Mafia Trọng Sinh Làm Trợ Lý Tổng Tài

Chương 4: Ngày Đầu Mafia Làm Nhân Viên

Trước Sau
Minh Lâm gõ cửa rồi bước vào căn phòng rộng lớn, người ngồi sau bàn làm việc chắc chắn là Tống Tuấn Khải, dáng vẻ đang có gì không vui, đôi mày khẽ chau lại nhưng tổng quát vẫn rất anh tuấn, cậu đã thấy ảnh anh ta rất nhiều trên các tài liệu gửi về Cố Gia, Tống Tuấn Khải, 31 tuổi, Tổng giám đốc Tống Thị, là con trai thứ hai trong gia tộc, có một anh cả cũng rất trâu, thành lập hẵng một tập đoàn riêng, còn một em gái 24 tuổi đang làm diễn viên cũng không nổi lắm vì tự lực không nhờ Tống gia tìm tài nguyên, một em trai đang học đại học và một cậu em út đang học lớp 10, theo thông tin thì họ là anh em cùng Cha khác Mẹ, Tống lão gia có ba người vợ, điều sau khi ly hôn mới cưới về, con cái vô cùng hợp pháp nhưng người anh cả đã ra riêng, không tranh quyền lợi gì cả, nên ở trong nhà ngoài Tống lão gia thì Tuấn Khải là lớn nhất, mọi chuyện của các em điều do người anh hai này quyết định.

"Tống tổng, có chuyện gì không ạ." Minh Lâm nhất thời không biết nói gì, cậu có bao giờ làm công cho người ta đâu mà biết.

"Đến giờ mới đến à, tài liệu bên công ty Hạ thị có sai sót, cậu giúp tôi điều chỉnh lại." Tống tổng vẫn cuối đầu xem tài liệu.

Minh Lâm nhanh chóng về bàn làm việc của Minh Nhật, theo trí nhớ của Minh Nhật mà mở máy tìm file và đọc một lượt tìm thấy thông tin và điều chỉnh lại, Minh Lâm phải công nhận tốc độ sử lý công việc của Minh Nhật rất nhanh, đầu óc rất nhạy những con số, Tống tổng này đúng là trọng nhân tài chứ không quan tâm vẻ bề ngoài là thật, đúng là người tầm cở mắt nhìn người khác với bọn cứ nhắm vào bề ngoài, giới tính của Minh Nhật mà dè biểu, thật đáng ghét mà.

Cậu in tài liệu ra rồi mang đến cho Tống tổng, Minh Lâm chỉ làm việc đó trong vòng 15 phút, thử hỏi sếp nào không thích chứ.

"Em gửi lại tài liệu Hạ thị, anh xem lại thử." Minh Lâm tone giọng trầm ấm rất lọt tay, tạo hóa cho cậu ta không ít chẳng qua là gu thẩm mỹ của cậu ta có vấn đề mà thôi.

Tống tổng vẫn cuối mặt đưa tay lên nhận tài liệu rồi chăm chú đọc lại điều khoản trong tài liệu rồi gật đầu, mở hộp con dấu rồi đóng mộc ký tên đưa cho Minh Lâm.

"Mang hợp đồng này đưa phòng kinh doanh, cho người đến Hạ thị đàm phán lại, nếu không có vấn đề gì tiến hành theo thỏa thuận."

"Dạ." Minh Nhật nhận lấy tài liệu rồi vui vẻ chuẩn bị ra ngoài thì ngoài cửa có người mở cửa xong vào mà không cần gõ cửa.

Theo trí nhớ của Minh Nhật thì đây là anh em thân thiết của Tống tổng, anh ta là Gia Thành, về Gia Thành này cũng là thiếu gia của Hứa Thị, trưởng bối hai nhà là bạn thân, đối tác mấy chục năm, anh ta cũng giám đốc nhưng giao việc cho trợ lý, rãnh là đến Tống Thị tìm Tuấn Khải để nghe hắn mắn vài câu làm động lực rồi về làm, thiếu gia con nhà giàu rảnh lắm.

"Ây da, Minh Nhật hôm nay lạ quá nha, cậu ăn mặc như vầy nhìn rất chỉnh chu đó." Gia Thành vừa mở cửa gặp ngay Minh Nhật bước ra, bình thường anh hay gọi Minh Nhật là thảm họa thời trang của Tống thị, hôm nay đầu tóc, quần áo chẳng có gì mà chê được, cắt gọn đi phần mái nhìn cậu ta càng thanh tú và đôi mắt rất đẹp.

Minh Nhật cũng gật đầu cười mĩm nói "Cảm ơn anh." rồi cuối đầu mang tài liệu ta ngoài, lúc hai người đối thoại Tuấn Khải mới ngừng tay một chút ngẩn đầu lên vừa lúc Minh Nhật bước ra khỏi cửa, dù chỉ phớt qua nhưng cũng đủ đánh giá là một chàng trai cao ráo, sơ mi trắg quần âu lịch thiệp và toát lên khí chất không biết nói gì, không giống lắm với Minh Nhật mọi khi.

Gia Thành đến bàn làm việc của Tuấn Khải, hai tay chống lên bàn nhìn ngó Tuấn Khải.



"Cậu nói xem, có thể nhường Minh Nhật làm trợ lý cho tôi không?"

Tuấn Khải lại cuối đầu nhìn vào màn hình máy tính, mắt không nhìn Gia Thành mà nói.

"Không phải cậu chê cậu ta là thảm họa thời trang nước nhà sao?, bây giờ đổi gu à."

"Không phải Tuấn Khải, lúc nãy cậu không thấy đâu, tớ vừa mở cửa nhìn thấy Minh Nhật sáng bừng, hào quan tỏa sáng, khuôn mặt thanh tú vô cùng, còn nụ cười thu hút lắm, cậu ta hôm nay đã đọc hướng dẫn sử dụng nhan sắc rồi, tớ xin cậu chàng trợ lý này nhé." Gia Thành dường như là nói thật, cậu biết Minh Nhật đã lâu, làm việc rất tỉ mỉ nhưng tính tình cổ quái, vừa nhìn là biết một bé thụ điệu đà ưa son phấn, đánh nền thì dày cộm, quần áo loè loẹt còn hôm nay cậu ta mang đến một Minh Nhật rất khác, có thể nói là khí chất của cậu ta có gì đó lịch thiệp cùng chút phong trần.

"Bề ngoài có thể thay đổi nhưng tính tình thì không đâu, cậu sẽ tống cổ cậu ta ngay khi nghe cậu ta nói chuyện ngoài lề không phải công việc bằng giọng điệu chảy nước kia." Tuấn Khải quá hiểu con người cậu ta, hôm trước còn to gan tỏ tình với anh trước mặt nhiều người, nếu không phải vì bên anh không có ai nhạy việc và kỹ càng như cậu ta thì anh đã một đạp một cái tống cậu ta ra khỏi Tống thị chứ không phải chỉ từ chối rồi bỏ đi đâu, vậy mà cậu ta còn làm mình làm mẩy nghĩ không sinh phép cả ngày hôm qua.

Gia Thành vẫn cứ là dấn thân vào Minh Nhật.

"Có vậy thì tớ cũng chịu, cậu nhường tớ nhé."

"Không được." Tuấn Khải là đang dùng trợ lý này rất tốt, ngoài vẻ trịch thượng cùng cái miệng nhiều chuyện ra thì còn lại điều làm việc rất tốt, năng suất rất được, hiện tại anh cả của anh cũng đang điều hành công ty anh ấy tự sáng lập rất tốt, nhân tài phải giữ kỹ.

Gia Thành cứ thế năng nỉ ỷ ôi đến lúc Tuấn Khải không chịu nổi nữa, tống cổ anh ta ra khỏi cửa rồi đóng sầm cửa lại.

Tuấn Khải đóng cửa lại rồi thở dài, công việc có Minh Nhật hỗ trợ cũng rất tốt, nếu như có người quản mấy đứa em của anh luôn thì càng tốt, mỗi đứa mỗi tính, đứa hiền dịu thì lại thích đi làm diễn viên nơi xô bồ nhiều cạm bẫy, nếu không có anh ra tay âm thầm thì cô đã bị qui tắc ngầm kia làm cho sợ hải rồi, một cậu em trai thì ra trường không về công ty phụ anh mà chạy đi làm nhân viên công ty khác rồi bị người ta đì, lâu lâu lại điện thoại anh cả, anh hai để than thở nhưng gọi về công ty nhà làm lại lau nước mắt tiếp tục làm ở công ty đó.

Đứa em út thì có máu gian hồ trong người hay đánh nhau mà nhụt cái toàn bị người ta hội đồng đánh lại thua mới đau, nhà trường cứ gọi điện thoại miết, Bố anh đã lớn không thể để những việc vặt nào cũng đến tay ông xử lý, anh cả thì là thần rồi, một mình một cõi, một tập đoàn đồ sộ, chuyện đối thủ thì một hàng dài, nào là Đỗ Thị, Tô Thị, Thanh Thị, Cố Thị.. cả trăm việc đỗ lên vai anh, báo chí thì rãnh rỗi hết dưa tình anh cặp với người này vào khách sạn với người khác, hợp tác với gia tộc nào là lại đẩy tiểu thư nhà đó đang hẹn hò với anh, bộ phận truyền thông còn có nhóm riêng để xử lý những tin đồn đó.

Nên bất kỳ sự thay đổi gì rất phiền phức, chẳng hạng như việc tìm một trợ lý đáng tin, nhạy việc như Minh Nhật đã rất mất thời gian rồi, chỉ là tính nết của cậu ta lúc nắng lúc mưa như hôm nay chẳng hạn, bình thường miệng nói không ngừng hôm nay còn bày đặt ít nói, lạnh lùng, thay bộ đồ mới, hớt mái tóc ngắn, không biết khi nào lại ròng không nổi về lại như cũ, chắc chỉ được một ngày là làm cậu ta không quen mà trở lại như cũ rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau