Chương 6
Sau khi Ngô Na đi rồi, tâm trạng Vưu Lạp trở nên không ổn.
Vốn dĩ cô khó có thể đổi vận nên mới mời Tô Cẩm Lê ăn cơm, sau khi nói chuyện phiếm tâm tình đã tốt lên một ít, kết quả cô ta xuất hiện, tâm trạng tốt toàn bộ đều huỷ hoại.
Tiểu Mễ cũng nhận ra không khí không đúng, muốn khuyên giải Vưu Lạp: “Chị Vưu, chị đừng quá để ý, sau khi quay bộ đại chế tác này, khẳng định sẽ tuyệt địa xoay người, sau đó chị không cần để tâm Ngô Na kia nữa.”
Vưu Lạp không trả lời cô, chỉ nhìn về phía Hầu Dũng: “Sao anh cũng biết Ngô Na?”
Nụ cười của Hầu Dũng lúc này đã không còn được tự nhiên nữa, anh chỉ lấy ra một chiếc khăn tay từ trong túi, lau mồ hôi trên trán rồi trả lời: “Tôi trước kia là người đại diện của Hoa Sâm, lúc ấy mang Kiều Lâm Nhi.”
“Ồ, cô gái xinh đẹp đó?”
“Ừm.”
“Tôi có nghe nói qua.” Vưu Lạp trả lời xong liền bảo Tô Cẩm Lê, “Cậu có thể ăn.”
“Ồ, vâng.” Tô Cẩm Lê vẫn luôn nghe bọn họ nói chuyện, không dám động đũa đầu tiên.
Kết quả người cả bàn hình như ai cũng không muốn ăn, cậu chỉ có thể nhìn chằm chằm đồ ăn, vẫn luôn chờ đợi.
Tiểu Mễ cũng cảm thấy tò mò, hỏi Hầu Dũng: “Anh lúc đấy không phải là bởi vì Ngô Na rời Hoa Sâm chứ?”
“Ừm, lúc đó tôi cho rằng mình đủ ân cần lễ độ, không nghĩ tới lại chọc giận Ngô Na.”
“Cô ta là một cái pháo đốt, đụng đến là cháy, cũng không phải nhằm vào anh, mà là muốn chèn ép Kiều Lâm Nhi.” Ấn tượng của Tiểu Mễ đối với Ngô Na quả thực kém tới cực điểm, “Làm tiểu tam cũng có lý, nhưng tôi chưa bao giờ thấy một tiểu tam kiêu ngạo như vậy.”
Rất nhiều người cũng không biết Ngô Na làm tiểu tam.
Vưu Lạp cùng Tiểu Mễ là những người đã trực tiếp trải qua toàn bộ sự việc, biết cũng không kỳ quái.
Hầu Dũng là cựu nhân viên Hoa Sâm, có thể nghe nói một chút tin tức nhỏ cũng bình thường.
Cho nên chỉ có Tô Cẩm Lê không biết chân tướng sự tình, nhưng mà sau khi cậu nghe được cũng không khiếp sợ, bởi vì cậu cũng không biết “Tiểu tam” là có ý gì.
Vưu Lạp nhìn chằm chằm Tô Cẩm Lê một hồi, nhìn thấy Tô Cẩm Lê ăn ngon như vậy, đột nhiên cũng cảm thấy thèm ăn, thế nhưng thần kỳ là cô cảm thấy tâm tình tốt lên rất nhiều, cười tủm tỉm tiếp tục ăn cơm.
Khi bọn họ sắp tách ra, Vưu Lạp lại đưa thẻ cho Tô Cẩm Lê: “Cậu vừa mới đi làm, nhất định kinh tế có chút eo hẹp, thẻ này cậu giữ đi, bên trong không nhiều tiền lắm, chỉ có mười mấy vạn, lúc cần thì có thể dùng.”
Tô Cẩm Lê liên tục lắc đầu: “Không cần.”
Vưu Lạp đi tới cạnh Tô Cẩm Lê, nhỏ giọng nói với mình cậu.
“Kỳ thật tôi cũng nghĩ tới, nếu không phải có cậu tôi chắc đã nhảy xuống tự sát, hoặc là bị xe đụng phải. Bởi vì có cậu tôi mới có thể sống sót, hơn nữa lấy được nhân vật này có cơ hội xoay người, phải cảm ơn cậu mới đúng. Kỳ thật những người đó có thể cho cậu thêm một cơ hội nổi tiếng, nhưng mà tôi lại dùng đổi lấy nhân vật này, tôi……”
“Nếu tôi là chị, tôi cũng sẽ lựa chọn như vậy.”
Vưu Lạp nhìn Tô Cẩm Lê sau một lúc lâu, đột nhiên sinh ra một chút tâm tình yêu thích, hoàn toàn là một người trưởng bối nhìn một vãn bối mà thấy thương tiếc: “Cậu Phật hệ như vậy, về sau có thể bị khi dễ hay không đây? Giới giải trí không thích hợp với mấy đứa nhỏ thuần khiết như cậu, tiến vào đáng tiếc.”
“Bây giờ tôi chỉ muốn kiếm cơm ăn, ở trong vòng này có thể tìm anh trai thuận lợi hơn. Chờ tôi tìm được anh trai rồi lại tính tiếp.”
Vưu Lạp lấy điện thoại ra, thêm bạn tốt với Tô Cẩm Lê, trước khi đi còn sờ đầu cậu.
Vưu Lạp là quán quân của cuộc thi sắc đẹp, chiều cao 178, hơn nữa mang giày cao gót, đứng trước mặt Tô Cẩm Lê không lùn hơn bao nhiêu, xoa đầu Tô Cẩm Lê như vậy cũng rất tự nhiên.
“Có chuyện gì thì nói cho tôi, tôi tận khả năng giúp cậu, dù sao tôi cũng là quý nhân của cậu.” Đây là câu lúc trước bọn họ nói chuyện phiếm, Vưu Lạp cứ thế dùng để nói giỡn.
Tô Cẩm Lê nghe xong “He he” cười vài tiếng, cũng gật đầu: “Vâng!”
“Cậu nhìn lại tôi xem.” Vưu Lạp đột nhiên lui ra phía sau một bước, để Tô Cẩm Lê nhìn.
“Vâng, tôi đang nhìn đây.” Tô Cẩm Lê giơ tay, chỉ chỉ hai mắt mình, sau đó chỉ hướng Vưu Lạp.
“Cậu nói xem, sau khi phim của tôi phát sóng, nó có nổi tiếng không?”
“Sẽ!” Tô Cẩm Lê không chút do dự trả lời.
“Mượn cát ngôn của cậu.” Tâm trạng Vưu Lạp lại lần nữa tốt lên, lại hỏi Tô Cẩm Lê, “Nếu có cơ hội, có thể thỉnh gia gia cậu tính cho tôi một quẻ không?”
Chuyện này, Tô Cẩm Lê cảm thấy khó xử: “Có chút khó, gia gia tôi không thích lui tới với người ngoài.”
Vưu Lạp cũng không bắt buộc, chỉ gật đầu, sau đó liền tạm biệt Tô Cẩm Lê: “Hai ngày sau tôi sẽ tiến tổ, trước tiên qua đó làm quen hoàn cảnh trước.”
“Vâng.”
“Hy vọng khi tôi về, cậu đã nổi tiếng.” Vưu Lạp nói.
“Hy vọng lúc chị trở về, chị đã nổi tiếng.” Tô Cẩm Lê mỉm cười nói theo.
Vưu Lạp phát hiện, cô càng ngày càng thích cậu em này, lại một lần xoa xoa đầu Tô Cẩm Lê, sau đó rời đi.
*
Trên đường trở về, Hầu Dũng mới bắt đầu thử dò hỏi Tô Cẩm Lê làm sao lại quen Vưu Lạp.
Vưu Lạp đã dặn cậu không thể nói việc bọn họ cùng cứu người, vì vậy cậu tự hỏi một chút mới trả lời: “Ngẫu nhiên gặp được đi.”
“Giữa hai người……”
“Làm sao vậy?”
Cùng Tô Cẩm Lê nói chuyện không thể quanh co lòng vòng, vì thế Hầu Dũng chỉ có thể trực tiếp hỏi: “Các cậu không có quan hệ yêu thích nhau chứ?”
Hầu Dũng cảm thấy, anh nên chuẩn bị tâm lý, mình mang nghệ sĩ thì cùng đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, nếu nghệ sĩ có liên lụy, anh vẫn phải đến làm dự phòng.
“Không có, kỳ thật là vừa mới thêm bạn tốt WeChat.”
“Ồ, vậy cậu đã từng yêu ai chưa?” Hầu Dũng lại hỏi.
Tô Cẩm Lê lắc lắc đầu: “Đừng nói nữa, trong núi chúng tôi cá cái còn không có, tôi yêu đương với ai được.”
“Hẻo lánh đến vậy?
“Đúng vậy……”
“Nếu là như vậy, khi cậu ra mắt sẽ rất ít tai tiếng, tôi nói với cậu vài chuyện về Vưu Lạp, cậu từ chuyện của cô ấy sẽ biết được chút việc trong giới giải trí. Chờ sau này thật sự vào cái vòng này cậu cũng đã chuẩn bị tâm lý.” Hầu Dũng một bên lái xe, một bên kể chuyện của Vưu Lạp.
Lúc đầu Vưu Lạp bất hòa với Ngô Na, Hầu Dũng còn ở Hoa Sâm.
Sau đó, Hầu Dũng bởi vì giữ Kiều Lâm Nhi, làm vật hi sinh, bị đuổi ra khỏi Hoa Sâm, được anh Đức mang về phong làm việc ở Cô Đảo.
Vì Ngô Na làm hại nên Hầu Dũng mất đi công việc rất tốt, vài người trong Hoa Sâm chướng mắt Ngô Na, cũng thường xuyên than phiền ngầm với anh, cho nên Hầu Dũng cũng biết toàn bộ sự tình.
Vưu Lạp cùng chồng trước Phó Dương Trạch thật ra đã ly hôn năm ngoái.
Vưu Lạp khi còn trẻ rất xinh đẹp, cô là quán quân của mấy cuộc thi sắc đẹp, cao ráo, ưa nhìn và là một trong những mỹ nhân có ngoại hình đẹp số một số hai lúc bấy giờ.
Hiện tại không ít người nhắc tới Vưu Lạp, điều thứ nhất nghĩ đến, vẫn là: Xinh đẹp, “tỷ lệ 9 đầu”.
Thậm chí lúc Vưu Lạp bị tin tức tiêu cực vây lấy, vẫn có fans nói: Bởi vì Vưu Lạp trong lòng tôi vẫn luôn là nữ thần, cho nên cho dù biết mấy tin tức này, vẫn không thể ghét được cô.
Chồng trước của Vưu Lạp, Phó Dương Trạch là một phú thương, yêu Vưu Lạp đang ở thời kỳ hoàng kim, cô lựa chọn kết hôn. Sau đó đã thu mình, làm một vị phu nhân tốt, cũng rất ít xuất đầu lộ diện.
Kết quả, chồng trước đột nhiên muốn ly hôn, bởi vì có thẩm định tài sản trước hôn nhân nhưng có vẻ đã chuyển đi nhiều, thật sự chia cho Vưu Lạp rất ít.
Vốn dĩ kết thúc như vậy, kết quả sau khi ly hôn Vưu Lạp biết được, kỳ thật là Phó Dương Trạch có tiểu tam, nên mới muốn ly hôn.
Tiểu tam chính là Ngô Na.
Tính cách Vưu Lạp cũng cứng rắn, thế mà trực tiếp mang theo phóng viên, giáp mặt đi tìm Ngô Na giằng co, hơn nữa ở trước mặt phóng viên cho Ngô Na một cái tát, nói Ngô Na là tiểu tam.
Ngô Na thẹn quá thành giận, ghi hận trong lòng với Vưu Lạp.
Sau đó diễn biến không giống Vưu Lạp nghĩ.
Phỏng chừng Vưu Lạp cho rằng tìm được phóng viên, cho mọi người biết Ngô Na là tiểu tam, Ngô Na sẽ yên lặng một đoạn thời gian.
Không nghĩ tới, Ngô Na thế mà mua được phóng viên, phong tỏa tin Vưu Lạp đi tìm cô ta. Ngay sau đó, tin tức phát ra che trời lấp đất, đều là về Vưu Lạp.
Tìm ra những bức ảnh xã giao trước hôn nhân của Vưu Lạp, cố ý làm mờ, nói Vưu Lạp gây rối trong hôn nhân khiến cho Phó Dương Trạch phẫn nộ ly hôn.
Còn Phó Dương Trạch cũng đi phỏng vấn nói Vưu Lạp ngoại tình, tỏ vẻ cực kì khổ sở, thậm chí nói bậy Vưu Lạp dùng tiền của anh ta đi nuôi tiểu thịt tươi, khiến anh ta cực kì tức giận.
Đổi trắng thay đen, cùng lắm là vậy.
Phó Dương Trạch tài đại khí thô, tin tức che trời lấp đất mà đến.
Ngô Na là con gái của một cao tầng bên Hoa Sâm, coi như có quan hệ, nhân mạch, bên dưới có đoàn đội lăng xê chuyên nghiệp, làm Vưu Lạp căn bản không thể biện giải, bất luận cô nói gì đều không có người tin tưởng.
Hai người này cùng bôi đen Vưu Lạp, thậm chí không có người dám đứng ra giúp Vưu Lạp nói chuyện.
“Vưu Lạp cũng chỉ có xinh đẹp, bối cảnh gì cũng đều không có, mấy năm nay tích lũy nhân mạch quan hệ, cũng đều liên quan tới Phó Dương Trạch. Chồng trước trở mặt không nhận người, tiểu tam lại giống kẻ điên, hoàn cảnh Vưu Lạp không tốt lắm.” Hầu Dũng đánh giá như vậy.
“Thật đáng giận, hai người kia sao có thể hư hỏng như vậy?” Lúc Tô Cẩm Lê hỏi khuôn mặt nhỏ còn nhăn lại, hiển nhiên là chuyện này làm điên đảo tam quan của cậu.
“Cho nên là cậu quá thiện lương, bởi vì mình thiện nên không thể tưởng được người khác có thể ác tới mức nào.”
Tô Cẩm Lê nghe xong trầm mặc một lúc lâu, tựa hồ cũng cảm thấy trong lòng không thoải mái.
Khung cảnh bên ngoài cửa sổ xe nhanh chóng bị ném ra sau lưng, cậu cũng không có tâm trạng nhìn kỹ, cúi đầu suy nghĩ một hồi rồi thở dài: “Chị Vưu là người rất tốt, kkhông nên chịu phải những việc này. Nhưng mà, cô ấy cũng thật bốc đồng.”
“Ừ, hơn nữa còn xinh đẹp, càng khiến người ta cảm thấy đau lòng hơn.” Hầu Dũng vừa nói vừa thở dài. Tận mắt nhìn thất Vưu Lạp, Hầu Dũng không thể không cảm thán, Vưu Lạp thật sự rất xinh đẹp.
Đàn ông luôn thương hương tiếc ngọc như vậy.
“Vậy còn anh, chuyện của anh với Ngô Na là như thế nào?” Tô Cẩm Lê lại hỏi Hầu Dũng.
“Hoa Sâm là kiểu tập đoàn lớn, có rất nhiều cổ đông, còn có hai vị chủ tịch lúc trước hợp tác lập công ty. Ngô Na là con gái một vị đó, cho nên ở trong công ty luôn được nuông chiều. Tôi là người đại diện của một nghệ sĩ trong Hoa Sâm, Kiều Lâm Nhi.”
“Ừm, sau đó thì sao?”
“Kiều Lâm Nhi rất xinh đẹp, tính cách cũng dịu dàng, một người mới rất nỗ lực. Kết quả, cô bị con trai vị chủ tịch còn lại coi trọng, rất chiếu cố cô ấy, còn vì lấy lòng mà lấy đi nhân vật Ngô Na nhìn trúng.”
“Sau đó Ngô Na tức giận?”
“Ngô Na cùng cậu công tử này từng có chút việc ái muội, nhưng mà cuối cùng vẫn tách ra. Sau đó Ngô Na lại coi trọng Phó Dương Trạch, so với vị công tử kia đáng tin cậy hơn nhiều, dù sao cũng là đàn ông thành đạt. Kết quả công tử kia trở mặt không nhận người, đoạt nhân vật đi, Ngô Na cùng công tử náo loạn một hồi, lúc sau lại bắt đầu tìm Kiều Lâm Nhi gây phiền toái.”
“Này…… Cần thiết sao, cô ta không phải đã có bạn trai rồi sao?”
“Cho nên nói Ngô Na chính là bị nuông chiều thành quen, có người xúc phạm cô ta một chút thì sẽ nổ tung.”
“Anh bị sa thải vì chuyện này sao?”
“Sau đó gây ra rắc rối lớn, chủ tịch thậm chí còn hỏi chuyện này, có vẻ muốn đóng băng Kiều Lâm Nhi, tôi không muốn cô ấy bị đóng băng vào lúc tốt nhất. Nên tôi nói là tôi cầu xin vị công tử kia nhân vật đó, không liên quan đến Kiều Lâm Nhi.”
Lúc này Tô Cẩm Lê coi như đã biết nguyên nhân Hầu Dũng bị đuổi việc, hỏi tiếp: “Kiều Lâm Nhi nhất định rất biết ơn anh phải không?”
Sau khi Hầu Dũng bị hỏi vấn đề này, trầm mặc một hồi, mới trả lời: “Cô ấy……” Liền không nói thêm gì nữa.
Tô Cẩm Lê ý thức được mình hỏi sai rồi, lập tức an ủi Hầu Dũng: “Anh Dũng, không có việc gì, anh về sau có tôi, tôi khẳng định khiến anh lật lại.”
“Sau này cậu nhất định sẽ nổi tiếng!” Hầu Dũng nói tới Tô Cẩm Lê liền hưng phấn, vì cổ vũ cho mình còn ấn còi xe hai lần.
“Tôi sẽ nỗ lực.” Tô Cẩm Lê vỗ ngực.
*
Bốn tháng sau.
Trương Hạc Minh trở lại công ty, bước vào văn phòng thả tập hồ sơ xuống bàn.
Lúc trước anh đến công ty Mộc Tử Đào nhưng lại không nghĩ tới Mộc Tử Đào cũng cự tuyệt lời mời của anh.
Anh là người chế tác, chủ yếu chủ yếu chế tác mấy tiết mục tuyển tú, kế hoạch hiện tại là một tiết mục kiểu đó.
Anh rất tin tưởng tiết mục này, chủ đề là tuyển chọn những thần tượng trẻ chất lượng cao trong số những người nghiệp dư và thực tập sinh của các công ty giải trí
Nhưng, rất nhiều người không xem trọng tiết mục này.
Mấy năm trước, tiết mục tuyển tú ùn ùn không dứt, nổi tiếng một thời gian, cũng bởi vậy vài người trở nên nổi tiếng.
Ví dụ như 《 Bạn lộng lẫy nhất 》《 Cô gái xinh đẹp nhất 》《 Chàng trai đẹp nhất 》 linh tinh, cũng chỉ nổi tiếng mùa đầu tiên, qua mùa hai đều đã nguội lại, bất quá vẫn có ít người chú ý, qua mùa ba không ai nổi tiếng được, mùa bốn chết non.
Kế hoạch tuyển tú lần này của Trương Hạc Minh cũng tương tự mấy cuộc thi này.
Không được ưu ái thì không có đầu tư lớn, không có tài chính thì không thể làm đại chế tác, giám khảo cũng không thể thỉnh mấy minh tinh đủ lưu lượng hay già vị, nghệ sĩ chuyên nghiệp.
Cái gì cũng không có, ngay cả công ty giải trí cũng không muốn đưa thực tập sinh vào, tình nguyện dùng phương thức khác cho nghệ sĩ ra mắt.
Trương Hạc Minh đi mấy công ty giải trí, công ty lớn không có hứng thú, công ty nhỏ thì tích cực, sẽ chủ động liên hệ anh.
Nhưng Trương Hạc Minh cũng biết, thực tập sinh ưu tú chỉ có ở công ty lớn, bị công ty lớn đào thải mới có thể phân tới công ty nhỏ.
Có thể vào công ty lớn, ngoại trừ có hậu đài, còn lại đều có lý do nhất định.
Anh hứng thú với công ty Mộc Tử Đào kỳ thật là muốn để Mộc Tử Đào đưa An Tử Hàm tham gia tiết mục tuyển tú này.
An Tử Hàm thế mà muốn vào giới giải trí, đây là một việc đáng chú ý. Trên người cậu ta tự mang quầng sáng, không ít người quan tâm An Tử Yến, cũng đều sẽ tò mò với em cậu ta.
Hơn nữa tuy lúc trước An Tử Hàm không ở giới giải trí, nhưng tin tức chưa bao giờ ngừng.
Có độ đề tài, chính là có nhiệt độ.
Nhưng, anh vẫn là đụng phải vách tường, Mộc Tử Đào có vẻ cũng không hứng thú với anh.
Điều này làm anh cực kì uể oải.
Lúc này, điện thoại Trương Hạc Minh vang lên thông báo, anh cầm điện thoại nhìn thoáng qua, không nhịn được thở dài.
Hầu Dũng: Cậu ở công ty sao? Tôi đến dưới lầu công ty cậu.
Hầu mập lại tới nữa.
Trương Hạc Minh cùng Hầu Dũng là bạn học cũ, kỳ thật rất nhiều người sau khi nghèo túng không muốn đụng tới người quen, không muốn bị người ta nhìn thấy bộ dáng nghèo túng của mình.
Nhưng Hầu Dũng vì tên nghệ sĩ mình mang kia ném xuống mặt mũi, quấn lấy Trương Hạc Minh đã hai tuần, căn bản không có ý từ bỏ.
Trương Hạc Minh nghĩ, vẫn trả lời: Gửi ảnh chụp nghệ sĩ của cậu qua cho tôi.
Kỳ thật lúc trước Hầu Dũng đã đưa qua một phần lý lịch sơ lược, nhưng Trương Hạc Minh không xem, luôn cảm thấy phòng làm việc kia của Hầu Dũng mà có thể ký hợp đồng người mới, nói không chừng còn không bằng vào biển mà tuyển.
Sau khi nhận được ảnh Hầu Dũng gửi tới, Hầu Dũng còn bổ sung một câu: Thuần thiên nhiên, không chỉnh, hình ảnh cũng không P.(P=Photoshop)
Trương Hạc Minh mở ảnh chụp, phóng đại lên nhìn, lại đột nhiên ngồi ngay ngắn.
Lại cẩn thận nhìn ảnh chụp một hồi, cuối cùng cũng thoát ra gửi trả lời: Tôi ở công ty, cậu đi lên đi.
Tác giả có lời muốn nói:【 phát hiện có người trạm sai rồi, An Tử Yến là công, An Tử Hàm là “Khuê mật” 】
Vốn dĩ cô khó có thể đổi vận nên mới mời Tô Cẩm Lê ăn cơm, sau khi nói chuyện phiếm tâm tình đã tốt lên một ít, kết quả cô ta xuất hiện, tâm trạng tốt toàn bộ đều huỷ hoại.
Tiểu Mễ cũng nhận ra không khí không đúng, muốn khuyên giải Vưu Lạp: “Chị Vưu, chị đừng quá để ý, sau khi quay bộ đại chế tác này, khẳng định sẽ tuyệt địa xoay người, sau đó chị không cần để tâm Ngô Na kia nữa.”
Vưu Lạp không trả lời cô, chỉ nhìn về phía Hầu Dũng: “Sao anh cũng biết Ngô Na?”
Nụ cười của Hầu Dũng lúc này đã không còn được tự nhiên nữa, anh chỉ lấy ra một chiếc khăn tay từ trong túi, lau mồ hôi trên trán rồi trả lời: “Tôi trước kia là người đại diện của Hoa Sâm, lúc ấy mang Kiều Lâm Nhi.”
“Ồ, cô gái xinh đẹp đó?”
“Ừm.”
“Tôi có nghe nói qua.” Vưu Lạp trả lời xong liền bảo Tô Cẩm Lê, “Cậu có thể ăn.”
“Ồ, vâng.” Tô Cẩm Lê vẫn luôn nghe bọn họ nói chuyện, không dám động đũa đầu tiên.
Kết quả người cả bàn hình như ai cũng không muốn ăn, cậu chỉ có thể nhìn chằm chằm đồ ăn, vẫn luôn chờ đợi.
Tiểu Mễ cũng cảm thấy tò mò, hỏi Hầu Dũng: “Anh lúc đấy không phải là bởi vì Ngô Na rời Hoa Sâm chứ?”
“Ừm, lúc đó tôi cho rằng mình đủ ân cần lễ độ, không nghĩ tới lại chọc giận Ngô Na.”
“Cô ta là một cái pháo đốt, đụng đến là cháy, cũng không phải nhằm vào anh, mà là muốn chèn ép Kiều Lâm Nhi.” Ấn tượng của Tiểu Mễ đối với Ngô Na quả thực kém tới cực điểm, “Làm tiểu tam cũng có lý, nhưng tôi chưa bao giờ thấy một tiểu tam kiêu ngạo như vậy.”
Rất nhiều người cũng không biết Ngô Na làm tiểu tam.
Vưu Lạp cùng Tiểu Mễ là những người đã trực tiếp trải qua toàn bộ sự việc, biết cũng không kỳ quái.
Hầu Dũng là cựu nhân viên Hoa Sâm, có thể nghe nói một chút tin tức nhỏ cũng bình thường.
Cho nên chỉ có Tô Cẩm Lê không biết chân tướng sự tình, nhưng mà sau khi cậu nghe được cũng không khiếp sợ, bởi vì cậu cũng không biết “Tiểu tam” là có ý gì.
Vưu Lạp nhìn chằm chằm Tô Cẩm Lê một hồi, nhìn thấy Tô Cẩm Lê ăn ngon như vậy, đột nhiên cũng cảm thấy thèm ăn, thế nhưng thần kỳ là cô cảm thấy tâm tình tốt lên rất nhiều, cười tủm tỉm tiếp tục ăn cơm.
Khi bọn họ sắp tách ra, Vưu Lạp lại đưa thẻ cho Tô Cẩm Lê: “Cậu vừa mới đi làm, nhất định kinh tế có chút eo hẹp, thẻ này cậu giữ đi, bên trong không nhiều tiền lắm, chỉ có mười mấy vạn, lúc cần thì có thể dùng.”
Tô Cẩm Lê liên tục lắc đầu: “Không cần.”
Vưu Lạp đi tới cạnh Tô Cẩm Lê, nhỏ giọng nói với mình cậu.
“Kỳ thật tôi cũng nghĩ tới, nếu không phải có cậu tôi chắc đã nhảy xuống tự sát, hoặc là bị xe đụng phải. Bởi vì có cậu tôi mới có thể sống sót, hơn nữa lấy được nhân vật này có cơ hội xoay người, phải cảm ơn cậu mới đúng. Kỳ thật những người đó có thể cho cậu thêm một cơ hội nổi tiếng, nhưng mà tôi lại dùng đổi lấy nhân vật này, tôi……”
“Nếu tôi là chị, tôi cũng sẽ lựa chọn như vậy.”
Vưu Lạp nhìn Tô Cẩm Lê sau một lúc lâu, đột nhiên sinh ra một chút tâm tình yêu thích, hoàn toàn là một người trưởng bối nhìn một vãn bối mà thấy thương tiếc: “Cậu Phật hệ như vậy, về sau có thể bị khi dễ hay không đây? Giới giải trí không thích hợp với mấy đứa nhỏ thuần khiết như cậu, tiến vào đáng tiếc.”
“Bây giờ tôi chỉ muốn kiếm cơm ăn, ở trong vòng này có thể tìm anh trai thuận lợi hơn. Chờ tôi tìm được anh trai rồi lại tính tiếp.”
Vưu Lạp lấy điện thoại ra, thêm bạn tốt với Tô Cẩm Lê, trước khi đi còn sờ đầu cậu.
Vưu Lạp là quán quân của cuộc thi sắc đẹp, chiều cao 178, hơn nữa mang giày cao gót, đứng trước mặt Tô Cẩm Lê không lùn hơn bao nhiêu, xoa đầu Tô Cẩm Lê như vậy cũng rất tự nhiên.
“Có chuyện gì thì nói cho tôi, tôi tận khả năng giúp cậu, dù sao tôi cũng là quý nhân của cậu.” Đây là câu lúc trước bọn họ nói chuyện phiếm, Vưu Lạp cứ thế dùng để nói giỡn.
Tô Cẩm Lê nghe xong “He he” cười vài tiếng, cũng gật đầu: “Vâng!”
“Cậu nhìn lại tôi xem.” Vưu Lạp đột nhiên lui ra phía sau một bước, để Tô Cẩm Lê nhìn.
“Vâng, tôi đang nhìn đây.” Tô Cẩm Lê giơ tay, chỉ chỉ hai mắt mình, sau đó chỉ hướng Vưu Lạp.
“Cậu nói xem, sau khi phim của tôi phát sóng, nó có nổi tiếng không?”
“Sẽ!” Tô Cẩm Lê không chút do dự trả lời.
“Mượn cát ngôn của cậu.” Tâm trạng Vưu Lạp lại lần nữa tốt lên, lại hỏi Tô Cẩm Lê, “Nếu có cơ hội, có thể thỉnh gia gia cậu tính cho tôi một quẻ không?”
Chuyện này, Tô Cẩm Lê cảm thấy khó xử: “Có chút khó, gia gia tôi không thích lui tới với người ngoài.”
Vưu Lạp cũng không bắt buộc, chỉ gật đầu, sau đó liền tạm biệt Tô Cẩm Lê: “Hai ngày sau tôi sẽ tiến tổ, trước tiên qua đó làm quen hoàn cảnh trước.”
“Vâng.”
“Hy vọng khi tôi về, cậu đã nổi tiếng.” Vưu Lạp nói.
“Hy vọng lúc chị trở về, chị đã nổi tiếng.” Tô Cẩm Lê mỉm cười nói theo.
Vưu Lạp phát hiện, cô càng ngày càng thích cậu em này, lại một lần xoa xoa đầu Tô Cẩm Lê, sau đó rời đi.
*
Trên đường trở về, Hầu Dũng mới bắt đầu thử dò hỏi Tô Cẩm Lê làm sao lại quen Vưu Lạp.
Vưu Lạp đã dặn cậu không thể nói việc bọn họ cùng cứu người, vì vậy cậu tự hỏi một chút mới trả lời: “Ngẫu nhiên gặp được đi.”
“Giữa hai người……”
“Làm sao vậy?”
Cùng Tô Cẩm Lê nói chuyện không thể quanh co lòng vòng, vì thế Hầu Dũng chỉ có thể trực tiếp hỏi: “Các cậu không có quan hệ yêu thích nhau chứ?”
Hầu Dũng cảm thấy, anh nên chuẩn bị tâm lý, mình mang nghệ sĩ thì cùng đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, nếu nghệ sĩ có liên lụy, anh vẫn phải đến làm dự phòng.
“Không có, kỳ thật là vừa mới thêm bạn tốt WeChat.”
“Ồ, vậy cậu đã từng yêu ai chưa?” Hầu Dũng lại hỏi.
Tô Cẩm Lê lắc lắc đầu: “Đừng nói nữa, trong núi chúng tôi cá cái còn không có, tôi yêu đương với ai được.”
“Hẻo lánh đến vậy?
“Đúng vậy……”
“Nếu là như vậy, khi cậu ra mắt sẽ rất ít tai tiếng, tôi nói với cậu vài chuyện về Vưu Lạp, cậu từ chuyện của cô ấy sẽ biết được chút việc trong giới giải trí. Chờ sau này thật sự vào cái vòng này cậu cũng đã chuẩn bị tâm lý.” Hầu Dũng một bên lái xe, một bên kể chuyện của Vưu Lạp.
Lúc đầu Vưu Lạp bất hòa với Ngô Na, Hầu Dũng còn ở Hoa Sâm.
Sau đó, Hầu Dũng bởi vì giữ Kiều Lâm Nhi, làm vật hi sinh, bị đuổi ra khỏi Hoa Sâm, được anh Đức mang về phong làm việc ở Cô Đảo.
Vì Ngô Na làm hại nên Hầu Dũng mất đi công việc rất tốt, vài người trong Hoa Sâm chướng mắt Ngô Na, cũng thường xuyên than phiền ngầm với anh, cho nên Hầu Dũng cũng biết toàn bộ sự tình.
Vưu Lạp cùng chồng trước Phó Dương Trạch thật ra đã ly hôn năm ngoái.
Vưu Lạp khi còn trẻ rất xinh đẹp, cô là quán quân của mấy cuộc thi sắc đẹp, cao ráo, ưa nhìn và là một trong những mỹ nhân có ngoại hình đẹp số một số hai lúc bấy giờ.
Hiện tại không ít người nhắc tới Vưu Lạp, điều thứ nhất nghĩ đến, vẫn là: Xinh đẹp, “tỷ lệ 9 đầu”.
Thậm chí lúc Vưu Lạp bị tin tức tiêu cực vây lấy, vẫn có fans nói: Bởi vì Vưu Lạp trong lòng tôi vẫn luôn là nữ thần, cho nên cho dù biết mấy tin tức này, vẫn không thể ghét được cô.
Chồng trước của Vưu Lạp, Phó Dương Trạch là một phú thương, yêu Vưu Lạp đang ở thời kỳ hoàng kim, cô lựa chọn kết hôn. Sau đó đã thu mình, làm một vị phu nhân tốt, cũng rất ít xuất đầu lộ diện.
Kết quả, chồng trước đột nhiên muốn ly hôn, bởi vì có thẩm định tài sản trước hôn nhân nhưng có vẻ đã chuyển đi nhiều, thật sự chia cho Vưu Lạp rất ít.
Vốn dĩ kết thúc như vậy, kết quả sau khi ly hôn Vưu Lạp biết được, kỳ thật là Phó Dương Trạch có tiểu tam, nên mới muốn ly hôn.
Tiểu tam chính là Ngô Na.
Tính cách Vưu Lạp cũng cứng rắn, thế mà trực tiếp mang theo phóng viên, giáp mặt đi tìm Ngô Na giằng co, hơn nữa ở trước mặt phóng viên cho Ngô Na một cái tát, nói Ngô Na là tiểu tam.
Ngô Na thẹn quá thành giận, ghi hận trong lòng với Vưu Lạp.
Sau đó diễn biến không giống Vưu Lạp nghĩ.
Phỏng chừng Vưu Lạp cho rằng tìm được phóng viên, cho mọi người biết Ngô Na là tiểu tam, Ngô Na sẽ yên lặng một đoạn thời gian.
Không nghĩ tới, Ngô Na thế mà mua được phóng viên, phong tỏa tin Vưu Lạp đi tìm cô ta. Ngay sau đó, tin tức phát ra che trời lấp đất, đều là về Vưu Lạp.
Tìm ra những bức ảnh xã giao trước hôn nhân của Vưu Lạp, cố ý làm mờ, nói Vưu Lạp gây rối trong hôn nhân khiến cho Phó Dương Trạch phẫn nộ ly hôn.
Còn Phó Dương Trạch cũng đi phỏng vấn nói Vưu Lạp ngoại tình, tỏ vẻ cực kì khổ sở, thậm chí nói bậy Vưu Lạp dùng tiền của anh ta đi nuôi tiểu thịt tươi, khiến anh ta cực kì tức giận.
Đổi trắng thay đen, cùng lắm là vậy.
Phó Dương Trạch tài đại khí thô, tin tức che trời lấp đất mà đến.
Ngô Na là con gái của một cao tầng bên Hoa Sâm, coi như có quan hệ, nhân mạch, bên dưới có đoàn đội lăng xê chuyên nghiệp, làm Vưu Lạp căn bản không thể biện giải, bất luận cô nói gì đều không có người tin tưởng.
Hai người này cùng bôi đen Vưu Lạp, thậm chí không có người dám đứng ra giúp Vưu Lạp nói chuyện.
“Vưu Lạp cũng chỉ có xinh đẹp, bối cảnh gì cũng đều không có, mấy năm nay tích lũy nhân mạch quan hệ, cũng đều liên quan tới Phó Dương Trạch. Chồng trước trở mặt không nhận người, tiểu tam lại giống kẻ điên, hoàn cảnh Vưu Lạp không tốt lắm.” Hầu Dũng đánh giá như vậy.
“Thật đáng giận, hai người kia sao có thể hư hỏng như vậy?” Lúc Tô Cẩm Lê hỏi khuôn mặt nhỏ còn nhăn lại, hiển nhiên là chuyện này làm điên đảo tam quan của cậu.
“Cho nên là cậu quá thiện lương, bởi vì mình thiện nên không thể tưởng được người khác có thể ác tới mức nào.”
Tô Cẩm Lê nghe xong trầm mặc một lúc lâu, tựa hồ cũng cảm thấy trong lòng không thoải mái.
Khung cảnh bên ngoài cửa sổ xe nhanh chóng bị ném ra sau lưng, cậu cũng không có tâm trạng nhìn kỹ, cúi đầu suy nghĩ một hồi rồi thở dài: “Chị Vưu là người rất tốt, kkhông nên chịu phải những việc này. Nhưng mà, cô ấy cũng thật bốc đồng.”
“Ừ, hơn nữa còn xinh đẹp, càng khiến người ta cảm thấy đau lòng hơn.” Hầu Dũng vừa nói vừa thở dài. Tận mắt nhìn thất Vưu Lạp, Hầu Dũng không thể không cảm thán, Vưu Lạp thật sự rất xinh đẹp.
Đàn ông luôn thương hương tiếc ngọc như vậy.
“Vậy còn anh, chuyện của anh với Ngô Na là như thế nào?” Tô Cẩm Lê lại hỏi Hầu Dũng.
“Hoa Sâm là kiểu tập đoàn lớn, có rất nhiều cổ đông, còn có hai vị chủ tịch lúc trước hợp tác lập công ty. Ngô Na là con gái một vị đó, cho nên ở trong công ty luôn được nuông chiều. Tôi là người đại diện của một nghệ sĩ trong Hoa Sâm, Kiều Lâm Nhi.”
“Ừm, sau đó thì sao?”
“Kiều Lâm Nhi rất xinh đẹp, tính cách cũng dịu dàng, một người mới rất nỗ lực. Kết quả, cô bị con trai vị chủ tịch còn lại coi trọng, rất chiếu cố cô ấy, còn vì lấy lòng mà lấy đi nhân vật Ngô Na nhìn trúng.”
“Sau đó Ngô Na tức giận?”
“Ngô Na cùng cậu công tử này từng có chút việc ái muội, nhưng mà cuối cùng vẫn tách ra. Sau đó Ngô Na lại coi trọng Phó Dương Trạch, so với vị công tử kia đáng tin cậy hơn nhiều, dù sao cũng là đàn ông thành đạt. Kết quả công tử kia trở mặt không nhận người, đoạt nhân vật đi, Ngô Na cùng công tử náo loạn một hồi, lúc sau lại bắt đầu tìm Kiều Lâm Nhi gây phiền toái.”
“Này…… Cần thiết sao, cô ta không phải đã có bạn trai rồi sao?”
“Cho nên nói Ngô Na chính là bị nuông chiều thành quen, có người xúc phạm cô ta một chút thì sẽ nổ tung.”
“Anh bị sa thải vì chuyện này sao?”
“Sau đó gây ra rắc rối lớn, chủ tịch thậm chí còn hỏi chuyện này, có vẻ muốn đóng băng Kiều Lâm Nhi, tôi không muốn cô ấy bị đóng băng vào lúc tốt nhất. Nên tôi nói là tôi cầu xin vị công tử kia nhân vật đó, không liên quan đến Kiều Lâm Nhi.”
Lúc này Tô Cẩm Lê coi như đã biết nguyên nhân Hầu Dũng bị đuổi việc, hỏi tiếp: “Kiều Lâm Nhi nhất định rất biết ơn anh phải không?”
Sau khi Hầu Dũng bị hỏi vấn đề này, trầm mặc một hồi, mới trả lời: “Cô ấy……” Liền không nói thêm gì nữa.
Tô Cẩm Lê ý thức được mình hỏi sai rồi, lập tức an ủi Hầu Dũng: “Anh Dũng, không có việc gì, anh về sau có tôi, tôi khẳng định khiến anh lật lại.”
“Sau này cậu nhất định sẽ nổi tiếng!” Hầu Dũng nói tới Tô Cẩm Lê liền hưng phấn, vì cổ vũ cho mình còn ấn còi xe hai lần.
“Tôi sẽ nỗ lực.” Tô Cẩm Lê vỗ ngực.
*
Bốn tháng sau.
Trương Hạc Minh trở lại công ty, bước vào văn phòng thả tập hồ sơ xuống bàn.
Lúc trước anh đến công ty Mộc Tử Đào nhưng lại không nghĩ tới Mộc Tử Đào cũng cự tuyệt lời mời của anh.
Anh là người chế tác, chủ yếu chủ yếu chế tác mấy tiết mục tuyển tú, kế hoạch hiện tại là một tiết mục kiểu đó.
Anh rất tin tưởng tiết mục này, chủ đề là tuyển chọn những thần tượng trẻ chất lượng cao trong số những người nghiệp dư và thực tập sinh của các công ty giải trí
Nhưng, rất nhiều người không xem trọng tiết mục này.
Mấy năm trước, tiết mục tuyển tú ùn ùn không dứt, nổi tiếng một thời gian, cũng bởi vậy vài người trở nên nổi tiếng.
Ví dụ như 《 Bạn lộng lẫy nhất 》《 Cô gái xinh đẹp nhất 》《 Chàng trai đẹp nhất 》 linh tinh, cũng chỉ nổi tiếng mùa đầu tiên, qua mùa hai đều đã nguội lại, bất quá vẫn có ít người chú ý, qua mùa ba không ai nổi tiếng được, mùa bốn chết non.
Kế hoạch tuyển tú lần này của Trương Hạc Minh cũng tương tự mấy cuộc thi này.
Không được ưu ái thì không có đầu tư lớn, không có tài chính thì không thể làm đại chế tác, giám khảo cũng không thể thỉnh mấy minh tinh đủ lưu lượng hay già vị, nghệ sĩ chuyên nghiệp.
Cái gì cũng không có, ngay cả công ty giải trí cũng không muốn đưa thực tập sinh vào, tình nguyện dùng phương thức khác cho nghệ sĩ ra mắt.
Trương Hạc Minh đi mấy công ty giải trí, công ty lớn không có hứng thú, công ty nhỏ thì tích cực, sẽ chủ động liên hệ anh.
Nhưng Trương Hạc Minh cũng biết, thực tập sinh ưu tú chỉ có ở công ty lớn, bị công ty lớn đào thải mới có thể phân tới công ty nhỏ.
Có thể vào công ty lớn, ngoại trừ có hậu đài, còn lại đều có lý do nhất định.
Anh hứng thú với công ty Mộc Tử Đào kỳ thật là muốn để Mộc Tử Đào đưa An Tử Hàm tham gia tiết mục tuyển tú này.
An Tử Hàm thế mà muốn vào giới giải trí, đây là một việc đáng chú ý. Trên người cậu ta tự mang quầng sáng, không ít người quan tâm An Tử Yến, cũng đều sẽ tò mò với em cậu ta.
Hơn nữa tuy lúc trước An Tử Hàm không ở giới giải trí, nhưng tin tức chưa bao giờ ngừng.
Có độ đề tài, chính là có nhiệt độ.
Nhưng, anh vẫn là đụng phải vách tường, Mộc Tử Đào có vẻ cũng không hứng thú với anh.
Điều này làm anh cực kì uể oải.
Lúc này, điện thoại Trương Hạc Minh vang lên thông báo, anh cầm điện thoại nhìn thoáng qua, không nhịn được thở dài.
Hầu Dũng: Cậu ở công ty sao? Tôi đến dưới lầu công ty cậu.
Hầu mập lại tới nữa.
Trương Hạc Minh cùng Hầu Dũng là bạn học cũ, kỳ thật rất nhiều người sau khi nghèo túng không muốn đụng tới người quen, không muốn bị người ta nhìn thấy bộ dáng nghèo túng của mình.
Nhưng Hầu Dũng vì tên nghệ sĩ mình mang kia ném xuống mặt mũi, quấn lấy Trương Hạc Minh đã hai tuần, căn bản không có ý từ bỏ.
Trương Hạc Minh nghĩ, vẫn trả lời: Gửi ảnh chụp nghệ sĩ của cậu qua cho tôi.
Kỳ thật lúc trước Hầu Dũng đã đưa qua một phần lý lịch sơ lược, nhưng Trương Hạc Minh không xem, luôn cảm thấy phòng làm việc kia của Hầu Dũng mà có thể ký hợp đồng người mới, nói không chừng còn không bằng vào biển mà tuyển.
Sau khi nhận được ảnh Hầu Dũng gửi tới, Hầu Dũng còn bổ sung một câu: Thuần thiên nhiên, không chỉnh, hình ảnh cũng không P.(P=Photoshop)
Trương Hạc Minh mở ảnh chụp, phóng đại lên nhìn, lại đột nhiên ngồi ngay ngắn.
Lại cẩn thận nhìn ảnh chụp một hồi, cuối cùng cũng thoát ra gửi trả lời: Tôi ở công ty, cậu đi lên đi.
Tác giả có lời muốn nói:【 phát hiện có người trạm sai rồi, An Tử Yến là công, An Tử Hàm là “Khuê mật” 】
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất