Sau Khi Giả A Bại Lộ, Tôi Mang Thai Con Của Phản Diện
Chương 64: Nghi ngờ
Nước nóng ở đây có độ ấm không thấp, nhưng toàn bộ lực chú ý của Nhan Thanh đều tập trung ở bàn tay đang dừng trên bụng của cậu.
Bàn tay Lý Chuẩn rất lớn.
Độ ấm lòng bàn tay ấy còn cao hơn so với tất cả mọi thứ trên đời này.
Lý Chuẩn nghi hoặc chợt lóe, phát giác người trong lòng tứ chi cứng đờ, hắn tập tức nâng người dậy.
“Không có việc gì chứ?" Lý Chuẩn quan tâm hỏi.
Nhan Thanh cách xa một chút, vành tay nóng lên, nói: "Không có việc gì, tôi qua bên này ngâm.”
Sau đó đi đến một góc cách khá xa Lý Chuẩn, che giấu dưới cục đá, lặng lẽ sờ bụng, chậm rãi thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Còn may, Lý Chuẩn không phát hiện.
Cảm ơn vì mình đã ăn cơm chiều no căng.
Nhưng đây sẽ là lần cuối cùng cậu tắm nước nóng, trước khi sinh bé con ra cậu sẽ không bao giờ tới đây nữa.
Chỉ vài giây vừa rồi, cậu cảm giác như mình đã chết mấy lần.
Nhan Thanh ngâm chưa bao lâu, ẩn ẩn cảm giác thân thể không thoải mái, cậu suy xét đến việc mình còn có mang, lại lo lắng tắm lâu sẽ bị Lý Chuẩn phát hiện ra, lấy cớ rồi rời khỏi khu mước nóng, về phòng nghỉ ngơi.
Nhan Thanh trở về tắm rửa, đi ra cảm thấy thân thể thoải mái hơn nhiều.
Cậu có trực giác rằng việc thân thể mình không thoải mái có liên quan đến việc ngâm nước nóng.
Nhan Thanh mang theo nghi hoặc, mở Tinh Võng ra, bắt đầu tìm kiếm.
# Dựng phu có thể ngâm suối nước nóng không #
Kết quả tìm kiếm có rất nhiều, nhưng chỉ có một kết luận.
Giai đoạn đầu thai kỳ không nên tắm nước nóng, đặc biệt là phụ nữ, nếu là Omega cao cấp thì có thể ngâm một chút, nhưng không kiến nghị ngâm ba tháng đầu.
Khó trách vừa rồi cậu ngâm chưa đến mười phút đã thấy thân thể không thoải mái.
Thì ra là không thể ngâm.
Nhan Thanh nhìn đến một số kết quả doạ người, nghĩ mà sợ hãi sờ sờ bụng nhỏ.
Chờ đến khi về nhà, cậu sẽ đọc hết tất cả các quyển sách mà 【 Mình có bé con rồi 】 gửi cho cậu đọc một lượt.
Chuyện giống hôm nay sẽ không bao giờ xảy ra nữa.
Nhan Thanh vén áo ngủ lên, nhìn chằm chằm bụng nhỏ vẫn chưa lộ rõ của mình, hứa hẹn nói: "Nếu con đã đến, ba ba nhất định sẽ bảo vệ con, để con bình bình an an khỏe mạnh."
Nhan Thanh nằm ở sô pha, tìm một ít sách điện tử thai giáo xem.
Nhìn nhìn liền ngủ rồi.
Hoàn toàn không biết bọn Lý Chuẩn trở về khi nào.
Bọn họ mỗi người ở một phòng.
Phòng Lý Chuẩn ngay cách vách phòng cậu.
Thời điểm Lý Chuẩn trở về, nhìn thấy phòng Nhan Thanh còn sáng, gõ gõ cửa, phát hiện cửa không khóa, nhẹ nhàng đẩy cửa đi đến.
“Nhan Nhan?”
Hắn gọi một tiếng, không thấy cậu đáp lại, đi vào bên trong vài bước mới phát hiện Nhan Thanh nằm trên sô pha ngủ rồi.
Áo tắm dài không quá vừa người, một cái chân lộ ra, dưới ánh đèn trắng đến loá mắt, cổ áo trước ngực cũng rộng mở hơn phân nửa.
Phong cảnh tuyệt mỹ nhìn không sót một thứ gì.
Lý Chuẩn thở nhẹ, rón ra rón rén đi qua.
Hắn ở cạnh sô pha nhẹ nhàng đẩy cánh tay Nhan Thanh.
“Nhan Thanh, lên giường ngủ đi, ngủ ở đây không thoải mái đâu."
Nhan Thanh nhíu mi, cái miệng nhỏ lẩm bẩm, kháng nghị bị người quấy nhiễu nhưng vẫn không tỉnh lại.
Lý Chuẩn sợ cậu cảm lạnh, nắm lấy mắt cá chân mảnh khảnh của Nhan Thanh nhét vào lại áo tắm dài. Sau đó giúp Nhan Thanh kéo lại áo tắm cho cậu, nhìn thấy màn hình quang não vẫn mở, định bấm vào nút tắt đi thì lại thấy một hàng chữ màu đen trên màn hình giả lập.
Ở giữa có tiêu đề in đậm rõ nét.
《 Những điều cần biết về giáo dục trẻ em của các bố mẹ tương lai 》
Lý Chuẩn chạm vào màn hình, thấy được cửa sổ bên cạnh còn chưa có tắt.
《 Những việc mà dựng phu cần chú ý 》
《 Mười điều cấm kỵ mà dựng phu không thể làm 》
# Dựng phu có thể ngâm nước nóng hay không #
Đa số đều là sách giáo dục trẻ em, một số thứ liên quan, còn cẩn thận mà phân loại.
Cuối cùng là kết quả tìm kiếm của Nhan Thanh.
Nhan Nhan vì sao muốn tìm kiếm điều này?
Vì Bạch Thư sao?
Trên tay nóng lên, Lý Chuẩn nghiêng đầu, cho rằng Nhan Thanh đã tỉnh, kết quả phát hiện Nhan Thanh chỉ cầm lấy tay mình, tự động hướng tới lồ ng ngực hắn thò qua.
Nhan Thanh như con sâu nhỏ xoắn đến xoắn đi, cuối cùng cầm tay Lý Chuẩn dán lên mặt, ngửi mùi hương chanh trên tay hắn.
Lý Chuẩn khom lưng đế người lên.
Nhan Thanh rơi vào trong lòng Lý Chuẩn, không những không kháng nghị mà còn tìm tư thế thoải mái dính sát vào.
Chóp mũi đụng vào ngực Lý Chuẩn, giống như chó con củng tới củng đi, ngửi ngửi không ngừng.
Lý Chuẩn đặt Nhan Thanh lên giường, tay vừa muốn buông ra thì Nhan Thanh lại dán vào.
Cái miệng nhỏ rầm rì, người không tỉnh mà lực túm tay lại không nhỏ.
Lý Chuẩn quỳ một gối ở trên giường, nhìn xuống người bên dưới, lông mi vừa dài vừa cong, tư thế khi ngủ phá lệ ngoan ngoãn.
“Nhan Nhan? Tôi phải đi về.” Lý Chuẩn nhẹ nhàng sờ sờ đỉnh đầu Nhan Thanh, không nhịn được hôn lên trán cậu một cái.
“Lý đại đinh cậu là đồ đáng ghét!"
Lý Chuẩn vừa muốn đi, bị Nhan Thanh dùng sức kéo tay, kéo cả người hắn ngã lên giường, bàn tay bị cậu nắm vừa lúc đặt ở trên bụng cậu.
“Nhan Nhan?”
Hắn cho rằng Nhan Thanh đang mắng người, kết quả nghe vài tiếng vẫn không thấy cậu mở mắt ra.
Một lát sau, hô hấp Nhan Thanh nên vững vàng.
Lại ngủ rồi sao? Hay vốn dĩ vừa nãy cậu không tỉnh?
Hầu kết Lý Chuẩn lăn qua lăn lại vài lần, nhóc hỗn đản này đang mơ thấy hắn sao?
Tuy rằng không biết cậu mơ thấy cái gì, chỉ biết mình xuất hiện trong mộng của cậu, trong lòng Lý Chuẩn khó nhịn được rung động.
Lý Chuẩn đợi trong chốc lát, xác định Nhan Thanh ngủ say, chậm rãi rút tay ra định rời đi.
Thời điểm rút tay ra, không cẩn thận làm tuột đai lưng của Nhan Thanh.
Đai lưng rơi rụng.
Áo tắm dài rộng mở.
Nhan Thanh cảm giác được lạnh lẽo, nghiêng người cong đầu gối lại.
Bụng nhỏ hơi hơi phồng lên.
Độ cung không quá rõ ràng, nhưng nhìn kỹ vẫn có thể thấy được một ít manh mối.
Tầm mắt Lý Chuẩn dừng ở bụng nhỏ Nhan Thanh, một ý tưởng chưa bao giờ xuất hiện bỗng nhiên nổi lên trong đầu.
Hắn vươn tay ra nhẹ nhàng, run rẩy.
Những chuyện từng phát sinh như chiếu vào trong đầu Lý Chuẩn.
Nhan Thanh bắt đầu trở nên thích ăn đồ chua ngọt.
Mua trên mạng một thùng sách thai giáo.
Không say xe đột nhiên lại say xe.
Ngâm nước nóng được vài phút liền chạy đi.
Còn tìm kiếm dựng phu có thể ngâm nước nóng không.
Còn có bụng cậu……
Lúc trước là chưa từng nghĩ đến phương diện này, nhưng hiện tại, từ khi ý tưởng kia toát ra trong đầu, hắn liền không thể không đem tất cả những chuyện này liên tưởng lên.
Lý Chuẩn nuốt nước miếng.
Trở nên khẩn trương lên.
Tim hắn chưa bao giờ đập nhanh đến như vậy.
Khi đầu ngón tay thiếu chút nữa muốn đụng tới bụng Nhan Thanh, cậu bỗng nhiên trở mình, đưa lưng về Lý Chuẩn.
Lý Chuẩn siết chặt bàn tay đang vươn ra lại........
- -----------------------
Tác giả có lời muốn nói: Đột nhiên phát hiện số lượng chữ chưa đủ, nhưng sắp 12h, chương này chỉ có thể ngắn trước.
Lục Quy: Chương này lúc đầu có hơn 1k5 chữ, chương sau gần 3k6 chữ, đúng kiểu bù luôn, 1 chương 2k5 chữ là vừa rồi
Bàn tay Lý Chuẩn rất lớn.
Độ ấm lòng bàn tay ấy còn cao hơn so với tất cả mọi thứ trên đời này.
Lý Chuẩn nghi hoặc chợt lóe, phát giác người trong lòng tứ chi cứng đờ, hắn tập tức nâng người dậy.
“Không có việc gì chứ?" Lý Chuẩn quan tâm hỏi.
Nhan Thanh cách xa một chút, vành tay nóng lên, nói: "Không có việc gì, tôi qua bên này ngâm.”
Sau đó đi đến một góc cách khá xa Lý Chuẩn, che giấu dưới cục đá, lặng lẽ sờ bụng, chậm rãi thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Còn may, Lý Chuẩn không phát hiện.
Cảm ơn vì mình đã ăn cơm chiều no căng.
Nhưng đây sẽ là lần cuối cùng cậu tắm nước nóng, trước khi sinh bé con ra cậu sẽ không bao giờ tới đây nữa.
Chỉ vài giây vừa rồi, cậu cảm giác như mình đã chết mấy lần.
Nhan Thanh ngâm chưa bao lâu, ẩn ẩn cảm giác thân thể không thoải mái, cậu suy xét đến việc mình còn có mang, lại lo lắng tắm lâu sẽ bị Lý Chuẩn phát hiện ra, lấy cớ rồi rời khỏi khu mước nóng, về phòng nghỉ ngơi.
Nhan Thanh trở về tắm rửa, đi ra cảm thấy thân thể thoải mái hơn nhiều.
Cậu có trực giác rằng việc thân thể mình không thoải mái có liên quan đến việc ngâm nước nóng.
Nhan Thanh mang theo nghi hoặc, mở Tinh Võng ra, bắt đầu tìm kiếm.
# Dựng phu có thể ngâm suối nước nóng không #
Kết quả tìm kiếm có rất nhiều, nhưng chỉ có một kết luận.
Giai đoạn đầu thai kỳ không nên tắm nước nóng, đặc biệt là phụ nữ, nếu là Omega cao cấp thì có thể ngâm một chút, nhưng không kiến nghị ngâm ba tháng đầu.
Khó trách vừa rồi cậu ngâm chưa đến mười phút đã thấy thân thể không thoải mái.
Thì ra là không thể ngâm.
Nhan Thanh nhìn đến một số kết quả doạ người, nghĩ mà sợ hãi sờ sờ bụng nhỏ.
Chờ đến khi về nhà, cậu sẽ đọc hết tất cả các quyển sách mà 【 Mình có bé con rồi 】 gửi cho cậu đọc một lượt.
Chuyện giống hôm nay sẽ không bao giờ xảy ra nữa.
Nhan Thanh vén áo ngủ lên, nhìn chằm chằm bụng nhỏ vẫn chưa lộ rõ của mình, hứa hẹn nói: "Nếu con đã đến, ba ba nhất định sẽ bảo vệ con, để con bình bình an an khỏe mạnh."
Nhan Thanh nằm ở sô pha, tìm một ít sách điện tử thai giáo xem.
Nhìn nhìn liền ngủ rồi.
Hoàn toàn không biết bọn Lý Chuẩn trở về khi nào.
Bọn họ mỗi người ở một phòng.
Phòng Lý Chuẩn ngay cách vách phòng cậu.
Thời điểm Lý Chuẩn trở về, nhìn thấy phòng Nhan Thanh còn sáng, gõ gõ cửa, phát hiện cửa không khóa, nhẹ nhàng đẩy cửa đi đến.
“Nhan Nhan?”
Hắn gọi một tiếng, không thấy cậu đáp lại, đi vào bên trong vài bước mới phát hiện Nhan Thanh nằm trên sô pha ngủ rồi.
Áo tắm dài không quá vừa người, một cái chân lộ ra, dưới ánh đèn trắng đến loá mắt, cổ áo trước ngực cũng rộng mở hơn phân nửa.
Phong cảnh tuyệt mỹ nhìn không sót một thứ gì.
Lý Chuẩn thở nhẹ, rón ra rón rén đi qua.
Hắn ở cạnh sô pha nhẹ nhàng đẩy cánh tay Nhan Thanh.
“Nhan Thanh, lên giường ngủ đi, ngủ ở đây không thoải mái đâu."
Nhan Thanh nhíu mi, cái miệng nhỏ lẩm bẩm, kháng nghị bị người quấy nhiễu nhưng vẫn không tỉnh lại.
Lý Chuẩn sợ cậu cảm lạnh, nắm lấy mắt cá chân mảnh khảnh của Nhan Thanh nhét vào lại áo tắm dài. Sau đó giúp Nhan Thanh kéo lại áo tắm cho cậu, nhìn thấy màn hình quang não vẫn mở, định bấm vào nút tắt đi thì lại thấy một hàng chữ màu đen trên màn hình giả lập.
Ở giữa có tiêu đề in đậm rõ nét.
《 Những điều cần biết về giáo dục trẻ em của các bố mẹ tương lai 》
Lý Chuẩn chạm vào màn hình, thấy được cửa sổ bên cạnh còn chưa có tắt.
《 Những việc mà dựng phu cần chú ý 》
《 Mười điều cấm kỵ mà dựng phu không thể làm 》
# Dựng phu có thể ngâm nước nóng hay không #
Đa số đều là sách giáo dục trẻ em, một số thứ liên quan, còn cẩn thận mà phân loại.
Cuối cùng là kết quả tìm kiếm của Nhan Thanh.
Nhan Nhan vì sao muốn tìm kiếm điều này?
Vì Bạch Thư sao?
Trên tay nóng lên, Lý Chuẩn nghiêng đầu, cho rằng Nhan Thanh đã tỉnh, kết quả phát hiện Nhan Thanh chỉ cầm lấy tay mình, tự động hướng tới lồ ng ngực hắn thò qua.
Nhan Thanh như con sâu nhỏ xoắn đến xoắn đi, cuối cùng cầm tay Lý Chuẩn dán lên mặt, ngửi mùi hương chanh trên tay hắn.
Lý Chuẩn khom lưng đế người lên.
Nhan Thanh rơi vào trong lòng Lý Chuẩn, không những không kháng nghị mà còn tìm tư thế thoải mái dính sát vào.
Chóp mũi đụng vào ngực Lý Chuẩn, giống như chó con củng tới củng đi, ngửi ngửi không ngừng.
Lý Chuẩn đặt Nhan Thanh lên giường, tay vừa muốn buông ra thì Nhan Thanh lại dán vào.
Cái miệng nhỏ rầm rì, người không tỉnh mà lực túm tay lại không nhỏ.
Lý Chuẩn quỳ một gối ở trên giường, nhìn xuống người bên dưới, lông mi vừa dài vừa cong, tư thế khi ngủ phá lệ ngoan ngoãn.
“Nhan Nhan? Tôi phải đi về.” Lý Chuẩn nhẹ nhàng sờ sờ đỉnh đầu Nhan Thanh, không nhịn được hôn lên trán cậu một cái.
“Lý đại đinh cậu là đồ đáng ghét!"
Lý Chuẩn vừa muốn đi, bị Nhan Thanh dùng sức kéo tay, kéo cả người hắn ngã lên giường, bàn tay bị cậu nắm vừa lúc đặt ở trên bụng cậu.
“Nhan Nhan?”
Hắn cho rằng Nhan Thanh đang mắng người, kết quả nghe vài tiếng vẫn không thấy cậu mở mắt ra.
Một lát sau, hô hấp Nhan Thanh nên vững vàng.
Lại ngủ rồi sao? Hay vốn dĩ vừa nãy cậu không tỉnh?
Hầu kết Lý Chuẩn lăn qua lăn lại vài lần, nhóc hỗn đản này đang mơ thấy hắn sao?
Tuy rằng không biết cậu mơ thấy cái gì, chỉ biết mình xuất hiện trong mộng của cậu, trong lòng Lý Chuẩn khó nhịn được rung động.
Lý Chuẩn đợi trong chốc lát, xác định Nhan Thanh ngủ say, chậm rãi rút tay ra định rời đi.
Thời điểm rút tay ra, không cẩn thận làm tuột đai lưng của Nhan Thanh.
Đai lưng rơi rụng.
Áo tắm dài rộng mở.
Nhan Thanh cảm giác được lạnh lẽo, nghiêng người cong đầu gối lại.
Bụng nhỏ hơi hơi phồng lên.
Độ cung không quá rõ ràng, nhưng nhìn kỹ vẫn có thể thấy được một ít manh mối.
Tầm mắt Lý Chuẩn dừng ở bụng nhỏ Nhan Thanh, một ý tưởng chưa bao giờ xuất hiện bỗng nhiên nổi lên trong đầu.
Hắn vươn tay ra nhẹ nhàng, run rẩy.
Những chuyện từng phát sinh như chiếu vào trong đầu Lý Chuẩn.
Nhan Thanh bắt đầu trở nên thích ăn đồ chua ngọt.
Mua trên mạng một thùng sách thai giáo.
Không say xe đột nhiên lại say xe.
Ngâm nước nóng được vài phút liền chạy đi.
Còn tìm kiếm dựng phu có thể ngâm nước nóng không.
Còn có bụng cậu……
Lúc trước là chưa từng nghĩ đến phương diện này, nhưng hiện tại, từ khi ý tưởng kia toát ra trong đầu, hắn liền không thể không đem tất cả những chuyện này liên tưởng lên.
Lý Chuẩn nuốt nước miếng.
Trở nên khẩn trương lên.
Tim hắn chưa bao giờ đập nhanh đến như vậy.
Khi đầu ngón tay thiếu chút nữa muốn đụng tới bụng Nhan Thanh, cậu bỗng nhiên trở mình, đưa lưng về Lý Chuẩn.
Lý Chuẩn siết chặt bàn tay đang vươn ra lại........
- -----------------------
Tác giả có lời muốn nói: Đột nhiên phát hiện số lượng chữ chưa đủ, nhưng sắp 12h, chương này chỉ có thể ngắn trước.
Lục Quy: Chương này lúc đầu có hơn 1k5 chữ, chương sau gần 3k6 chữ, đúng kiểu bù luôn, 1 chương 2k5 chữ là vừa rồi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất