Chương 3: Quá yếu
Editor: SoleilNguyen
Wattpad: WinnyChan275
Alpha yếu nhất trong lịch sử
Tác giả: Trầm Ái
Chương 3: Quá Yếu
======***======
Trong đại sảnh rực rỡ ánh đèn, Siren ngồi trên ngai vị, so với Alpha bình thường còn cao hơn một cái đầu, làm cho người ta hoàn toàn nhìn không ra đây là một omega.
Quân trang màu đen được chế tác tinh xảo, thân hình cao lớn cường tráng hoàn mỹ bao bọc ở bên trong, khuy áo làm bằng kim tủy ngọc được cài cẩn thận ở trên cùng, toàn thân tràn ngập khí tức cấm dục lạnh như băng, hai tròng mắt màu bạc vốn là cực kỳ thấu triệt ở trong mắt hắn cũng trở nên thâm sâu không lường được, lúc nhìn khiến người ta không rét mà run.
Cả người đều không hòa hợp với khung cảnh xung quanh, giống như một bức tranh đen trắng tràn ngập hơi thở mờ mịt lạnh lẽo, Carlos bị Siren tùy ý liếc nhìn làm cho giật cả mình, không tự giác lắp bắp nói: "Lão..... lão đại, tiểu alpha này y như một con quỷ....."
"Câm miệng! " Siren mở miệng, thanh âm lạnh lẽo như ngọc, đúng thật là không có để tâm đến tên thủ hạ mới này, trong lòng không khỏi có chút hối hận, lúc trước như thế nào lại chọn hắn làm thủ hạ, nhớ lúc trước nhìn thấy hắn giết người rất tàn nhẫn, sao bây giờ càng ngày càng ngu ngốc thế kia!
Carlos ủy khuất muốn mở miệng nói chuyện, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, aiz, quên đi, nói nhiều sai nhiều, nói ít sai ít, Hòa Quang lại không bạc ta! Đi về phía trước vài bước quan sát nghi phạm đã tìm kiếm cả đêm, chỉ thấy một thiếu niên thân hình đơn bạc nằm trên giường cứu hộ, hơi thở thoi thóp.
Lồng ngực chậm rãi phập phồng, mái tóc ngắn ngang vai đen nhánh, vết thương trên người và đầu đã được người máy cứu hộ chữa trị, ngũ quan thanh tú tao nhã, chỉ là khuôn mặt nhỏ nhắn có chút mập mạp lại khiến cậu càng thêm nhỏ bé, "Thực sự rất giống con non a," Carlos lẩm bẩm mở miệng, lại huýt Hòa Quang bên cạnh một chút, "Ngươi nói có đúng không?"
Hòa Quang lườm hắn một cái "Tin tức tố nói cho ta biết hắn đã trưởng thành." nói xong, hắn nhếch mũi ngửi một chút: "Thế nhưng, tin tức tố của hắn rất kỳ quái, mùi này thực sự rất lạ, không phải mùi hương cũng không phải mùi hôi thối, nhưng loại mùi vị này thực sự không thể diễn tả được, lão đại, ngài cảm thấy thế nào?"
"Lão đại? Lão đại?" Đợi một lúc cũng không có lên tiếng, Hòa Quang kỳ quái nhìn Siren, không ngờ người mà hắn nhất mực trung thành cư nhiên lại ngẩn người, đúng vậy, chính là đang ngẩn người, qua một hồi lâu mới nghe Siren nói: "Các ngươi chẳng lẽ không phát hiện hắn rất yếu ớt sao, có lẽ hắn chỉ khỏe hơn một chút so với con non mới sinh."
"A," hai người động thời phát ra một tiếng kinh hô, dường như không thể tưởng tượng nổi, trong tinh tế này vẫn còn tồn tại một alpha nhỏ yếu như vậy, yếu ớt như hắn làm sao có thể sống được đến tuổi trưởng thành chứ!
Đôi mắt màu bạc của Siren gắt gao nhìn chằm chằm vào alpha kỳ lạ này, nó vừa mềm lại vừa nhẹ, nhẹ như một đám mây, một chút trọng lượng cũng không cảm giác được, đến bây giờ hắn vẫn có thể nhớ lại loại cảm giác mềm mại này, lúc ôm nó trở về, trong tay nhẹ như không có gì, trong mũi tràn ngập mùi máu của nó, hương vị thơm ngon ngọt miệng, ngọt ngào như đường, lại mang theo hơi thở ấm áp, giống như ánh mặt trời, hít vào một ngụm cả người liền tràn đầy ấm áp, vừa ngọt lại vừa ấm.
Siren nhìn chằm chằm vào máu của alpha kỳ lạ này, hầu kết kịch kiệt lăn lộn, trong đôi mắt màu bạc cảm xúc xa lạ cuộn trào dữ dội, đôi môi mỏng sắc bén mím chặt thành dao, cuối cùng vẫn nhẹ nhàng cúi xuống nếm thử hương vị ngọt ngào đã dẫn dụ mình.
Lần đầu tiên nếm thử, cả người Siren đều chấn động, thật ấm áp, hương vị ngọt ngào xa lạ theo cổ họng trượt xuống, chạm đến trái tim, lan đến toàn thân, quá thoải mái, thực sự quá thoải mái.
Sự lạnh lẽo từng quấn lấy cơ thể như giòi bọ bám vào xương tủy dường như đã biến mất trong nháy mắt, cả cơ thể như được nhấn chìm dưới ánh mặt trời ấm áp, Siren uống máu alpha này, từng ngụm lại từng ngụm.
Hắn nóng lòng không đợi được mang cậu vào phòng của mình, ở cái góc âm u hỗn loạn này giống như một tên biến thái liếm không còn một vết máu ở tất cả các vết thương trên người cậu, a, quả thật uống rất ngon.
Siren vuốt ve alpha tái nhợt gầy yếu này, chậm rãi nở nụ cười, nụ cười trên khuôn mặt đã nhiều năm không thấy nhìn qua rất quỷ dị, hắn ôm cậu về nhà, để người máy trị liệu cho cậu một lần nữa, tâm tình cực kỳ vui sướng.
Siren chỉ cảm thấy mình chưa bao giờ vui vẻ như vậy, "Bé đáng yêu, em là của ta!"
Wattpad: WinnyChan275
Alpha yếu nhất trong lịch sử
Tác giả: Trầm Ái
Chương 3: Quá Yếu
======***======
Trong đại sảnh rực rỡ ánh đèn, Siren ngồi trên ngai vị, so với Alpha bình thường còn cao hơn một cái đầu, làm cho người ta hoàn toàn nhìn không ra đây là một omega.
Quân trang màu đen được chế tác tinh xảo, thân hình cao lớn cường tráng hoàn mỹ bao bọc ở bên trong, khuy áo làm bằng kim tủy ngọc được cài cẩn thận ở trên cùng, toàn thân tràn ngập khí tức cấm dục lạnh như băng, hai tròng mắt màu bạc vốn là cực kỳ thấu triệt ở trong mắt hắn cũng trở nên thâm sâu không lường được, lúc nhìn khiến người ta không rét mà run.
Cả người đều không hòa hợp với khung cảnh xung quanh, giống như một bức tranh đen trắng tràn ngập hơi thở mờ mịt lạnh lẽo, Carlos bị Siren tùy ý liếc nhìn làm cho giật cả mình, không tự giác lắp bắp nói: "Lão..... lão đại, tiểu alpha này y như một con quỷ....."
"Câm miệng! " Siren mở miệng, thanh âm lạnh lẽo như ngọc, đúng thật là không có để tâm đến tên thủ hạ mới này, trong lòng không khỏi có chút hối hận, lúc trước như thế nào lại chọn hắn làm thủ hạ, nhớ lúc trước nhìn thấy hắn giết người rất tàn nhẫn, sao bây giờ càng ngày càng ngu ngốc thế kia!
Carlos ủy khuất muốn mở miệng nói chuyện, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, aiz, quên đi, nói nhiều sai nhiều, nói ít sai ít, Hòa Quang lại không bạc ta! Đi về phía trước vài bước quan sát nghi phạm đã tìm kiếm cả đêm, chỉ thấy một thiếu niên thân hình đơn bạc nằm trên giường cứu hộ, hơi thở thoi thóp.
Lồng ngực chậm rãi phập phồng, mái tóc ngắn ngang vai đen nhánh, vết thương trên người và đầu đã được người máy cứu hộ chữa trị, ngũ quan thanh tú tao nhã, chỉ là khuôn mặt nhỏ nhắn có chút mập mạp lại khiến cậu càng thêm nhỏ bé, "Thực sự rất giống con non a," Carlos lẩm bẩm mở miệng, lại huýt Hòa Quang bên cạnh một chút, "Ngươi nói có đúng không?"
Hòa Quang lườm hắn một cái "Tin tức tố nói cho ta biết hắn đã trưởng thành." nói xong, hắn nhếch mũi ngửi một chút: "Thế nhưng, tin tức tố của hắn rất kỳ quái, mùi này thực sự rất lạ, không phải mùi hương cũng không phải mùi hôi thối, nhưng loại mùi vị này thực sự không thể diễn tả được, lão đại, ngài cảm thấy thế nào?"
"Lão đại? Lão đại?" Đợi một lúc cũng không có lên tiếng, Hòa Quang kỳ quái nhìn Siren, không ngờ người mà hắn nhất mực trung thành cư nhiên lại ngẩn người, đúng vậy, chính là đang ngẩn người, qua một hồi lâu mới nghe Siren nói: "Các ngươi chẳng lẽ không phát hiện hắn rất yếu ớt sao, có lẽ hắn chỉ khỏe hơn một chút so với con non mới sinh."
"A," hai người động thời phát ra một tiếng kinh hô, dường như không thể tưởng tượng nổi, trong tinh tế này vẫn còn tồn tại một alpha nhỏ yếu như vậy, yếu ớt như hắn làm sao có thể sống được đến tuổi trưởng thành chứ!
Đôi mắt màu bạc của Siren gắt gao nhìn chằm chằm vào alpha kỳ lạ này, nó vừa mềm lại vừa nhẹ, nhẹ như một đám mây, một chút trọng lượng cũng không cảm giác được, đến bây giờ hắn vẫn có thể nhớ lại loại cảm giác mềm mại này, lúc ôm nó trở về, trong tay nhẹ như không có gì, trong mũi tràn ngập mùi máu của nó, hương vị thơm ngon ngọt miệng, ngọt ngào như đường, lại mang theo hơi thở ấm áp, giống như ánh mặt trời, hít vào một ngụm cả người liền tràn đầy ấm áp, vừa ngọt lại vừa ấm.
Siren nhìn chằm chằm vào máu của alpha kỳ lạ này, hầu kết kịch kiệt lăn lộn, trong đôi mắt màu bạc cảm xúc xa lạ cuộn trào dữ dội, đôi môi mỏng sắc bén mím chặt thành dao, cuối cùng vẫn nhẹ nhàng cúi xuống nếm thử hương vị ngọt ngào đã dẫn dụ mình.
Lần đầu tiên nếm thử, cả người Siren đều chấn động, thật ấm áp, hương vị ngọt ngào xa lạ theo cổ họng trượt xuống, chạm đến trái tim, lan đến toàn thân, quá thoải mái, thực sự quá thoải mái.
Sự lạnh lẽo từng quấn lấy cơ thể như giòi bọ bám vào xương tủy dường như đã biến mất trong nháy mắt, cả cơ thể như được nhấn chìm dưới ánh mặt trời ấm áp, Siren uống máu alpha này, từng ngụm lại từng ngụm.
Hắn nóng lòng không đợi được mang cậu vào phòng của mình, ở cái góc âm u hỗn loạn này giống như một tên biến thái liếm không còn một vết máu ở tất cả các vết thương trên người cậu, a, quả thật uống rất ngon.
Siren vuốt ve alpha tái nhợt gầy yếu này, chậm rãi nở nụ cười, nụ cười trên khuôn mặt đã nhiều năm không thấy nhìn qua rất quỷ dị, hắn ôm cậu về nhà, để người máy trị liệu cho cậu một lần nữa, tâm tình cực kỳ vui sướng.
Siren chỉ cảm thấy mình chưa bao giờ vui vẻ như vậy, "Bé đáng yêu, em là của ta!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất