Chương 4
4.
Tiệc sinh nhật của Hứa Thanh Hàm gần như là phát thiệp hết cho cả lớp, khi nghe Úc Tri cũng đồng ý tham gia, cô bé vừa mừng vừa sợ, "Cậu đến được thì tốt quá rồi! Trần Dương còn nói chắc chắn cậu không đi!"
Úc Tri mỉm cười, "Trần Dương còn nói xấu tớ gì nữa không?"
"Ổng còn khẳng định cậu sẽ ở lại lớp làm bài tập," Hứa Thanh Hàm cười rạng rỡ, "Lớp phó học tập đến thì không cần mang quà đâu, mang bài kiểm tra lý cho tớ mượn là hơn xây bảy tháp phù đồ rồi."
Úc Tri dở khóc dở cười, "Được."
Nhưng quà sinh nhật tặng con gái thì vẫn phải tặng.
Cuối tháng là sinh nhật Hứa Thanh Hàm, Úc Tri không có nhiều tiền để dành, nhưng may mà khi còn nhỏ nghỉ đông nghỉ hè cậu thường về nhà giải sầu với mẹ, biết tết được vài món. Úc Tri tìm lá cây đẹp, tết cho Hứa Thanh Hàm một con ngựa be bé trong con giáp của nhỏ.
Thích Đình Tiên biết việc này, vì vậy cậu chàng tranh thủ tối thứ bảy đến ký túc xá tìm cậu, cầm con ngựa chơi cả buổi không chịu buông tay, "Cậu tết một cái khác cho Hứa Thanh Hàm đi được không, cái này cho tớ đi."
Úc Tri bất đắc dĩ, "Đây là quà sinh nhật cho bạn ấy."
"Vậy thì đưa quà sinh nhật của nhỏ cho tớ, tớ đi mua món khác cho nhỏ là được." Thích Đình Tiên mặc kệ, "Cái này của cậu không mua ở ngoài được."
Úc Tri vờ như tùy ý hỏi, "Vậy thì cậu mua cái gì?"
"Hả?" Thích Đình Tiên nhớ lại, "Dây chuyền, tự nhỏ chọn."
Tự nhỏ chọn.
"Hai người đi mua sắm à?"
"Tớ nào có kiên nhẫn đi mua sắm," Thích Đình Tiên cười, "Nhỏ chọn trên mạng, tớ trả tiền."
"Ồ."
Thích Đình Tiên khựng lại, thả con ngựa xuống bàn, chợt đến gần Úc Tri, "Có phải cậu thích Hứa Thanh Hàm không?"
Khoảng cách đột ngột bị kéo gần làm Úc Tri giật mình kêu lên, cuống quít lùi về sau rồi mới giận dỗi nói, "Tớ không có!"
"Vậy sao cậu quan tâm đến chuyện của nhỏ vậy, còn tự làm ngựa cho nhỏ nữa," Thích Đình Tiên bĩu môi, "Sinh nhật năm ngoái của tớ, tớ mời cậu cậu cũng không đến."
"Sinh nhật cậu vào giữa hè, lúc đó tớ về nhà rồi." Úc Tri nhỏ giọng giải thích, "Cậu còn giận dỗi tớ nói không cần quà gì hết, tớ cũng không biết có nên mua hay không..."
"Tớ nói không rồi cậu cũng không tặng luôn á?" Thích Đình Tiên dỗi tính lại nợ cũ, "Có còn là bạn không?"
Úc Tri đành phải nhận lỗi của mình, "Vậy năm nay tớ ở lại đến hết sinh nhật cậu rồi về được không?"
"Không được."
"Vậy..."
"Cậu cũng tết cho tớ một cái như này đi thì tớ tha thứ cho cậu." Thích Đình Tiên ngẫm nghĩ, "Tớ muốn cái khác, cậu phải bù một cái riêng biệt cho tớ."
Úc Tri nghe cậu chàng nói tới đây mới thở phào ra, "Được, cậu muốn cái gì?"
"Đừng làm ngựa," Thích Đình Tiên suy nghĩ, "Thỏ đi."
"Cậu thích thỏ hở?"
Thích Đình Tiên không trả lời cậu thích hay không nhưng nghe cậu nói xong thì bừng sáng cả mặt, cười hì hì đè cả người lên lưng cậu, "Cậu giống như con thỏ."
Trước ngày sinh nhật của Hứa Thanh Hàm, cuối cùng Úc Tri cũng làm xong một con thú nhỏ cho Thích Đình Tiên, nhưng cậu không tết thỏ mà là một con cáo.
Thích Đình Tiên cũng rất thích, nhét con cáo vào trong cặp mình, "Cậu thích cáo à?"
Úc Tri bắt chước dáng cười tủm tỉm của ai đó, "Cậu giống cáo."
Tiệc sinh nhật của Hứa Thanh Hàm gần như là phát thiệp hết cho cả lớp, khi nghe Úc Tri cũng đồng ý tham gia, cô bé vừa mừng vừa sợ, "Cậu đến được thì tốt quá rồi! Trần Dương còn nói chắc chắn cậu không đi!"
Úc Tri mỉm cười, "Trần Dương còn nói xấu tớ gì nữa không?"
"Ổng còn khẳng định cậu sẽ ở lại lớp làm bài tập," Hứa Thanh Hàm cười rạng rỡ, "Lớp phó học tập đến thì không cần mang quà đâu, mang bài kiểm tra lý cho tớ mượn là hơn xây bảy tháp phù đồ rồi."
Úc Tri dở khóc dở cười, "Được."
Nhưng quà sinh nhật tặng con gái thì vẫn phải tặng.
Cuối tháng là sinh nhật Hứa Thanh Hàm, Úc Tri không có nhiều tiền để dành, nhưng may mà khi còn nhỏ nghỉ đông nghỉ hè cậu thường về nhà giải sầu với mẹ, biết tết được vài món. Úc Tri tìm lá cây đẹp, tết cho Hứa Thanh Hàm một con ngựa be bé trong con giáp của nhỏ.
Thích Đình Tiên biết việc này, vì vậy cậu chàng tranh thủ tối thứ bảy đến ký túc xá tìm cậu, cầm con ngựa chơi cả buổi không chịu buông tay, "Cậu tết một cái khác cho Hứa Thanh Hàm đi được không, cái này cho tớ đi."
Úc Tri bất đắc dĩ, "Đây là quà sinh nhật cho bạn ấy."
"Vậy thì đưa quà sinh nhật của nhỏ cho tớ, tớ đi mua món khác cho nhỏ là được." Thích Đình Tiên mặc kệ, "Cái này của cậu không mua ở ngoài được."
Úc Tri vờ như tùy ý hỏi, "Vậy thì cậu mua cái gì?"
"Hả?" Thích Đình Tiên nhớ lại, "Dây chuyền, tự nhỏ chọn."
Tự nhỏ chọn.
"Hai người đi mua sắm à?"
"Tớ nào có kiên nhẫn đi mua sắm," Thích Đình Tiên cười, "Nhỏ chọn trên mạng, tớ trả tiền."
"Ồ."
Thích Đình Tiên khựng lại, thả con ngựa xuống bàn, chợt đến gần Úc Tri, "Có phải cậu thích Hứa Thanh Hàm không?"
Khoảng cách đột ngột bị kéo gần làm Úc Tri giật mình kêu lên, cuống quít lùi về sau rồi mới giận dỗi nói, "Tớ không có!"
"Vậy sao cậu quan tâm đến chuyện của nhỏ vậy, còn tự làm ngựa cho nhỏ nữa," Thích Đình Tiên bĩu môi, "Sinh nhật năm ngoái của tớ, tớ mời cậu cậu cũng không đến."
"Sinh nhật cậu vào giữa hè, lúc đó tớ về nhà rồi." Úc Tri nhỏ giọng giải thích, "Cậu còn giận dỗi tớ nói không cần quà gì hết, tớ cũng không biết có nên mua hay không..."
"Tớ nói không rồi cậu cũng không tặng luôn á?" Thích Đình Tiên dỗi tính lại nợ cũ, "Có còn là bạn không?"
Úc Tri đành phải nhận lỗi của mình, "Vậy năm nay tớ ở lại đến hết sinh nhật cậu rồi về được không?"
"Không được."
"Vậy..."
"Cậu cũng tết cho tớ một cái như này đi thì tớ tha thứ cho cậu." Thích Đình Tiên ngẫm nghĩ, "Tớ muốn cái khác, cậu phải bù một cái riêng biệt cho tớ."
Úc Tri nghe cậu chàng nói tới đây mới thở phào ra, "Được, cậu muốn cái gì?"
"Đừng làm ngựa," Thích Đình Tiên suy nghĩ, "Thỏ đi."
"Cậu thích thỏ hở?"
Thích Đình Tiên không trả lời cậu thích hay không nhưng nghe cậu nói xong thì bừng sáng cả mặt, cười hì hì đè cả người lên lưng cậu, "Cậu giống như con thỏ."
Trước ngày sinh nhật của Hứa Thanh Hàm, cuối cùng Úc Tri cũng làm xong một con thú nhỏ cho Thích Đình Tiên, nhưng cậu không tết thỏ mà là một con cáo.
Thích Đình Tiên cũng rất thích, nhét con cáo vào trong cặp mình, "Cậu thích cáo à?"
Úc Tri bắt chước dáng cười tủm tỉm của ai đó, "Cậu giống cáo."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất