một cách quá đáng thế này mà còn cười được nữa hả!
"Kim....Su..."
Chưa nói hết lời thì lại bị chặn môi, kèm theo dấu hiệu im lặng của Suho mà ra hiệu.
"Tối anh đãi em một món quà cho, nên đừng làm vậy với anh nữa nhé."
Giờ cậu từ khuôn mặt tức giận chuyển sang mặt đỏ bừng, Suho thấy vậy liền cười khểnh như an ủi cậu, cùng với cái nháy mắt nhẹ bẫng.
"Anh......anh...........TÊN HỖN ĐẢN, HÁO SẮC NHÀ ANH!!!"
- ---------End-------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất