Giải Mê Du Hí

Chương 82: Sức chiến đấu 5 điểm

Trước Sau
“Không được!”

Voldermort lập tức phủ quyết.

Từ tình hình hiện tại thì mấy lời lảm nhảm của Uriah chỉ thuần túy là tự mình quyết định. Nếu không phải Harry đang nằm trong tay y thì Voldermort căn bản còn chẳng thèm nghĩ tới chuyện trả lời y nữa là. Về nội dung mà Uriah đã nói, Voldermort tất nhiên chọn cái gì hữu dụng thì nghe, vô dụng thì coi như nước chảy mây bay.

“Không được?” Uriah cười cười, “Ta biết là ngươi đang nói giỡn…”

Lời còn chưa dứt, một tia sáng đã từ đầu đũa phép của Voldermort bay vụt qua. Thần chú cắt lên mặt Uriah, để lại một vệt máu chói mắt. Miệng vết thương bị ma thuật hắc ám làm cho máu chảy ra càng lúc càng đen, 0 thể cầm lại.

“Nói giỡn?”

Ngón tay thon dài mượt mà nắm lấy đũa phép, Voldermort lặp lại hai từ này, trong giọng nói tràn ngập nghiền ngẫm, “Chúa tể hắc ám chưa bao giờ biết nói giỡn.”

Sắc mặt Uriah nháy mắt lạnh xuống.

Y châm chọc nói, “Ha?! Chúa tể hắc ám là cái giống gì vậy?”

Vừa mới dứt lời liền cảm thấy vết thương trên mặt biến đổi.

Uriah đưa tay sờ sờ.

Tiếp đó mắt y hiện lên vẻ hoảng hốt.

Ma thuật hắc ám khiến miệng vết thương chậm rãi thối rữa, máu đen tỏa ra mùi khó ngửi, không ngừng chảy xuôi từ trên gò má xuống. Những chỗ da bị máu chảy qua cũng đau đớn như bị bỏng, làm người ta chỉ hận không thể lột luôn chỗ da đó xuống.

Mùi máu thật sự quá gay mũi, khiến Mèo-Harry hiện giờ khứu giác linh mẫn lập tức thoát khỏi mê muội, giãy dụa muốn tránh xa nơi đang phát ra thứ mùi làm mình khó chịu này.

“Meow Meow!!!”

Harry bịt mũi, không ngừng muốn trốn, lại bị Uriah liều mạng đè lại. Y cắn ngón tay đưa tới trước mặt Harry nhưng chút hấp dẫn nho nhỏ đó đã không còn có thể khiến Harry bình tĩnh lại.

Mà lúc này, Voldermort bình thản mở miệng, “ ‘Chúa tể hắc ám’ tại thế giới này có lẽ chỉ là một danh hiệu nhưng nó mang ý nghĩa rằng ta có đủ sức mạnh để không kẻ nào có thể trộm mất người của ta.”

Nói xong, hắn chuyển tầm mắt qua Harry.

“Harry.”

Hắn biến ra một con cá, xách trên tay quơ quơ về phía Harry. Cơn khát cá lập tức khiến Harry giãy khỏe hơn, thiếu chút nữa đã trốn thoát được.

Nhưng… Thiếu chút nữa chính là thiếu chút nữa.

Cậu bị Uriah kéo lại.

Uriah dùng ngón tay ấn lên cổ Harry, nhìn qua tựa hồ như đang vuốt ve nhưng từ vẻ mặt đau đớn của Harry có thể thấy lực ấn của y tuyệt không hề nhẹ.

Nhân ngư tóc vàng mắt xanh giận dữ cười, “ ‘Trộm’? Ta đây cũng không phải là trộm! Huống hồ ngươi cho rằng ngươi thật sự có thể mang Harry trở về?”

Uriah cười to, đột nhiên ôm Harry nhảy xuống ao.

Cái ao trong nháy mắt lại ùng ục ùng ục như nước sôi, bọt nước văng tung tóe che khuất tầm mắt của Voldermort. Voldermort sầm mặt, trong lòng hô một tiếng “Chết tiệt!” rồi chạy nhanh về phía bờ ao.

Nhưng không kịp rồi ——

Nơi Uriah nhảy xuống xuất hiện một lốc xoáy thật lớn, ở chính giữa xoáy nước là một thông đạo. Uriah đã ôm Harry nhảy xuống không thấy bóng dáng, mà thông đạo đang không ngừng co lại, đã chỉ còn to bằng miệng bát.

Voldermort quyết định thật nhanh phóng bùa thu nhỏ lên Nagini rồi ném nó thẳng xuống thông đạo. Chỉ một giây sau khi Nagini rơi xuống, cửa thông đạo đã biến mất.

Xoáy nước chậm rãi tán đi, bọt khí ùng ục cũng chậm rãi tiêu tán, mặt nước ao từ từ yên lặng trở lại, biến thành màu xanh nhạt như trước.



Nhạt đến mức nhìn không ra chấn động vừa mới rồi.

*****

Voldermort cẩn thận kiểm tra cái ao một lượt, không tìm thêm được manh mối gì, hắn liền dùng gương truyền tống trực tiếp quay về chỗ nữ phù thủy.

Khi hắn bước ra khỏi gương, nữ phù thủy ngẩng đầu ra khỏi quyển sách nhìn hắn.

“Các ngươi tới đài phun nhân ngư.”

Nói rồi tầm mắt lại quay lại quyển sách, giọng điệu thản nhiên.

“Đúng vậy.” Voldermort gật đầu.

“Biết đáp án?”

“Ừ.”

“Rồi sao? Ngươi hiện tại muốn hỏi ta cái gì?”

Buông sách trong tay xuống, tầm mắt đảo một vòng trên người Voldermort, nữ phù thủy dùng giọng điệu rất chắc chắn hỏi.

“Nhân ngư kia đang ở đâu?’

“… Ồ, cái này ngươi cần gì phải hỏi ta?” Nữ phù thủy đánh giá Voldermort, nhướn mày nói, “Ngươi không phải đã để con rắn có khung xương hoàn mỹ kia đi theo rồi sao?’

“Đó chẳng qua là để ngừa vạn nhất nhưng ta hy vọng hiệu suất công việc cao hơn.”

“Ta không có lý do gì để giúp ngươi,” nữ phù thủy nhún vai, “Chỗ của ta cũng không phải trại từ thiện.”

“Đương nhiên.”

Nghe nữ phù thủy nói, Voldermort thể hiện vẻ đồng ý. Hắn nhếch môi, quang mang nguy hiểm chợt lóe trong đôi mắt đỏ sậm rồi biến mất.

“Một bộ xương nhân ngư thì sao?”

*****

Mấy phút sau, Voldermort quay trở lại đài phun, rót ma dược nữ phù thủy cho hắn vào trong ao.

Ma dược màu tím từ từ lan ra trên mặt ao, dần dần, nước ao bắt đầu nổi bọt khí, cá trong ao lại bắt đầu chạy trốn tán loạn.

Đợi cho ao sôi sục như trước khi Uriah thoát đi, một thông đạo xuất hiện trước mặt Voldermort.

Voldermort lẳng lặng nhìn một giây, nuốt vào một nắm dược thảo Bánh Bao mang cho, không chút do dự nhảy xuống.

Đây là một đường hầm dài đen kịt.

Cảm giác rơi từ trên cao xuống không tốt lắm nhưng may mắn, rất nhanh, hai chân Voldermort đã chạm đất, đứng trên một bãi cát.

Gọi là bãi cát cũng không chuẩn xác lắm.

Nơi này là đáy biển.

Nhờ có dược thảo Bánh Bao cho, hô hấp của Voldermort không gặp trở ngại. Hắn nhìn quanh một vòng, cũng chẳng có hứng thú thưởng thức cảnh đẹp, đi thẳng tới cung điện phía trước.

Đương nhiên, cũng thuận tay giải quyết hai thủ vệ không biết sống chết muốn ngăn cản hắn.

Một đường thông thuận.



Không có Harry, Voldermort cũng không cần thủ hạ lưu tình, chú ngữ bắn suốt một đường, nhanh, chuẩn, ác, thủ vệ thuộc đủ chủng loại cơ hồ còn chưa kịp kêu to đã đi gặp ông bà tổ tiên cả.

Rất nhanh, Voldermort đi theo một con cua bị ếm Lời nguyền độc đoán, tới được chỗ ở của Uriah. Hắn một phát tiêu diệt con cua xong, hạ xuống cửa một bùa ‘Alohomara’ (Bùa mở khóa)

Voldermort vừa bước vào trong đã hứng một đống đồ bị ném tới. Hắn nghiêng người, né tránh tập kích từ trên trời rơi xuống.

“Cút đi!”, thanh âm bên trong truyền ra, “Ta đã nói không ai được vào quấy rầy ta!”

“A? Ta cũng không phải là người hầu của mi.”

Voldermort mặt không đổi sắc nói, bàn tay rung lên, vài tia chú ngữ bắn về phía Uriah.

Uriah có chút chật vật né tránh, ánh mắt hung ác nham hiểm nhìn ra.

Khi thấy rõ người tới là ai, gã quát ầm lên, “Chết tiệt! Mụ phù thủy kia lại dám tiết lộ vị trí của ta!”

Vừa nói vừa nhanh chóng rút từ ngăn kéo bên cạnh ra một khẩu súng, nhắm ngay Voldermort.

Voldermort lúc này mới nhìn rõ mặt Uriah, hắn nhíu mày.

Vẻ ngoài Uriah vẫn là tóc vàng mắt xanh nhưng trạng thái thân thể lại không giống vừa nãy. Gã hiện giờ nhìn qua chỉ xấp xỉ tầm tuổi Harry nhưng đã có bộ dạng khuynh quốc khuynh thành như khi đã hoàn toàn thành niên.

Chẳng qua —— Má trái gã bị hắc ma pháp của Voldermort thương tổn đã biến thành màu đen, làn da nhẵn nhụi cũng hư thối, chảy ra chất lỏng hôi thối. Một gương mặt tinh xảo lúc này đã biến thành khủng bố chứ không còn là kinh diễm.

À, dù rằng Voldermort cảm thấy cho dù là trạng thái bình thường thì hắn cũng chưa bao giờ thấy tình địch của mình kinh diễm cả.

“Khuôn mặt này càng thích hợp với mi hơn.” Voldermort cười lạnh, nghiêng người tránh thoát một viên đạn.

Voldermort không nghiên cứu nhiều về đồ vật của Muggle nhưng trực giác cho hắn biết cái thứ màu đen kia rất nguy hiểm, mà thứ bắn ra từ nó chỉ sợ cũng giống như Lời nguyền chết chóc, khiến người dùng an tâm, khiến kẻ địch đau đầu.

“Câm miệng!”

Uriah cực kì tức giận, lại bắn liên tiếp vài phát súng.

Từ sau khi mang Harry trở về, gã đã thử rất nhiều phương pháp lại không có cách nào ngăn vết thương chuyển biến xấu, việc này khiến tâm tình gã cực kì tệ hại. Đã thế miệng vết thương kia còn không ngừng tiêu hao thể lực của gã, khiến bộ dáng gã không ngừng nhỏ đi.

Uriah có một loại thể chất cực kì cổ quái. Trước khi thành niên, sức khỏe cực kì kém, bệnh tật triền miên. Sau khi trưởng thành, sức mạnh lập tức tăng lên rất nhiều nhưng chỉ cần bị thương hoặc sinh bệnh thì bộ dạng sẽ theo cấp độ suy yếu mà không ngừng thu nhỏ lại, mà thể chất ốm yếu khi còn bé cũng sẽ xuất hiện theo.

Lần đầu tiên gặp Harry, đúng là lúc gã vừa bị một trận ốm nặng, thể chất suy yếu chỉ có thể duy trì bộ dạng lúc 5-6 tuổi.

Mà Uriah thích diễn kịch nhân ngư, gã với cô thỏ biên kịch là bạn tốt, liền nhân cơ hội đang có vẻ ngoài thiện lương trong sáng mà uống thuốc khiến đuôi biến thành chân, chạy ra ngoài gieo họa cho người khác.Mà Harry, hiển nhiên đã biến thành một nạn nhân.

Uriah lại thay một băng đạn mới.

Gã hiện tại cảm thấy cây gậy nhỏ trong tay đối phương thật-sự-rất-rất-phiền-phức.

Hoàn toàn không biết nguyên lý, lại giống như có ma thuật không ngừng bắn về phía gã nhưng tia sáng chết chóc. Nếu không phải lúc trước sơ suất bị thứ ánh sáng kia thương tổn, gã căn bản sẽ không phải ứng phó chật vật như bây giờ.

Phải biết, sau khi bắn hết chỗ đạn này, gã thật sự sẽ biến thành một cục tạ sức chiến đấu âm 5!

Voldermort đương nhiên sẽ không biết điểm này.

Hắn tuy đã dùng bùa phòng vệ nhưng viên đạn vẫn khiến hắn bị thương, thậm chí có một viên còn găm thẳng vào người, vết thương chỉ cần cử động là lại ồ ạt chảy máu. Uy lực của cái thứ kia so với tưởng tượng của hắn còn lớn hơn, thậm chí khiến hắn không thể không thừa nhận Muggle hóa ra còn sở hữu thứ nguy hiểm đến như vậy.

Chẳng qua… dừng ở đây được rồi.

Một chú ngữ bắn trúng cổ tay Uriah, tay gã run lên đánh rơi khẩu súng.

Đúng lúc này, gã đột nhiên nở nụ cười quỷ dị.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau