Tôi Không Cần Tình Cảm Này Nữa

Chương 23: Vồ hụt

Trước Sau
Giờ nghỉ trưa.

Kỷ Tú Hiên bị hệ thống đánh thức đi ăn trưa. Cậu xoa mi mắt, chớp vài cái nhìn lớp học trống rỗng, Thẩm Lăng cũng đi đâu mất.

Kỷ Tú Hiên khó hiểu: "Người đâu hết rồi?"

Hệ thống ôn tồn: [Nhất Tây nhà ăn đầu bếp tay nghề khá tốt, chắc là đi xếp hàng kiếm ăn.]

Kỷ Tú Hiên gõ gõ bàn: "Vậy đi ăn cơm thôi." Lạc gia đúng là keo kiệt, Lạc Minh Vũ thì được chuẩn bị cơm hộp mang theo ăn. Còn cậu, tới cái thẻ tín dụng cũng không cho, tiền cơm cũng là tự bỏ ra. May mà cậu có thủ sẵn trước tiền mặt nhá.

Kỷ Tú Hiên vừa chuyển trường lại đây, cơ bản là không quen ai, với lại trong lúc giới thiệu bản thân cậu cũng nói điên nói khùng làm cho bọn học sinh khác nghĩ cậu đầu óc không bình thường, không dám lui tới.

Kỷ Tú Hiên một đầu tóc xanh mượt sáng chói đứng xếp hàng, tỉ lệ quay đầu lại của mấy học sinh khác phải nói là 100%. Nhất Tây là trung học phổ thông trọng điểm, trừ lớp B10 không học vấn không nghề nghiệp ra, những học sinh khác đều là ngoan ngoãn học tập, cố gắng phấn đấu vươn lên trên bảng xếp hạng top học sinh giỏi. Vào lớp thực nghiệm, chính là ước mơ của bao học sinh ở đây, Lạc Minh Vũ cũng không ngoại lệ.

Thử nghĩ mà xem, trong một chúng tóc đen mắt đen học sinh nghiêm túc, một đầu tóc màu đọt chuối này của Kỷ Tú Hiên có lực phá hoại có bao nhiêu đại.

Lại nói, Kỷ Tú Hiên trời sinh da tốt, cũng rất xinh đẹp thanh tú, các nữ sinh tuy rụt rè nhưng vẫn lom lom nhìn cậu rồi thảo luận với chị em tốt.

Kỷ Tú Hiên làm như không thấy những ánh mắt đánh giá kia, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống. Như lời hệ thống quả không sai, thịt sườn kho và canh trứng ở nhà ăn đúng ngon, chả bù cho Tam Tây bên kia.

Kỷ Tú Hiên ăn uống thỏa mãn, chép miệng: "Có điểm thiếu, ăn không no."



__

Cửa lớp B10.

Lạc Minh Vũ cùng bạn tốt của cậu ta, Thẩm Nghiên, đến lớp tìm Kỷ Tú Hiên.

Thẩm Nghiên là tiểu thư tính tình cao ngạo, có chút hống hách của nhà giàu. Cô ta nhìn trúng anh ba của Lạc Minh Vũ nên cố ý làm bạn thân với cậu ta, muốn gần quan được ban lộc.

Thẩm gia, một trong ba thế gia có thể sánh ngang với Lạc gia, nổi lên với nghề kinh thương và đầu tư phim, hơn một nửa rạp phim và đài truyền hình ở Tây Thành đều là nhà bọn họ.

Thẩm Nghiên bồi cậu ta đến, không được vài phút đã mất kiên nhẫn nói: "Tớ nói này Tiểu Vũ, nó chỉ là đứa con rơi con rớt của nhà cậu thôi mà, làm gì quan tâm nó quá vậy?"

Cô ta đã được nghe chuyện về Kỷ Tú Hiên từ trong miệng Lạc Minh Vũ, cô ta cảm thấy Lạc Minh Vũ quá thiện lương, đang êm đẹp từ đâu ra lòi ra thêm một thằng tranh đoạt tình cảm gia đình mà không cho nó một bài học gì hết.

Lạc Minh Vũ trấn an: "Cậu đừng nói vậy, Tú Hiên anh ấy ở quê lên nên không quen. Tớ đến xem xem có giúp gì được không." Kỷ Tú Hiên không vào lớp ưu tú khiến cho cậu ta một bụng khó chịu, muốn tìm phiền toái.

Thẩm Nghiên nhíu mày: "Chậc." Minh Vũ hiền lành không chấp nhặt, nhưng cô ta có thể ra mặt dạy dỗ giùm nha.

Lạc Minh Vũ kéo một cái học sinh lớp B10, nhỏ giọng hỏi: "Bạn học làm phiền một chút, có học sinh tên Lạc Tú Hiên ở bên trong không?" Tại sao cậu ta không vào trong tìm người luôn á? Lớp B10 rất hỗn tạp, toàn bọn ngu học, cậu khinh thường hít chung không khí với loại người kiểu này. Mặt ngoài thì vẫn ra vẻ ôn nhu có lễ độ.

Bạn học bị Lạc Minh Vũ hỏi thăm, có chút thụ sủng nhược kinh: "Họ Lạc? Không có nha." Giáo thảo Lạc Minh Vũ đang bắt chuyện với cậu ta kìa, thật là xinh đẹp!

Lạc Minh Vũ nhăn mi, không có ai họ Lạc? Chẳng lẽ bạn cùng bàn cậu ta nhìn lầm rồi?



Lạc Minh Vũ đành phải đổi cách hỏi: "Có bạn học nào mới chuyển đến không?"

Bạn học kia sờ sờ đầu, đột nhiên nhớ ra: "Có có, nhưng lúc giới thiệu cậu ta không nói mình họ Lạc."

Lạc Minh Vũ cái này vui vẻ: "Họ Kỷ sao?" Kỷ Tú Hiên không chịu đổi họ càng tốt, đỡ mất công cậu ta đánh đòn phủ đầu. Đúng là ngu ngốc, dòng họ Lạc này, chính là đại diện cho tiền tài và địa vị đó!

Bạn học một lời khó nói hết: "...Uchiha Tú."

Lạc vs Thẩm: "???" Cái gì lung tung rối loạn, Kỷ Tú Hiên não có vấn đề? Giới thiệu có cái họ thôi mà làm khó cậu ta vậy sao?

__

Kỷ Tú Hiên đầu này, lung tung đi, nghẹn một lúc mới nói: "Mắc tè..."

Hệ thống bó tay: [Húp một lần hết tô canh, không mắc mới lạ đó!] Sức ăn của kí chủ, kiểu này mà không kiếm tiền nữa thì sao tự nuôi bản thân đây.

Kỷ Tú Hiên dựa theo kinh nghiệm mà đi tìm nhà vệ sinh, cuối hành lang mỗi tầng sẽ có một nhà vệ sinh phân biệt nam nữ.

Cậu nhanh hơn bước chân ngừng lại trước cửa nhà vệ sinh.

Kỷ Tú Hiên đang định bước chân vào trong thì nghe được một tiếng vang rất lớn, khiến cậu dựng lông cảnh giác. Công trường thi công? Tai nạn tự nhiên? Bạo lực học đường?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau