Tôi Dựa Vào Nụ Hôn Để Xóa Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 112

Trước Sau
Tôi dựa vào nụ hôn để xóa trò chơi sinh tồn

Chương 112

___________

Cô gái nhận thấy rằng anh ta đang xấu hổ đến mức hơi nước bốc lên từ đầu. Khóe môi cô ấy nhếch lên, trầm

ngâm chuyển chủ đề: “Trò chơi mà cậu và bạn tôi chơi, thật sự rất thú vị phải không?”

"Ukm! Rật thú vị, thú vị lắm." Thừa Chí Chu nhanh chóng lùi lại, gật đầu lia lịa như gà mổ bắp. “Nó thực sự rất vui! Ngoài

việc dừng lại một năm ở năm thứ ba, em đã chơi hơn hai năm ”.

Cô gái trầm ngâm nói: "Vậy à, vậy thì tôi cũng nên thử chút."

"Chị chắc chắn sẽ không hối tiếc đâu." Thừa Chí Chu chân thành nói.

"Cậu có thể hướng dẫn tôi không?" Cô gái mỉm cười, "Đó là, nếu cậu không phiền."

"Làm thế nào mà có thể được!" Thừa Chí Chu được tâng bốc. Anh không ngờ cô gái ấy lại thân thiện đến vậy

và còn chủ động nói thêm với anh, “À, máy chủ mà em đang ở có tên là ……”

“Tôi không thể nhớ nó nếu cậu nói đâu. Tại sao chúng ta không thêm nhau, và cậu có

thể cho tôi biết thông qua tin nhắn? ” Cô gái cười nói.

…………..

Trong vài ngày tiếp theo, Thừa Chí Chu choáng váng. Khi nghĩ lại những gì đã xảy ra ngày hôm đó, cảm giác

vẫn như một giấc mơ. Anh thực sự mong chờ được chơi game với chị gái xinh đẹp này.

Sau khi trao đổi thông tin liên lạc, anh được biết cô gái đó tên là Ngô Gia Hiên. Ban đầu anh muốn gọi cô ấy là "chị

tiền bối" vì nó có vẻ thích hợp hơn. Dù cả hai không học cùng trường nhưng đều là học sinh nên có vẻ ổn.



Nhưng Ngô Gia Hiên không muốn anh gọi cô như vậy và nói rằng anh chỉ nên gọi cô bằng tên của cô. Mặc dù Thừa Chí Chu không hiểu tại sao, nhưng anh đã làm như những gì anh đã nói. Điều khiến anh hơi xấu hổ là Ngô Gia Hiên thích gọi anh là “Chu Chu”. Cô ấy nói rằng điều đó nghe có vẻ dễ thương, và cô ấy thích gọi anh

như vậy.

Thừa Chí Chu cố gắng chống cự nhưng chỉ có thể để Ngô Gia Hiên gọi anh như vậy. Anh cảm thấy mình bị người chị

này trêu chọc, nhưng anh biết làm sao đây? Anh chỉ là một em trai cấp dưới và những gì chị gái nói chính là

điều đó nên anh không thể tức giận.

Tuy nhiên, Ngô Gia Hiên vẫn chưa đăng ký trò chơi. Đó là cuối học kỳ đại học và cô ấy rất bận rộn nên họ chỉ thỉnh

thoảng trò chuyện qua điện thoại. Hơn một tuần sau, cuối cùng cô cũng có chút thời gian rảnh nên tải game về

chơi cùng Thừa Chí Chu.

Mặc dù có khung thời gian một năm Thừa Chí Chu không chơi game, nhưng anh vẫn chơi rất tốt, và thu nạp

rất nhanh. Trong máy chủ nhỏ mà anh đang tham gia, anh cũng là một người chơi tương đối nổi tiếng.

Cũng chính vì vậy mà anh nghĩ rằng sẽ dễ dàng dẫn theo một người chơi mới, nhưng anh sớm phát hiện ra rằng,

một khi Ngô Gia Hiên bắt đầu, cô ấy dường như giỏi hơn anh. Sau đó, cô đã mua một tài khoản đầy đủ và thực

hiện các vụ thảm sát trong suốt trò chơi dẫn đến danh tiếng và thứ hạng của cô tăng lên. Chẳng bao lâu, cô đã

vượt qua khả năng của chính anh.

"Làm thế nào mà chị mạnh như vậy?"

Thừa Chí Chu một lần nữa để thua Ngô Gia Hiên tại đấu trường. Anh thậm chí còn muốn khóc.

Ban đầu anh nghĩ rằng đó sẽ là một câu chuyện cổ tích giống như câu chuyện anh đưa một nữ thần đi khắp nơi

nhưng ai ngờ rằng đó sẽ là nữ thần đưa anh đi khắp nơi. Anh đã mất đi chút phẩm giá cuối cùng mà anh có được



………!

"Em không sao."

Ngô Gia Hiên hiếm khi gửi tin nhắn thoại. Cô ấy chỉ gõ: "Chu Chu cũng rất mạnh."

Sau hơn hai tháng quen nhau, Thừa Chí Chu cũng đã phần nào hiểu được tính cách của Ngô Gia Hiên. Mặc dù anh có thể cảm thấy hơi bị xúc phạm nếu người khác nói vậy, nhưng anh ấy biết rằng Ngô Gia Hiên thực sự có ý đó khi

cô ấy nói ra điều đó. Cô ấy không thích nói dối.

Thở dài………….

Thừa Chí Chu nằm dài trên bàn làm việc, không khỏi có chút phiền muộn.

Trước mặt Ngô Gia Hiên, xét về mọi mặt anh chỉ là một đứa trẻ. Cô ấy đối xử tử tế với mọi người, nhưng hành động

của cô ấy lại khác và có thể được coi là khá mạnh mẽ và thậm chí là một chút cứng đầu. Nếu cô ấy muốn một cái

gì đó, cô ấy chắc chắn sẽ có được nó. Đây là điều mà anh cảm thấy khi chơi game với cô.

Cũng chính vì vậy, dù biết cô chỉ đối xử tử tế với anh nhưng anh vẫn cảm phục cô. Nhưng anh cũng hiểu rằng

Ngô Gia Hiên quá giỏi và là một người không giống với giải đấu của anh. Anh đã rất vui khi Ngô Gia Hiên là bạn của

anh.

[Chu Chu]

Sau một lúc im lặng ngắn ngủi, Ngô Gia Hiên đã thoát ra khỏi trò chơi và gửi cho anh một tin nhắn vào điện thoại

của mình.

[Hôm nay thực sự là sinh nhật của tôi.]

[Ah? Hôm nay là ngày sinh nhật của chị? Em không biết! Chúc mừng sinh nhật!!]

Thừa Chí Chu nhìn thấy tin nhắn này và có chút hoảng sợ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau