Sau Khi Giả Làm Tân Nương Ta Bị Phu Quân Giam Lỏng

Chương 20

Trước Sau
La Tứ Thiếu thật muốn bẻ luôn thứ đó của hắn, nói cho hắn biết y không hài lòng một chút nào. Nam nhân chết tiệt này đúng là càng lúc càng càn rỡ, y nhịn đủ rồi.

"Úc..." Hình Thiên hít một ngụm khí lạnh, khó khăn nhẫn nại nói: "Phu nhân... ngươi đang chơi dại đấy, mau buông tay ra."

La Tứ Thiếu vẫn nắm chặt vật nam tính đã ***** **** của hắn, dùng đôi mắt đỏ ửng bình tĩnh đáp:

"Ngươi phải hứa không chạm vào ta nữa mới được."

Trước đây lúc sư phụ dạy dỗ ngũ muội, y từng nghe ông nói chỗ này chính là điểm yếu của nam nhân, rất ít khi phòng bị, nếu như sau này bị nam nhân khi dễ mà đánh không lại thì cứ tìm cơ hội bất thình lình cho một cú vào, đảm bảo chín phần mười sẽ thành công.

Hiện tại y mới chỉ nắm chặt đe dọa thôi, đây là đã nể tình hắn bao ăn ngon uống ngon bấy lâu nay rồi đó.

Hình Thiên nhướng mày, hai mắt sâu thẳm chăm chú nhìn y, hơi thở có chút hỗn loạn. Trời mới biết nơi đó của hắn bị lòng bàn tay nhỏ nhắn của y siết chặt đã xao động như thế nào, mặc dù có hơi đau một tí nhưng nhiều hơn vẫn là sự tê dại đến run rẩy, hắn khẽ nhếch môi nói:

"Ta đã cảnh báo rồi, là do phu nhân không nghe, vậy cũng đừng trách ta."

Nói rồi hắn nhanh như cắt điểm huyệt y, thiếu niên lập tức tay chân mềm nhũn trượt xuống, được cánh tay rắn chắc của hắn đỡ lấy. Môi anh đào lại bị ép mở ra, hơi thở nóng bỏng của nam nhân phút chốc tràn vào lấp đầy mọi ngóc ngách bên trong khoang miệng, kịch liệt chiếm giữ.

"Ưm... ư..." La Tứ Thiếu trộm gà không thành còn mất nắm gạo chỉ biết ngửa cổ vô lực phản kháng, sau gáy bị hắn giữ lấy bắt tiếp nhận nụ hôn cuồng nhiệt chứa đầy dục vọng.

Hình Thiên thò tay xuống nước mò mẫm tìm kiếm, lúc bắt được vật nhỏ của y liền không do dự nhẹ nhàng vuốt ve.



"Ưm...aaa..." La Tứ Thiếu đột nhiên bị nắm nơi yếu hại thì có chút kinh hoảng, sau đó lại cảm nhận được một tia vui sướng chậm rãi nhen nhóm, y không khỏi mờ mịt. Rốt cuộc cảm giác này là sao?

Hình trang chủ không bỏ qua bất kỳ biểu cảm nào của thiếu niên, thấy y khép hờ mắt, hàng mi dài như cánh bướm run rẩy, hắn khẽ cười hỏi:

"Có phải phu nhân rất thoải mái không?"

Hắn vừa nói vừa tăng nhanh động tác dưới tay, môi lưỡi từng bước mơn trớn khắp thân trên của mỹ nhân. Từ cổ chuyển xuống xương quai xanh đến hai viên đậu đỏ trước ngực, đều được hắn tận tình chăm sóc.

La Tứ Thiếu cảm nhận được cơ thể mình xảy ra biến hóa, nhưng y cũng không bài xích hay ngượng ngùng, trái lại yên lặng hưởng thụ cảm giác thoải mái đến đầu óc trống rỗng này.

Không lâu sau, dưới sự hầu hạ của Hình trang chủ, rất nhanh y đã bắn ra lần đầu tiên.

La Tứ Thiếu cả người hư thoát mềm nhũn dựa vào hắn. Hơi nước mờ ảo cũng không thể che bớt một phần mị thái của thiếu niên. Y hiện tại tựa như một thiên sứ lưu lạc xuống phàm trần, vừa khiến người khác phải ngẩng đầu kính ngưỡng lại không nhịn được trong lòng nảy sinh ý nghĩ muốn khinh bạc.

Đều nói ánh sáng sẽ hấp dẫn bóng tối, Hình trang chủ mặc dù chưa tối hẳn nhưng cũng xem như là một người lòng dạ tím đen, đối với một người đơn thuần lạnh nhạt như La Tứ Thiếu hiển nhiên là bị hấp dẫn rất sâu.

Hắn tách hai chân của thiếu niên rồi vòng tay nâng cao mông của y lên, định cứ như vậy mà xâm chiếm. Đáng tiếc La Tứ Thiếu đã tỉnh táo trở lại, bản năng cảm nhận được nguy hiểm, y lạnh lùng liếc hắn.

"Ngươi dám làm gì coi chừng ta phế đi ngươi."

Hình Thiên nhíu mày nhìn y, cười nói: "Phu nhân thật mạnh miệng."

Y đã bị hắn khống chế, còn có thể làm gì được chứ?



La Tứ Thiếu biết hắn xem nhẹ mình liền nói tiếp: "Dù bây giờ không phế được nhưng tương lai thì chưa chắc."

Y cũng không tin nam nhân này có thể thời thời khắc khắc phòng bị, dù sao đánh lén cũng là sở trường của đám sơn tặc bọn họ nha.

Sống lưng Hình Thiên cứng đờ một giây, sau đó mới bày ra vẻ mặt khổ sở.

"Phu nhân, ngươi thật tàn nhẫn, vi phu cũng giúp ngươi thoải mái rồi. Chẳng lẽ ngươi không thể giúp vi phu một chút sao?"

"Như vậy đi, ta sẽ không làm bước cuối cùng, phu nhân để ta mượn tay một lát nha?"

La Tứ Thiếu nghi hoặc hỏi: "Bước cuối cùng? Là như thế nào?"

Hình Thiên: "..."

Được rồi, phu nhân của hắn quả thật chưa hiểu sự đời, hắn đành phải từ từ chỉ bảo vậy.

"Cái đó sau này ta sẽ cho phu nhân biết, hiện tại giúp ta trước đã."

Nói rồi hắn bắt lấy tay La Tứ Thiếu để y nắm lấy vật kia của hắn, hai bàn tay một lớn một nhỏ bao bọc vật nam tính ở giữa, từ từ tuốt lộng.

Trong dục trì hơi nóng nghi ngút, hai thân thể trần trụi ẩn hiện trong làn nước đang lặng lẽ ma sát với nhau. Hơi thở ồ ồ của nam nhân quanh quẩn vang lên, thực khiến người ta phải mơ màng suy nghĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau